Vì Si Mê Người [Cưới Trước Yêu Sau]
Chương 23:
Lục Kim Nghi
25/11/2023
Không hề nghĩ sẽ gặp lại anh ta ở nơi này, Ninh Chi do dự có phải nên chào hỏi một câu hay không?
Hề Lan Dự chợt rũ mắt, khóe môi nhếch lên, hơi mang ý mỉa mai:
“Ôm đủ chưa?”
Sự xa cách trong giọng nói quá mức rõ ràng, Ninh Chi cuống quýt thối lui, nhỏ giọng nói câu “cảm ơn.”
Hề Lan Dự không phản ứng, cũng không nhìn cô thêm lần nào, sải bước mà rời đi ở chỗ ngoặt.
Anh ta có lẽ là vai chính trong đêm nay. Phía sau anh ta là một đám người, nhưng những người đó ánh mắt nhìn cô cũng không hề thân thiện, thậm chí mang theo chút vui sướng khi có người bị hắt hủi.
Ninh Chi lý giải điều này như sau: Đã có quá nhiều phụ nữ từng nhào vào ngực anh ta, bọn họ cho rằng cô cũng là một trong số đó.
……
Ninh Chi từng hỏi qua Hề Lan Dự liệu cô có cần giữ bí mật chuyện kết hôn hay không.
Hề Lan Dự ngay lúc đó trả lời là:
“Tùy tình huống.”
Hôm nay Hề Lan Dự tỏ ra xa cách như vậy, làm Ninh Chi ý thức được, sự lạnh lẽo mà cô cảm nhận khi hai người mới gặp mặt đều không phải là ảo giác.
Thực ra, một Hề Lan Dự chân chính còn có chút lạnh lùng hơn cả hôm ấy.
—
Mấy ngày sau đó, Ninh Chi gặp được một vị khách không mời mà đến, chính là bà của cô, Ninh Tương Lan.
Bà cô tuy rằng tuổi đã cao nhưng lại rất thời thượng. Máy bay hay tàu cao tốc đều không ngán, nói đến là đến.
Lúc Ninh Chi ra đón bà, bà đang nói chuyện phiếm với một bác gái tình cờ gặp bên đường.
“Cháu gái tôi vừa mới kết hôn, tôi đến xem một chút.”
“Chẳng phải cứ đi đăng ký kết hôn trước rồi mới tổ chức đám cưới sao? Người trẻ bây giờ yêu đương đều làm vậy cả.”
“Sinh con gì chứ? Vợ chồng son mới vừa kết hôn, không để tận hưởng mấy năm được sao? Dù sao tôi cũng không vội, tôi chỉ hy vọng bên cạnh nó có người yêu thương chăm sóc thôi.”
Ninh Chi kéo lại chiếc mũ để chắn gió, đi đến chỗ bà:
“Bà ngoại.”
Ninh Tương Lan dường như muốn đem cô ra khoe, vẻ mặt đắc ý:
“Xem này, cháu gái tôi đó, xinh đẹp phải không?”
Thật vất vả mới kéo được bà ngoại lên xe, Ninh Chi quay đầu nói:
“Bà ngoại, bà về sau đừng cùng người xa lạ nói chuyện phiếm, hiện tại bên ngoài kẻ lừa đảo rất nhiều, không an toàn.”
Ninh Tương Lan không để bụng:
“Bà sống đã từng này tuổi, còn nhìn không ra ai trong lòng có quỷ hay không sao?”
Người nói vô tâm, người nghe cố ý.
Trái tim Ninh Chi nháy mắt rơi rớt một nhịp, còn tưởng rằng chuyện kết hôn giả của mình bị phát hiện.
Cô nhìn qua, thấy bà mình thái độ vẫn bình thường, lúc này mới yên tâm đánh xe về nhà.
Hề Lan Dự chợt rũ mắt, khóe môi nhếch lên, hơi mang ý mỉa mai:
“Ôm đủ chưa?”
Sự xa cách trong giọng nói quá mức rõ ràng, Ninh Chi cuống quýt thối lui, nhỏ giọng nói câu “cảm ơn.”
Hề Lan Dự không phản ứng, cũng không nhìn cô thêm lần nào, sải bước mà rời đi ở chỗ ngoặt.
Anh ta có lẽ là vai chính trong đêm nay. Phía sau anh ta là một đám người, nhưng những người đó ánh mắt nhìn cô cũng không hề thân thiện, thậm chí mang theo chút vui sướng khi có người bị hắt hủi.
Ninh Chi lý giải điều này như sau: Đã có quá nhiều phụ nữ từng nhào vào ngực anh ta, bọn họ cho rằng cô cũng là một trong số đó.
……
Ninh Chi từng hỏi qua Hề Lan Dự liệu cô có cần giữ bí mật chuyện kết hôn hay không.
Hề Lan Dự ngay lúc đó trả lời là:
“Tùy tình huống.”
Hôm nay Hề Lan Dự tỏ ra xa cách như vậy, làm Ninh Chi ý thức được, sự lạnh lẽo mà cô cảm nhận khi hai người mới gặp mặt đều không phải là ảo giác.
Thực ra, một Hề Lan Dự chân chính còn có chút lạnh lùng hơn cả hôm ấy.
—
Mấy ngày sau đó, Ninh Chi gặp được một vị khách không mời mà đến, chính là bà của cô, Ninh Tương Lan.
Bà cô tuy rằng tuổi đã cao nhưng lại rất thời thượng. Máy bay hay tàu cao tốc đều không ngán, nói đến là đến.
Lúc Ninh Chi ra đón bà, bà đang nói chuyện phiếm với một bác gái tình cờ gặp bên đường.
“Cháu gái tôi vừa mới kết hôn, tôi đến xem một chút.”
“Chẳng phải cứ đi đăng ký kết hôn trước rồi mới tổ chức đám cưới sao? Người trẻ bây giờ yêu đương đều làm vậy cả.”
“Sinh con gì chứ? Vợ chồng son mới vừa kết hôn, không để tận hưởng mấy năm được sao? Dù sao tôi cũng không vội, tôi chỉ hy vọng bên cạnh nó có người yêu thương chăm sóc thôi.”
Ninh Chi kéo lại chiếc mũ để chắn gió, đi đến chỗ bà:
“Bà ngoại.”
Ninh Tương Lan dường như muốn đem cô ra khoe, vẻ mặt đắc ý:
“Xem này, cháu gái tôi đó, xinh đẹp phải không?”
Thật vất vả mới kéo được bà ngoại lên xe, Ninh Chi quay đầu nói:
“Bà ngoại, bà về sau đừng cùng người xa lạ nói chuyện phiếm, hiện tại bên ngoài kẻ lừa đảo rất nhiều, không an toàn.”
Ninh Tương Lan không để bụng:
“Bà sống đã từng này tuổi, còn nhìn không ra ai trong lòng có quỷ hay không sao?”
Người nói vô tâm, người nghe cố ý.
Trái tim Ninh Chi nháy mắt rơi rớt một nhịp, còn tưởng rằng chuyện kết hôn giả của mình bị phát hiện.
Cô nhìn qua, thấy bà mình thái độ vẫn bình thường, lúc này mới yên tâm đánh xe về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.