Viễn Cổ Hành Trình

Chương 49

Mèo Mặt To Thích Ăn Cá

08/11/2016

Sau khi sinh Trình Y bắt đầu ở cữ, ở đây có rất ít nữ nhân ở cữ liên tục trong một tháng, phần lớn đều là sinh xong ở cữ không đến một tuần thì ra phòng làm việc, số ít hơi suy yếu thì sẽ đợi đủ mười ngày. Bởi vì sự kiện này Trình Y làm công tác tư tưởng không ít cho các nữ nhân trong tộc, truyền thụ cho cho các nàng sau sinh sản xong không ở cữ đủ rồi một tháng rất có thể sẽ sinh các loại bệnh ở lúc lớn tuổi, nhưng chỉ tốn công vô ích.

Rất nhiều chuyện trong tộc các nữ nhân đều nghe theo Trình Y..., nhưng vẫn có một ít quan niệm đã thâm căn cố đế, không phải Trình Y nói lúc già sẽ dễ bị bệnh mà thay đổi quan niệm được. Các nàng nghe xong thì cười cười, nên làm việc thì làm việc, trước kia ở trong nhà chỉ có một nữ nhân, nhất định phải làm việc. Bây giờ một nam nhân có ba bốn nữ nhân, nếu luôn ở cữ mặc kệ công việc sẽ làm nam nhân mất hứng, nói không chừng còn có thể bị các "Tỷ muội" nói lười biếng. Vì vậy bất đắc dĩ các nữ nhân sau khi sinh xong chỉ cần cảm giác trên người hơi khỏe đã đi xuống giường làm việc.

Trình Y rất xem trọng thân thể của mình, hạ quyết tâm không ở cữ hết một tháng sẽ không ra ngoài, cô nói quyết định này với A Man, cũng được đối phương đồng ý. Vốn thân thể của cô sẽ không khỏe mạnh như người viễn cổ, nếu như không chú ý một chút mà nói..., lỡ sinh bệnh gì ở nơi điều kiện y học lạc hậu này rất có thể liền đi đời nhà ma, cô còn không muốn mới sống có mấy năm thì chết .

Mẫu thân của A Man từ khi trượng phu chết đi cũng không tái giá, vẫn ở một mình, sau khi Trình Y sinh liền chủ động tới chăm sóc trong tháng ở cữ. Chủ yếu là bà thay đổi giặt tã cho cháu gái, quần áo của Trình Y và A Man thì do những nữ nhân khác trong tộc hỗ trợ. Trình Y đã cứu mệnh nam nhân của các nàng, cho nên giúp Trình Y làm việc cũng không có câu oán hận gì, đều rất chủ động, giống như trước kia giúp mẹ con vu y làm việc.

Lúc này vì muốn sữa được đầy đù, Trình Y ăn không ít thịt, đương nhiên cũng phối hợp ăn rau dại, dinh dưỡng đầy đủ mới bảo đảm thức ăn cho con gái.

Hai ngày đầu Trình Y rất ít sữa, căn bản không đủ cho Bảo Bảo ăn, cũng may có một chuyện làm cho cô hài lòng, đó là có sữa non cho con gái, sữa non có giá trị dinh dưỡng cao, đây là tuyệt đối không thể coi thường.

Bảo Bảo không đủ ăn, vì vậy mẫu thân A Man liền ôm Bảo Bảo đi tìm nữ nhân có sữa khác. Sau đó Trình Y vội vàng gia tăng dinh dưỡng, thực vật ở đây không đa dạng như ở hiện đại, ngoại trừ con mồi và rau dại bên ngoài cũng rất khó tìm được trái cây. Ngẫu nhiên còn có thể ăn vào chút ít trứng chim thịt cá. Không muốn con gái phải luôn đi nơi khác tìm sữa ăn, vì vậy dù là không có khẩu vị, Trình Y cau mày ra sức nhét đồ ăn vào trong miệng.

Cuối cùng không uổng công vất vả, lúc hình thể của cô lại mượt mà hơn thì rốt cuộc cũng đủ sữa. Bảo Bảo ăn hết sữa của cô thì ợ một cái, nhìn thấy bộ dáng khuôn mặt Bảo Bảo nho nhỏ như quả trứng gà sau khi ăn sữa xong cái miệng nhỏ nhắn khả ái ngáp một cái rồi nhắm mắt lại rất đáng yêu. Trên mặt Trình Y biểu lộ ôn nhu như nước, thật sự là hận không thể đem tất cả những gì của mình đều hiến cho Bảo Bảo.

Lần đầu tiên A Man được làm cha, rất đỗi yêu thương con gái, tuy không phải là con trai thì có chút tiếc nuối, nhưng hắn xua đi ý nghĩ này. Hắn và Trình Y tuổi còn trẻ, về sau còn có thể sinh con trai cho hắn.

"Oa oa." Ngay lúc A Man vào Trình Y đang nói nhỏ thì Bảo Bảo đột nhiên cất tiếng khóc lên.

"Làm sao vậy? Đói bụng sao?" Chân tay A Man luống cuống nhìn con gái đang gào khóc.

Hiện tại Trình Y đã có kinh nghiệm chăm sóc con nhỏ, không giống ban đầu luống cuống tay chân như vậy rồi. Nhớ tới Bảo Bảo vừa ăn xong chưa tới một giờ, hẳn không phải là đói bụng, cười khẽ, đưa tay sờ mông Bảo Bảo, quả nhiên, ở đó ướt.

Tầm mắt A Man theo tay Trình Y nhìn về phía mông Bảo Bảo, hỏi: "Nước tiểu sao?"

Trình Y nhẹ nhàng cởi tả ướt nước tiểu của Bảo Bảo đưa cho A Man đang ngây ngốc ở một bên. Sau đó lấy tã sạch sẽ bọc lại cho Bảo Bảo, dùng dây thừng nhẹ nhàng vây một vòng ở bụng con gái, như vậy cũng không cần lo lắng hài tử cọ quẫy làm cho tã lệch vị trí.

A Man cầm trong tay tã ướt sũng còn có mùi tanh, bộ dạng không có chút ghét bỏ nào, cười ngây ngô nói: "Nha đầu kia biết dày vò, vừa vừa đại tiện xong lại tiểu tiện."

Trình Y lườm hắn một cái: "Con còn nhỏ đương nhiên như vậy, hôm nay thừa dịp trời trong, còn không tranh thủ đi giặt sạch."

"Ừ." A Man mắt nhìn con gái bởi vì được thay đổi tã sạch sẽ đã hết khóc nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ, cầm tã đi ra ngoài giặt sạch. Mấy ngày nay chỉ cần hắn ở nhà thì đều là tự tay giặt tã cho con gái, một là vì để cho a mẫu có tuổi thoải mái chút ít, hai là vì để cho người lần đầu làm cha như hắn có thể tự mình làm gì đó cho con.

Trình Y làm tã không nhiều, một ngày Bảo Bảo vô số lần cần thay tã, vì vậy Trình Y học những nữ nhân khác trong tộc làm vài cái tã da thú đơn giản như vậy. Cũng may mùa đông, những tã này lót ở dưới mông cũng không có làm cho Bảo Bảo khó chịu.

A Man đi ra ngoài nấu nước, trước lấy nước lạnh tẩy trừ một lần, sau lại dùng nước ấm ngâm, việc này đã làm mấy lần nên thuần thục, làm theo Trình Y nói..., Dùng nước sôi ngâm sẽ trừ độc, có thể làm cho Bảo Bảo không sinh bệnh. Vì nữ nhi bảo bối của hắn, hắn không chê phiền mỗi lần giặt tã đều dùng nước ấm ngâm.

"A Man, lại giặt tã cho con gái à." Đại nương đi ra đổ nước thấy vẻ mặt thỏa mãn của A Man khi giặt tã, nhịn không được trêu chọc hắn: "Thật là một Ada tốt, giặt tã cho con gái lại vui mừng vậy nha."

"Ha ha, cần phải vậy." A Man lấy tả đã ngâm sôi một hồi, chẳng sợ bị phỏng mà vắt khô phơi trên dây thừng.



"Nha đầu dễ chăm không?" Đại nương hỏi.

"Dễ lắm, ngoan ngoãn lắm." Hai đầu lông mày của A Man tất cả đều là sủng nịch. Kỳ thật mỗi đêm con gái đều ép buộc nhiều lần, làm cho hắn và Trình Y rất khó có giấc ngủ an ổn. Nhưng hắn một chút cũng không giận, cho dù gây sức ép thì trong lòng hắn con gái cũng là nhu thuận đáng yêu nhất .

Trong phòng, Trình Y dỗ con gái ngủ say, thở một hơi, nhẹ nhàng mà nằm xuống bên cạnh con. Buổi tối bởi vì hài tử thường tỉnh dậy ngủ không an ổn, cho nên ban ngày cô sẽ tranh thủ ngủ bù.

Trong lúc ở cữ cô không dám tắm rửa, bây giờ là mùa đông, phòng lại không kiên cố bằng hiện đại, chỉ đơn giản lau người một chút. Cô sợ bị cảm mạo sẽ ảnh hưởng tới hài tử, vì vậy chỉ có thể nhịn, tóc cũng không thể gội, trong phòng lại thêm mùi nước tiểu của Bảo Bảo, cô có thể ngửi được trong không khí ẩn ẩn có mùi vị khác thường.

Buổi tối lúc đi ngủ cô đặt Bảo Bảo ở tận cùng bên trong được che chở cẩn thận, sau đó cô nằm ở bên cạnh bé, A Man ngủ ở phía ngoài cùng. Một năm này thực vất vả cho hắn, nam nhân huyết khí phương cương liên tục một năm chưa từng ‘làm’ thật sự rất thống khổ. Hiện tại A Man đã nhẫn đến cực hạn, đêm qua lúc nửa đêm cô tỉnh lại cảm giác hắn trăn trở, trên người truyền đến nhiệt độ nóng bỏng làm cô cũng nóng lên.

Trong nội tâm Trình Y rất áy náy, tính toán còn có hai mươi ngày, chờ hết tháng ở cữ sau này cô có thể giúp A Man rồi, hắn nhịn được khổ cực như vậy nhưng cũng không có đi tìm những nữ nhân khác "hạ hỏa". Sau khi Bảo Bảo sinh ra hắn lại giúp đỡ giặt tã giặt quần áo, trong phòng không khí không dễ chịu cũng không thấy hắn ghét bỏ, ngược lại so với trước kia hoàn nguyện ý dính lên người cô.

Thật sự là người chồng tốt người cha tốt, cô thật may mắn gả cho nam nhân tốt như A Man vậy.

Mở chăn da thú ra đắp lên cho mình và Bảo Bảo, Trình Y nhẹ nhàng vòng tay nhẹ ôm con gái nhắm mắt lại rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp, lúc ngủ cô còn cong khóe môi nở nụ cười hạnh phúc.

Lúc A Man đi vào nhìn thấy hình ảnh ấm áp này, nữ nhân của hắn đang ôm nữ nhi của hắn ngủ. . . . . .

Lúc Bảo Bảo gần một tháng thì A Man và Trình Y thương lượng đặt tên cho con, quyết định gọi con gái của họ là Noãn.

Ở đây không có dòng họ, phần lớn mọi người đặt tên đều là một chữ, nếu như là hai chữ nhiều lắm là có "A" hoặc là "Đại" "Tiểu" ở phía trước tên ..., tỷ như A Man, ví dụ như Đại Nha, Tiểu Sơn.

Noãn là ấm áp, ngụ ý Noãn sanh trong một gia đình ấm áp, sẽ ở trong gia đình ấm áp mà hạnh phúc khoái hoạt lớn lên.

Tên đẹp làm A Man còn vui tươi hớn hở nói tên nữ nhi của hắn là dễ nghe nhất trong tộc, vô cùng đắc ý.

Miểu sẽ thường xuyên đến trò chuyện với Trình Y, hiện tại bụng của nàng càng lớn, A Thái càng thêm để ý, mỗi lần ra ngoài đều giao cho ba nữ nhân khác của hắn thay phiên trong coi nàng, mỗi lần đều có "Người hầu", vì vậy không được bao lâu Miểu cũng sẽ bị phiền đến mất hứng thú không trêu chọc Noãn, rầm rầm đi trở về.

Thời gian ngày từng ngày trôi qua, trong lúc toàn thân A Man bốc hỏa tới điểm giới hạn, mà Trình Y buồn bực bởi vì ở trong phòng một tháng toàn thân muốn mốc meo rốt cuộc đã trôi qua.

Hôm nay, Trình Y nhờ người hỗ trợ nấu vài bồn nước ấm, thừa dịp A Man không ở đó nhanh chóng tắm rửa gội đầu một lượt, tuy không được tắm rửa tận hứng, nhưng dễ chịu hơn rất nhiều.

Chăn đệm được đổi thành mới, đồ cũ cầm đi phơi nắng, dự định ngày mai mới tháo ra giặt.

Buổi tối A Man trở về phòng, hai mắt nóng rực nhìn Trình Y cho Noãn bú sữa, bước nhanh đi qua ngồi xuống bên cạnh bên cạnh Trình Y chơi đùa bàn tay nhỏ bé của con gái, sau đó nhịn không được hỏi: "Đêm nay chúng ta có thể. . . . . . đi?"

Cảm giác được khí tức nóng rực của A Man, Trình Y cũng khát vọng mà mặt lập tức đỏ lên, tim đập như trống, mắng hắn: "Nhìn ngươi gấp giống như con khỉ vậy."

"Không vội? Nếu không vội thì ta không phải là nam nhân!" A Man sợ ầm ĩ đến Noãn đang ăn ngon, thấp giọng nói ra.



"Đừng động tay động chân, làm Noãn khóc thì làm sao bây giờ?" Trình Y chỉ tay sói đang vuốt ve tay Noãn đang ăn sữa mà sẳng giọng.

A Man không tình nguyện thu tay lại, nhìn Noãn đang say mê thỏa mãn mút lấy đầu nhũ của nữ nhân hắn, hâm mộ vô cùng, ngóng trông bé nhanh chóng ăn no đi ngủ, hắn phải ôm mẹ hài nhi làm "Chuyện tốt" hắn mơ tưởng một năm.

Giống như nghe được tiếng cầu khẩn của phụ thân, Noãn buông miệng ra tỏ vẻ ăn no, Trình Y nhanh chóng dùng tay vỗ nhẹ nhẹ sau lưng Noãn, để ngừa bé bị sặc sữa, đung đưa vài cái đã dỗ bé ngủ.

A Man cực kỳ cao hứng, nhanh chóng cởi hết quần áo nằm vào trong chăn thúc giục Trình Y nhanh lên.

Trình Y không có để ý tới A Man đang động dục, kiên nhẫn dỗ dành Noãn cho tới khi bé thở đều mới dừng lại. Sau đó ngồi thẳng người quay đầu trừng A Man đang vói tay vào trong y phục của cô.

"Tốt rồi Trình Y, thừa dịp Noãn đang ngủ chúng ta tranh thủ thời gian đi." A Man không muốn đợi nữa, xoay người đem Trình Y đặt ở dưới thân, chỉ chốc lát sau liền đem quần áo trên người nàng cởi hết.

Hai mắt Trình Y mê ly, thân thể xích lõa nóng như lửa của A Man dán chặt lên cô, giữa hai chân cảm nhận được lửa nóng cứng rắn của hắn đang đẩy lấy cô. Một năm nay không riêng A Man khó chịu, cô cũng rất trống rỗng, hiện tại bị A Man vừa vân vê lại vừa hôn một cỗ dịch nóng bỏng tuôn trào.

A Man hết hôn lại hôn lên hai đầy đặn trước ngực Trình Y, hút lại hút, uống vào vài miếng "Cơm canh" của con gái, tay vừa sờ vào giữa hai chân cô, lập tức vui vẻ: "Còn nói ta, nhìn ngươi gấp đến độ. . . . . ."

Trình Y bất chấp thẹn thùng đỏ mặt, hai tay ôm chặt cổ A Man, hai chân vòng lên eo của hắn thở hào hển thúc giục: "Nhanh, nhanh chút."

Nâng chân Trình Y lên, cũng không quản khúc dạo đầu, ** kêu gào giày vò hắn muốn hỏng, A Man động thân một cái hung hãn chìm vào trong cơ thể cô.

Ngay lúc hai người kết hợp, không tự giác kêu rên thỏa mãn, cảm giác như là cỏ khô héo rũ đột nhiên được tưới nước thỏa mãn nói không nên lời, A Man thở hào hển bắt đầu động.

Trình Y nặng nề mà cắn lên bả vai chắc nịch của A Man ngăn chặn tiếng thét lên, hai tay vô ý thức ôm lấy lưng hắn đang không ngừng phập phồng. Noãn đang ở bên cạnh bọn họ không thể phát ra tiếng vang quá lớn, chỉ có thể nhịn. Ai ngờ chính là muốn kêu lại không dám kêu như vậy, liều mạng kiềm chế thì cảm giác càng **. Kích thích mới mẻ giống như yêu đương vụng trộm, hai người cực kỳ kích động, không bao lâu tựu đều đạt đến cao trào.

Sau đó A Man đặt ở Trình Y trên người thở hào hển, phân thân của hắn còn chôn ở trong cơ thể ấm áp của cô, nghiêng đầu liếm liếm vành tai khéo léo của Trình Y nói: "Rất thỏa mái!"

Trình Y không nói chuyện, nhưng động tác đưa tay khẽ vuốt đầu hắn có thể nói lên cô cũng rất thoải mái. Tuy thời gian ngắn, nhưng một năm không có làm qua việc vợ chồng, lúc này đây cho dù ngắn ngủi cũng được giải khát.

"Noãn không có tỉnh, chúng ta tiếp tục." Phân thân chôn ở trong Trình Y thức tỉnh, dần dần cứng lên, A Man đưa tay vân vê ngực Trình Y, gặm cắn cằm Trình Y nói: "Vừa rồi chưa tận hứng, lần này chúng ta làm lâu một chút."

Vừa dứt lời, A Man liền thẳng lưng mà động, một lần vừa rồi thời gian không lâu, cho nên hai người cũng không mệt mỏi. Cho nên lần này chăm chú cùng nhau tận hứng nhảy múa, lúc lên lúc xuống, thắt lung vòng eo phối hợp vô cùng tốt.

Tức khắc, trong phòng tràn ngập âm thanh va chạm rên rỉ làm cho người ta mặt đỏ tim đập. . . . . .

Noãn rất thông cảm song thân, luôn ngủ say, A Man và Trình Y làm thêm hai lần rốt cuộc tận hứng, mệt mỏi đầu đầy mồ hôi mà đi ngủ.

Sắp đi ngủ, Trình Y nằm trong ngực A Man từ từ nhắm hai mắt mệt rã rời mà hỏi thăm: "A Man, các ngươi đi qua Phương Nam chưa? Nơi đó có phải là bốn mùa như mùa xuân, chưa bao giờ bị lạnh?"

"Phương Nam là nơi nào? Luôn đi về phía nam sao? Chưa có đi qua, không biết chỗ đó có lạnh hay không." A Man cũng không để ý, sau khi nói xong ngáp một cái, ôm lấy Trình Y dỗ: "Ngủ đi, đừng nghĩ những chuyện loạn thất bát tao nữa." (loạn thất bát tao: lung tung)

Liên tiếp làm ba lượt, xác thực Trình Y rất mệt mỏi, không có tinh lực đi hỏi lại chuyện Phương Nam, nghĩ dù sao cũng không vội, về sau có rất nhiều thời gian hỏi. Quay đầu lại nhìn Noãn đang ngủ say, dịch góc chăn cho bé, sau đó một nhà ba người nằm song song cùng nhau hạnh phúc bình yên chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Viễn Cổ Hành Trình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook