Chương 9: Học sinh mới
Yêu Tinh Lười Biếng
16/04/2021
Màn đêm buông xuống, bên đường chỉ còn lác đác vài bóng người.
Hạ Lam đi vào một ngã tư bị che khuất, liền nhìn xung quanh xem có camera hay không, rồi cởi ra chiếc áo phông cùng khẩu trang đã dính đầy máu vứt vào thùng rác, sau đó châm lửa đốt sạch.
Nếu đã có gan phạm tội thì cũng có gan hủy chứng cứ.
Chứng kiến ngọn lửa nhỏ dần lan ra, rồi nuốt chửng đống tang vật thành tro, lúc này cô mới yên tâm bước ra ngoài.
Cô xoay người, lại bất ngờ va phải một cơ thể mềm mại.
BỊCH
Người nọ thành công tiếp đất bằng mông, người va chạm với Hạ Lam là một người phụ nữ vô cùng quyến rũ, cô nàng mặc chiếc đầm bó sát lộ ra đường cong nóng bỏng chết người, cô nàng giơ tay vén lên một lọn tóc xoăn đã rũ xuống sau mang tai, môi đỏ mọng hé ra muốn mắng tên "hung thủ" một trận nên thân: "Nè! Đi đứng cái..."
Người phụ nữ ngước mắt nhìn liền thấy rõ dung mạo của tên "hung thủ", cô nàng sửng sốt, dùng ngón trỏ chỉ vào mặt cô, còn không dám tin tưởng hỏi: "Hạ Lam đúng không?"
Con đường này rất tối nhưng nương theo ánh trăng, cô ta lờ mờ có thể thấy được khuôn mặt cô.
Gia đình cô và chị Lan từng là hàng xóm của nhau nhiều năm về trước, không lâu sau đó bố mẹ chị qua đời vì tai nạn giao thông. Một ngày nọ, chị ta đã dọn nhà đi đâu mất, thế là cả hai liền mất liên lạc. Quan hệ giữa cô và chị ta cũng 'miễn cưỡng' xem như bạn bè thân thiết.
Trong một quán cà phê nhỏ.
Chị Lan cho thêm đường rồi nhâm nhi tách cà phê trong tay, liếc mắt nhìn cô hỏi: " Rồi mày định làm gì?"
"Không biết."Hạ Lam nhàn nhạt trả lời.
Chị ta chỉ hận không thể "rèn sắt thành thép" liền mắng Hạ Lam: "Giờ này mày đang thiếu nhất là gì mày biết không hả? Nếu cứ đánh đấm như vậy thì có ngày bị người ta giết lúc nào không hay."
Giọng điệu chị Lan có phần quá đáng nhưng chị ta nói quả thật không sai. Mấy năm nay cô đã đắc tội không ít người, Hải Xu chỉ là một trong số chúng mà thôi, mà bản thân cô chỉ là đứa học sinh vô danh tiểu tốt, ai dám khẳng định sẽ không xuất hiện một Hải Xu thứ hai hay thứ ba.
Thấy cô trầm mặc, chị Lan liền thấu tình đạt lí lên tiếng " Có cần chị mày bày cách cho không?"
"Cách gì?"Hạ Lam tò mò.
Chị Lan mỉm cười một cách thần bí, đôi môi đỏ mọng tiến đến gần tai cô khẽ thì thầm.
Sáng hôm sau
Huệ Giang nhìn thấy Hạ lam bước vào lớp,miệng cô nàng lập tức biến thành mắt chữ A miệng chữ O. Không thể tin được, hôm nay đại tỷ không cúp học ư?Hay là cô còn chưa tỉnh ngủ?
Nghĩ thế, liền giơ tay nhéo đùi mình. Đau! Vậy là cô không có nằm mơ. Huệ Giang ngây ngốc nhìn Hạ Lam, quăng cặp sách lên bàn rồi nghiêm chỉnh ngồi xuống ghế.
"Đại tỷ, hôm nay chị đi học à?"
"Tao là học sinh gương mẫu đi học là đương nhiên."Vài ngày không gặp cô khiến cho IQ của nó bị giảm sút hay sao?
"..."Phải đại tỷ đúng là học sinh gương mẫu, ngoại trừ hay cúp học có vài tuần, đánh nhau, hay gian lận trong thi cử thì không vi phạm quy định nhà trường bao giờ.
Hạ Lam cũng lười quan tâm đến đồ ngốc, gục mặt xuống bàn, đi ngủ.
2 phút...chưa ngủ được.
3 phút...
4 phút...
"Mẹ kiếp! Mày có thôi ngay không?" Cứ chọc chọc vào tay bà sao bà ngủ được. Muốn chọc thì tự lấy tay mình mà chọc.
Huệ Giang bị dọa sợ nhưng vẫn bừng bừng khí thế, bày ra một bộ dáng không sợ chết nói.
"Đại tỷ, chị có biết tin gì không?"
"Không biết cũng không muốn biết." Cô chỉ muốn ngủ.
"..."Chị không thể hợp tác một chút được à?
Em cũng biết tổn thương đấy.
Không quan tâm đến chuyện mình đang bị Hạ Lam cho ăn một 'quả bơ' to đùng, cô nàng vẫn tiếp tục sự nghiệp tán chuyện của mình.
"Hôm nay, sẽ có học sinh mới chuyển đến trường mình."
"Chuyển trường thì có gì lạ lắm sao?"
"Chuyển trường thì không lạ mà người chuyển trường mới lạ cơ."
"Lạ chỗ nào?"
Nhận thấy Hạ Lam bắt đầu hợp tác cô nàng nói càng hăng, thành thật khai báo những gì mình nghe được.
"Em nghe đồn nam sinh này không hiểu sao bị rất nhiều trường học từ chối nhưng cuối cùng lại chuyển vào trường mình, cả đám đang tìm danh tính cậu ta đó."
Huệ Giang vừa định nói tiếp thì tiếng thầy giáo vào lớp đã cắt đứt lời cô ta.
Thầy chủ nhiệm gõ thước vào bàn thu hút sự chú ý của đám học sinh: "Các em trật tự."
Mắt thấy cả lớp đã ổn định, ông mới lên tiếng: " Hôm nay có học sinh mới chuyển đến lớp chúng ta."
Kế tiếp hàng trăm con mắt tò mò, đánh giá cậu nam sinh đang bước vào lớp.
Hạ Lam cũng chỉ định nhìn thoáng qua nhưng sau đó đôi mắt cô như bị điểm huyệt.
Hạ Lam đi vào một ngã tư bị che khuất, liền nhìn xung quanh xem có camera hay không, rồi cởi ra chiếc áo phông cùng khẩu trang đã dính đầy máu vứt vào thùng rác, sau đó châm lửa đốt sạch.
Nếu đã có gan phạm tội thì cũng có gan hủy chứng cứ.
Chứng kiến ngọn lửa nhỏ dần lan ra, rồi nuốt chửng đống tang vật thành tro, lúc này cô mới yên tâm bước ra ngoài.
Cô xoay người, lại bất ngờ va phải một cơ thể mềm mại.
BỊCH
Người nọ thành công tiếp đất bằng mông, người va chạm với Hạ Lam là một người phụ nữ vô cùng quyến rũ, cô nàng mặc chiếc đầm bó sát lộ ra đường cong nóng bỏng chết người, cô nàng giơ tay vén lên một lọn tóc xoăn đã rũ xuống sau mang tai, môi đỏ mọng hé ra muốn mắng tên "hung thủ" một trận nên thân: "Nè! Đi đứng cái..."
Người phụ nữ ngước mắt nhìn liền thấy rõ dung mạo của tên "hung thủ", cô nàng sửng sốt, dùng ngón trỏ chỉ vào mặt cô, còn không dám tin tưởng hỏi: "Hạ Lam đúng không?"
Con đường này rất tối nhưng nương theo ánh trăng, cô ta lờ mờ có thể thấy được khuôn mặt cô.
Gia đình cô và chị Lan từng là hàng xóm của nhau nhiều năm về trước, không lâu sau đó bố mẹ chị qua đời vì tai nạn giao thông. Một ngày nọ, chị ta đã dọn nhà đi đâu mất, thế là cả hai liền mất liên lạc. Quan hệ giữa cô và chị ta cũng 'miễn cưỡng' xem như bạn bè thân thiết.
Trong một quán cà phê nhỏ.
Chị Lan cho thêm đường rồi nhâm nhi tách cà phê trong tay, liếc mắt nhìn cô hỏi: " Rồi mày định làm gì?"
"Không biết."Hạ Lam nhàn nhạt trả lời.
Chị ta chỉ hận không thể "rèn sắt thành thép" liền mắng Hạ Lam: "Giờ này mày đang thiếu nhất là gì mày biết không hả? Nếu cứ đánh đấm như vậy thì có ngày bị người ta giết lúc nào không hay."
Giọng điệu chị Lan có phần quá đáng nhưng chị ta nói quả thật không sai. Mấy năm nay cô đã đắc tội không ít người, Hải Xu chỉ là một trong số chúng mà thôi, mà bản thân cô chỉ là đứa học sinh vô danh tiểu tốt, ai dám khẳng định sẽ không xuất hiện một Hải Xu thứ hai hay thứ ba.
Thấy cô trầm mặc, chị Lan liền thấu tình đạt lí lên tiếng " Có cần chị mày bày cách cho không?"
"Cách gì?"Hạ Lam tò mò.
Chị Lan mỉm cười một cách thần bí, đôi môi đỏ mọng tiến đến gần tai cô khẽ thì thầm.
Sáng hôm sau
Huệ Giang nhìn thấy Hạ lam bước vào lớp,miệng cô nàng lập tức biến thành mắt chữ A miệng chữ O. Không thể tin được, hôm nay đại tỷ không cúp học ư?Hay là cô còn chưa tỉnh ngủ?
Nghĩ thế, liền giơ tay nhéo đùi mình. Đau! Vậy là cô không có nằm mơ. Huệ Giang ngây ngốc nhìn Hạ Lam, quăng cặp sách lên bàn rồi nghiêm chỉnh ngồi xuống ghế.
"Đại tỷ, hôm nay chị đi học à?"
"Tao là học sinh gương mẫu đi học là đương nhiên."Vài ngày không gặp cô khiến cho IQ của nó bị giảm sút hay sao?
"..."Phải đại tỷ đúng là học sinh gương mẫu, ngoại trừ hay cúp học có vài tuần, đánh nhau, hay gian lận trong thi cử thì không vi phạm quy định nhà trường bao giờ.
Hạ Lam cũng lười quan tâm đến đồ ngốc, gục mặt xuống bàn, đi ngủ.
2 phút...chưa ngủ được.
3 phút...
4 phút...
"Mẹ kiếp! Mày có thôi ngay không?" Cứ chọc chọc vào tay bà sao bà ngủ được. Muốn chọc thì tự lấy tay mình mà chọc.
Huệ Giang bị dọa sợ nhưng vẫn bừng bừng khí thế, bày ra một bộ dáng không sợ chết nói.
"Đại tỷ, chị có biết tin gì không?"
"Không biết cũng không muốn biết." Cô chỉ muốn ngủ.
"..."Chị không thể hợp tác một chút được à?
Em cũng biết tổn thương đấy.
Không quan tâm đến chuyện mình đang bị Hạ Lam cho ăn một 'quả bơ' to đùng, cô nàng vẫn tiếp tục sự nghiệp tán chuyện của mình.
"Hôm nay, sẽ có học sinh mới chuyển đến trường mình."
"Chuyển trường thì có gì lạ lắm sao?"
"Chuyển trường thì không lạ mà người chuyển trường mới lạ cơ."
"Lạ chỗ nào?"
Nhận thấy Hạ Lam bắt đầu hợp tác cô nàng nói càng hăng, thành thật khai báo những gì mình nghe được.
"Em nghe đồn nam sinh này không hiểu sao bị rất nhiều trường học từ chối nhưng cuối cùng lại chuyển vào trường mình, cả đám đang tìm danh tính cậu ta đó."
Huệ Giang vừa định nói tiếp thì tiếng thầy giáo vào lớp đã cắt đứt lời cô ta.
Thầy chủ nhiệm gõ thước vào bàn thu hút sự chú ý của đám học sinh: "Các em trật tự."
Mắt thấy cả lớp đã ổn định, ông mới lên tiếng: " Hôm nay có học sinh mới chuyển đến lớp chúng ta."
Kế tiếp hàng trăm con mắt tò mò, đánh giá cậu nam sinh đang bước vào lớp.
Hạ Lam cũng chỉ định nhìn thoáng qua nhưng sau đó đôi mắt cô như bị điểm huyệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.