Vị Hôn Phu Từ Trên Trời Rơi Xuống
Chương 24
Seo-senpai
29/01/2016
Những tưởng lần này Gia Huy kia sẽ nếm đủ sự lợi hại của Gia Hân
không ngờ anh chàng này thực sự có bản lĩnh, không những không bị Gia
Hân trị mà còn trị ngược lại được cô ấy. Nó đối việc này vô cùng tò mò, hỏi Gia Hân thì chỉ nhận được cái lườm cháy mặt của con bạn, hỏi Gia Huy thì chỉ nhận được câu
trả lời úp úp mở mở. Hai người trong cuộc đều không nói gì, người ngoài
cuộc như nó chỉ còn biết gặm nhấm sự tò mò suốt một thời gian dài.
Trở lại hiện tại.
Trong phòng khách, trên ghế sopha, hai nam hai nữ một chó đang ngồi. Hai nam thì một mặt lạnh một tươi hơn hoa, hai nữ thì một bừng bừng lửa giận một như bánh đa ngâm nước. Bầu không khí im lặng chỉ nghe được tiếng thở phì phò của Sammy. Cuối cùng, vẫn là Phong lên tiếng trước:
“Không được! Nhà tôi không phải nhà trọ!”
“Tại sao hai đứa nó ở được còn tôi thì không?” Gia Hân vừa thở phì phò vì giận vừa chỉ về phía nó và Sammy.
“Chính vì có thêm hai người đó đã rất phiền rồi nên tôi không muốn phiền thêm nữa!”
“Anh*$*$+-$8$+=£^¢……”
Thực ra Gia Hân là đại tiểu thư của tập đoàn Y vô cùng có danh tiếng. Nhưng vì tính tình phóng khoáng không thích gò bó xã giao, lại thêm tính ham chơi hay gây sự nên thường xuyên bị phạt. Vụ náo loạn ở sân bay hôm trước không hiểu sao bị cha mẹ già biết được thế là Gia Hân vô cùng thê thảm bị phạt cấm túc ở nhà một tháng để tự kiểm điểm. Đại tiểu thư của chúng ta tất nhiên không chịu ngoan ngoãn ở nhà chịu phạt nên liền thuần thục trèo tường trốn đi, cha mẹ già thấy vậy liền lập tức khóa toàn bộ thẻ tín dụng của cô nàng, thế là Gia Hân từ giai cấp tư sản tiểu địa chủ thoắt cái biến thành giai cấp “vô sản” nên mới có tình trạng như bây giờ.
Gia Huy biết được Gia Hân là đại tiểu thư của tập đoàn Y thì cảm thấy vô cùng thú vị, vì vị đại tiểu thư này trong giới thượng lưu rất nổi tiếng nhưng không ai biết mặt cả, nay thấy người thật tính cách sảng khoái như vậy liền trêu:
“Hay em qua nhà anh ở đi! Yên tâm, anh sẽ bao ăn bao ở em, không phải lo gì cả, chịu không?”
“Biến! Bà đây thèm vào mà ở với loại biến thái như anh!!!” Rồi quay ra Phong:
“Nói tóm lại anh có cho ở không?”
“Thôi, cho cô ấy ở đi!” Huy bên cạnh góp vui.
“Anh cho cô ấy ở đi, cô ấy như vậy rồi biết đi đâu?” Nó cũng chen vào nói vài câu.
“Gâu! Gâu!” Sammy cũng chen chân sủa vài tiếng.
“*#:#-#8°£_÷×……”
“*!7$-8×|_£Ư¢……”
Phong mặt lạnh bị mọi người hợp lực tấn công liền giương cờ trắng đầu hàng:
“Được được! Cho cô ở, nhưng tôi không cho ở không đâu! Tiền phòng tính theo giá thị trường, điện nước tôi bao, ăn cô trả. Giờ cô không có tiền tôi cho cô viết giấy ghi nợ, sang tháng thẻ mở thì chuyển khoản cho tôi, oke?”
“Oke!” Gia Hân đáp, trong lòng nghĩ thầm “giấy ghi nợ ư? Bà đây không trả đấy xem làm gì được nhau, đồ ki bo!”
Thấy Gia Hân được chuyển vào thật, Gia Huy vô cùng ngạc nhiên liền mè nheo:
“A, cô ấy được chuyển vào thì tao cũng muốn chuyển vào, cho tao chuyển vô nhé?”
“Biến!”
“Ây, sao mày có thể đối xử với người bạn thân thiết mấy chục năm với nhau như thế được! Có phải mày đang trọng sắc khinh bạn đúng không? Tao *$73(^’_£×………”
Và Phong mặt lạnh của chúng ta lại một lần nữa giương cờ trắng đầu hàng trước sự mè nheo dai như đỉa đói của thằng bạn:
“Im ngay! Được, cũng cho mày chuyển vào, điều kiện như cô ta, giá gấp đôi! Oke thì chuyển vào, không thì out!”
“Được được…” Gia Huy vui vẻ đáp “… tao đây về nhà dọn đồ lát qua ở luôn”, trong lòng âm thầm thêm câu nói: “chấp mày ghi giấy ghi nợ, tao cứ quỵt đấy, làm gì được nhau”
Nhưng hai con người xấu tính kia chưa kịp đắc ý được bao lâu đã thấy Phong nói:
“À quên, trước khi hai người dọn vào thì chìa khóa xe đây tôi tạm giữ để đặt cọc nhé, hai người trả tiền thì tôi trả xe!” Xong vui vẻ cầm lấy hai cái chìa khóa xe bước vào phòng, bỏ lại hai con người đang tức xì khói ngoài kia…
———-
Vì căn hộ của Phong diện tích không lớn nên nó và Gia Hân chung một phòng, Phong và Hutmy chung một phòng. Tuy có hơi chật một chút nhưng về cơ bản là không có gì.
Nửa tháng trôi qua trong yên bình, mọi người sống với nhau về cơ bản tương đối hòa thuận, không xảy ra xung đột gì quá lớn, tay của Phong đã khá hơn rất nhiều, nói chung là gia đình êm ấm.
Vào một ngày đẹp trời, nó đột nhiên dậy sớm một cách bất thường, chuẩn bị bữa sáng cho mọi người. Xong xuôi, thay vì kêu Sammy đi gọi mọi người như mọi khi thì hôm nay nó bỗng dở chứng muốn tự mình đi gọi.
Thật vất vả mới kéo Gia Hân ra khỏi ổ được, xong nó liền đi qua gọi hai người kia.
“Cốc! Cốc!” Gõ cửa hai tiếng
“…”
“Cốc! Cốc!” Lại gõ cửa hai tiếng.
Vẫn không có người trả lời nhưng nó nghe được tiếng động bên trong liền vừa gõ cửa vừa nói:
“Hai người dậy ra ăn….”
Nó chưa kịp nói xong đã bị cảnh tượng xuân sắc bên trong làm cho á khẩu, mặt mũi cũng theo thế mà đỏ bừng lên, không biết vì hưng phấn hay xấu hổ nữa.
Bên trong phòng, trên chiếc giường lớn, drap giường lộn xộn có một mỹ nam ở trần đang ngủ. Mỹ nam nằm sấp ngủ, chiếc chăn đắp ngang eo để lộ đôi chân dài miên man, tấm lưng trần săn chắc đường cong nơi sống lưng hoàn hảo, vai nở, eo thon, nước da trắng trẻo, túm lại là bo đì chuẩn không cần chỉnh. Lại nhìn đến gương mặt mỹ nam, vì nằm sấp nên chỉ có thể nhìn thấy sườn mặt, sống mũi cao thẳng, tóc xõa xuống che mất một phần mắt nên trông càng quyến rũ. Đối với một thanh niên mới chỉ dám nhìn mỹ nam 2D ở trần như nó thì bức tranh mỹ nam 3D trước mặt bây giờ quả thực là vượt quá sức chịu đựng của nó.
Đang ngắm mỹ nam tới thất thần bỗng cảm thấy có gì đó không ổn, giơ tay lẻn quẹt mũi một cái, nó kiềm không nổi mà cao giọng:
“Cmn, chảy cả máu mũi rồi!!!”
Vội vàng đưa tay lên bịt mũi, cảm thấy bản thân sắp không trụ được nữa thì mỹ nam trên giường hình như cảm nhận được cái nhìn quá mãnh liệt của nó liền thức giấc rồi ngồi dậy quay lại nhìn nó. Mỹ nam ngồi dậy, cái chăn trượt xuống thêm chút nữa, lại quay về phía nó nên nó lại một lần nữa được ngắm phía trước của mỹ nam, trong lòng âm thầm đánh giá:
“Oimeoi, nhìn cơ ngực kìa, cơ bụng kìa, cả phần xương hông nữa kìa! Cmn, người đâu mà đẹp dữ vậy! Quả nhiên playboy danh bất hư truyền a!”
Vừa nghĩ, máu mũi lại càng chảy nhiều hơn, thấm qua khe tay, chảy cả xuống đất, nó vội vàng ngồi xổm xuổng lấy tay bưng lấy mũi.
Đúng lúc ấy, cửa phòng tắm “Lạch cách!” một tiếng rồi mở ra….
Trở lại hiện tại.
Trong phòng khách, trên ghế sopha, hai nam hai nữ một chó đang ngồi. Hai nam thì một mặt lạnh một tươi hơn hoa, hai nữ thì một bừng bừng lửa giận một như bánh đa ngâm nước. Bầu không khí im lặng chỉ nghe được tiếng thở phì phò của Sammy. Cuối cùng, vẫn là Phong lên tiếng trước:
“Không được! Nhà tôi không phải nhà trọ!”
“Tại sao hai đứa nó ở được còn tôi thì không?” Gia Hân vừa thở phì phò vì giận vừa chỉ về phía nó và Sammy.
“Chính vì có thêm hai người đó đã rất phiền rồi nên tôi không muốn phiền thêm nữa!”
“Anh*$*$+-$8$+=£^¢……”
Thực ra Gia Hân là đại tiểu thư của tập đoàn Y vô cùng có danh tiếng. Nhưng vì tính tình phóng khoáng không thích gò bó xã giao, lại thêm tính ham chơi hay gây sự nên thường xuyên bị phạt. Vụ náo loạn ở sân bay hôm trước không hiểu sao bị cha mẹ già biết được thế là Gia Hân vô cùng thê thảm bị phạt cấm túc ở nhà một tháng để tự kiểm điểm. Đại tiểu thư của chúng ta tất nhiên không chịu ngoan ngoãn ở nhà chịu phạt nên liền thuần thục trèo tường trốn đi, cha mẹ già thấy vậy liền lập tức khóa toàn bộ thẻ tín dụng của cô nàng, thế là Gia Hân từ giai cấp tư sản tiểu địa chủ thoắt cái biến thành giai cấp “vô sản” nên mới có tình trạng như bây giờ.
Gia Huy biết được Gia Hân là đại tiểu thư của tập đoàn Y thì cảm thấy vô cùng thú vị, vì vị đại tiểu thư này trong giới thượng lưu rất nổi tiếng nhưng không ai biết mặt cả, nay thấy người thật tính cách sảng khoái như vậy liền trêu:
“Hay em qua nhà anh ở đi! Yên tâm, anh sẽ bao ăn bao ở em, không phải lo gì cả, chịu không?”
“Biến! Bà đây thèm vào mà ở với loại biến thái như anh!!!” Rồi quay ra Phong:
“Nói tóm lại anh có cho ở không?”
“Thôi, cho cô ấy ở đi!” Huy bên cạnh góp vui.
“Anh cho cô ấy ở đi, cô ấy như vậy rồi biết đi đâu?” Nó cũng chen vào nói vài câu.
“Gâu! Gâu!” Sammy cũng chen chân sủa vài tiếng.
“*#:#-#8°£_÷×……”
“*!7$-8×|_£Ư¢……”
Phong mặt lạnh bị mọi người hợp lực tấn công liền giương cờ trắng đầu hàng:
“Được được! Cho cô ở, nhưng tôi không cho ở không đâu! Tiền phòng tính theo giá thị trường, điện nước tôi bao, ăn cô trả. Giờ cô không có tiền tôi cho cô viết giấy ghi nợ, sang tháng thẻ mở thì chuyển khoản cho tôi, oke?”
“Oke!” Gia Hân đáp, trong lòng nghĩ thầm “giấy ghi nợ ư? Bà đây không trả đấy xem làm gì được nhau, đồ ki bo!”
Thấy Gia Hân được chuyển vào thật, Gia Huy vô cùng ngạc nhiên liền mè nheo:
“A, cô ấy được chuyển vào thì tao cũng muốn chuyển vào, cho tao chuyển vô nhé?”
“Biến!”
“Ây, sao mày có thể đối xử với người bạn thân thiết mấy chục năm với nhau như thế được! Có phải mày đang trọng sắc khinh bạn đúng không? Tao *$73(^’_£×………”
Và Phong mặt lạnh của chúng ta lại một lần nữa giương cờ trắng đầu hàng trước sự mè nheo dai như đỉa đói của thằng bạn:
“Im ngay! Được, cũng cho mày chuyển vào, điều kiện như cô ta, giá gấp đôi! Oke thì chuyển vào, không thì out!”
“Được được…” Gia Huy vui vẻ đáp “… tao đây về nhà dọn đồ lát qua ở luôn”, trong lòng âm thầm thêm câu nói: “chấp mày ghi giấy ghi nợ, tao cứ quỵt đấy, làm gì được nhau”
Nhưng hai con người xấu tính kia chưa kịp đắc ý được bao lâu đã thấy Phong nói:
“À quên, trước khi hai người dọn vào thì chìa khóa xe đây tôi tạm giữ để đặt cọc nhé, hai người trả tiền thì tôi trả xe!” Xong vui vẻ cầm lấy hai cái chìa khóa xe bước vào phòng, bỏ lại hai con người đang tức xì khói ngoài kia…
———-
Vì căn hộ của Phong diện tích không lớn nên nó và Gia Hân chung một phòng, Phong và Hutmy chung một phòng. Tuy có hơi chật một chút nhưng về cơ bản là không có gì.
Nửa tháng trôi qua trong yên bình, mọi người sống với nhau về cơ bản tương đối hòa thuận, không xảy ra xung đột gì quá lớn, tay của Phong đã khá hơn rất nhiều, nói chung là gia đình êm ấm.
Vào một ngày đẹp trời, nó đột nhiên dậy sớm một cách bất thường, chuẩn bị bữa sáng cho mọi người. Xong xuôi, thay vì kêu Sammy đi gọi mọi người như mọi khi thì hôm nay nó bỗng dở chứng muốn tự mình đi gọi.
Thật vất vả mới kéo Gia Hân ra khỏi ổ được, xong nó liền đi qua gọi hai người kia.
“Cốc! Cốc!” Gõ cửa hai tiếng
“…”
“Cốc! Cốc!” Lại gõ cửa hai tiếng.
Vẫn không có người trả lời nhưng nó nghe được tiếng động bên trong liền vừa gõ cửa vừa nói:
“Hai người dậy ra ăn….”
Nó chưa kịp nói xong đã bị cảnh tượng xuân sắc bên trong làm cho á khẩu, mặt mũi cũng theo thế mà đỏ bừng lên, không biết vì hưng phấn hay xấu hổ nữa.
Bên trong phòng, trên chiếc giường lớn, drap giường lộn xộn có một mỹ nam ở trần đang ngủ. Mỹ nam nằm sấp ngủ, chiếc chăn đắp ngang eo để lộ đôi chân dài miên man, tấm lưng trần săn chắc đường cong nơi sống lưng hoàn hảo, vai nở, eo thon, nước da trắng trẻo, túm lại là bo đì chuẩn không cần chỉnh. Lại nhìn đến gương mặt mỹ nam, vì nằm sấp nên chỉ có thể nhìn thấy sườn mặt, sống mũi cao thẳng, tóc xõa xuống che mất một phần mắt nên trông càng quyến rũ. Đối với một thanh niên mới chỉ dám nhìn mỹ nam 2D ở trần như nó thì bức tranh mỹ nam 3D trước mặt bây giờ quả thực là vượt quá sức chịu đựng của nó.
Đang ngắm mỹ nam tới thất thần bỗng cảm thấy có gì đó không ổn, giơ tay lẻn quẹt mũi một cái, nó kiềm không nổi mà cao giọng:
“Cmn, chảy cả máu mũi rồi!!!”
Vội vàng đưa tay lên bịt mũi, cảm thấy bản thân sắp không trụ được nữa thì mỹ nam trên giường hình như cảm nhận được cái nhìn quá mãnh liệt của nó liền thức giấc rồi ngồi dậy quay lại nhìn nó. Mỹ nam ngồi dậy, cái chăn trượt xuống thêm chút nữa, lại quay về phía nó nên nó lại một lần nữa được ngắm phía trước của mỹ nam, trong lòng âm thầm đánh giá:
“Oimeoi, nhìn cơ ngực kìa, cơ bụng kìa, cả phần xương hông nữa kìa! Cmn, người đâu mà đẹp dữ vậy! Quả nhiên playboy danh bất hư truyền a!”
Vừa nghĩ, máu mũi lại càng chảy nhiều hơn, thấm qua khe tay, chảy cả xuống đất, nó vội vàng ngồi xổm xuổng lấy tay bưng lấy mũi.
Đúng lúc ấy, cửa phòng tắm “Lạch cách!” một tiếng rồi mở ra….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.