Vì Cái Gì Các Nam Chủ Truy Ta!!!
Chương 26: Bonus cho các readers một chút nào
MACR
01/06/2021
***Thanks thanks thanks, tui có 100 comments rồi***
_________________________________________________________________________________
Đây đại khái là chuyện của rất lâu, rất lâu, rất lâu về sau, khi mà cả 7 người bọn họ cùng từ chức thoái vị, cởi giáp quy điền, cùng nhau tận hưởng cuộc sống thư thả thái bình, trồng chút rau, nuôi chút cá, ngày ngày vẽ tranh ngâm thơ.
bất quá, nam chính đều là các hũ giấm di động, cho dù là thể loại gì thì cũng không có ngoại lệ. nhân một ngày A Chiêu đi vắng, 6 vị nam chính cùng nhau quây quần uống rượu. mới ban đầu câu chuyện còn rất tốt đẹp, nhưng đến khi ngấm men rượu, nội dung cuộc hội thoại càng ngày càng bay xa:
"hahahaha, các ngươi đều kém cỏi nhất. ta chính là nhìn thấy A chiêu từ nhỏ đến lớn nha. khi y còn bé đều là ngủ cùng ta đó." bỏ qua sự thật Cổ La vừa 4 tuổi liền kiên quyết ở riêng, Hựu trạch cười thách thức. các người thì là cái gì? ta biết y đầu tiên, cũng quen y lâu nhất.
"ừ, thế mà ngươi lại là đến cuối, nhỉ?" Đông phương tường cười mãn nguyện. tuy là ngoài ý muốn, nhưng y vẫn hôn A Chiêu đầu tiên. cái giá là cái tát như trời giáng vẫn rất đáng giá.
"hôn một cái thì là gì? ta ôm y ngủ trước các người cả" Cẩn Minh cũng chen vào. tuy rằng phải chen chúc 3 người nhưng không phải vẫn là ngủ chung sao?
"ôm, ta còn cũng y tắm uyên ương cơ." lảng tránh chuyện chuốc rượu người ta rồi bị nôn cho một thân chua lè, Diên Khánh cũng chen vào.
"tắm? ta còn được y giúp nữa là!" bỏ qua chuyện hai người trúng độc, Vân Dật nhe răng cười. vẻ mặt nào còn chút thư sinh phong nhã. đây chính là phong cách của sói đội lốt cừu a.
"nhưng... không phải có một kẻ càng đáng đâp hơn sao?" nói rồi, 5 người cùng lia mắt đến Uất trì dương đang yên tĩnh thưởng rượu ở bên cạnh. người trong quân uống rượu như nước lã. tửu tượng của Uất trì không cần nói cũng biết là cao hơn tất cả những người ở đây. nhìn 5 con ma men đang chuẩn bị làm thịt mình, uất trì dương gào lên:
"không phải chỉ là lần đầu thôi sao? ta suýt chút nữa là bị thiến đó!!! không phải y còn đặt biệt danh cho các người sao? ta nào có vinh hạnh đó chứ." Thật ra y cũng có, nhưng sau khi xảy ra chuyện, A Chiêu trở mặt 180 độ, nhìn thấy y thì chỉ muốn thiến, có nói được câu nào đâu.
"Biệt danh? ha ha ha, đúng vậy ta có biệt danh nha~" hahahah. 5 con ma men lại bỏ lại Uất trì, tiếp tục chụm đầu uống. qua vài tuần rượu, đến cả Uất trì lúc này cũng chuếch choáng, gia nhập hàng ngũ.
"huhuhuhu, không phải ta chỉ mặc đồ đen thôi sao? chính y lúc trước cũng thích đồ đen mà, y vì sao lại gọi ta đen thùi chứ, ta trắng như vầy cơ mà. ta mới không phải Hắc tử!!!" vồ lấy cẩn minh bên cạnh, hựu trạch bắt đầu kể lể.
"ngươi thì khóc cái gì? ngươi có bị gọi là Bạch liên bông sao? cả cái trấn này đều tưởng ta họ bạch tên hoa rồi đây này. huhuhuhu ta đường hường là nam tử hán thân cao 8 thước, thế mà lại bị cả trấn gọi là tiểu Hoa nhi!!!" Cẩn minh cũng nằm bẹp ra bàn ôm tay Đông phương ngồi kế bên mình.
"hắc bạch như hai người không tốt sao. còn đỡ hơn ta chết chết*. sớm biết thế ta để y gọi là tím rịm còn hơn. Q-Q"
ĐÔng phương vừa khóc vừa than vãn.
** tím cùng chết đều đọc hao hao nhau. hán việt từ điển tự tìm hiểu.
"chết, chết thì sao chứ, còn hơn ta bị gọi là hồng tướng. các người có biết bao nhiêu người trong trấn đến tìm ta nhờ làm mối* không hả?" nốc thêm một vò to, Uất trì cũng khóc lóc.
* bà mối gọi là Hồng nương.
"các người thế thì đã là gì. bên nhau mấy năm rồi mà A chiêu vẫn không biêt tên ta, đi đâu đâu cũng nói ta họ LIỄu. còn xanh lè, vì cái gì mỗi lần ta quấn khăn y lại cười a!!!!!!! đội khăn xanh thì sao chứ?" kéo cái khăn trên đầu xuống, Vân Dật cũng than vãn.
** có ai tốt bụng giải thích cho Vân dật nào ;)))
"hừ! các người thì có gì mà ý kiến? so với của ta thì tốt chán? cái gì mà A vượng, kim ngân, chiêu tài, tiến bảo, phú quý, Mỹ kim. không nói đến chuyện y mỗi ngày một biệt danh, vì cái gì chúng đều là tên chó a~~~~~~" Nhảy lên bàn mà rống, uất ức trong lòng diên khánh cũng tràn ra. thân làm người cao quý nhất ở đây những biệt danh của y, một cái cũng nuốt không nổi.
chờ đến lúc A chiêu về đến nhà, sân trước phơi ra 6 cái thây chồng chất lên nhau, vỏ rượu lăn lóc trên mặt đất còn mùi rượu thì không cần phải nói.
"trời ạ, các huynh uống bao nhiêu rượu vậy hả? hôi quá đi mất." A chiêu đứng giữa sân gào to, cũng đánh thức được mấy con ma men đang đè nhau ra ngủ giữa sân.
"A CHiêu, gọi ca ca đi~ hôn một cái nào" bộ đôi trắng đen cẫn minh hựu trạch mỗi người một bên đòi hôn hôn.
"A chiêu, nhanh gọi a. ngoan, gọi một tiếng phu quân xem nào." Uất trì cùng Vân Dật cũng nhào lên. lấy sức nặng của 4 người, A chiêu lập tức đo đất.
"TRánh ra, hôi quá đi mất, còn không nhanh đi ngủ. ta đi nấu canh giải rượu cho mấy người." A chiêu cố gắng dãy giụa tránh thoát. bị bốn cái thây đè lên nói không nặng mới lạ.
"ngoan, gọi một tiếng Lão công xem nào." Triệu Diên Khánh cũng nhịn không được dòi tranh sủng.
"bảo bối, nhanh gọi đi nào." Đông phương vừa ăn đậu hũ, vừa đưa ra yêu cầu.
"Tường, người làm cái gì vậy hả? còn không mau bỏ tay ra!" đang cố gắng gỡ tay đông phương sau lưng, Cẩn minh lại ở phía trước tấn công. không chỉ vậy, mấy bàn tay còn lại cũng không chút ngoan ngoãn bắt đầu nghịch ngợm.
"ur~ các người nhanh bỏ tay ra. ban ngày ban mặt, con ở ngoài sân, các người không cần mặt mũi nhưng ta cần ta."
nghe Văn Chiêu gào lên, 6 người đồng loạt dừng động tác. A chiêu còn chưa kịp thở phào trốn chạy thì Vân Dật lên tiếng:
"không ở ngoài sân, vậy trong nhà là được đúng không?" một lời vàng ngọc như cảnh tỉnh 5 người còn lại. trong nháy mắt, dường như 5 người không chút men say, lập tức đứng dậy dùng vân dật kiêng A chiêu vào phòng. nếu không phải do bước chân còn vài phần xiêu vẹo, nói bọn họ giả vờ cũng đầy người tin.
"này, từ từ... ái, đừng xé, đây là.. urm~ chậm~"
...............................................................
Trưa hôm sau, Chống cái eo đau nhức đang kêu gào vì vận động quá độ, A chiêu vừa nằm sấp trên giường vừa lườm 6 tên hung thủ hại cậu dậy không nổi.
"để bọn ta..."
"không được, tránh xa ta ra. các người hôm nay cứ quỳ bàn giặt hết cả đi. còn nữa, từ nay ai dám uống rượu, trực tiếp đi chà hố xí một tháng!!! còn Thất Dịch với Triệu Hi, hai người còn dám mang rượu đến lần nữa thì đừng tưởng nấu cơm quét nhà chép phạt là xong chuyện. cẩn thận ta nói với bàng thất cùng nghi nhi, xem xem hai người có vào được phòng ngủ không!!!!!!!!!!"
_________________________________________________________________________________
Đây đại khái là chuyện của rất lâu, rất lâu, rất lâu về sau, khi mà cả 7 người bọn họ cùng từ chức thoái vị, cởi giáp quy điền, cùng nhau tận hưởng cuộc sống thư thả thái bình, trồng chút rau, nuôi chút cá, ngày ngày vẽ tranh ngâm thơ.
bất quá, nam chính đều là các hũ giấm di động, cho dù là thể loại gì thì cũng không có ngoại lệ. nhân một ngày A Chiêu đi vắng, 6 vị nam chính cùng nhau quây quần uống rượu. mới ban đầu câu chuyện còn rất tốt đẹp, nhưng đến khi ngấm men rượu, nội dung cuộc hội thoại càng ngày càng bay xa:
"hahahaha, các ngươi đều kém cỏi nhất. ta chính là nhìn thấy A chiêu từ nhỏ đến lớn nha. khi y còn bé đều là ngủ cùng ta đó." bỏ qua sự thật Cổ La vừa 4 tuổi liền kiên quyết ở riêng, Hựu trạch cười thách thức. các người thì là cái gì? ta biết y đầu tiên, cũng quen y lâu nhất.
"ừ, thế mà ngươi lại là đến cuối, nhỉ?" Đông phương tường cười mãn nguyện. tuy là ngoài ý muốn, nhưng y vẫn hôn A Chiêu đầu tiên. cái giá là cái tát như trời giáng vẫn rất đáng giá.
"hôn một cái thì là gì? ta ôm y ngủ trước các người cả" Cẩn Minh cũng chen vào. tuy rằng phải chen chúc 3 người nhưng không phải vẫn là ngủ chung sao?
"ôm, ta còn cũng y tắm uyên ương cơ." lảng tránh chuyện chuốc rượu người ta rồi bị nôn cho một thân chua lè, Diên Khánh cũng chen vào.
"tắm? ta còn được y giúp nữa là!" bỏ qua chuyện hai người trúng độc, Vân Dật nhe răng cười. vẻ mặt nào còn chút thư sinh phong nhã. đây chính là phong cách của sói đội lốt cừu a.
"nhưng... không phải có một kẻ càng đáng đâp hơn sao?" nói rồi, 5 người cùng lia mắt đến Uất trì dương đang yên tĩnh thưởng rượu ở bên cạnh. người trong quân uống rượu như nước lã. tửu tượng của Uất trì không cần nói cũng biết là cao hơn tất cả những người ở đây. nhìn 5 con ma men đang chuẩn bị làm thịt mình, uất trì dương gào lên:
"không phải chỉ là lần đầu thôi sao? ta suýt chút nữa là bị thiến đó!!! không phải y còn đặt biệt danh cho các người sao? ta nào có vinh hạnh đó chứ." Thật ra y cũng có, nhưng sau khi xảy ra chuyện, A Chiêu trở mặt 180 độ, nhìn thấy y thì chỉ muốn thiến, có nói được câu nào đâu.
"Biệt danh? ha ha ha, đúng vậy ta có biệt danh nha~" hahahah. 5 con ma men lại bỏ lại Uất trì, tiếp tục chụm đầu uống. qua vài tuần rượu, đến cả Uất trì lúc này cũng chuếch choáng, gia nhập hàng ngũ.
"huhuhuhu, không phải ta chỉ mặc đồ đen thôi sao? chính y lúc trước cũng thích đồ đen mà, y vì sao lại gọi ta đen thùi chứ, ta trắng như vầy cơ mà. ta mới không phải Hắc tử!!!" vồ lấy cẩn minh bên cạnh, hựu trạch bắt đầu kể lể.
"ngươi thì khóc cái gì? ngươi có bị gọi là Bạch liên bông sao? cả cái trấn này đều tưởng ta họ bạch tên hoa rồi đây này. huhuhuhu ta đường hường là nam tử hán thân cao 8 thước, thế mà lại bị cả trấn gọi là tiểu Hoa nhi!!!" Cẩn minh cũng nằm bẹp ra bàn ôm tay Đông phương ngồi kế bên mình.
"hắc bạch như hai người không tốt sao. còn đỡ hơn ta chết chết*. sớm biết thế ta để y gọi là tím rịm còn hơn. Q-Q"
ĐÔng phương vừa khóc vừa than vãn.
** tím cùng chết đều đọc hao hao nhau. hán việt từ điển tự tìm hiểu.
"chết, chết thì sao chứ, còn hơn ta bị gọi là hồng tướng. các người có biết bao nhiêu người trong trấn đến tìm ta nhờ làm mối* không hả?" nốc thêm một vò to, Uất trì cũng khóc lóc.
* bà mối gọi là Hồng nương.
"các người thế thì đã là gì. bên nhau mấy năm rồi mà A chiêu vẫn không biêt tên ta, đi đâu đâu cũng nói ta họ LIỄu. còn xanh lè, vì cái gì mỗi lần ta quấn khăn y lại cười a!!!!!!! đội khăn xanh thì sao chứ?" kéo cái khăn trên đầu xuống, Vân Dật cũng than vãn.
** có ai tốt bụng giải thích cho Vân dật nào ;)))
"hừ! các người thì có gì mà ý kiến? so với của ta thì tốt chán? cái gì mà A vượng, kim ngân, chiêu tài, tiến bảo, phú quý, Mỹ kim. không nói đến chuyện y mỗi ngày một biệt danh, vì cái gì chúng đều là tên chó a~~~~~~" Nhảy lên bàn mà rống, uất ức trong lòng diên khánh cũng tràn ra. thân làm người cao quý nhất ở đây những biệt danh của y, một cái cũng nuốt không nổi.
chờ đến lúc A chiêu về đến nhà, sân trước phơi ra 6 cái thây chồng chất lên nhau, vỏ rượu lăn lóc trên mặt đất còn mùi rượu thì không cần phải nói.
"trời ạ, các huynh uống bao nhiêu rượu vậy hả? hôi quá đi mất." A chiêu đứng giữa sân gào to, cũng đánh thức được mấy con ma men đang đè nhau ra ngủ giữa sân.
"A CHiêu, gọi ca ca đi~ hôn một cái nào" bộ đôi trắng đen cẫn minh hựu trạch mỗi người một bên đòi hôn hôn.
"A chiêu, nhanh gọi a. ngoan, gọi một tiếng phu quân xem nào." Uất trì cùng Vân Dật cũng nhào lên. lấy sức nặng của 4 người, A chiêu lập tức đo đất.
"TRánh ra, hôi quá đi mất, còn không nhanh đi ngủ. ta đi nấu canh giải rượu cho mấy người." A chiêu cố gắng dãy giụa tránh thoát. bị bốn cái thây đè lên nói không nặng mới lạ.
"ngoan, gọi một tiếng Lão công xem nào." Triệu Diên Khánh cũng nhịn không được dòi tranh sủng.
"bảo bối, nhanh gọi đi nào." Đông phương vừa ăn đậu hũ, vừa đưa ra yêu cầu.
"Tường, người làm cái gì vậy hả? còn không mau bỏ tay ra!" đang cố gắng gỡ tay đông phương sau lưng, Cẩn minh lại ở phía trước tấn công. không chỉ vậy, mấy bàn tay còn lại cũng không chút ngoan ngoãn bắt đầu nghịch ngợm.
"ur~ các người nhanh bỏ tay ra. ban ngày ban mặt, con ở ngoài sân, các người không cần mặt mũi nhưng ta cần ta."
nghe Văn Chiêu gào lên, 6 người đồng loạt dừng động tác. A chiêu còn chưa kịp thở phào trốn chạy thì Vân Dật lên tiếng:
"không ở ngoài sân, vậy trong nhà là được đúng không?" một lời vàng ngọc như cảnh tỉnh 5 người còn lại. trong nháy mắt, dường như 5 người không chút men say, lập tức đứng dậy dùng vân dật kiêng A chiêu vào phòng. nếu không phải do bước chân còn vài phần xiêu vẹo, nói bọn họ giả vờ cũng đầy người tin.
"này, từ từ... ái, đừng xé, đây là.. urm~ chậm~"
...............................................................
Trưa hôm sau, Chống cái eo đau nhức đang kêu gào vì vận động quá độ, A chiêu vừa nằm sấp trên giường vừa lườm 6 tên hung thủ hại cậu dậy không nổi.
"để bọn ta..."
"không được, tránh xa ta ra. các người hôm nay cứ quỳ bàn giặt hết cả đi. còn nữa, từ nay ai dám uống rượu, trực tiếp đi chà hố xí một tháng!!! còn Thất Dịch với Triệu Hi, hai người còn dám mang rượu đến lần nữa thì đừng tưởng nấu cơm quét nhà chép phạt là xong chuyện. cẩn thận ta nói với bàng thất cùng nghi nhi, xem xem hai người có vào được phòng ngủ không!!!!!!!!!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.