Chương 9
Lê Thúy Diễm
23/12/2019
Cả ngày hôm ấy tôi luôn bị ám ảnh cảnh tượng ở khách sạn, cứ nhắm mắt lại là những hình ảnh mấy người đàn ông nằm trong cũng máu ấy lại hiện ra khiến tôi cứ giật mình tỉnh giấc. Cả đêm cứ chập chờn ko ngủ sâu được khiến cho cơ thể khá mệt mỏi.
Ngày hôm sau, tôi dậy từ khá sớm đi sang phòng chị Linh đưa tay gõ cửa.
_cốc...cốc.
_Vào đi ( chị linh).
_Chị em mình đi chùa đi chị. E cứ ám ảnh cả đêm ko ngủ đc. ( tôi nói).
_Ừ. Đợi tí chị thay đồ.(Chị linh nói).
_Vâng. E về phòng chuẩn bị xong chị gọi em nhé.
_Ừ.
Tôi quay trở về phòng thay xong bộ đồ thì chị Linh gọi.
_Hà ơi.. Xong chưa.
_E ra đây.
Tôi chọn cho mình chiếc quần jean và cái áo sơ mi trong tủ ra mặc, tóc cột cao đi đôi dép lào bước ra khỏi phòng. Hai chị em đón xe buýt đi ra ngôi chùa ở ngoại ô thành phố, mua ít hoa quả đem vào thắp nhang. Đứng trước chánh đệm nhìn đức phật ngồi an lạc trên bệ sen tôi quỳ gối chấp tay lại khấn. Lúc này tôi lại nhớ đến mẹ, đến các em của mình ko biết mọi người sống ở bên kia thế giới thế nào chỉ xin đức phật cho họ mau chóng được siêu thoát, vãng sanh miền cực lạc.
Chị Linh thắp nhang xong rồi đứng đợi tôi mãi vẫn thấy tôi quỳ ở đó thì lại gần.
_Này Hà... Xong chưa em. Về thôi.
Tôi cứ mãi ngắm nhìn đức phật suy nghĩ và cầu xin nên cũng ko biết mình quỳ đó bao lâu đến khi chị Linh gọi tôi mới giật mình.
_Vâng. Mình về thôi.
Hai chị em tôi chào sư thầy rồi rời khỏi chua, công nhận sau khi đến chùa tôi cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm đi rất nhiều, chúng tôi đón xe buýt trở lại quán. Cả ngày hôm đó, bà Hậu cho chúng tôi tự do đi đâu làm gì thoải mái, có lẽ bà ấy cũng biết việc chúng tôi chứng kiến ở khách sạn nó ám ảnh thế nào.
****
Ngày hôm sau, Vũ thức dậy cũng như mọi lần a ta thường chạy bộ quanh khu biệt thự họ Trịnh 1 vòng rồi ngồi dưới cây lá đó ấy cho đến khi mặt trời lên cao mới trở về nhà. Tắm rửa sạch sẽ, Vũ mặc trên người bộ đồ quen thuộc, chiếc áo sơ mi đen cà quần tây đen lái xe đến sòng bạc.
Thấy Vũ đi vào mọi người đều cúi đầu chào.
_A Vũ.
Vũ cũng vui vẻ, mỉm cười gật đầu chào lại.
_Ừ.
Rồi đi thẳng về phòng làm việc của mình để xem lại camera, Trương nghe tin Vũ tới thì gọi lên phòng.
_cốc...cốc..
_ Vào đi.
_A mới đến.
_Ừ. Mấy ngày nay mọi thứ thế nào.
_Vẫn ổn thưa a.
_Chú có muốn nghỉ ngơi ko. a cho chú nghỉ hôm nay.
_Vậy em cảm ơn. Mấy hôm rồi ko đưa người yêu đi chơi nó sắp đá em rồi. E về đây.
_Ừ.
Vũ ngồi chăm chú xem chi tiết từng đoạn camera của tất cả các góc quay trong sòng bạc. Vũ nhíu mày quay đi quay lại 1 góc máy để xem.
_Thằng này to gan thật.
Hình ảnh trong đoạn băng ghi lại, có 1 người đang ông đang cố tính gắn thiết bị gì góc của 1 bàn quay. Vũ tắt máy đứng dậy đi xuống sảnh chính, a nhìn quay sát định vị trí chiếc bàn mà camera quay lại, sau khi xác định đúng vị trí Vũ liền đi lại, đưa tay mò xuống bàn lấy ra 1 cái gì đó màu đen giống như con chip cài đặt sẵn.
Vũ cầm nó đem lên phòng, a lấy điện thoại của mình bấm cho Phong, 1 trong số đàn em thân cận nhất của Vũ.
_Chú đến sòng bạc Trịnh Vũ gặp a.
_Vâng.
Sau khi cúp điện thoại Vũ chăm chú quan sát thiết bị trên tay mình. Một lúc sau bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
_cốc...cốc.
_Vào đi.
Phòng mở cửa bước vào, cúi đầu chào Vũ.
_Đại ca gọi em.
_Chú xem cái này là gì.
Phong cầm lấy con chip từ tay Vũ, a ta chăm chú quan sát 1 hồi rồi nói.
_Đây có vẻ là 1 chiếc camera mini cải tiến nhất hiện nay. Theo em biết nó có khả năng quan sát toàn bộ cả 1 không gian lớn mấy nghìn m2. Ghi lại hình ảnh và âm thanh khá tốt. Còn muốn biết kĩ hơn thì em cần đem về để xem thêm. ( phong nói)
_Ừ. Vậy chú đem về mà nghiên cứu. ( vũ nói).
_Ở đâu vậy a.(phong nói)
_Mình bị gắn trộm.(vũ nói).
_Tên nào mà to gan vậy. A đã điều tra được ai chưa.(Phong nói).
_Đơn giản thôi. Cứ để thằng Trường nghỉ hết hôm nay đã. Mới cho nó nghỉ mà gọi về nó lại khóc lóc người yêu bỏ...( Vũ nói). Được rồi chú về đi.
_Vâng. E sẽ báo cáo sớm cho a ( phong nói).
_Ừ.
****
Phương đang ngồi ngoài vườn uống cafe thì Đại đi vào, Phương ko quay lại mắt vẫn nhìn thẳng ra đám hoa hồng phía trước tay.
_Chú đến có chuyện gì à. ( phương nói).
_Em muốn cho a xem cái này( Đại nói).
Đại đưa chiếc điện thoại ra trước mặt Phương rồi bấm vào album ảnh, khuôn mặt Phương biến sắc khi thấy tấm ảnh trong điện thoại của Đại.
_Sao chú có đc tấm ảnh này.( Phương nói).
_Em điều tra về thằng Vũ thì biết được địa chỉ của cô ta. (Đại nói). Cô ấy bỏ đại ca chọn thằng Vũ nhưng giờ lại bỏ thằng Vũ đi với 1 người đàn ông khác.
_Đó ko phải việc của chú. Chú nên tập trung xem động tĩnh của thằng Vũ cho anh. Chỉ cần tìm đc điểm yếu của nó thì chúng ta sẽ lặp tức ra tay( phương nói).
_Vâng. E xin phép.
Phương ko nói chỉ gật đầu, sau khi Đại rời đi Phương ngửa đầu ra sau chiếc ghế nhắm đôi mắt lại. Hình ảnh 2 cậu con trai cùng 1 cô gái đi xe đạp đến trường. Cô gái đó là Quỳnh với nụ cười rất đẹp, ba người bọn họ suốt ngày quấn quýt lấy nhau rồi ko biết từ khi nào Phương, Vũ đều đem lòng yêu Quỳnh nhưng ko ai nói ra.
Ngày nhận bằng tốt nghiệp cấp 3, Phương lấy hết can đảm để tỏ tình thì cũng là lúc Vũ và Quỳnh nói với Phương về mối quan hệ của 2 người.
Trong quán cafe Phương ngồi sẵn,nóng lòng đợi Vũ và Quỳnh. Đến khi thấy 2 người đó xuất hiện thì lại tay nắm tay nhau. Phương ko biết chuyện gì đang xảy ra nên vẫn cười hỏi.
_Hai người sao hôm nay thân nhau thế. Còn nắm cả tay như tình nhân vậy. (Phương nói).
_Hôm nay, bọn tao muốn công khai mối quan hệ cho mày biết. Hai đứa tao yêu nhau được 2 tháng nay rồi.
Vũ vừa cười vừa nói, a đâu biết Phương cũng yêu Quỳnh. Thấy Vũ nói như vậy bao lời muốn nói Phương đều giữ lại trong lòng cố tỏ ra vui vẻ.
_Mày đùa tao à. (Phương nói).
Vũ cầm tay Quỳnh đưa lên môi hôn 1 cái trước mặt Phương.
_Tao đùa với mày làm gì. (Vũ nói.)
_Bọn e thành cặp rồi a Phương cũng tìm 1 nngười đi nhé (Quỳnh nói).
Phương cố tỏ ra bình thường, cười rồi "ừ" 1 tiếng nhưng thật ra trong lòng Phương rất giận Vũ. Phương trách Vũ là bạn thân mà lại dấu a về mối quan hệ của 2 người.
_Em về trước nhé bố mẹ đãi tiệc cho em (Quỳnh nói).
_Ừ.
Sau khi Quỳnh rời đi, Phương mới nhìn Vũ.
_Sao mày ko nói với tao. Tao cũng yêu Quỳnh mày có thể nhường Quỳnh cho tao đc ko (Phương nói).
_Mày là bạn thân của tao. Tao có thể nhường cho mày mọi thứ nhưng tình yêu thì ko thể ( Vũ nói).
Phương đập mạnh tay xuống bàn cái "Rầm " rồi đứng dậy.
_Được. Từ nay tao và mày ko con quan hệ gì.
****
Buổi tối là lúc những đứa làm gái như chúng tôi bắt đầu công việc. Trong phòng trang điểm khi chưa có khách chúng tôi thường ngồi lại buôn chuyện. Mấy đào khác thi nhau nói về việc xảy ra tại khách sạn hôm trước.
_Đến giờ tao vẫn còn ám ảnh.
_Em cũng vậy. Đời thật mà cứ nghĩ trong phim. Nó giết người cắt cổ man rợn quá.
_May là bọn nó chết trước khi mìn tới chứ ko mình cũng bị chết oan.
Mấy người họ cứ thi nhau buôn còn tôi chỉ ngồi im ko tham gia vào. Được 1 lúc thì bà Hậu đi vào chỉ tay về phía tôi.
_Hà ra đây má bảo.
Tôi đứng dậy đi ra chỗ bà ấy, bà Hậu kéo tôi ra ngoài rồi nói.
_Số mày may mắn đấy con. Có thằng già kia nó muốn bao mày đi chơi với nó 1 tuần. Tiền được gấp đôi, nó đưa trước 20tr rồi này mày chịu ko.
Phải nói là bọn làm gái như bọn tôi khi nghe đến tiền thì ko ai là ko thích cả. Huống hồ gì tôi lại muốn kiếm thật nhiều tiền để trừ đi số nợ của bà Hậu để ra khỏi nghề này nên tôi gật đầu đồng ý.
_Đi đâu vậy má.
_Tao chẳng biết, nó chỉ bảo thích em Hà, muốn bao em Hà đi với nó 1 tuần thôi. Vậy mày đồng ý thì vào phòng Vip 5 phục vụ nó rồi đi luôn.
Tôi nghe lời bà Hậu đi vào phòng vip 5 thì thấy 1 người đàn ông cũng ngoài 50, bụng phệ nhìn kĩ mặt nhận ra là ông Quang khách cũ của tôi từ trước.
_Lâu quá ko gặp e Hà rồi. Càng ngày càng xinh ra.
_Lâu ko thấy a tới tưởng quên em rồi.
Hắn vừa lấy tay xờ lên đùi tôi vừa cười nói.
_Làm sao quên được, dạo này con vợ già ở nhà nó kèm quá. Giờ nó đi du lịch nên a mới đi được.
_A định đưa em đi đâu thế.
_Đi Hồng Kong đánh bạc. Đỏ đen thì phải có gái đẹp nó mới máu. Haha
Hắn ta cười ầm lên, tôi cầm chai rượu lên rót vào ly cho hắn. Đưa đi đâu cũng đc miễn sao kiếm đc tiền để ra khỏi chỗ quỷ quái này là được. Tôi ngồi với hắn 1 lúc thì trở về phòng dọn ít quần áo cho vào vali rồi đi cùng hắn.
Đêm đầu tiên hắn ko đưa tôi đi Hồng Kong ngay mà đưa tôi vào khách sạn và dĩ nhiên là tôi và hắn phải làm tình với nhau. Hắn già rồi cho nên sức cũng ko có bao nhiêu chỉ cần nhịp vài cái là đã ra rồi nằm thở phì phì.
Tôi đi vào nhà tắm để tắm rửa tiện tay tháo vỉ thuốc tránh thai trong túi cho 1 viên vào miệng mình rồi ra giường nằm ngủ 1 giấc.
Sáng hôm sau, tộ và tên Quang ra sân bay để bay sang Hồng Kong, bọn nhà giàu đúng là phí tiền, tôi phải dành dụm từng đồng để trả cho bà Hậu mà vẫn ko đủ còn bọn chúng lại đi sang tận tay để tiêu tiền. Mặc kệ, làm gì kệ hắn miễn sao tiền vào túi tôi đầy đủ là được.
Từ bé đến giờ đã biết Hồng Kong là gì đâu cho nên tôi luôn đi ngay cạnh ông Quang để ko bị lạc. Đáp xuống sân bay thì ông ây và tôi lên taxi về khách sạn, ăn uống no nê thì hắn lại đè tôi ra làm thêm 1 phát trước khi đi tới sòng bạc.
Tôi mặc chiếc váy body màu đen trên gối xẻ tà đi cùng hắn, xe dừng trước cửa của nơi với tấm biển đèn led chạy tên Trịnh Vũ.
Ông Quang ôm eo tôi đi vào trong, tôi khá ngạc nhiên khi thấy trong này có rất nhiều người Việt Nam ngồi chơi bài, ông Quang đi lại 1 chiếc bàn đã có 3 người. Bọn họ thấy ông ấy thì cười.
_Đợi ông từ nãy tới giờ. Mau ngồi vào đi.
_Người đẹp của ông đó hả Quang. Công nhận đẹp thật. Hôm nào rảnh cho tôi mượn 1 hôm.
_Vô tư thôi. Hôm nào có hứng tôi sẽ cho em nó sang phục vụ ông. Haha.
Bọn chúng cười lên rồi bắt đầu chơi bài còn tôi thì chỉ muốn tát vào mặt tên Quang vài tát tai. Đứng nhìn bọn họ chơi mà tôi chẳng hiểu gì cứ ngó nghiêng xung quanh.
****
Tại phòng làm việc.
Vũ kê sát mặt vào máy tính nhìn cho kĩ cô gái mặc chiếc váy đen đang đứng tại 1 bàn trong sòng bạc của mình, khi biết chính xác người đó là Hà thì Vũ nhếch mép cười.
_Chúng ta có duyên thật.
Vũ ngồi đó tay gõ gõ xuống bàn chăm chú nhìn Hà qua màn hình máy tính. Thỉnh thoảng lại thấy tên già ngồi trong bàn đưa tay ra bóp mông Hà 1 cái thì a lại nhíu mày.
_Cô ta sao cứ đứng im vậy nhỉ.
****
Tôi đang đứng thì thấy đầu mình nặng và đau, chưa kịp hiểu gì thì đã bị ai đó quay người lại cho ngay 1 cái tát vào mặt.
_Con đĩ này dám ve vãn chồng bà à.
_Bà là ai thế. Có nhầm người ko.
_Nhầm cái con mẹ mày. Bà mày mà nhầm à. Thằng Quang béo ra đây bà bảo.
Bà ta nắm tóc miệng la mắng tay tát túi bụi vào mặt khiến tôi ko kịp đỡ còn ông Quang thì biến đi đâu mất tăm. Tôi đưa tay lên đầu cố gỡ tóc mình ra nhưng bà ấy khỏe như trâu lại thêm mấy người đi cùng giúp cứ nhấn đè đầu tôi xuống.
***.
Vũ đang ngồi xem camera quan sát thì thấy Hà bị đánh nên vội đứng dậy đi xuống.
_Ai cho bà làm loạn ở đây.
Bà ta thấy Vũ đi cùng vài người đàn ông to cao xăm kín mình thì ko đánh tôi nữa nhưng vẫn ko chịu bỏ tóc tôi ra. Tôi cố gắng lắm mới tháo tay bà ấy ra khỏi tóc mình ngước mặt lên thì khá bất ngờ khi thấy tên đã hôn tôi hôm trước.
Hắn nhìn qua tôi 1 cái tỏ vẻ ko quen biết. Tôi cũng chẳng muốn nhận quen hắn làm gì đứng lấy tay mình chải chải lại tóc.
_Đây là chỗ làm ăn của tôi. Muốn đánh nhau thì đi ra ngoài.
Bà ta quay sang chỉ tay vào mặt tôi nói.
_Được. Mày đi ra đây.
Tôi đưa cặp mắt cầu cứu sang nhìn hắn nhưng hắn ko để ý mà cũng đàn em của mình rời đi. Tôi cũng đâu có ngu mà đi cùng bà ta ra ngoài.
_Bà bị điên à. Chồng bà là ai tôi còn ko biết nói gì ve vãn.
_Mày muốn biết thì ra đây tao cho mà biết.
Bốn người phụ nữ lao vào kéo tay tôi ra bên ngoài, tôi cố quay lại gọi.
_Này... A gì ơi....này...
Hắn ta vẫn đi ko dừng lại còn tôi thì ko biết tên hắn là gì nên chịu mất mặt gọi bừa.
_A gì hôn tôi hôm trời mưa ấy.... Cứu tôi...
Vũ đang đi nghe Hà gọi như vậy thì a liền khựng lại miệng lẩm bẩm.
_Phụ nữ gì ko biết xấu hổ vậy ko biết.
Hà cứ gọi ầm ĩ như vậy khiến Vũ có làm ngơ cũng ko được. A bỏ 2 tay vào túi quần đi lại chỗ Hà.
_Đủ rồi ồn ào quá. Trường đưa 4 bà già này ra ngoài đi.
_Vâng.
Bốn người phụ nữ bị đàn em của Vũ kéo ra ngoài còn tôi may mắn được ở lại trong này. Vũ sau khi đuổi mấy bà ấy đi thì cũng quay người đi. Tôi ko quen ko biết ai ở đây cho nên đành mặt dày chạy theo hắn ta
_Này a... A giúp tôi với.
_A có thể mua vé cho tộ về việt nam giúp đc ko.
_Này...
Vừa nói tới đây tự dưng hắn đang đi bỗng đứng lại khiến đầu tôi đập vào lưng hắn đưa tay lên xoa xoa đầu miệng lầm bầm.
_Đang đi khi ko a đứng lại làm gì.
__Cô gọi tôi còn gì.
Mà cũng đúng tôi gọi hắn mà, thôi kệ bỏ chuyện này sang 1 bên tìm cách về nước trước cái đã.
_A giúp tôi nhé.
Vũ đi lại chiếc bàn chỗ Trường hay ngồi quan sát ngồi vào chân bắt chéo.
_Tôi ko biết giúp người khác. Mọi thứ tôi làm đều phải có giao dịch.
_Vậy a đưa ra yêu cầu đi. Tôi chấp nhận tất.
_Cô chắc chứ.
_Chắc.
_Được. Đó là do cô nói đấy nhé.
_A nói nhanh đi yêu cầu gì.
_Làm tình với tôi 1 tháng.
_Cái gì.... A điên hả.
_Nếu cô ko đồng ý thì thôi.
Vũ đứng dậy bước vào thang máy để lên phòng làn việc, tôi vội chạy theo hắn đường nào tôi cũng ko còn gì để mất nữa thôi cứ nhắm mắt đưa chân vậy.
_Tôi đồng ý.
_
Ngày hôm sau, tôi dậy từ khá sớm đi sang phòng chị Linh đưa tay gõ cửa.
_cốc...cốc.
_Vào đi ( chị linh).
_Chị em mình đi chùa đi chị. E cứ ám ảnh cả đêm ko ngủ đc. ( tôi nói).
_Ừ. Đợi tí chị thay đồ.(Chị linh nói).
_Vâng. E về phòng chuẩn bị xong chị gọi em nhé.
_Ừ.
Tôi quay trở về phòng thay xong bộ đồ thì chị Linh gọi.
_Hà ơi.. Xong chưa.
_E ra đây.
Tôi chọn cho mình chiếc quần jean và cái áo sơ mi trong tủ ra mặc, tóc cột cao đi đôi dép lào bước ra khỏi phòng. Hai chị em đón xe buýt đi ra ngôi chùa ở ngoại ô thành phố, mua ít hoa quả đem vào thắp nhang. Đứng trước chánh đệm nhìn đức phật ngồi an lạc trên bệ sen tôi quỳ gối chấp tay lại khấn. Lúc này tôi lại nhớ đến mẹ, đến các em của mình ko biết mọi người sống ở bên kia thế giới thế nào chỉ xin đức phật cho họ mau chóng được siêu thoát, vãng sanh miền cực lạc.
Chị Linh thắp nhang xong rồi đứng đợi tôi mãi vẫn thấy tôi quỳ ở đó thì lại gần.
_Này Hà... Xong chưa em. Về thôi.
Tôi cứ mãi ngắm nhìn đức phật suy nghĩ và cầu xin nên cũng ko biết mình quỳ đó bao lâu đến khi chị Linh gọi tôi mới giật mình.
_Vâng. Mình về thôi.
Hai chị em tôi chào sư thầy rồi rời khỏi chua, công nhận sau khi đến chùa tôi cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm đi rất nhiều, chúng tôi đón xe buýt trở lại quán. Cả ngày hôm đó, bà Hậu cho chúng tôi tự do đi đâu làm gì thoải mái, có lẽ bà ấy cũng biết việc chúng tôi chứng kiến ở khách sạn nó ám ảnh thế nào.
****
Ngày hôm sau, Vũ thức dậy cũng như mọi lần a ta thường chạy bộ quanh khu biệt thự họ Trịnh 1 vòng rồi ngồi dưới cây lá đó ấy cho đến khi mặt trời lên cao mới trở về nhà. Tắm rửa sạch sẽ, Vũ mặc trên người bộ đồ quen thuộc, chiếc áo sơ mi đen cà quần tây đen lái xe đến sòng bạc.
Thấy Vũ đi vào mọi người đều cúi đầu chào.
_A Vũ.
Vũ cũng vui vẻ, mỉm cười gật đầu chào lại.
_Ừ.
Rồi đi thẳng về phòng làm việc của mình để xem lại camera, Trương nghe tin Vũ tới thì gọi lên phòng.
_cốc...cốc..
_ Vào đi.
_A mới đến.
_Ừ. Mấy ngày nay mọi thứ thế nào.
_Vẫn ổn thưa a.
_Chú có muốn nghỉ ngơi ko. a cho chú nghỉ hôm nay.
_Vậy em cảm ơn. Mấy hôm rồi ko đưa người yêu đi chơi nó sắp đá em rồi. E về đây.
_Ừ.
Vũ ngồi chăm chú xem chi tiết từng đoạn camera của tất cả các góc quay trong sòng bạc. Vũ nhíu mày quay đi quay lại 1 góc máy để xem.
_Thằng này to gan thật.
Hình ảnh trong đoạn băng ghi lại, có 1 người đang ông đang cố tính gắn thiết bị gì góc của 1 bàn quay. Vũ tắt máy đứng dậy đi xuống sảnh chính, a nhìn quay sát định vị trí chiếc bàn mà camera quay lại, sau khi xác định đúng vị trí Vũ liền đi lại, đưa tay mò xuống bàn lấy ra 1 cái gì đó màu đen giống như con chip cài đặt sẵn.
Vũ cầm nó đem lên phòng, a lấy điện thoại của mình bấm cho Phong, 1 trong số đàn em thân cận nhất của Vũ.
_Chú đến sòng bạc Trịnh Vũ gặp a.
_Vâng.
Sau khi cúp điện thoại Vũ chăm chú quan sát thiết bị trên tay mình. Một lúc sau bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
_cốc...cốc.
_Vào đi.
Phòng mở cửa bước vào, cúi đầu chào Vũ.
_Đại ca gọi em.
_Chú xem cái này là gì.
Phong cầm lấy con chip từ tay Vũ, a ta chăm chú quan sát 1 hồi rồi nói.
_Đây có vẻ là 1 chiếc camera mini cải tiến nhất hiện nay. Theo em biết nó có khả năng quan sát toàn bộ cả 1 không gian lớn mấy nghìn m2. Ghi lại hình ảnh và âm thanh khá tốt. Còn muốn biết kĩ hơn thì em cần đem về để xem thêm. ( phong nói)
_Ừ. Vậy chú đem về mà nghiên cứu. ( vũ nói).
_Ở đâu vậy a.(phong nói)
_Mình bị gắn trộm.(vũ nói).
_Tên nào mà to gan vậy. A đã điều tra được ai chưa.(Phong nói).
_Đơn giản thôi. Cứ để thằng Trường nghỉ hết hôm nay đã. Mới cho nó nghỉ mà gọi về nó lại khóc lóc người yêu bỏ...( Vũ nói). Được rồi chú về đi.
_Vâng. E sẽ báo cáo sớm cho a ( phong nói).
_Ừ.
****
Phương đang ngồi ngoài vườn uống cafe thì Đại đi vào, Phương ko quay lại mắt vẫn nhìn thẳng ra đám hoa hồng phía trước tay.
_Chú đến có chuyện gì à. ( phương nói).
_Em muốn cho a xem cái này( Đại nói).
Đại đưa chiếc điện thoại ra trước mặt Phương rồi bấm vào album ảnh, khuôn mặt Phương biến sắc khi thấy tấm ảnh trong điện thoại của Đại.
_Sao chú có đc tấm ảnh này.( Phương nói).
_Em điều tra về thằng Vũ thì biết được địa chỉ của cô ta. (Đại nói). Cô ấy bỏ đại ca chọn thằng Vũ nhưng giờ lại bỏ thằng Vũ đi với 1 người đàn ông khác.
_Đó ko phải việc của chú. Chú nên tập trung xem động tĩnh của thằng Vũ cho anh. Chỉ cần tìm đc điểm yếu của nó thì chúng ta sẽ lặp tức ra tay( phương nói).
_Vâng. E xin phép.
Phương ko nói chỉ gật đầu, sau khi Đại rời đi Phương ngửa đầu ra sau chiếc ghế nhắm đôi mắt lại. Hình ảnh 2 cậu con trai cùng 1 cô gái đi xe đạp đến trường. Cô gái đó là Quỳnh với nụ cười rất đẹp, ba người bọn họ suốt ngày quấn quýt lấy nhau rồi ko biết từ khi nào Phương, Vũ đều đem lòng yêu Quỳnh nhưng ko ai nói ra.
Ngày nhận bằng tốt nghiệp cấp 3, Phương lấy hết can đảm để tỏ tình thì cũng là lúc Vũ và Quỳnh nói với Phương về mối quan hệ của 2 người.
Trong quán cafe Phương ngồi sẵn,nóng lòng đợi Vũ và Quỳnh. Đến khi thấy 2 người đó xuất hiện thì lại tay nắm tay nhau. Phương ko biết chuyện gì đang xảy ra nên vẫn cười hỏi.
_Hai người sao hôm nay thân nhau thế. Còn nắm cả tay như tình nhân vậy. (Phương nói).
_Hôm nay, bọn tao muốn công khai mối quan hệ cho mày biết. Hai đứa tao yêu nhau được 2 tháng nay rồi.
Vũ vừa cười vừa nói, a đâu biết Phương cũng yêu Quỳnh. Thấy Vũ nói như vậy bao lời muốn nói Phương đều giữ lại trong lòng cố tỏ ra vui vẻ.
_Mày đùa tao à. (Phương nói).
Vũ cầm tay Quỳnh đưa lên môi hôn 1 cái trước mặt Phương.
_Tao đùa với mày làm gì. (Vũ nói.)
_Bọn e thành cặp rồi a Phương cũng tìm 1 nngười đi nhé (Quỳnh nói).
Phương cố tỏ ra bình thường, cười rồi "ừ" 1 tiếng nhưng thật ra trong lòng Phương rất giận Vũ. Phương trách Vũ là bạn thân mà lại dấu a về mối quan hệ của 2 người.
_Em về trước nhé bố mẹ đãi tiệc cho em (Quỳnh nói).
_Ừ.
Sau khi Quỳnh rời đi, Phương mới nhìn Vũ.
_Sao mày ko nói với tao. Tao cũng yêu Quỳnh mày có thể nhường Quỳnh cho tao đc ko (Phương nói).
_Mày là bạn thân của tao. Tao có thể nhường cho mày mọi thứ nhưng tình yêu thì ko thể ( Vũ nói).
Phương đập mạnh tay xuống bàn cái "Rầm " rồi đứng dậy.
_Được. Từ nay tao và mày ko con quan hệ gì.
****
Buổi tối là lúc những đứa làm gái như chúng tôi bắt đầu công việc. Trong phòng trang điểm khi chưa có khách chúng tôi thường ngồi lại buôn chuyện. Mấy đào khác thi nhau nói về việc xảy ra tại khách sạn hôm trước.
_Đến giờ tao vẫn còn ám ảnh.
_Em cũng vậy. Đời thật mà cứ nghĩ trong phim. Nó giết người cắt cổ man rợn quá.
_May là bọn nó chết trước khi mìn tới chứ ko mình cũng bị chết oan.
Mấy người họ cứ thi nhau buôn còn tôi chỉ ngồi im ko tham gia vào. Được 1 lúc thì bà Hậu đi vào chỉ tay về phía tôi.
_Hà ra đây má bảo.
Tôi đứng dậy đi ra chỗ bà ấy, bà Hậu kéo tôi ra ngoài rồi nói.
_Số mày may mắn đấy con. Có thằng già kia nó muốn bao mày đi chơi với nó 1 tuần. Tiền được gấp đôi, nó đưa trước 20tr rồi này mày chịu ko.
Phải nói là bọn làm gái như bọn tôi khi nghe đến tiền thì ko ai là ko thích cả. Huống hồ gì tôi lại muốn kiếm thật nhiều tiền để trừ đi số nợ của bà Hậu để ra khỏi nghề này nên tôi gật đầu đồng ý.
_Đi đâu vậy má.
_Tao chẳng biết, nó chỉ bảo thích em Hà, muốn bao em Hà đi với nó 1 tuần thôi. Vậy mày đồng ý thì vào phòng Vip 5 phục vụ nó rồi đi luôn.
Tôi nghe lời bà Hậu đi vào phòng vip 5 thì thấy 1 người đàn ông cũng ngoài 50, bụng phệ nhìn kĩ mặt nhận ra là ông Quang khách cũ của tôi từ trước.
_Lâu quá ko gặp e Hà rồi. Càng ngày càng xinh ra.
_Lâu ko thấy a tới tưởng quên em rồi.
Hắn vừa lấy tay xờ lên đùi tôi vừa cười nói.
_Làm sao quên được, dạo này con vợ già ở nhà nó kèm quá. Giờ nó đi du lịch nên a mới đi được.
_A định đưa em đi đâu thế.
_Đi Hồng Kong đánh bạc. Đỏ đen thì phải có gái đẹp nó mới máu. Haha
Hắn ta cười ầm lên, tôi cầm chai rượu lên rót vào ly cho hắn. Đưa đi đâu cũng đc miễn sao kiếm đc tiền để ra khỏi chỗ quỷ quái này là được. Tôi ngồi với hắn 1 lúc thì trở về phòng dọn ít quần áo cho vào vali rồi đi cùng hắn.
Đêm đầu tiên hắn ko đưa tôi đi Hồng Kong ngay mà đưa tôi vào khách sạn và dĩ nhiên là tôi và hắn phải làm tình với nhau. Hắn già rồi cho nên sức cũng ko có bao nhiêu chỉ cần nhịp vài cái là đã ra rồi nằm thở phì phì.
Tôi đi vào nhà tắm để tắm rửa tiện tay tháo vỉ thuốc tránh thai trong túi cho 1 viên vào miệng mình rồi ra giường nằm ngủ 1 giấc.
Sáng hôm sau, tộ và tên Quang ra sân bay để bay sang Hồng Kong, bọn nhà giàu đúng là phí tiền, tôi phải dành dụm từng đồng để trả cho bà Hậu mà vẫn ko đủ còn bọn chúng lại đi sang tận tay để tiêu tiền. Mặc kệ, làm gì kệ hắn miễn sao tiền vào túi tôi đầy đủ là được.
Từ bé đến giờ đã biết Hồng Kong là gì đâu cho nên tôi luôn đi ngay cạnh ông Quang để ko bị lạc. Đáp xuống sân bay thì ông ây và tôi lên taxi về khách sạn, ăn uống no nê thì hắn lại đè tôi ra làm thêm 1 phát trước khi đi tới sòng bạc.
Tôi mặc chiếc váy body màu đen trên gối xẻ tà đi cùng hắn, xe dừng trước cửa của nơi với tấm biển đèn led chạy tên Trịnh Vũ.
Ông Quang ôm eo tôi đi vào trong, tôi khá ngạc nhiên khi thấy trong này có rất nhiều người Việt Nam ngồi chơi bài, ông Quang đi lại 1 chiếc bàn đã có 3 người. Bọn họ thấy ông ấy thì cười.
_Đợi ông từ nãy tới giờ. Mau ngồi vào đi.
_Người đẹp của ông đó hả Quang. Công nhận đẹp thật. Hôm nào rảnh cho tôi mượn 1 hôm.
_Vô tư thôi. Hôm nào có hứng tôi sẽ cho em nó sang phục vụ ông. Haha.
Bọn chúng cười lên rồi bắt đầu chơi bài còn tôi thì chỉ muốn tát vào mặt tên Quang vài tát tai. Đứng nhìn bọn họ chơi mà tôi chẳng hiểu gì cứ ngó nghiêng xung quanh.
****
Tại phòng làm việc.
Vũ kê sát mặt vào máy tính nhìn cho kĩ cô gái mặc chiếc váy đen đang đứng tại 1 bàn trong sòng bạc của mình, khi biết chính xác người đó là Hà thì Vũ nhếch mép cười.
_Chúng ta có duyên thật.
Vũ ngồi đó tay gõ gõ xuống bàn chăm chú nhìn Hà qua màn hình máy tính. Thỉnh thoảng lại thấy tên già ngồi trong bàn đưa tay ra bóp mông Hà 1 cái thì a lại nhíu mày.
_Cô ta sao cứ đứng im vậy nhỉ.
****
Tôi đang đứng thì thấy đầu mình nặng và đau, chưa kịp hiểu gì thì đã bị ai đó quay người lại cho ngay 1 cái tát vào mặt.
_Con đĩ này dám ve vãn chồng bà à.
_Bà là ai thế. Có nhầm người ko.
_Nhầm cái con mẹ mày. Bà mày mà nhầm à. Thằng Quang béo ra đây bà bảo.
Bà ta nắm tóc miệng la mắng tay tát túi bụi vào mặt khiến tôi ko kịp đỡ còn ông Quang thì biến đi đâu mất tăm. Tôi đưa tay lên đầu cố gỡ tóc mình ra nhưng bà ấy khỏe như trâu lại thêm mấy người đi cùng giúp cứ nhấn đè đầu tôi xuống.
***.
Vũ đang ngồi xem camera quan sát thì thấy Hà bị đánh nên vội đứng dậy đi xuống.
_Ai cho bà làm loạn ở đây.
Bà ta thấy Vũ đi cùng vài người đàn ông to cao xăm kín mình thì ko đánh tôi nữa nhưng vẫn ko chịu bỏ tóc tôi ra. Tôi cố gắng lắm mới tháo tay bà ấy ra khỏi tóc mình ngước mặt lên thì khá bất ngờ khi thấy tên đã hôn tôi hôm trước.
Hắn nhìn qua tôi 1 cái tỏ vẻ ko quen biết. Tôi cũng chẳng muốn nhận quen hắn làm gì đứng lấy tay mình chải chải lại tóc.
_Đây là chỗ làm ăn của tôi. Muốn đánh nhau thì đi ra ngoài.
Bà ta quay sang chỉ tay vào mặt tôi nói.
_Được. Mày đi ra đây.
Tôi đưa cặp mắt cầu cứu sang nhìn hắn nhưng hắn ko để ý mà cũng đàn em của mình rời đi. Tôi cũng đâu có ngu mà đi cùng bà ta ra ngoài.
_Bà bị điên à. Chồng bà là ai tôi còn ko biết nói gì ve vãn.
_Mày muốn biết thì ra đây tao cho mà biết.
Bốn người phụ nữ lao vào kéo tay tôi ra bên ngoài, tôi cố quay lại gọi.
_Này... A gì ơi....này...
Hắn ta vẫn đi ko dừng lại còn tôi thì ko biết tên hắn là gì nên chịu mất mặt gọi bừa.
_A gì hôn tôi hôm trời mưa ấy.... Cứu tôi...
Vũ đang đi nghe Hà gọi như vậy thì a liền khựng lại miệng lẩm bẩm.
_Phụ nữ gì ko biết xấu hổ vậy ko biết.
Hà cứ gọi ầm ĩ như vậy khiến Vũ có làm ngơ cũng ko được. A bỏ 2 tay vào túi quần đi lại chỗ Hà.
_Đủ rồi ồn ào quá. Trường đưa 4 bà già này ra ngoài đi.
_Vâng.
Bốn người phụ nữ bị đàn em của Vũ kéo ra ngoài còn tôi may mắn được ở lại trong này. Vũ sau khi đuổi mấy bà ấy đi thì cũng quay người đi. Tôi ko quen ko biết ai ở đây cho nên đành mặt dày chạy theo hắn ta
_Này a... A giúp tôi với.
_A có thể mua vé cho tộ về việt nam giúp đc ko.
_Này...
Vừa nói tới đây tự dưng hắn đang đi bỗng đứng lại khiến đầu tôi đập vào lưng hắn đưa tay lên xoa xoa đầu miệng lầm bầm.
_Đang đi khi ko a đứng lại làm gì.
__Cô gọi tôi còn gì.
Mà cũng đúng tôi gọi hắn mà, thôi kệ bỏ chuyện này sang 1 bên tìm cách về nước trước cái đã.
_A giúp tôi nhé.
Vũ đi lại chiếc bàn chỗ Trường hay ngồi quan sát ngồi vào chân bắt chéo.
_Tôi ko biết giúp người khác. Mọi thứ tôi làm đều phải có giao dịch.
_Vậy a đưa ra yêu cầu đi. Tôi chấp nhận tất.
_Cô chắc chứ.
_Chắc.
_Được. Đó là do cô nói đấy nhé.
_A nói nhanh đi yêu cầu gì.
_Làm tình với tôi 1 tháng.
_Cái gì.... A điên hả.
_Nếu cô ko đồng ý thì thôi.
Vũ đứng dậy bước vào thang máy để lên phòng làn việc, tôi vội chạy theo hắn đường nào tôi cũng ko còn gì để mất nữa thôi cứ nhắm mắt đưa chân vậy.
_Tôi đồng ý.
_
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.