Vị Hôn Phu Hào Môn Có Thuật Đọc Tâm
Chương 38: Tôi Có Phải Nữ Phản Diện Không? (4)
Tần Hoàng
21/09/2023
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Quý Vân và Lý Thu Thu kinh ngạc nhìn cô, dường như không ngờ cô lại có ý nghĩ đại nghịch bất đạo như vậy, sau đó đồng thời lắc đầu.
“Không rõ, bên người anh ấy có nhiều người lắm, sao chúng tớ có thể lại gần được.”
Lý Thu Thu ra vẻ chị em tình thâm nói: “Chúng tớ chỉ lo coi chừng cậu thôi.”
Đường Noãn phất lờ cô ấy, sờ lên cục u trên trán, như có điều suy nghĩ.
Quý Vân nhìn cô, vô cùng khó hiểu: “Cậu không hỏi thăm gì về Diệp đại thiếu sao? Hơi có vẻ vô ơn à nha.”
“Cậu không biết rồi, tối hôm qua lúc cậu rơi xuống nước, Diệp đại thiếu nghe nói cậu sợ nước, một giây cũng không thèm do dự mà lao xuống. Có lúc nào Diệp đại thiếu chật vật như vậy đâu, lúc ấy tất cả mọi người đều sợ ngây người đó cậu biết không hả?”
Lý Thu Thu cũng nói: “Tớ cảm thấy hiện giờ cậu nên cầu nguyện cho Diệp đại thiếu mau khoẻ lại đi, cậu không sợ người họ Giang tìm cậu gây phiền toái à?”
“Cũng đúng.” Quý Vân nói: “Kim Vấn Hạ một mực chắc chắn là cậu vì ghen ghét Giang Miểu nên đã đẩy cô ta xuống nước, nhiều người còn tận mắt thấy cậu khiêu khích cô ta cơ.”
“Hiện giờ Giang Miểu cũng đang nằm trên giường bệnh, nếu không phải cậu vẫn hôn mê không tỉnh, thì e rằng nhà họ Giang đã sớm tới đây hỏi tội cậu rồi.”
Đường Noãn nghe bọn họ miêu tả như vậy, vô ý thức quấn quanh tóc trước ngực, xem ra mặc dù không có chi tiết, nhưng tình tiết chỉnh thể lại giống với trong quyển sách.
Chẳng lẽ cô thật sự đang sống trong cuốn tiểu thuyết đó sao?
Đường Noãn cảm thấy hiện giờ việc quan trọng nhất là phải làm rõ sự tình, như vậy cần phải có một ít bằng chứng……
Nghĩ đến đây, cô đứng dậy xuống giường.
“Cậu muốn làm gì?” Quý Vân nói: “Bác sĩ bảo cậu phải nằm trên giường quan sát.”
Đường Noãn nói: “Không phải Diệp Thù Yến ở phòng sát vách sao? Tốt xấu gì anh ấy cũng là chồng sắp cưới của tớ, còn cứu tớ một lần, tớ không qua thăm thì không thể nào nói nổi.”
Nếu cô nhớ không lầm, qua sự cố này Diệp Thù Yến sẽ có một năng lực cực kỳ trâu bò—— thuật đọc tâm.
Có lẽ là vì để làm nền cho việc cảm hoá nhân vật phản diện ở phía sau, tác giả đã thiết lập ra một dị năng thuật độc tâm cho nhân vật phản diện lạnh như băng càng thêm hoàn mỹ, để anh không dễ dàng tin tưởng vào bất kỳ kẻ nào.
Đường Noãn nhớ, hình như dị năng đó thức tỉnh đúng trong lần tai nạn này.
Sau đó anh lợi dụng dị năng này để thưởng thức nội tâm đau khổ của nữ chính để đổi lấy khoái cảm của việc báo thù, sau này ngay lúc đối đầu với nam nữ chính, anh dần dần bị sự ấm áp và chân thành trong lòng của đối phương làm cho cảm động, từ đó học được cách tin tưởng và yêu thương người khác, cải tà quy chính.
Nghĩ đến đây, trong lòng Đường Noãn không khỏi cười nhạt, rõ ràng hai người họ đều là nhân vật phản diện, Diệp Thù Yến còn là kẻ đầu sỏ, kết quả tự anh thay đổi thành một con người mới hoàn toàn, sống an lành đến cuối đời, chỉ có một mình cô làm bia đỡ đạn, đến chết cũng trở thành một trò cười.
Phi! Đồ cặn bã!
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là, Diệp Thù Yến thật sự có thuật đọc tâm.
Bây giờ chỉ cần có thể chứng minh Diệp Thù Yến có thuật đọc tâm thì có thể chứng minh đây là một quyển sách rồi, nếu không xã hội thông thường sao lại có những chuyện huyền ảo như vậy được?
…
Quý Vân và Lý Thu Thu kinh ngạc nhìn cô, dường như không ngờ cô lại có ý nghĩ đại nghịch bất đạo như vậy, sau đó đồng thời lắc đầu.
“Không rõ, bên người anh ấy có nhiều người lắm, sao chúng tớ có thể lại gần được.”
Lý Thu Thu ra vẻ chị em tình thâm nói: “Chúng tớ chỉ lo coi chừng cậu thôi.”
Đường Noãn phất lờ cô ấy, sờ lên cục u trên trán, như có điều suy nghĩ.
Quý Vân nhìn cô, vô cùng khó hiểu: “Cậu không hỏi thăm gì về Diệp đại thiếu sao? Hơi có vẻ vô ơn à nha.”
“Cậu không biết rồi, tối hôm qua lúc cậu rơi xuống nước, Diệp đại thiếu nghe nói cậu sợ nước, một giây cũng không thèm do dự mà lao xuống. Có lúc nào Diệp đại thiếu chật vật như vậy đâu, lúc ấy tất cả mọi người đều sợ ngây người đó cậu biết không hả?”
Lý Thu Thu cũng nói: “Tớ cảm thấy hiện giờ cậu nên cầu nguyện cho Diệp đại thiếu mau khoẻ lại đi, cậu không sợ người họ Giang tìm cậu gây phiền toái à?”
“Cũng đúng.” Quý Vân nói: “Kim Vấn Hạ một mực chắc chắn là cậu vì ghen ghét Giang Miểu nên đã đẩy cô ta xuống nước, nhiều người còn tận mắt thấy cậu khiêu khích cô ta cơ.”
“Hiện giờ Giang Miểu cũng đang nằm trên giường bệnh, nếu không phải cậu vẫn hôn mê không tỉnh, thì e rằng nhà họ Giang đã sớm tới đây hỏi tội cậu rồi.”
Đường Noãn nghe bọn họ miêu tả như vậy, vô ý thức quấn quanh tóc trước ngực, xem ra mặc dù không có chi tiết, nhưng tình tiết chỉnh thể lại giống với trong quyển sách.
Chẳng lẽ cô thật sự đang sống trong cuốn tiểu thuyết đó sao?
Đường Noãn cảm thấy hiện giờ việc quan trọng nhất là phải làm rõ sự tình, như vậy cần phải có một ít bằng chứng……
Nghĩ đến đây, cô đứng dậy xuống giường.
“Cậu muốn làm gì?” Quý Vân nói: “Bác sĩ bảo cậu phải nằm trên giường quan sát.”
Đường Noãn nói: “Không phải Diệp Thù Yến ở phòng sát vách sao? Tốt xấu gì anh ấy cũng là chồng sắp cưới của tớ, còn cứu tớ một lần, tớ không qua thăm thì không thể nào nói nổi.”
Nếu cô nhớ không lầm, qua sự cố này Diệp Thù Yến sẽ có một năng lực cực kỳ trâu bò—— thuật đọc tâm.
Có lẽ là vì để làm nền cho việc cảm hoá nhân vật phản diện ở phía sau, tác giả đã thiết lập ra một dị năng thuật độc tâm cho nhân vật phản diện lạnh như băng càng thêm hoàn mỹ, để anh không dễ dàng tin tưởng vào bất kỳ kẻ nào.
Đường Noãn nhớ, hình như dị năng đó thức tỉnh đúng trong lần tai nạn này.
Sau đó anh lợi dụng dị năng này để thưởng thức nội tâm đau khổ của nữ chính để đổi lấy khoái cảm của việc báo thù, sau này ngay lúc đối đầu với nam nữ chính, anh dần dần bị sự ấm áp và chân thành trong lòng của đối phương làm cho cảm động, từ đó học được cách tin tưởng và yêu thương người khác, cải tà quy chính.
Nghĩ đến đây, trong lòng Đường Noãn không khỏi cười nhạt, rõ ràng hai người họ đều là nhân vật phản diện, Diệp Thù Yến còn là kẻ đầu sỏ, kết quả tự anh thay đổi thành một con người mới hoàn toàn, sống an lành đến cuối đời, chỉ có một mình cô làm bia đỡ đạn, đến chết cũng trở thành một trò cười.
Phi! Đồ cặn bã!
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là, Diệp Thù Yến thật sự có thuật đọc tâm.
Bây giờ chỉ cần có thể chứng minh Diệp Thù Yến có thuật đọc tâm thì có thể chứng minh đây là một quyển sách rồi, nếu không xã hội thông thường sao lại có những chuyện huyền ảo như vậy được?
…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.