Chương 156
Ngạn Chỉ Đinh Hương
15/04/2024
- Đột nhiên cảm giác lạnh quá, chúng ta ngồi gần nhau một chút, sưởi ấm lẫn nhau đi.
Trong trà lâu, dưới bóng cây, một đám người đang xem Ngụy thị truyền kỳ đột nhiên chen chúc lẫn nhau ngồi thành một đống.
Cảm giác thân thể ấm áp rất nhiều, mọi người tiếp tục nhìn xem, lật ra ba trang nhìn thấy tình tiết Ngụy thị dùng luân hồi châu đầu thai thành người, lại lật xem tiếp, chợt phát hiện không còn.
Không còn?
Bọn hắn không ngừng lật giấy, chú ý tới một đám chữ viết nhỏ xíu như ruồi muỗi cuối sách.
Thấy thế không ít người đọc thành tiếng:
- Ngụy thị truyền kỳ bộ thứ nhất kết thúc, toàn văn chưa xong còn tiếp, kính thỉnh chờ mong bộ tiếp theo?
Kháo! Chỉ là kết thúc chuyện xưa thứ nhất mà thôi!
Xem xong một câu này, trong đầu mọi người trống rỗng, lập tức cảm giác phảng phất có một vạn con ngựa giẫm lên đầu mình chạy chồm mà qua.
Chơi người sao!
- Cứ.. cứ như vậy không có?
- Đời thứ hai là chuyện xưa gì? Ngụy thị có thể dựa vào luân hồi châu vĩnh viễn đào thoát diêm vương gia thẩm phán sao? Cuối cùng ả lại có kết cục gì?
- Ôi, không cho ta xem tiếp, chẳng phải là muốn mạng của ta sao?
- Không được, ta không được, trái tim của ta đau quá!
- Ai biết Hoa Gian khách ở nơi nào, ta muốn đi tiễn hắn lên trời!
- A a a, bộ thứ hai khi nào mới đi ra!
Trong phút chốc, trước cửa hàng sách phố Trường Nhạc đám người toàn thể nổ tung!
Cách đó không xa một đám người còn đang xếp hàng xa xa nhìn thấy đám người bên này nóng nảy phát điên, trong lòng cực kỳ tò mò.
Người xếp hàng còn chưa mua được sách, hướng chỗ đám người đang làm ầm ĩ hô:
- Chư vị huynh đài bên kia, các ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ Ngụy thị truyền kỳ viết được không tốt sao? Rốt cục có đáng giá mua hay không?
Nghe được câu hỏi, đám người đang phát điên chợt dừng lại.
Mọi người liếc nhau, lộ ra vẻ tươi cười mang theo thâm ý, lớn tiếng trả lời:
- Tốt! Sao có thể không tốt? Cũng bởi vì viết được thật tốt quá, chúng tôi mới kích động như thế!
- Đúng! Hoa Gian khách viết ngày càng hay, viết còn hay hơn cả Vương thị truyền kỳ, càng tốt lắm!
- Nhất định mua! Không mua không phải người, không xem càng không phải người!
- Người nào không xem quyển sách này, nhất định thương tiếc cả đời!
Không thể chỉ có bọn hắn rụng hố, hẳn là làm cho càng nhiều người cảm nhận được cảm thụ phát điên trong lòng bọn họ giờ phút này!
Dưới sự thúc giục lại cổ vũ của nhóm khách nhân mua Ngụy thị truyền kỳ đầu tiên sau khi xem xong, mọi người đầy cõi lòng chờ mong mua xuống quyển sách này.
Sau khi xem xong tuy rằng cảm giác dựng đứng tóc gáy, toàn thân mồ hôi lạnh ròng ròng, nhưng chuyện xưa viết được quả thật là rất tốt.
Nhưng mà!
Trong trà lâu, dưới bóng cây, một đám người đang xem Ngụy thị truyền kỳ đột nhiên chen chúc lẫn nhau ngồi thành một đống.
Cảm giác thân thể ấm áp rất nhiều, mọi người tiếp tục nhìn xem, lật ra ba trang nhìn thấy tình tiết Ngụy thị dùng luân hồi châu đầu thai thành người, lại lật xem tiếp, chợt phát hiện không còn.
Không còn?
Bọn hắn không ngừng lật giấy, chú ý tới một đám chữ viết nhỏ xíu như ruồi muỗi cuối sách.
Thấy thế không ít người đọc thành tiếng:
- Ngụy thị truyền kỳ bộ thứ nhất kết thúc, toàn văn chưa xong còn tiếp, kính thỉnh chờ mong bộ tiếp theo?
Kháo! Chỉ là kết thúc chuyện xưa thứ nhất mà thôi!
Xem xong một câu này, trong đầu mọi người trống rỗng, lập tức cảm giác phảng phất có một vạn con ngựa giẫm lên đầu mình chạy chồm mà qua.
Chơi người sao!
- Cứ.. cứ như vậy không có?
- Đời thứ hai là chuyện xưa gì? Ngụy thị có thể dựa vào luân hồi châu vĩnh viễn đào thoát diêm vương gia thẩm phán sao? Cuối cùng ả lại có kết cục gì?
- Ôi, không cho ta xem tiếp, chẳng phải là muốn mạng của ta sao?
- Không được, ta không được, trái tim của ta đau quá!
- Ai biết Hoa Gian khách ở nơi nào, ta muốn đi tiễn hắn lên trời!
- A a a, bộ thứ hai khi nào mới đi ra!
Trong phút chốc, trước cửa hàng sách phố Trường Nhạc đám người toàn thể nổ tung!
Cách đó không xa một đám người còn đang xếp hàng xa xa nhìn thấy đám người bên này nóng nảy phát điên, trong lòng cực kỳ tò mò.
Người xếp hàng còn chưa mua được sách, hướng chỗ đám người đang làm ầm ĩ hô:
- Chư vị huynh đài bên kia, các ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ Ngụy thị truyền kỳ viết được không tốt sao? Rốt cục có đáng giá mua hay không?
Nghe được câu hỏi, đám người đang phát điên chợt dừng lại.
Mọi người liếc nhau, lộ ra vẻ tươi cười mang theo thâm ý, lớn tiếng trả lời:
- Tốt! Sao có thể không tốt? Cũng bởi vì viết được thật tốt quá, chúng tôi mới kích động như thế!
- Đúng! Hoa Gian khách viết ngày càng hay, viết còn hay hơn cả Vương thị truyền kỳ, càng tốt lắm!
- Nhất định mua! Không mua không phải người, không xem càng không phải người!
- Người nào không xem quyển sách này, nhất định thương tiếc cả đời!
Không thể chỉ có bọn hắn rụng hố, hẳn là làm cho càng nhiều người cảm nhận được cảm thụ phát điên trong lòng bọn họ giờ phút này!
Dưới sự thúc giục lại cổ vũ của nhóm khách nhân mua Ngụy thị truyền kỳ đầu tiên sau khi xem xong, mọi người đầy cõi lòng chờ mong mua xuống quyển sách này.
Sau khi xem xong tuy rằng cảm giác dựng đứng tóc gáy, toàn thân mồ hôi lạnh ròng ròng, nhưng chuyện xưa viết được quả thật là rất tốt.
Nhưng mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.