Chương 12: Giấu diếm
Tịch Ân
24/08/2023
Uyển Ngưng quay sang nhìn về phía hai chú mèo đã được ăn uống no căng bụng đang ngủ say trong lồng thì cũng hơi đáng yêu.Uyển Ngưng thở dài một hơi, dù sao cũng đã nhặt hai chú mèo về rồi cũng là thể đem bỏ chúng ở chỗ đó được nên bây giờ chỉ có thể...giấu diếm anh ta mà thôi!! Cách thức đơn giản nhất không sợ anh ta phát hiện
Thế là Uyển Ngưng chuyển hướng lái xe về phía căn biệt thự, cô dừng xe ở trong bãi đỗ ngó quanh một hồi sau đó mang bánh vào trong nhà chỉ đợi lúc Phong An Huy đi ngủ , cô sẽ xuống đây rồi đem chúng về phòng
Vừa mang bánh vào cửa đã thấy Phong An Huy mặt mày cau có đứng ở giữa phòng khách nhìn chằm chằm vào Uyển Ngưng khiến cho cô giật mình
- " đi đâu mà giờ này mới về? " Phong An Huy khoanh tay trước ngực cau mày nhìn Uyển Ngưng , cô đưa tay phủi nước mưa trên quần áo rồi đi đến đưa bánh ngọt cho Phong An Huy
- " của cậu! "
Anh ta không nhúc nhích vẫn đứng im một chỗ không có ý sẽ cầm lấy bánh ngọt mà Uyển Ngưng mua.Cô liền chuyển hướng sang đưa cho người hầu, Phong An Huy nhìn thấy túi áo cô phồng lên liền lấy ở bên trong ra một túi đồ ăn
- " ...cậu lén ăn ở ngoài? "
Uyển Ngưng nhìn túi đồ ăn mà bản thân đang ăn được một nửa hiện tại đang ở trong tay Phong An Huy , cô cười ngượng: " t...tôi đói!! Ai bảo cậu không cho tôi ăn cơm! "
Nếu Phong An Huy không lấy ra chắc Uyển Ngưng cũng quên mất vẫn còn một túi đồ ăn ở đó.Phong An Huy không biết nói gì hơn liền xoay người đi vào trong phòng ăn
- " vào ăn cơm!! "
Uyển Ngưng gật đầu sau đó đi theo Phong An Huy vào trong phòng ăn , chỉ chờ đến lúc anh ta ngồi ăn cơm một mình.Uyển Ngưng lấy cớ ra ngoài lấy đồ sau đó chạy vội đến gara để mang hai chú mèo về phòng của mình
Đặt chuồng mèo vào bên trong phòng thay đồ , Uyển Ngưng không quên đem vài đồ đặt ở đó để che đi lồng.Uyển Ngưng quỳ hẳn xuống ngắm nhìn hai chú mèo đang ngủ say ở bên trong thủ thỉ: " Ngày mai mẹ sẽ mua cho hai đứa nhà mới nhé? mong ông nội Phong của hai đứa không phát hiện ra "
Sau khi chắc chắn rằng chỗ này sẽ không bị ai phát hiện ra , Uyển Ngưng lập tức chạy xuống nhà dưới để xem tình hình của Phong An Huy ai ngờ lại thấy cậu ta đang ngồi ở sofa thưởng thức bánh ngọt cô mới mang về
Vừa nhìn thấy Uyển Ngưng đi xuống, Phong An Huy hừ một tiếng rồi quay đi chỗ khác tỏ thái độ giận dỗi.Cô nhìn thấy hành động của anh ta cũng chỉ biết cười sau đó đi đến cung kính rót trà đặt xuống trước mặt anh ta
- " Cậu chủ! Trà của cậu "
- " hừ!! "
- " ... " Uyển Ngưng nở nụ cười ngượng ngùng quay sang nhìn người hầu đứng ở gần đó.Người hầu thấy vậy liền đi đến nói nhỏ với cô: " Vừa rồi cậu chủ không thấy quản gia quay lại nên đã bỏ bữa ạ! "
- " Cậu chủ chưa ăn xong? "
- " Dạ vâng...Cậu chủ nói muốn đợi quản gia quay lại ạ " Người hầu nói hết sự tình lúc Uyển Ngưng rời đi , cô quay sang hơi khó hiểu nhìn anh ta.Gì đây? Con người này có thói quen phải có cô ở bên cạnh thì mới ăn cơm từ bao giờ đây?Sao cô không biết
Uyển Ngưng mỉm cười cúi xuống nói nhỏ: " Cậu chủ...có muốn ăn cơm không? Tôi thử làm cơm cho cậu ăn nhé? "
Phong An Huy quay sang cười lạnh nhìn Uyển Ngưng: " không thèm!! "
Uyển Ngưng đặt bát cơm thứ 3 xuống trước mặt của Phong An Huy , cô cũng không biết nói gì hơn.Vừa rồi anh ta bảo không thèm vậy mà sau khi cô đi vào trong phòng bếp trổ tài làm món cơm rang thì anh ta đã ăn hết hai bát hiện tại đang chuẩn bị ăn thêm bát thứ ba
Con người này thật khó hiểu...phiền chết mất
Ăn xong bát thứ ba , Phong An Huy sờ xuống bụng của mình rồi đặt cốc nước lạnh xuống.Uyển Ngưng cầm lấy cốc nước đem để vào trong máy rửa bát , cô lau tay vào tấm khăn quay lại nhìn Phong An Huy với ánh mắt coi thường
- " cậu là heo!!! "
Phong An Huy giả bộ không nghe thấy gì hết ra lệnh cho Uyển Ngưng mang cho mình thêm một cốc nước lạnh nữa: " Nước lạnh!! "
Uyển Ngưng xoay người mở tủ ra lấy chai nước cho anh ta sau đó trực tiếp ném cho Phong An Huy.Bản thân cởi tạp dề ra đem cho người hầu: " mang đi giặt đi!! "
Phong An Huy chống cằm nhìn từng hành động của Uyển Ngưng sau đó rất bình tĩnh nói: " mai cậu hãy làm bữa sáng cho tôi!! Không từ bây giờ bữa sáng và trưa cậu phải làm đồ ăn cho tôi "
- " ông cố nội!! Cậu bớt hành hạ tôi đi...cậu xem!! Bình thường tôi ngủ lúc..."
- " Gấp đôi!! " Phong An Huy không thèm nhìn Uyển Ngưng một cái , anh ta đứng dậy đi về phía cửa.Cô lập tức gật đầu , thái độ lập tức thay đổi: " vâng!! Cậu chủ đã đến giờ nghỉ ngơi rồi ạ "
Phong An Huy hài lòng với thái độ của Uyển Ngưng , gật nhẹ đầu sau đó đi về phòng ngủ của mình.Cô lập tức đi theo Phong An Huy đến phòng ngủ để giúp anh ta trải chăn gối
- " Đúng rồi...vị tiểu thư của Doãn gia đã đồng ý gặp mặt rồi! Tối mai lúc 7 giờ tại nhà hàng Sava "
Phong An Huy ngắm nhìn bản thân mình trong gương , đưa tay sờ lên má của mình rồi khẽ gật đầu hài lòng: " quá đẹp trai!! "
- " cậu chủ..."
Phong An Huy lau tay vào khăn sau đó đi ra bên ngoài: " Tôi nghe thấy rồi!! đã chuẩn bị mấy món đồ kia cho tôi chưa? "
- " đã chuẩn bị xong rồi ạ "
Phong An Huy gật đầu sau đó trực tiếp cởi áo trước ngực của Uyển Ngưng , thuận tay liền ném vào trong lòng của cô rồi nằm phịch xuống giường: " ah... một ngày mệt mỏi...mau mau tắt điện đi!! "
Uyển Ngưng cầm áo trong tay đi đến bật đèn ngủ lên rồi chỉnh ánh sáng cho thấp xuống để Phong An Huy ngủ.Cái tên này sợ ma nên lúc ngủ bắt cô không được tắt đèn ngủ của hắn , trước kia không quen chỉnh ánh sáng nên lần nào cũng bị anh ta giữ lại bắt cô chỉnh ánh sáng đến lúc nào Phong An Huy cảm thấy hài lòng thì thôi
Thế là Uyển Ngưng chuyển hướng lái xe về phía căn biệt thự, cô dừng xe ở trong bãi đỗ ngó quanh một hồi sau đó mang bánh vào trong nhà chỉ đợi lúc Phong An Huy đi ngủ , cô sẽ xuống đây rồi đem chúng về phòng
Vừa mang bánh vào cửa đã thấy Phong An Huy mặt mày cau có đứng ở giữa phòng khách nhìn chằm chằm vào Uyển Ngưng khiến cho cô giật mình
- " đi đâu mà giờ này mới về? " Phong An Huy khoanh tay trước ngực cau mày nhìn Uyển Ngưng , cô đưa tay phủi nước mưa trên quần áo rồi đi đến đưa bánh ngọt cho Phong An Huy
- " của cậu! "
Anh ta không nhúc nhích vẫn đứng im một chỗ không có ý sẽ cầm lấy bánh ngọt mà Uyển Ngưng mua.Cô liền chuyển hướng sang đưa cho người hầu, Phong An Huy nhìn thấy túi áo cô phồng lên liền lấy ở bên trong ra một túi đồ ăn
- " ...cậu lén ăn ở ngoài? "
Uyển Ngưng nhìn túi đồ ăn mà bản thân đang ăn được một nửa hiện tại đang ở trong tay Phong An Huy , cô cười ngượng: " t...tôi đói!! Ai bảo cậu không cho tôi ăn cơm! "
Nếu Phong An Huy không lấy ra chắc Uyển Ngưng cũng quên mất vẫn còn một túi đồ ăn ở đó.Phong An Huy không biết nói gì hơn liền xoay người đi vào trong phòng ăn
- " vào ăn cơm!! "
Uyển Ngưng gật đầu sau đó đi theo Phong An Huy vào trong phòng ăn , chỉ chờ đến lúc anh ta ngồi ăn cơm một mình.Uyển Ngưng lấy cớ ra ngoài lấy đồ sau đó chạy vội đến gara để mang hai chú mèo về phòng của mình
Đặt chuồng mèo vào bên trong phòng thay đồ , Uyển Ngưng không quên đem vài đồ đặt ở đó để che đi lồng.Uyển Ngưng quỳ hẳn xuống ngắm nhìn hai chú mèo đang ngủ say ở bên trong thủ thỉ: " Ngày mai mẹ sẽ mua cho hai đứa nhà mới nhé? mong ông nội Phong của hai đứa không phát hiện ra "
Sau khi chắc chắn rằng chỗ này sẽ không bị ai phát hiện ra , Uyển Ngưng lập tức chạy xuống nhà dưới để xem tình hình của Phong An Huy ai ngờ lại thấy cậu ta đang ngồi ở sofa thưởng thức bánh ngọt cô mới mang về
Vừa nhìn thấy Uyển Ngưng đi xuống, Phong An Huy hừ một tiếng rồi quay đi chỗ khác tỏ thái độ giận dỗi.Cô nhìn thấy hành động của anh ta cũng chỉ biết cười sau đó đi đến cung kính rót trà đặt xuống trước mặt anh ta
- " Cậu chủ! Trà của cậu "
- " hừ!! "
- " ... " Uyển Ngưng nở nụ cười ngượng ngùng quay sang nhìn người hầu đứng ở gần đó.Người hầu thấy vậy liền đi đến nói nhỏ với cô: " Vừa rồi cậu chủ không thấy quản gia quay lại nên đã bỏ bữa ạ! "
- " Cậu chủ chưa ăn xong? "
- " Dạ vâng...Cậu chủ nói muốn đợi quản gia quay lại ạ " Người hầu nói hết sự tình lúc Uyển Ngưng rời đi , cô quay sang hơi khó hiểu nhìn anh ta.Gì đây? Con người này có thói quen phải có cô ở bên cạnh thì mới ăn cơm từ bao giờ đây?Sao cô không biết
Uyển Ngưng mỉm cười cúi xuống nói nhỏ: " Cậu chủ...có muốn ăn cơm không? Tôi thử làm cơm cho cậu ăn nhé? "
Phong An Huy quay sang cười lạnh nhìn Uyển Ngưng: " không thèm!! "
Uyển Ngưng đặt bát cơm thứ 3 xuống trước mặt của Phong An Huy , cô cũng không biết nói gì hơn.Vừa rồi anh ta bảo không thèm vậy mà sau khi cô đi vào trong phòng bếp trổ tài làm món cơm rang thì anh ta đã ăn hết hai bát hiện tại đang chuẩn bị ăn thêm bát thứ ba
Con người này thật khó hiểu...phiền chết mất
Ăn xong bát thứ ba , Phong An Huy sờ xuống bụng của mình rồi đặt cốc nước lạnh xuống.Uyển Ngưng cầm lấy cốc nước đem để vào trong máy rửa bát , cô lau tay vào tấm khăn quay lại nhìn Phong An Huy với ánh mắt coi thường
- " cậu là heo!!! "
Phong An Huy giả bộ không nghe thấy gì hết ra lệnh cho Uyển Ngưng mang cho mình thêm một cốc nước lạnh nữa: " Nước lạnh!! "
Uyển Ngưng xoay người mở tủ ra lấy chai nước cho anh ta sau đó trực tiếp ném cho Phong An Huy.Bản thân cởi tạp dề ra đem cho người hầu: " mang đi giặt đi!! "
Phong An Huy chống cằm nhìn từng hành động của Uyển Ngưng sau đó rất bình tĩnh nói: " mai cậu hãy làm bữa sáng cho tôi!! Không từ bây giờ bữa sáng và trưa cậu phải làm đồ ăn cho tôi "
- " ông cố nội!! Cậu bớt hành hạ tôi đi...cậu xem!! Bình thường tôi ngủ lúc..."
- " Gấp đôi!! " Phong An Huy không thèm nhìn Uyển Ngưng một cái , anh ta đứng dậy đi về phía cửa.Cô lập tức gật đầu , thái độ lập tức thay đổi: " vâng!! Cậu chủ đã đến giờ nghỉ ngơi rồi ạ "
Phong An Huy hài lòng với thái độ của Uyển Ngưng , gật nhẹ đầu sau đó đi về phòng ngủ của mình.Cô lập tức đi theo Phong An Huy đến phòng ngủ để giúp anh ta trải chăn gối
- " Đúng rồi...vị tiểu thư của Doãn gia đã đồng ý gặp mặt rồi! Tối mai lúc 7 giờ tại nhà hàng Sava "
Phong An Huy ngắm nhìn bản thân mình trong gương , đưa tay sờ lên má của mình rồi khẽ gật đầu hài lòng: " quá đẹp trai!! "
- " cậu chủ..."
Phong An Huy lau tay vào khăn sau đó đi ra bên ngoài: " Tôi nghe thấy rồi!! đã chuẩn bị mấy món đồ kia cho tôi chưa? "
- " đã chuẩn bị xong rồi ạ "
Phong An Huy gật đầu sau đó trực tiếp cởi áo trước ngực của Uyển Ngưng , thuận tay liền ném vào trong lòng của cô rồi nằm phịch xuống giường: " ah... một ngày mệt mỏi...mau mau tắt điện đi!! "
Uyển Ngưng cầm áo trong tay đi đến bật đèn ngủ lên rồi chỉnh ánh sáng cho thấp xuống để Phong An Huy ngủ.Cái tên này sợ ma nên lúc ngủ bắt cô không được tắt đèn ngủ của hắn , trước kia không quen chỉnh ánh sáng nên lần nào cũng bị anh ta giữ lại bắt cô chỉnh ánh sáng đến lúc nào Phong An Huy cảm thấy hài lòng thì thôi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.