Chương 56
Tịch Ân
26/02/2024
Đêm đó hai người ngủ chung với nhau, lần đầu tiên ôm bạn gái ngủ nên Phong An Huy cực kỳ lo lắng đến nỗi không ngủ được
Tầm hơn 4 giờ sáng, Phong An Huy đã tỉnh rồi chui ra khỏi lều đi chuẩn bị đồ ăn sáng cho Uyển Ngưng.Sau khi vệ sinh cá nhân xong Phong An Huy đi ra ô tô lấy đồ, khi kéo ngăn tủ ra một bao thuốc lá đã thu hút sự chú ý của anh.Anh chưa thấy cô hút thuốc bao giờ tại sao lại có một bao thuốc trên xe chứ? Đây là bao thuốc của ai?
Một đống suy nghĩ khiến cho Phong An Huy đau đầu, cuối cùng thì anh vẫn đặt bao thuốc về chỗ cũ rồi rời khỏi xe
Uyển Ngưng tỉnh dậy không thấy anh ở bên trong lều thì hoảng sợ vội vàng cầm lấy áo khoác rồi đi ra bên ngoài.Bầu không khí lạnh lẽo đã khiến cho cô tỉnh ngủ hẳn, nhìn Phong An Huy ngồi bên cạnh bếp lửa Uyển Ngưng không khỏi phì cười: " sao anh dậy sớm vậy? Ngủ chung không thoải mái sao? "
Phong An Huy quay sang nhìn cô sau đó khẽ mím môi rồi lắc đầu: " anh nấu đồ ăn sáng cho em! "
- " đồ ăn sáng? "
Phong An Huy ừm một tiếng rồi lại yên tĩnh không nói gì nữa, Uyển Ngưng thấy thái độ khác lạ của Phong An Huy thì không khỏi tò mò không biết thứ gì đã khiến cho anh không vui.Cô tiến đến chỗ của anh ôm anh từ phía sau rồi hỏi: " Có chuyện gì khiến cho anh không vui sao? "
Phong An Huy nghe vậy không khỏi mím môi im lặng không trả lời, Uyển Ngưng thấy vậy liền lay lay người anh nhất quyết bắt anh phải nói ra chuyện gì khiến anh không vui: " mau nói đi! em sẽ lay đến khi nào anh chịu nói thì thôi đó nha "
Anh nghe vậy liền nắm lấy tay cô sau đó kéo Uyển Ngưng ngồi xuống bên cạnh rồi nhìn chằm chằm vào cô, hành động của anh như vậy càng khiến cho cô lo ngại: " s…sao vậy? "
- " Uyển Ngưng…em có từng giấu anh đi hút thuốc không? "
Nghe xong câu hỏi của Phong An Huy, Uyển Ngưng lúc này mới ngơ ra đó load thông tin trong vòng vài giây sau đó trả lời anh với thái độ vô cùng nghiêm túc: " em không!! "
- " vừa rồi anh có thấy một bao thuốc ở trên xe của em…nên anh nghĩ…" Phong An Huy ngượng ngùng giải thích mọi chuyện cho Uyển Ngưng.Sau khi nghe xong, Uyển Ngưng suy tư rồi nói: " hình như là của Giang Ngộ! Cậu ta có hút thuốc mà "
Phong An Huy nghe thấy Uyển Ngưng nhắc đến Giang Ngộ thì cực kỳ không vui.Làm sao anh quên được việc cậu ta cũng đã từng tỏ tình với Uyển Ngưng cơ chứ?
Phong An Huy hừ một tiếng ghen tị lằng nhằng, cô lần nữa cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn rất kiên nhẫn giải thích: " nếu anh không thích thì em sẽ tránh xa cậu ta!! được không? "
Anh quay lại nhìn chằm chằm vào Uyển Ngưng sau đó đưa tay lên bóp má cô: " nhất định phải tránh xa"
- " đã rõ!! Anh nấu gì vậy? "
Phong An Huy cầm lấy xiên thịt đang nướng lên cho cô xem, nào ngờ nó đã bị cháy đen rồi.Vừa rồi hai người nói chuyện với nhau nên anh quên không lật xiên thịt khiến cho một mặt đã cháy đen
Cô thấy Phong An Huy định rụt tay lại giấu đi xiên thịt, Uyển Ngưng không suy nghĩ gì lập tức giữ lấy tay anh: " không sao! Vẫn ăn được mà "
- " đừng ăn thì hơn "
Vừa dứt lời, Uyển Ngưng đã cúi xuống cắn một miếng thịt.Phong An Huy hoảng sợ vội vàng bóp miệng Uyển Ngưng: " em làm gì vậy chứ!! Nhè ra "
Thấy Uyển Ngưng không có ý định sẽ nhổ miếng thịt ra, anh đưa tay lên có ý sẽ cho vào miệng cô lấy miếng thịt ra: " nhè ra nếu không thì đừng trách anh "
Cô thấy vậy liền gật đầu tỏ ý sẽ nhổ miếng thịt ra, Phong An Huy lập tức buông lỏng tay ra để cô có thể di chuyển ai ngờ Uyển Ngưng nhân cơ hội đó mà ăn miếng thịt rồi lập tức nuốt vào bụng
- " con bé này…sao em dám? "
Cô ngồi bên cạnh chống tay vào cằm quay sang mỉm cười nhìn anh: " rất ngon nha…Anh đã rất cố gắng! Cảm ơn anh rất nhiều "
Nhìn bộ dạng của cô lúc này trông chẳng khác gì một con hồ ly nhỏ đi quyến rũ người khác khiến cho người nào đó mê mẩn.Phong An Huy nghe thấy bạn gái khen thì đỏ bừng mặt xấu hổ, anh ngượng ngùng đưa tay lên gãi đầu: " ờm…anh…"
Uyển Ngưng thấy vậy càng nở nụ cười tươi tắn, đưa tay cầm lấy xiên thịt trong tay của anh nhưng ai ngờ lại bị anh đòi lại thậm chí Phong An Huy còn nhìn cô với ánh mắt cực kỳ không hài lòng: " thứ này nhất định không thể ăn!! "
Tầm hơn 4 giờ sáng, Phong An Huy đã tỉnh rồi chui ra khỏi lều đi chuẩn bị đồ ăn sáng cho Uyển Ngưng.Sau khi vệ sinh cá nhân xong Phong An Huy đi ra ô tô lấy đồ, khi kéo ngăn tủ ra một bao thuốc lá đã thu hút sự chú ý của anh.Anh chưa thấy cô hút thuốc bao giờ tại sao lại có một bao thuốc trên xe chứ? Đây là bao thuốc của ai?
Một đống suy nghĩ khiến cho Phong An Huy đau đầu, cuối cùng thì anh vẫn đặt bao thuốc về chỗ cũ rồi rời khỏi xe
Uyển Ngưng tỉnh dậy không thấy anh ở bên trong lều thì hoảng sợ vội vàng cầm lấy áo khoác rồi đi ra bên ngoài.Bầu không khí lạnh lẽo đã khiến cho cô tỉnh ngủ hẳn, nhìn Phong An Huy ngồi bên cạnh bếp lửa Uyển Ngưng không khỏi phì cười: " sao anh dậy sớm vậy? Ngủ chung không thoải mái sao? "
Phong An Huy quay sang nhìn cô sau đó khẽ mím môi rồi lắc đầu: " anh nấu đồ ăn sáng cho em! "
- " đồ ăn sáng? "
Phong An Huy ừm một tiếng rồi lại yên tĩnh không nói gì nữa, Uyển Ngưng thấy thái độ khác lạ của Phong An Huy thì không khỏi tò mò không biết thứ gì đã khiến cho anh không vui.Cô tiến đến chỗ của anh ôm anh từ phía sau rồi hỏi: " Có chuyện gì khiến cho anh không vui sao? "
Phong An Huy nghe vậy không khỏi mím môi im lặng không trả lời, Uyển Ngưng thấy vậy liền lay lay người anh nhất quyết bắt anh phải nói ra chuyện gì khiến anh không vui: " mau nói đi! em sẽ lay đến khi nào anh chịu nói thì thôi đó nha "
Anh nghe vậy liền nắm lấy tay cô sau đó kéo Uyển Ngưng ngồi xuống bên cạnh rồi nhìn chằm chằm vào cô, hành động của anh như vậy càng khiến cho cô lo ngại: " s…sao vậy? "
- " Uyển Ngưng…em có từng giấu anh đi hút thuốc không? "
Nghe xong câu hỏi của Phong An Huy, Uyển Ngưng lúc này mới ngơ ra đó load thông tin trong vòng vài giây sau đó trả lời anh với thái độ vô cùng nghiêm túc: " em không!! "
- " vừa rồi anh có thấy một bao thuốc ở trên xe của em…nên anh nghĩ…" Phong An Huy ngượng ngùng giải thích mọi chuyện cho Uyển Ngưng.Sau khi nghe xong, Uyển Ngưng suy tư rồi nói: " hình như là của Giang Ngộ! Cậu ta có hút thuốc mà "
Phong An Huy nghe thấy Uyển Ngưng nhắc đến Giang Ngộ thì cực kỳ không vui.Làm sao anh quên được việc cậu ta cũng đã từng tỏ tình với Uyển Ngưng cơ chứ?
Phong An Huy hừ một tiếng ghen tị lằng nhằng, cô lần nữa cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn rất kiên nhẫn giải thích: " nếu anh không thích thì em sẽ tránh xa cậu ta!! được không? "
Anh quay lại nhìn chằm chằm vào Uyển Ngưng sau đó đưa tay lên bóp má cô: " nhất định phải tránh xa"
- " đã rõ!! Anh nấu gì vậy? "
Phong An Huy cầm lấy xiên thịt đang nướng lên cho cô xem, nào ngờ nó đã bị cháy đen rồi.Vừa rồi hai người nói chuyện với nhau nên anh quên không lật xiên thịt khiến cho một mặt đã cháy đen
Cô thấy Phong An Huy định rụt tay lại giấu đi xiên thịt, Uyển Ngưng không suy nghĩ gì lập tức giữ lấy tay anh: " không sao! Vẫn ăn được mà "
- " đừng ăn thì hơn "
Vừa dứt lời, Uyển Ngưng đã cúi xuống cắn một miếng thịt.Phong An Huy hoảng sợ vội vàng bóp miệng Uyển Ngưng: " em làm gì vậy chứ!! Nhè ra "
Thấy Uyển Ngưng không có ý định sẽ nhổ miếng thịt ra, anh đưa tay lên có ý sẽ cho vào miệng cô lấy miếng thịt ra: " nhè ra nếu không thì đừng trách anh "
Cô thấy vậy liền gật đầu tỏ ý sẽ nhổ miếng thịt ra, Phong An Huy lập tức buông lỏng tay ra để cô có thể di chuyển ai ngờ Uyển Ngưng nhân cơ hội đó mà ăn miếng thịt rồi lập tức nuốt vào bụng
- " con bé này…sao em dám? "
Cô ngồi bên cạnh chống tay vào cằm quay sang mỉm cười nhìn anh: " rất ngon nha…Anh đã rất cố gắng! Cảm ơn anh rất nhiều "
Nhìn bộ dạng của cô lúc này trông chẳng khác gì một con hồ ly nhỏ đi quyến rũ người khác khiến cho người nào đó mê mẩn.Phong An Huy nghe thấy bạn gái khen thì đỏ bừng mặt xấu hổ, anh ngượng ngùng đưa tay lên gãi đầu: " ờm…anh…"
Uyển Ngưng thấy vậy càng nở nụ cười tươi tắn, đưa tay cầm lấy xiên thịt trong tay của anh nhưng ai ngờ lại bị anh đòi lại thậm chí Phong An Huy còn nhìn cô với ánh mắt cực kỳ không hài lòng: " thứ này nhất định không thể ăn!! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.