Vị Hôn Phu Hào Môn Có Thuật Đọc Tâm
Chương 24: Đường Noãn Đến Đập Phá Sân Khấu (5)
Tần Hoàng
21/09/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cuối cùng sau khi cắt bánh sinh nhật xong, cô vội vàng chạy khỏi bãi cát, kết quả lạc đường.
Sau đó được một anh trai tốt bụng đưa cô về nhà, trên đường đi, anh nghe cô nói là sinh nhật cô, còn cố tình xuống xe mua quà sinh nhật tặng cô, món quà ấy chính là gấu Bắc Cực.
Có lẽ là vì anh trai kia quá ấm áp, Đường Noãn cực kỳ thích con gấu đó, sau đó nghe chị cả Đường Sương nói món quà đó không rẻ, là mẫu mới năm đó của nhà D, vừa mới lên kệ được vài ngày, cô ta còn hối hận chỉ lo chăm sóc cho cô, không kịp cảm ơn anh trai người ta, sau thì không tìm thấy người nữa.
Năm đó cô mới tám tuổi, Giang Miểu lớn hơn cô ba tuổi, nói cách khác, con gấu này xuất hiện vào lúc Giang Miểu mười một tuổi, nhưng anh hai nhà họ Giang lại nói đây là món quà sinh nhật năm cô ta mười tuổi.
Khi phát hiện đây chỉ là một tuồng kịch, nhất thời Đường Noãn cảm thấy tẻ nhạt vô vị, nhưng tất cả mọi người xung quanh đều lộ ra vẻ cảm động, cô suy nghĩ nếu mình bày ra tư thế xem kịch thì có phải quá không lễ phép hay không?
Nhưng con người cô quả thực không am hiểu việc rơi nước mắt, nghĩ tới cái gì đó, cô quay đầu nhìn về phía Diệp Thù Yến, chắc núi băng này cũng không kết nối được với cảm xúc vui buồn của nhân loại đâu nhỉ?
Quả nhiên chỉ thấy anh trưng ra khuôn mặt không chút biểu tình, lẳng lặng nhìn sân khấu, hoàn toàn không nhìn ra được một chút dấu vết của sự cảm động, nháy mắt đó Đường Noãn như đã tìm được tổ chức, phu xướng phụ tùy đó, ai cũng không thể nói gì.
Diệp Thù Yến nhận ra tầm mắt của cô, nghiêng đầu nhìn qua, tựa hồ đang hỏi xem cô có chuyện gì.
Đường Noãn cười cười, quay đầu lại tiếp tục nhìn về phía sân khấu, sau đó phát hiện nhà họ Giang có mấy người không dấu vết liếc nhìn cô, ánh mắt không tốt.
Đường Noãn:…
Nghĩ tới tình cảnh ban nãy, trong mắt người nhà họ Giang, những người khác đều đang rơi lệ, chỉ có cô còn cười với Diệp Thù Yến...
Đoán chừng thái độ phá rối của cô hôm nay đã tẩy không sạch trước mặt người nhà họ Giang nữa rồi, Đường Noãn thở dài, không khỏi oán thầm, cảnh tượng cảm động như vậy, bọn họ lại còn phân chia tinh lực để chú ý tới cô, tình cảm không đủ chân thành rồi nha.
Nhưng mà rất nhanh Đường Noãn đã bị vả mặt.
Khi ba Giang lấy 5% cổ phần ra làm quà sinh nhật hai mươi lăm tuổi của Giang Miểu, toàn trường ồ lên.
Phải biết rằng với tập đoàn khổng lồ như Giang thị, số cổ phần như vậy đã không kém hơn so với người thừa kế, không tính tới tư cách được chia hoa hồng, cô ta còn có quyền lên tiếng nhất định đối với quyết sách quan trọng của tập đoàn.
Theo bản năng Đường Noãn nhìn về phía Giang Trạm và anh hai nhà họ Giang, phải biết rằng cổ phần của Đường thị đều bị ba và chị gái cô ôm chặt, phải dựa vào việc đấu trí đấu dũng mới có thể cướp được một ít, cổ phần của Đường thị trong tay cô là do năm đó đính hôn với Diệp Thù Yến, người trong nhà sợ khó coi nên mới cho một ít.
Đường Thắng An còn muốn cho thêm nhiều một chút, để Diệp Thù Yến giúp đỡ nhà họ Đường nhiều hơn, nhưng Đường Sương không đồng ý, sợ cho nhiều thì cô sẽ nhúng tay vào chuyện của công ty, nhưng cho ít thì thật sự rất khó coi, cuối cùng nhịn đau cho 1%.
1% của nhà họ Đường, tính ra chắc còn kém hơn 0.1% của Giang thị.
Cuối cùng sau khi cắt bánh sinh nhật xong, cô vội vàng chạy khỏi bãi cát, kết quả lạc đường.
Sau đó được một anh trai tốt bụng đưa cô về nhà, trên đường đi, anh nghe cô nói là sinh nhật cô, còn cố tình xuống xe mua quà sinh nhật tặng cô, món quà ấy chính là gấu Bắc Cực.
Có lẽ là vì anh trai kia quá ấm áp, Đường Noãn cực kỳ thích con gấu đó, sau đó nghe chị cả Đường Sương nói món quà đó không rẻ, là mẫu mới năm đó của nhà D, vừa mới lên kệ được vài ngày, cô ta còn hối hận chỉ lo chăm sóc cho cô, không kịp cảm ơn anh trai người ta, sau thì không tìm thấy người nữa.
Năm đó cô mới tám tuổi, Giang Miểu lớn hơn cô ba tuổi, nói cách khác, con gấu này xuất hiện vào lúc Giang Miểu mười một tuổi, nhưng anh hai nhà họ Giang lại nói đây là món quà sinh nhật năm cô ta mười tuổi.
Khi phát hiện đây chỉ là một tuồng kịch, nhất thời Đường Noãn cảm thấy tẻ nhạt vô vị, nhưng tất cả mọi người xung quanh đều lộ ra vẻ cảm động, cô suy nghĩ nếu mình bày ra tư thế xem kịch thì có phải quá không lễ phép hay không?
Nhưng con người cô quả thực không am hiểu việc rơi nước mắt, nghĩ tới cái gì đó, cô quay đầu nhìn về phía Diệp Thù Yến, chắc núi băng này cũng không kết nối được với cảm xúc vui buồn của nhân loại đâu nhỉ?
Quả nhiên chỉ thấy anh trưng ra khuôn mặt không chút biểu tình, lẳng lặng nhìn sân khấu, hoàn toàn không nhìn ra được một chút dấu vết của sự cảm động, nháy mắt đó Đường Noãn như đã tìm được tổ chức, phu xướng phụ tùy đó, ai cũng không thể nói gì.
Diệp Thù Yến nhận ra tầm mắt của cô, nghiêng đầu nhìn qua, tựa hồ đang hỏi xem cô có chuyện gì.
Đường Noãn cười cười, quay đầu lại tiếp tục nhìn về phía sân khấu, sau đó phát hiện nhà họ Giang có mấy người không dấu vết liếc nhìn cô, ánh mắt không tốt.
Đường Noãn:…
Nghĩ tới tình cảnh ban nãy, trong mắt người nhà họ Giang, những người khác đều đang rơi lệ, chỉ có cô còn cười với Diệp Thù Yến...
Đoán chừng thái độ phá rối của cô hôm nay đã tẩy không sạch trước mặt người nhà họ Giang nữa rồi, Đường Noãn thở dài, không khỏi oán thầm, cảnh tượng cảm động như vậy, bọn họ lại còn phân chia tinh lực để chú ý tới cô, tình cảm không đủ chân thành rồi nha.
Nhưng mà rất nhanh Đường Noãn đã bị vả mặt.
Khi ba Giang lấy 5% cổ phần ra làm quà sinh nhật hai mươi lăm tuổi của Giang Miểu, toàn trường ồ lên.
Phải biết rằng với tập đoàn khổng lồ như Giang thị, số cổ phần như vậy đã không kém hơn so với người thừa kế, không tính tới tư cách được chia hoa hồng, cô ta còn có quyền lên tiếng nhất định đối với quyết sách quan trọng của tập đoàn.
Theo bản năng Đường Noãn nhìn về phía Giang Trạm và anh hai nhà họ Giang, phải biết rằng cổ phần của Đường thị đều bị ba và chị gái cô ôm chặt, phải dựa vào việc đấu trí đấu dũng mới có thể cướp được một ít, cổ phần của Đường thị trong tay cô là do năm đó đính hôn với Diệp Thù Yến, người trong nhà sợ khó coi nên mới cho một ít.
Đường Thắng An còn muốn cho thêm nhiều một chút, để Diệp Thù Yến giúp đỡ nhà họ Đường nhiều hơn, nhưng Đường Sương không đồng ý, sợ cho nhiều thì cô sẽ nhúng tay vào chuyện của công ty, nhưng cho ít thì thật sự rất khó coi, cuối cùng nhịn đau cho 1%.
1% của nhà họ Đường, tính ra chắc còn kém hơn 0.1% của Giang thị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.