Chương 110: Kế hoạch đính hôn
Tịch Ân
18/06/2024
Dì Trần ngồi ở xa đã thấy hai người quay lại nhìn về sau liền vẫy tay với họ ra hiệu cho hai người thấy. Phong An Huy nhìn thấy mẹ từ xa đã vẫy tay với hai người liền quay sang cô nói: " mẹ anh vẫy tay với chúng ta kìa!! "
Uyển Ngưng quay lại nhìn thấy đúng thật là dì Trần đang vẫy tay với họ.Cô liền mỉm cười rồi cũng vẫy tay lại với dì
he
Buổi lễ diễn ra khá lâu mãi khi kết thúc thì cũng đã gần tới giờ ăn cơm trưa, dì Trần nhanh chóng kéo Uyển Ngưng sang một bên chụp ảnh chung với cô
Mẹ Khương cũng vui vẻ chụp cùng hai người sau đó là cả hai gia đình chụp ảnh chung với nhau, người nào cũng có đôi có cặp chỉ riêng Uyến Noãn là đi một mình nên làm tay chụp ảnh cho mọi người
- " cũng đã muộn rồi! đi ăn thôi mẹ " Phong An Huy nhìn đồng hồ thấy đã gần đến giờ ăn cơm trưa và sáng nay
Uyển Ngưng cũng chưa ăn nhiều vừa nên khả năng bây giờ cũng đã đói
Uyển Ngưng nghe vậy liền quay sang nhìn anh với ánh mắt hết sức xúc động, hôm nay chồng của cô đã trưởng thành và có thể quan tâm chăm sóc cô rồi sao?
Dì Trần nghe xong liền nhìn đồng hồ sau đó gật đầu đưa mọi người đi đến địa điểm ăn cơm đã đặt trước. Mẹ Khương đi bên cạnh Uyển Ngưng nhìn tấm bằng đại học của con gái và nhớ đến lúc con gái lên phát biểu không khỏi cảm thấy nghẹn trong lòng, mẹ Khương giữ tay cô lại ngẩng đầu lên nhìn con gái mình: " Uyển Ngưng!"
Uyển Ngưng lập tức dừng bước quay đầu lại nhìn mẹ của mình rồi dạ một tiếng.Phong An Huy lúc này cũng dừng bước quay lại nhìn hai người sau đó nói nhỏ với Uyển Ngưng rồi đi về phía xe nhường không gian riêng tư cho hai
mẹ con
- " có chuyện gì sao mẹ?" thấy Phong An Huy đã đi xa , Uyển Ngưng liền lên tiếng hỏi mẹ.Mẹ Khương nắm lấy tay cô sau đó khẽ vỗ nhẹ lên tay con gái lớn của mình: " con làm tốt lắm!..mẹ xin lỗi vì trong thời gian qua đã làm con thất vọng nhé! "
Uyển Ngưng cười nhẹ sau đó khẽ vỗ lên bàn tay của mẹ nhẹ giọng nói: " vất vả gì đâu ạ! Dù sao mẹ cũng có nỗi khổ riêng của mình mà "
Mẹ Khương nhìn con gái đã trưởng thành không khỏi nghẹn ngào khẽ vỗ vào lưng con gái: " đi thôi! Mọi người đợi kìa "
Sau đó lén lút lau đi giọt nước mắt đọng ở khoé mắt, nhìn con gái đã trưởng thành lại có cả một mái ấm cho mình khiến cho phần nào mẹ cũng bớt lo lắng cho con gái
Phong An Huy đứng ở cửa xe chờ Uyển Ngưng bước vào bên trong sau đó chủ động đảm nhận vị trí tài xế.Uyển
Noãn nhíu mày lại tiến đến gõ cửa xe của anh chị: " mẹ bảo em sang bên xe này!"
Uyển Ngưng không nói gì chỉ quay sang bảo: "vào xe đi! "
Uyển Noãn mở cửa xe rồi ngồi vào bên trong sau đó đưa cho chị gái một hộp quà nhỏ: " Quà của đầu gỗ tặng chị!
"
- " sao lại tặng chị làm gì?" Uyển Ngưng cầm lấy món quà mà bạn trai em gái tặng cho mình.Uyển Noãn chậc một tiếng tức giận nói: " món quà hối lộ chứ sao!! "
Uyển Ngưng nhìn bông hoa nhỏ bên trong cùng với một tờ giấy ghi chú: Chúc mừng chị đã tốt nghiệp! Em có món quà nhỏ này mong chị có thể giúp em trông chừng em gái chị một thời gian....
Uyển Ngưng đọc xong liền quay lại nhìn em gái của mình: " hai đứa có chuyện gì à? "
-" Đầu gỗ đi thực tập ở thành phố khác! Không cho em tiếp xúc với những người khác! Vì không tin tưởng nên mới bảo chị đấy "
Phong An Huy vừa lái xe vừa nghe hai người nói chuyện cũng nói: " cái này anh đồng ý với cậu ta! "
Uyển Ngưng nghe xong liền đánh vào tay Phong An Huy hừ nhẹ một tiếng khẽ quát anh : " tập trung lái xe đi! "
Uyển Noãn thấy vậy không khỏi bĩu môi: " hừ! Em mặc kệ cậu ta! Sẽ không có ai quản được em đâu "
Cô nghe xong liền quay lại không nói gì chỉ nhìn em gái rồi lại mỉm cười.Uyển Noãn thấy vậy liền nói: " chị cười cái gì chứ!! "
Uyển Ngưng lắc đầu: "chả có gì! "
Sau khi đến địa điểm đã đặt, dì Trần kéo Phong An Huy sang một bên dò hỏi: " chuyện đính hôn con sắp xếp đến đâu rồi? Nếu chưa thì để mẹ với mẹ con bé sắp xếp luôn cho! "
Phong An Huy hừm nhẹ một tiếng: " địa điểm con cũng đã chọn rồi nhưng chưa có thời gian đến đó xem thử! Mẹ giúp con nhé...mà chuyện này không được nói cho em ấy biết đâu "
Dì Trần nghe xong liền gật đầu hài lòng với con trai: " cứ đưa địa chỉ đây! Mọi chuyện còn lại để mẹ lo cho"
Phong An Huy gật đầu rồi thì thầm to nhỏ gì đó với dì Trần một hồi sau đó dì Trần hài lòng quay về bàn ăn
Vốn dĩ chuyện đính hôn này Uyển Ngưng cũng đã biết rằng một ngày nào đó hai người cũng sẽ đính hôn với nhau nhưng lần này Phong An Huy muốn làm cho cô bất ngờ nên mới không nói gì về chuyện này cả
Uyển Ngưng quay lại nhìn thấy đúng thật là dì Trần đang vẫy tay với họ.Cô liền mỉm cười rồi cũng vẫy tay lại với dì
he
Buổi lễ diễn ra khá lâu mãi khi kết thúc thì cũng đã gần tới giờ ăn cơm trưa, dì Trần nhanh chóng kéo Uyển Ngưng sang một bên chụp ảnh chung với cô
Mẹ Khương cũng vui vẻ chụp cùng hai người sau đó là cả hai gia đình chụp ảnh chung với nhau, người nào cũng có đôi có cặp chỉ riêng Uyến Noãn là đi một mình nên làm tay chụp ảnh cho mọi người
- " cũng đã muộn rồi! đi ăn thôi mẹ " Phong An Huy nhìn đồng hồ thấy đã gần đến giờ ăn cơm trưa và sáng nay
Uyển Ngưng cũng chưa ăn nhiều vừa nên khả năng bây giờ cũng đã đói
Uyển Ngưng nghe vậy liền quay sang nhìn anh với ánh mắt hết sức xúc động, hôm nay chồng của cô đã trưởng thành và có thể quan tâm chăm sóc cô rồi sao?
Dì Trần nghe xong liền nhìn đồng hồ sau đó gật đầu đưa mọi người đi đến địa điểm ăn cơm đã đặt trước. Mẹ Khương đi bên cạnh Uyển Ngưng nhìn tấm bằng đại học của con gái và nhớ đến lúc con gái lên phát biểu không khỏi cảm thấy nghẹn trong lòng, mẹ Khương giữ tay cô lại ngẩng đầu lên nhìn con gái mình: " Uyển Ngưng!"
Uyển Ngưng lập tức dừng bước quay đầu lại nhìn mẹ của mình rồi dạ một tiếng.Phong An Huy lúc này cũng dừng bước quay lại nhìn hai người sau đó nói nhỏ với Uyển Ngưng rồi đi về phía xe nhường không gian riêng tư cho hai
mẹ con
- " có chuyện gì sao mẹ?" thấy Phong An Huy đã đi xa , Uyển Ngưng liền lên tiếng hỏi mẹ.Mẹ Khương nắm lấy tay cô sau đó khẽ vỗ nhẹ lên tay con gái lớn của mình: " con làm tốt lắm!..mẹ xin lỗi vì trong thời gian qua đã làm con thất vọng nhé! "
Uyển Ngưng cười nhẹ sau đó khẽ vỗ lên bàn tay của mẹ nhẹ giọng nói: " vất vả gì đâu ạ! Dù sao mẹ cũng có nỗi khổ riêng của mình mà "
Mẹ Khương nhìn con gái đã trưởng thành không khỏi nghẹn ngào khẽ vỗ vào lưng con gái: " đi thôi! Mọi người đợi kìa "
Sau đó lén lút lau đi giọt nước mắt đọng ở khoé mắt, nhìn con gái đã trưởng thành lại có cả một mái ấm cho mình khiến cho phần nào mẹ cũng bớt lo lắng cho con gái
Phong An Huy đứng ở cửa xe chờ Uyển Ngưng bước vào bên trong sau đó chủ động đảm nhận vị trí tài xế.Uyển
Noãn nhíu mày lại tiến đến gõ cửa xe của anh chị: " mẹ bảo em sang bên xe này!"
Uyển Ngưng không nói gì chỉ quay sang bảo: "vào xe đi! "
Uyển Noãn mở cửa xe rồi ngồi vào bên trong sau đó đưa cho chị gái một hộp quà nhỏ: " Quà của đầu gỗ tặng chị!
"
- " sao lại tặng chị làm gì?" Uyển Ngưng cầm lấy món quà mà bạn trai em gái tặng cho mình.Uyển Noãn chậc một tiếng tức giận nói: " món quà hối lộ chứ sao!! "
Uyển Ngưng nhìn bông hoa nhỏ bên trong cùng với một tờ giấy ghi chú: Chúc mừng chị đã tốt nghiệp! Em có món quà nhỏ này mong chị có thể giúp em trông chừng em gái chị một thời gian....
Uyển Ngưng đọc xong liền quay lại nhìn em gái của mình: " hai đứa có chuyện gì à? "
-" Đầu gỗ đi thực tập ở thành phố khác! Không cho em tiếp xúc với những người khác! Vì không tin tưởng nên mới bảo chị đấy "
Phong An Huy vừa lái xe vừa nghe hai người nói chuyện cũng nói: " cái này anh đồng ý với cậu ta! "
Uyển Ngưng nghe xong liền đánh vào tay Phong An Huy hừ nhẹ một tiếng khẽ quát anh : " tập trung lái xe đi! "
Uyển Noãn thấy vậy không khỏi bĩu môi: " hừ! Em mặc kệ cậu ta! Sẽ không có ai quản được em đâu "
Cô nghe xong liền quay lại không nói gì chỉ nhìn em gái rồi lại mỉm cười.Uyển Noãn thấy vậy liền nói: " chị cười cái gì chứ!! "
Uyển Ngưng lắc đầu: "chả có gì! "
Sau khi đến địa điểm đã đặt, dì Trần kéo Phong An Huy sang một bên dò hỏi: " chuyện đính hôn con sắp xếp đến đâu rồi? Nếu chưa thì để mẹ với mẹ con bé sắp xếp luôn cho! "
Phong An Huy hừm nhẹ một tiếng: " địa điểm con cũng đã chọn rồi nhưng chưa có thời gian đến đó xem thử! Mẹ giúp con nhé...mà chuyện này không được nói cho em ấy biết đâu "
Dì Trần nghe xong liền gật đầu hài lòng với con trai: " cứ đưa địa chỉ đây! Mọi chuyện còn lại để mẹ lo cho"
Phong An Huy gật đầu rồi thì thầm to nhỏ gì đó với dì Trần một hồi sau đó dì Trần hài lòng quay về bàn ăn
Vốn dĩ chuyện đính hôn này Uyển Ngưng cũng đã biết rằng một ngày nào đó hai người cũng sẽ đính hôn với nhau nhưng lần này Phong An Huy muốn làm cho cô bất ngờ nên mới không nói gì về chuyện này cả
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.