Chương 99
Ngư Tiểu Quai Quai
13/05/2021
Đài Nguyên Gia trầm mặc đương nhiên không phải là do trước kia hắn đã từng có chút động tâm.
Đều nói Hạ vong vì Muội Hỉ*, Ân vong vì Đát Kỷ, Chu vong vì Bao Tư, Tây Thi diệt Ngô, Phi Yến hoặc quân**, một vũ khúc của Ngọc Hoàn*** đánh bại cả thịnh đường, kỳ thật thời cổ đại nữ nhân nào lại có bản lãnh lớn như vậy đây? Có lẽ các nàng cũng không phải là người vô tội, chỉ là các nam nhân chấp chính đúng là hoặc tự đại hoặc ngu ngốc.
(*Là một Vương phi của Hạ Kiệt, vị quân chủ cuối cùng của nhà Hạ trong lịch sử Trung Quốc. Với sắc đẹp yêu mị, nàng được sử sách xưng là Thiên cổ đệ nhất Hồ ly tinh. Nàng cùng với Đát Kỷ và Bao Tự thường được xem là những đại yêu cơ, hồng nhan họa thủy điển hình thời Tiền Tần. Về sau, câu chuyện về Muội Hỉ thường được liệt kê để chỉ những hồng nhan họa thủy gây hại cho chính sự.)
(**Còn gọi là Hiếu Thành Triệu hoàng hậu, làhoàng hậu thứ hai của Hán Thành Đế triều đại nhà Hán. Nàng là một mỹ nhân nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc với dung mạo xinh đẹp tuyệt thế, cùng em gái là Triệu Hợp Đức đã làm khuynh đảo hậu cung của Hán Thành Đế. Nàng là một trong hai đại mỹ nhân của triều đại nhà Hán bên cạnh người đẹp Vương Chiêu Quân. Ngoài ra, có giả thiết nàng là người khởi xướng tục bó chân.)
(***Dương Ngọc Hoàn - Dương Quý phi)
Tô Vân Chỉ đã từng mê hoặc Kiền Khánh đế. Nếu như nàng nguyện ý, bây giờ đương nhiên nàng cũng có thể mê hoặc Đài Nguyên Gia.
Nhưng cho dù Kiền Khánh đế có tốt, khi sự tồn tại của Tô Vân Chỉ phát sinh xung đột với dã tâm của hắn, giờ khắc này hắn có thể đối với Tô Vân Chỉ lưu luyến không rời, một khắc sau có thể nhẫn tâm mà đem Tô Vân Chỉ vứt như vứt giày. Tô Vân Chỉ hiểu được điểm này, cho nên ở trước mặt Kiền Khánh đế nàng không phải là nàng chân thật, nàng luôn biểu hiện kiêu căng như vậy, giống như chưa từng có tâm cơ gì, trong lòng trong mắt cũng chỉ có thể chứa nổi một mình Kiền Khánh đế mà thôi.
Lúc trước mối quan hệ giữa Tô Vân Chỉ và Kiền Khánh đế chưa bao giờ là ngang nhau. Chỉ có điều Kiền Khánh đế vẫn luôn cho rằng hắn là người cao cao tại thượng, nhưng kỳ thật người thật sự có được quyền chủ động là Tô Vân Chỉ. Nói trắng ra là, khi Tô Vân Chỉ nắm giữ được nhược điểm trong tính cách của Kiền Khánh đế, khiến cho Kiền Khánh đế cảm thấy vô hại, Kiền Khánh đế mới có thể bị nàng điều khiển ở một trình độ nhất định nào đó. Loại "Điều khiển" này bất quá là đem nhược điểm trong tính cách của Kiền Khánh đế phóng đại mà thôi.
Tính cách của Đài Nguyên Gia người này so với Kiền Khánh đế kiên nghị hơn rất nhiều. Cho dù tính cách của hắn cũng tồn tại nhược điểm, nhưng hắn cũng không phải là một người dễ dàng bị người khác điều khiển. Dù Tô Vân Chỉ có thể làm cho Đài Nguyên Gia yêu mến nàng yêu đến chết đi sống lại, Đài Nguyên Gia cũng không phải là Kiền Khánh đế thứ hai.
Nếu như Tô Vân Chỉ dùng phương pháp đối phó với Kiền Khánh đế để đối phó với Đài Nguyên Gia, kết quả sau cùng rất có thể là bị Đài Nguyên Gia gạt lệ chấp hành quân pháp bất vị thân.
Cho nên, khi đối mặt với Đài Nguyên Gia, Tô Vân Chỉ chưa bao giờ nghĩ tới muốn lấy sắc hoặc người, thứ mà từ trước đến nay nàng dùng để thu phục người.
Trong mắt Tô Vân Chỉ người trên thế gian này chỉ phân làm hai loại, một loại là người mình, một loại là người ngoài. Mà trong mắt Tô Vân Chỉ người ngoài lại bị phân làm hai loại, một loại lúc nào cũng có thể bày ra tính cách xấu xí, một loại là từ đầu đến cuối sẽ giữ vững một chút nguyên tắc. Dạng người đầu tiên luôn có thể dễ dàng bị những thanh sắc khuyển mã* mê hoặc, khi muốn lợi dụng bọn hắn, Tô Vân Chỉ chỉ cần giống như tiên cá trên biển cả, lười biếng nằm ở trên đá ngầm, hát ra một ca khúc câu hồn đoạt phách; mà khi đối mặt với dạng người sau, Tô Vân Chỉ lại lập tức trở thành tiên nữ cao quý ưu nhã, dường như là hóa thân của công nghĩa cùng thương cảm.
(*Chỉ lối sống xa hoa buông thả thối nát)
Cho nên, sự lựa chọn của Đài Nguyên Gia vào lúc này, đương nhiên là bởi vì hắn nhất định phải trầm mặc.
Trước khi rời kinh Cung Khuynh từng lưu lại mấy vị trọng thần trong bảo vệ Hoàng phái hảo hảo trao đổi một phen. Cho nên, bây giờ Đài Nguyên Gia là biết rõ một phần chân tướng. Nếu như trong Vân triều ở nhiều năm trước thực sự có người có mưu đồ làm loạn hơn nữa còn cấu kết cùng dị tộc, như vậy lúc này Tô Vân Chỉ thi hành cách thống trị cao áp chính là rất cần thiết. Khi bầu không khí trong kinh thành trở nên thần hồn nát thần tính, mặc kệ là trung hay gian, hành vi của tất cả mọi người đều bị hạn chế.
Cho nên, theo Đài Nguyên Gia, Thục Thái phi căn bản cũng không phải là đang hồ đồ, căn bản cũng không có tiểu nhân đắc chí, căn bản cũng không có đem giang sơn xã tắc xem như một cuộc trò đùa. Hoàn toàn ngược lại, Thục Thái phi rõ ràng là đang hi sinh thanh danh của mình, đang cố gắng đem tình thế khống chế trong phạm vi nhất định.
Chẳng lẽ Thục Thái phi không biết phía sau của nàng đã là vực sâu vạn trượng sao? Nàng biết rõ.
Có thể nam nhân tiền triều bán nước, nữ nhân hậu cung này chỉ có thể đứng ra tạo lập thiện địa.
Đài Nguyên Gia chỉ cảm thấy đây là một chuyện hoang đường! Hắn là chính nhân quân tử trong thời đại này, cho nên hắn cảm thấy làm phiền nữ nhân phải quản gia chính là do nam nhân không có năng lực. Nếu chỉ là không có năng lực còn chưa tính, cố tình còn âm thầm cất giấu nhiều tiểu nhân như vậy, vì lợi ích riêng của bản thân làm ra vô số sự việc khiến cho lòng người ta cảm thấy lạnh lẽo!
Duới tình huống như thế, vô luận là trên mặt tình cảm, hay là về mặt lý trí, Đài Nguyên Gia đều là thiên hướng Tô Vân Chỉ.
Vì vậy, Đài Nguyên Gia liền biến thành "Đồng minh" của Tô Vân Chỉ.
Tô Vân Chỉ không cảm thấy bản thân sẽ trở thành một Phó Hi, bởi vì đứng về phía nàng không chỉ có một "Đài Nguyên Gia". Có bao nhiêu người hận nàng hận đến nghiến răng nghiến lợi, liền có bấy nhiêu người biết được sự khó khăn của nàng mà phát thệ muốn hộ nàng chu toàn. Tình cảnh của nàng càng không ổn, độ trung thành của những người khác lại càng cao.
Tháng sáu, Tô Vân Chỉ gởi thiệp mở tiệc chiêu đãi các vị ngoại cáo mệnh, gia quyến của các đại thần tam phẩm cùng tam phẩm trở lên đều nhận được thiếp mời.
Tô Vân Chỉ dùng danh nghĩa là "Thưởng hà"*, mặc dù tháng sáu không phải thời gian tốt nhất để ngắm sen, nhưng các vị phu nhân nhận được thiếp mời đều vào cung.
(*Ngắm sen)
Không ai muốn đắc tội với Tô Vân Chỉ vào lúc này.
Thục Thái phi rõ ràng là điên rồi, từ trước đến nay nàng làm việc ít có kiêng kị điều gì. Cẩm Y vệ mới thành lập không bao lâu, lại lập tức thể hiện ra một mặt sắc nhọn của nó. Lúc này mới mấy ngày, trong Kinh thành đã liên tiếp có không ít quan viên bị tống vào đại lao. Đương nhiên, mặc dù những người này bị bắt, quả thật có nguyên nhân là do bọn hắn, thí dụ như hôm nay Kiền Khánh đế qua đời còn chưa tới một năm, dân gian vẫn là cấm rượu nhạc, có hai vị Lại bộ Thị lang thế nhưng lại tụ tập cùng một chỗ uống rượu, lúc ấy bên cạnh bọn hắn còn có ca cơ, đây không phải rõ ràng là đem nhược điểm đưa đến trong tay Cẩm Y vệ sao?
Rất nhiều người còn không sợ người thông minh, nhưng mà bọn hắn không muốn trêu chọc một người điên.
Yến hội bày ở trong Ngự hoa viên, nước trà là thanh quả, điểm tâm cùng thức ăn là mộc mạc. Địa vị của Tô Vân Chỉ khá cao, người nàng mời đến lại đều là một ít phu nhân tương đối nhỏ tuổi, cũng không có mời mấy vị siêu phẩm lão phong quân đến trong nội cung, vì vậy nàng cũng không cần cùng mọi người hàn huyên.
Những cành sen được thưởng thức lộ ra những chiếc gai nhọn.
Tâm tư của mọi cũng không có đặt trên những cánh hoa mềm mại kia.
Khả Nhạc nâng một cái khay đến trước mặt Tô Vân Chỉ, Tô Vân Chỉ gỡ một cây trâm từ trên đầu xuống, ném vào trong khay. Cây trâm kia va chạm cùng cái khay phát ra một tiếng động thanh thúy. Tô Vân Chỉ cười nói: "Cây trâm này của ai gia nhìn qua không quá thu hút, nhưng năm đó là do Tiên hoàng ban thưởng cho ai gia. Ai gia rất là quý trọng nó. Chẳng qua là hôm nay chuyện lương thảo ở Tây Bắc căng thẳng, trong quốc khố nhất thời không thể bỏ ra nhiều bạc như vậy, cây trâm này chỉ thể có quyên góp vào."
Các vị phu nhân lập tức hiểu ra ý tứ của Thục Thái phi.
Vì vậy, khi Khả Nhạc dẫn một đội cung nữ đi qua bên cạnh các vị phu nhân, các vị phu nhân đều đem toàn bộ đồ trang sức đang đeo trên đầu, đeo trên cổ, đeo trên tay tháo xuống bỏ vào trong khay. Tuyết Bích đã bỏ thêm một đệm dựa sau lưng Tô Vân Chỉ, Tô Vân Chỉ liền lười biếng nhìn một màn này.
Thấy tất cả mọi người rất phối hợp, tâm tình Tô Vân Chỉ dường như rất tốt.
Có mấy phu nhân nói chuyện vui, Tô Vân Chỉ liền ngẫu nhiên cho các nàng một khuôn mặt tươi cười.
Đợi sau khi tất cả các vị phu nhân đều đã hiến qua tấm lòng yêu mến rồi, Tô Vân Chỉ còn nói: "Hôm nay chi phí trong nội cung đều giảm bớt, chỉ có Hoàng thượng niên kỷ còn nhỏ, không thể cho hắn chịu khổ, các nơi còn lại đều cắt giảm. Nếu như hôm nay chiêu đãi không chu toàn, mong các vị không cần để ở trong lòng..." Lời này của nàng lại đang là lời ám chỉ rồi.
Đã muốn đồ trang sức của mọi người còn chưa đủ, Tô Vân Chỉ còn muốn lấy thêm một chút bạc từ trong nhà của các nàng.
Bất quá, vấn đề có thể sử dụng bạc để giải quyết liền không còn là vấn đề. Vì vậy các vị phu nhân nhất nhất hưởng ứng Tô Vân Chỉ, người này nguyện ý hưởng ứng lời kêu gọi trong cung giảm bớt chi phí trong nhà quyên góp năm trăm lượng bạc, người kia cũng nguyện ý ra một phần tâm sức vì chiến sự Tây Bắc quyên góp ba trăm lượng bạc.
Tô Vân Chỉ cười nói với Tuyết Bích: "Những thứ các vị phu nhân nói, ngươi đều ghi lại. Ngày mai ai gia liền nói Hoàng thượng hạ chỉ khen ngợi."
Vì vậy, các vị phu nhân càng thêm tích cực. Hao phí ba trăm năm trăm lượng bạc có thể đổi lấy một cái thanh danh tốt, này quá đáng giá!
Khả Nhạc hoàn thành nhiệm vụ, liền dẫn các cung nữ rời đi trước, chỉ chừa lâi Tuyết Bích ở lại bên cạnh hầu hạ Tô Vân Chỉ. Trong khay của các nàng đều tràn đầy các dạng đồ trang sức, dưới ánh mặt trời càng thêm phần xa hoa. Khi Khả Nhạc không nhanh không chậm mà trở về Hoa Dương cung, Phân Đạt đang canh giữ trong cung lập tức chạy ra đón chào.
Phân Đạt nhìn lướt qua mấy cái khay, nhịn không được chậc chậc hai tiếng, nói: "Đều là đồ tốt a." Bởi vì Tiên hoàng băng hà còn chưa đầy một năm, nhiều cáo mệnh sẽ dùng một ít đồ trang sức mộc mạc như bạch ngọc, mộc mạc là mộc mạc, nhưng mà nguyên một đống bạch ngọc này so với vàng bạc càng thêm đáng giá a!
"Lúc vào cung ai chăng đem thứ tốt nhất cất dưới đáy rương mang ra? Chỉ sợ trên mặt các nàng đang cười, nhưng trong lòng đều đang nhỏ giọt máu." Khả Nhạc nói.
Phân Đạt cười nói: "Nếu chủ tử thực sự định đem những vật này đổi lương thực, có thể đổi được không ít!"
Kỳ thật, Tô Vân Chỉ cũng không có tính toán thực sự đem đồ trang sức đi đổi lương thảo. Lúc Cung Khuynh đi Tây Bắc, xác thực không có trữ đủ lương thảo, nhưng là Nha Cửu mang theo người của nàng một mực sinh sống tại Tây Bắc a. Người của Nha Cửu giả dạng làm dân chạy nạn của Cổ Lạp quốc bên kia, bởi vậy cùng Cổ Lạp quốc có một chút liên hệ mua bán. Lại bởi vì bọn họ ngụy trang thành dân chạy nạn khai hoang ở mảnh đất hoang vu kia của Tây Bắc, vì vậy liên tiếp trong những năm này cũng tích lũy ra một ít lương thực.
Cung Khuynh hoàn toàn có thể dùng những lương thực này cấp cứu.
Lúc này Tô Vân Chỉ để cho các vị cáo mệnh quyên đồ trang sức, quyên tiền bất quá là đang dẫn xà xuất động mà thôi.
"Nhãn lực của ngươi tốt, chúng ta cùng nhau chỉnh lý lại đồ trang sức a. Chủ tử nói, những thứ này đều là dùng để thưởng cho người ta." Khả Nhạc còn nói. Những thứ đồ trang sức này nếu như đã rơi vào trên tay Tô Vân Chỉ, cho dù không dùng để đổi lương thực, cũng không có khả năng trả lại. Mà bản nhân Tô Vân Chỉ không cần tham lam mấy thứ này. Vì vậy, nàng đã sớm muốn dùng chúng để ban thưởng cho người. Mọi người đều chán ghét Cẩm Y vệ, nàng càng muốn dùng đồ đạc của bọn hắn nuôi Cẩm Y vệ.
Phân Đạt nhanh chóng khoát tay áo: "Ta lập tức phải đi đến thiên lao một chuyến. Này đều hai ngày rồi, bên kia cũng nên có chút tin tức."
Hai vị Lại Bộ Thị lang bởi vì uống rượu lại chiêu ca cơ đúng là bị giam vào thiên lao, nhưng bọn hắn trải qua cuộc sống ở trong thiên lao như thế nào, còn không phải do người của Cẩm Y vệ định đoạt sao? Vốn chính là mọi người diễn một cảnh diễn, bất quá hai vị Thị lang là đem văn phòng của bọn họ chuyển từ Lại bộ qua thiên lao, hai ngày này bọn họ đều đang tăng giờ làm việc để sắp xếp lại tông quyển ngày trước. Thiên lao là địa phương tốt, có thể ngăn cản tin tức tiết lộ rất tốt.
Bọn Cẩm Y vệ chính là tay sai trong tay Thục Thái phi. Ân, bọn họ đều là những chú Husky manh manh nha.
Đều nói Hạ vong vì Muội Hỉ*, Ân vong vì Đát Kỷ, Chu vong vì Bao Tư, Tây Thi diệt Ngô, Phi Yến hoặc quân**, một vũ khúc của Ngọc Hoàn*** đánh bại cả thịnh đường, kỳ thật thời cổ đại nữ nhân nào lại có bản lãnh lớn như vậy đây? Có lẽ các nàng cũng không phải là người vô tội, chỉ là các nam nhân chấp chính đúng là hoặc tự đại hoặc ngu ngốc.
(*Là một Vương phi của Hạ Kiệt, vị quân chủ cuối cùng của nhà Hạ trong lịch sử Trung Quốc. Với sắc đẹp yêu mị, nàng được sử sách xưng là Thiên cổ đệ nhất Hồ ly tinh. Nàng cùng với Đát Kỷ và Bao Tự thường được xem là những đại yêu cơ, hồng nhan họa thủy điển hình thời Tiền Tần. Về sau, câu chuyện về Muội Hỉ thường được liệt kê để chỉ những hồng nhan họa thủy gây hại cho chính sự.)
(**Còn gọi là Hiếu Thành Triệu hoàng hậu, làhoàng hậu thứ hai của Hán Thành Đế triều đại nhà Hán. Nàng là một mỹ nhân nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc với dung mạo xinh đẹp tuyệt thế, cùng em gái là Triệu Hợp Đức đã làm khuynh đảo hậu cung của Hán Thành Đế. Nàng là một trong hai đại mỹ nhân của triều đại nhà Hán bên cạnh người đẹp Vương Chiêu Quân. Ngoài ra, có giả thiết nàng là người khởi xướng tục bó chân.)
(***Dương Ngọc Hoàn - Dương Quý phi)
Tô Vân Chỉ đã từng mê hoặc Kiền Khánh đế. Nếu như nàng nguyện ý, bây giờ đương nhiên nàng cũng có thể mê hoặc Đài Nguyên Gia.
Nhưng cho dù Kiền Khánh đế có tốt, khi sự tồn tại của Tô Vân Chỉ phát sinh xung đột với dã tâm của hắn, giờ khắc này hắn có thể đối với Tô Vân Chỉ lưu luyến không rời, một khắc sau có thể nhẫn tâm mà đem Tô Vân Chỉ vứt như vứt giày. Tô Vân Chỉ hiểu được điểm này, cho nên ở trước mặt Kiền Khánh đế nàng không phải là nàng chân thật, nàng luôn biểu hiện kiêu căng như vậy, giống như chưa từng có tâm cơ gì, trong lòng trong mắt cũng chỉ có thể chứa nổi một mình Kiền Khánh đế mà thôi.
Lúc trước mối quan hệ giữa Tô Vân Chỉ và Kiền Khánh đế chưa bao giờ là ngang nhau. Chỉ có điều Kiền Khánh đế vẫn luôn cho rằng hắn là người cao cao tại thượng, nhưng kỳ thật người thật sự có được quyền chủ động là Tô Vân Chỉ. Nói trắng ra là, khi Tô Vân Chỉ nắm giữ được nhược điểm trong tính cách của Kiền Khánh đế, khiến cho Kiền Khánh đế cảm thấy vô hại, Kiền Khánh đế mới có thể bị nàng điều khiển ở một trình độ nhất định nào đó. Loại "Điều khiển" này bất quá là đem nhược điểm trong tính cách của Kiền Khánh đế phóng đại mà thôi.
Tính cách của Đài Nguyên Gia người này so với Kiền Khánh đế kiên nghị hơn rất nhiều. Cho dù tính cách của hắn cũng tồn tại nhược điểm, nhưng hắn cũng không phải là một người dễ dàng bị người khác điều khiển. Dù Tô Vân Chỉ có thể làm cho Đài Nguyên Gia yêu mến nàng yêu đến chết đi sống lại, Đài Nguyên Gia cũng không phải là Kiền Khánh đế thứ hai.
Nếu như Tô Vân Chỉ dùng phương pháp đối phó với Kiền Khánh đế để đối phó với Đài Nguyên Gia, kết quả sau cùng rất có thể là bị Đài Nguyên Gia gạt lệ chấp hành quân pháp bất vị thân.
Cho nên, khi đối mặt với Đài Nguyên Gia, Tô Vân Chỉ chưa bao giờ nghĩ tới muốn lấy sắc hoặc người, thứ mà từ trước đến nay nàng dùng để thu phục người.
Trong mắt Tô Vân Chỉ người trên thế gian này chỉ phân làm hai loại, một loại là người mình, một loại là người ngoài. Mà trong mắt Tô Vân Chỉ người ngoài lại bị phân làm hai loại, một loại lúc nào cũng có thể bày ra tính cách xấu xí, một loại là từ đầu đến cuối sẽ giữ vững một chút nguyên tắc. Dạng người đầu tiên luôn có thể dễ dàng bị những thanh sắc khuyển mã* mê hoặc, khi muốn lợi dụng bọn hắn, Tô Vân Chỉ chỉ cần giống như tiên cá trên biển cả, lười biếng nằm ở trên đá ngầm, hát ra một ca khúc câu hồn đoạt phách; mà khi đối mặt với dạng người sau, Tô Vân Chỉ lại lập tức trở thành tiên nữ cao quý ưu nhã, dường như là hóa thân của công nghĩa cùng thương cảm.
(*Chỉ lối sống xa hoa buông thả thối nát)
Cho nên, sự lựa chọn của Đài Nguyên Gia vào lúc này, đương nhiên là bởi vì hắn nhất định phải trầm mặc.
Trước khi rời kinh Cung Khuynh từng lưu lại mấy vị trọng thần trong bảo vệ Hoàng phái hảo hảo trao đổi một phen. Cho nên, bây giờ Đài Nguyên Gia là biết rõ một phần chân tướng. Nếu như trong Vân triều ở nhiều năm trước thực sự có người có mưu đồ làm loạn hơn nữa còn cấu kết cùng dị tộc, như vậy lúc này Tô Vân Chỉ thi hành cách thống trị cao áp chính là rất cần thiết. Khi bầu không khí trong kinh thành trở nên thần hồn nát thần tính, mặc kệ là trung hay gian, hành vi của tất cả mọi người đều bị hạn chế.
Cho nên, theo Đài Nguyên Gia, Thục Thái phi căn bản cũng không phải là đang hồ đồ, căn bản cũng không có tiểu nhân đắc chí, căn bản cũng không có đem giang sơn xã tắc xem như một cuộc trò đùa. Hoàn toàn ngược lại, Thục Thái phi rõ ràng là đang hi sinh thanh danh của mình, đang cố gắng đem tình thế khống chế trong phạm vi nhất định.
Chẳng lẽ Thục Thái phi không biết phía sau của nàng đã là vực sâu vạn trượng sao? Nàng biết rõ.
Có thể nam nhân tiền triều bán nước, nữ nhân hậu cung này chỉ có thể đứng ra tạo lập thiện địa.
Đài Nguyên Gia chỉ cảm thấy đây là một chuyện hoang đường! Hắn là chính nhân quân tử trong thời đại này, cho nên hắn cảm thấy làm phiền nữ nhân phải quản gia chính là do nam nhân không có năng lực. Nếu chỉ là không có năng lực còn chưa tính, cố tình còn âm thầm cất giấu nhiều tiểu nhân như vậy, vì lợi ích riêng của bản thân làm ra vô số sự việc khiến cho lòng người ta cảm thấy lạnh lẽo!
Duới tình huống như thế, vô luận là trên mặt tình cảm, hay là về mặt lý trí, Đài Nguyên Gia đều là thiên hướng Tô Vân Chỉ.
Vì vậy, Đài Nguyên Gia liền biến thành "Đồng minh" của Tô Vân Chỉ.
Tô Vân Chỉ không cảm thấy bản thân sẽ trở thành một Phó Hi, bởi vì đứng về phía nàng không chỉ có một "Đài Nguyên Gia". Có bao nhiêu người hận nàng hận đến nghiến răng nghiến lợi, liền có bấy nhiêu người biết được sự khó khăn của nàng mà phát thệ muốn hộ nàng chu toàn. Tình cảnh của nàng càng không ổn, độ trung thành của những người khác lại càng cao.
Tháng sáu, Tô Vân Chỉ gởi thiệp mở tiệc chiêu đãi các vị ngoại cáo mệnh, gia quyến của các đại thần tam phẩm cùng tam phẩm trở lên đều nhận được thiếp mời.
Tô Vân Chỉ dùng danh nghĩa là "Thưởng hà"*, mặc dù tháng sáu không phải thời gian tốt nhất để ngắm sen, nhưng các vị phu nhân nhận được thiếp mời đều vào cung.
(*Ngắm sen)
Không ai muốn đắc tội với Tô Vân Chỉ vào lúc này.
Thục Thái phi rõ ràng là điên rồi, từ trước đến nay nàng làm việc ít có kiêng kị điều gì. Cẩm Y vệ mới thành lập không bao lâu, lại lập tức thể hiện ra một mặt sắc nhọn của nó. Lúc này mới mấy ngày, trong Kinh thành đã liên tiếp có không ít quan viên bị tống vào đại lao. Đương nhiên, mặc dù những người này bị bắt, quả thật có nguyên nhân là do bọn hắn, thí dụ như hôm nay Kiền Khánh đế qua đời còn chưa tới một năm, dân gian vẫn là cấm rượu nhạc, có hai vị Lại bộ Thị lang thế nhưng lại tụ tập cùng một chỗ uống rượu, lúc ấy bên cạnh bọn hắn còn có ca cơ, đây không phải rõ ràng là đem nhược điểm đưa đến trong tay Cẩm Y vệ sao?
Rất nhiều người còn không sợ người thông minh, nhưng mà bọn hắn không muốn trêu chọc một người điên.
Yến hội bày ở trong Ngự hoa viên, nước trà là thanh quả, điểm tâm cùng thức ăn là mộc mạc. Địa vị của Tô Vân Chỉ khá cao, người nàng mời đến lại đều là một ít phu nhân tương đối nhỏ tuổi, cũng không có mời mấy vị siêu phẩm lão phong quân đến trong nội cung, vì vậy nàng cũng không cần cùng mọi người hàn huyên.
Những cành sen được thưởng thức lộ ra những chiếc gai nhọn.
Tâm tư của mọi cũng không có đặt trên những cánh hoa mềm mại kia.
Khả Nhạc nâng một cái khay đến trước mặt Tô Vân Chỉ, Tô Vân Chỉ gỡ một cây trâm từ trên đầu xuống, ném vào trong khay. Cây trâm kia va chạm cùng cái khay phát ra một tiếng động thanh thúy. Tô Vân Chỉ cười nói: "Cây trâm này của ai gia nhìn qua không quá thu hút, nhưng năm đó là do Tiên hoàng ban thưởng cho ai gia. Ai gia rất là quý trọng nó. Chẳng qua là hôm nay chuyện lương thảo ở Tây Bắc căng thẳng, trong quốc khố nhất thời không thể bỏ ra nhiều bạc như vậy, cây trâm này chỉ thể có quyên góp vào."
Các vị phu nhân lập tức hiểu ra ý tứ của Thục Thái phi.
Vì vậy, khi Khả Nhạc dẫn một đội cung nữ đi qua bên cạnh các vị phu nhân, các vị phu nhân đều đem toàn bộ đồ trang sức đang đeo trên đầu, đeo trên cổ, đeo trên tay tháo xuống bỏ vào trong khay. Tuyết Bích đã bỏ thêm một đệm dựa sau lưng Tô Vân Chỉ, Tô Vân Chỉ liền lười biếng nhìn một màn này.
Thấy tất cả mọi người rất phối hợp, tâm tình Tô Vân Chỉ dường như rất tốt.
Có mấy phu nhân nói chuyện vui, Tô Vân Chỉ liền ngẫu nhiên cho các nàng một khuôn mặt tươi cười.
Đợi sau khi tất cả các vị phu nhân đều đã hiến qua tấm lòng yêu mến rồi, Tô Vân Chỉ còn nói: "Hôm nay chi phí trong nội cung đều giảm bớt, chỉ có Hoàng thượng niên kỷ còn nhỏ, không thể cho hắn chịu khổ, các nơi còn lại đều cắt giảm. Nếu như hôm nay chiêu đãi không chu toàn, mong các vị không cần để ở trong lòng..." Lời này của nàng lại đang là lời ám chỉ rồi.
Đã muốn đồ trang sức của mọi người còn chưa đủ, Tô Vân Chỉ còn muốn lấy thêm một chút bạc từ trong nhà của các nàng.
Bất quá, vấn đề có thể sử dụng bạc để giải quyết liền không còn là vấn đề. Vì vậy các vị phu nhân nhất nhất hưởng ứng Tô Vân Chỉ, người này nguyện ý hưởng ứng lời kêu gọi trong cung giảm bớt chi phí trong nhà quyên góp năm trăm lượng bạc, người kia cũng nguyện ý ra một phần tâm sức vì chiến sự Tây Bắc quyên góp ba trăm lượng bạc.
Tô Vân Chỉ cười nói với Tuyết Bích: "Những thứ các vị phu nhân nói, ngươi đều ghi lại. Ngày mai ai gia liền nói Hoàng thượng hạ chỉ khen ngợi."
Vì vậy, các vị phu nhân càng thêm tích cực. Hao phí ba trăm năm trăm lượng bạc có thể đổi lấy một cái thanh danh tốt, này quá đáng giá!
Khả Nhạc hoàn thành nhiệm vụ, liền dẫn các cung nữ rời đi trước, chỉ chừa lâi Tuyết Bích ở lại bên cạnh hầu hạ Tô Vân Chỉ. Trong khay của các nàng đều tràn đầy các dạng đồ trang sức, dưới ánh mặt trời càng thêm phần xa hoa. Khi Khả Nhạc không nhanh không chậm mà trở về Hoa Dương cung, Phân Đạt đang canh giữ trong cung lập tức chạy ra đón chào.
Phân Đạt nhìn lướt qua mấy cái khay, nhịn không được chậc chậc hai tiếng, nói: "Đều là đồ tốt a." Bởi vì Tiên hoàng băng hà còn chưa đầy một năm, nhiều cáo mệnh sẽ dùng một ít đồ trang sức mộc mạc như bạch ngọc, mộc mạc là mộc mạc, nhưng mà nguyên một đống bạch ngọc này so với vàng bạc càng thêm đáng giá a!
"Lúc vào cung ai chăng đem thứ tốt nhất cất dưới đáy rương mang ra? Chỉ sợ trên mặt các nàng đang cười, nhưng trong lòng đều đang nhỏ giọt máu." Khả Nhạc nói.
Phân Đạt cười nói: "Nếu chủ tử thực sự định đem những vật này đổi lương thực, có thể đổi được không ít!"
Kỳ thật, Tô Vân Chỉ cũng không có tính toán thực sự đem đồ trang sức đi đổi lương thảo. Lúc Cung Khuynh đi Tây Bắc, xác thực không có trữ đủ lương thảo, nhưng là Nha Cửu mang theo người của nàng một mực sinh sống tại Tây Bắc a. Người của Nha Cửu giả dạng làm dân chạy nạn của Cổ Lạp quốc bên kia, bởi vậy cùng Cổ Lạp quốc có một chút liên hệ mua bán. Lại bởi vì bọn họ ngụy trang thành dân chạy nạn khai hoang ở mảnh đất hoang vu kia của Tây Bắc, vì vậy liên tiếp trong những năm này cũng tích lũy ra một ít lương thực.
Cung Khuynh hoàn toàn có thể dùng những lương thực này cấp cứu.
Lúc này Tô Vân Chỉ để cho các vị cáo mệnh quyên đồ trang sức, quyên tiền bất quá là đang dẫn xà xuất động mà thôi.
"Nhãn lực của ngươi tốt, chúng ta cùng nhau chỉnh lý lại đồ trang sức a. Chủ tử nói, những thứ này đều là dùng để thưởng cho người ta." Khả Nhạc còn nói. Những thứ đồ trang sức này nếu như đã rơi vào trên tay Tô Vân Chỉ, cho dù không dùng để đổi lương thực, cũng không có khả năng trả lại. Mà bản nhân Tô Vân Chỉ không cần tham lam mấy thứ này. Vì vậy, nàng đã sớm muốn dùng chúng để ban thưởng cho người. Mọi người đều chán ghét Cẩm Y vệ, nàng càng muốn dùng đồ đạc của bọn hắn nuôi Cẩm Y vệ.
Phân Đạt nhanh chóng khoát tay áo: "Ta lập tức phải đi đến thiên lao một chuyến. Này đều hai ngày rồi, bên kia cũng nên có chút tin tức."
Hai vị Lại Bộ Thị lang bởi vì uống rượu lại chiêu ca cơ đúng là bị giam vào thiên lao, nhưng bọn hắn trải qua cuộc sống ở trong thiên lao như thế nào, còn không phải do người của Cẩm Y vệ định đoạt sao? Vốn chính là mọi người diễn một cảnh diễn, bất quá hai vị Thị lang là đem văn phòng của bọn họ chuyển từ Lại bộ qua thiên lao, hai ngày này bọn họ đều đang tăng giờ làm việc để sắp xếp lại tông quyển ngày trước. Thiên lao là địa phương tốt, có thể ngăn cản tin tức tiết lộ rất tốt.
Bọn Cẩm Y vệ chính là tay sai trong tay Thục Thái phi. Ân, bọn họ đều là những chú Husky manh manh nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.