Chương 28: Là em cưỡng hôn tôi
Ngũ Ngũ
20/10/2016
-Cả ngày hôm nay đi đâu?
-Đi chơi. Vui lắm!-Nó biết là hắn đang giận nhưng vẫn vui vẻ nói
-Đã xin phép tôi chưa?-Hắn thấy cái gương mặt vui vẻ như không có chuyện gì của nó thì lữa giận trong lòng lại dân lên
-Bà đã cho phép tôi đi rồi. Vã lại lúc đó anh còn đang ngủ-Nó ngồi xuống ghế.
-Sao không nghe điện thoại của tôi?
-Tôi không có mang theo.-Nó nhúng vai, tròn mắt nói dối
-Em vừa chia sẽ ảnh lên trang cá nhân-Hắn đưa điện thoại trước mặt nó
-Tôi..... tôi-Nó bị hắn nói trúng tim đen thì ấp úng
-Tự ý đi chơi không xin phép lại còn nói dối để xem tôi phạt em thế nào?-Hắn
-Anh đừng phạt chị Hân là do em.....-Linh lí nhí
-Còn em. Anh sẽ nói ba mẹ cắt chi phí sinh hoạt tháng này xem như là hình phạt-Hắn quay sang Linh
-Em, lên phòng-Hắn lôi nó sềnh sệch lên phòng
-Con định làm gì cháu dầu của ta?-Bà hắn nói vọng theo
Lên đến phòng, hắn nghiêm giọng
-Quỳ xuống
-Tại sao tôi phải quỳ?-Nó ngang ngược hỏi
-Hình phạt-Hắn ngắn gọn
-Anh lấy quyền gì phạt tôi?
-Chồng. Có quỳ không?-Hắn lạnh giọng
Nhìn cái vẻ mặt này. Nó không thể không quỳ
-Đã biết lỗi chưa?-Hắn mắt dán vào màn hình laptop
-Tôi không có lỗi.-Nó cứng đầu
-Vậy thì quỳ đến bao giờ biết lỗi mới thôi
Đối với con người ngang ngược, cứng đầu như nó thì sẽ không bao giờ nhận lỗi.
Một tiếng.........hai tiếng. Đã hai tiếng trôi qua nhưng nó vẫn không mở miệng xin lỗi. Có lẽ vì đi chơi mệt quá nên nó vừa quỳ vừa ngủ. Hắn không đành lòng, đặt laptop xuống rồi bế nó lên giường vuốt lại mái tóc dài óng mượt của nó
-Chỉ cần nói xin lỗi là được. Sao lại phải cứng đầu?- Hắn đặt lên trán nó một nụ hôn rồi bước ra ngoài.
Thật ra, nó chưa có ngủ chỉ là đang nhắm mắt. Nó nghe hết tất cả những gì hắn nói, và cảm nhận được cả nụ hôn mà hắn dành cho nó. Nhưng hắn đi đâu thế? Sang phòng khác ngủ sao?
Đang tự hỏi thì hắn bước vào trên tay còn cầm một chai dầu gió. Hắn dùng dầu xoa lên hai đầu gối đã sưng đỏ lên vì quỳ lâu của nó. Sau đó hắn nằm xuống ôm trọn nó vào lòng.
Cái ôm của hắn sao ấm áp đến lạ. Nó tham lam vòng tay sang ôm hắn.
Bình minh nơi đây bắt đầu với tiếng chim ríu rít, với tiếng cười nói của những người nông dân đang chuẩn bị ra đồng. Nó làm vệ sinh cá nhân xong định đánh thức hắn nhưng rồi lại thôi. Nó lười biếng lại nằm cạnh hắn tiện tay vuốt ve khuôn mặt như tạt kia. Tay nó di chuyển từ chân mày đến mắt, mũi rồi dừng lại nơi bờ môi của hắn. Một suy nghĩ bất chính loé lên trong đầu nó là hôn hắn. Nó đánh vào đầu mình xua đi cái ý nghĩ kia. Nhưng hắn đang ngủ mà có bị nó hôn thì cũng chẳng biết. Nó từ từ tiếng lại gần hắn, áp cánh môi anh đào của nó vào môi hắn. Nó cảm nhận gáy mình bị ai đó giữ chặt. Thật ra hắn đã dậy ngay sao khi nó đến nằm cạnh nhưng hắn muốn xem con tiểu yêu này định làm gì. Không ngờ nó lại gan đến thế muốn cưỡng hôn hắn. Vậy thì hắn phải nhiệt tình đáp trả rồi. Hắn dùng lưỡi mình tách lấy răng nó, tiến vào bên trong khoang miệng nó. Hắn dùng lưỡi của mình trêu đùa chiếc lưỡi vụng về của nó. Đến khi nó gần như thở không nổi hắn mới luyến tiếc rời cánh môi nó. Được hắn buông tha, nó hít lấy hít để cái không khí như mất từ bao giờ rồi dùng tay đưa lên môi, tay còn lại chỉ vào người hắn tức giận
-Anh dám
-Là em cưỡng hôn tôi-Hắn gạt tay nó
-Tôi không có-Nó chối
-Là ai nhân lúc tôi đang ngủ......-Hắn đắt ý
-Được rồi không cần nói nữa-Nó ngượng đỏ mặt chạy xuống nhà.
Vừa bước ra khỏi phòng đã thấy Linh nhìn chằm chằm nó
-Chị bị bênh sao?-Linh áp tay lên trán nó
-Không có. -Nó lắc đầu
-Mặt chị đỏ lên hết rồi kia-Linh
-Thôi đi xuống nhà nào. Hôm nay em không đi học sao?-Nó đổi chủ đề
-Hôm nay cuối tuần
-Vậy em đưa chị đi chơi đi-Nó đề nghị
-Em không dám-Linh xua xua tay
-Chị muốn đi.....-Nó lay lay tay Linh
-Chị bảo ông anh giá khó tính kia đưa chị đi đi
-Chị ở nhà.-Nó chán nản đi xuống nhà
-Hai đứa ăn sáng đi-Vừa thấy nó và Linh bà hắn nói. Nó ngồi vào bàn dùng bữa sáng. Hắn đi xuống sau nó, rồi ngồi cạnh nó. Cả nhà cùng nhau ăn sáng rồi chuyện ai nấy làm.
-Đi chơi. Vui lắm!-Nó biết là hắn đang giận nhưng vẫn vui vẻ nói
-Đã xin phép tôi chưa?-Hắn thấy cái gương mặt vui vẻ như không có chuyện gì của nó thì lữa giận trong lòng lại dân lên
-Bà đã cho phép tôi đi rồi. Vã lại lúc đó anh còn đang ngủ-Nó ngồi xuống ghế.
-Sao không nghe điện thoại của tôi?
-Tôi không có mang theo.-Nó nhúng vai, tròn mắt nói dối
-Em vừa chia sẽ ảnh lên trang cá nhân-Hắn đưa điện thoại trước mặt nó
-Tôi..... tôi-Nó bị hắn nói trúng tim đen thì ấp úng
-Tự ý đi chơi không xin phép lại còn nói dối để xem tôi phạt em thế nào?-Hắn
-Anh đừng phạt chị Hân là do em.....-Linh lí nhí
-Còn em. Anh sẽ nói ba mẹ cắt chi phí sinh hoạt tháng này xem như là hình phạt-Hắn quay sang Linh
-Em, lên phòng-Hắn lôi nó sềnh sệch lên phòng
-Con định làm gì cháu dầu của ta?-Bà hắn nói vọng theo
Lên đến phòng, hắn nghiêm giọng
-Quỳ xuống
-Tại sao tôi phải quỳ?-Nó ngang ngược hỏi
-Hình phạt-Hắn ngắn gọn
-Anh lấy quyền gì phạt tôi?
-Chồng. Có quỳ không?-Hắn lạnh giọng
Nhìn cái vẻ mặt này. Nó không thể không quỳ
-Đã biết lỗi chưa?-Hắn mắt dán vào màn hình laptop
-Tôi không có lỗi.-Nó cứng đầu
-Vậy thì quỳ đến bao giờ biết lỗi mới thôi
Đối với con người ngang ngược, cứng đầu như nó thì sẽ không bao giờ nhận lỗi.
Một tiếng.........hai tiếng. Đã hai tiếng trôi qua nhưng nó vẫn không mở miệng xin lỗi. Có lẽ vì đi chơi mệt quá nên nó vừa quỳ vừa ngủ. Hắn không đành lòng, đặt laptop xuống rồi bế nó lên giường vuốt lại mái tóc dài óng mượt của nó
-Chỉ cần nói xin lỗi là được. Sao lại phải cứng đầu?- Hắn đặt lên trán nó một nụ hôn rồi bước ra ngoài.
Thật ra, nó chưa có ngủ chỉ là đang nhắm mắt. Nó nghe hết tất cả những gì hắn nói, và cảm nhận được cả nụ hôn mà hắn dành cho nó. Nhưng hắn đi đâu thế? Sang phòng khác ngủ sao?
Đang tự hỏi thì hắn bước vào trên tay còn cầm một chai dầu gió. Hắn dùng dầu xoa lên hai đầu gối đã sưng đỏ lên vì quỳ lâu của nó. Sau đó hắn nằm xuống ôm trọn nó vào lòng.
Cái ôm của hắn sao ấm áp đến lạ. Nó tham lam vòng tay sang ôm hắn.
Bình minh nơi đây bắt đầu với tiếng chim ríu rít, với tiếng cười nói của những người nông dân đang chuẩn bị ra đồng. Nó làm vệ sinh cá nhân xong định đánh thức hắn nhưng rồi lại thôi. Nó lười biếng lại nằm cạnh hắn tiện tay vuốt ve khuôn mặt như tạt kia. Tay nó di chuyển từ chân mày đến mắt, mũi rồi dừng lại nơi bờ môi của hắn. Một suy nghĩ bất chính loé lên trong đầu nó là hôn hắn. Nó đánh vào đầu mình xua đi cái ý nghĩ kia. Nhưng hắn đang ngủ mà có bị nó hôn thì cũng chẳng biết. Nó từ từ tiếng lại gần hắn, áp cánh môi anh đào của nó vào môi hắn. Nó cảm nhận gáy mình bị ai đó giữ chặt. Thật ra hắn đã dậy ngay sao khi nó đến nằm cạnh nhưng hắn muốn xem con tiểu yêu này định làm gì. Không ngờ nó lại gan đến thế muốn cưỡng hôn hắn. Vậy thì hắn phải nhiệt tình đáp trả rồi. Hắn dùng lưỡi mình tách lấy răng nó, tiến vào bên trong khoang miệng nó. Hắn dùng lưỡi của mình trêu đùa chiếc lưỡi vụng về của nó. Đến khi nó gần như thở không nổi hắn mới luyến tiếc rời cánh môi nó. Được hắn buông tha, nó hít lấy hít để cái không khí như mất từ bao giờ rồi dùng tay đưa lên môi, tay còn lại chỉ vào người hắn tức giận
-Anh dám
-Là em cưỡng hôn tôi-Hắn gạt tay nó
-Tôi không có-Nó chối
-Là ai nhân lúc tôi đang ngủ......-Hắn đắt ý
-Được rồi không cần nói nữa-Nó ngượng đỏ mặt chạy xuống nhà.
Vừa bước ra khỏi phòng đã thấy Linh nhìn chằm chằm nó
-Chị bị bênh sao?-Linh áp tay lên trán nó
-Không có. -Nó lắc đầu
-Mặt chị đỏ lên hết rồi kia-Linh
-Thôi đi xuống nhà nào. Hôm nay em không đi học sao?-Nó đổi chủ đề
-Hôm nay cuối tuần
-Vậy em đưa chị đi chơi đi-Nó đề nghị
-Em không dám-Linh xua xua tay
-Chị muốn đi.....-Nó lay lay tay Linh
-Chị bảo ông anh giá khó tính kia đưa chị đi đi
-Chị ở nhà.-Nó chán nản đi xuống nhà
-Hai đứa ăn sáng đi-Vừa thấy nó và Linh bà hắn nói. Nó ngồi vào bàn dùng bữa sáng. Hắn đi xuống sau nó, rồi ngồi cạnh nó. Cả nhà cùng nhau ăn sáng rồi chuyện ai nấy làm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.