Vị Hôn Phu Lão Đại Lại Giúp Tôi Làm Bài Tập
Chương 59
Tác giả: Họa Ngữ
24/06/2020
Khương Mịch giật mình hỏi lại: "Nếu cho cậu một cơ hội để yêu cầu một thứ với bạn trai mình, cậu sẽ yêu cầu cái gì?"
Tạ Hiểu Toàn giơ tay ra: "Xin lỗi nhé, giả thiết nay không thành lập, vì tớ không có bạn trai."
"Vậy nên mới nói là nếu mà!" Khương Mịch đi qua cấu Tạ Hiểu Toàn: "Nghĩ lại mau lên, nói không chừng sau này cậu sẽ có bạn trai thì sao? Còn người "coi mắt" với cậu đâu rồi?"
"Đừng nói đến chuyện này nữa, hóa ra cậu ta đã biết từ trước rồi nhưng lại cố tình gạt tớ, thế mà lại còn nói đấy là tình thú. Mẹ kiếp, tớ với cậu ta thân thiết lắm sao! Tình thú cái con khỉ!" Nhắc đến chuyện này, Tạ Hiểu Toàn không nhịn được tức giận.
Khương Mịch cũng rất bất ngờ: "Các cậu mới gặp mặt một lần thôi hả?"
"Nghe nói là trước khi ba tuổi đã thường xuyên gặp mặt rồi." Tạ Hiểu Toàn bất lực nói.
"Trước khi ba tuổi..." Khương Mịch thật sự không thể hiểu ba mẹ Tạ Hiểu Toàn đang nghĩ cái gì nữa: "Tạ Hiểu Toàn của chúng ta còn phải làm đại minh tinh, tại sao có thể kết hôn sớm như vậy được? Cậu đừng quan tâm tới cậu ta nữa."
Tạ Hiểu Toàn liều mạng gật đầu: "Đúng vậy, chẳng lẽ các tiểu thịt tươi bây giờ đều xấu trai, các nam thần đều không có mị lực hết rồi hay sao? Tại sao tớ phải đi làm quen với một tên tra nam như vậy chứ? Đã đen đủi thì chớ... À phải rồi, vấn đề vừa nãy cậu hỏi tớ không trả lời được, vì tớ không có bạn trai. Nhưng nếu cho tớ một cơ hội để yêu cầu với nam thần của tớ, tớ sẽ..."
Tạ Hiểu Toàn bật cười ngây ngô, dường như nghĩ thôi đã thấy vui vẻ.
"Cậu sẽ như thế nào?" Khương Mịch truy vấn.
"Yêu cầu quá đáng một chút!" Tạ Hiểu Toàn siết chặt tay lại, hít sâu một hơi, dùng hết toàn bộ dũng khí nói: "Tớ sẽ để anh ấy làm bạn trai của tớ một ngày! Không, nửa ngày, à không, một tiếng là đủ rồi. Ha ha ha ha ha..."
"Nếu đã là giả thiết thì tại sao cậu không dứt khoát để anh ấy làm bạn trai cậu luôn đi?" Khương Mịch vẫn không hiểu: "Mơ sướng một chút không phải vui hơn à?"
Tạ Hiểu Toàn lắc nhẹ ngón tay: "Không, không, cậu không hiểu rồi. Nam thần là người chỉ có thể đứng từ xa nhìn chứ không thể sờ mó, một tiếng thôi là tớ đã đủ thỏa mãn rồi. Muốn biến thành bạn trai của tớ thật thì chỉ có hai loại kết quả: Một là anh ấy biến thành người phàm, hai là anh ấy vẫn ưu tú như vậy, còn tớ phải cố gắng tích cực biến thành người giống như anh ấy."
Cô nàng bưng mặt: "Aiiii, nghĩ lại cũng không được nha..."
Khương Mịch không thể hiểu nổi tâm trạng của fans gril: "Vậy rốt cuộc nam thần của cậu là ai?"
Tạ Hiểu Toàn: "Cố Ngôn Phong."
Khương Mịch: "Cậu nói ai cơ?!"
Tạ Hiểu Toàn giơ tay ra: "Xin lỗi nhé, giả thiết nay không thành lập, vì tớ không có bạn trai."
"Vậy nên mới nói là nếu mà!" Khương Mịch đi qua cấu Tạ Hiểu Toàn: "Nghĩ lại mau lên, nói không chừng sau này cậu sẽ có bạn trai thì sao? Còn người "coi mắt" với cậu đâu rồi?"
"Đừng nói đến chuyện này nữa, hóa ra cậu ta đã biết từ trước rồi nhưng lại cố tình gạt tớ, thế mà lại còn nói đấy là tình thú. Mẹ kiếp, tớ với cậu ta thân thiết lắm sao! Tình thú cái con khỉ!" Nhắc đến chuyện này, Tạ Hiểu Toàn không nhịn được tức giận.
Khương Mịch cũng rất bất ngờ: "Các cậu mới gặp mặt một lần thôi hả?"
"Nghe nói là trước khi ba tuổi đã thường xuyên gặp mặt rồi." Tạ Hiểu Toàn bất lực nói.
"Trước khi ba tuổi..." Khương Mịch thật sự không thể hiểu ba mẹ Tạ Hiểu Toàn đang nghĩ cái gì nữa: "Tạ Hiểu Toàn của chúng ta còn phải làm đại minh tinh, tại sao có thể kết hôn sớm như vậy được? Cậu đừng quan tâm tới cậu ta nữa."
Tạ Hiểu Toàn liều mạng gật đầu: "Đúng vậy, chẳng lẽ các tiểu thịt tươi bây giờ đều xấu trai, các nam thần đều không có mị lực hết rồi hay sao? Tại sao tớ phải đi làm quen với một tên tra nam như vậy chứ? Đã đen đủi thì chớ... À phải rồi, vấn đề vừa nãy cậu hỏi tớ không trả lời được, vì tớ không có bạn trai. Nhưng nếu cho tớ một cơ hội để yêu cầu với nam thần của tớ, tớ sẽ..."
Tạ Hiểu Toàn bật cười ngây ngô, dường như nghĩ thôi đã thấy vui vẻ.
"Cậu sẽ như thế nào?" Khương Mịch truy vấn.
"Yêu cầu quá đáng một chút!" Tạ Hiểu Toàn siết chặt tay lại, hít sâu một hơi, dùng hết toàn bộ dũng khí nói: "Tớ sẽ để anh ấy làm bạn trai của tớ một ngày! Không, nửa ngày, à không, một tiếng là đủ rồi. Ha ha ha ha ha..."
"Nếu đã là giả thiết thì tại sao cậu không dứt khoát để anh ấy làm bạn trai cậu luôn đi?" Khương Mịch vẫn không hiểu: "Mơ sướng một chút không phải vui hơn à?"
Tạ Hiểu Toàn lắc nhẹ ngón tay: "Không, không, cậu không hiểu rồi. Nam thần là người chỉ có thể đứng từ xa nhìn chứ không thể sờ mó, một tiếng thôi là tớ đã đủ thỏa mãn rồi. Muốn biến thành bạn trai của tớ thật thì chỉ có hai loại kết quả: Một là anh ấy biến thành người phàm, hai là anh ấy vẫn ưu tú như vậy, còn tớ phải cố gắng tích cực biến thành người giống như anh ấy."
Cô nàng bưng mặt: "Aiiii, nghĩ lại cũng không được nha..."
Khương Mịch không thể hiểu nổi tâm trạng của fans gril: "Vậy rốt cuộc nam thần của cậu là ai?"
Tạ Hiểu Toàn: "Cố Ngôn Phong."
Khương Mịch: "Cậu nói ai cơ?!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.