Vì Gặp Được Em

Chương 18:

Vô Thanh

21/09/2024

Ba Thành Ngự đi công tác gần nửa năm, cuối cùng tuần sau cũng đã trở về.

Hôm nay mẹ Thành nghỉ phép, cho dù còn vài ngày nữa ba Thành mới về nhà thì buổi tối bà vẫn làm một bàn đồ ăn để chúc mừng chuyện này, có thể thấy được tâm tình bà vô cùng tốt.

Tâm trạng lại Thành Ngự có chút phức tạp.

Không phải cậu không có lương tâm, cũng không phải cậu không vui, chỉ là nghĩ tới sau khi ba trở về thì cậu và Thẩm Vân Hề khẳng định không thể tùy ý như trước được nữa, trong lòng có chút phiền muộn.

Thông thường khi được nghỉ học thì mẹ cậu cũng đi làm, trong nhà không còn ai, cậu cùng Thẩm Vân Hề có thể không cố kỵ nhiều, nhưng hiện giờ......

Lấy mắt thường cũng thấy được, thời gian để bọn họ có thể thân mật đã không còn nhiều.

Tối thứ sáu, Thành Ngự lừa Thẩm Vân Hề vào phòng mình.

Sở dĩ phải lừa cô, bởi vì chỉ cần mẹ cậu ở nhà, cô nhất định sẽ không vào phòng cậu, sợ cậu làm gì đó khiến mối quan hệ của bọn họ bị bại lộ.

Hiện tại cũng vậy, ngày mai mẹ cậu đi làm nên buổi tối sớm về phòng ngủ, Thẩm Vân Hề vẫn cứ cố chấp thủ vững trận địa.

Thành Ngự lại không có biện pháp nhịn, cậu đã thanh tâm quả dục nhiều ngày như vậy, đêm nay nếu còn không lợi dụng để thân cận thì thật sự có thể không còn cơ hội nữa.

Trong phòng, Thẩm Vân Hề nhụt chí dựa vào bàn học.

Thành Ngự nói bộ đề này dựa theo quy luật đề thi đại học nên rất chuẩn, chỉ cần cô nắm vững thì không cần sầu lo về vật lý nữa.

Kết quả cô đã tới nửa tiếng, một đề cũng chưa giải xong.

Thời tiết càng ngày càng lạnh, trong phòng bật điều hòa, có lẽ là độ ấm cao, Thẩm Vân Hề cảm thấy có chút nóng nên cởi áo khoác ngoài ra, bên trong chỉ mặc một cái áo ngủ.

Tư thế dựa vào bàn này khiến cho cặp núi cao ngất vừa lúc đặt trên bàn, to lớn no đủ, cực kỳ bắt mắt.

Hầu yết Thành Ngự khẽ nhúc nhích, nhịn xuống xúc động muốn sờ nó, vỗ nhẹ vào gáy cô, "Không biết làm sao không hỏi tớ?"

"Vậy cậu giảng đi." Thẩm Vân Hề dựa vào bàn, nghiêng đầu chờ mong nhìn cậu.

Thành Ngự liếc qua bộ ngực no đủ của cô, cầm bút bắt đầu giảng giải.

Năm phút sau, Thẩm Vân Hề đã hiểu được bài này.

Vì thế, tiếp theo cô giải đề có thể nói là thế như chẻ tre.

"Cậu thật lợi hại!" Thẩm Vân Hề vui vẻ ôm lấy cánh tay Thành Ngự, ánh mắt nhìn cậu sùng bái, không hề ý thức được bản thân đang làm nũng với cậu, "Sao cậu có thể thông minh vậy chứ!"

"Dạy cậu nhiều như vậy có phải tớ nên được khen thưởng hay không?" Thành Ngự nâng nhẹ cằm cô lên, giọng nói trầm thấp.

Thẩm Vân Hề ngầm hiểu, thẹn thùng rũ mắt, sau đó nâng người lên, tay nhỏ ấn lên đùi cậu, hơi ngồi dậy, mềm mại hôn lên môi cậu một cái.

"Vậy được chưa?"



Thành Ngự bị cô hôn đến mềm lòng, dục vọng như được mở ra phong ấn, khí huyết sôi trào.

Cậu bế Thẩm Vân Hề lên đặt trên bàn, cạy ra đôi môi thơm ngọt.

"Không đủ."

Gáy bị khống chế, Thẩm Vân Hề ôm lấy eo sườn Thành Ngự, ngửa đầu, vươn đầu lưỡi mềm mại đáp lại.

Môi lưỡi giao triền quấn lấy nhau.

Tư vị lưỡng tình tương duyệt tốt đẹp như vậy, thiếu nữ dựa vào cậu, đầu lưỡi mềm mại khẽ liếm môi cậu, mà cậu dần mất khống chế trong sự ôn nhu của cô.

Thành Ngự một bên hôn, một bên cởi bỏ quần áo trên người Thẩm Vân Hề, rồi cởi quần áo trên người mình.

Rất nhanh hai người đã trần truồng.

Mẹ cậu chắc chắn là đã ngủ rồi, căn phòng này cách âm cũng rất tốt, Thành Ngự không cần cố kỵ gì cả.

Mà Thẩm Vân Hề đã giải đề một hồi lâu, hơn nữa lại bị Thành Ngự trêu chọc, hiện tại đầu óc cô trống rỗng, hoàn toàn đã quên mất mẹ Thành còn đang ở nhà.

Một tay Thẩm Vân Hề chống lên mặt bàn, một tay khác ôm lấy cổ Thành ngự, hai chân mở rộng ra, u kính hoàn toàn bại lộ trong không khí, Thành Ngự đỡ côn thịt, chậm rãi cọ xát với hai cánh hoa non mềm.

"Ưm....." Thẩm Vân Hề mẫn cảm run rẩy, chân tâm hư không ngứa ngáy khó nhịn, theo động tác của cậu mà trong miệng tràn ra từng tiếng than nhẹ, "Thành Ngự...... A......"

Có chút mật dịch phun ra, quy đầu cũng bị làm ướt, Thành Ngự thấy dáng vẻ động tình của cô, tay trái vuốt ve xương bướm nhô lên, dưới thân tiếp tục ác liệt mà cọ xát, cong môi hỏi, "Hề Hề, sao vậy?"

Cảm giác hư không trong thân thể khiến Thẩm Vân Hề vô cùng khó chịu, cô kiều mị hừ nhẹ, "Ưm...... Muốn......"

Thành Ngự chậm rãi dụ dỗ, "Cậu muốn cái gì?"

Hai chân Thẩm Vân Hề câu lấy vòng eo rắn chắc của Thành Ngự, mềm mại nói, "Muốn cậu...... Thành Ngự...... Tớ muốn cậu......"

Biểu hiện chủ động của Thẩm Vân Hề khiến Thành Ngự rung động, cậu nhịn xuống dục vọng muốn đâm vào trong cô, xé mở gói bao cao su rồi đưa vào tay cô, "Ngoan, giúp tớ đeo lên."

Rất mỏng......

Thẩm Vân Hề lần đầu tiên tiếp xúc với thứ này, mặt nhỏ nóng lên, nhưng vẫn chịu đựng sự ngượng ngùng giúp Thành Ngự đeo lên.

Đây cũng là lần đầu tiên cô được quan sát rõ ràng cự vật lớn giữa hai chân Thành Ngự.

Rất thô, rất dài, cũng rất nóng và cứng, màu hồng hồng, trên thân còn có gân xanh nổi lên.

Thẩm Vân Hề căn môi trộm liếc nhìn cậu một cái, Thành Ngự có dung mạo anh khí tuấn dật, khó có thể tưởng tượng được đồ vật của cậu lại như thế này, có chút không hợp.

Nhưng cũng không xấu.



Nghĩ tới đây, trên mặt Thẩm Vân Hề lại nóng lên như bị lửa thiêu.

Thành Ngự thu hết những biểu tình của cô vào đáy mắt, đoán được có liên quan tới cự vật dưới thân, chờ cô đeo lên xong, cậu nhéo cằm để cô đối diện với mình, "Vừa rồi cậu nghĩ gì thế, hửm?"

"Không...... Không nghĩ gì cả."

"Có vừa lòng với nó không?" Thành Ngự nắm bàn tay nhỏ của Thẩm Vân Hề cùng nhau chạm vào cự vật.

"Cái gì?" Thẩm Vân Hề phản ứng lại, vừa lòng hay không vừa lòng là hỏi dáng vẻ của nó hay là hỏi biểu hiện?

Ai nha, sao cậu luôn không lựa lời mà nói vậy chứ!

Thẩm Vân Hề xấu hổ dời mắt sang chỗ khác không nói lời nào.

Thành Ngự cười nhẹ hai tiếng, tay trái đỡ lấy gáy Thẩm Vân Hề, môi lưỡi dọc theo đường cong để lại từng dấu hôn, sau đó khẽ liếm láp xương quai xanh tinh xảo, tay phải đỡ côn thịt đẩy cánh hoa ra rồi đi vào.

"A......" Cảm giác hư không được lấp đầy trong nháy mắt, hai người đều thở dốc ra tiếng.

Đã lâu không làm, hoa huyệt lại vô cùng chặt chẽ, một tay Thành Ngự ấn Thẩm Vân Hề lên đùi mình, một tay khác theo động tác dưới thân bắt đầu cọ xát hoa hạch.

Lòng bàn tay Thành Ngự có vết chai mỏng, hoa hạch kiều nộn bị lòng bàn tay thô ráp cọ xát, không tới vài cái liền mẫn cảm cứng rắn.

Côn thịt ra vào trong hoa huyệt, hoa hạch bị ngón tay đùa bỡn, cảm giác tê dại chồng chất trong cơ thể Thẩm Vân Hề, cô chịu không nổi nắm lấy cổ tay cậu năn nỉ, "Đừng sờ nơi đó......"

Thành Ngự không hề bị ảnh hưởng, tay ấn mạnh một cái.

"A!" Khoái cảm đột nhiên nhảy tới, Thẩm Vân Hề khó nhịn mà kêu một tiếng, hai chân banh thẳng, bụng nhỏ run rẩy, mật dịch ào ạt chảy ra.

Thật là mẫn cảm, mị thịt trong hoa huyệt co rút lại, Thành Ngự cảm giác côn thịt bị cắn càng chặt.

Cậu thở mạnh một hơi, một tay ấn eo cô, một tay ấn đùi cô rồi va chạm mạnh mẽ.

"A...... Nhẹ chút......"

Đã cao trào một lần nên hoa huyệt vô cùng mẫn cảm, Thẩm Vân Hề không có thời gian để giảm xóc, phải thừa nhận thế tiến công mạnh mẽ của Thành Ngự, từng tiếng rên rỉ cũng không ngừng vang lên.

Thành Ngự nghe được hứng thú cao vút, tay nắm lấy cặp mông mềm mại, côn thịt dùng sức đâm sâu vào hoa huyệt.

Côn thịt thô dài từng chút đâm sâu vào hoa tâm, vừa đâm thọc mạnh mẽ vừa nghiền nát, hai cơ thể va chạm với nhau vang lên âm thanh 'bạch bạch', động tác lớn đến mức bàn học cũng vang lên tiếng kẽo kẹt.

"Thành Ngự...... A...... Chậm một chút......" Tốc độ đâm thọc của cậu quá nhanh, mỗi lần đều rút ra toàn bộ rồi lại cắm toàn bộ vào, hai chân cô mở rộng ra, nơi riêng tư tiếp xúc cực kỳ chặt chẽ với cậu.

Dưới sự va chạm mạnh mẽ, lông tóc thô cứng cùng tiến vào hoa huyệt theo côn thịt tạo ra một loại khoái cảm khác thường, mật dịch không ngừng phun ra, vì động tác của Thành Ngự mà văng ra khắp nơi.

"Ô ô......" Hoa huyệt vừa trướng vừa đau, Thẩm Vân Hề ôm lấy cổ Thành Ngự, trong tiếng rên rỉ chứa thêm sự nức nở, nhưng dục vọng vẫn còn đang dâng trào, cô bị Thành Ngự khống chế, bị dục vọng khống chế, ánh mắt mê ly, "A...... Không cần...... Nơi đó...... A....."

Thành Ngự cảm giác được mị thịt đang liếm mút cự vật, cậu gian nan rút ra, đột nhiên đâm vào điểm nào đó trong hoa huyệt, dùng sức nghiền nát, cứ lặp lại máy móc như vậy mấy chục lần, đưa cả hai lên tới đỉnh dục vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vì Gặp Được Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook