Chương 12: Đứa con bị bỏ rơi( Này cô gái em thật ấm áp 3)
Hatsune Miku
24/08/2019
- Dương Lâm, Dương Thiên đây là đâu???
- Đây là buổi tiệc chúc mừng cho ba của tụi mình vừa kí được một hợp đồng lớn
- Hai người dắt tôi tới đây làm gì
- Đằng nào cô cũng đòi đi chơi thì tôi dắt cô tới đây
- Ở đây thì chơi được cái gì
Vừa thấy Dương Thiên bao nhiêu quan khách đã bước đến vây quanh cậu ta rất đông hỏi han đủ thứ còn Dương Thiên dường như họ không coi cậu có ở đó:
- Này kia có phải Dương Lâm đứa con trai tài giỏi của chủ tịch Dương không
- Đúng đó vừa đẹp trai vừa tài giỏi ai như thằng Dương Thiên vừa ngu dốt vừa nghịch ngợm
Phi Yên quay sang chỗ của Dương Thiên:
- Dương Thiên à, không sao chứ
- Không sao tôi quen rồi
Cô liền kéo cậu ra bên ngoài đi đến một khu vườn rộng lớn trước nhà. Dương Thiên ngồi xuống chiếc bàn gần đó. Phi Yên lớn giọng:
- Dương Thiên, nói cho tôi biết rốt cuộc thì mối quan hệ của cậu và Dương Lâm là như thế nào
- Cậu quan tâm đến chuyện đó làm gì
- Cậu không cần biết cậu mau nói đi
- Tôi và cậu ta là anh em cùng cha khác mẹ. Mẹ cậu ta là một tiểu thư của một gia đình quyền quý cao cao tại thượng còn tôi thì chỉ là con của một người hầu. Cậu ta từ nhỏ đã giỏi giang được mọi người quý mến, còn tôi thì chỉ là một đứa bất tài vô dụng. Ba tôi luôn coi trọng cậu ta luôn cho cậu ta bất cứ thứ gì cậu ta muốn còn tôi không có gì cả. Đến đám tang của mẹ tôi ông ta còn không thèm có mặt. Tôi chỉ một đứa dư thừa. Tôi luôn tự hỏi tại sao tôi lại được sinh ra ở cuộc sống này
- Đây là buổi tiệc chúc mừng cho ba của tụi mình vừa kí được một hợp đồng lớn
- Hai người dắt tôi tới đây làm gì
- Đằng nào cô cũng đòi đi chơi thì tôi dắt cô tới đây
- Ở đây thì chơi được cái gì
Vừa thấy Dương Thiên bao nhiêu quan khách đã bước đến vây quanh cậu ta rất đông hỏi han đủ thứ còn Dương Thiên dường như họ không coi cậu có ở đó:
- Này kia có phải Dương Lâm đứa con trai tài giỏi của chủ tịch Dương không
- Đúng đó vừa đẹp trai vừa tài giỏi ai như thằng Dương Thiên vừa ngu dốt vừa nghịch ngợm
Phi Yên quay sang chỗ của Dương Thiên:
- Dương Thiên à, không sao chứ
- Không sao tôi quen rồi
Cô liền kéo cậu ra bên ngoài đi đến một khu vườn rộng lớn trước nhà. Dương Thiên ngồi xuống chiếc bàn gần đó. Phi Yên lớn giọng:
- Dương Thiên, nói cho tôi biết rốt cuộc thì mối quan hệ của cậu và Dương Lâm là như thế nào
- Cậu quan tâm đến chuyện đó làm gì
- Cậu không cần biết cậu mau nói đi
- Tôi và cậu ta là anh em cùng cha khác mẹ. Mẹ cậu ta là một tiểu thư của một gia đình quyền quý cao cao tại thượng còn tôi thì chỉ là con của một người hầu. Cậu ta từ nhỏ đã giỏi giang được mọi người quý mến, còn tôi thì chỉ là một đứa bất tài vô dụng. Ba tôi luôn coi trọng cậu ta luôn cho cậu ta bất cứ thứ gì cậu ta muốn còn tôi không có gì cả. Đến đám tang của mẹ tôi ông ta còn không thèm có mặt. Tôi chỉ một đứa dư thừa. Tôi luôn tự hỏi tại sao tôi lại được sinh ra ở cuộc sống này
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.