Chương 16
Punnie1310
22/01/2024
Hai người ngồi ở bãi cỏ một lúc, Phong Bách cảm thấy trời cũng không còn sớm muốn khuyên Tôn Thanh trở về
“Tôn tổng, không còn sớm nữa, chúng ta vẫn nên trở về”
Tôn Thanh không đáp lời chỉ gật đầu
Ban nãy uống rượu, Phong Bách khi trở về liền vào bếp nấu chút thuốc giải rượu cho Tôn Thanh sợ y ban đêm sẽ khó chịu, còn mang một ly nước ấm vào cho Tôn Thanh
Dù sao bây giờ Tôn Thanh vẫn đang trong kỳ phát tình nhưng do trước đó đã được Giang Hà Văn cho y uống thuốc ức chế nên không cảm thấy gì cả, Phong Bách vẫn là lo cho y thân thể cảm thấy không khoẻ
Tôn Thanh tắm rửa xong một trận liền nhận được điện thoại, y nhìn thấy người gọi đến liền nhíu mày không vui, vẫn là nghe máy đầu giây bên kia
“Tôn Thanh tôi vừa về nước, cho người đến đón tôi một chút”
“Tự mình về, bận”
Đầu giây bên kia có chút không vui mà lên tiếng
“Giang Hà Vũ đang ở đâu, nhờ cậu ta đến đón tôi”
“Nghỉ phép rồi, tự mình trở về”
Tôn Thanh nói xong lập tức tắt máy, đầu giây bên kia rơi vào trầm mặt, rốt cuộc vẫn tự bắt xe trở về
Phong Bách gõ cửa phòng của Tôn Thanh, y liền mở cửa
“Đây là thuốc giải rượu, đây là nước ấm, anh vẫn đang trong kỳ phát tình, lúc nãy uống nhiều rượu sẽ không tốt”
Tôn Thanh nhận lấy ly nước và thuốc giải rượu sau đó đóng cửa
Phong Bách thấy y mệt mỏi cho nên luôn chú ý đến y, hắn đem tại liệu đi xử trí tiếp tục
Lúc đang xử lí tài liệu thì bên ngoài có tiếng chuông cửa, Phong Bách bất ngờ vì từ trước đến nay Giang Hà Vũ có đến cũng sẽ không bấm chuông, người đến là ai tại sao bấm chuông, Phong Bách có chút đề phòng
Lúc hắn định mở cửa thì nhìn thấy Tôn Thanh bước ra từ phòng y lên tiếng
“Không cần mở cửa, mặc kệ đi”
Phong Bách không hiểu nhưng lời Tôn Thanh đã nói hắn sẽ làm theo
Bên ngoài người lại tiếp tục nhấn chuông cửa, sau đó một giọng nói lớn tiếng hét ngoài cửa
“Tôn Thanh, cậu mở cửa cho tôi, huhu, cậu thật ác độc, tôi trở về mà cậu nở lòng nhốt tôi ở bên ngoài ư, Tôn Thanh chúng ta là bạn bè đấy, tôi thay cậu đi xử lí chuyện ở nước ngoài mấy năm cậu liền đối xử với tôi như vậy sao, không công bằng, Tôn Thanh mở cửa”
Tôn Thanh bị ồn ào ngoài cửa làm cho không thể ngủ được, y bước ra mở cửa, người kia nhìn thấy vẻ mặt không vui vẻ của y thì vô cùng hào hứng xách vali vào bên trong, vừa vào đã nhìn thấy Phong Bách đang ngồi ở sofa làm việc, người kia đánh giá Phong Bách một chút sau đó nhìn sang Tôn Thanh
“Cậu có tân nhân mới rồi sao, tôi vừa đi mấy năm cậu đã có nam nhân khác là alpha trội sao, thú vị đấy”
“Tường Liên Khanh, câm miệng lại”
Người này là Tường Liên Khanh cũng là người trong hắc bang, mấy năm nay sang nước ngoài thay Tôn Thanh làm ăn, đúng hơn là anh ta ở trong nước gây ra chuyện Tôn Thanh đành phải đẩy anh ta ra nước ngoài, khi mọi chuyện lắng xuống mới cho trở về
Phong Bách vẫn luôn quan sát người vừa bước vào, người này không phải là alpha nhưng dáng người lại không giống beta, hắn không nghĩ đây là một omega, nếu có omega dáng người cường như vậy thì alpha nào mới chịu được đây
“Chào cậu tôi là Tường Liên Khanh, tôi và Tôn Thanh cùng Hà Vũ là bạn tốt của nhau, còn nữa tôi là omega”
Tường Liên Khanh tới trước mặt Phong Bách giới thiệu, Phong Bách cũng theo lẽ mà gật đầu chào hỏi với Tường Liên Khanh
“Trở về làm gì, sao lại đột nhiên lại trở về không thông báo cho tôi”
Phong Bách ngồi bên cạnh Tôn Thanh, hắn nhìn y đang tra hỏi người trước mặt
“Tôi đi tận năm năm rồi đấy, phải cho tôi trở về không được sao, không lẽ cậu để tôi sống cả đời ở nước ngoài sao, Tôn Thanh cậu thật độc ác”
Tôn Thanh đối với thái độ của Tường Liên Khanh có chút không vui vẻ nhưng cũng không chán ghét
“Không sợ bị bắt lại sao, chạy đã rồi à hay là ở bên đó lại gây ra hoạ gì nữa”
Tôn Thanh đối với mấy chuyện gây hoạ này cũng không còn lạ lẫm nữa, Tường Liên Khanh không nói nên lời chỉ thở dài .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cánh Tay Phải Của Ông Trùm Ma Cao
2. Tình Anh Duyên Em
3. Anh Cũng Có Ngày Này
4. Còn Lâu Mới Thích
=====================================
“Nghe nói cậu sắp xây dựng cảng mới, thuận tiện cho chúng ta giao dịch hàng hơn, tôi trở về giúp cậu một tay, hơn nữa mấy lão già trong bang chỉ có tôi mới khiến bọn họ bớt động tay động chân gây hoạ, tôi về đây là tốt cho cậu không phải sao, còn chuyện khác, cứ mặc kệ đi, người cũng đã kết hôn rồi, không rãnh lại chơi trò truy truy bắt bắt gì nữa đâu”
Tôn Thanh nghe Tường Liên Khanh nói thì có chút bất ngờ, không nghĩ rằng Tường Liên Khanh lại biết khá nhiều chuyện như vậy nhưng Tường Liên Khanh nói không sai, có hắn ta trở về sẽ giúp cho công việc trong bang dễ dàng xử lí hơn, Giang Hà Vũ cũng sẽ có thể nhẹ nhỏm hơn được phần nào
“Vậy được rồi, tuỳ cậu, chỗ này hết phòng rồi, xuống dưới mà ở, nhà của Giang Hà Vũ còn phòng trống, còn nữa đừng bầy bừa bên dưới, Giang Hà Vũ trở lại sẽ nổi điên với cậu, bây giờ tôi mệt cần nghỉ ngơi”
Tường Liên Khanh hiểu ý lập tức kéo vali ra cửa chào tạm biệt, Tôn Thanh có chút không vui, y vừa mới chợp mắt bây giờ khó mà ngủ được, nhìn sau Phong Bách trên người vẫn còn quần tây áo sơ mi ngay ngắn mà làm việc liền cảm thấy buồn cười
“Tắm rửa sau đó sang phòng tôi, thả pheromone của cậu ra để tôi ngủ”
Phong Bách liền làm theo lời của Tôn Thanh, hắn đi tắm rửa sau đó thay đồ thường ở nhà rồi vào trong phòng của Tôn Thanh, Tôn Thanh nằm trên giường đang xem gì đó trong điện thoại, thấy Phong Bách bước vào cũng không vội tắt điện thoại đi mà tiếp tục xem
“Không phải anh nói anh muốn ngủ sao”
“Cậu thả pheromone của cậu ra trước đi”
Xung quang đều là hương pheromone của Phong Bách, Tôn Thanh cất đi điện thoại nằm xuống. Pheromone trong không khí toả ra khiến y từ từ rơi vào giấc ngủ
Phong Bách quan sát Tôn Thanh, hắn bất giác mỉm cười sau đó cũng ngủ đi
Sáng hôm sau Phong Bách vẫn như thường lệ dạy rất sớm làm đồ ăn sáng, khi Tôn Thanh dậy thì đồ ăn đã chuẩn bị sẵn, từ khi có Phong Bách thì mỗi buổi sáng đều sẽ được hắn chuẩn bị kỹ càng, Tôn Thanh trước đây không phải là người sẽ ăn uống đầy đủ, y đôi khi còn chẳng nhớ bữa sáng là gì nhưng có Phong Bách thì mỗi ngày đều là ăn sáng mới làm việc
Tường Liên Khanh sáng sớm đã lết lên đây làm phiền, Tôn Thanh nhìn thấy hắn ta cũng không nói gì nhưng Phong Bách có chút không thích omega này, có lẽ do Tường Liên Khanh cứ bám lấy Tôn Thanh thân thiết mà Tôn Thanh mặc dù tỏ ra không vui nhưng không hề đẩy Tường Liên Khanh ra nên Phong Bách không vui
“Tôn tổng, không còn sớm nữa, chúng ta vẫn nên trở về”
Tôn Thanh không đáp lời chỉ gật đầu
Ban nãy uống rượu, Phong Bách khi trở về liền vào bếp nấu chút thuốc giải rượu cho Tôn Thanh sợ y ban đêm sẽ khó chịu, còn mang một ly nước ấm vào cho Tôn Thanh
Dù sao bây giờ Tôn Thanh vẫn đang trong kỳ phát tình nhưng do trước đó đã được Giang Hà Văn cho y uống thuốc ức chế nên không cảm thấy gì cả, Phong Bách vẫn là lo cho y thân thể cảm thấy không khoẻ
Tôn Thanh tắm rửa xong một trận liền nhận được điện thoại, y nhìn thấy người gọi đến liền nhíu mày không vui, vẫn là nghe máy đầu giây bên kia
“Tôn Thanh tôi vừa về nước, cho người đến đón tôi một chút”
“Tự mình về, bận”
Đầu giây bên kia có chút không vui mà lên tiếng
“Giang Hà Vũ đang ở đâu, nhờ cậu ta đến đón tôi”
“Nghỉ phép rồi, tự mình trở về”
Tôn Thanh nói xong lập tức tắt máy, đầu giây bên kia rơi vào trầm mặt, rốt cuộc vẫn tự bắt xe trở về
Phong Bách gõ cửa phòng của Tôn Thanh, y liền mở cửa
“Đây là thuốc giải rượu, đây là nước ấm, anh vẫn đang trong kỳ phát tình, lúc nãy uống nhiều rượu sẽ không tốt”
Tôn Thanh nhận lấy ly nước và thuốc giải rượu sau đó đóng cửa
Phong Bách thấy y mệt mỏi cho nên luôn chú ý đến y, hắn đem tại liệu đi xử trí tiếp tục
Lúc đang xử lí tài liệu thì bên ngoài có tiếng chuông cửa, Phong Bách bất ngờ vì từ trước đến nay Giang Hà Vũ có đến cũng sẽ không bấm chuông, người đến là ai tại sao bấm chuông, Phong Bách có chút đề phòng
Lúc hắn định mở cửa thì nhìn thấy Tôn Thanh bước ra từ phòng y lên tiếng
“Không cần mở cửa, mặc kệ đi”
Phong Bách không hiểu nhưng lời Tôn Thanh đã nói hắn sẽ làm theo
Bên ngoài người lại tiếp tục nhấn chuông cửa, sau đó một giọng nói lớn tiếng hét ngoài cửa
“Tôn Thanh, cậu mở cửa cho tôi, huhu, cậu thật ác độc, tôi trở về mà cậu nở lòng nhốt tôi ở bên ngoài ư, Tôn Thanh chúng ta là bạn bè đấy, tôi thay cậu đi xử lí chuyện ở nước ngoài mấy năm cậu liền đối xử với tôi như vậy sao, không công bằng, Tôn Thanh mở cửa”
Tôn Thanh bị ồn ào ngoài cửa làm cho không thể ngủ được, y bước ra mở cửa, người kia nhìn thấy vẻ mặt không vui vẻ của y thì vô cùng hào hứng xách vali vào bên trong, vừa vào đã nhìn thấy Phong Bách đang ngồi ở sofa làm việc, người kia đánh giá Phong Bách một chút sau đó nhìn sang Tôn Thanh
“Cậu có tân nhân mới rồi sao, tôi vừa đi mấy năm cậu đã có nam nhân khác là alpha trội sao, thú vị đấy”
“Tường Liên Khanh, câm miệng lại”
Người này là Tường Liên Khanh cũng là người trong hắc bang, mấy năm nay sang nước ngoài thay Tôn Thanh làm ăn, đúng hơn là anh ta ở trong nước gây ra chuyện Tôn Thanh đành phải đẩy anh ta ra nước ngoài, khi mọi chuyện lắng xuống mới cho trở về
Phong Bách vẫn luôn quan sát người vừa bước vào, người này không phải là alpha nhưng dáng người lại không giống beta, hắn không nghĩ đây là một omega, nếu có omega dáng người cường như vậy thì alpha nào mới chịu được đây
“Chào cậu tôi là Tường Liên Khanh, tôi và Tôn Thanh cùng Hà Vũ là bạn tốt của nhau, còn nữa tôi là omega”
Tường Liên Khanh tới trước mặt Phong Bách giới thiệu, Phong Bách cũng theo lẽ mà gật đầu chào hỏi với Tường Liên Khanh
“Trở về làm gì, sao lại đột nhiên lại trở về không thông báo cho tôi”
Phong Bách ngồi bên cạnh Tôn Thanh, hắn nhìn y đang tra hỏi người trước mặt
“Tôi đi tận năm năm rồi đấy, phải cho tôi trở về không được sao, không lẽ cậu để tôi sống cả đời ở nước ngoài sao, Tôn Thanh cậu thật độc ác”
Tôn Thanh đối với thái độ của Tường Liên Khanh có chút không vui vẻ nhưng cũng không chán ghét
“Không sợ bị bắt lại sao, chạy đã rồi à hay là ở bên đó lại gây ra hoạ gì nữa”
Tôn Thanh đối với mấy chuyện gây hoạ này cũng không còn lạ lẫm nữa, Tường Liên Khanh không nói nên lời chỉ thở dài .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cánh Tay Phải Của Ông Trùm Ma Cao
2. Tình Anh Duyên Em
3. Anh Cũng Có Ngày Này
4. Còn Lâu Mới Thích
=====================================
“Nghe nói cậu sắp xây dựng cảng mới, thuận tiện cho chúng ta giao dịch hàng hơn, tôi trở về giúp cậu một tay, hơn nữa mấy lão già trong bang chỉ có tôi mới khiến bọn họ bớt động tay động chân gây hoạ, tôi về đây là tốt cho cậu không phải sao, còn chuyện khác, cứ mặc kệ đi, người cũng đã kết hôn rồi, không rãnh lại chơi trò truy truy bắt bắt gì nữa đâu”
Tôn Thanh nghe Tường Liên Khanh nói thì có chút bất ngờ, không nghĩ rằng Tường Liên Khanh lại biết khá nhiều chuyện như vậy nhưng Tường Liên Khanh nói không sai, có hắn ta trở về sẽ giúp cho công việc trong bang dễ dàng xử lí hơn, Giang Hà Vũ cũng sẽ có thể nhẹ nhỏm hơn được phần nào
“Vậy được rồi, tuỳ cậu, chỗ này hết phòng rồi, xuống dưới mà ở, nhà của Giang Hà Vũ còn phòng trống, còn nữa đừng bầy bừa bên dưới, Giang Hà Vũ trở lại sẽ nổi điên với cậu, bây giờ tôi mệt cần nghỉ ngơi”
Tường Liên Khanh hiểu ý lập tức kéo vali ra cửa chào tạm biệt, Tôn Thanh có chút không vui, y vừa mới chợp mắt bây giờ khó mà ngủ được, nhìn sau Phong Bách trên người vẫn còn quần tây áo sơ mi ngay ngắn mà làm việc liền cảm thấy buồn cười
“Tắm rửa sau đó sang phòng tôi, thả pheromone của cậu ra để tôi ngủ”
Phong Bách liền làm theo lời của Tôn Thanh, hắn đi tắm rửa sau đó thay đồ thường ở nhà rồi vào trong phòng của Tôn Thanh, Tôn Thanh nằm trên giường đang xem gì đó trong điện thoại, thấy Phong Bách bước vào cũng không vội tắt điện thoại đi mà tiếp tục xem
“Không phải anh nói anh muốn ngủ sao”
“Cậu thả pheromone của cậu ra trước đi”
Xung quang đều là hương pheromone của Phong Bách, Tôn Thanh cất đi điện thoại nằm xuống. Pheromone trong không khí toả ra khiến y từ từ rơi vào giấc ngủ
Phong Bách quan sát Tôn Thanh, hắn bất giác mỉm cười sau đó cũng ngủ đi
Sáng hôm sau Phong Bách vẫn như thường lệ dạy rất sớm làm đồ ăn sáng, khi Tôn Thanh dậy thì đồ ăn đã chuẩn bị sẵn, từ khi có Phong Bách thì mỗi buổi sáng đều sẽ được hắn chuẩn bị kỹ càng, Tôn Thanh trước đây không phải là người sẽ ăn uống đầy đủ, y đôi khi còn chẳng nhớ bữa sáng là gì nhưng có Phong Bách thì mỗi ngày đều là ăn sáng mới làm việc
Tường Liên Khanh sáng sớm đã lết lên đây làm phiền, Tôn Thanh nhìn thấy hắn ta cũng không nói gì nhưng Phong Bách có chút không thích omega này, có lẽ do Tường Liên Khanh cứ bám lấy Tôn Thanh thân thiết mà Tôn Thanh mặc dù tỏ ra không vui nhưng không hề đẩy Tường Liên Khanh ra nên Phong Bách không vui
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.