Chương 21: Bộ Mặt Của Đông Phương Hải
Tử Hồng Liễu
12/09/2023
"Hiệu trưởng Hoàng, bây giờ ông có thể giải thích rồi đấy.", Mai Nguyệt Phổ ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Hoàng Cao Minh.
Hoàng Cao Minh cầm trên tay tập hồ sơ mới lấy được từ tay Mai Nguyệt Phổ, "Cô nghĩ đống này đủ để tống Sếp Tổng vào tù sao? Có lẽ Sếp sẽ gặp rắc rối một chút thôi nhưng mọi chuyện sẽ ổn."
"Vậy số tài liệu này là một cái bẫy?" - Mai Nguyệt Phổ hỏi.
"Đúng vậy, khi Đới Lan Lan báo cho Sếp về việc cô muốn vào phòng làm việc tìm kiếm thì kế hoạch này được lập ra để thử lòng cô. Và tôi rất vui là cô đã sập bẫy." - Hoàng Cao Minh nói - "Đông Phương Hải, cậu ấy cứ tập trung vào cái trò chơi hôn nhân với cô. Dù Tập Đoàn vẫn rất ổn, nhưng tôi biết đáng ra Sếp có thể làm tốt hơn."
"Trò chơi?"
"Phải, cô nghĩ Đông Phương Hải yêu cô thật chắc? Cậu ta chỉ cảm thấy hứng thú khi lừa dối người khác thôi. Đầu tiên là lừa rằng cậu ấy cứu cô khỏi vụ bắt cóc và không dính líu gì đến Tập Đoàn. Thứ hai là lừa cô rằng Sếp muốn có một cuộc hôn nhân như vợ chồng thật thụ với cô. Và gần đây nhất, cậu ấy muốn lừa cô bằng một mối quan hệ ngoài luồng với cô thư ký." - Hoàng Cao Minh nói liền một hơi - "Nhưng may thay, những trò lừa ấy lần lượt bại lộ, và cậu ấy đã hết hứng thú với cô rồi."
Mai Nguyệt Phổ cuối cùng cũng được nghe giải thích rõ mọi thứ. Nhưng với tình hình hiện tại thì có biết cũng không làm được gì.
"Tuy nhiên, Đông Phương Hải vẫn chưa có ý định giết cô. Tôi không biết cậu ta đang toan tính cái gì. Nhưng tạm thời cô sẽ sống tốt ở đây. Hãy nhớ ngoan ngoãn đấy." - Hoàng Cao Minh tiếp tục nói.
Mai Nguyệt Phổ gật đầu. Hoàng Cao Minh cười lớn: "Nếu sớm biết thân biết phận như vậy thì có phải bây giờ vẫn là Đông Phương phu nhân cao quý rồi không."
Cô nhìn ông ta vẻ khinh thường, ông ta cảm nhận được điều đó nên liền tắt nụ cười, khó chịu đứng dậy quát lớn với đám giang hồ: "Canh giữ cô ta thật kỹ vào. Và nhớ là không được làm đau cô ta đấy. Đó là tài sản của Sếp Tổng."
"Đây là băng ghi hình từ lúc Mai Nguyệt Phổ gửi tin nhắn cho cậu đến lúc vụ cướp diễn ra. Còn đây là ảnh của những người thường xuyên gặp mặt Đông Phương Hải.", Phương Hòa nhìn hai tập tin trước mặt, "Và hai người muốn nhờ tôi dùng phần mềm kiểm tra xem có người quen nào của hắn đến khách sạn Hoàng Hôn không à?"
"Cũng không cần thiết phải dò hết cả đoạn, hai người chúng tôi dùng mắt rồi. Chỉ có vài đối tượng thấy không rõ mặt hay đeo khẩu trang, mũ là không loại trừ được thôi." - Trình Viễn nói.
*Nhưng mà tôi nói trước, kết quả của máy tính cũng không chắc đúng, và càng không thể làm bằng chứng trước tòa." - Phương Hòa cảnh báo - "Và hơn nữa, suy luận của cậu có một lỗ hổng. Nếu thật sự có một tên Sếp Phó, hắn có nhất thiết phải đến đúng Khách Sạn Hoàng Hôn để chỉ đạo vụ cướp không? Có thiếu gì nơi để quan sát."
"Anh nói có lý. Nhưng cứ thử đi đã, thời gian ngắn như vậy nên khả năng cao hắn không kịp tìm vị trí quan sát mới." - Trình Viễn đáp - "Và cũng không cần dùng làm bằng chứng. Bản thân việc Sếp Phó tới đó cũng chẳng chứng minh được gì, thứ chúng ta cần chỉ là tìm ra đối tượng khả nghi thôi."
"Được thôi." - Phương Hòa bắt tay vào việc. Anh ta cho chạy các phần mềm so sánh hình ảnh để đưa ra nhữung kết quả khác nhau.
"Thế nào rồi?", Tôn Kiến Thâm hỏi khi nhìn thấy màn hình hiện chứ "Hoàn tất".
"Để xem nào.", Phương Hòa kiểm tra dữ liệu xuất ra, "Có một đối tượng mà các phần mềm cho ra tỉ lệ tương thích tương đối cao."
Màn hình hiện ra hình ảnh một người, Trình Viễn đọc dòng thông tin của người đó: "Hoàng Cao Minh, hiệu trưởng trường cấp ba và đại học Hoàng Long."
"Đây cũng là trường mà Mai Nguyệt Phổ đã theo học sau khi bị bắt cóc. Giao vợ mình cho Sếp Phó, cũng hợp lý đấy chứ." - Phương Hòa nhận xét.
"Có thông tin gì về xe của Hoàng Cao Minh không? Nếu bị gọi bất ngờ thì có lẽ không kịp chuẩn bị xe khác đâu.", Trình Viễn hỏi vậy để so sánh với chiếc xe mà nhân vật Sếp Phó sử dụng được ghi lại dưới hầm xe.
"Việc đó thì dễ tìm thôi." - Phương Hòa liền tìm kiếm thông tin - "Có vẻ xe riêng của Hoàng Cao Minh là một chiếc Audi màu đỏ."
Nói xong câu đó, Phương Hòa quay sang nhìn Trình Viễn, anh ta gật đầu cho thấy hai chiếc xe trùng khớp.
"Tôi sẽ báo cho đội trưởng biết thông tin này.", Tôn Kiến Thâm nói rồi nhanh chóng lấy điện thoại ra bấm số.
"Bây giờ đã xác định được Hoàng Cao Minh có thể là Sếp Phó rồi, chúng ta đã phá được cục diện bế tắc. Là một nhân vật có địa vị, hẳn sẽ có nhiều liên kết hơn với Sếp Tổng, không dễ bị đứt đầu mối như đám lâu la chúng ta thường bắt." - Phương Hòa lạc quan nói.
"Phải. Để đối phó với Hoàng Cao Minh có lẽ sẽ dễ hơn việc đối phó với Đông Phương Hải." - Trình Viễn tán đồng - "Thế nhưng chúng ta cũng không được sơ suất."
Tôn Kiến Thâm sau khi trao đổi với Thái Bình Dương một lúc, tắt máy quay sang nói với Trình Viễn và Phương Hòa: "Có diễn biến mới nữa rồi."
Hoàng Cao Minh cầm trên tay tập hồ sơ mới lấy được từ tay Mai Nguyệt Phổ, "Cô nghĩ đống này đủ để tống Sếp Tổng vào tù sao? Có lẽ Sếp sẽ gặp rắc rối một chút thôi nhưng mọi chuyện sẽ ổn."
"Vậy số tài liệu này là một cái bẫy?" - Mai Nguyệt Phổ hỏi.
"Đúng vậy, khi Đới Lan Lan báo cho Sếp về việc cô muốn vào phòng làm việc tìm kiếm thì kế hoạch này được lập ra để thử lòng cô. Và tôi rất vui là cô đã sập bẫy." - Hoàng Cao Minh nói - "Đông Phương Hải, cậu ấy cứ tập trung vào cái trò chơi hôn nhân với cô. Dù Tập Đoàn vẫn rất ổn, nhưng tôi biết đáng ra Sếp có thể làm tốt hơn."
"Trò chơi?"
"Phải, cô nghĩ Đông Phương Hải yêu cô thật chắc? Cậu ta chỉ cảm thấy hứng thú khi lừa dối người khác thôi. Đầu tiên là lừa rằng cậu ấy cứu cô khỏi vụ bắt cóc và không dính líu gì đến Tập Đoàn. Thứ hai là lừa cô rằng Sếp muốn có một cuộc hôn nhân như vợ chồng thật thụ với cô. Và gần đây nhất, cậu ấy muốn lừa cô bằng một mối quan hệ ngoài luồng với cô thư ký." - Hoàng Cao Minh nói liền một hơi - "Nhưng may thay, những trò lừa ấy lần lượt bại lộ, và cậu ấy đã hết hứng thú với cô rồi."
Mai Nguyệt Phổ cuối cùng cũng được nghe giải thích rõ mọi thứ. Nhưng với tình hình hiện tại thì có biết cũng không làm được gì.
"Tuy nhiên, Đông Phương Hải vẫn chưa có ý định giết cô. Tôi không biết cậu ta đang toan tính cái gì. Nhưng tạm thời cô sẽ sống tốt ở đây. Hãy nhớ ngoan ngoãn đấy." - Hoàng Cao Minh tiếp tục nói.
Mai Nguyệt Phổ gật đầu. Hoàng Cao Minh cười lớn: "Nếu sớm biết thân biết phận như vậy thì có phải bây giờ vẫn là Đông Phương phu nhân cao quý rồi không."
Cô nhìn ông ta vẻ khinh thường, ông ta cảm nhận được điều đó nên liền tắt nụ cười, khó chịu đứng dậy quát lớn với đám giang hồ: "Canh giữ cô ta thật kỹ vào. Và nhớ là không được làm đau cô ta đấy. Đó là tài sản của Sếp Tổng."
"Đây là băng ghi hình từ lúc Mai Nguyệt Phổ gửi tin nhắn cho cậu đến lúc vụ cướp diễn ra. Còn đây là ảnh của những người thường xuyên gặp mặt Đông Phương Hải.", Phương Hòa nhìn hai tập tin trước mặt, "Và hai người muốn nhờ tôi dùng phần mềm kiểm tra xem có người quen nào của hắn đến khách sạn Hoàng Hôn không à?"
"Cũng không cần thiết phải dò hết cả đoạn, hai người chúng tôi dùng mắt rồi. Chỉ có vài đối tượng thấy không rõ mặt hay đeo khẩu trang, mũ là không loại trừ được thôi." - Trình Viễn nói.
*Nhưng mà tôi nói trước, kết quả của máy tính cũng không chắc đúng, và càng không thể làm bằng chứng trước tòa." - Phương Hòa cảnh báo - "Và hơn nữa, suy luận của cậu có một lỗ hổng. Nếu thật sự có một tên Sếp Phó, hắn có nhất thiết phải đến đúng Khách Sạn Hoàng Hôn để chỉ đạo vụ cướp không? Có thiếu gì nơi để quan sát."
"Anh nói có lý. Nhưng cứ thử đi đã, thời gian ngắn như vậy nên khả năng cao hắn không kịp tìm vị trí quan sát mới." - Trình Viễn đáp - "Và cũng không cần dùng làm bằng chứng. Bản thân việc Sếp Phó tới đó cũng chẳng chứng minh được gì, thứ chúng ta cần chỉ là tìm ra đối tượng khả nghi thôi."
"Được thôi." - Phương Hòa bắt tay vào việc. Anh ta cho chạy các phần mềm so sánh hình ảnh để đưa ra nhữung kết quả khác nhau.
"Thế nào rồi?", Tôn Kiến Thâm hỏi khi nhìn thấy màn hình hiện chứ "Hoàn tất".
"Để xem nào.", Phương Hòa kiểm tra dữ liệu xuất ra, "Có một đối tượng mà các phần mềm cho ra tỉ lệ tương thích tương đối cao."
Màn hình hiện ra hình ảnh một người, Trình Viễn đọc dòng thông tin của người đó: "Hoàng Cao Minh, hiệu trưởng trường cấp ba và đại học Hoàng Long."
"Đây cũng là trường mà Mai Nguyệt Phổ đã theo học sau khi bị bắt cóc. Giao vợ mình cho Sếp Phó, cũng hợp lý đấy chứ." - Phương Hòa nhận xét.
"Có thông tin gì về xe của Hoàng Cao Minh không? Nếu bị gọi bất ngờ thì có lẽ không kịp chuẩn bị xe khác đâu.", Trình Viễn hỏi vậy để so sánh với chiếc xe mà nhân vật Sếp Phó sử dụng được ghi lại dưới hầm xe.
"Việc đó thì dễ tìm thôi." - Phương Hòa liền tìm kiếm thông tin - "Có vẻ xe riêng của Hoàng Cao Minh là một chiếc Audi màu đỏ."
Nói xong câu đó, Phương Hòa quay sang nhìn Trình Viễn, anh ta gật đầu cho thấy hai chiếc xe trùng khớp.
"Tôi sẽ báo cho đội trưởng biết thông tin này.", Tôn Kiến Thâm nói rồi nhanh chóng lấy điện thoại ra bấm số.
"Bây giờ đã xác định được Hoàng Cao Minh có thể là Sếp Phó rồi, chúng ta đã phá được cục diện bế tắc. Là một nhân vật có địa vị, hẳn sẽ có nhiều liên kết hơn với Sếp Tổng, không dễ bị đứt đầu mối như đám lâu la chúng ta thường bắt." - Phương Hòa lạc quan nói.
"Phải. Để đối phó với Hoàng Cao Minh có lẽ sẽ dễ hơn việc đối phó với Đông Phương Hải." - Trình Viễn tán đồng - "Thế nhưng chúng ta cũng không được sơ suất."
Tôn Kiến Thâm sau khi trao đổi với Thái Bình Dương một lúc, tắt máy quay sang nói với Trình Viễn và Phương Hòa: "Có diễn biến mới nữa rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.