Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 436: Tiền xu.

Mai Can Thái Thiếu Bính

28/06/2017

Cách khu biệt thự nhà họ Lý tâm ba dặm, một chiếc Maserati GranCabrio màu đen giông như con báo Châu Mỹ đang mai phục trong màn đêm chờ thời cơ để hành động, đẹp đẽ mê người.

Thay một chiếc áo len vải bông ca rô màu xanh da trời, chiếc váy ngắn màu đen, khoan thai ngồi trên ghế lái, nhìn biển lửa bao bọc lấy khu biệt thự cao cấp.

Trong đôi mắt sáng của cô, lộ ra vài suy nghĩphức tạp, được ánh lửa phản chiếu sáng chói.

Không lâu sau, cửa xe mở ra, một người đàn ông toàn thân mặc đồ đen, tóc hơi ướt, bước vào ngôi, chính là Lâm Phi.

-Sao quần áo của anh mất hết rồi? Bạch Hân Nghiên giật mình hỏi.

Lâm Phi vứt đôi ủng đen của mình vào bụi cây, đi chân trần vào xe, đóng cửa lại.

-Ném hết vào lửa rồi, toàn là máu, giữ lại không thể ngồi vào trong xe, dù sao đây cũng là xe mới, làm bẩn cũng không hay lăm, anh còn gội cả đâu rồi đây này.

Lâm Phi cười ha hải mói.

-Đúng là, đã biết là anh sẽ làm bẩn hết người, lúc nầy trên đường đi ngang qua chợ đêm có mua cho anh mấy thứ đơn giản, anh mặc đi. Bạch Hân Nghiên từ phía sau cảm một túi đồ, đưa cho Lâm Phi.

Lâm Phi hơi ngạc nhiên, nhận túi đồ vẫn không mặc.

-[]Không ngờ bảo bối Hân Nghiên của anh lại cẩn thận như vậy, trước giờ anh không biết đó nha.

Bạch Hân Nghiên nở nụ cười,

-Anh mua cho em chiếc xe thể thao Maserati hơn ba triệu tệ, em mua cho anh bộ đồ mấy chục tệ có gì mà tiếc chứ.

Chiếc xe này chính là chiếc hai ngày trước Lâm Phi chạy đên dưới nhà Bạch Hân Nghiên, mục đích cũng là để mẹ vợ Hạ Lâm Mỹ kia nhìn thấy, không còn nói con rể mình không tim không phổi nữa. . "

Đối với Lâm Phi mà nói, tiền căn bản không là vấn đề, nếu không phải mua nhiều quá Bạch Hân Nghiên cũng không chịu nhận, hắn có thể mua thêm vài chiếc nữa.

ആ -Tốt xấu gì cũng là người phụ nữ của anh, sao có thể keo kiệt quá được, lúc đi làm thì không sao, bình thường ra ngoài, cũng phải có một chiếc xe ra hồn, xã hội này, không có tiền không dám nói lớn tiếng đầu. Lâm Phi thảm nhiên nói.

Bạch Hân Nghiên cũng không chấp nhận đơn giản như vậy, đây chỉ là vấn đề tiền, ngoài ra còn có một lời hứa phải thực hiện.

Cô biết rõ, trước kia khi Lâm Phi qua lại với Tô Ánh Tuyết, tất cả đều không thể.

Người đàn ông này có thể nói là để cô không đau lòng, đã lựa chọn đoạt tuyệt quan hệ với Tô Ánh Tuyết, cô nói không cảm động là giả, nói áy náy, cũng là thật.

Nhưng đây là hiện thực, cô sẽ không vì những người phụ nữ khác cũng thích người đàn ông này, mà cô lùi bước, mặc kệ người khác nghĩ gì, cô chỉ cẩn mình hạnh phúc là đủ νόι.

Cuộc đời nhiều lúc cần phải ích kỷ,

- Cảm ơn.

Bạch Hân Nghiên thôt một câu từ tận đáy lòng.

-Hả? Cảm ơn cái gì?

-Tất cả...

Lâm Phi cười gian tà, bồng nhiêu bước đến ôm lấy cô nàng, một tay đặt lên đỉnh núi cao ngất của cô, nhẹ nhàng ngắt hai cái.

-Muốn nói cảm ơn anh, nhân lúc anh còn chưa mặc đồ chúng ta lên xe làm một bữa tiệc mặn nhé.



Lâm Phi thở ra một hơi, bắt đầu hôn lên cổ của cô.

Bạch Hân Nghiên trong mắt lộ ra vài tia bối rối, gương mặt ững hồng, đẩy Lâm Phi ra,

-|]Đừng... đừng...

Lâm Phi sửng sở, khó hiểu, -

|]Sao vậy, em không thích?

-|]Không phải, Bạch Hân Nghiên ngượng ngùng cúi đầu,

-[]Cái kia của em... hôm nay đến.

Lâm Phi phiền muộn, đúng là mất hứng.

Tuy nhiên Bạch Hân Nghiên đột nhiên nhỏ giọng nói:

-Anh không chịu được, em sẽ dùng cách khác giúp anh thoải mái...

Lâm Phi chuyển buồn làm vui, sao không thể nghe ra ẩn ý của cô nàng.

Hắn lặng lẽ điều chỉnh ghế nghiêng ra sau, để lại không gian tương đối rộng, rồi để cô nàng trèo từ ghế lái quỳ giữa hai chân mình.

Bạch Hân Nghiên không dám nhìn nụ cười xấu xa của hắn, ngượng ngùng cởi bỏ nút áo, chầm chậm để lộ hai bẩu ngực mềm mại căng phồng...

Không lâu sau, trong xe truyền ra âm thanh rất thoải mái, giống như toàn bộ xương cốt đều được thả lỏng.

-Hì. Hân Nghiên bảo bối, cái này không phải mẹ dạy em chứ... Trước kia không phải dùng miệng thôi sao, lẩn này còn dùng cả ngực... Nhưng đúng là thoải mái quả...

-A. a... đừng nói nữa! Mắc cỡ chết đi được!

-Hề hề... đừng dùng lại, công sức của em nầy giờ mất trắng đấy, lát nữa mất hai ba tiêng mà cũng không hoàn thành nhiệm vụ, cái miệng nhỏ của em sẽ bị mài hỏng cho coi.

-Anh bắt nạt em... coi chùng em cắn anh!

-Em nỡ saо...

Màn đêm yên tĩnh, trong chiếc xe thể thao Maserati, sau một tiéng rưỡi đau khổ trôi qua, cuối cùng đã hạ màn.

Bạch Hân Nghiên cầm nước khoáng sức miệng, khẽ ngước đầu, cố hết sức nằm lên ngực Lâm Phi.

-[]Lần sau không như vậy nữa, thà cứ để anh thoải mái

Bạch Hân Nghiên phàn nàn nói.

Lâm Phi tuy không cảm thấy thỏa mãn lắm, nhưng cũng không muốn làm khó cô nàng nữa, vừa xờ mặt cô, vừa nhẹ nhàng vô lên vùng đùi trơn của cô, hưởng thụ cảm giác mềm mại.

Bạch Hân Nghiên là một con mèo được chủ nhân vuốt ve, thoải mái cuộn mình lên.

Mở cửa sổ trên mái xe, nhìn bầu trời đầy sao, Lâm Phi hưởng thụ cảm giác bình yên ngọt ngào lúc này.



Một lát sau, Lâm Phi xuất thần hỏi:

-Hân Nghiên... trong lòng em có hối hận không?

- Sao?

-Em giúp anh làm những việc này, đồng nghĩa giúp anh phạm pháp. Nhưng em là một cảnh sát, có thể chịu đựng được sao?

Lâm Phi hỏi.

Bạch Hân Nghiên mở mắt, đôi mắt long lanh sóng nước, lóe lên một tia sáng.

-Thực ra trước khi anh quay lại, em cũng đã suy nghĩ về vấn đề này, rốt cuộc em có còn là một cảnh sát không... em làm thế này... có tính là chính nghĩa không.

Khóe miệng Lâm Phi nở nụ cười,

-|| Vậy kết quả thế nào?

Bạch Hân Nghiên thở dài, nói:

Thực ra, sau khi theo anh, dần dần em nghĩ đền một số việc, trước kia chưa từng nghỉ tới...

Trên thể giới này, thực sự có chính nghĩa hoàn toàn sao? Nếu có, vậy chắc chắn cũng sẽ có tà ác hoàn toàn. Giống như một đồng tiền xu, cho dù anh có thừa nhận hay không, nó vẫn luôn có hai mặt đấy thôi, anh nhìn thấy chính diện, không nhìn thấy mặt ngược, không có nghĩa, mặt ngược không tồn tại. Đối với một người bình thường mà nói, khi sử dụng đồng xu, họ không hề nghĩ, nó là mặt chính hay mặt ngược, vì đồng xu là đông xu, miền có thể sử dụng là được rồi. Cũng giống như thế giới này, đối với tất cả những người bình thường mà nói, chính cũng được, tà ác cũng được, thế giới là thế giới, chỉ cần có thể sống cuộc sống của mình là được.

Lâm Phi bất ngờ cúi đầu, nhìn cô, vuốt ve mái tóc cô,

-Cho nên...

-Cho nên, em không muốn suy nghĩ nữa, bản thân làm đúng hay sai, em cũng không muốn nghĩ, có phải một cánh sát đúng tiêu chuẩn hay không, vì bản thân cảnh sát, không có tư cách đại diện cho chính nghĩa hay tà ác.

Việc em muốn làm, thứ em nên làm, nếu sau khi làm xong, em không thẹn với lương tâm, có thể cảm thấy vui vẻ và thỏa mãn, như vậy... là đủ rồi.

Khóe mắt Lâm Phi lộ ý người, không đánh giá nữa, mà ôm chặt cô vào lòng, ôm thật chặt...

Đêm này, đối với giới cảnh sát Lâm Ân và một vài lãnh đạo cấp cao của Bộ an ninh Giang tinh mà nói, dĩ nhiên là một đêm phức tạp.

Tuy nhiên tất cả chứng cớ đều hướng về một người tên Lâm Phi, đường hoàng giết ít nhất sáu nhân vật có thân phận địa vị không tầm thường, nhưng theo chỉ đạo của Bộ an ninh Bắc Kinh truyền đạt xuống, vụ việc này thuộc an ninh cấp quốc gia, địa phương không có quyền hỏi đến.

Đồng thời, tất cả giới truyền thông đều không được đưa tin về cái chết của những người này, chỉ đưa tin với công chúng, những người này chết vì ngộ độc rượu.

Đối với dân chúng mà nói, cái chết của những người này căn bản chẳng có gì đáng buồn, chỉ cảm thấy những người có tiền, làm quan này, chết chưa hết tội, chắc chắn là đã làm rất nhiều việc trái với lương tâm rồi.

Ảnh hưởng nhất, dĩ nhiên là Giải trí Thiên Khung.

Tổng giám đốc Lý Hào Kiểm của nhà họ Lý, phu nhân Trần Mỹ Lệ đều chết trong biển lửa, nghe nói là nổ đường ống dẫn gas, nhưng đó cũng chỉ là lời nói một phía của bên cảnh sát, cũng chẳng có ai đi tìm hiểu thêm.

Cũng chính vì vậy, Công ty giải trí Thiên Khung như lục bình trôi, mất gốc, cổ phiếu rớt giá, tât cả nhân viên và nghệ sĩ đều bàng hoàng.

Lúc này, khoảng hai ngày sau, đột nhiên có một tin được đồn đi, Tập đoàn truyền thông Phong Tư lớn nhất toàn quốc, cũng xếp thứ hạng cao trên toàn thế giới. đã nhanh chóng thu mua Công ty giải trí Thiên Khung!

Kể từ đó, Công ty giải trí Thiên Khung được hồi sinh, trở thành một thương hiệu dưới trướng Tập đoàn truyền thông Phong Tư, nghe nói, chiến lược thu mua này là của Đại cổ đông Tất Vân Dao, không thông qua trình tự bình thường của công ty.

Lúc đó, Thiên Hậu trở về doanh nghiệp quê hương phụng dưỡng cha mẹ, Thiên Hậu nhìn thấy tin tức tiềm năng ngôi sao mới của Công ty giải trí Thiên Khung, sau đó, mọi người mau chóng đổ dồn ánh mắt vào Tất Vân Dao, căn bản chẳng ai thèm để ý đên những người đã chết trước kia nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook