Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 180: Gặp cha cô ta

Mai Can Thái Thiếu Bính

03/01/2015

Trong màn khói dày đặc, Lâm Phi ôm Diệp Tử Huyên rồi lăn xuống bên bờ cảng.

- Khục khục…khục…

Cả khuôn mặt Diệp Tử Huyên đã bị khói hun đen sì, chật vật vô cùng. Cô không bị thương, tinh thần bất định nằm trên mặt đất toàn bùn.

Lâm Phi cũng không quan tâm đến việc quần áo đã rách nát tung tóe, đứng dậy chạy về phía du thuyền bốc lửa đang dần chìm nghỉm để tìm tung tích của Khương Tiểu Bạch.

- Bạch Cốt! Bạt Cốt! Tiểu Bạch!!

Lâm Phi trừng hai mắt, tơ máu lan rộng, trong tức giận còn ẩn chứa lo lắng.

Vừa rồi hắn chỉ có thể lựa chọn cứu một người, thực lực của Diệp Tử Huyên thấp, hắn chỉ có thể cứu người yếu trước, nhưng không có nghĩa hắn thật sự yên tâm Khương Tiểu Bạch.

- Xoạt!

Ở vị trí cách bờ bảy tám mét, quả đầu trọc của Khương Tiểu Bạch nhô lên.

- Đao…Đao ca…

Khương Tiểu Bạch hô lớn, có vẻ sẽ chìm xuống bất cứ lúc nào.

Lâm Phi kích động cười cười, mau chóng nhảy xuống cứu tên hòa thượng lên bờ, vết thương trên người Khương Tiểu Bạch vì vụ nổ vừa rồi mà đã bị loét ra, máu chảy không ngừng.

Nhưng Lâm Phi biết, tên này đã bảo toàn được tính mạng, chỉ cần dùng chân khí điều dưỡng, vài ngày là sẽ hoàn toàn khôi phục.

- Con mẹ nó…may mà Phật gia ta nghe lời lão quỷ kia…thường ngày thỉnh thoảng luyện “Thiết Bố Sam” cơ bản…nếu không..hôm nay đã bỏ xác nơi đây rồi…

Khương Tiểu Bạch nhếch miệng cười hì hì, có vẻ rất đắc ý việc mình còn sống sót.

Lâm Phi không nói nên lời, nhìn bộ dạng không biết xấu hổ của anh bạn, tâm tình phẫn nộ cũng tốt hơn một chút, không khỏi cười mắng:

- Thành ra thế này rồi mà còn không nghiêm túc luyện công, lén lút chạy xuống núi làm “Đại Bảo Kiện” có thể phòng bom nổ sao?

- Phốc phốc…

Diệp Tử Huyên đứng phía không xa trước đó còn lo lắng, giờ đã lộ ra nụ cười thoải mái, sung sướng sau tai nạn.

Có vẻ như tấm chân tình cùng sinh cùng tử này của bọn họ chưa từng thay đổi…



Ở vùng biển quốc tế, một chiếc thuyền nhìn có vẻ bình thường nhưng kết cấu bên trong lại là phòng thí nghiệm bí mật được chế tạo từ hợp kim.

Trong phòng thí nghiệm dùng số lượng lớn màn hình trong suốt làm từ si-lic, hợp thành một hiệu quả hiển thị hoàn chỉnh, có vẻ như một rạp chiếu phim lập thể hình tròn cực đại.

Ở trung tâm phòng thí nghiệm, Victor nhìn trên màn hình, thấy chiếc du thuyền đang cuồn cuộn bốc hơi, sắc mặt âm trầm, cười lạnh.

Andariel đầu tóc vàng chóe, như con mèo Kitty dịu dàng ngoan ngõan dựa vào bả vai ông chú mình, tò mò nói:



- Chú, chú làm vậy có nhanh quá không? Lần này không giết được Scarpe, sau này chúng ta phải cẩn thận tránh né rồi.

- Hừ, Andariel bé nhỏ, cháu không hiểu…chú cơ bản không trông cậy vào hành động lần này có thể giết chết Lâm Phi.

- Với xuất thân của hắn, trải nghiệm của hắn, hắn có thể sống được đến ngày hôm nay đã là kỳ tích rồi. Có lẽ hắn đã sớm chứng minh được rằng, giết chết hắn còn khó khăn hơn giết chết Tứ đại vương giả nhiều.

- Cho nên…hành động thành công, có thể giết chết hoặc phế bỏ được Lâm Phi hiển nhiên là tốt, nhưng thất bại cũng là trong dự tính.

Victor lắc lắc ly rượu vang trong tay, nói.

- Vậy tại sao chú lại lựa chọn để lộ mục đích? Hiện tại hắn đã biết chúng ta để lộ vật chất S rồi, cũng biết chú nghiên cứu phát minh thành công vật chất V…

Andariel không hiểu hỏi.

- Hừ hừ…ha ha….ha ha….

Victor nhún vai bật cười:

- Ta chính là muốn cho hắn biết, ta có thể uy hiếp hắn, vật chất V của ta có thể hạn chế được hắn.

- Hắn không thể coi ta là hạ nhân tùy ý chà đạp nữa! Hắn không thể ra mệnh lệnh với ta được nữa!

- Mặc dù hiện tại chúng ta không có cách nào đọ sức chính diện với hắn, nhưng hắn cũng không thể làm gì được chúng ta. LOOK của hắn không tìm được chúng ta, chúng ta lại không khó để nắm chắc hướng đi của hắn.

- Những ràng buộc bên cạnh hắn ngày càng nhiều, sớm muộn cũng có một ngày, hắn bị tình cảm của mình liên lụy…nhân loại, một khi có quá nhiều tình cảm, sẽ không chịu nổi một kích…

Trong mắt Andariel lộ ra hào quang sáng quắc, người đàn ông có quan hệ máu mủ với cô, mỗi lần để lộ ra dã tâm điên cuồng khiến nội tâm cô rung động không thôi, khiến cô mê muội, đắm chìm.

- Chú Victor yêu quý, tiếp theo đây chúng ta sẽ đi đâu?

Victor cúi đầu, liếc mắt nhìn cô gái giữa hai chân mình.

Cô gái trưởng thành chỉ mặc nội y gợi cảm, đang dùng đôi môi nóng bỏng của mình, ra sức hầu hạ “Victor bé nhỏ”, bộ dạng vô cùng si mê.

Victor một tay dùng lực ấn đầu cô xuống, thân thể hơi thẳng, run rẩy, phóng nham thạch đang tan chảy chất đầy miệng cô gái.

- Hô….

Victor cười thỏa mãn, tựa như vuốt ve một sủng vật, vuốt lên mái tóc cô gái, nhìn cô gái nuốt hết dòng nham thạch:

- Con cừu con của chú, đã xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ rồi, nếu đã như vậy, vậy chúng ta sẽ dựa theo ước định của cô ta….đi Mỹ, gặp cha cô ta đi…



Tại tổng bộ Thanh Phong đường, một tên bộ hạ vội chạy vào báo cáo tình hình, tất cả người được phát đi đều chết thảm, ba sát thủ được thuê cũng bỏ mạng. Tin tức này khiến cho Đường chủ Ngô Khâm mặt xám như tro.

Ngồi trên ghế phòng họp, Ngô Khâm không ngừng lẩm bẩm:

- Tại sao…lại như vậy…tại sao…

Hoa Tập cũng không biết phải an ủi người đàn ông của mình như thế nào. Vốn dĩ hành động lần này không lộ sơ hở nào, dù sao đó cũng là ba sát thủ đứng trong bảng Huyết Toàn có thực lực cấp Bạch Ngân được mời từ châu Âu tới, nhưng trong tình hình có người phối hợp, toàn bộ đã bị Lâm Phi giết sạch.



Chuyện này đúng là mua vé số trúng giải độc đắc, nhưng chẳng khiến người ta vui mừng chút nào, quả thực là khó mà tin nổi!

Hoa Tập thấy Ngô Khâm tinh thần bất định, đích thân gọi điện thoại, hỏi thăm kẻ thần bí liên lạc trước đó.

Hai ngày trước, kẻ thần bí được quỷ thần xui khiến chủ động liên hệ với bọn họ, nói biết bọn họ mời ba sát thủ đến chuẩn bị phục kích Lâm Phi, nói gã có phương án tốt hơn.

Kết quả là, kẻ thần bí bảo đảm ngày lễ đính hôn của Lâm Phi sẽ xảy ra sự cố, thân thể Lâm Phi sẽ theo đó suy yếu mà rời khỏi hiện trường.

Trong tình hình như vậy, chỉ cần tìm cơ hội tốt để giết chết Lâm Phi.

Ngô Khâm vốn lâm vào bước đường cùng, đột nhiên có người giúp gã cùng tính kế, gã cũng không suy nghĩ nhiều người kia hại gã hay giúp gã, người này hiển nhiên rất hiểu Lâm Phi, gã dự định đánh cược một phen.

Mà điều khiến gã vui mừng chính là, chuyện lần trước xảy ra giống hệt như những gì kẻ thần bí kia nói, nên gã cũng yên lòng lớn mật phái sát thủ cùng người của Thanh Phong đường đi vây quét Lâm Phi.

Thật không ngờ, trong khoảng thời gian cơ thể Lâm Phi bị suy nhược ấy, còn không giải quyết hết người bên cạnh hắn đã để Lâm Phi hồi phục lại!

Trước kia gã luôn cho rằng thực lực của Lâm Phi là cấp Bạch Ngân, nhưng chuyện lần này lại khiến Ngô Khâm có chút tuyệt vọng, lẽ nào Lâm Phi là cao thủ siêu cấp cấp Hoàng Kim?

Phải biết rằng cao thủ cấp Hoàng Kim, mỗi người đều là nhân vật lớn uy chấn tứ phương, có thể tự thành nhất phái, cũng có thể trở thành một người đứng đầu trong tổ chức nào đó.

Những người này thường có thế lực cực lớn, bởi nhiều cao thủ trong thế giới ngầm cũng cần tìm một chỗ dựa.

Mặc dù cấp Hoàng Kim không phải là đẳng cấp cao nhất, nhưng trong thế giới ngầm, nhân vật cấp Toàn Thạch giống như tứ đại vương giả, là người được truyền thuyết gọi là có thể gặp mà không thể cầu, gần như là không có tung tích.

Cấp Hoàng Kim đã là đẳng cấp cao nhất mà phần lớn mọi người có thể nhìn thấy, không phải là nhân vật thiên tài thì hoàn toàn không có cơ hội đạt tới cấp độ cao như vậy.

Chọc tới một nhân vật mà đại đa số người không dám chọc, không chỉ là Thanh Phong đường, dù cho là Hắc Long hội cũng nơm nớp lo sợ.

Trong lòng Hoa Tập vô cùng phẫn nộ, kẻ thần bí kia hơn nửa là biết thực lực của Lâm Phi, nhưng lại nói dối là lần này có thể thành công, quả thực coi bọn họ là vũ khí để sử dụng!

Nhưng khi cô gọi điện qua, lại phát hiện ra không có cách nào liên lạc với số điện thoại này.

- Tập Nhi, không cần gọi nữa, không gọi cũng biết, người đó đã rời khỏi rồi.

Lúc này Ngô Khâm mới ngẩng đầu lên, sắc mặt u ám nói.

Hoa Tập tức giận đến nghiến răng nghiến lợi:

- Anh Khâm, hay là giờ chúng ta lập tức chạy ra nước ngoài? Tên Lâm Phi đó chắc chắn sẽ tra ra chúng ta!

Ngô Khâm lắc đầu, đứng dậy, trong mắt ẩn chứa bi thương:

- Nếu Thanh Phong đường không còn, thì Ngô Khâm chẳng còn là gì nữa, anh vẫn chưa hoàn toàn thua trận, không có lý do gì mà vứt bỏ.

- Tập Nhi, em về nhà trước đi, đừng quan tâm tên Lâm Phi đó rốt cuộc là người như thế nào, anh phải cùng nó đánh một trận cuối cùng!

Hoa Tập nghe xong, kích động đến độ nước mắt không ngừng rơi xuống, chạy đến ôm chầm lấy Ngô Khâm:

- Anh yêu….anh đừng có làm chuyện gì ngốc nghếch. Hội trưởng bắt Thanh Phong đường của anh đối phó với đối thủ thế này, cơ bản là không thể! Anh cùng em đến Hoa gia, có Hoa gia bảo vệ, tên Lâm Phi đó không thể làm gì anh được!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook