Vĩnh Dạ Chi Phong

Chương 107: Giải đấu tỉnh – Thánh kỵ sĩ

Chỉ Tiêm Đích Vịnh Thán Điều

09/12/2017

Ngay trước khi thi đấu bắt đầu, lúc hai tuyển thủ bắt tay thì có người lững thững đến muộn.

Lúc ấy trạng thái của Vong Ưu rất tốt, trên mặt mang theo nụ cười thỏa đáng, vừa bắt tay vừa nghiêng người muốn nói gì đó.

Lúc này, Tyler bỗng nhiên nghe thấy có âm thanh không mấy chú ý xen lẫn trong tiếng hoan hô của muôn người ở hiện trường.

Hắn vô cùng tự nhiên liếc nhìn ra bên ngoài, thấy trong bầu trời đầy pháo hoa của đêm chung kết, có một chiếc máy bay tư nhân cỡ nhỏ bay vào, trực tiếp hạ cánh trên nóc khán phòng, lát sau Victor đi ra từ bên trong.

Victor nhảy thẳng xuống khỏi máy bay, xách theo một chiếc vali nhỏ, chạy chậm xuyên qua khán phòng to lớn, lướt qua biển người tấp nập đi đến trước sân khấu, tìm đến chỗ ngồi người nhà cố sức chen vào.

Khóe mắt đuôi mày của cậu đều mang theo nét thở phào nhẹ nhõm, sau khi đặt vali xuống, tự nhiên mà ngẩng đầu nhìn nam thần của cậu trên sân khấu.

Nam thần cũng cúi đầu nhìn fanboy nhỏ, hai người đều yên tâm.

Đáng tiếc bọn họ không có cách nào nói chuyện trong tình cảnh này, lúc này không khí thi đấu đã xáo xào vô cùng sôi nổi.

Bản đồ ngẫu nhiên của hệ thống cũng đã xuất hiện: Lưng Côn Bằng.

Kết quả vừa dừng lại ở hàng chữ này, tất cả mọi người mất một giây tiêu hóa, sau đó dẫn đầu làm ra phản ứng vậy mà là khán đài, còn nhanh hơn cả phản ứng của bình luận viên.

Trên khán đài: “Oh! Woa! Yeah ——!!!”

Tiếng reo hò dữ dội như vậy, người không rõ vì sao suýt nữa tưởng rằng quán quân đã ra đời.

Thần giáo Vũ Thiên quả thực vui tai vui mắt, hả lòng hả dạ, khắp chốn vui mừng, chạy đi loan báo ——bởi vì, lưng Côn Bằng, là nửa bản đồ phi hành, nửa bản đồ đáy biển!

Điều này có nghĩa là không cần trời mưa, tuyển thủ cũng có thể bị ướt người…

Nữ bình luận viên cũng không nhịn được mà hét lên một tiếng, nam bình luận viên vội vã giải thích, ém xuống sự thất thố của cô: “Ồ! Đây là một bản đồ rất linh hoạt. Bản thể của bản đồ là Bằng lúc bay trên trời, ở trên sân sẽ rớt vật phẩm có thể làm cho tuyển thủ bay trong bảy giây. Bắt đầu từ phút thứ hai, lúc ngẫu nhiên biến thành Côn, sẽ bơi lội ở dưới đáy biển, rớt vật phẩm có thể làm cho tuyển thủ không bị ngạt thở trong hai mươi giây. Nói như vậy, hai loại vật phẩm này đều là tài nguyên chiến lược mà tuyển thủ nhất định phải tranh giành, dù sao bay cũng là một lợi thế quan trọng…”

Nữ bình luận viên vẫn khó nén kích động nói: “Thế bất lợi của Odin đã kéo lại được một chút, đừng quên hắn là chuyên gia không chiến, có thiên phú chiến đấu trên không”

Hai tuyển thủ rất nhanh một trái một phải, đứng trên lưng Côn Bằng.

Hình thể Bằng khổng lồ không giới hạn, trên lưng phủ lông vũ to lớn, vật phẩm lát nữa rớt xuống cũng là một sợi lông vũ màu vàng có thể bay được, tuyển thủ phải nắm trong tay mới có tác dụng.

Ngoại hình hai người đều đặc sắc.

Vong Ưu mang nét đặc trưng điển hình của người Đức, tóc vàng mắt xanh, mặc trang phục chức nghiệp Thánh kỵ sĩ vàng trắng đan xen, chỉ nhìn thôi đã có cảm giác thánh quang chói lọi, giống như phía sau có một vầng sáng vậy. Quần áo của Odin thì khiêm tốn hơn nhiều, chỉ là ở trên cao làm áo choàng bay phấp phới, vừa vặn phác họa đường nét đôi chân dài thẳng tắp. Không cần lộ mặt, chỉ riêng bóng lưng trầm lặng mà kiêu ngạo đứng đó thôi đã như một bức tranh sơn dầu rồi.

Thời gian đếm ngược thong thả tiến hành đến giây thứ năm, hai người đồng thời tiến vào hình thức chiến đấu.

Trong giây lát, ngay cả khán giả ngoài sân đều cảm nhận được khí tràng này, trên màn hình chung không hẹn mà cùng im lặng.

Giờ phút này, Vong Ưu đã thu lại nụ cười tươi, hắn rút vũ khí sau lưng mình ra ——hắn dùng giáo, giáo dài kiểu phương Tây, chiều dài tổng thể tầm hai mét, bởi vì dài nhỏ mà nhẹ vô cùng, lại thêm trên thân giáo còn có hoa văn phụ ma (1) đẹp đẽ mà vô cùng kiên cố.



Vong Ưu còn có một vũ khí là đoản kiếm, hiện đang treo bên hông hắn. Lấy phong cách của hắn, không tới quá gần phạm vi chiến đấu thì hắn sẽ không rút kiếm, bởi vì hắn chỉ biết một kỹ năng của đoản kiếm, đó chính là kỹ xảo rút kiếm. Nhưng với người dùng giáo là chính như Vong Ưu thì thế là đủ rồi——bởi vì bản thân kỹ xảo này cũng đã đủ mạnh.

Thời gian đếm ngược kết thúc!

Hai tuyển thủ đồng thời tiến lên, không sử dụng kỹ xảo mà ăn ý hoán đổi một đợt thăm dò.

Nam bình luận viên sớm đã có chuẩn bị nhanh chóng nói: “Vâng, tuyển thủ Odin quả nhiên không ẩn thân mở màn!…Thăm dò lẫn nhau! Tách ra rất nhanh, hai người đều không mất máu!”

Động tác vừa rồi rất có ý nghĩa thế nhưng nam bình luận viên tạm thời không có thời gian bóc tách chi tiết, bởi vì Odin và Vong Ưu vừa chạm rồi tách ngay, sau đó tạm dừng chừng một giây, một lần nữa lại tiếp xúc.

Lần này, mũi giáo của Vong Ưu đã dung hòa một chút giá trị tín ngưỡng. Chỉ thấy hào quang màu vàng chập chờn mơ mộng ở trên không, kéo thành một vòng cung tuyệt đẹp vô song, nhìn như rất chậm kỳ thực lại rất nhanh đỡ lấy song nhận của Odin!

Chỉ nghe thấy tiếng kim loại va chạm leng keng, âm thanh liên miên không dứt. Vong Ưu lúc tiến lúc lùi, mà thân ảnh của Odin càng linh hoạt hơn, trong thời gian giao thủ ngắn ngủi còn có thể đánh ra hai bộ combo ngắn, phân biệt là ba combo và bốn combo.

Nhưng mà Vong Ưu không rơi vào tiết tấu đấu đao của Odin, bởi vì khi kỹ năng chủ yếu giá trị tín ngưỡng truyền vào mũi giáo thì ánh vàng lưu lại đường cong giữa không trung ngưng lại thành thực thể, ngăn cản giúp hắn. Lúc cần thiết hắn không tiếc mất một ít HP chỉ để tránh bị kéo theo tiết tấu của Odin.

Dù sao chức nghiệp bị khắc chế thật sự nghiêm trọng, Odin cũng đánh rất vững, hắn không cho Vong Ưu cơ hội rút máu mình, cũng không kích động dồn ép tiết tấu đấu đao.

Giờ phút này, dấu vết lưu lại trên không của vòng cung ánh sáng kéo dài đúng hai giây, trong lúc Odin mỗi lần giao thủ với mũi giáo đều để lại sự bùng nổ như đốm lửa nhỏ.

Trong chốc lát pháo hoa chập chờn, sáng chói lấp lánh như đèn neon thuần trắng.

Thi đấu bảy giây đầu không nhanh không chậm trôi qua, trên lưng Bằng đã đổi mới đợt lông vũ màu vàng thứ hai.

Nhưng mà hai tuyển thủ xem chừng không có ý định dời tầm mắt, bọn họ đều nhìn chằm chằm đối thủ của mình—— đây là thời khắc tuyệt đối không thể để bản thân lộ ra một chút sơ hở nào.

Trong thi đấu cấp thấp, tất cả mọi người đều tìm một cơ hội có thể phát huy chiến thuật bản thân, xông thẳng lên đánh một bộ combo. Nhưng càng lên thi đấu cấp cao, tuyển thủ lại càng chú trọng vào việc tìm sai lầm hoặc sơ hở của đối thủ, mà không phải cơ hội của mình. Có hai nguyên nhân: Một, cao thủ đối đầu, đối thủ còn một giọt máu cũng có thể trở mình, bạn nhất định phải vững vàng không thể nóng vội. Hai, cao thủ đều am hiểu phản kích cùng phá giải chiến thuật, ở đẳng cấp hàng đầu, không có chiến thuật gì là chắc chắn tuyệt đối, thay vì bản thân khởi động chiến thuật trước bại lộ cơ sở, không bằng chờ đối thủ khởi động xong rồi ra tay phản kích.

Cho nên, cuộc chiến đỉnh cao này, ai sẽ là người bị phát hiện sơ hở trước đây?

Bọn họ không phải nín thở chờ đợi quá lâu!

Bỗng chớp mắt một cái, tất cả mọi người chỉ nghe thấy một tiếng chạm “Keng” hơi dài. Lưỡi kiếm của Odin như ảo ảnh bất thình lình đan chéo mà lên, vừa vặn chặn lại mũi giáo của Vong Ưu, kìm nó trong hình chữ thập không thể cựa quậy!

Trong nháy mắt này nam bình luận viên mới đuổi kịp hô to một tiếng: “Cơ hội!”

Điện quang thạch hỏa.

Vong Ưu không chút do dự rút kiếm!

Hắn chỉ biết mỗi kỹ xảo rút kiếm, nhưng điều này khiến hắn rút kiếm đủ nhanh, đủ tàn nhẫn! Một kiếm này quả thật có mấy phần bóng dáng của Odin, phong nhận để lại đường cong ánh sáng lạnh lẽo trong võng mạc của mọi người.

Nhưng mà nó không có tác dụng, bởi vì một kiếm này cho dù có nhanh như chớp thì Odin vẫn cứ nhanh hơn.



——Tia chớp!

Odin trong tích tắc hóa thành một luồng sáng lấp lánh xuyên qua cơ thể Vong Ưu, chỉ một thoáng đã đi thẳng tới sau lưng hắn——một vị trí có lợi vô cùng.

Đối mặt với tốc độ phản ứng tưởng chừng siêu thần của Tia chớp, Vong Ưu cũng không rớt lại quá lâu. Giáo dài thần thánh lập tức ép sát mặt đất đâm về phía sau lưng, sau đó theo hắn thu người lộn nhào, mũi giáo trên mặt đất bất thình lình quất lên, ánh sáng thần thánh như vụt lên từ mặt đất, vung vào không trung tạo thành một dấu thánh hình cầu vồng——

Một kỹ xảo như vậy có thể phòng thủ trước sau cho Vong Ưu, vừa khéo là kỹ xảo ứng đối hoản hảo với Tia chớp là loại kỹ xảo đâm xuyên theo đường thẳng. Giả dụ Odin muốn tiếp tục dùng Tia chớp, thì nhất định phải đánh đổi bằng một lượng máu nhất định.

Mà phản ứng của Odin cũng nhanh đến cực hạn, hắn lùi lại phía sau đồng thời bắn ra một đợt phi tiêu, lấy đi 5% HP của Vong Ưu.

Mãi đến lúc này, hai người lại tách ra lần nữa.

Lần giao thủ này không nhanh không chậm, so với tốc độ đấu đao như gió giật mưa rào của Odin, thì có thể nói là tốc độ vừa phải. Nhưng so với thi đấu bình thường, vẫn làm mắt người ta nhìn không kịp.

Nam bình luận viên đến tận lúc này mới kịp tổng kết: “Odin tước vũ khí, Vong Ưu rút kiếm đáp trả, sau đó Odin dùng Tia chớp né đi, di chuyển vị trí. Vong Ưu lập tức lộn người phá giải Tia chớp, Odin không trúng cái bẫy đó trái lại sáng suốt lùi về phía sau, cuối cùng còn chiếm lời được chút máu. Trong một giây giao thủ cuối cùng vừa rồi, hai người lấy vận tốc ánh sáng hoán đổi chiến thuật hơn bốn lần …Khi ấy nếu bất cứ một ai sơ xuất hoặc là chậm 0.1 giây, thì hiện tại thứ chúng ta nhìn thấy tuyệt đối là một bộ combo”

Lần này hai người đổi phương hướng, một lần nữa đứng song song.

Bọn họ duy trì khoảng cách hoàn hảo 1.5m, vừa vặn nằm ngoài phạm vi tấn công giáo dài của Vong Ưu, nhưng Vong Ưu cũng không dám trực tiếp tiến lên một bước phát động công kích.

Thậm chí khi Odin đột nhiên giơ chủy thủ lên, Vong Ưu cẩn thận múa thương hoa (2), dùng ánh sáng vòng cung tạo một phòng ngự tức thời cho mình.

Nhưng mà hắn rất nhanh nhận ra đây là kỹ năng diễn xuất!

Odin sau khi thực hiện động tác giả, nháy mắt dùng Tia chớp về phía sau, tay đã vươn đến vật phẩm mới đổi mới rơi xuống trên bản đồ——lông vũ của Bằng!

Theo lông vũ trong lòng bàn tay hắn hóa thành một luồng sáng trôi đi mất, sau lưng Odin nháy mắt được ánh sáng đan dệt thành một đôi cánh màu vàng đen to lớn.

Cùng lúc đó, phản ứng của Vong Ưu cũng không tính là chậm, nhưng hắn bị giới hạn trong kỹ xảo di chuyển vị trí của mình, sau khi hiệu quả đặc biệt bên Odin chấm dứt mới lại gần tìm thấy một sợi lông vũ khác.

Khi nam bình luận viên hô: “Cơ hội tập kích trên không!” Thì Odin trên thực tế đã gần như hoàn thành đánh lén!

Đôi cánh vàng đen to lớn có mặt trước, mạnh mẽ tập kích từ sau lưng Vong Ưu, ngay cả Vong Ưu cũng không đoán được lại là cánh chim——

Ngoài trừ Odin, không có bất cứ tuyển thủ nào có thể tự nhiên điều khiển cánh như thế, đến mức có thể trong nháy mắt bay với tốc độ cao, lại trong nháy mắt dừng lại, đồng thời còn có thể sử dụng cánh tấn công trước!

Vong Ưu triển khai kỹ năng phòng ngự không có tác dụng gì quá lớn, bởi vì đòn đập cánh của Odin tác dụng chủ yếu là đẩy lùi hắn.

Đẩy lùi không nghi ngờ sẽ có hiệu quả dao động trọng tâm, mà ngay khi trọng tâm của Vong Ưu bị lệch đi, một Tia chớp đã hoàn toàn xuyên qua hắn.

Chú thích:

(1) Phụ ma “ 附魔 ”: là một loại vật phẩm trong game giúp tăng cường hiệu quả của vũ khí, trang bị, tăng chỉ số thuộc tính của nhân vật tạm thời hoặc vĩnh viễn.

(2) Thương hoa “ 枪花 ”: động tác võ thuật đẹp mắt để đánh lừa, mê hoặc đối phương khi múa may trường thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vĩnh Dạ Chi Phong

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook