Chương 37
Meii Hoàng
01/01/2024
Nhìn đống thành quả của mình ngày hôm qua trong lòng Tô Minh Viễn vui như nở hoa. Khắp cơ thể bạn nhỏ thì chi chít dấu hôn ái muội, hai hạt lựu phía trước cũng đã bị hắn dày vò đến xưng đỏ. Tấm lưng trắng ngọc ngà ngày nào giờ đây đã chằng chịt bao nhiêu là dấu hôn, vết cắn. Bờ mông xinh và đôi chân dài cũng chả khấm khá hơn là bao.
Đêm qua hắn không chỉ âu yếm bạn nhỏ ở trên giường mà còn ôm người đi một vòng quanh phòng rồi dừng chân tại nhà vệ sinh, dấu vết ái muội cũng theo đó mà xuất hiện dưới sàn hay trên tường đều có không ít.
“Chụt…” Thơm thơm một cái vào má bánh bao Tô Minh Viễn với hài lòng rời khỏi giường bắt tay vào công cuộc dọn dẹp phòng chứ cái đống này mà để cho nhân viên vệ sinh dọn thì cũng hơi kì rồi đi. Hơn nữa một lát nữa khi bé cưng dậy sẽ cần một môi trường sạch sẽ để bé ăn sáng a.
Dọn dẹp căn phòng lớn này cũng không mất quá nhiều thời gian, chỉ sau hơn 10 phút mọi dấu vết đã được dọn sạch sẽ, hoàn thành xong việc hắn lại leo lên ôm lấy người vào lòng.
“Ư… chồng ưi.” Dạ An mơ màng gọi tên hắn, gương mặt nhăn nhó biểu hiện sự khó chịu, hai má bánh bao đo đỏ do đêm qua bị hắn đem ra gặm. Môi nhỏ sưng nhẹ do hôn quá nhiều, cổ họng thì khát khô “Nước…”
“Nước đây, nào.” Thấy bé cưng muốn uống nước hắn mau chóng với ở tủ đầu giường ly nước đã được chuẩn bị sẵn. Nhìn bé cưng uống nước ừng ực mà không chừa lại chút nào Tô Minh Viễn không khỏi thấy sót thương, nếu đêm qua trước khi ngủ hắn đút cho bé cưng chút nước thì có lẽ bây giờ bé cưng sẽ không khát như vậy.
Dạ An được uống nước liền như được tái sinh, môi nhỏ chu chu giọng ngọt oán trách “Chồng xấu, cắn… cắn em đau rồi.”
Nhìn gương mặt nhỏ nhắn phụng phịu của bé cưng Tô Minh Viễn thấy rất buồn cười nhưng vẫn là phải dỗ bạn nhỏ trước đã “Tôi xin lỗi, em đau ở đâu nào? Đây đúng không?”
“Ư… đau ạ.” Dạ An tựa vào người hắn hưởng thụ những cái xoa bóp của đối phương. Sức lực của một bé thỏ và một con sói chính là đối lập rất nhiều, giờ đây bạn nhỏ đau rã rời thì hắn lại rất khỏe mạnh, hưng phấn như có thể đè người ra làm thêm chục hiệp.
“Bé cưng một lát nữa chúng ta đi khám nha, sau tôi dẫn em đi mua đồ cho bé con.” Tô Minh Viễn ôm người đi vệ sinh cá nhân, cả quá trình bạn nhỏ đều không cần làm gì cả, chỉ việc ngồi ngoan trên thành bồn rửa mặt để hắn giúp cho.
Nghe thấy sẽ đi mua đồ cho em bé Dạ An vui lắm, ngoan ngoãn gật gật đầu nhỏ, hai tay vỗ vỗ thể hiện niềm vui “Mua cho em bé ạ.”
“Ừ, mua nhiều đồ cho em bé.”
“Mua đẹp cơ.”
“Hahah, đẹp, tất nhiên phải mua đồ đẹp rồi.”
“Ự.” Dạ An phụng phịu má nhỏ, rõ ràng đang nói chuyện nghiêm túc mà sao hắn lại cười cơ chứ, thật lạ.
Vệ sinh cá nhân mặc đồ xong vừa đúng lúc nhân viên mang đồ ăn tới, nhìn một bàn toàn đồ ăn ngon Dạ An phấn khích lắm nhưng cái eo đau nhức lại không cho phép nên đành ngồi ngoan chờ hầu hạ.
Bát cháo thịt băm nóng hổi đuợc Tô Minh Viễn thổi nguội cẩn thận, mùi thơm của cháo bay khắp căn phòng khiến Dạ An thèm chảy nước miếng “Măm măm, chồng ơi măm.” Đồ ăn ngay trước mắt lại phải nhịn để cho nó nguội bạn nhỏ chính là không chịu được, bụng nhỏ không biết đã đánh trống bao nhiêu lần rồi đây này.
Thấy bé yêu của mình đói bụng như vậy Tô Minh Viễn cũng biết điều mà đút ngay cho bé cưng một thìa cháo đã được thổi nguội "A nào."
"Aa… nhăm nhăm." Dạ An há to miệng đón nhận hết cháo trong thìa, chưa đến hai lần nhai cháo liền trôi xuống bụng “Chồng ơi nữa… nhăm.”
Thấy bạn nhỏ nuốt nhanh như vậy Tô Minh Viễn cũng phải đẩy nhanh tiến độ, tay lớn cứ vét được thìa nào liền nhanh thổi nguội rồi lại chuyển đến miệng bạn nhỏ. Cứ như vậy lặp đi lặp lại mười mấy lần nữa là sạch sẽ bát cháo, Dạ An cũng đã có thể ngoan ngoãn nằm phơi bụng chờ hắn ăn.
Thật ra Tô Minh Viễn không có ý định sẽ ăn sáng nhưng ai bảo bé cưng của hắn yêu thương quan tâm muốn hắn phải ăn nên hắn mới ăn thôi nha.
Tốc độ ăn uống của Tô Minh Viễn rất nhanh, sau khi ăn xong lại quay sang đút cho bé cưng một chùm nho nhỏ, sau mới ôm người rời khỏi đây.
“Chồng ơi đi đâu?” Ở trong thang máy Dạ An giọng ngọt hỏi hắn việc tiếp theo cả hai sẽ làm bởi vì bạn nhỏ hiện giờ chỉ nhớ mỗi việc sẽ đi mua đồ cho em bé thôi.
Tô Minh Viễn như hiểu rõ ý nghĩ của bé cưng này, hắn khẽ cười vỗ nhẹ một cái vào mông nhỏ "Đến bệnh viện để kiểm tra giới tính của bé con, sau sẽ đi mua đồ cho bé con."
"Oa… mua nhiều nhiều đồ." Dạ An tươi cười bày tỏ ý muốn của mình, Tô Minh Viễn im lặng nghe bạn nhỏ thao thao bất tuyệt mà trong lòng không khỏi vui vẻ.
“Ừ, em muốn mua cái gì liền mua.”
Đêm qua hắn không chỉ âu yếm bạn nhỏ ở trên giường mà còn ôm người đi một vòng quanh phòng rồi dừng chân tại nhà vệ sinh, dấu vết ái muội cũng theo đó mà xuất hiện dưới sàn hay trên tường đều có không ít.
“Chụt…” Thơm thơm một cái vào má bánh bao Tô Minh Viễn với hài lòng rời khỏi giường bắt tay vào công cuộc dọn dẹp phòng chứ cái đống này mà để cho nhân viên vệ sinh dọn thì cũng hơi kì rồi đi. Hơn nữa một lát nữa khi bé cưng dậy sẽ cần một môi trường sạch sẽ để bé ăn sáng a.
Dọn dẹp căn phòng lớn này cũng không mất quá nhiều thời gian, chỉ sau hơn 10 phút mọi dấu vết đã được dọn sạch sẽ, hoàn thành xong việc hắn lại leo lên ôm lấy người vào lòng.
“Ư… chồng ưi.” Dạ An mơ màng gọi tên hắn, gương mặt nhăn nhó biểu hiện sự khó chịu, hai má bánh bao đo đỏ do đêm qua bị hắn đem ra gặm. Môi nhỏ sưng nhẹ do hôn quá nhiều, cổ họng thì khát khô “Nước…”
“Nước đây, nào.” Thấy bé cưng muốn uống nước hắn mau chóng với ở tủ đầu giường ly nước đã được chuẩn bị sẵn. Nhìn bé cưng uống nước ừng ực mà không chừa lại chút nào Tô Minh Viễn không khỏi thấy sót thương, nếu đêm qua trước khi ngủ hắn đút cho bé cưng chút nước thì có lẽ bây giờ bé cưng sẽ không khát như vậy.
Dạ An được uống nước liền như được tái sinh, môi nhỏ chu chu giọng ngọt oán trách “Chồng xấu, cắn… cắn em đau rồi.”
Nhìn gương mặt nhỏ nhắn phụng phịu của bé cưng Tô Minh Viễn thấy rất buồn cười nhưng vẫn là phải dỗ bạn nhỏ trước đã “Tôi xin lỗi, em đau ở đâu nào? Đây đúng không?”
“Ư… đau ạ.” Dạ An tựa vào người hắn hưởng thụ những cái xoa bóp của đối phương. Sức lực của một bé thỏ và một con sói chính là đối lập rất nhiều, giờ đây bạn nhỏ đau rã rời thì hắn lại rất khỏe mạnh, hưng phấn như có thể đè người ra làm thêm chục hiệp.
“Bé cưng một lát nữa chúng ta đi khám nha, sau tôi dẫn em đi mua đồ cho bé con.” Tô Minh Viễn ôm người đi vệ sinh cá nhân, cả quá trình bạn nhỏ đều không cần làm gì cả, chỉ việc ngồi ngoan trên thành bồn rửa mặt để hắn giúp cho.
Nghe thấy sẽ đi mua đồ cho em bé Dạ An vui lắm, ngoan ngoãn gật gật đầu nhỏ, hai tay vỗ vỗ thể hiện niềm vui “Mua cho em bé ạ.”
“Ừ, mua nhiều đồ cho em bé.”
“Mua đẹp cơ.”
“Hahah, đẹp, tất nhiên phải mua đồ đẹp rồi.”
“Ự.” Dạ An phụng phịu má nhỏ, rõ ràng đang nói chuyện nghiêm túc mà sao hắn lại cười cơ chứ, thật lạ.
Vệ sinh cá nhân mặc đồ xong vừa đúng lúc nhân viên mang đồ ăn tới, nhìn một bàn toàn đồ ăn ngon Dạ An phấn khích lắm nhưng cái eo đau nhức lại không cho phép nên đành ngồi ngoan chờ hầu hạ.
Bát cháo thịt băm nóng hổi đuợc Tô Minh Viễn thổi nguội cẩn thận, mùi thơm của cháo bay khắp căn phòng khiến Dạ An thèm chảy nước miếng “Măm măm, chồng ơi măm.” Đồ ăn ngay trước mắt lại phải nhịn để cho nó nguội bạn nhỏ chính là không chịu được, bụng nhỏ không biết đã đánh trống bao nhiêu lần rồi đây này.
Thấy bé yêu của mình đói bụng như vậy Tô Minh Viễn cũng biết điều mà đút ngay cho bé cưng một thìa cháo đã được thổi nguội "A nào."
"Aa… nhăm nhăm." Dạ An há to miệng đón nhận hết cháo trong thìa, chưa đến hai lần nhai cháo liền trôi xuống bụng “Chồng ơi nữa… nhăm.”
Thấy bạn nhỏ nuốt nhanh như vậy Tô Minh Viễn cũng phải đẩy nhanh tiến độ, tay lớn cứ vét được thìa nào liền nhanh thổi nguội rồi lại chuyển đến miệng bạn nhỏ. Cứ như vậy lặp đi lặp lại mười mấy lần nữa là sạch sẽ bát cháo, Dạ An cũng đã có thể ngoan ngoãn nằm phơi bụng chờ hắn ăn.
Thật ra Tô Minh Viễn không có ý định sẽ ăn sáng nhưng ai bảo bé cưng của hắn yêu thương quan tâm muốn hắn phải ăn nên hắn mới ăn thôi nha.
Tốc độ ăn uống của Tô Minh Viễn rất nhanh, sau khi ăn xong lại quay sang đút cho bé cưng một chùm nho nhỏ, sau mới ôm người rời khỏi đây.
“Chồng ơi đi đâu?” Ở trong thang máy Dạ An giọng ngọt hỏi hắn việc tiếp theo cả hai sẽ làm bởi vì bạn nhỏ hiện giờ chỉ nhớ mỗi việc sẽ đi mua đồ cho em bé thôi.
Tô Minh Viễn như hiểu rõ ý nghĩ của bé cưng này, hắn khẽ cười vỗ nhẹ một cái vào mông nhỏ "Đến bệnh viện để kiểm tra giới tính của bé con, sau sẽ đi mua đồ cho bé con."
"Oa… mua nhiều nhiều đồ." Dạ An tươi cười bày tỏ ý muốn của mình, Tô Minh Viễn im lặng nghe bạn nhỏ thao thao bất tuyệt mà trong lòng không khỏi vui vẻ.
“Ừ, em muốn mua cái gì liền mua.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.