Về Sau Bớt Ăn Cá
Đánh giá: 10/10 từ 3 lượt
"Thích một người, tựa như một cây xương cá mắc ở trong cổ họng, nuốt cũng không được mà nhổ cũng không xong, phải làm sao đây?"
"Phải ăn dấm."
Đó là câu truyện ngôn tình giữa Đại ma vương thích ăn dấm x thiếu nữ chữa khỏi sinh khí mà tác giả Lộc Linh giới thiệu đến bạn đọc - Về Sau Bớt Ăn Cá.
_
Thời trung học, Lương Ngụ là đại ca trường học, không ai không nghe tiếng hắn. Nhưng Trịnh Ý Miên không biết dựa vào gì mà nghi ngờ vị đại ca này yêu thầm mình. Bạn tốt của cô vô tình biết được suy nghĩ này, chê cười cô suốt hai năm.
Bạn tốt khinh thường cô: "Đại ma vương nếu là yêu thầm cậu, tớ sẽ phát trực tiếp chính mình hầm trong nồi sắt."
Tới khi lên đại học, bạn tốt đứng trước mặt Trịnh Ý Miên cùng Lương Ngụ, cẩn thận hỏi:
"Trong nồi nước ấm có thể nấu lửa nhỏ không?"
_
Khi vừa lên đại học, Lương Ngụ từ chối tất cả lời yêu mến: "Tôi không muốn làm bất kì nhân vật nào trong cốt truyện tiểu thuyết hay truyện tranh, hy vọng mọi người cho tôi một chút không gian."
Không lâu sau, anh từ gối nằm của Trịnh Ý Miên mà phát hiện ra rất nhiều bản thảo truyện tranh, vừa nhìn vừa cười nói: "Tớ nói sao cậu lại mệt như vậy chứ, thì ra là cậu lại vẽ nhiều nam chính như vậy nha."
Trịnh Ý Miên giận dữ và xấu hổ gần chết, giây tiếp theo liền hướng phía cửa mà chạy ra.
Anh giữ chặt khóa cửa, cười khẽ mở miệng: "Nhưng mà... tớ rất vui lòng cống hiến sức lực nha."
"Phải ăn dấm."
Đó là câu truyện ngôn tình giữa Đại ma vương thích ăn dấm x thiếu nữ chữa khỏi sinh khí mà tác giả Lộc Linh giới thiệu đến bạn đọc - Về Sau Bớt Ăn Cá.
_
Thời trung học, Lương Ngụ là đại ca trường học, không ai không nghe tiếng hắn. Nhưng Trịnh Ý Miên không biết dựa vào gì mà nghi ngờ vị đại ca này yêu thầm mình. Bạn tốt của cô vô tình biết được suy nghĩ này, chê cười cô suốt hai năm.
Bạn tốt khinh thường cô: "Đại ma vương nếu là yêu thầm cậu, tớ sẽ phát trực tiếp chính mình hầm trong nồi sắt."
Tới khi lên đại học, bạn tốt đứng trước mặt Trịnh Ý Miên cùng Lương Ngụ, cẩn thận hỏi:
"Trong nồi nước ấm có thể nấu lửa nhỏ không?"
_
Khi vừa lên đại học, Lương Ngụ từ chối tất cả lời yêu mến: "Tôi không muốn làm bất kì nhân vật nào trong cốt truyện tiểu thuyết hay truyện tranh, hy vọng mọi người cho tôi một chút không gian."
Không lâu sau, anh từ gối nằm của Trịnh Ý Miên mà phát hiện ra rất nhiều bản thảo truyện tranh, vừa nhìn vừa cười nói: "Tớ nói sao cậu lại mệt như vậy chứ, thì ra là cậu lại vẽ nhiều nam chính như vậy nha."
Trịnh Ý Miên giận dữ và xấu hổ gần chết, giây tiếp theo liền hướng phía cửa mà chạy ra.
Anh giữ chặt khóa cửa, cười khẽ mở miệng: "Nhưng mà... tớ rất vui lòng cống hiến sức lực nha."