Viết Xuống Chút Hồi Ức

Chương 142: Phiên ngoại 57

Nhu Nhược Căng Trì

01/12/2022

Tôi nghĩ có hai kiểu cãi nhau, một là giận thật rồi cãi nhau, ví dụ như chủ tử tôi không thích món quà tôi mua, còn tôi lại khá nhạy cảm khi nhắc đến những câu đùa đội mũ xanh lá cây. Kiểu cãi nhau còn lại, là thích cãi thì cãi, ví dụ như con bé bên cạnh tôi và "người ấy" của em nó. Do đó, thực sự rất khó để nói liệu cãi nhau có phải để giao tiếp hay không.

Cãi nhau vì giận. Sau khi cãi nhau xong, tâm trạng sẽ trầm xuống, mơ hồ sẽ có cảm giác hối hận. Buổi sáng thức dậy, chỉ nằm trên giường, không ra ngoài, không xuống nhà, trằn trọc nghĩ đi nghĩ lại xem liệu mình có nên chủ động chào buổi sáng với chị trước hay không. Đang nghĩ ngợi thì điện thoại ting ting một tiếng, mở ra, thấy một text viết là:

"My sweetie, still asleep? You have a good morning, I'll catch you 2nite, if I can. Xx"

Trái tim tôi chợt hẫng một nhịp, có xúc động, có ngọt ngào, có tội lỗi, có tiếc nuối, và vẫn còn một chút buồn bã. Sau khi đắn đo một lúc lâu, nghĩ đến sự dễ thương của chị, nghĩ đến sự chu đáo của chị, nghĩ đến những điều tốt đẹp thường ngày của chị, bèn hoảng loạn gọi điện cho chị, nhưng vẫn để lộ ra giọng nói bướng bỉnh. Chị lạnh nhạt với em, được, vậy em càng lạnh nhạt, cho dù trong thâm tâm bứt rứt ngứa ngáy như có con mèo đang cào.

Cúp máy, lại nhận được tin nhắn đến: "I know it was good 2 hear ur voice tho, obviusly u werent so certain. Huh, I hate the fact that I like u 2 much 2 hate u:( xxx."

Cười ngốc nghếch trước màn hình điện thoại, lén lút hôn lên những dòng chữ trên màn hình... sau đó điện thoại nhảy khỏi giường, chỉ vào mũi tôi và nói: "Ngươi chú ý nước dãi!" Hehe, đang tưởng tượng lung tung, thì chị ấy lại gửi tin nhắn đến, không can tâm: "Cắn em một cái, đồ hư hỏng! Thật đáng ghét, chỉ là một cái mũ thôi mà!"

Chị cắn em? Tự dưng cắn em? Lẽ nào tâm trạng chị ấy lại tốt lên rồi sao?

"Thật ra chị không tức giận gì, chỉ là muốn cắn em thôi." (Giọng nói hậm hực, nhắm mắt cũng biết chị đang bĩu môi.)



Được rồi, được rồi, nóc nhà của em, chị đã vô cùng đáng yêu rồi, đã có fans khắp nơi rồi, chị đừng bắt chước Cô nàng ngổ ngáo và phát triển đội ngũ Fan rộng rãi hơn nữa, được không?

"Được rồi, không cãi nhau nữa, nói chuyện nào, ừm... Hôm nay chị định ăn gì?"

"Hehe, đúng rồi, chị định mua một gói bánh gạo cực to có tên Vương Vương Tiền Bối, em có thích không?"

"Hả? Thật á, người nước ngoài cũng biết Vượng Vượng Tiền Bối á?"

"Này ~~~! Người nước ngoài nào ở đây? Với cả, hồi nhỏ chị thích ăn nó lắm..."

"Em thích ăn lớp bột bên ngoài."

"Đúng vậy, phải dùng lưỡi liếm."

Thật ra, nhiều lúc, chúng ta luôn có thể tìm thấy phương thức giao tiếp với nhau tốt hơn là cãi nhau, chẳng hạn như dành nửa giờ trên điện thoại, nghiên cứu xem nên ăn Vương Vương Tiền Bối như thế nào?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Viết Xuống Chút Hồi Ức

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook