Chương 259
Ngạn Chỉ Đinh Hương
20/05/2024
Theo quy củ đương triều chế định, người trúng án thủ huyện thi có thể không cần tham dự hai buổi thi kế tiếp. Nói cách khác, Giả Dung đã lấy được tư cách thi hương trận tiếp theo.
Xét thấy là vì cửa hàng sách của Giả Dung mở bán tập đề thi, lần đầu tiên tổ chức cuộc thi của triều đình. Cho nên thành tích nhóm thí sinh thi huyện cũng là chân thật kiểm tra xem tập đề thi có hữu dụng đề cao thành tích cho học sinh hay không, lại đạt được bao nhiêu hiệu quả.
Kết quả chứng minh tập đề thi chẳng những hữu dụng, còn vô cùng hữu dụng.
Nhờ công lao của tập đề thi, thành tích của nhóm thí sinh này rất cao, cao hơn những năm qua ba thành. Chỉ riêng kinh thành, người thông qua vượt hơn năm trước nhiều gấp đôi.
Đám quan viên phụ trách giám thị trường thi, nhìn chằm chằm phiếu điểm kinh ngạc không thôi, vội vàng trình báo lên cho hoàng đế, theo sau cả tập đoàn quan văn triều đình đều chấn động.
Mặc dù có rất nhiều phần tử trí thức đem tập đề thi xem là chí bảo khoa cử, vô cùng tôn sùng nhưng vẫn có một phần nhỏ người tâm cao khí ngạo, hiểu biết nông cạn. Cho rằng tập đề thi là tà đạo, bởi vậy chẳng thèm nhìn tới.
Nhưng khi tin tức thành tích cao truyền ra trong kinh thành, những cử tử không chú ý tập đề thi cũng nghe được tiếng gió tương quan.
Cử tử sớm đem tập đề thi đặt vào bài ôn tập thì còn hoàn hảo, mà những kẻ luôn dè bỉu xem thường thì biến thành hoảng hốt.
Ngày xưa bọn hắn khinh thường, đừng nói là mua, bình thường thấy người khác nhìn xem cũng cảm giác làm bẩn hai mắt của mình, không có khả năng chịu tiếp xúc.
Hiện tại nghe tin ai học tập trong tập đề thi đều có thành tích thật cao, trong lòng đương nhiên là rối loạn.
Vô số người tự đấm ngực mình, hối hận không thôi. Nếu biết tập đề thi có hiệu quả tốt như vậy, bọn hắn sớm cúi thấp đầu cùng người tranh đoạt, làm sao còn dám nói thế nào là chính đạo tà đạo.
Cũng may trước đó quốc tử giám luôn bước theo trào lưu, cơ hồ toàn bộ thư viện trong kinh thành cũng học theo thói quen nửa tháng lại cho thi thử một lần của quốc tử giám.
Cử tử trong bản địa kinh thành không tiếp xúc tập đề thi cũng ít, nhưng tình huống như vậy phần nhiều là cử tử từ nơi khác tới, trong đó vùng Giang Nam là nhiều nhất.
Giang Nam xưa nay văn phong nặng, những năm qua thi hội lên bảng nổi danh nhiều nhất là Giang Nam cử tử. Nếu lần này bởi vì một phần tập đề thi lại khiến cho họ kém hơn người khác một mảng lớn, nhân số lên bảng vàng cấp tốc giảm bớt, vậy sẽ mất mặt thật lớn.
Đương nhiên càng nhiều vẫn là thúc giục bọn hắn nhân lúc còn thời gian, nhanh chóng đi cửa hàng Tấn Giang mua tập đề thi về phụ lục.
Trong khoảng thời gian ngắn, những cử tử từng xem thường tập đề thi nối liền chạy tới cửa hàng Tấn Giang thu mua không dứt.
Giả Dung thi được án thủ, bị Trầm Nhược Hư dùng đủ loại danh nghĩa chúc mừng, sau thấy thời gian thi hội ngày càng gần, Giả Dung suốt ngày nhìn chằm chằm Trầm Nhược Hư ôn tập. Vì thế cũng không có thời gian đi chú ý chuyện bên ngoài.
Vẫn là Lam Nhàn đến hội báo tình huống tập đề thi bán hết làm cho Giả Dung hiểu được tình hình, nhất thời dở khóc dở cười.
Trong nhà có hai người năm nay cần thi hội, Tống, Trầm hai nhà lập tức khẩn trương lên. Không qua hai ngày, Trầm Nhược Hư cùng Tống Thanh bị Tống lão tiên sinh đón về.
Ban ngày Giả Dung nhàn rỗi, thi xong lại càng rảnh rỗi nhiều hơn, dẫn theo Du Chuẩn cưỡi mây ra ngoài đón khách chơi đùa.
Trong Trữ quốc phủ, không khí không chút thoải mái.
Giả Dung bị đuổi ra Trữ quốc phủ, Giả Trân phạm tội vào tù, Giả Kính bị Tần Khả Khanh hại chết. Ba nam chủ nhân danh chính ngôn thuận của Trữ quốc phủ đều không còn tồn tại, nhất mạch chính thống cũng chỉ còn lại một mình Giả Tường.
Bởi vì Trữ quốc phủ không còn người thừa kế, cho nên dù Giả Tường sai lầm bao nhiêu, cũng chỉ có thể cho hắn kế thừa tước vị, đã trở thành chủ nhân của Trữ quốc phủ.
Nhưng tước vị chỉ còn là ngũ phẩm tiểu tước, bất kỳ quan chức nào dù nhỏ bao nhiêu cũng có kỹ năng hơn hắn.
Còn nữa, tiền vốn của Trữ quốc phủ sớm bị Giả Dung vét sạch, lực ảnh hưởng hoàn toàn không có.
Vì thế Giả Tường chỉ có thể đóng cửa phủ, ở trong nhà mình hoành một chút, đối với đám người hầu tầng dưới chót đùa giỡn uy phong đại lão gia.
Giả Tường cũng hiểu thân phận mình, sau khi tập tước tiếp nhận vị trí tộc trưởng, hắn cũng không tiếp tục ra ngoài hỗn tìm cảm giác tồn tại.
Suốt ngày lưu trong phủ đệ, tiêu xài tiền tài mượn bên Vinh quốc phủ, cùng nha hoàn dung mạo xinh đẹp pha trộn hành lạc.
Cho tới mấy ngày trước nhận được một tin tức làm cho Giả Tường thanh tỉnh lại trong mộng đẹp, trong lòng biến thành một tầng u ám đen tối.
Giả mẫu chướng mắt hắn, giận mà chặt đứt tiền bạc cho hắn tiêu xài, khiến tâm tình của hắn càng không xong. Nhưng càng nhiều khó chịu là vì Giả Dung.
Bởi vì nguyên nhân Giả Dung thành án thủ trong huyện thi, làm cho không ít người bắt đầu nghị luận lên.
Xét thấy là vì cửa hàng sách của Giả Dung mở bán tập đề thi, lần đầu tiên tổ chức cuộc thi của triều đình. Cho nên thành tích nhóm thí sinh thi huyện cũng là chân thật kiểm tra xem tập đề thi có hữu dụng đề cao thành tích cho học sinh hay không, lại đạt được bao nhiêu hiệu quả.
Kết quả chứng minh tập đề thi chẳng những hữu dụng, còn vô cùng hữu dụng.
Nhờ công lao của tập đề thi, thành tích của nhóm thí sinh này rất cao, cao hơn những năm qua ba thành. Chỉ riêng kinh thành, người thông qua vượt hơn năm trước nhiều gấp đôi.
Đám quan viên phụ trách giám thị trường thi, nhìn chằm chằm phiếu điểm kinh ngạc không thôi, vội vàng trình báo lên cho hoàng đế, theo sau cả tập đoàn quan văn triều đình đều chấn động.
Mặc dù có rất nhiều phần tử trí thức đem tập đề thi xem là chí bảo khoa cử, vô cùng tôn sùng nhưng vẫn có một phần nhỏ người tâm cao khí ngạo, hiểu biết nông cạn. Cho rằng tập đề thi là tà đạo, bởi vậy chẳng thèm nhìn tới.
Nhưng khi tin tức thành tích cao truyền ra trong kinh thành, những cử tử không chú ý tập đề thi cũng nghe được tiếng gió tương quan.
Cử tử sớm đem tập đề thi đặt vào bài ôn tập thì còn hoàn hảo, mà những kẻ luôn dè bỉu xem thường thì biến thành hoảng hốt.
Ngày xưa bọn hắn khinh thường, đừng nói là mua, bình thường thấy người khác nhìn xem cũng cảm giác làm bẩn hai mắt của mình, không có khả năng chịu tiếp xúc.
Hiện tại nghe tin ai học tập trong tập đề thi đều có thành tích thật cao, trong lòng đương nhiên là rối loạn.
Vô số người tự đấm ngực mình, hối hận không thôi. Nếu biết tập đề thi có hiệu quả tốt như vậy, bọn hắn sớm cúi thấp đầu cùng người tranh đoạt, làm sao còn dám nói thế nào là chính đạo tà đạo.
Cũng may trước đó quốc tử giám luôn bước theo trào lưu, cơ hồ toàn bộ thư viện trong kinh thành cũng học theo thói quen nửa tháng lại cho thi thử một lần của quốc tử giám.
Cử tử trong bản địa kinh thành không tiếp xúc tập đề thi cũng ít, nhưng tình huống như vậy phần nhiều là cử tử từ nơi khác tới, trong đó vùng Giang Nam là nhiều nhất.
Giang Nam xưa nay văn phong nặng, những năm qua thi hội lên bảng nổi danh nhiều nhất là Giang Nam cử tử. Nếu lần này bởi vì một phần tập đề thi lại khiến cho họ kém hơn người khác một mảng lớn, nhân số lên bảng vàng cấp tốc giảm bớt, vậy sẽ mất mặt thật lớn.
Đương nhiên càng nhiều vẫn là thúc giục bọn hắn nhân lúc còn thời gian, nhanh chóng đi cửa hàng Tấn Giang mua tập đề thi về phụ lục.
Trong khoảng thời gian ngắn, những cử tử từng xem thường tập đề thi nối liền chạy tới cửa hàng Tấn Giang thu mua không dứt.
Giả Dung thi được án thủ, bị Trầm Nhược Hư dùng đủ loại danh nghĩa chúc mừng, sau thấy thời gian thi hội ngày càng gần, Giả Dung suốt ngày nhìn chằm chằm Trầm Nhược Hư ôn tập. Vì thế cũng không có thời gian đi chú ý chuyện bên ngoài.
Vẫn là Lam Nhàn đến hội báo tình huống tập đề thi bán hết làm cho Giả Dung hiểu được tình hình, nhất thời dở khóc dở cười.
Trong nhà có hai người năm nay cần thi hội, Tống, Trầm hai nhà lập tức khẩn trương lên. Không qua hai ngày, Trầm Nhược Hư cùng Tống Thanh bị Tống lão tiên sinh đón về.
Ban ngày Giả Dung nhàn rỗi, thi xong lại càng rảnh rỗi nhiều hơn, dẫn theo Du Chuẩn cưỡi mây ra ngoài đón khách chơi đùa.
Trong Trữ quốc phủ, không khí không chút thoải mái.
Giả Dung bị đuổi ra Trữ quốc phủ, Giả Trân phạm tội vào tù, Giả Kính bị Tần Khả Khanh hại chết. Ba nam chủ nhân danh chính ngôn thuận của Trữ quốc phủ đều không còn tồn tại, nhất mạch chính thống cũng chỉ còn lại một mình Giả Tường.
Bởi vì Trữ quốc phủ không còn người thừa kế, cho nên dù Giả Tường sai lầm bao nhiêu, cũng chỉ có thể cho hắn kế thừa tước vị, đã trở thành chủ nhân của Trữ quốc phủ.
Nhưng tước vị chỉ còn là ngũ phẩm tiểu tước, bất kỳ quan chức nào dù nhỏ bao nhiêu cũng có kỹ năng hơn hắn.
Còn nữa, tiền vốn của Trữ quốc phủ sớm bị Giả Dung vét sạch, lực ảnh hưởng hoàn toàn không có.
Vì thế Giả Tường chỉ có thể đóng cửa phủ, ở trong nhà mình hoành một chút, đối với đám người hầu tầng dưới chót đùa giỡn uy phong đại lão gia.
Giả Tường cũng hiểu thân phận mình, sau khi tập tước tiếp nhận vị trí tộc trưởng, hắn cũng không tiếp tục ra ngoài hỗn tìm cảm giác tồn tại.
Suốt ngày lưu trong phủ đệ, tiêu xài tiền tài mượn bên Vinh quốc phủ, cùng nha hoàn dung mạo xinh đẹp pha trộn hành lạc.
Cho tới mấy ngày trước nhận được một tin tức làm cho Giả Tường thanh tỉnh lại trong mộng đẹp, trong lòng biến thành một tầng u ám đen tối.
Giả mẫu chướng mắt hắn, giận mà chặt đứt tiền bạc cho hắn tiêu xài, khiến tâm tình của hắn càng không xong. Nhưng càng nhiều khó chịu là vì Giả Dung.
Bởi vì nguyên nhân Giả Dung thành án thủ trong huyện thi, làm cho không ít người bắt đầu nghị luận lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.