Chương 14
Meii Hoàng
22/12/2023
Vì sự cố chấp của cô nàng Châu Nghi và sự hết lời khuyên bảo của nhóm Bạch Quân mà hôm nay hắn đành để cho cô mang bạn nhỏ của mình ra ngoài chơi.
Tô Minh Viễn ôm bạn nhỏ nhà mình đi vệ sinh cá nhân thay đồ đẹp sau mới tranh thủ giới thiệu từng người để bạn nhỏ không bỡ ngỡ sợ hãi. Hai bàn tay nhỏ của Dạ An nắm chặt lấy tay lớn của hắn, môi xinh cứ mím lại, đôi mắt to tròn chớp chớp thắc mắc nhìn bọn họ.
"Tiểu cưng, đây là Bạch Quân và Bạch Khải, em còn nhớ không?" Giọng nói nhẹ nhàng của hắn vang bên tai bạn nhỏ, nghe tên hai người họ xong Dạ An lại ngước mắt nhìn hai vị họ Bạch thấy họ đang cười cười vẫy tay với mình cậu liền ngoan ngoãn gật gật đầu đáp "Nhớ ạ."
"Tốt lắm. Kia là Viên Hiên, còn kia là Kỷ Trạch."
".... A." Dạ An im lặng nhìn hai người họ xong lại ngoan ngoãn cúi đầu chào, giọng nhỏ kêu lên một tiếng như lời hỏi thăm.
Nhận thấy bạn nhỏ đã tiếp nhận được bọn họ Tô Minh Viễn liền giới thiệu nốt cô nàng nghịch ngợm kia "Chị gái này tên là Châu Nghi, sẽ cho em kẹo."
"Kẹo ạ."
"Ừ, cho em kẹo."
"... An chào chị ạ." Được nghe sẽ cho kẹo bạn nhỏ liền lấy hết can đảm đến đứng trước mặt cô nàng giọng ngọt chào hỏi. Châu Nghi thấy anh dâu nhỏ đến trước mặt mình chào hỏi rồi còn cả cái gương mặt dễ thương này cô nàng liền không nhịn được mà làm gương mặt khiêu kích với mấy người còn lại trong khi m.á.u mũi đang không ngừng chảy ra.
Dạ An nhìn thấy m.á.u mũi của cô nàng chảy ra liền bị doạ sợ, lạch bạch chạy về vòng tay của hắn giọng nhỏ mách "Viễn a, chị gái.... chị gái đau rồi."
"Ừ, chị gái đau." Tô Minh Viễn nói lời qua loa, thơm nhẹ xuống má nhỏ của bạn nhỏ sau ôm người đi vào bàn ăn bồi cho cái bụng nhỏ no nê căng tròn mới thôi.
Kẻ gây ra sát thương vẫn gương mặt ngây ngốc ngồi ăn sáng báo hại những thanh niên ngoài cuộc phải dọn dẹp đống tàn dư này. Kỷ Trạch ngồi xổm chọc chọc vài cái vào cánh tay cô nàng giở giọng trêu chọc "Ch.ế.t chưa?"
"Đừng ch.ế.t vội, chuyển tiền để tao làm đám t.a.ng cho mày đã rồi hãy ch.ế.t" Viên Hiên cũng không kém cạnh gì liền nói sau lời của anh chàng, cũng không quên lấy điện thoại ra phụ hoạ cho câu nói của mình.
Hảo anh em tốt gần 10 năm, Châu Nghi chỉ hận không thể đá đ.í.t hai người họ sang Châu Phi, cũng may hai người này là một cặp đôi rồi chứ nếu để họ đi yêu người khác cô nhất định sẽ chuẩn bị một cái hố sâu cho những người kia để bọn họ hét cho hả giận.
Cứ nghĩ là chỉ đợi mỗi anh dâu nhỏ ăn sáng thôi nhưng ai nào ngờ lại còn phải đợi cả ông anh lớn này nữa cơ. Mà ai bảo anh dâu nhỏ yêu thương hắn quá làm gì, nhìn thấy hắn không ăn gì bạn nhỏ liền cầm thìa nhất quyết đút thức ăn cho hắn mới chịu cơ.
Ăn uống xong xuôi bọn họ chia ra làm hai nhóm, nhóm thứ nhất gồm Dạ An, Châu Nghi và Bạch Quân; nhóm còn lại là Tô Minh Viễn, Kỷ Trạch, Viên Hiên và Bạch Khải.
Châu Nghi và Bạch Quân sẽ phụ trách việc đưa bạn nhỏ đi chơi, địa điểm mà họ chọn đến chính là thủy cung, nơi mà Châu Nghi đã vung tiền sẵn bao toàn bộ khu vực để có thể đảm bảo sự an toàn cho anh dâu nhỏ cũng như là đảm bảo sự riêng tư.
Còn những người còn lại sẽ về lại nhà chung giải quyết một số công việc sau sẽ trở về công ty làm việc.
...----------------...
Dạ An thật sự rất có cảm tình với cô nàng Châu Nghi này a, từ lúc rời khỏi nhà đến bây giờ cô nàng luôn bày ra rất nhiều trò chơi khiến cậu cứ không ngừng cười khanh khách mãi thôi. À còn Bạch Quân nữa, lúc ngồi trên xe gương mặt của cậu chàng cũng dịu lại nên bạn nhỏ đã có thể ngồi ngoan chơi cùng anh chàng luôn a.
"Cá... cá heo a." Dạ An nhìn hình ảnh con cá trên màn hình iPad sau bặp bẹ đọc chữ trên màn hình. Tuy cậu ngốc ngốc nhưng trước đây cũng từng được bà Ái dạy chữ a, cũng biết đọc chữ chứ bộ, chỉ là khả năng nhận diện mặt chữ hơi kém nên việc ghép chữ khá tốn thời gian tí thôi.
Thấy cậu đã trả lời đúng Bạch Quân liền vỗ tay bôm bốp rồI lại vuốt vuốt màn hình để chuyển sang trang slide con vật khác "Tiểu An giỏi lắm, vậy chúng ta chuyển sang con khác nha."
"Dạ."
"Con gì đây?"
"....Hải.. cẩu ạ."
"Giỏi quá, phần thưởng cho Dạ An đây." Châu Nghi đưa ra một que kẹo mút cho bạn nhỏ xem như là phần thưởng vì đã trả lời đúng những con vật vừa rồi.
Thấy phần thưởng là kẹo Dạ An vui lắm, bạn nhỏ ngoan ngoãn đưa hai tay nhận lấy que kẹo mút giọng ngọt xin ạ "An xin ạ."
Tô Minh Viễn ôm bạn nhỏ nhà mình đi vệ sinh cá nhân thay đồ đẹp sau mới tranh thủ giới thiệu từng người để bạn nhỏ không bỡ ngỡ sợ hãi. Hai bàn tay nhỏ của Dạ An nắm chặt lấy tay lớn của hắn, môi xinh cứ mím lại, đôi mắt to tròn chớp chớp thắc mắc nhìn bọn họ.
"Tiểu cưng, đây là Bạch Quân và Bạch Khải, em còn nhớ không?" Giọng nói nhẹ nhàng của hắn vang bên tai bạn nhỏ, nghe tên hai người họ xong Dạ An lại ngước mắt nhìn hai vị họ Bạch thấy họ đang cười cười vẫy tay với mình cậu liền ngoan ngoãn gật gật đầu đáp "Nhớ ạ."
"Tốt lắm. Kia là Viên Hiên, còn kia là Kỷ Trạch."
".... A." Dạ An im lặng nhìn hai người họ xong lại ngoan ngoãn cúi đầu chào, giọng nhỏ kêu lên một tiếng như lời hỏi thăm.
Nhận thấy bạn nhỏ đã tiếp nhận được bọn họ Tô Minh Viễn liền giới thiệu nốt cô nàng nghịch ngợm kia "Chị gái này tên là Châu Nghi, sẽ cho em kẹo."
"Kẹo ạ."
"Ừ, cho em kẹo."
"... An chào chị ạ." Được nghe sẽ cho kẹo bạn nhỏ liền lấy hết can đảm đến đứng trước mặt cô nàng giọng ngọt chào hỏi. Châu Nghi thấy anh dâu nhỏ đến trước mặt mình chào hỏi rồi còn cả cái gương mặt dễ thương này cô nàng liền không nhịn được mà làm gương mặt khiêu kích với mấy người còn lại trong khi m.á.u mũi đang không ngừng chảy ra.
Dạ An nhìn thấy m.á.u mũi của cô nàng chảy ra liền bị doạ sợ, lạch bạch chạy về vòng tay của hắn giọng nhỏ mách "Viễn a, chị gái.... chị gái đau rồi."
"Ừ, chị gái đau." Tô Minh Viễn nói lời qua loa, thơm nhẹ xuống má nhỏ của bạn nhỏ sau ôm người đi vào bàn ăn bồi cho cái bụng nhỏ no nê căng tròn mới thôi.
Kẻ gây ra sát thương vẫn gương mặt ngây ngốc ngồi ăn sáng báo hại những thanh niên ngoài cuộc phải dọn dẹp đống tàn dư này. Kỷ Trạch ngồi xổm chọc chọc vài cái vào cánh tay cô nàng giở giọng trêu chọc "Ch.ế.t chưa?"
"Đừng ch.ế.t vội, chuyển tiền để tao làm đám t.a.ng cho mày đã rồi hãy ch.ế.t" Viên Hiên cũng không kém cạnh gì liền nói sau lời của anh chàng, cũng không quên lấy điện thoại ra phụ hoạ cho câu nói của mình.
Hảo anh em tốt gần 10 năm, Châu Nghi chỉ hận không thể đá đ.í.t hai người họ sang Châu Phi, cũng may hai người này là một cặp đôi rồi chứ nếu để họ đi yêu người khác cô nhất định sẽ chuẩn bị một cái hố sâu cho những người kia để bọn họ hét cho hả giận.
Cứ nghĩ là chỉ đợi mỗi anh dâu nhỏ ăn sáng thôi nhưng ai nào ngờ lại còn phải đợi cả ông anh lớn này nữa cơ. Mà ai bảo anh dâu nhỏ yêu thương hắn quá làm gì, nhìn thấy hắn không ăn gì bạn nhỏ liền cầm thìa nhất quyết đút thức ăn cho hắn mới chịu cơ.
Ăn uống xong xuôi bọn họ chia ra làm hai nhóm, nhóm thứ nhất gồm Dạ An, Châu Nghi và Bạch Quân; nhóm còn lại là Tô Minh Viễn, Kỷ Trạch, Viên Hiên và Bạch Khải.
Châu Nghi và Bạch Quân sẽ phụ trách việc đưa bạn nhỏ đi chơi, địa điểm mà họ chọn đến chính là thủy cung, nơi mà Châu Nghi đã vung tiền sẵn bao toàn bộ khu vực để có thể đảm bảo sự an toàn cho anh dâu nhỏ cũng như là đảm bảo sự riêng tư.
Còn những người còn lại sẽ về lại nhà chung giải quyết một số công việc sau sẽ trở về công ty làm việc.
...----------------...
Dạ An thật sự rất có cảm tình với cô nàng Châu Nghi này a, từ lúc rời khỏi nhà đến bây giờ cô nàng luôn bày ra rất nhiều trò chơi khiến cậu cứ không ngừng cười khanh khách mãi thôi. À còn Bạch Quân nữa, lúc ngồi trên xe gương mặt của cậu chàng cũng dịu lại nên bạn nhỏ đã có thể ngồi ngoan chơi cùng anh chàng luôn a.
"Cá... cá heo a." Dạ An nhìn hình ảnh con cá trên màn hình iPad sau bặp bẹ đọc chữ trên màn hình. Tuy cậu ngốc ngốc nhưng trước đây cũng từng được bà Ái dạy chữ a, cũng biết đọc chữ chứ bộ, chỉ là khả năng nhận diện mặt chữ hơi kém nên việc ghép chữ khá tốn thời gian tí thôi.
Thấy cậu đã trả lời đúng Bạch Quân liền vỗ tay bôm bốp rồI lại vuốt vuốt màn hình để chuyển sang trang slide con vật khác "Tiểu An giỏi lắm, vậy chúng ta chuyển sang con khác nha."
"Dạ."
"Con gì đây?"
"....Hải.. cẩu ạ."
"Giỏi quá, phần thưởng cho Dạ An đây." Châu Nghi đưa ra một que kẹo mút cho bạn nhỏ xem như là phần thưởng vì đã trả lời đúng những con vật vừa rồi.
Thấy phần thưởng là kẹo Dạ An vui lắm, bạn nhỏ ngoan ngoãn đưa hai tay nhận lấy que kẹo mút giọng ngọt xin ạ "An xin ạ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.