Chương 120: Một thế giới rộng lớn 6
Tiểu Lão Nhân
22/07/2022
Hoàng Hùng từng nghe qua về bác học gia Claudius Ptolemaeus từ nhóm Marco Polo.
Không nhiều, chủ yếu là thông qua những tác phẩm về địa lý học của ông, thứ đã mang Marco Polo tới gần hơn với cuộc hành trình chu du thế giới của mình.
Mặc dù Marco Polo chưa từng được gặp Claudius Ptolemaeus khi còn sống, và lại từng được tiếp xúc với rất nhiều học giả lớn đáng kính khác trên suốt cuộc hành trình của mình tiêu biểu như Yajna Sri Gautamiputra, Thái Ung và Nguyễn Bỉnh Khiêm, …
Thế nhưng Marco Polo vẫn luôn giữ vững quan điểm rằng Claudius Ptolemaeus chính là nhà bác học vĩ đại nhất thế giới trong vòng trăm năm trở lại đây.
Hoàng Hùng không phải chỉ một lần nghe qua Marco Polo ca ngợi Claudius Ptolemaeus như vậy.
Mặc dù không đồng ý nhưng Hoàng Hùng cũng hiểu rằng đánh giá chủ quan của Marco Polo phần nhiều là được ảnh hưởng bởi sự đồng điệu trong đam mê khám phá, tựa như một người yêu bắn cung sẽ thần tượng Hậu Nghệ, yêu tre làng thì sẽ nhớ Phù Đổng Thiên Vương vậy.
Tuy đều được gọi là bác học, nhưng mỗi người cũng có sở trường riêng.
Nếu như Yajna Sri Gautamiputra là một học giả thiên về thần học, Thái Ung thiên về sử học, Nguyễn Bỉnh Khiêm thiên về dân tộc học, …
Thì Marco Polo lại tìm thấy ở Claudius Ptolemaeus những kiến thức khí tượng và địa lý quan trọng, không chỉ giúp cho hắn chuẫn bị hành trang lên đường khám phá đó đây mà còn là người bạn tinh thần những lúc lưu lạc xa quê hương giữa trời đất bao la xứ lạ.
Hoàng Hùng không có quan điểm chủ quan như Marco Polo nhưng sau khi biết về Claudius Ptolemaeus thì chính hắn cũng nhiều lần ủy nhiệm thương nhân Tây Vực tìm kiếm các tác phẩm của nhà bác học này.
Thậm chí trong bức thư nằm ở trang cuối cùng của cuốn nhật ký làm từ giấy Giang Nam mà Hoàng Hùng tặng cho nhóm Marco Polo cũng có nhắc những người bạn này nhớ giúp hắn tìm mua sách vỡ, tri thức phương Tây, đặc biệt là của Claudius Ptolemaeus.
Chỉ là thật không ngờ rằng khi kế hoạch bị phá sản vì lý do không thể kháng là tình hình chính trị quân sự bất ổn ở phương trời xa xăm ngoài tầm với, …
Thì khí vận lại mang đến cho hắn Alexandre, một người học trò của Claudius Ptolemaeus bằng xương bằng thịt.
Nếu vậy thì kế hoạch phải thay đổi một chút, cũng không sao, chẵng qua là mấy ý tưởng mới bật ra từ tối qua mà thôi.
Hoàng Hùng mỉm cười nói:
“Mục sư Alexandre,
Thật hân hạnh được biết ngài.
Xin giới thiệu lại một lần nữa.
Tôi là Hoàng Hùng,
Hiện đảm nhiệm chức minh chủ của Đại Nam Đồng Minh Hội.
Đại Nam Đồng Minh Hội là một liên minh kinh tế, chính trị, quân sự được tạo nên từ nhiều dân tộc, tổ chức lẫn cá nhân, với đặc điểm chung là hướng tới hòa bình và phát triễn, luôn luôn nỗ lực chủ động xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho bản thân cũng như thế giới xung quanh.
Chúng tôi gắn kết với nhau thông qua tiêu chí tự do hợp tác cùng có lợi, đối xử bình đẳng và tôn trọng khác biệt của nhau, luôn sẵn sàng đoàn kết cùng nhau bảo vệ sự độc lập toàn diện của cộng đồng mình bằng bất cứ giá nào bao gồm cả yếu tố quân sự.
Chúng tôi chào đón tất cả những ai có chung nhận thức về tự do, bình đẳng, bác ái, bất kể xuất thân, dân tộc hay tư tưởng tôn giáo”
Alexandre không hiểu ý đồ của Hoàng Hùng là gì, chỉ cảm thấy tư tưởng của Đại Nam Đồng Minh Hội rất phù hợp để bảo bọc các nhóm yếu thế, ví như cộng đồng tín hữu Thiên Chúa giáo hiện giờ.
Thế là để giữ phép lịch sự, Alexandre lại lần nữa tự giới thiệu mình và chủ yếu là về Thiên Chúa giáo.
Vì sao nói là lần nữa, bởi vì nguyên cả khuya hôm qua về tản sáng nay đều là những lời này.
Tật xấu của Alexandre lần nữa hiện lên rõ nét, đó là dễ dàng mất tập vào việc mình đang làm.
Rõ ràng mang theo mục đích tới đây, thậm chí vừa nãy còn thiền định nhẫm lại kế hoạch, thế nhưng bây giờ lại lao đầu vào giảng giải cựu ước, tân ước rồi thì Adam, Eva, Abraham, David, Solomon, đủ các thứ, không biết khi nào mới tới Jesus.
Tuy vậy, đồng dạng để giữ phép lịch sự và ấn tượng tốt về nhau, Hoàng Hùng cũng không cắt ngang Alexandre, bởi vì thứ hắn có chính là thời gian, …
Buổi họp cuối cùng của Hội Đồng năm nay đã kết thúc hồi chiều, đại cương công việc đều có hết, việc còn lại chỉ là thực thi, giám sát và kiểm tra, …
Hoàng Hùng không phải đế vương và cũng không có tư tưởng ôm đồm như những ‘minh quân, hiền thần’ trong sử sách, 8-9 phần mười (80-90%) những công việc mang tính chi tiết này đều sẽ trao quyền cho người khác làm.
Nhưng việc Hoàng Hùng đợi được Alexandre không có nghĩa là người khác cũng như vậy:
“Cha Alexandre,
Con biết giáo sử rất quan trọng nhưng chúng ta hoàn toàn có thể để dành cho những dịp khác.
Con nghĩ là chúng ta nên đi vào chuyện chính bởi vì trời cũng tối rồi.
Sức khỏe của cha cũng không được tốt như ngày xưa đâu, một đêm hôm qua đã là gánh nặng rất lớn với thân thể của cha rồi”
Nghe Asiana khuyên bảo bằng giọng càm ràm, Alexandre mới choàng tỉnh từ trong cơn nhập thần, ông có chút ngơ ngác, có chút đỏ mặt nói:
“Ây, tôi lại nói nhiều rồi”
Hoàng Hùng cười lắc đầu rồi pha đầy chén trà cho ông bảo:
“Mục sư uống đi rồi chúng ta vào chuyện chính”
Kỳ thực thì không cần nghe hắn cũng có thể đoán được thông qua việc chắp nối câu chuyện tối hôm qua và vừa nãy Nguyễn Bảy kể.
Quả nhiên không ngoài dự đoán:
“Cảm ơn ngài minh chủ,
Nhưng xin hãy để tôi nói lên tố cầu của mình đã.
Tôi không muốn làm mất nhiều thời gian của ngài.
Như ngài cũng biết đấy, giáo hội chúng tôi được xây dựng dựa trên niềm tin vào Thiên Chúa tối cao vĩnh hằng, người dạy rằng phải yêu thương người như thể thương ta, …
(Ở đây cắt bớt phần xả nước thủy điện, thực ra thì lật Bible ra viết cũng được nhưng sợ làm mỏi mắt số đông người đọc. Chủ yếu là sợ bị nói nước chữ, câu chương!!!
Xây dựng tính cách nhân vật nó thế, ai cũng phẳng lỳ thì người viết còn thấy ngán chứ đừng nói đọc giả
Độc giả, đặc biệt là những ai có theo đạo Thiên Chúa và các chi liên quan thì xin thông cảm.)
…”
Sau một tràng luyên thuyên nhắc lại cùng nói mới, xen kẻ vài ý chính trong một biển nước lớn đủ để nối đất chạm trời thì cuối cùng tổng kết lại cũng là Alexandre hi vọng …
[Đại Nam Đồng Minh Hội có thể hỗ trợ di tản cộng đồng Thiên Chúa giáo từ phương trời Roma xa lắc đến mảnh đất này,
Đồng thời chào đón và an trí họ thỏa đáng, cũng như cho phép, tạo điều kiện tốt để Thiên Chúa giáo được phát triễn và truyền bá ở đây]
Sau khi nghe xong tố cầu của Alexandre thì Hoàng Hùng không trả lời chắc chắn ngay mà trịnh trọng nói:
“Như đã giới thiệu,
Chúng tôi chào đón tất cả những con người yêu tư do và hòa bình, bất kể họ đến từ đâu hay tin phụng tôn giáo nào.
Tôi tin tưởng, và cũng nguyện lấy thân phận minh chủ của Đại Nam Đồng Minh Hội để đảm bảo rằng
Nếu tư tưởng của Thiên Chúa giáo đúng như những gì ngài mục sư mô tả thì nó sẽ được chào đón tại đây với sự thân thiện và lòng hiếu khách, thậm chí là tình đồng đội, minh hữu sau khi nó đã hoàn toàn hòa nhập với cộng đồng chúng tôi.
Tuy nhiên, để đưa đón hàng ngàn hàng vạn con người từ bên kia thế giới đến nơi đây thì không phải chuyện nhỏ,
Tôi tin rằng ngài mục sư cũng đồng ý là chúng ta không thể hời hợt trong vấn đề này.
Vẫn cần nhiều bàn thảo hơn để xác định được sách lược và kế hoạch cụ thể.
Bây giờ thì xin cho phép tôi hỏi xem vị nữ tu đây vì sao lại có vẻ bức thiết muốn nói như vậy.
Phải chăng cũng có những điều quan trọng cần biểu đạt”
Hoàng Hùng quay sang Asiana, người đã trở nên gấp gáp vì cái tật nói dài nói dai, nói lan man của Alexandre.
Không chờ Hoàng Hùng hỏi nàng, Asiana lập tức đi vào vấn đề, ngắn gọn xúc tích hơn nhiều so với Alexandre:
“Ngài minh chủ có thể xem tôi như người đưa tin của công chúa Diana tộc Amazon.
Công chúa đã sẵn sàng kế nhiệm nữ vương Amazon … hiện giờ chắc đã đương nhiệm.
Người hi vọng đạt được sự trợ giúp từ ngài minh chủ.
Amazon cần những đồng minh mạnh mẽ và đáng tin cậy trong thời buổi rối loạn này.
Amazon cũng sẵn sàng trở thành một đồng minh như vậy của ngài.
Ngài minh chủ không cần phải lo ngại về vấn đề Roma,
Nơi trú ẩn hiện tại của Amazon nằm sâu trong hoang dã, bao bọc bởi rừng già, núi lớn và thảo nguyên bạt ngàn,
Amazon yêu chuộng thể thao đấu võ nhưng không phải kẻ hiếu chiến,
Ngay cả ở thời hoàng kim của liên minh Hy Lạp thì Amazon cũng chỉ cử một số cá nhân ưu tú ra đại diện hỗ trợ tham chiến mà thôi.
Công chúa nhắn lại rằng người được nhìn thấy cách mà người Bách Việt đối xử với nhau và rất kính nể ngài minh chủ cũng như những trưởng lão trong tộc.
Amazon xuất thân là một dân tộc du mục, liên minh Hy Lạp cũng đã sụp đổ từ lâu, công chúa có ý muốn xây dựng một quê hương mới cho tộc Amazon.
Đó cũng là lý do nàng đi theo Marco Polo chu du thế giới.
Và mảnh đất có tên Âu Lạc hiện là lựa chọn của nàng!
Lựa chọn của nữ vương là lựa chọn của Amazon!”
Hơi khác với suy nghĩ ban đầu của Hoàng Hùng, bởi hắn còn cho rằng người Amazon hi vọng đạt được trợ giúp của Hội Đồng để bảo vệ đất tổ của họ đây, nếu vậy thì quá sức khó khăn.
Nhưng nếu tố cầu của người Amazon không khác với của Alexandre là bao, thì hiển nhiên là cũng chẵng dễ dàng, bởi vấn đề lớn nhất cần đối mặt vẫn là khoảng cách địa lý, khác biệt duy nhất là thương vụ đầu từ này đạt được hồi báo sớm hơn thôi.
Phải, một thương vụ!
Với tư cách là một người bạn và một người yêu hòa bình, Hoàng Hùng sẵn sàng giúp đỡ trong phạm vi có thể,
Nhưng với tư cách là người lèo lái cái thuyền Đại Nam Đồng Minh Hội thì hắn phải trước hết cân đo đong đếm lợi hại của hàng triệu con người trước khi đưa ra quyết định.
Chính trị không có ‘vô tư tốt’!
Cho dù là những cử chỉ từ thiện khoáng đạt nhất cũng ẩn giấu đi những mục đích mang mùi lợi ích dù ít dù nhiều, có thể đen thui hoặc xam xám nhưng tuyệt đối không nên là trắng tinh thuần khiết.
Ấy là bài học mà An Dương Vương Thục Phán đã phải đánh đổi nhiều hơn tất cả những gì ông có để dạy lại đời sau trong câu chuyện Trọng Thủy-Mỵ Châu mà đến nay còn lưu truyền rộng khắp trong cộng đồng Bách Việt, nhất là ở Âu Lạc.
(P/s: đọc kỹ, đừng đen tối hóa lời tác. Tác không có ý hắc hóa chính trị. Ít nhất là tác cảm thấy mình chỉ đang nói chuyện khách quan)
Hoàng Hùng mỉm cười gật đầu tỏ vẻ đã hiểu tố cầu của người Amazon nhưng cũng chỉ cho một câu trả lời na ná với những gì hắn vừa nói với Alexandre, sau đó lại quay sang Bard:
“Vậy còn người nghệ sĩ tài hoa này?
Đồng dạng là một người vượt qua nhiều
…ngày nắng oi ả và đêm buồn giá lạnh,
…mưa tuyết phủ lục địa và bão cát che bầu trời
để đến được nơi đây, chốn này dưới ảnh trăng thanh bên hồ nước biếc
Đáng tiếc tối qua còn chưa quen thuộc nhau,
May mắn vừa rồi mới được thấy anh trổ tài,
Không biết người tự sánh mình với Acteon có điều chi tố cầu chăng?
Nếu như là hái trăng bắt sao thì quá khó khăn,
Nhưng một vài bông sen thì tuyệt đối sẵn sàng”
Hoàng Hùng bắt chước nhịp phách của bài thơ mà Bard làm lúc nãy, biến tấu ra một đoạn lời nói vần đạt được thiện cảm khá tốt từ đối phương.
Bard ngước mặt lên trời đêm ca thán:
“Ôi! Ở phương trời xa là bầu trời nghệ thuật!
Có ở nơi nào ta được tắm rữa trong văn hoa?”
Rồi hắn quay sang Hoàng Hùng, khom người cúi đầu:
“Hỡi ngài minh chủ mang tinh thần khai sáng,
Một ngôi sao biết hát trong màn đêm vô tận
Xin kính cẩn nghiêng mình trước một vầng thái dương”
Rồi hắn lại ngước mặt lên nhìn về phía đóa sen trên mặt hồ sáng trăng, mang theo niềm vui và tiếc nuối nói:
“Một kẻ lãng du kiêu ngạo chẵng từng sợ cường quyền
Xin thẳng thừng từ chối ý tốt của bậc minh quân!
Bởi Artemisia đã sớm bị cầm tù trong trái tim ích kỷ này,
Còn bông hoa sen xinh đẹp kia hẵn cũng là một cô gái yêu tự do và có khát vọng.
Sao cứ phải nghĩ đến đuổi trăng và bắt sao?
Hãy để đời thêm đẹp với những điều giản dị quanh ta!”
Rồi hắn lại bước đến trên cầu nối chỉ về bầu trời đêm:
“Dẫu chặng đường vừa qua có thật nhiều gian khó,
Nhưng cứ mỗi đêm thâu tôi lại thấy nữ thần Plane đang chỉ đường”
Rồi hắn tiếp tục không sợ ai chóng mặt, lần nữa quay về phía Hoàng Hùng:
“Và quả nhiên ở chốn này tôi được thấy phước lành của đất mẹ Gaia,
Những phép nhiệm màu của tạo hóa tỏa sáng muôn nơi mà tôi không bao giờ biết hết,
Nhưng tôi có thể thấy những đức tính đáng ngợi ca chan chứa trong mỗi tiếng cười và ánh mắt thân thương của con người xứ này.
Nếu nơi đây là nơi thần linh đã chọn,
Xin trọn đời được ở lại nơi đây!”
Nói thật, ở một giây lát nào đó, Hoàng Hùng đã ngỡ tên Bard này là hóa thân của thế giới ý chí, một hóa thân tuy nhiễm nặng thói văn nghệ cõi trần đời nhưng vẫn giữ lại kiểu cách của tự nhiên thánh khiết.
Hắn còn nhớ Thế giới ý chí từng nói rằng bất kỳ hệ thống sức mạnh nào của sinh linh đều sẽ phá hoại đến tự nhiên, ảnh hưởng tới sự cân bằng của thế giới, thậm chí nếu nặng sẽ khiến thế giới bị hắc ám ô nhiễm, sinh ra tà linh và ác nguyên thủy, …
Nhưng nếu sinh linh không phát triễn, văn minh bên trong thế giới không tiến lên, thì thế giới cũng không thể độ kiếp để trở nên lớn mạnh hơn, và gần như vô vọng khi đối mặt với hỗn độn kiếp cũng như sự xâm lấn từ hư vô nói chung, …
Cho nên mỗi thế giới chưa bị ô nhiễm đều sẽ chủ động nuôi nấng, hướng dẫn, ám chỉ sinh linh đi theo con đường sức mạnh mà nó cho là đúng,
Cách đơn giản nhất và phổ biến nhất chính là chủ động cấu tạo nên những quy tắc ràng buộc các hệ thống sức mạnh khác, ví như thế giới thuần khoa học sẽ đem linh năng, ma lực, tiên khí triệt tiêu, chuyển hóa thành lực hấp dẫn, lực hạt nhân, lực điện từ, vân vân.
Nhưng cũng có một số thế giới lựa chọn đi con đường khó khăn nhưng triễn vọng hơn là bao dung nhiều hệ thống sức mạnh khác nhau, để cho trăm hoa đua nở, mong cầu đạt đến biến dị tốt đẹp, đưa thế giới đến một tầng thứ cao hơn.
Thần Lạc giới, thế giới cấp 9 duy nhất trong vùng hỗn độn này vào thời điểm hiện tại, chính là một thế giới bao dung trăm nhà như vậy.
Lạc Tiên giới khi trước cũng đang thử nghiệm tiến lên con đường tương tự, đáng tiếc, còn chưa độ kiếp lên cấp 2 đã gặp phải bất trắc từ thế lực bên ngoài, khiến cho sinh linh bị càn quét, thế giới nằm trên bờ vực tan vỡ, văn minh cổ chỉ còn là di chỉ tàn tích, hiện tại chỉ có thể tạm thời dùng khoa học kỹ thuật chống lên những bước chân đầu tiên sau khi vấp ngã.
Chủ yếu là vì khoa học kỹ thuật ở giai đoạn đầu đòi hỏi ít nhất trong các hệ thống sức mạnh, chẵng cần một loại vật chất hay năng lượng cô đọng ở mức siêu nhiên nào.
Nhưng vấn đề lớn nhất của khoa học chính là khả năng chữa trị môi trường thuộc dạng kém nhất trong các hệ thống sức mạnh,
Sức phá hoại tự nhiên của khoa học thì có lẽ không phải mạnh nhất nhưng cũng thuộc dạng không phải đậu vừa rang!
Vậy nên có đến hơn 1 nửa thời gian giao lưu với nhau là thế giới ý chí đang nhắc nhỡ Hoàng Hùng về việc bảo tồn, giữ gìn và cải tạo môi trường,
Nhất là sau khi về Âu Lạc, thế giới ý chí không ít lần lấy việc
[cải tạo chất lượng môi trường sẽ đem linh năng, tiên khí trong vũ trụ ngưng đọng hơn, giúp ích cho sự phục hồi của rùa vàng]
để tạo động lực thúc đẩy Hoàng Hùng.
Trên phương diện hành động, Hoàng Hùng đồng ý cả hai tay, cũng dự trù kế hoạch và đã bắt tay vào tiến hành nhiều biện pháp cân bằng giữa phát triễn kinh tế, khoa học với bảo tồn thiên nhiên.
Không phải vì hắn trông chờ vào rùa vàng mà là vì giống lúa ST2500 yêu cầu, đặc điểm của giống lúa này chính là môi trường tốt nó sẽ càng tốt, mà môi trường xấu thì sẽ khó phát triễn.
Nhưng đó là phương diện hành động thực tế, còn trên phương diện tinh thần thì Hoàng Hùng đã ngán vào tận sâu trong tủy sống, thậm chí bị ám ảnh đến độ cứ hễ ai nhắc đến việc bảo vệ sự tươi đẹp của tự nhiên, đừng ngắt hoa bắt bướm, là Hoàng Hùng lại có cảm giác người ấy là hiện thân của thế giới ý chí.
Ví dụ như hiện tại với Bard!
Không nhiều, chủ yếu là thông qua những tác phẩm về địa lý học của ông, thứ đã mang Marco Polo tới gần hơn với cuộc hành trình chu du thế giới của mình.
Mặc dù Marco Polo chưa từng được gặp Claudius Ptolemaeus khi còn sống, và lại từng được tiếp xúc với rất nhiều học giả lớn đáng kính khác trên suốt cuộc hành trình của mình tiêu biểu như Yajna Sri Gautamiputra, Thái Ung và Nguyễn Bỉnh Khiêm, …
Thế nhưng Marco Polo vẫn luôn giữ vững quan điểm rằng Claudius Ptolemaeus chính là nhà bác học vĩ đại nhất thế giới trong vòng trăm năm trở lại đây.
Hoàng Hùng không phải chỉ một lần nghe qua Marco Polo ca ngợi Claudius Ptolemaeus như vậy.
Mặc dù không đồng ý nhưng Hoàng Hùng cũng hiểu rằng đánh giá chủ quan của Marco Polo phần nhiều là được ảnh hưởng bởi sự đồng điệu trong đam mê khám phá, tựa như một người yêu bắn cung sẽ thần tượng Hậu Nghệ, yêu tre làng thì sẽ nhớ Phù Đổng Thiên Vương vậy.
Tuy đều được gọi là bác học, nhưng mỗi người cũng có sở trường riêng.
Nếu như Yajna Sri Gautamiputra là một học giả thiên về thần học, Thái Ung thiên về sử học, Nguyễn Bỉnh Khiêm thiên về dân tộc học, …
Thì Marco Polo lại tìm thấy ở Claudius Ptolemaeus những kiến thức khí tượng và địa lý quan trọng, không chỉ giúp cho hắn chuẫn bị hành trang lên đường khám phá đó đây mà còn là người bạn tinh thần những lúc lưu lạc xa quê hương giữa trời đất bao la xứ lạ.
Hoàng Hùng không có quan điểm chủ quan như Marco Polo nhưng sau khi biết về Claudius Ptolemaeus thì chính hắn cũng nhiều lần ủy nhiệm thương nhân Tây Vực tìm kiếm các tác phẩm của nhà bác học này.
Thậm chí trong bức thư nằm ở trang cuối cùng của cuốn nhật ký làm từ giấy Giang Nam mà Hoàng Hùng tặng cho nhóm Marco Polo cũng có nhắc những người bạn này nhớ giúp hắn tìm mua sách vỡ, tri thức phương Tây, đặc biệt là của Claudius Ptolemaeus.
Chỉ là thật không ngờ rằng khi kế hoạch bị phá sản vì lý do không thể kháng là tình hình chính trị quân sự bất ổn ở phương trời xa xăm ngoài tầm với, …
Thì khí vận lại mang đến cho hắn Alexandre, một người học trò của Claudius Ptolemaeus bằng xương bằng thịt.
Nếu vậy thì kế hoạch phải thay đổi một chút, cũng không sao, chẵng qua là mấy ý tưởng mới bật ra từ tối qua mà thôi.
Hoàng Hùng mỉm cười nói:
“Mục sư Alexandre,
Thật hân hạnh được biết ngài.
Xin giới thiệu lại một lần nữa.
Tôi là Hoàng Hùng,
Hiện đảm nhiệm chức minh chủ của Đại Nam Đồng Minh Hội.
Đại Nam Đồng Minh Hội là một liên minh kinh tế, chính trị, quân sự được tạo nên từ nhiều dân tộc, tổ chức lẫn cá nhân, với đặc điểm chung là hướng tới hòa bình và phát triễn, luôn luôn nỗ lực chủ động xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho bản thân cũng như thế giới xung quanh.
Chúng tôi gắn kết với nhau thông qua tiêu chí tự do hợp tác cùng có lợi, đối xử bình đẳng và tôn trọng khác biệt của nhau, luôn sẵn sàng đoàn kết cùng nhau bảo vệ sự độc lập toàn diện của cộng đồng mình bằng bất cứ giá nào bao gồm cả yếu tố quân sự.
Chúng tôi chào đón tất cả những ai có chung nhận thức về tự do, bình đẳng, bác ái, bất kể xuất thân, dân tộc hay tư tưởng tôn giáo”
Alexandre không hiểu ý đồ của Hoàng Hùng là gì, chỉ cảm thấy tư tưởng của Đại Nam Đồng Minh Hội rất phù hợp để bảo bọc các nhóm yếu thế, ví như cộng đồng tín hữu Thiên Chúa giáo hiện giờ.
Thế là để giữ phép lịch sự, Alexandre lại lần nữa tự giới thiệu mình và chủ yếu là về Thiên Chúa giáo.
Vì sao nói là lần nữa, bởi vì nguyên cả khuya hôm qua về tản sáng nay đều là những lời này.
Tật xấu của Alexandre lần nữa hiện lên rõ nét, đó là dễ dàng mất tập vào việc mình đang làm.
Rõ ràng mang theo mục đích tới đây, thậm chí vừa nãy còn thiền định nhẫm lại kế hoạch, thế nhưng bây giờ lại lao đầu vào giảng giải cựu ước, tân ước rồi thì Adam, Eva, Abraham, David, Solomon, đủ các thứ, không biết khi nào mới tới Jesus.
Tuy vậy, đồng dạng để giữ phép lịch sự và ấn tượng tốt về nhau, Hoàng Hùng cũng không cắt ngang Alexandre, bởi vì thứ hắn có chính là thời gian, …
Buổi họp cuối cùng của Hội Đồng năm nay đã kết thúc hồi chiều, đại cương công việc đều có hết, việc còn lại chỉ là thực thi, giám sát và kiểm tra, …
Hoàng Hùng không phải đế vương và cũng không có tư tưởng ôm đồm như những ‘minh quân, hiền thần’ trong sử sách, 8-9 phần mười (80-90%) những công việc mang tính chi tiết này đều sẽ trao quyền cho người khác làm.
Nhưng việc Hoàng Hùng đợi được Alexandre không có nghĩa là người khác cũng như vậy:
“Cha Alexandre,
Con biết giáo sử rất quan trọng nhưng chúng ta hoàn toàn có thể để dành cho những dịp khác.
Con nghĩ là chúng ta nên đi vào chuyện chính bởi vì trời cũng tối rồi.
Sức khỏe của cha cũng không được tốt như ngày xưa đâu, một đêm hôm qua đã là gánh nặng rất lớn với thân thể của cha rồi”
Nghe Asiana khuyên bảo bằng giọng càm ràm, Alexandre mới choàng tỉnh từ trong cơn nhập thần, ông có chút ngơ ngác, có chút đỏ mặt nói:
“Ây, tôi lại nói nhiều rồi”
Hoàng Hùng cười lắc đầu rồi pha đầy chén trà cho ông bảo:
“Mục sư uống đi rồi chúng ta vào chuyện chính”
Kỳ thực thì không cần nghe hắn cũng có thể đoán được thông qua việc chắp nối câu chuyện tối hôm qua và vừa nãy Nguyễn Bảy kể.
Quả nhiên không ngoài dự đoán:
“Cảm ơn ngài minh chủ,
Nhưng xin hãy để tôi nói lên tố cầu của mình đã.
Tôi không muốn làm mất nhiều thời gian của ngài.
Như ngài cũng biết đấy, giáo hội chúng tôi được xây dựng dựa trên niềm tin vào Thiên Chúa tối cao vĩnh hằng, người dạy rằng phải yêu thương người như thể thương ta, …
(Ở đây cắt bớt phần xả nước thủy điện, thực ra thì lật Bible ra viết cũng được nhưng sợ làm mỏi mắt số đông người đọc. Chủ yếu là sợ bị nói nước chữ, câu chương!!!
Xây dựng tính cách nhân vật nó thế, ai cũng phẳng lỳ thì người viết còn thấy ngán chứ đừng nói đọc giả
Độc giả, đặc biệt là những ai có theo đạo Thiên Chúa và các chi liên quan thì xin thông cảm.)
…”
Sau một tràng luyên thuyên nhắc lại cùng nói mới, xen kẻ vài ý chính trong một biển nước lớn đủ để nối đất chạm trời thì cuối cùng tổng kết lại cũng là Alexandre hi vọng …
[Đại Nam Đồng Minh Hội có thể hỗ trợ di tản cộng đồng Thiên Chúa giáo từ phương trời Roma xa lắc đến mảnh đất này,
Đồng thời chào đón và an trí họ thỏa đáng, cũng như cho phép, tạo điều kiện tốt để Thiên Chúa giáo được phát triễn và truyền bá ở đây]
Sau khi nghe xong tố cầu của Alexandre thì Hoàng Hùng không trả lời chắc chắn ngay mà trịnh trọng nói:
“Như đã giới thiệu,
Chúng tôi chào đón tất cả những con người yêu tư do và hòa bình, bất kể họ đến từ đâu hay tin phụng tôn giáo nào.
Tôi tin tưởng, và cũng nguyện lấy thân phận minh chủ của Đại Nam Đồng Minh Hội để đảm bảo rằng
Nếu tư tưởng của Thiên Chúa giáo đúng như những gì ngài mục sư mô tả thì nó sẽ được chào đón tại đây với sự thân thiện và lòng hiếu khách, thậm chí là tình đồng đội, minh hữu sau khi nó đã hoàn toàn hòa nhập với cộng đồng chúng tôi.
Tuy nhiên, để đưa đón hàng ngàn hàng vạn con người từ bên kia thế giới đến nơi đây thì không phải chuyện nhỏ,
Tôi tin rằng ngài mục sư cũng đồng ý là chúng ta không thể hời hợt trong vấn đề này.
Vẫn cần nhiều bàn thảo hơn để xác định được sách lược và kế hoạch cụ thể.
Bây giờ thì xin cho phép tôi hỏi xem vị nữ tu đây vì sao lại có vẻ bức thiết muốn nói như vậy.
Phải chăng cũng có những điều quan trọng cần biểu đạt”
Hoàng Hùng quay sang Asiana, người đã trở nên gấp gáp vì cái tật nói dài nói dai, nói lan man của Alexandre.
Không chờ Hoàng Hùng hỏi nàng, Asiana lập tức đi vào vấn đề, ngắn gọn xúc tích hơn nhiều so với Alexandre:
“Ngài minh chủ có thể xem tôi như người đưa tin của công chúa Diana tộc Amazon.
Công chúa đã sẵn sàng kế nhiệm nữ vương Amazon … hiện giờ chắc đã đương nhiệm.
Người hi vọng đạt được sự trợ giúp từ ngài minh chủ.
Amazon cần những đồng minh mạnh mẽ và đáng tin cậy trong thời buổi rối loạn này.
Amazon cũng sẵn sàng trở thành một đồng minh như vậy của ngài.
Ngài minh chủ không cần phải lo ngại về vấn đề Roma,
Nơi trú ẩn hiện tại của Amazon nằm sâu trong hoang dã, bao bọc bởi rừng già, núi lớn và thảo nguyên bạt ngàn,
Amazon yêu chuộng thể thao đấu võ nhưng không phải kẻ hiếu chiến,
Ngay cả ở thời hoàng kim của liên minh Hy Lạp thì Amazon cũng chỉ cử một số cá nhân ưu tú ra đại diện hỗ trợ tham chiến mà thôi.
Công chúa nhắn lại rằng người được nhìn thấy cách mà người Bách Việt đối xử với nhau và rất kính nể ngài minh chủ cũng như những trưởng lão trong tộc.
Amazon xuất thân là một dân tộc du mục, liên minh Hy Lạp cũng đã sụp đổ từ lâu, công chúa có ý muốn xây dựng một quê hương mới cho tộc Amazon.
Đó cũng là lý do nàng đi theo Marco Polo chu du thế giới.
Và mảnh đất có tên Âu Lạc hiện là lựa chọn của nàng!
Lựa chọn của nữ vương là lựa chọn của Amazon!”
Hơi khác với suy nghĩ ban đầu của Hoàng Hùng, bởi hắn còn cho rằng người Amazon hi vọng đạt được trợ giúp của Hội Đồng để bảo vệ đất tổ của họ đây, nếu vậy thì quá sức khó khăn.
Nhưng nếu tố cầu của người Amazon không khác với của Alexandre là bao, thì hiển nhiên là cũng chẵng dễ dàng, bởi vấn đề lớn nhất cần đối mặt vẫn là khoảng cách địa lý, khác biệt duy nhất là thương vụ đầu từ này đạt được hồi báo sớm hơn thôi.
Phải, một thương vụ!
Với tư cách là một người bạn và một người yêu hòa bình, Hoàng Hùng sẵn sàng giúp đỡ trong phạm vi có thể,
Nhưng với tư cách là người lèo lái cái thuyền Đại Nam Đồng Minh Hội thì hắn phải trước hết cân đo đong đếm lợi hại của hàng triệu con người trước khi đưa ra quyết định.
Chính trị không có ‘vô tư tốt’!
Cho dù là những cử chỉ từ thiện khoáng đạt nhất cũng ẩn giấu đi những mục đích mang mùi lợi ích dù ít dù nhiều, có thể đen thui hoặc xam xám nhưng tuyệt đối không nên là trắng tinh thuần khiết.
Ấy là bài học mà An Dương Vương Thục Phán đã phải đánh đổi nhiều hơn tất cả những gì ông có để dạy lại đời sau trong câu chuyện Trọng Thủy-Mỵ Châu mà đến nay còn lưu truyền rộng khắp trong cộng đồng Bách Việt, nhất là ở Âu Lạc.
(P/s: đọc kỹ, đừng đen tối hóa lời tác. Tác không có ý hắc hóa chính trị. Ít nhất là tác cảm thấy mình chỉ đang nói chuyện khách quan)
Hoàng Hùng mỉm cười gật đầu tỏ vẻ đã hiểu tố cầu của người Amazon nhưng cũng chỉ cho một câu trả lời na ná với những gì hắn vừa nói với Alexandre, sau đó lại quay sang Bard:
“Vậy còn người nghệ sĩ tài hoa này?
Đồng dạng là một người vượt qua nhiều
…ngày nắng oi ả và đêm buồn giá lạnh,
…mưa tuyết phủ lục địa và bão cát che bầu trời
để đến được nơi đây, chốn này dưới ảnh trăng thanh bên hồ nước biếc
Đáng tiếc tối qua còn chưa quen thuộc nhau,
May mắn vừa rồi mới được thấy anh trổ tài,
Không biết người tự sánh mình với Acteon có điều chi tố cầu chăng?
Nếu như là hái trăng bắt sao thì quá khó khăn,
Nhưng một vài bông sen thì tuyệt đối sẵn sàng”
Hoàng Hùng bắt chước nhịp phách của bài thơ mà Bard làm lúc nãy, biến tấu ra một đoạn lời nói vần đạt được thiện cảm khá tốt từ đối phương.
Bard ngước mặt lên trời đêm ca thán:
“Ôi! Ở phương trời xa là bầu trời nghệ thuật!
Có ở nơi nào ta được tắm rữa trong văn hoa?”
Rồi hắn quay sang Hoàng Hùng, khom người cúi đầu:
“Hỡi ngài minh chủ mang tinh thần khai sáng,
Một ngôi sao biết hát trong màn đêm vô tận
Xin kính cẩn nghiêng mình trước một vầng thái dương”
Rồi hắn lại ngước mặt lên nhìn về phía đóa sen trên mặt hồ sáng trăng, mang theo niềm vui và tiếc nuối nói:
“Một kẻ lãng du kiêu ngạo chẵng từng sợ cường quyền
Xin thẳng thừng từ chối ý tốt của bậc minh quân!
Bởi Artemisia đã sớm bị cầm tù trong trái tim ích kỷ này,
Còn bông hoa sen xinh đẹp kia hẵn cũng là một cô gái yêu tự do và có khát vọng.
Sao cứ phải nghĩ đến đuổi trăng và bắt sao?
Hãy để đời thêm đẹp với những điều giản dị quanh ta!”
Rồi hắn lại bước đến trên cầu nối chỉ về bầu trời đêm:
“Dẫu chặng đường vừa qua có thật nhiều gian khó,
Nhưng cứ mỗi đêm thâu tôi lại thấy nữ thần Plane đang chỉ đường”
Rồi hắn tiếp tục không sợ ai chóng mặt, lần nữa quay về phía Hoàng Hùng:
“Và quả nhiên ở chốn này tôi được thấy phước lành của đất mẹ Gaia,
Những phép nhiệm màu của tạo hóa tỏa sáng muôn nơi mà tôi không bao giờ biết hết,
Nhưng tôi có thể thấy những đức tính đáng ngợi ca chan chứa trong mỗi tiếng cười và ánh mắt thân thương của con người xứ này.
Nếu nơi đây là nơi thần linh đã chọn,
Xin trọn đời được ở lại nơi đây!”
Nói thật, ở một giây lát nào đó, Hoàng Hùng đã ngỡ tên Bard này là hóa thân của thế giới ý chí, một hóa thân tuy nhiễm nặng thói văn nghệ cõi trần đời nhưng vẫn giữ lại kiểu cách của tự nhiên thánh khiết.
Hắn còn nhớ Thế giới ý chí từng nói rằng bất kỳ hệ thống sức mạnh nào của sinh linh đều sẽ phá hoại đến tự nhiên, ảnh hưởng tới sự cân bằng của thế giới, thậm chí nếu nặng sẽ khiến thế giới bị hắc ám ô nhiễm, sinh ra tà linh và ác nguyên thủy, …
Nhưng nếu sinh linh không phát triễn, văn minh bên trong thế giới không tiến lên, thì thế giới cũng không thể độ kiếp để trở nên lớn mạnh hơn, và gần như vô vọng khi đối mặt với hỗn độn kiếp cũng như sự xâm lấn từ hư vô nói chung, …
Cho nên mỗi thế giới chưa bị ô nhiễm đều sẽ chủ động nuôi nấng, hướng dẫn, ám chỉ sinh linh đi theo con đường sức mạnh mà nó cho là đúng,
Cách đơn giản nhất và phổ biến nhất chính là chủ động cấu tạo nên những quy tắc ràng buộc các hệ thống sức mạnh khác, ví như thế giới thuần khoa học sẽ đem linh năng, ma lực, tiên khí triệt tiêu, chuyển hóa thành lực hấp dẫn, lực hạt nhân, lực điện từ, vân vân.
Nhưng cũng có một số thế giới lựa chọn đi con đường khó khăn nhưng triễn vọng hơn là bao dung nhiều hệ thống sức mạnh khác nhau, để cho trăm hoa đua nở, mong cầu đạt đến biến dị tốt đẹp, đưa thế giới đến một tầng thứ cao hơn.
Thần Lạc giới, thế giới cấp 9 duy nhất trong vùng hỗn độn này vào thời điểm hiện tại, chính là một thế giới bao dung trăm nhà như vậy.
Lạc Tiên giới khi trước cũng đang thử nghiệm tiến lên con đường tương tự, đáng tiếc, còn chưa độ kiếp lên cấp 2 đã gặp phải bất trắc từ thế lực bên ngoài, khiến cho sinh linh bị càn quét, thế giới nằm trên bờ vực tan vỡ, văn minh cổ chỉ còn là di chỉ tàn tích, hiện tại chỉ có thể tạm thời dùng khoa học kỹ thuật chống lên những bước chân đầu tiên sau khi vấp ngã.
Chủ yếu là vì khoa học kỹ thuật ở giai đoạn đầu đòi hỏi ít nhất trong các hệ thống sức mạnh, chẵng cần một loại vật chất hay năng lượng cô đọng ở mức siêu nhiên nào.
Nhưng vấn đề lớn nhất của khoa học chính là khả năng chữa trị môi trường thuộc dạng kém nhất trong các hệ thống sức mạnh,
Sức phá hoại tự nhiên của khoa học thì có lẽ không phải mạnh nhất nhưng cũng thuộc dạng không phải đậu vừa rang!
Vậy nên có đến hơn 1 nửa thời gian giao lưu với nhau là thế giới ý chí đang nhắc nhỡ Hoàng Hùng về việc bảo tồn, giữ gìn và cải tạo môi trường,
Nhất là sau khi về Âu Lạc, thế giới ý chí không ít lần lấy việc
[cải tạo chất lượng môi trường sẽ đem linh năng, tiên khí trong vũ trụ ngưng đọng hơn, giúp ích cho sự phục hồi của rùa vàng]
để tạo động lực thúc đẩy Hoàng Hùng.
Trên phương diện hành động, Hoàng Hùng đồng ý cả hai tay, cũng dự trù kế hoạch và đã bắt tay vào tiến hành nhiều biện pháp cân bằng giữa phát triễn kinh tế, khoa học với bảo tồn thiên nhiên.
Không phải vì hắn trông chờ vào rùa vàng mà là vì giống lúa ST2500 yêu cầu, đặc điểm của giống lúa này chính là môi trường tốt nó sẽ càng tốt, mà môi trường xấu thì sẽ khó phát triễn.
Nhưng đó là phương diện hành động thực tế, còn trên phương diện tinh thần thì Hoàng Hùng đã ngán vào tận sâu trong tủy sống, thậm chí bị ám ảnh đến độ cứ hễ ai nhắc đến việc bảo vệ sự tươi đẹp của tự nhiên, đừng ngắt hoa bắt bướm, là Hoàng Hùng lại có cảm giác người ấy là hiện thân của thế giới ý chí.
Ví dụ như hiện tại với Bard!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.