Vị Hôn Thê Của Thiếu Chủ Lạnh Lùng!

Chương 60

Hoa Như Ngọc

19/07/2019

Dạ Lam tung tăng trở về phòng, xoa bàn tay bị thương rồi cười tủm tỉm, cảm thấy ấm áp lạ thường

Thời tiết cuối đông đã bớt lạnh.... Kèm theo đó là chút mưa nhẹ và nắng nhạt, Dạ Lam vừa ngồi vào giường thấy Mai Mai đi vào....

-Mai Mai! Ta thấy mọi thứ thật quen thuộc! Cứ như đã thân quen vậy đó! Ta vốn định hỏi chuyện quá khứ với Hàn Thiên nhưng huynh ấy hình như k muốn nói! Em nói đi! Ta rốt cuộc là sao!

Mai Mai lại bên nàng bóp vai nhẹ nhàng nói:

-Cuộc sống hiện tại người thấy sao ạ!

Dạ Lam gật lia lịa, nàng nhanh chóng đáp:

-Tốt! Vô cùng tốt! Ta hôm nay tung tăng bên ngoài vui lắm!

Mai Mai vừa bóp vai vừa lắc đầu :

-Vậy là được rồi! Mấy quá khứ kia người cần gì phải nhớ chứ! Có những chuyện! Muốn quên sẽ tốt hơn!

Dạ Lam run nhẹ...... Lời của Mai Mai chứa nhiều ẩn ý.... Hình như họ đều biết gì đó..... Sự vô tư của nàng khiến họ vui vẻ....

-Em có chuyện gì không nói đc với ta sao!

Mai Mai dừng động tác, xoay người trải chăn, che giấu sự thật :

-Em..... Không phải không nói... Người nghỉ sớm đi. Tiểu thư... Em làm vậy người đừng trách phạt... Tất cả đều vì người!

Nói rồi cô nàng bê dọn đồ đi ra kèm theo tiếng nói :

-Người ngủ ngon!

Dạ Lam động nhẹ mi, nàng không hiểu, nàng muốn biết.Nhưng không ai cho nàng biết... Cảm giác bí mật khiến nàng khó chịu.... Đầu nàng đột nhiên hơi đau.... Cơn đau như kim chích vào đầu.... Nàng ôm đầu chui nhẹ vào chăn mỏng...

-Dạ Lam.... Rồi sẽ ổn thôi!

Mấy ngày liền Hàn Phủ đều náo nhiệt như thế bởi sắp đến lễ Hoa đăng.... Hàn Thiên ra lệnh cho người hầu tăng lương và đi chơi ngày lễ hội.... Ai nấy đều vui vẻ lạ thường....

-Xem đi tôi được thưởng cả đồ lương thảo!

-Ồ! Chúng t còn đc hưởng lương cao. Hàn Thiếu chủ đúng là rộng lượng!

-Chúng ta mau làm việc rồi chuẩn bị đi chơi đi!

Tiếng nô tài nô tỳ ríu rít bên trong phủ.... Dạ Lam vẫn vui vẻ ra ngoài đi dạo cùng MaiMai... Mới mấy ngày mà cô cũg quen cả Giang Nam.....

-Oa! Bên kia có quán Vải kìa! Mai Mai ta với em may quần Áo nhé!

-Ơ... Vâng tiểu thư!

-Bên kia... Haha bác bán kẹo hải đường vui tính quá.... Mọi người nhìn ta ngưỡng mộ! Ai cũng bảo ta duyên dáng xinh đẹp!

-Vâng.... Vâng!



Mai Mai mấy ngày đôn đả bên ngoài rất mệt bởi Dạ Lam cứ chạy lung tung, mà cô nàng k biết võ công nên toàn bị bỏ lại trả tiền....

-Dạ Lam cô ấy cứ ở ngoài...

Hàn Thiên xua tay:

-Không sao! Theo sát nàng ấy từng bước một! Đảm bảo an toàn!

Lý Uy cúi đầu nghe lệnh:

-Thần đã rõ! Ngài cũng chiều thiếu phu nhân ghê!

Hàn Thiên nhẹ nhàng cười nhẹ:

-Thiếu phu nhân! Hay rất hay! Lý Uy! Ngươi nói vậy ta thấy sảng khoái lắm!

-Ơ vâng! Thần thần đi sắp lại thuốc r dọn cơm, xem chừng họ sắp về rồi!

-Ừ! Ta thấy Dạ Lam vui vậy yên tâm hẳn! Ngày xưa ta nợ nàng, giờ đành trả lại như thế! Lý Uy! Nhớ nấu canh bí đao!

Ngày mới vào phủ chàng nghiêm ngặt không cho nàng ra ngoài, điều đó khiến chàng hối hận, bây giờ nàng đi thoải mái, nhưng chàng vẫn âm thầm theo dõi!

Lý Uy gật đầu phẩy tay nô tài dặn dò, rồi nhẹ nhàng quay sang nói với Hàn Thiên:

-Thần rõ rồi! Thiếu chủ! Thiếu phu nhân nhất định sau này sẽ hiểu cho ngài!

Hàn Thiên hiểu ý anh nhẹ nhàng gật đầu, rồi lại lắc:

-Ngươi nghĩ nàng ấy sẽ suy nghĩ sâu sắc hơn sao! Ta thấy điều ấy không cần thiết! Với ta nàng ấy đối xử sao cũng đc! Nàng ấy của hiện tại khiến ta rất hài lòng!

Lý Uy hơi ngơ ngác, xếp gọn gàng giấy tờ và thuốc, cười trừ:

-Qua hai năm ngài thay đổi nhiều quá khiến thần cũng sốc!

Hàn Thiên chép miệng gật gù :

-Vậy à! Ngươi cũng thay đổi chóng mặt khiến ta chưa kịp trở tay !

Lý Uy cười cười không hiểu:

-Thần vẫn trung thành với người mà! Chỉ là bây giờ có thêm thê tử!

Hàn Thiên mặt lạnh nhạt, giọng cất lên:

-Ta không phản đối sự trung thành của ngươi! Lại càng không hứng thú việc ngươi có gia đình hay không! Việc ta nói..... Là ngươi càng ngày càng k phép tắc!

Lý Uy lúng túng k biết mình sai ở đâu vội vã quỳ lạy :

-Thần... Thần...

-Biết tội rồi chứ!

Lý Uy lắc đầu rồi cúi mặt:



-Thần chưa!

Hàn Thiên ấn bút lông tóe ngòi:

-Ngươi lợi dụng bữa ăn ép ta ăn nhưng thứ ta ghét! Lý Uy bình thường ta tốt với ngươi mà ngươi dám làm vậy à...

À ra thế... Lý Uy rõ ràng biết mk k phạm tội nghiêm trọng gì cả... Nói ra... Anh té ngã vì lí do này...

-Thần.....biết lỗi!

-Lui xuống rồi nghỉ đi! Ngày hoa đăng tăng ca cho ta! Cả ngươi và Mai Mai!

Lý Uy ngơ ngác nhìn lên:

-Nhưng ngày đó cả phủ...

-Sao! Thấy bất công à!

-Thần.... K dám... Thần cáo lui!

Lý Uy cúi người lủi thủi đi ra.... Thôi xong! Lần này đúng là khổ người mà hại luôn ta... Hàn Thiên ra vẻ hài lòng với thái độ của Lý Uy.... Dám chọc Hàn Thiên ta sao... Cho ngươi nhớ đời.... Bản tính lạnh lùng này... Cho ngươi lĩnh đủ.... Lý Uy từ hôm đó rút kinh nghiệm! K dám làm trái lệnh, bởi hậu quả là quá khắt khe!

-Hôm nay lại canh bí đỏ sao!

-Phải! Nàng ăn đi!

-Lại canh bí đỏ sao!

-Chán dặn nhà bếp đổi món!

-Thôi ta ăn vậy!

-Canh ngon lắm! Cả ngày dong chơi cũng mệt! Huynh k giận ta đi chơi bên ngoài chứ!

Hàn Thiên lắc lắc đầu :

-Ngoan ăn nhiều canh là ta không giận!

Câu nói khiến cả bàn sặc sụa..... Hàn Thiếu chủ mà cũng có ngày phải nịnh nữ nhân.... Hahaha... Thú vị quá rồi...

-Thiếu chủ! Người xem như nể mặt bọn thần đi!

Lý Uy cười trừ lên tiếng...

-Sao! Ngươi ý kiến gì! Không muốn thì ăn riêng! Ta không ép!

-Ơ! Người đừng giận mà! Uy ca chỉ nói vậy thôi!

Mai Mai xuýt xoa lên tiếng....

Là đuổi người công khai.... Hàn Thiếu chủ.... Ngài.... Ngày càng không như xưa rồi....

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vị Hôn Thê Của Thiếu Chủ Lạnh Lùng!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook