Vì Em Là Duy Nhất! Nên Nhất Định Phải Là Em
Chương 51
Ricky_bn
06/05/2023
Doãn Từ Ân quay lại công ty đúng lúc cuộc họp cổ đông đang diễn ra ở Vũ Xuyên, nhưng bọn họ đều là những người nhìn sắc mặt của Hạ Bắc Sâm mà làm việc, cô không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng nhìn thấy sắc mặt anh vô cùng khó coi.
Cô quay về phòng làm việc của mình, hiện tại Doãn Thị thuộc chi nhánh của Vũ Xuyên sau khi bị Hạ Bắc Sâm sáp nhập, vậy nên cô không biết anh định biến Doãn Thị thành cái gì nữa.
Lục Bạch Tử cầm trên tay hai ly trà trái cây, gõ cửa phòng làm việc của cô.
Doãn Từ Ân bất giác ngẩn đầu “ Vào đi ”.
“ Cho em ” Lục Bạch Tử đặt một ly trà trái cây lên bàn làm việc của cô, bản thân thông thả ngồi xuống sofa.
Cô nhướng mài có chút nghi ngờ “ Có chuyện gì sao? ” dáng vẻ này của Lục Bạch Tử thì chắc chắn đã xảy ra chuyện gì hoặc là anh đã điều tra được cái gì rồi vậy nên mới đến đây tìm cô.
“ Anh vừa nghe được có người muốn gây khó dễ cho Hạ Bắc Sâm chỉ là hành tung quá bí ẩn không biết được như thế nào. Em cũng nên cẩn thận một chút ” Nói người này muốn gây khó dễ cho Hạ Bắc Sâm là chuyện nhỏ thôi, nhưng chỉ sợ bọn họ không chỉ muốn gây khó dễ mà còn muốn anh thân bại danh liệt.
Cô cầm lấy ly trà trái cây nhấp một ngụm lớn, sau đó dựa vào ghế rồi vắt chéo chân, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía khung của kính “ Hạ Bắc Sâm thì em không chắc, nhưng anh yên tâm em sẽ không sao đâu ” hết chuyện này lại đến chuyện khác thật khiến người ta nhức đầu.
Bây giờ tung tích của Doãn Đạt còn chưa có, lại có thêm người muốn gây khó dễ cho Hạ Bắc Sâm.
Cánh cửa phòng làm việc của cô mở ra, Hạ Bắc Sâm thông thả bước chân thon dài cất bước đến chỗ của cô, không quan tâm Lục Bạch Tử đang ngồi chình ình ở sofa tròn mắt nhìn hai người họ.
Lục Bạch Tử hình như đã quá quen với cái cảnh này rồi, cậu ta cầm ly trà trái cây tay sờ sờ sóng mũi “ Tôi đi làm việc trước đây ”.
Doãn Từ Ân khẽ gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn Hạ Bắc Sâm sát khí đùng đùng nhìn chằm chằm cô, xong lại di chuyển ánh mắt xuống ly nước trên tay cô, anh khẽ nhíu mài.
Bản thân anh tùy tiện tựa vào bàn làm việc của cô, hai tay chống lên mặt bàn làm việc, đưa mắt sắc bén nhìn cô.
“ Bé con! Em uống nước của Lục Bạch Tử? ” Hạ Bắc Sâm chậm rãi lên tiếng.
Cô cũng không chối bỏ mà gật đầu nhìn anh “ Sao vậy? như vậy có thể tiết kiệm tiền cho anh mà ” lời nói mang theo ý nửa thật nửa đùa của cô.
“ Bé con từ khi nào em biết tiết kiệm tiền cho tôi vậy? ” Anh thật sự không biết nên làm thế nào chỉ là gương mặt không cảm xúc nhìn cô lên tiếng hỏi tiếp.
Cô đặt ly trà xuống, đứng dậy vòng tay ôm lấy cổ của anh, đưa ánh mắt vui vẻ nhìn anh “ Lúc nào cũng tiết kiệm mà ” anh tưởng cô tiêu sài phung phí lắm chắc mà nói câu đó với cô chứ.
“ Nói tôi nghe lúc sáng đi thăm bệnh có gì vui không? ” Hạ Bắc Sâm vén tóc mái cô ra phía sau gáy, giọng trầm ấm vang lên.
“ Không có, cô ta chán chết đi được ”.
“ Chỉ vừa mới nói một chút gương mặt đã tái mét còn không cứng bằng Doãn Thư nữa ” Doãn Từ Ân bĩu môi chê bai, cô đây cảm thấy trêu đùa Doãn Thư còn vui hơn là cả Phương Bích.
Anh nhìn cô, thật không ngờ bé con nhà anh đúng là lòng dạ sắt đá, không chịu buông tha cho ai, còn mang người ta ra chọc đến tức đến mức ọc máu thì mới chịu bỏ qua. Hạ Bắc Sâm kéo gáy cô áp sát môi mình lên môi cô mà cắn mút, tay giữ lấy eo của cô ép sát vào người mình.
Hôn được tầm 15 phút thì anh bị cô đẩy ra vì cô thật sự không thở nổi, anh nhìn cô bật cười, nhóc con ngốc nghếch lần nào hôn cũng đều nín thở như vậy.
“ Quên nữa, hai ngày nữa em cùng tôi đi dự tiệc ở Liêu Gia đến tận khu Thành Nam, hôm nay sẽ suất phát vậy nên chúng ta sẽ ở lại đó qua đêm, em chuẩn bị quần áo nhiều một chút ” Hạ Bắc Sâm hai tay đặt ở eo của cô cẩn thận nói, lần này tham gia tiệc không biết là Liêu Gia muốn giở trò gì.
Vì lúc trước bọn họ luôn muốn mở rộng thị trường của Liêu Thị, từng muốn đến Vũ Hạ nhưng Lăng Lục Phong tất nhiên không bỏ qua rồi, liền một phát đá bay Liêu Gia khỏi thị trường của Vũ Hạ.
Bây giờ bọn họ không những gửi thư mời cho anh, mà ngay cả Mộ Triết Viễn ở Macao cũng có, Lăng Lục Phong tất nhiên sẽ có rồi, vậy mà lần này còn mời cả Lục Phong Vân trong khi chuyện cậu ấy về nước rất ít người biết.
Cẩn thận vẫn trên hết, bọn họ cùng nhau mua một căn nhà lớn cùng nhau ở tạm, vì khu Thành Nam có chút phức tạp, nó nằm ở giữa Bạc Thành và Vũ Hạ, và hiện tại vẫn chưa có người làm chủ ở đó vậy nên rất là loạn, với lại lần này đi Lăng Lục Phong nói sẽ có Tịch Nghiên đi cùng cho nên mang theo Doãn Từ Ân cũng chẳng phải vấn đề.
Vấn đề là Liêu Gia thật sự đang muốn cái gì, vì Mộ Triết Viễn nói Liêu Gia có người đứng phía sau.
“ Ừm, vậy hôm nay về sớm một chút, anh cùng em đi mua một ít đồ đi ” Doãn Từ Ân khẽ gật đầu, trong câu nói của anh cô thấy có chút lo lắng, nhưng mà nhìn anh bình thản như vậy moik chuyện có lẽ sẽ ổn thôi.
Hạ Bắc Sâm khẽ gật đầu hôn lên mu bàn tay của cô.
Cô quay về phòng làm việc của mình, hiện tại Doãn Thị thuộc chi nhánh của Vũ Xuyên sau khi bị Hạ Bắc Sâm sáp nhập, vậy nên cô không biết anh định biến Doãn Thị thành cái gì nữa.
Lục Bạch Tử cầm trên tay hai ly trà trái cây, gõ cửa phòng làm việc của cô.
Doãn Từ Ân bất giác ngẩn đầu “ Vào đi ”.
“ Cho em ” Lục Bạch Tử đặt một ly trà trái cây lên bàn làm việc của cô, bản thân thông thả ngồi xuống sofa.
Cô nhướng mài có chút nghi ngờ “ Có chuyện gì sao? ” dáng vẻ này của Lục Bạch Tử thì chắc chắn đã xảy ra chuyện gì hoặc là anh đã điều tra được cái gì rồi vậy nên mới đến đây tìm cô.
“ Anh vừa nghe được có người muốn gây khó dễ cho Hạ Bắc Sâm chỉ là hành tung quá bí ẩn không biết được như thế nào. Em cũng nên cẩn thận một chút ” Nói người này muốn gây khó dễ cho Hạ Bắc Sâm là chuyện nhỏ thôi, nhưng chỉ sợ bọn họ không chỉ muốn gây khó dễ mà còn muốn anh thân bại danh liệt.
Cô cầm lấy ly trà trái cây nhấp một ngụm lớn, sau đó dựa vào ghế rồi vắt chéo chân, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía khung của kính “ Hạ Bắc Sâm thì em không chắc, nhưng anh yên tâm em sẽ không sao đâu ” hết chuyện này lại đến chuyện khác thật khiến người ta nhức đầu.
Bây giờ tung tích của Doãn Đạt còn chưa có, lại có thêm người muốn gây khó dễ cho Hạ Bắc Sâm.
Cánh cửa phòng làm việc của cô mở ra, Hạ Bắc Sâm thông thả bước chân thon dài cất bước đến chỗ của cô, không quan tâm Lục Bạch Tử đang ngồi chình ình ở sofa tròn mắt nhìn hai người họ.
Lục Bạch Tử hình như đã quá quen với cái cảnh này rồi, cậu ta cầm ly trà trái cây tay sờ sờ sóng mũi “ Tôi đi làm việc trước đây ”.
Doãn Từ Ân khẽ gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn Hạ Bắc Sâm sát khí đùng đùng nhìn chằm chằm cô, xong lại di chuyển ánh mắt xuống ly nước trên tay cô, anh khẽ nhíu mài.
Bản thân anh tùy tiện tựa vào bàn làm việc của cô, hai tay chống lên mặt bàn làm việc, đưa mắt sắc bén nhìn cô.
“ Bé con! Em uống nước của Lục Bạch Tử? ” Hạ Bắc Sâm chậm rãi lên tiếng.
Cô cũng không chối bỏ mà gật đầu nhìn anh “ Sao vậy? như vậy có thể tiết kiệm tiền cho anh mà ” lời nói mang theo ý nửa thật nửa đùa của cô.
“ Bé con từ khi nào em biết tiết kiệm tiền cho tôi vậy? ” Anh thật sự không biết nên làm thế nào chỉ là gương mặt không cảm xúc nhìn cô lên tiếng hỏi tiếp.
Cô đặt ly trà xuống, đứng dậy vòng tay ôm lấy cổ của anh, đưa ánh mắt vui vẻ nhìn anh “ Lúc nào cũng tiết kiệm mà ” anh tưởng cô tiêu sài phung phí lắm chắc mà nói câu đó với cô chứ.
“ Nói tôi nghe lúc sáng đi thăm bệnh có gì vui không? ” Hạ Bắc Sâm vén tóc mái cô ra phía sau gáy, giọng trầm ấm vang lên.
“ Không có, cô ta chán chết đi được ”.
“ Chỉ vừa mới nói một chút gương mặt đã tái mét còn không cứng bằng Doãn Thư nữa ” Doãn Từ Ân bĩu môi chê bai, cô đây cảm thấy trêu đùa Doãn Thư còn vui hơn là cả Phương Bích.
Anh nhìn cô, thật không ngờ bé con nhà anh đúng là lòng dạ sắt đá, không chịu buông tha cho ai, còn mang người ta ra chọc đến tức đến mức ọc máu thì mới chịu bỏ qua. Hạ Bắc Sâm kéo gáy cô áp sát môi mình lên môi cô mà cắn mút, tay giữ lấy eo của cô ép sát vào người mình.
Hôn được tầm 15 phút thì anh bị cô đẩy ra vì cô thật sự không thở nổi, anh nhìn cô bật cười, nhóc con ngốc nghếch lần nào hôn cũng đều nín thở như vậy.
“ Quên nữa, hai ngày nữa em cùng tôi đi dự tiệc ở Liêu Gia đến tận khu Thành Nam, hôm nay sẽ suất phát vậy nên chúng ta sẽ ở lại đó qua đêm, em chuẩn bị quần áo nhiều một chút ” Hạ Bắc Sâm hai tay đặt ở eo của cô cẩn thận nói, lần này tham gia tiệc không biết là Liêu Gia muốn giở trò gì.
Vì lúc trước bọn họ luôn muốn mở rộng thị trường của Liêu Thị, từng muốn đến Vũ Hạ nhưng Lăng Lục Phong tất nhiên không bỏ qua rồi, liền một phát đá bay Liêu Gia khỏi thị trường của Vũ Hạ.
Bây giờ bọn họ không những gửi thư mời cho anh, mà ngay cả Mộ Triết Viễn ở Macao cũng có, Lăng Lục Phong tất nhiên sẽ có rồi, vậy mà lần này còn mời cả Lục Phong Vân trong khi chuyện cậu ấy về nước rất ít người biết.
Cẩn thận vẫn trên hết, bọn họ cùng nhau mua một căn nhà lớn cùng nhau ở tạm, vì khu Thành Nam có chút phức tạp, nó nằm ở giữa Bạc Thành và Vũ Hạ, và hiện tại vẫn chưa có người làm chủ ở đó vậy nên rất là loạn, với lại lần này đi Lăng Lục Phong nói sẽ có Tịch Nghiên đi cùng cho nên mang theo Doãn Từ Ân cũng chẳng phải vấn đề.
Vấn đề là Liêu Gia thật sự đang muốn cái gì, vì Mộ Triết Viễn nói Liêu Gia có người đứng phía sau.
“ Ừm, vậy hôm nay về sớm một chút, anh cùng em đi mua một ít đồ đi ” Doãn Từ Ân khẽ gật đầu, trong câu nói của anh cô thấy có chút lo lắng, nhưng mà nhìn anh bình thản như vậy moik chuyện có lẽ sẽ ổn thôi.
Hạ Bắc Sâm khẽ gật đầu hôn lên mu bàn tay của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.