Vị Hôn Phu Từ Trên Trời Rơi Xuống
Chương 20
Seo-senpai
29/01/2016
Nó đang đứng quay lưng về phía Phong nên không nhận ra nhưng Gia Hân
đang đứng trước mặt nó thì thấy rất rõ. Thấy Phong vẻ mặt như đi bắt
gian phu dâm phụ tiến tới, Gia Hân không những không giải thích mà còn
tiến tới ôm lấy nó, ghé tai nó nói khẽ, “Để yên tí nhá”
Nghe giọng Hân là nó biết Hân lại đang giở trò, nó đang phấn khích vì có được album nên cũng chẳng để ý, tùy Hân muốn làm gì thì làm. Bên này Gia Huy cũng thấy Phong vẻ mặt đang muốn đánh nhau tiến tới cũng muốn giải thích nhưng thấy cái liếc mắt đầy ngụ ý của “anh chàng” kia thì cũng liền tặc lưỡi bỏ qua, đứng một bên xem trò vui.
Phong thì không hay biết mình sắp trở thành diễn viên chính trong vở kịch của hai người kia vẫn hùng hổ tiến tới….
Ba bước, hai bước, một bước, hai con người kia mắt trợn lên nhìn theo bước chân của Phong với tâm trạng xem kịch vui, đang đến hồi gay cấn, chỉ một chút nữa thôi là Phong sẽ lao đến, giật phắt tay nó ra như phim tình cảm lãng mạn, rồi… rồi…
Rồi chẳng có gì cả vì trong lúc Phong đang hùng hổ tiến đến thì một ajuma không biết từ đâu ra lao tới, đâm vào Phong khiến cả hai ngã bịch xuống, cái lồng mèo bà ta đang cầm cũng rơi xuống, thế là con mèo lập tức chạy vọt ra ngoài. Thấy vậy bà ta liền bù lu bù loa lên, tất cả đều loạn hết cả lên. Nó thấy vậy lập tức quay lại xem thì thấy một cục bông màu đen đang lao về phía mình, theo sau nó là một đống người đang đuổi theo, gào lên, “Túm lấy con mèo đó!”
Nó bị giật mình liền đứng dang chân định chặn con mèo, nhưng con mèo lập tức chạy vụt qua háng nó, nó theo phản xạ liền cúi xuống nhìn theo thì thấy bóng con mèo treo ngược đang chạy xa dần…
Chưa kịp ngẩng đầu dậy thì thấy “Bốp!” một cái, Gia Hân đánh một phát rõ mạnh vào lưng nó. Nó vội đứng thẳng dậy nhìn Hân với ánh mắt tội nghiệp và nhận được ánh mắt sắc như dao cạo của Hân đang lườm nó, đến lúc này nó mới nhận ra mình đang mặc váy, vậy mà vừa nãy lại còn làm hành động như vậy, quả thực là … nha.
Lúc này, ajuma kia cũng đuổi theo đến nơi, thấy nó liền tuôn ra một tràng nào thì nó ngu ngốc, có con mèo cũng bắt hụt, nào thì con mèo của bà ta quý như thế nào, nào thì bắt đền con mèo, bô lô ba la….
Nó tự nhiên bị mắng đến ngu cả người, Gia Hân đứng sau nó đã sớm không nhịn được, kéo nó sang một bên, tay chống nạnh, hiện nguyên hình là một cô nàng đanh đá:
“Cô à, cô có làm sao không đấy? Rõ ràng là cô làm xổng mèo, bạn tôi có lòng định giúp cô bắt lại, tuy không bắt được nhưng chính là có lòng, cô không cảm ơn thì thôi còn ở đó mà già mồm ăn vạ!? Mà sao cô không mắng cái đám áo đen to con đang đuổi theo con mèo của cô kia kìa, mắng gì bạn tôi? Một lũ đàn ông cao to thế kia mà có con mèo cũng không bắt nổi! Mà trông cô cũng không phải loại nghèo khổ gì, có tiền thuê vệ sĩ sao không có tiền mua con mèo mới hả? Đứng đó mà lảm nhảm! A chưa hết, cô nghĩ cô là ai mà còn bày đặt vệ sĩ áo đen đi theo bảo vệ. Xin lỗi chứ đây vẫn là Việt Nam nha cô, bày đặt vệ sĩ, xì!”
Bà cô kia có vẻ là người có chút quyền lực, bị Gia Hân mắng như vậy thì giận tím mặt, cũng không kém cạnh:
“Mày nghĩ mày là ai mà dám nói với tao như thế? Cái loại bất nam bất nữ như mày thì có quyền gì mà lên tiếng ở đây cơ chứ? Còn nữa, cái loại như mày thì có bán cả nhà đi cũng chẳng mua nổi một cái vòng cổ của con mèo đó đâu con ạ!”
“Cái gì cơ? Cái bà cô này, bà tưởng bà to lắm chắc? Bán cả nhà đi cũng không mua nổi cái vòng cổ? Bà đùa tôi chắc?”
“Haha, không đùa thì sao? Nhìn mày còn non lắm con ạ, đấu không lại tao đâu! Người đâu, lên dạy cho cái loại bất nam bất nữ kia một bài học cho tao!”
Thôi xong rồi, nó đã sớm tỉnh lại sau màn oanh tạc như súng nổ của Hân, thầm cầu nguyện cho bà cô kia đã chọc nhầm tổ kiến lửa=.= Phong và Huy cũng đã sớm đứng bên cạnh nó xem trò vui. Huy thì không thể tưởng được Gia Hân lại khủng bố như vậy, Phong thì thở phào nhẹ nhõm khi biết Hân là con gái, mỗi người ôm một tâm trạng xem kịch.
Chỉ thấy một đám người vừa xông lên liền bị Gia Hân đánh cho liêu xiêu trở về. Dẹp xong đám kia, Gia Hân hùng hổ bước về phía ajuma nọ, xếch cổ áo bà ta lên, nói giọng như bà la sát: “Sao? Còn muốn tôi bán cả nhà đền bà cái vòng cổ cho con mèo nữa không?”
“K..không..ạ!” Bà cô lắp bắp nói.
Buông bà cô kia xuống, Gia Hân hừ lạnh: “Hừ, hổ cái không ra oai người ta lại tưởng mình là mèo hello kitty dễ bắt nạt!”
Nó lúc này liền bước tới, vỗ vỗ vai Gia Hân cười lớn: ” Mày vốn là hổ cái chứ hello kitty cái gì! Còn bày đặt! Thôi, vào thay đồ đi, rõ ràng đang sắm vai anh đẹp trai mà giọng điệu lại chanh chua như vậy, mất hình tượng quá!”
Gia Hân lườm xéo nó một cái rồi vô cùng tiêu sái bước vào phòng vệ sinh.
Hết chuyện, mọi người cũng tản dần ra, Huy lúc này liền xán tới: “Bạn của em thú vị thật đấy!”
Phong cũng im lặng đồng tình.
Một lát sau, Gia Hân lại tiêu sái bước tới, lúc này không còn là anh chàng đẹp trai nữa mà đã trở thành một cô gái xinh đẹp bốc lửa khiến mọi người phải trợn tròn mắt ngạc nhiên.
Náo loạn ở sân bay đã đủ, đoàn người lũ lượt kéo nhau ra về. Kết thúc một trận gà bay chó sủa nhưng lại mở ra n trận gà bay chó sủa khác khiến cuộc sống vốn đã không mấy bình yên của Phong trở thành một mớ hỗn độn…
Nghe giọng Hân là nó biết Hân lại đang giở trò, nó đang phấn khích vì có được album nên cũng chẳng để ý, tùy Hân muốn làm gì thì làm. Bên này Gia Huy cũng thấy Phong vẻ mặt đang muốn đánh nhau tiến tới cũng muốn giải thích nhưng thấy cái liếc mắt đầy ngụ ý của “anh chàng” kia thì cũng liền tặc lưỡi bỏ qua, đứng một bên xem trò vui.
Phong thì không hay biết mình sắp trở thành diễn viên chính trong vở kịch của hai người kia vẫn hùng hổ tiến tới….
Ba bước, hai bước, một bước, hai con người kia mắt trợn lên nhìn theo bước chân của Phong với tâm trạng xem kịch vui, đang đến hồi gay cấn, chỉ một chút nữa thôi là Phong sẽ lao đến, giật phắt tay nó ra như phim tình cảm lãng mạn, rồi… rồi…
Rồi chẳng có gì cả vì trong lúc Phong đang hùng hổ tiến đến thì một ajuma không biết từ đâu ra lao tới, đâm vào Phong khiến cả hai ngã bịch xuống, cái lồng mèo bà ta đang cầm cũng rơi xuống, thế là con mèo lập tức chạy vọt ra ngoài. Thấy vậy bà ta liền bù lu bù loa lên, tất cả đều loạn hết cả lên. Nó thấy vậy lập tức quay lại xem thì thấy một cục bông màu đen đang lao về phía mình, theo sau nó là một đống người đang đuổi theo, gào lên, “Túm lấy con mèo đó!”
Nó bị giật mình liền đứng dang chân định chặn con mèo, nhưng con mèo lập tức chạy vụt qua háng nó, nó theo phản xạ liền cúi xuống nhìn theo thì thấy bóng con mèo treo ngược đang chạy xa dần…
Chưa kịp ngẩng đầu dậy thì thấy “Bốp!” một cái, Gia Hân đánh một phát rõ mạnh vào lưng nó. Nó vội đứng thẳng dậy nhìn Hân với ánh mắt tội nghiệp và nhận được ánh mắt sắc như dao cạo của Hân đang lườm nó, đến lúc này nó mới nhận ra mình đang mặc váy, vậy mà vừa nãy lại còn làm hành động như vậy, quả thực là … nha.
Lúc này, ajuma kia cũng đuổi theo đến nơi, thấy nó liền tuôn ra một tràng nào thì nó ngu ngốc, có con mèo cũng bắt hụt, nào thì con mèo của bà ta quý như thế nào, nào thì bắt đền con mèo, bô lô ba la….
Nó tự nhiên bị mắng đến ngu cả người, Gia Hân đứng sau nó đã sớm không nhịn được, kéo nó sang một bên, tay chống nạnh, hiện nguyên hình là một cô nàng đanh đá:
“Cô à, cô có làm sao không đấy? Rõ ràng là cô làm xổng mèo, bạn tôi có lòng định giúp cô bắt lại, tuy không bắt được nhưng chính là có lòng, cô không cảm ơn thì thôi còn ở đó mà già mồm ăn vạ!? Mà sao cô không mắng cái đám áo đen to con đang đuổi theo con mèo của cô kia kìa, mắng gì bạn tôi? Một lũ đàn ông cao to thế kia mà có con mèo cũng không bắt nổi! Mà trông cô cũng không phải loại nghèo khổ gì, có tiền thuê vệ sĩ sao không có tiền mua con mèo mới hả? Đứng đó mà lảm nhảm! A chưa hết, cô nghĩ cô là ai mà còn bày đặt vệ sĩ áo đen đi theo bảo vệ. Xin lỗi chứ đây vẫn là Việt Nam nha cô, bày đặt vệ sĩ, xì!”
Bà cô kia có vẻ là người có chút quyền lực, bị Gia Hân mắng như vậy thì giận tím mặt, cũng không kém cạnh:
“Mày nghĩ mày là ai mà dám nói với tao như thế? Cái loại bất nam bất nữ như mày thì có quyền gì mà lên tiếng ở đây cơ chứ? Còn nữa, cái loại như mày thì có bán cả nhà đi cũng chẳng mua nổi một cái vòng cổ của con mèo đó đâu con ạ!”
“Cái gì cơ? Cái bà cô này, bà tưởng bà to lắm chắc? Bán cả nhà đi cũng không mua nổi cái vòng cổ? Bà đùa tôi chắc?”
“Haha, không đùa thì sao? Nhìn mày còn non lắm con ạ, đấu không lại tao đâu! Người đâu, lên dạy cho cái loại bất nam bất nữ kia một bài học cho tao!”
Thôi xong rồi, nó đã sớm tỉnh lại sau màn oanh tạc như súng nổ của Hân, thầm cầu nguyện cho bà cô kia đã chọc nhầm tổ kiến lửa=.= Phong và Huy cũng đã sớm đứng bên cạnh nó xem trò vui. Huy thì không thể tưởng được Gia Hân lại khủng bố như vậy, Phong thì thở phào nhẹ nhõm khi biết Hân là con gái, mỗi người ôm một tâm trạng xem kịch.
Chỉ thấy một đám người vừa xông lên liền bị Gia Hân đánh cho liêu xiêu trở về. Dẹp xong đám kia, Gia Hân hùng hổ bước về phía ajuma nọ, xếch cổ áo bà ta lên, nói giọng như bà la sát: “Sao? Còn muốn tôi bán cả nhà đền bà cái vòng cổ cho con mèo nữa không?”
“K..không..ạ!” Bà cô lắp bắp nói.
Buông bà cô kia xuống, Gia Hân hừ lạnh: “Hừ, hổ cái không ra oai người ta lại tưởng mình là mèo hello kitty dễ bắt nạt!”
Nó lúc này liền bước tới, vỗ vỗ vai Gia Hân cười lớn: ” Mày vốn là hổ cái chứ hello kitty cái gì! Còn bày đặt! Thôi, vào thay đồ đi, rõ ràng đang sắm vai anh đẹp trai mà giọng điệu lại chanh chua như vậy, mất hình tượng quá!”
Gia Hân lườm xéo nó một cái rồi vô cùng tiêu sái bước vào phòng vệ sinh.
Hết chuyện, mọi người cũng tản dần ra, Huy lúc này liền xán tới: “Bạn của em thú vị thật đấy!”
Phong cũng im lặng đồng tình.
Một lát sau, Gia Hân lại tiêu sái bước tới, lúc này không còn là anh chàng đẹp trai nữa mà đã trở thành một cô gái xinh đẹp bốc lửa khiến mọi người phải trợn tròn mắt ngạc nhiên.
Náo loạn ở sân bay đã đủ, đoàn người lũ lượt kéo nhau ra về. Kết thúc một trận gà bay chó sủa nhưng lại mở ra n trận gà bay chó sủa khác khiến cuộc sống vốn đã không mấy bình yên của Phong trở thành một mớ hỗn độn…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.