Chương 123: Giấy nghỉ phép
Chỉ Tiêm Đích Vịnh Thán Điều
09/12/2017
Sau khi về đến nhà, mọi thứ đều giống như thường ngày, Victor tiện đường chạy đến chính phủ Tinh tỉnh số ba lấy tờ khai.
Buổi tối Tyler đang đọc sách, Victor liền đưa cho hắn kí tên.
Tyler tùy tiện lướt nhanh mấy chục giây, ký tên vào.
Victor cũng không quan tâm đến tờ giấy này nữa, cực kỳ tự nhiên lấy về rồi sán lại gần hôn Tyler một cái, cười nói: “Thừa dịp còn một khoảng thời gian mới đến giải quốc gia, anh có muốn làm biếng không?”
Tyler lật trang sách, nói: “Muốn đi chơi ở đâu?”
Victor im lặng suy nghĩ nửa ngày, nói: “Mình đi nghỉ trên lưng cá đuối (1) vũ trụ nha?”
Tyler nói: “ ‘Lang thang nói đi là đi’?”
Hắn nói chính là tên của dự án nghỉ dưỡng nổi tiếng.
Cá đuối vũ trụ là một loại sinh vật vũ trụ khổng lồ, luôn luôn lấy đơn vị cá thể hoặc gia đình trôi bồng bềnh trong vũ trụ. Sải cánh mở ra có thể rộng bằng một hệ hằng tinh, chủ yếu dựa vào việc nuốt hành tinh mà sống, trước mắt được biết đến là một trong những sinh vật lớn nhất thế giới. Bởi vì hình thể vô cùng lớn, cho nên có rất nhiều sinh vật nhỏ ký sinh trên người cá đuối vũ trụ. Có một số người đặc biệt thích đi nghỉ trên lưng chúng, có một loại cảm giác thần bí lang thang phiêu bạt, không biết bản thân sẽ đi về nơi đâu.
Ngoài ra, con cá đuối vũ trụ tên là “Thanh Đoàn” này kỳ thực chỉ số thông minh rất cao, hơn nữa tính cách tốt vô cùng, có người nói đấy là bởi nó đến từ Đế quốc Chu Tước. Thế nhưng bởi vì hình thể quá lớn, tốc độ truyền thông tin trong cơ thể của cá đuối vũ trụ lại chỉ có 99% tốc độ ánh sáng, vì thế nên phản ứng thần kinh cùng hoạt động tư duy của nó siêu, siêu, siêu chậm.
Ví dụ như tháng trước có một cặp tình nhân đi nghỉ trên người cá đuối vũ trụ, kể chuyện cười cho nó, nó phải dùng mười mấy ngày để tiêu hóa hết, sau đó dùng mười mấy ngày cười ngửa tới ngửa lui (hình thể quá lên, người phía trên không cảm nhận được sự xóc này), sau đó lại dùng mười mấy ngày nói: “Chúc…hai…người…trăm…năm…hảo…hợp…”
Mọi người dồn dập bày tỏ: Hai ngày mới có thể nghe được một chữ, vội muốn chết.
Ngày hôm sau, hai người Tyler chuẩn bị ngồi phi thuyền rời đi, nhưng trước đó phải đi nộp tờ khai.
Bởi vì sự việc đặc biệt và gấp gáp, hôm ấy nhất định phải dậy thật sớm, đại thể là lúc rạng sáng. Victor cảm thấy vất vả lắm mới ngủ được thì đồng hồ báo thức đã vang lên.
Cả người cậu đều lờ đờ, sáng sớm suýt nữa thì mặc quần áo ngược.
Cơ quan chính phủ nộp đơn xin cố tình còn rất đồ sộ, trước cửa có đến mấy chục bậc thang.
Tyler không nói lời nào cõng Victor, chậm rãi đi vào trong. Victor nằm sấp trên lưng hắn nửa ngủ nửa tỉnh, hai người hoàn toàn bất đồng với tất cả những người mặt mày căng thẳng đi vào.
Lát sau, Tyler một mình nộp tờ khai, nghe thấy nhân viên công tác nói: “Xin lỗi, chúng tôi cần chụp ảnh, xin hỏi có thể đánh thức chồng ngài dậy một lát được không?”
Tyler nói một câu “Mở mắt” bên tai Victor, người sau cố gắng mở đôi mắt màu xanh lam mê hoặc, hơn nửa người đều treo trên người Tyler, bị camera tách cái chụp lại, trở thành ảnh chụp chính thức đính trên giấy chứng nhận.
Tyler nhận hai tờ giấy chứng nhận, lại chậm rãi cõng Victor về.
Victor ngủ trên tấm lưng rộng lớn rắn chắc đến là thoải mái, còn kém không để lại nước miếng trên cổ áo, hơn nửa ngày mới tỉnh lại hỏi: “Giờ mình đang đi đâu thế?”
Tyler nói: “Nhóc ngớ ngẩn, tôi đang nghĩ xem nên đem bán em đi đào than hay là chuyển gạch…”
Hắn còn chưa nói xong, Victor đã nhẹ nhàng cắn vành tai hắn, cọ sát sau đó lại mơ màng, nói năng không rõ: “Không đào than đâu, đào than đen bẩn khó coi lắm. Chuyển gạch đi, một nghìn miếng gạch được hai mươi đồng là tiêu chuẩn ngành. Chuyển một năm là đạt tiêu chuẩn, mỗi ngày ba nghìn miếng gạch là được sáu mươi đồng, sống bằng năm mươi đồng, làm bánh khoai tây cho anh là hời nhất, nuôi anh đúng là bớt lo…”
Lại còn tính toán thật, Tyler nghe mà buồn cười, hỏi: “Lúc chưa đạt tiêu chuẩn thì sống sao?”
“Chưa đạt tiêu chuẩn…” Victor mơ màng một lát, thiếp đi mấy chục giây rồi lại tỉnh, ấy vậy mà vẫn còn nhớ tới chuyện này, vừa nghĩ vừa nói, “Một ngày chỉ có mười mấy đồng, buổi sáng không thể dậy sớm, không ăn sáng sẽ đói, bữa trưa mua hộp cơm thêm hai cái bánh bao lớn, bánh bao có thể để dành đến tối…”
Nhóc ngốc này, sinh ra đã ngậm thìa vàng, làm sao mà lại nghĩ đến việc chuyển gạch vậy?
Tyler suy nghĩ một lát, nhớ tới Victor học chuyên ngành lịch sử ở khu Địa Cầu, có thể là đã từng vất vả một thời gian dài, hoặc có thể là từng lăn lộn trong xóm chợ.
Nhóc con Victor này là điển hình của việc “Sống chưa tròn một trăm, luôn mang nỗi sầu ngàn tuổi”, dường như trên đời này không có chuyện gì là không liên quan đến cậu. Thấy có tuyển thủ eSport gặp bất bình là dũng cảm đứng ra thưa kiện liền. Thấy người sáng tác bị đạo văn liền đứng ra thiết lập một diễn đàn và chế độ mới. Thấy những thực trạng ngành nghề bất công, sẽ đi tìm hiểu, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để suy nghĩ, rồi lại đi tìm tòi thay đổi thực trạng, thật sự quá là bình thường.
Hai người lại ngồi xe trở về, Tyler giống như lão lưu manh lừa bán trẻ con, ôm Victor đi vào phi thuyền, sau đó thiết lập phương vị rồi xuất phát.
Victor từ từ tỉnh lại, vẫn không muốn động đậy, liền an vị trên Mobility Scooter (2) của phi thuyền nhích vào phòng bếp, nướng bánh quy ăn.
Hai người ở mấy ngày trên phi thuyền tư nhân, trải qua tháng ngày vô cùng lười biếng, một ngày có hơn mười tiếng đều ở trên giường.
Đến nỗi lão yêu quái như Tyler cũng không hoàn toàn khống chế được cân nặng, cho đến khi vừa mới bắt đầu nghỉ phép chính thức trên lưng cá đuối vũ trụ, phát hiện mình thế mà nặng thêm hai cân, cơ bắp và hàm lượng mỡ vẫn hoàn hảo như cũ.
“Em làm hư tôi rồi” Lão yêu quái nói với Victor.
Victor trầm tư một lát, oan ức hơn lên án: “Rõ ràng là anh làm hư em. Hơn một tuần nay em không làm đề toán rồi, một chút hứng thú nghiên cứu cũng không có, một chút ý tưởng đề tài mới cũng không nốt, cả ngày trong đầu đều chỉ là rác rưởi (3) màu vàng…”
Tyler nói: “Nay ăn gà cay nhé?”
Victor nói: “Được được”
Một lát sau, hai người đều cố nhớ vừa nãy mình đang nói cái gì, không có kết quả, Victor chỉ số thông minh cũng giảm xuống 2% mở TV ra nói: “Giời kệ đi, hôm nay có rất nhiều chương trình hay nè”
Tyler một lần nữa lên giường nằm cạnh cậu, vì để thể hiện mức độ coi trọng cân nặng của bản thân, vừa xem chương trình vừa hít đất.
Đây là chương trình vương bài của giới eSport, tên là “Tiêu điểm eSport”, tính học thuật tính chuyên nghiệp rất mạnh, nhưng cũng không mất tính giải trí gần gũi bình dị ——tiêu chuẩn cao, tần suất chiếu thấp, tiết mục mỗi kỳ đều phải làm hơn ba tháng.
Tiết mục kỳ này chính là kỳ đầu tiên sau giải đấu tỉnh, chia làm ba tiêu đề nhỏ, bên dưới mỗi một tiêu đề đều có một tổ điều tra nghiên cứu cùng một đám chuyên gia cố vấn, lại thêm một người dẫn chương trình chuyên nghiệp thực hiện.
Tiêu đề đầu tiên vừa được chiếu trước hết là kết quả bọn họ làm ra, liệt kê một “Bảng xếp hạng trình độ ý thức chiến lược của tuyển thủ giải đấu ngoại hạng eSport mùa giải 2017”, “Odin, Tinh tỉnh số hai, khu Địa Cầu” bất ngờ được xếp hạng nhất, tên tuổi lớn hơn gấp hai lần tuyển thủ xếp phía sau.
Người dẫn chương trình xuất hiện bắt đầu phân tích chi tiết chiến lược trong eSport là gì, luận chứng đầu tiên được đưa ra để nêu ví dụ chính là “Odin”.
Một chuyên gia chuyên làm về vấn đề này đứng ra, anh ta chọn một trận đấu kinh điển ở trên màn hình phân chia tường tận ——trận giữa Odin VS Canh Thần, nói: Trận này chiến thuật của Odin và Canh Thần phân biệt là gì, hai người này vì sao lại chọn như thế, hai người làm thế nào mà thực hiện được mục đích chiến lược của mình, vì sao cuối cùng Odin lại thoải mái giành chiến thắng…
Sau khi nói xong lại tổng kết một chút các trận đấu khác, cuối cùng anh ta đưa ra kết luận: Ý thức chiến lược của Odin ít nhất ở giai đoạn giải đấu tỉnh, toàn bộ quá trình đều nằm ở trình độ nghiền áp.
“Tuyển thủ Odin trời sinh là để ăn bát cơm này,” Một chuyên gia khác đẩy kính mắt, dùng thủ pháp rất chuyên nghiệp mở ra một bảng biểu đồ, “Số liệu biểu hiện, trong mười giây đầu mỗi trận đấu hắn đều sẽ tích lũy được ít nhất 5% lợi thế chiến lược. Có một số trận kết thúc rất nhanh, chút lợi thế ấy trong mắt người ngoài nghề có vẻ không mấy nổi bật, thế nhưng tổng kết lại, hắn chắc chắn là cố ý. Giả dụ, nếu như thời gian thi đấu vượt mức, những lợi thế chiến lược ấy tích lũy lại sẽ trở thành quả cầu tuyết…”
Vân vân và mây mây.
Xem chương trình được một nửa, Victor có tinh thần liền, chọt chọt Tyler đang chống đẩy bên cạnh nói: “Anh xem anh xem, bọn họ đều cảm thấy anh là Đại Ma Vương đó”
Bậc thầy sát thủ “Ừ” một tiếng, trong lòng rất ngạo kiều nghĩ, bán Mị Ma lại sống nhiều năm như thế, nếu chơi chiến lược còn không bằng đám nhóc con nhân loại thế thì không bằng đập đầu chết trên người Victor còn hơn.
Lúc chương trình sắp kết thúc, lại tung ra một phần tin ngắn ——rất nhiều báo cáo tổng kết thú vị. Trong đó nổi bật nhất chính là một “Bảng câu hỏi điều tra tuyển thủ giải đấu tỉnh eSport”, có một câu hỏi trong đấy là “Tuyển thủ bạn cực không muốn gặp nhất là ai?”, trong đó có 89% đáp án đều có hai chữ “Odin”.
Còn có câu hỏi “Bạn cho rằng chuyện có tính khiêu chiến nhất trong eSport hiện nay là gì?”, trong đó có tuyển thủ chuyên nghiệp không muốn lộ danh tính, vung tuyệt bút viết: “Như các bạn đã biết, độ khó của vòng đấu tinh tế được sắp xếp như sau: Thiên đường – Đơn giản – Bình thường – Khó – Ác mộng – Địa ngục – [ Tyler Odin ]”.
Còn có, căn cứ vào thống kê không hoàn chỉnh, nhân số online và nhân số đăng kí chức nghiệp “Sát thủ” trong Tinh tỉnh số hai năm nay đều tăng trưởng lạ thường, so với năm ngoái tăng hơn 10%. Đừng xem nhẹ con số này, điều này có nghĩa là gần như tất cả người mới vào eSport đều chọn chức nghiệp Sát thủ. Nếu không thì chính là có mười triệu người chạy đi thử đổi sang chức nghiệp Sát thủ.
Xem xong một đống báo cáo cuối cùng này, Victor đăng nghi vấn lên như những fan khác: “Tại sao lại không có bảng xếp hạng sắc đẹp! Không vui! Đại Ma Vương rõ ràng xếp hạng nhất, nghiền áp không thành vấn đề!”
Các fan không vui đang gây sự trên diễn đàn, bọn họ mở bỏ phiếu: Bàn luận về tuyển thủ xếp hạng nhất chức nghiệp Sát thủ (còn gọi là “Vua Sát thủ”) giới eSport năm nay sẽ là ai, Odin hay là Phạm Đa ——
Bảo là Phạm Đa kéo ra ngoài đánh chết hết!
Cũng là fan không vui, Victor đã có bản nhân Đại Ma Vương có thể đùa giỡn.
Cậu bò lên ngồi trên người Tyler, xoa nắn cơ bắp khắp người hắn.
Tyler cõng nhóc con nhà mình tiếp tục hít đất, mặt lạnh te phập phồng lên xuống.
Đại Ma Vương quyết định hôm nay làm thêm một ít vận động nữa, tỷ dụ như buổi tối ấy ấy fan, giúp fanboy nhỏ Victor rèn luyện thân thể.
…
Tháng ngày sa đọa này kéo dài đến lúc thông báo xác định thời gian giải đấu quốc gia được công bố, lúc ấy chồng chồng hai người đã ở trên lưng cá đuối vũ trụ thoát cương bay ra mười vạn tám ngàn dặm, gần như đã vượt qua đường chân trời của Tinh tỉnh số ba. Victor vừa mở di động ra đã nhận được tin “Tinh tỉnh số năm chào đón ngài”.
Chú thích:
(1) Cá đuối
Buổi tối Tyler đang đọc sách, Victor liền đưa cho hắn kí tên.
Tyler tùy tiện lướt nhanh mấy chục giây, ký tên vào.
Victor cũng không quan tâm đến tờ giấy này nữa, cực kỳ tự nhiên lấy về rồi sán lại gần hôn Tyler một cái, cười nói: “Thừa dịp còn một khoảng thời gian mới đến giải quốc gia, anh có muốn làm biếng không?”
Tyler lật trang sách, nói: “Muốn đi chơi ở đâu?”
Victor im lặng suy nghĩ nửa ngày, nói: “Mình đi nghỉ trên lưng cá đuối (1) vũ trụ nha?”
Tyler nói: “ ‘Lang thang nói đi là đi’?”
Hắn nói chính là tên của dự án nghỉ dưỡng nổi tiếng.
Cá đuối vũ trụ là một loại sinh vật vũ trụ khổng lồ, luôn luôn lấy đơn vị cá thể hoặc gia đình trôi bồng bềnh trong vũ trụ. Sải cánh mở ra có thể rộng bằng một hệ hằng tinh, chủ yếu dựa vào việc nuốt hành tinh mà sống, trước mắt được biết đến là một trong những sinh vật lớn nhất thế giới. Bởi vì hình thể vô cùng lớn, cho nên có rất nhiều sinh vật nhỏ ký sinh trên người cá đuối vũ trụ. Có một số người đặc biệt thích đi nghỉ trên lưng chúng, có một loại cảm giác thần bí lang thang phiêu bạt, không biết bản thân sẽ đi về nơi đâu.
Ngoài ra, con cá đuối vũ trụ tên là “Thanh Đoàn” này kỳ thực chỉ số thông minh rất cao, hơn nữa tính cách tốt vô cùng, có người nói đấy là bởi nó đến từ Đế quốc Chu Tước. Thế nhưng bởi vì hình thể quá lớn, tốc độ truyền thông tin trong cơ thể của cá đuối vũ trụ lại chỉ có 99% tốc độ ánh sáng, vì thế nên phản ứng thần kinh cùng hoạt động tư duy của nó siêu, siêu, siêu chậm.
Ví dụ như tháng trước có một cặp tình nhân đi nghỉ trên người cá đuối vũ trụ, kể chuyện cười cho nó, nó phải dùng mười mấy ngày để tiêu hóa hết, sau đó dùng mười mấy ngày cười ngửa tới ngửa lui (hình thể quá lên, người phía trên không cảm nhận được sự xóc này), sau đó lại dùng mười mấy ngày nói: “Chúc…hai…người…trăm…năm…hảo…hợp…”
Mọi người dồn dập bày tỏ: Hai ngày mới có thể nghe được một chữ, vội muốn chết.
Ngày hôm sau, hai người Tyler chuẩn bị ngồi phi thuyền rời đi, nhưng trước đó phải đi nộp tờ khai.
Bởi vì sự việc đặc biệt và gấp gáp, hôm ấy nhất định phải dậy thật sớm, đại thể là lúc rạng sáng. Victor cảm thấy vất vả lắm mới ngủ được thì đồng hồ báo thức đã vang lên.
Cả người cậu đều lờ đờ, sáng sớm suýt nữa thì mặc quần áo ngược.
Cơ quan chính phủ nộp đơn xin cố tình còn rất đồ sộ, trước cửa có đến mấy chục bậc thang.
Tyler không nói lời nào cõng Victor, chậm rãi đi vào trong. Victor nằm sấp trên lưng hắn nửa ngủ nửa tỉnh, hai người hoàn toàn bất đồng với tất cả những người mặt mày căng thẳng đi vào.
Lát sau, Tyler một mình nộp tờ khai, nghe thấy nhân viên công tác nói: “Xin lỗi, chúng tôi cần chụp ảnh, xin hỏi có thể đánh thức chồng ngài dậy một lát được không?”
Tyler nói một câu “Mở mắt” bên tai Victor, người sau cố gắng mở đôi mắt màu xanh lam mê hoặc, hơn nửa người đều treo trên người Tyler, bị camera tách cái chụp lại, trở thành ảnh chụp chính thức đính trên giấy chứng nhận.
Tyler nhận hai tờ giấy chứng nhận, lại chậm rãi cõng Victor về.
Victor ngủ trên tấm lưng rộng lớn rắn chắc đến là thoải mái, còn kém không để lại nước miếng trên cổ áo, hơn nửa ngày mới tỉnh lại hỏi: “Giờ mình đang đi đâu thế?”
Tyler nói: “Nhóc ngớ ngẩn, tôi đang nghĩ xem nên đem bán em đi đào than hay là chuyển gạch…”
Hắn còn chưa nói xong, Victor đã nhẹ nhàng cắn vành tai hắn, cọ sát sau đó lại mơ màng, nói năng không rõ: “Không đào than đâu, đào than đen bẩn khó coi lắm. Chuyển gạch đi, một nghìn miếng gạch được hai mươi đồng là tiêu chuẩn ngành. Chuyển một năm là đạt tiêu chuẩn, mỗi ngày ba nghìn miếng gạch là được sáu mươi đồng, sống bằng năm mươi đồng, làm bánh khoai tây cho anh là hời nhất, nuôi anh đúng là bớt lo…”
Lại còn tính toán thật, Tyler nghe mà buồn cười, hỏi: “Lúc chưa đạt tiêu chuẩn thì sống sao?”
“Chưa đạt tiêu chuẩn…” Victor mơ màng một lát, thiếp đi mấy chục giây rồi lại tỉnh, ấy vậy mà vẫn còn nhớ tới chuyện này, vừa nghĩ vừa nói, “Một ngày chỉ có mười mấy đồng, buổi sáng không thể dậy sớm, không ăn sáng sẽ đói, bữa trưa mua hộp cơm thêm hai cái bánh bao lớn, bánh bao có thể để dành đến tối…”
Nhóc ngốc này, sinh ra đã ngậm thìa vàng, làm sao mà lại nghĩ đến việc chuyển gạch vậy?
Tyler suy nghĩ một lát, nhớ tới Victor học chuyên ngành lịch sử ở khu Địa Cầu, có thể là đã từng vất vả một thời gian dài, hoặc có thể là từng lăn lộn trong xóm chợ.
Nhóc con Victor này là điển hình của việc “Sống chưa tròn một trăm, luôn mang nỗi sầu ngàn tuổi”, dường như trên đời này không có chuyện gì là không liên quan đến cậu. Thấy có tuyển thủ eSport gặp bất bình là dũng cảm đứng ra thưa kiện liền. Thấy người sáng tác bị đạo văn liền đứng ra thiết lập một diễn đàn và chế độ mới. Thấy những thực trạng ngành nghề bất công, sẽ đi tìm hiểu, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để suy nghĩ, rồi lại đi tìm tòi thay đổi thực trạng, thật sự quá là bình thường.
Hai người lại ngồi xe trở về, Tyler giống như lão lưu manh lừa bán trẻ con, ôm Victor đi vào phi thuyền, sau đó thiết lập phương vị rồi xuất phát.
Victor từ từ tỉnh lại, vẫn không muốn động đậy, liền an vị trên Mobility Scooter (2) của phi thuyền nhích vào phòng bếp, nướng bánh quy ăn.
Hai người ở mấy ngày trên phi thuyền tư nhân, trải qua tháng ngày vô cùng lười biếng, một ngày có hơn mười tiếng đều ở trên giường.
Đến nỗi lão yêu quái như Tyler cũng không hoàn toàn khống chế được cân nặng, cho đến khi vừa mới bắt đầu nghỉ phép chính thức trên lưng cá đuối vũ trụ, phát hiện mình thế mà nặng thêm hai cân, cơ bắp và hàm lượng mỡ vẫn hoàn hảo như cũ.
“Em làm hư tôi rồi” Lão yêu quái nói với Victor.
Victor trầm tư một lát, oan ức hơn lên án: “Rõ ràng là anh làm hư em. Hơn một tuần nay em không làm đề toán rồi, một chút hứng thú nghiên cứu cũng không có, một chút ý tưởng đề tài mới cũng không nốt, cả ngày trong đầu đều chỉ là rác rưởi (3) màu vàng…”
Tyler nói: “Nay ăn gà cay nhé?”
Victor nói: “Được được”
Một lát sau, hai người đều cố nhớ vừa nãy mình đang nói cái gì, không có kết quả, Victor chỉ số thông minh cũng giảm xuống 2% mở TV ra nói: “Giời kệ đi, hôm nay có rất nhiều chương trình hay nè”
Tyler một lần nữa lên giường nằm cạnh cậu, vì để thể hiện mức độ coi trọng cân nặng của bản thân, vừa xem chương trình vừa hít đất.
Đây là chương trình vương bài của giới eSport, tên là “Tiêu điểm eSport”, tính học thuật tính chuyên nghiệp rất mạnh, nhưng cũng không mất tính giải trí gần gũi bình dị ——tiêu chuẩn cao, tần suất chiếu thấp, tiết mục mỗi kỳ đều phải làm hơn ba tháng.
Tiết mục kỳ này chính là kỳ đầu tiên sau giải đấu tỉnh, chia làm ba tiêu đề nhỏ, bên dưới mỗi một tiêu đề đều có một tổ điều tra nghiên cứu cùng một đám chuyên gia cố vấn, lại thêm một người dẫn chương trình chuyên nghiệp thực hiện.
Tiêu đề đầu tiên vừa được chiếu trước hết là kết quả bọn họ làm ra, liệt kê một “Bảng xếp hạng trình độ ý thức chiến lược của tuyển thủ giải đấu ngoại hạng eSport mùa giải 2017”, “Odin, Tinh tỉnh số hai, khu Địa Cầu” bất ngờ được xếp hạng nhất, tên tuổi lớn hơn gấp hai lần tuyển thủ xếp phía sau.
Người dẫn chương trình xuất hiện bắt đầu phân tích chi tiết chiến lược trong eSport là gì, luận chứng đầu tiên được đưa ra để nêu ví dụ chính là “Odin”.
Một chuyên gia chuyên làm về vấn đề này đứng ra, anh ta chọn một trận đấu kinh điển ở trên màn hình phân chia tường tận ——trận giữa Odin VS Canh Thần, nói: Trận này chiến thuật của Odin và Canh Thần phân biệt là gì, hai người này vì sao lại chọn như thế, hai người làm thế nào mà thực hiện được mục đích chiến lược của mình, vì sao cuối cùng Odin lại thoải mái giành chiến thắng…
Sau khi nói xong lại tổng kết một chút các trận đấu khác, cuối cùng anh ta đưa ra kết luận: Ý thức chiến lược của Odin ít nhất ở giai đoạn giải đấu tỉnh, toàn bộ quá trình đều nằm ở trình độ nghiền áp.
“Tuyển thủ Odin trời sinh là để ăn bát cơm này,” Một chuyên gia khác đẩy kính mắt, dùng thủ pháp rất chuyên nghiệp mở ra một bảng biểu đồ, “Số liệu biểu hiện, trong mười giây đầu mỗi trận đấu hắn đều sẽ tích lũy được ít nhất 5% lợi thế chiến lược. Có một số trận kết thúc rất nhanh, chút lợi thế ấy trong mắt người ngoài nghề có vẻ không mấy nổi bật, thế nhưng tổng kết lại, hắn chắc chắn là cố ý. Giả dụ, nếu như thời gian thi đấu vượt mức, những lợi thế chiến lược ấy tích lũy lại sẽ trở thành quả cầu tuyết…”
Vân vân và mây mây.
Xem chương trình được một nửa, Victor có tinh thần liền, chọt chọt Tyler đang chống đẩy bên cạnh nói: “Anh xem anh xem, bọn họ đều cảm thấy anh là Đại Ma Vương đó”
Bậc thầy sát thủ “Ừ” một tiếng, trong lòng rất ngạo kiều nghĩ, bán Mị Ma lại sống nhiều năm như thế, nếu chơi chiến lược còn không bằng đám nhóc con nhân loại thế thì không bằng đập đầu chết trên người Victor còn hơn.
Lúc chương trình sắp kết thúc, lại tung ra một phần tin ngắn ——rất nhiều báo cáo tổng kết thú vị. Trong đó nổi bật nhất chính là một “Bảng câu hỏi điều tra tuyển thủ giải đấu tỉnh eSport”, có một câu hỏi trong đấy là “Tuyển thủ bạn cực không muốn gặp nhất là ai?”, trong đó có 89% đáp án đều có hai chữ “Odin”.
Còn có câu hỏi “Bạn cho rằng chuyện có tính khiêu chiến nhất trong eSport hiện nay là gì?”, trong đó có tuyển thủ chuyên nghiệp không muốn lộ danh tính, vung tuyệt bút viết: “Như các bạn đã biết, độ khó của vòng đấu tinh tế được sắp xếp như sau: Thiên đường – Đơn giản – Bình thường – Khó – Ác mộng – Địa ngục – [ Tyler Odin ]”.
Còn có, căn cứ vào thống kê không hoàn chỉnh, nhân số online và nhân số đăng kí chức nghiệp “Sát thủ” trong Tinh tỉnh số hai năm nay đều tăng trưởng lạ thường, so với năm ngoái tăng hơn 10%. Đừng xem nhẹ con số này, điều này có nghĩa là gần như tất cả người mới vào eSport đều chọn chức nghiệp Sát thủ. Nếu không thì chính là có mười triệu người chạy đi thử đổi sang chức nghiệp Sát thủ.
Xem xong một đống báo cáo cuối cùng này, Victor đăng nghi vấn lên như những fan khác: “Tại sao lại không có bảng xếp hạng sắc đẹp! Không vui! Đại Ma Vương rõ ràng xếp hạng nhất, nghiền áp không thành vấn đề!”
Các fan không vui đang gây sự trên diễn đàn, bọn họ mở bỏ phiếu: Bàn luận về tuyển thủ xếp hạng nhất chức nghiệp Sát thủ (còn gọi là “Vua Sát thủ”) giới eSport năm nay sẽ là ai, Odin hay là Phạm Đa ——
Bảo là Phạm Đa kéo ra ngoài đánh chết hết!
Cũng là fan không vui, Victor đã có bản nhân Đại Ma Vương có thể đùa giỡn.
Cậu bò lên ngồi trên người Tyler, xoa nắn cơ bắp khắp người hắn.
Tyler cõng nhóc con nhà mình tiếp tục hít đất, mặt lạnh te phập phồng lên xuống.
Đại Ma Vương quyết định hôm nay làm thêm một ít vận động nữa, tỷ dụ như buổi tối ấy ấy fan, giúp fanboy nhỏ Victor rèn luyện thân thể.
…
Tháng ngày sa đọa này kéo dài đến lúc thông báo xác định thời gian giải đấu quốc gia được công bố, lúc ấy chồng chồng hai người đã ở trên lưng cá đuối vũ trụ thoát cương bay ra mười vạn tám ngàn dặm, gần như đã vượt qua đường chân trời của Tinh tỉnh số ba. Victor vừa mở di động ra đã nhận được tin “Tinh tỉnh số năm chào đón ngài”.
Chú thích:
(1) Cá đuối
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.