Chương 97
Biên Tưởng
03/01/2018
Minh Tinh lập tức đi thử trò chơi mà Đường Hâm Thành quảng cáo là tình
yêu thuần khiết, qua năm cửa ải chém sáu tướng, trải qua trăm cay nghìn
đắng cuối cùng cũng được cùng nam chính đi đến kết cuộc “Nhất sinh nhất
thế nhất song nhân”.
Hắn nhìn chằm chằm vào đồ họa game, lòng đầy cảm động – sau khi chết đủ ba mươi tám lần, cuối cùng hắn cũng chơi được HE!! Xém chút hắn đã mời nam chính ăn đập rồi!
Sau khi chơi xong, hắn quay lại xem “Túy ngọa thiên hạ”, quả nhiên ngộ ra chân lý, giống như kinh mạch được đả thông, trình độ lý giải tác phẩm nâng cao một bậc.
Hôm sau lúc quay phim, trạng thái của hắn vô cùng tốt, gần như không NG lần nào, hắn và Đại hoa đều vào mood rất nhanh.
Đạo diễn Chu vốn chẳng ôm bao nhiêu kỳ vọng với Minh Tinh, dù sao cũng là một đứa đi cửa sau, nhưng bây giờ thấy biểu hiện xuất sắc của hắn thì không khỏi nhìn bằng ánh mắt khác.
Lúc giải lao, Đại hoa ngồi tám chuyện với Minh Tinh, trong lúc vô tình biết hắn cũng chơi “Năm tháng làm nam sủng của tôi” thì hai mắt phát sáng, kéo hắn nghiên cứu thảo luận chí choé.
Đại hoa: “Tác giả này trong Đambiz nổi ghê lắm, là đại thần đấy, hành văn tốt, tình tiết logic, chị thích văn của thím này lắm lắm luôn!”
Minh Tinh quả thật phải nhìn cô bằng cặp mắt khác: “Không ngờ chị thích loại tiểu thuyết này…”
Đại hoa thành danh đã lâu, kỹ thuật diễn xuất và nhân phẩm của cô đã được khán giả khẳng định, trên màn ảnh lúc nào cũng diễn vai tiểu thư ưu nhã xinh đẹp tiên nữ nghĩa hiệp, ngờ đâu dưới màn ảnh là một bà cô hủ nữ thích đọc H văn.
Đại hoa: “Chị thuộc Tinh Xuyên đảng.”
Minh Tinh: …
Ngờ đâu dưới màn ảnh là một bà cô hủ nữ thích đọc H văn!!
Minh Tinh: “Anh Trịnh có biết không?”
Đại hoa: “Sao biết được, chị tự YY thôi.”
Minh Tinh: “…Vậy chị nói cho em làm gì?”
Đại hoa: “Vì chị ngửi được mùi vị trên người em, một loại mùi vị đặc thù, vô cùng thân thiết.”
Ảo giác hả bà chị?
Minh Tinh: “Chị này, em nói cho chị nghe, Tinh Xuyên đảng không có tương lai đâu, em khuyên chị sớm quay đầu chèo thuyền Nhất Tam đi, bên đấy mới là vương đạo.”
Đại hoa khiếp sợ nhìn hắn: “Xin chỉ giáo.”
Minh Tinh lập tức cung cấp tư liệu đen tối của Ảnh Đế và Tiểu Thịt Tươi cho cô.
Hint đủ, đường nhiều, lại còn mary sue.
Đại hoa dưới sự chỉ dẫn của Minh Tinh, dần dần thấy trước mắt mở ra chân trời mới.
Minh Tinh: “Cả tam giác của Tiểu Duệ cũng là dưa hấu.”
“Trời ạ, sao Tiểu Duệ của chúng ta lại có thể moe như vậy!!” Đại hoa đã hoàn toàn bước vào chân trời mới ôm mặt thét lên.
Sau khi cùng Minh Tinh mật đàm xong, Đại hoa mở clone Weibo của mình đăng một status khiến vô số con dân Tinh Xuyên đảng tan nát cõi lòng.
[Xin lỗi mấy thím, em trèo tường rồi, từ nay về sau em không viết đồng nhân Tinh Xuyên nữa, em sang Nhất Tam đảng đây! Moa moa~]
Thì ra Đại hoa không chỉ là con dân Tinh Xuyên đảng, mà còn là bang chủ của Tinh Xuyên đảng.
Tối đó Minh Tinh quay xong thì nói chuyện này cho Đường Hâm Thành, giọng hắn đắc ý vô cùng.
Minh Tinh: “Thấy chiêu họa thủy đông dẫn của anh thế nào?”
Đường Hâm Thành: “Hay lắm…” Tiện lắm!
Minh Tinh nhoài người ra cửa sổ, đưa mắt nhìn bầu trời đầy sao, dài giọng nói: “Bao giờ Hâm Hâm mới đến thăm anh?”
Người không biết còn tưởng đi thăm tù.
Đường Hâm Thành cũng nhoài người ra cửa sổ, ngắm chung một bầu trời đầy sao với Minh Tinh, cong môi cười: “Vậy…vậy cuối tuần nhé.”
Minh Tinh lập tức đứng thẳng lưng: “Thật không?”
“Thật.”
“Tốt quá à!” Hắn cười như một thằng ngáo.
Hắn nhìn chằm chằm vào đồ họa game, lòng đầy cảm động – sau khi chết đủ ba mươi tám lần, cuối cùng hắn cũng chơi được HE!! Xém chút hắn đã mời nam chính ăn đập rồi!
Sau khi chơi xong, hắn quay lại xem “Túy ngọa thiên hạ”, quả nhiên ngộ ra chân lý, giống như kinh mạch được đả thông, trình độ lý giải tác phẩm nâng cao một bậc.
Hôm sau lúc quay phim, trạng thái của hắn vô cùng tốt, gần như không NG lần nào, hắn và Đại hoa đều vào mood rất nhanh.
Đạo diễn Chu vốn chẳng ôm bao nhiêu kỳ vọng với Minh Tinh, dù sao cũng là một đứa đi cửa sau, nhưng bây giờ thấy biểu hiện xuất sắc của hắn thì không khỏi nhìn bằng ánh mắt khác.
Lúc giải lao, Đại hoa ngồi tám chuyện với Minh Tinh, trong lúc vô tình biết hắn cũng chơi “Năm tháng làm nam sủng của tôi” thì hai mắt phát sáng, kéo hắn nghiên cứu thảo luận chí choé.
Đại hoa: “Tác giả này trong Đambiz nổi ghê lắm, là đại thần đấy, hành văn tốt, tình tiết logic, chị thích văn của thím này lắm lắm luôn!”
Minh Tinh quả thật phải nhìn cô bằng cặp mắt khác: “Không ngờ chị thích loại tiểu thuyết này…”
Đại hoa thành danh đã lâu, kỹ thuật diễn xuất và nhân phẩm của cô đã được khán giả khẳng định, trên màn ảnh lúc nào cũng diễn vai tiểu thư ưu nhã xinh đẹp tiên nữ nghĩa hiệp, ngờ đâu dưới màn ảnh là một bà cô hủ nữ thích đọc H văn.
Đại hoa: “Chị thuộc Tinh Xuyên đảng.”
Minh Tinh: …
Ngờ đâu dưới màn ảnh là một bà cô hủ nữ thích đọc H văn!!
Minh Tinh: “Anh Trịnh có biết không?”
Đại hoa: “Sao biết được, chị tự YY thôi.”
Minh Tinh: “…Vậy chị nói cho em làm gì?”
Đại hoa: “Vì chị ngửi được mùi vị trên người em, một loại mùi vị đặc thù, vô cùng thân thiết.”
Ảo giác hả bà chị?
Minh Tinh: “Chị này, em nói cho chị nghe, Tinh Xuyên đảng không có tương lai đâu, em khuyên chị sớm quay đầu chèo thuyền Nhất Tam đi, bên đấy mới là vương đạo.”
Đại hoa khiếp sợ nhìn hắn: “Xin chỉ giáo.”
Minh Tinh lập tức cung cấp tư liệu đen tối của Ảnh Đế và Tiểu Thịt Tươi cho cô.
Hint đủ, đường nhiều, lại còn mary sue.
Đại hoa dưới sự chỉ dẫn của Minh Tinh, dần dần thấy trước mắt mở ra chân trời mới.
Minh Tinh: “Cả tam giác của Tiểu Duệ cũng là dưa hấu.”
“Trời ạ, sao Tiểu Duệ của chúng ta lại có thể moe như vậy!!” Đại hoa đã hoàn toàn bước vào chân trời mới ôm mặt thét lên.
Sau khi cùng Minh Tinh mật đàm xong, Đại hoa mở clone Weibo của mình đăng một status khiến vô số con dân Tinh Xuyên đảng tan nát cõi lòng.
[Xin lỗi mấy thím, em trèo tường rồi, từ nay về sau em không viết đồng nhân Tinh Xuyên nữa, em sang Nhất Tam đảng đây! Moa moa~]
Thì ra Đại hoa không chỉ là con dân Tinh Xuyên đảng, mà còn là bang chủ của Tinh Xuyên đảng.
Tối đó Minh Tinh quay xong thì nói chuyện này cho Đường Hâm Thành, giọng hắn đắc ý vô cùng.
Minh Tinh: “Thấy chiêu họa thủy đông dẫn của anh thế nào?”
Đường Hâm Thành: “Hay lắm…” Tiện lắm!
Minh Tinh nhoài người ra cửa sổ, đưa mắt nhìn bầu trời đầy sao, dài giọng nói: “Bao giờ Hâm Hâm mới đến thăm anh?”
Người không biết còn tưởng đi thăm tù.
Đường Hâm Thành cũng nhoài người ra cửa sổ, ngắm chung một bầu trời đầy sao với Minh Tinh, cong môi cười: “Vậy…vậy cuối tuần nhé.”
Minh Tinh lập tức đứng thẳng lưng: “Thật không?”
“Thật.”
“Tốt quá à!” Hắn cười như một thằng ngáo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.