Vì Yêu Nên Không Thể Kiểm Soát
Chương 23: Tôi Không Muốn Có Con Với Cô
Phạm Đào
09/08/2024
Buổi tối sau khi dọn cơm xong xuôi thì Bách Quân cũng vừa về đến .Anh quan sát trong bếp không có ai thì liền dúi vào túi của cô một vỉ thuốc rồi nói nhỏ lên tai " tôi không muốn cô có con với tôi " và sau đó thì anh cũng ngồi xuống ghế ăn tối.
Lúc này cô mới nhớ lại chuyện năm xưa nếu lúc đó Bách Quân cho cô uống thuốc thì chắc có lẻ cô cũng không có con và nó cũng sẽ không chết đau đớn như vậy.Bây giờ nghĩ lại thì thấy chỉ có tự mình đề cao bản thân của mình mà thôi .
" Anh mới về sao"
" Um anh mới về ,em ngồi xuống ăn cơm luôn đi "
"Dạ được "
Gia Hân thấy Hà Thanh ngồi xuống rồi cũng xới cơm cho cô ta và sau đó thì đứng gần đó để có gì phục vụ hai người họ.
"Bách Quân anh ăn món này đi ngon lắm đấy "
" Ừm ,em cũng ăn nhiều vào "
"Dạ "
Cái hình ảnh hai ngươi họ cười cười nói thật là khiến cho cô có chút chói tay gay mắt mà năm xưa đã cắm cho anh một cặp sừng mà không biết gì cả đúng thật là tội nghiệp mà.
Hơn 30 phút thì hai người họ cũng đã ăn xong nên cô cũng tiến hành dọn dẹp và rửa bác để còn nghĩ ngơi .Lúc này cô nhìn sang thì thấy có máy rửa bát mà bắt cô rửa tay đúng là muốn hành cô mà nhưng không sao chỉ cần hai người họ vui là được.Lát sau cô bưng trái cây và sữa tươi ra phòng khách cho hai người họ rồi cũng đi lên lầu.
Hà Thanh thấy bóng dáng cô rời đi thì cũng không nói gì mà xà nẹo bên chồng mình rồi ăn trái cây .Khi lên đến phòng ngủ thì cô cũng lấy viên thuốc cho vào bụng mình rồi uống một cái một dù gì anh ấy cũng không yêu mình cho nên nếu sinh ra thì con mình cũng không có ba .Sau đó thì cô đi đi lại giường lấy cuốn nhật kí rồi ngồi bệt xuống sàn nhà viết lên vài chữ để bày tỏ tâm trạng của bản thân .
" Hôm nay tôi đã được gặp lại cô bạn thân của mình 6 năm qua tôi muốn được 1 lần quỳ xuống bày vị của cô ấy để xin lỗi,xin lỗi vì lúc trước không bảo vệ được cô bạn thân của mình .Uyển Linh mình xin lỗi "
Gia Hân viết vài chữ xong cũng gập lại rồi để ở dưới gối của mình và sau đó thì cũng nằm xuống rồi đi vào giấc ngủ . Ngày hôm nay làm nhiều việc nên trong người cũng khá mệt mỏi với lại đêm qua cô ngủ được một chút mà bị Bách Quân quấy phá nên giờ này đành phải ngủ bù mới được .
Sáng hôm sau đồng hồ sinh học rất đúng giờ,Gia Hân thức dậy rồi đi vào trong nhà vệ sinh rửa mặt và sau đó thì bắt đầu công việc của mình .
Mới sáng ra thì cô nghe tin là Hàn Bách Quân đi công tác 4 tuần nên cũng có chút vui vẻ mà háo hức làm việc
'' Gia Hân bộ thiếu gia đi công tác con vui lắm sao" .
Cô vừa lao bàn vừa nở một nụ cười" dạ có sao bác quản gia "
"Đương nhiên rồi"
" Haha đúng là không qua mắt được bác mà ,tại không có anh ấy ở nhà thì con sẽ không nhìn sắc mặt của anh ấy mà sống "
"Cậu chủ đi rồi nhưng mà còn phu nhân ở nhà đó "
"Dạ thì dù sao cũng đỡ hơn 2 người mà bác "
"Ừm ,vậy con làm việc đi "
Cô cười cười rồi cũng tiếp tục công việc của mình .Lúc này Hà Thanh từ ở phía sau đi lại thấy cô có chút nhàn hạ cho nên liền giao thêm việc cho cô làm.
" Gia Hân lát nữa cô ra vườn làm cỏ đi sẵn tiện vào nhà kính hái rau luôn "
" Ừm tôi biết rồi "
Sau khi nói xong thì cô ta cũng đi ra phòng khách ngồi chơi còn cô thì phải tranh thủ làm xong ở trong bếp thì mới ra vườn làm được. Một tiếng sau Gia Hân cầm dụng cụ đi ra vườn làm cỏ khi cô đi ra thì thấy nơi đây khá là rộng chắc làm tới chiều thì mới xong .Cô làm cho đến 3 giờ chiều thì ngồi xuống dưới gốc cây để nghĩ mệt bỗng dưng lúc này có một thanh niên đi lại đưa cho Gia Hân một cái bánh ..
" Cô ăn đi "
"Um ,cám ơn anh "
"Vườn ở đây rộng lắm phải dùng máy phát cỏ bộ cô là người mới đến phải không"
" Vậy sao ,tôi là người mới đến "
"À thì ra là vậy"
Nói chuyện được một lúc thì người đàn ông kia liền rời đi rồi cô cũng tiếp tục công việc của mình nhưng Gia Hân cũng không biết rằng khung cảnh lúc nãy đã bị cô ta thu vào trong tầm mắt .
Dưới cái nắng chan chan như thế này khiến cho cô mồ hôi nườm nượp nhưng cô cũng không vì đó mà trốn việc,Gia Hân làm đến 5 giờ 30 rồi đi lại nhà kính hái rau .Đúng là nhà giàu có khác chỉ là khu này chỉ dành trồng rau mà có quá nhiều thiết bị hiện đại khiến cho cô phải trầm trồ .Năm xưa cô có đến đây vài lần cùng với Uyển
Linh nhưng không có hiện đại như bây giờ,Gia Hân từ từ đi vào rồi bắt đầu công việc hái rau của mình .
Lúc này cô mới nhớ lại chuyện năm xưa nếu lúc đó Bách Quân cho cô uống thuốc thì chắc có lẻ cô cũng không có con và nó cũng sẽ không chết đau đớn như vậy.Bây giờ nghĩ lại thì thấy chỉ có tự mình đề cao bản thân của mình mà thôi .
" Anh mới về sao"
" Um anh mới về ,em ngồi xuống ăn cơm luôn đi "
"Dạ được "
Gia Hân thấy Hà Thanh ngồi xuống rồi cũng xới cơm cho cô ta và sau đó thì đứng gần đó để có gì phục vụ hai người họ.
"Bách Quân anh ăn món này đi ngon lắm đấy "
" Ừm ,em cũng ăn nhiều vào "
"Dạ "
Cái hình ảnh hai ngươi họ cười cười nói thật là khiến cho cô có chút chói tay gay mắt mà năm xưa đã cắm cho anh một cặp sừng mà không biết gì cả đúng thật là tội nghiệp mà.
Hơn 30 phút thì hai người họ cũng đã ăn xong nên cô cũng tiến hành dọn dẹp và rửa bác để còn nghĩ ngơi .Lúc này cô nhìn sang thì thấy có máy rửa bát mà bắt cô rửa tay đúng là muốn hành cô mà nhưng không sao chỉ cần hai người họ vui là được.Lát sau cô bưng trái cây và sữa tươi ra phòng khách cho hai người họ rồi cũng đi lên lầu.
Hà Thanh thấy bóng dáng cô rời đi thì cũng không nói gì mà xà nẹo bên chồng mình rồi ăn trái cây .Khi lên đến phòng ngủ thì cô cũng lấy viên thuốc cho vào bụng mình rồi uống một cái một dù gì anh ấy cũng không yêu mình cho nên nếu sinh ra thì con mình cũng không có ba .Sau đó thì cô đi đi lại giường lấy cuốn nhật kí rồi ngồi bệt xuống sàn nhà viết lên vài chữ để bày tỏ tâm trạng của bản thân .
" Hôm nay tôi đã được gặp lại cô bạn thân của mình 6 năm qua tôi muốn được 1 lần quỳ xuống bày vị của cô ấy để xin lỗi,xin lỗi vì lúc trước không bảo vệ được cô bạn thân của mình .Uyển Linh mình xin lỗi "
Gia Hân viết vài chữ xong cũng gập lại rồi để ở dưới gối của mình và sau đó thì cũng nằm xuống rồi đi vào giấc ngủ . Ngày hôm nay làm nhiều việc nên trong người cũng khá mệt mỏi với lại đêm qua cô ngủ được một chút mà bị Bách Quân quấy phá nên giờ này đành phải ngủ bù mới được .
Sáng hôm sau đồng hồ sinh học rất đúng giờ,Gia Hân thức dậy rồi đi vào trong nhà vệ sinh rửa mặt và sau đó thì bắt đầu công việc của mình .
Mới sáng ra thì cô nghe tin là Hàn Bách Quân đi công tác 4 tuần nên cũng có chút vui vẻ mà háo hức làm việc
'' Gia Hân bộ thiếu gia đi công tác con vui lắm sao" .
Cô vừa lao bàn vừa nở một nụ cười" dạ có sao bác quản gia "
"Đương nhiên rồi"
" Haha đúng là không qua mắt được bác mà ,tại không có anh ấy ở nhà thì con sẽ không nhìn sắc mặt của anh ấy mà sống "
"Cậu chủ đi rồi nhưng mà còn phu nhân ở nhà đó "
"Dạ thì dù sao cũng đỡ hơn 2 người mà bác "
"Ừm ,vậy con làm việc đi "
Cô cười cười rồi cũng tiếp tục công việc của mình .Lúc này Hà Thanh từ ở phía sau đi lại thấy cô có chút nhàn hạ cho nên liền giao thêm việc cho cô làm.
" Gia Hân lát nữa cô ra vườn làm cỏ đi sẵn tiện vào nhà kính hái rau luôn "
" Ừm tôi biết rồi "
Sau khi nói xong thì cô ta cũng đi ra phòng khách ngồi chơi còn cô thì phải tranh thủ làm xong ở trong bếp thì mới ra vườn làm được. Một tiếng sau Gia Hân cầm dụng cụ đi ra vườn làm cỏ khi cô đi ra thì thấy nơi đây khá là rộng chắc làm tới chiều thì mới xong .Cô làm cho đến 3 giờ chiều thì ngồi xuống dưới gốc cây để nghĩ mệt bỗng dưng lúc này có một thanh niên đi lại đưa cho Gia Hân một cái bánh ..
" Cô ăn đi "
"Um ,cám ơn anh "
"Vườn ở đây rộng lắm phải dùng máy phát cỏ bộ cô là người mới đến phải không"
" Vậy sao ,tôi là người mới đến "
"À thì ra là vậy"
Nói chuyện được một lúc thì người đàn ông kia liền rời đi rồi cô cũng tiếp tục công việc của mình nhưng Gia Hân cũng không biết rằng khung cảnh lúc nãy đã bị cô ta thu vào trong tầm mắt .
Dưới cái nắng chan chan như thế này khiến cho cô mồ hôi nườm nượp nhưng cô cũng không vì đó mà trốn việc,Gia Hân làm đến 5 giờ 30 rồi đi lại nhà kính hái rau .Đúng là nhà giàu có khác chỉ là khu này chỉ dành trồng rau mà có quá nhiều thiết bị hiện đại khiến cho cô phải trầm trồ .Năm xưa cô có đến đây vài lần cùng với Uyển
Linh nhưng không có hiện đại như bây giờ,Gia Hân từ từ đi vào rồi bắt đầu công việc hái rau của mình .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.