Chương 12: Hoàn chính văn
Nặc Danh Hàm Ngư
16/08/2021
Edit: Cá Viên
Giản Diên đã nghỉ việc ở nhà hàng phương Tây.
Trước khi làm việc, hắn đã nói với sếp rằng mình sẽ không làm công việc này quá lâu. Ông chủ không bận tâm chút nào, trước khi hắn từ chức còn nói vài câu khách sáo như "Tiền đồ vô lượng", "Sinh ý thịnh vượng" rồi kết thúc.
Ngày 1 tháng 6, ngày quốc tế thiếu nhi.
Giản Diên đã mua một số kẹo mút, một phần trong số đó được đưa cho Trần Na Na- tất nhiên không phải trực tiếp cho bé ấy, mà là đưa cho chị Trần, để chị Trần đưa cho Na Na.
Về phần khác, Giản Diên cho Lãnh Năng.
Lãnh Năng đỏ mặt khi nhìn đống đồ ngọt, Giản Diên nghĩ rằng em ấy sẽ nói rằng mình không phải là một đứa trẻ nữa.
Giản Diên bóc một cây kẹo mút ra rồi nhét vào miệng Lãnh Năng
Vẻ mặt Lãnh Năng có vẻ không vui, nhưng trên thực tế cậu vẫn không từ chối.
Giản Diên không đụng vào vào những viên kẹo đó nữa, nhưng những viên kẹo đã giảm đi từng viên một, tất cả đều bị một đứa trẻ nào đó lặng lẽ ăn.
Sau khi Giản Diên và Lãnh Năng làm chuyện đó, Lãnh Năng luôn có chút bồn chồn, luôn muốn hôn, buổi tối ngủ khi cũng đỏ mặt cọ cọ Giản Diên. . Truyện Cổ Đại
Nhưng vào ngày thứ hai sau thời điểm đó, đồng hồ sinh học của Lãnh Năng, vốn đã không thay đổi trong nhiều năm, bị thay đổi và phải mất hai ngày nữa nó mới trở lại bình thường. Để không ảnh hưởng đến công việc và học tập của Lãnh Năng và gián tiếp ảnh hưởng đến kỳ thi tuyển sinh đại học, Giản Diên chỉ dùng ngón tay xoa cho Lãnh Năng, sau đó dỗ cậu ngủ khi cậu thoải mái.
Trong hai ngày diễn ra kỳ thi tuyển sinh đại học, Giản Diên đã có mặt ở cổng trường Trung học số 21, chờ đợi các thí sinh cùng các phụ huynh khác đi ra.
Đây là điều mà Giản Diên chưa từng trải qua trước đây, dù là một ứng cử viên hay một phụ huynh - Giản Diên đã học cao trung nhưng không tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.
Nhưng bây giờ hắn đã trải qua cảm giác làm cha mẹ.
Giản Diên quá dễ thấy, hắn không chỉ cao, đẹp trai mà còn rất trẻ.
Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, họ thu dọn đồ đạc.
Khi Lãnh Năng ôn thi đại học, Giản Diên bồi bên cạnh, hắn đã tìm rất nhiều thành phố rồi chọn một vài thành phố trong số đó.
Còn hai tuần nữa là có kết quả kỳ thi tuyển sinh đại học, Giản Diên muốn đưa Lãnh Năng đến những thành phố này để xem trước, sau đó mới quyết định trường đại học.
Đây là lần đầu tiên Lãnh Năng rời tỉnh Đinh.
Đầu tiên họ đến tỉnh Lịch, sau đó đến tỉnh 楿 ( không tra ra đươc từ này ấy), rồi đến các thành phố khác.
Kết quả kỳ thi tuyển sinh đại học được, được kiểm tra bằng máy tính của khách sạn.
Lãnh Năng đã làm khá tốt trong kỳ thi này, nhưng khoản học phí từng lo lắng--
Khi Giản Diên đưa ra yêu cầu đi đến các thành phố khác để xem xét, hắn đã đặt hàng trăm khách sạn cho một đêm khiến Lãnh Năng có chút lo lắng lôi kéo hắn nói không cần rắc rối như vậy, sau đó Giản Diên trực tiếp cho Lãnh Năng nhìn sổ tiết kiệm cùng thẻ ngân hàng, học phí đã sớm là vấn đề không cần lo lắng.
Giản Diên thực sự không thiếu tiền như Lãnh Năng tưởng tượng.
Những gì Giản Diên thực sự thiếu đã được Lãnh Năng bù đắp.
Cuối cùng Lãnh Năng chọn tỉnh Lịch.
Sau khi điền nguyện vọng, họ tiếp tục đi du lịch và chỉ quay trở lại tỉnh Đinh sau khi có thông báo nhập học.
Họ đã thu dọn đồ đạc xong — thực tế là không có nhiều thứ để đóng gói, sau đó tạm biệt chị Trần và Trần Na Na.
Ngoài họ ra, Lãnh Năng cũng không có bạn bè nào khác, Giản Diên cũng chỉ có một người quen là chị An, chị An này quen biết Giản Diên khi Giản Vân còn sống, nghe hắn nói sẽ đến thành phố khác, cũng chỉ tùy ý gật đầu.
Sau khi biết đứa trẻ mà Giản Diên nhắc đến thực ra là con trai, chị An sợ hãi, vẻ mặt có chút kinh ngạc và vặn vẹo, nhưng chị vẫn cố kìm chế và không hỏi hắn cong khi nào, chỉ bảo hắn đối xử tốt với người ta, đừng để em ấy thất vọng.
Giản Diên và Lãnh Năng thuê một căn nhà ở tỉnh Lịch, cách trường Lãnh Năng không xa, trường không cung cấp chỗ ở, điều này không sao cả.
Nhà có ánh sáng tốt, ban công rộng, khoảng cách giữa tòa nhà khá xa, cách âm cũng rất tốt.
Lãnh Năng ôm Giản Diên trên ban công, khẽ hỏi, nếu họ làm chuyện đó trên ban công, liệu họ có bị người khác nhìn thấy không?
Giản Diên sẽ không làm điều nguy hiểm như vậy, nhưng sau khi đóng cửa rồi kéo rèm, nếu bọn họ làm gì mọi người sẽ không nghe thấy.
Giản Diên thuê một cửa hàng nhỏ, mở một cửa hàng bán hoa.
Tên của cửa hàng và bảng hiệu do Lãnh Năng quết định.
Bảng hiệu với kết cấu bằng gỗ được sơn và điểm những bông hoa loa kèn nhỏ màu trắng.
Tên của cửa hàng là Hướng Quang.
Giản Diên đã từng nói qua, muốn cùng Lãnh Năng đến những nơi có ánh sáng.
Bọn họ sẽ ở nơi có ánh sáng, cùng nhau nở hoa.
- ------ Tác giả có điều muốn nói: Kết thúc rồi, cảm ơn các bạn đã xem----------
HOÀN CHÍNH VĂN
CÒN NGOẠI TRUYỆN NHA MỌI NGƯỜI 5 CHƯƠNG LẬN ĐÓ. NÓI VỀ QUÁ KHỨ CỦA MẸ GIẢN DIÊN VÀ CUỘC SỐNG SAU NÀY CỦA 2 BẠN.
------------------------------------
LỜI CẢM ƠN
Editor: Cuối cùng cũng hoàn chính văn rồi, Edit lê lết từ hôm 11/8 tới giờ. Mình Edit đôi khi còn lủng củng có gì mọi người góp ý cho mình nha.
Tuy truyện chỉ có vài chương nhưng đã đủ thỏa mãn mình rồi. Nói thật lúc đầu đọc bản QT bộ này vì thấy Tag H văn cơ, sau đó thì càng đọc càng thấy cuốn nên mình quyết tâm Edit cho mọi người đọc chung.
Dù sao thì cảm ơn mọi người đã đón đọc, đi hết chặng đường này của 2 bạn nhỏ. Tuy hai người không phải là Giám đốc hay Chủ tịch,... mà chỉ là những người bình thường, những con người có quá khứ tối tăm nhưng cuối cùng cũng vươn mình ra khỏi bóng tối, hướng về tương lai tốt đẹp hơn. Đó là điều rất đáng trân trọng.
Mình khá thích giọng văn của Tác giả này, nên sẽ tìm và Edit tiếp. Nhất định mình sẽ tìm ra được mấy bộ H văn THẬT:))) Bạn nào muốn đọc H văn thì cứ từ từ nhé.
Ngoại truyện mai 15/8 mình sẽ up. Cảm ơn mọi người đã đọc mấy dòng lảm nhảm này
Giản Diên đã nghỉ việc ở nhà hàng phương Tây.
Trước khi làm việc, hắn đã nói với sếp rằng mình sẽ không làm công việc này quá lâu. Ông chủ không bận tâm chút nào, trước khi hắn từ chức còn nói vài câu khách sáo như "Tiền đồ vô lượng", "Sinh ý thịnh vượng" rồi kết thúc.
Ngày 1 tháng 6, ngày quốc tế thiếu nhi.
Giản Diên đã mua một số kẹo mút, một phần trong số đó được đưa cho Trần Na Na- tất nhiên không phải trực tiếp cho bé ấy, mà là đưa cho chị Trần, để chị Trần đưa cho Na Na.
Về phần khác, Giản Diên cho Lãnh Năng.
Lãnh Năng đỏ mặt khi nhìn đống đồ ngọt, Giản Diên nghĩ rằng em ấy sẽ nói rằng mình không phải là một đứa trẻ nữa.
Giản Diên bóc một cây kẹo mút ra rồi nhét vào miệng Lãnh Năng
Vẻ mặt Lãnh Năng có vẻ không vui, nhưng trên thực tế cậu vẫn không từ chối.
Giản Diên không đụng vào vào những viên kẹo đó nữa, nhưng những viên kẹo đã giảm đi từng viên một, tất cả đều bị một đứa trẻ nào đó lặng lẽ ăn.
Sau khi Giản Diên và Lãnh Năng làm chuyện đó, Lãnh Năng luôn có chút bồn chồn, luôn muốn hôn, buổi tối ngủ khi cũng đỏ mặt cọ cọ Giản Diên. . Truyện Cổ Đại
Nhưng vào ngày thứ hai sau thời điểm đó, đồng hồ sinh học của Lãnh Năng, vốn đã không thay đổi trong nhiều năm, bị thay đổi và phải mất hai ngày nữa nó mới trở lại bình thường. Để không ảnh hưởng đến công việc và học tập của Lãnh Năng và gián tiếp ảnh hưởng đến kỳ thi tuyển sinh đại học, Giản Diên chỉ dùng ngón tay xoa cho Lãnh Năng, sau đó dỗ cậu ngủ khi cậu thoải mái.
Trong hai ngày diễn ra kỳ thi tuyển sinh đại học, Giản Diên đã có mặt ở cổng trường Trung học số 21, chờ đợi các thí sinh cùng các phụ huynh khác đi ra.
Đây là điều mà Giản Diên chưa từng trải qua trước đây, dù là một ứng cử viên hay một phụ huynh - Giản Diên đã học cao trung nhưng không tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.
Nhưng bây giờ hắn đã trải qua cảm giác làm cha mẹ.
Giản Diên quá dễ thấy, hắn không chỉ cao, đẹp trai mà còn rất trẻ.
Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, họ thu dọn đồ đạc.
Khi Lãnh Năng ôn thi đại học, Giản Diên bồi bên cạnh, hắn đã tìm rất nhiều thành phố rồi chọn một vài thành phố trong số đó.
Còn hai tuần nữa là có kết quả kỳ thi tuyển sinh đại học, Giản Diên muốn đưa Lãnh Năng đến những thành phố này để xem trước, sau đó mới quyết định trường đại học.
Đây là lần đầu tiên Lãnh Năng rời tỉnh Đinh.
Đầu tiên họ đến tỉnh Lịch, sau đó đến tỉnh 楿 ( không tra ra đươc từ này ấy), rồi đến các thành phố khác.
Kết quả kỳ thi tuyển sinh đại học được, được kiểm tra bằng máy tính của khách sạn.
Lãnh Năng đã làm khá tốt trong kỳ thi này, nhưng khoản học phí từng lo lắng--
Khi Giản Diên đưa ra yêu cầu đi đến các thành phố khác để xem xét, hắn đã đặt hàng trăm khách sạn cho một đêm khiến Lãnh Năng có chút lo lắng lôi kéo hắn nói không cần rắc rối như vậy, sau đó Giản Diên trực tiếp cho Lãnh Năng nhìn sổ tiết kiệm cùng thẻ ngân hàng, học phí đã sớm là vấn đề không cần lo lắng.
Giản Diên thực sự không thiếu tiền như Lãnh Năng tưởng tượng.
Những gì Giản Diên thực sự thiếu đã được Lãnh Năng bù đắp.
Cuối cùng Lãnh Năng chọn tỉnh Lịch.
Sau khi điền nguyện vọng, họ tiếp tục đi du lịch và chỉ quay trở lại tỉnh Đinh sau khi có thông báo nhập học.
Họ đã thu dọn đồ đạc xong — thực tế là không có nhiều thứ để đóng gói, sau đó tạm biệt chị Trần và Trần Na Na.
Ngoài họ ra, Lãnh Năng cũng không có bạn bè nào khác, Giản Diên cũng chỉ có một người quen là chị An, chị An này quen biết Giản Diên khi Giản Vân còn sống, nghe hắn nói sẽ đến thành phố khác, cũng chỉ tùy ý gật đầu.
Sau khi biết đứa trẻ mà Giản Diên nhắc đến thực ra là con trai, chị An sợ hãi, vẻ mặt có chút kinh ngạc và vặn vẹo, nhưng chị vẫn cố kìm chế và không hỏi hắn cong khi nào, chỉ bảo hắn đối xử tốt với người ta, đừng để em ấy thất vọng.
Giản Diên và Lãnh Năng thuê một căn nhà ở tỉnh Lịch, cách trường Lãnh Năng không xa, trường không cung cấp chỗ ở, điều này không sao cả.
Nhà có ánh sáng tốt, ban công rộng, khoảng cách giữa tòa nhà khá xa, cách âm cũng rất tốt.
Lãnh Năng ôm Giản Diên trên ban công, khẽ hỏi, nếu họ làm chuyện đó trên ban công, liệu họ có bị người khác nhìn thấy không?
Giản Diên sẽ không làm điều nguy hiểm như vậy, nhưng sau khi đóng cửa rồi kéo rèm, nếu bọn họ làm gì mọi người sẽ không nghe thấy.
Giản Diên thuê một cửa hàng nhỏ, mở một cửa hàng bán hoa.
Tên của cửa hàng và bảng hiệu do Lãnh Năng quết định.
Bảng hiệu với kết cấu bằng gỗ được sơn và điểm những bông hoa loa kèn nhỏ màu trắng.
Tên của cửa hàng là Hướng Quang.
Giản Diên đã từng nói qua, muốn cùng Lãnh Năng đến những nơi có ánh sáng.
Bọn họ sẽ ở nơi có ánh sáng, cùng nhau nở hoa.
- ------ Tác giả có điều muốn nói: Kết thúc rồi, cảm ơn các bạn đã xem----------
HOÀN CHÍNH VĂN
CÒN NGOẠI TRUYỆN NHA MỌI NGƯỜI 5 CHƯƠNG LẬN ĐÓ. NÓI VỀ QUÁ KHỨ CỦA MẸ GIẢN DIÊN VÀ CUỘC SỐNG SAU NÀY CỦA 2 BẠN.
------------------------------------
LỜI CẢM ƠN
Editor: Cuối cùng cũng hoàn chính văn rồi, Edit lê lết từ hôm 11/8 tới giờ. Mình Edit đôi khi còn lủng củng có gì mọi người góp ý cho mình nha.
Tuy truyện chỉ có vài chương nhưng đã đủ thỏa mãn mình rồi. Nói thật lúc đầu đọc bản QT bộ này vì thấy Tag H văn cơ, sau đó thì càng đọc càng thấy cuốn nên mình quyết tâm Edit cho mọi người đọc chung.
Dù sao thì cảm ơn mọi người đã đón đọc, đi hết chặng đường này của 2 bạn nhỏ. Tuy hai người không phải là Giám đốc hay Chủ tịch,... mà chỉ là những người bình thường, những con người có quá khứ tối tăm nhưng cuối cùng cũng vươn mình ra khỏi bóng tối, hướng về tương lai tốt đẹp hơn. Đó là điều rất đáng trân trọng.
Mình khá thích giọng văn của Tác giả này, nên sẽ tìm và Edit tiếp. Nhất định mình sẽ tìm ra được mấy bộ H văn THẬT:))) Bạn nào muốn đọc H văn thì cứ từ từ nhé.
Ngoại truyện mai 15/8 mình sẽ up. Cảm ơn mọi người đã đọc mấy dòng lảm nhảm này
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.