Chương 38
Phạm Tuyết Trinh
15/08/2023
Bị cắt ngang cuộc trò chuyện khiến cho tâm trạng anh ta không được vui cho lắm, anh mắt nghi hoặc mà hỏi lại hắn:
"Tại sao chứ? Giám đốc Hạ bận việc gì sao?"
Hạ Bán Tử tươi cười đáp: "Đúng vậy, tôi vẫn còn có một cuộc họp quan trọng vào 8 giờ tối nay."
Nghe câu nói này của anh ta khiến cho Ngân Xuyến cũng phải bó tay, để có thể kí hợp đồng thì cái gì anh ta cũng bịa ra được thế mới ghê. Mặc dù cô không bận tâm lắm về công việc của Hạ Bán Tử, tuy nhiên cô biết chắc rằng, mỗi tối cứ vào đúng 8 giờ là anh ta lại đến bệnh viện để thăm hỏi sức khoẻ của Đồng Khả. Mà chắc thăm hỏi chỉ là cái cớ mà thôi, chứ thực chất là để thoả mãn lòng ham muốn của anh ta. Đây cũng là một cơ hội tốt để cô có thể vênh váo mà lớn tiếng làm bẽ mặt hắn trước công chúng.
Chỉ thấy Ngân Xuyến dứt khoát đánh thẳng vào đầu của Hạ Bán Tử, sau đó lớn tiếng quát tháo anh ta một cách ngang ngược:
"Chỉ là một cuộc họp thôi mà! Anh hoãn lại cho em, thư kí Kim và bản hợp đồng với công ty phía Tây vẫn kiếm được nhiều tiền hơn chứ! Anh phải bỏ mấy cái chi tiết nhỏ ấy đi mà tập trung vào cái lớn ấy."
Hành động quá phận này của cô khiến cho Hạ Bán Tử tức đến đỏ hết cả mặt. Đãng nhẽ cô ta đến đây chỉ là để đáp ứng yêu cầu của đối tác thôi, cô làm gì có quyền hạn gì ở đây để dạy đời anh ta cơ chứ! Rõ ràng, cô biết đây là một nơi đông người, vậy mà ngay trước mặt đối tác, thẳng tay đánh anh ta giống như con của cô ta vậy, thật đúng là vô lý hết sức mà! Tức thì tức đấy, nhưng Hạ Bán Tử chỉ có thể tức ở trong lòng mà thôi, không thể phát tiết lên trên người Ngân Xuyến được. Như vậy không những phá hỏng hết kế hoạch bàn giao, mà còn có thể lên báo chí cũng nên. Anh ta cố gắng gượng cười một cách chân thật, nhìn về phía Ngân Xuyến giống như một người chồng ngoan vậy.
"Được rồi, được rồi, đều nghe theo vợ hết!"
Thư kí Kim nhìn cảnh tượng này cũng phải cố gắng mà nhịn cười để giữ lại nét thanh lich cho bản thân. Anh ta nắm lấy bàn tay của Hạ Bán Tử mà an ủi một cách chân thành nhất:
"Không sao, không sao, ở nhà vợ tôi cũng như vậy đó! Anh đừng bao giờ cãi lời cô ấy thì gia đình sẽ hạnh phúc êm đẹp thôi!"
Trong lòng Hạ Bán Tử lúc này chỉ muốn đánh thẳng vào mặt tên khốn đối tác. Hắn ta biết thừa chuyện gia đình của anh đang rối loạn, vậy mà vẫn cố tình lôi kéo đến tận nhà hàng này chỉ để xem kich hay này thôi sao? Rốt cuộc mục đích đến đây là để kí hợp đồng hay nhìn Ngân Xuyến ra oai vậy?
Hạ Bán Tử nhanh trí đẩy hợp đồng về phía thư kí Kim, thúc dục anh ta kí lên tờ giấy. Chỉ cần anh ta đặt bút xuống kí thôi, Hạ Bán Tử sẽ chấm dứt cái bữa ăn chết tiệt này ngay lập tức. Anh ta không thể nào nhịn nổi sự sỉ nhục của Ngấn Xuyến nữa rồi. Thế nhưng đời đâu như con người mong ước cơ chứ! Thư kí Kim lại đặt tờ hợp đồng sang một bên, tiếp tục nâng ly với hai người.
"Đừng vội, vợ chồng anh uống hết chai rượu vang thì tôi sẽ kí ngay. Tôi hứa đấy!"
Hạ Bán Tử đành phải bất lực nốc hết chai rượu vào dạ dày trong tích tắc. Anh ta đã uống hết chai rượu vang, chỉ có Ngân Xuyến là vẫn nhâm nhi từng chút một. Hạ Bán Tử đỏ bừng hết hai bên má vì nồng độ cồn trong rượu. Hắn cố gắng tỏ ra thật dịu dàng mà thúc dục cô uống rượu:
"Vợ mau uống đi, đừng để thư kí Kim phải chờ đợi lâu chứ!"
Ngân Xuyển mỉm cười một cách ngờ nghệch, "Ha! Nhưng tối nay em còn có cảnh quay đấy nhé! Không thể uống rượu được."
"Ây da, nếu mà phu nhân của anh không uống được, vậy anh uống thay cô ấy đi." Thư kí Kim đưa ra chủ kiến của bản thân.
Hạ Bán Tử có cảm giác giống như mình đang bị hai con người trước mặt đùa giỡn vậy. Nhưng mà bản thân anh ta cũng chẳng còn cách nào hay hơn, đành phải uống thay Ngân Xuyến. Một lần uống hết hai chai rượu, khiến hắn cảm thấy dạ dày vô cùng khó chịu, liền di dời đến phòng vệ sinh giải quyết một chút. Lúc này, chỉ còn lại mỗi Ngân Xuyến và thư kí Kim ngồi nói chuyênn với nhau.
Ngân Xuyến lên tiếng hỏI anh ta trước: "Có phải anh có thù hằn gì đó với Hạ Bán Tử đúng không? Biết dạ dày của hắn không tốt những vẫn ép hắn uống rượu."
Thư kí Kim mỉm cười đáp: "Không có, chỉ là giám đốc của công ty chúng tôi muốn hắn đau khổ như vậy thôi."
Nghe danh công ty phía Tây vô cùng nổi tiếng, giàu có không thua kém gì với Hạ Bán Tử. Cô chỉ từng nhìn thấy tên giám đốc đó một lần trên báo chí mà thôi. Hầu như mọi cuộc việc giao lưu đều do thứ kí Kim đảm nhận và giải quyết tất cả. Một người giàu có như vậy mà vẫn bị Hạ Bán Tử chơi xỏ đúng là khó tin mà.
"Tại sao chứ? Giám đốc Hạ bận việc gì sao?"
Hạ Bán Tử tươi cười đáp: "Đúng vậy, tôi vẫn còn có một cuộc họp quan trọng vào 8 giờ tối nay."
Nghe câu nói này của anh ta khiến cho Ngân Xuyến cũng phải bó tay, để có thể kí hợp đồng thì cái gì anh ta cũng bịa ra được thế mới ghê. Mặc dù cô không bận tâm lắm về công việc của Hạ Bán Tử, tuy nhiên cô biết chắc rằng, mỗi tối cứ vào đúng 8 giờ là anh ta lại đến bệnh viện để thăm hỏi sức khoẻ của Đồng Khả. Mà chắc thăm hỏi chỉ là cái cớ mà thôi, chứ thực chất là để thoả mãn lòng ham muốn của anh ta. Đây cũng là một cơ hội tốt để cô có thể vênh váo mà lớn tiếng làm bẽ mặt hắn trước công chúng.
Chỉ thấy Ngân Xuyến dứt khoát đánh thẳng vào đầu của Hạ Bán Tử, sau đó lớn tiếng quát tháo anh ta một cách ngang ngược:
"Chỉ là một cuộc họp thôi mà! Anh hoãn lại cho em, thư kí Kim và bản hợp đồng với công ty phía Tây vẫn kiếm được nhiều tiền hơn chứ! Anh phải bỏ mấy cái chi tiết nhỏ ấy đi mà tập trung vào cái lớn ấy."
Hành động quá phận này của cô khiến cho Hạ Bán Tử tức đến đỏ hết cả mặt. Đãng nhẽ cô ta đến đây chỉ là để đáp ứng yêu cầu của đối tác thôi, cô làm gì có quyền hạn gì ở đây để dạy đời anh ta cơ chứ! Rõ ràng, cô biết đây là một nơi đông người, vậy mà ngay trước mặt đối tác, thẳng tay đánh anh ta giống như con của cô ta vậy, thật đúng là vô lý hết sức mà! Tức thì tức đấy, nhưng Hạ Bán Tử chỉ có thể tức ở trong lòng mà thôi, không thể phát tiết lên trên người Ngân Xuyến được. Như vậy không những phá hỏng hết kế hoạch bàn giao, mà còn có thể lên báo chí cũng nên. Anh ta cố gắng gượng cười một cách chân thật, nhìn về phía Ngân Xuyến giống như một người chồng ngoan vậy.
"Được rồi, được rồi, đều nghe theo vợ hết!"
Thư kí Kim nhìn cảnh tượng này cũng phải cố gắng mà nhịn cười để giữ lại nét thanh lich cho bản thân. Anh ta nắm lấy bàn tay của Hạ Bán Tử mà an ủi một cách chân thành nhất:
"Không sao, không sao, ở nhà vợ tôi cũng như vậy đó! Anh đừng bao giờ cãi lời cô ấy thì gia đình sẽ hạnh phúc êm đẹp thôi!"
Trong lòng Hạ Bán Tử lúc này chỉ muốn đánh thẳng vào mặt tên khốn đối tác. Hắn ta biết thừa chuyện gia đình của anh đang rối loạn, vậy mà vẫn cố tình lôi kéo đến tận nhà hàng này chỉ để xem kich hay này thôi sao? Rốt cuộc mục đích đến đây là để kí hợp đồng hay nhìn Ngân Xuyến ra oai vậy?
Hạ Bán Tử nhanh trí đẩy hợp đồng về phía thư kí Kim, thúc dục anh ta kí lên tờ giấy. Chỉ cần anh ta đặt bút xuống kí thôi, Hạ Bán Tử sẽ chấm dứt cái bữa ăn chết tiệt này ngay lập tức. Anh ta không thể nào nhịn nổi sự sỉ nhục của Ngấn Xuyến nữa rồi. Thế nhưng đời đâu như con người mong ước cơ chứ! Thư kí Kim lại đặt tờ hợp đồng sang một bên, tiếp tục nâng ly với hai người.
"Đừng vội, vợ chồng anh uống hết chai rượu vang thì tôi sẽ kí ngay. Tôi hứa đấy!"
Hạ Bán Tử đành phải bất lực nốc hết chai rượu vào dạ dày trong tích tắc. Anh ta đã uống hết chai rượu vang, chỉ có Ngân Xuyến là vẫn nhâm nhi từng chút một. Hạ Bán Tử đỏ bừng hết hai bên má vì nồng độ cồn trong rượu. Hắn cố gắng tỏ ra thật dịu dàng mà thúc dục cô uống rượu:
"Vợ mau uống đi, đừng để thư kí Kim phải chờ đợi lâu chứ!"
Ngân Xuyển mỉm cười một cách ngờ nghệch, "Ha! Nhưng tối nay em còn có cảnh quay đấy nhé! Không thể uống rượu được."
"Ây da, nếu mà phu nhân của anh không uống được, vậy anh uống thay cô ấy đi." Thư kí Kim đưa ra chủ kiến của bản thân.
Hạ Bán Tử có cảm giác giống như mình đang bị hai con người trước mặt đùa giỡn vậy. Nhưng mà bản thân anh ta cũng chẳng còn cách nào hay hơn, đành phải uống thay Ngân Xuyến. Một lần uống hết hai chai rượu, khiến hắn cảm thấy dạ dày vô cùng khó chịu, liền di dời đến phòng vệ sinh giải quyết một chút. Lúc này, chỉ còn lại mỗi Ngân Xuyến và thư kí Kim ngồi nói chuyênn với nhau.
Ngân Xuyến lên tiếng hỏI anh ta trước: "Có phải anh có thù hằn gì đó với Hạ Bán Tử đúng không? Biết dạ dày của hắn không tốt những vẫn ép hắn uống rượu."
Thư kí Kim mỉm cười đáp: "Không có, chỉ là giám đốc của công ty chúng tôi muốn hắn đau khổ như vậy thôi."
Nghe danh công ty phía Tây vô cùng nổi tiếng, giàu có không thua kém gì với Hạ Bán Tử. Cô chỉ từng nhìn thấy tên giám đốc đó một lần trên báo chí mà thôi. Hầu như mọi cuộc việc giao lưu đều do thứ kí Kim đảm nhận và giải quyết tất cả. Một người giàu có như vậy mà vẫn bị Hạ Bán Tử chơi xỏ đúng là khó tin mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.