Chương 75
Lan Rùa
18/11/2016
Ngoại truyện 6: Cắm trại ~ Cún ~
Lại một mùa hè tới.
Mùa hè là mùa tôi thích nhất, bởi gia đình chúng tôi sẽ lên Lạc Tâm ở.
Tôi thích nhất là tiết mục cắm trại dưới chân núi, năm nào cũng vậy, đó là ba ngày tuyệt nhất.
Nói là cắm trại cho oai thôi chứ ba tôi toàn mua lều người ta làm sẵn mà, chất ở nhà kho. Đứa nào thích cắm bao nhiêu trại thì tự vác ra mà lắp.
Năm nào thì ba mẹ tôi cũng chung một trại lớn.
Mỗi năm đội hình trại của tụi tôi lại một khác, năm nay cụ thể là.
Mình anh Gà hai lều, một cho anh, một cho con chó của anh.
Nhái ở trại với chị Ngỗng.
Thằng Ếch ở một mình.
Tôi thì ở với con Mèo.
Chúng tôi thường đốt một đống lửa lớn. Bên cạnh để rất nhiều que to và một thùng xốp, mẹ tôi chuẩn bị rất nhiều đồ như gà,cá, tôm, thịt các loại…, cũng tẩm ướp gia vị sẵn sàng.
Đứa nào ăn gì, tự túc cắm đồ vào que rồi nướng.
Như thổ dân da đỏ vậy, ấy thế mà chúng tôi đều rất thích, hằng năm đều mong tới ngày này.
Ăn xong, chúng tôi thích chơi gì thì chơi, hè thì ba mẹ cho chúng tôi thoải mái, không quản.
Ba mẹ tôi thường đi dạo, mà quên không nói, mẹ tôi đang có bầu, đây sẽ là thành viên thứ chín của gia đình tôi, dù trai hay gái, ba mẹ tôi đều đã quyết định đặt tên là Ỉn.
Chúng tôi tụ tập ở trại anh Gà, chơi Tấn, được ba mẹ huấn luyện từ bé, nên chúng tôi đứa nào cũng rất hoành tráng, rất máu ăn thua, không phân biệt tuổi tác.
Tự nhiên, có tiếng động từ lều ba mẹ, cũng quên không nói, so với chơi bài, chúng tôi còn thích hóng hớt ba mẹ hơn nhiều.
Binh đoàn đang định tập kích thì bắt gặp mẹ vùng vằng bỏ ra, thấy chúng tôi, mẹ hỏi:
-”Đứa nào hôm nay ẹ ngủ cùng!”
Cả sáu cánh tay dơ lên.
Mẹ tôi mỉm cười, ngay lúc đó, ba tôi ra, nạt:
-”Đứa nào ẹ mày vào trại, cắt tiền tiêu vặt ba tháng…”
Mẹ tôi giận, nhưng không nói gì, tôi biết thừa, dù có thế nào, thì khi ba tôi ra uy hay nói chuyện với các con, mẹ tôi thường không lên tiếng; người ngoài nhìn vào còn tưởng ba tôi gia trưởng hống hách, sống lâu mới biết, ba tôi, cũng đáng thương lắm nha!!!
Khi ba tôi cất tiếng, chỉ còn bốn cánh tay dơ lên.
-”Đứa nào ẹ mày vào trại, cấm xem tivi hai tháng…”
Lần này chỉ còn hai đứa can đảm.
-”Đứa nào ẹ mày vào trại, cấm đọc truyện hai tháng…”
Còn duy nhất một cánh tay, của con Nhái, tất nhiên rồi, nó trẻ người non dạ, đâu đã cảm nhận được nỗi khổ khi không có tiền, tivi hay truyện???
Cuối cùng cũng thấy có đứa trung thành với mình, bất chấp tất cả, mẹ tôi sung sướng, tự nhiên tôi thấy xấu hổ quá!
Ba tôi chơi xấu:
-”Xem ra Nhái đồng ý nghĩa là Ngỗng cũng đồng ý nhỉ…vậy cứ thế mà làm…”
-”Không, không ba ơi, trại là của con lắp, con không đồng ý… ”
Vậy là con Nhái bất lực, mẹ tôi bực bội lườm ba tôi rồi bỏ đi!
Chúng tôi nhìn thấy mắt ba trừng trừng, không ai dám tiến bước.
Trở về lều, cùng cá cược.
Anh Gà nói:
-”15 phút, tao đặt 3 củ, đứa nào chơi thì vào”
Chị Ngỗng:
-”Được, 3 củ thì 3 củ, lần này căng, 30 phút”
Tôi và Mèo một cửa, thấy mặt ba méo xệch, tôi có linh cảm tốt, mỗi đứa góp triệu rưỡi.
-”Bọn em cá 10 phút”
-”Bọn mày dở à, thua là chắc”
Con Mèo tái mặt, nhưng tôi trấn an nó.
Thằng Ếch cũng chơi, nó đặt 20 phút, riêng con Nhái bé quá chỉ ngồi hóng hớt.
Bọn tôi im thin thít, hồi hộp chờ đợi.
11 phút 23 giây…
Ba tôi cầm áo khoác của mẹ, chạy vội ra khỏi trại.
Theo luật, 10 phút ăn.
Mặt anh chị em của tôi phải nói như đít nồi, còn trái tim tôi…như đang nhảy múa, tiền đâu, tiền đâu, về đây…
Chúng tôi vơ vét đống polyme về trại, chưa chia vội, vì bây giờ, có trò hay hơn, một, hai, ba, bốn, năm, sáu…đủ sĩ số, bắt đầu bám bước ba.
Chẳng mấy chốc, ba tôi đã ra bờ biển, từ đằng sau khoác áo ẹ.
-”Eo lãng mạn thế!”
Chị Ngỗng kêu.
-”Mày cứ như đi rình lần đầu ý, im đi!”
Anh Gà lên tiếng.
Không hiểu lần này tức như nào mà mẹ tôi dùng chiêu độc, không la hét, không mắng, ba làm gì thì kệ, im lặng.
Ba tôi sợ xanh mắt mèo.
Tất nhiên, mẹ tôi thế thôi, ba tôi mà cứ ôm ôm, hôn hôn, nịnh nịnh hồi lâu là hết giận mà, biện pháp này chúng tôi đều cùng áp dụng khi bị điểm kém – thành công trăm phần trăm nha!
Lâu lâu, cũng thấy mẹ dựa đầu vào vai ba, rồi lâu lâu, thấy ba tôi nhẹ nhàng bế mẹ về trại, chúng tôi hết trò xem, trở về chơi bài…
Đó là những mùa hè tuổi thơ tôi!
Tôi yêu gia đình tôi!
Đọc tiếp Về đi anh…nơi đây em vẫn đợi! – Ngoại truyện 7
Lại một mùa hè tới.
Mùa hè là mùa tôi thích nhất, bởi gia đình chúng tôi sẽ lên Lạc Tâm ở.
Tôi thích nhất là tiết mục cắm trại dưới chân núi, năm nào cũng vậy, đó là ba ngày tuyệt nhất.
Nói là cắm trại cho oai thôi chứ ba tôi toàn mua lều người ta làm sẵn mà, chất ở nhà kho. Đứa nào thích cắm bao nhiêu trại thì tự vác ra mà lắp.
Năm nào thì ba mẹ tôi cũng chung một trại lớn.
Mỗi năm đội hình trại của tụi tôi lại một khác, năm nay cụ thể là.
Mình anh Gà hai lều, một cho anh, một cho con chó của anh.
Nhái ở trại với chị Ngỗng.
Thằng Ếch ở một mình.
Tôi thì ở với con Mèo.
Chúng tôi thường đốt một đống lửa lớn. Bên cạnh để rất nhiều que to và một thùng xốp, mẹ tôi chuẩn bị rất nhiều đồ như gà,cá, tôm, thịt các loại…, cũng tẩm ướp gia vị sẵn sàng.
Đứa nào ăn gì, tự túc cắm đồ vào que rồi nướng.
Như thổ dân da đỏ vậy, ấy thế mà chúng tôi đều rất thích, hằng năm đều mong tới ngày này.
Ăn xong, chúng tôi thích chơi gì thì chơi, hè thì ba mẹ cho chúng tôi thoải mái, không quản.
Ba mẹ tôi thường đi dạo, mà quên không nói, mẹ tôi đang có bầu, đây sẽ là thành viên thứ chín của gia đình tôi, dù trai hay gái, ba mẹ tôi đều đã quyết định đặt tên là Ỉn.
Chúng tôi tụ tập ở trại anh Gà, chơi Tấn, được ba mẹ huấn luyện từ bé, nên chúng tôi đứa nào cũng rất hoành tráng, rất máu ăn thua, không phân biệt tuổi tác.
Tự nhiên, có tiếng động từ lều ba mẹ, cũng quên không nói, so với chơi bài, chúng tôi còn thích hóng hớt ba mẹ hơn nhiều.
Binh đoàn đang định tập kích thì bắt gặp mẹ vùng vằng bỏ ra, thấy chúng tôi, mẹ hỏi:
-”Đứa nào hôm nay ẹ ngủ cùng!”
Cả sáu cánh tay dơ lên.
Mẹ tôi mỉm cười, ngay lúc đó, ba tôi ra, nạt:
-”Đứa nào ẹ mày vào trại, cắt tiền tiêu vặt ba tháng…”
Mẹ tôi giận, nhưng không nói gì, tôi biết thừa, dù có thế nào, thì khi ba tôi ra uy hay nói chuyện với các con, mẹ tôi thường không lên tiếng; người ngoài nhìn vào còn tưởng ba tôi gia trưởng hống hách, sống lâu mới biết, ba tôi, cũng đáng thương lắm nha!!!
Khi ba tôi cất tiếng, chỉ còn bốn cánh tay dơ lên.
-”Đứa nào ẹ mày vào trại, cấm xem tivi hai tháng…”
Lần này chỉ còn hai đứa can đảm.
-”Đứa nào ẹ mày vào trại, cấm đọc truyện hai tháng…”
Còn duy nhất một cánh tay, của con Nhái, tất nhiên rồi, nó trẻ người non dạ, đâu đã cảm nhận được nỗi khổ khi không có tiền, tivi hay truyện???
Cuối cùng cũng thấy có đứa trung thành với mình, bất chấp tất cả, mẹ tôi sung sướng, tự nhiên tôi thấy xấu hổ quá!
Ba tôi chơi xấu:
-”Xem ra Nhái đồng ý nghĩa là Ngỗng cũng đồng ý nhỉ…vậy cứ thế mà làm…”
-”Không, không ba ơi, trại là của con lắp, con không đồng ý… ”
Vậy là con Nhái bất lực, mẹ tôi bực bội lườm ba tôi rồi bỏ đi!
Chúng tôi nhìn thấy mắt ba trừng trừng, không ai dám tiến bước.
Trở về lều, cùng cá cược.
Anh Gà nói:
-”15 phút, tao đặt 3 củ, đứa nào chơi thì vào”
Chị Ngỗng:
-”Được, 3 củ thì 3 củ, lần này căng, 30 phút”
Tôi và Mèo một cửa, thấy mặt ba méo xệch, tôi có linh cảm tốt, mỗi đứa góp triệu rưỡi.
-”Bọn em cá 10 phút”
-”Bọn mày dở à, thua là chắc”
Con Mèo tái mặt, nhưng tôi trấn an nó.
Thằng Ếch cũng chơi, nó đặt 20 phút, riêng con Nhái bé quá chỉ ngồi hóng hớt.
Bọn tôi im thin thít, hồi hộp chờ đợi.
11 phút 23 giây…
Ba tôi cầm áo khoác của mẹ, chạy vội ra khỏi trại.
Theo luật, 10 phút ăn.
Mặt anh chị em của tôi phải nói như đít nồi, còn trái tim tôi…như đang nhảy múa, tiền đâu, tiền đâu, về đây…
Chúng tôi vơ vét đống polyme về trại, chưa chia vội, vì bây giờ, có trò hay hơn, một, hai, ba, bốn, năm, sáu…đủ sĩ số, bắt đầu bám bước ba.
Chẳng mấy chốc, ba tôi đã ra bờ biển, từ đằng sau khoác áo ẹ.
-”Eo lãng mạn thế!”
Chị Ngỗng kêu.
-”Mày cứ như đi rình lần đầu ý, im đi!”
Anh Gà lên tiếng.
Không hiểu lần này tức như nào mà mẹ tôi dùng chiêu độc, không la hét, không mắng, ba làm gì thì kệ, im lặng.
Ba tôi sợ xanh mắt mèo.
Tất nhiên, mẹ tôi thế thôi, ba tôi mà cứ ôm ôm, hôn hôn, nịnh nịnh hồi lâu là hết giận mà, biện pháp này chúng tôi đều cùng áp dụng khi bị điểm kém – thành công trăm phần trăm nha!
Lâu lâu, cũng thấy mẹ dựa đầu vào vai ba, rồi lâu lâu, thấy ba tôi nhẹ nhàng bế mẹ về trại, chúng tôi hết trò xem, trở về chơi bài…
Đó là những mùa hè tuổi thơ tôi!
Tôi yêu gia đình tôi!
Đọc tiếp Về đi anh…nơi đây em vẫn đợi! – Ngoại truyện 7
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.