Chương 92: Giết chóc
Kiếm Du Thái Hư
19/12/2016
- Tam thủ lĩnh, tam thủ lĩnh!
Bên ngoài một động quật khác, có tiếng nói truyền vào.
- Muốn chết, ai đó.
Đây là gian động thất bày đầy da lông Yêu thú, lúc này một thân hình mập mạp đặt trên người một nam tử cường trán, không ngừng di chuyển, vừa nghe thấy âm thanh bên ngoài, liền rống lên.
- Tam thủ lĩnh, chúng ta bắt được một thiếu niên tuấn tú, đưa tới cho ngài.
Âm thanh này nịnh nọt nói.
- Một thiếu niên tuấn tú?
Thân hình mập mạp ngẩng đầu lên, là một người đàn bà xấu xí như lợn, hai mắt ả tỏa sáng, nước bọt như muốn chảy xuống.
- Như vậy giữ ngươi còn lợi ích gì.
Một chưởng đánh chết nam tử cường tráng dưới thân, ả đàn bà xấu xí đi ra động quật.
Bên ngoài động quật, nam tử gầy gò đang bắt giữ Lý Phù Trần chờ ở đó.
- Tam thủ lĩnh.
Thấy ả đàn bà xấu xí, nam tử gầy gò có chút khẩn trương.
Tam thủ lĩnh gọi là Trương Tứ Nương, Quy Nguyên cảnh ngũ trọng, tu luyện một loại công pháp rất đặc biệt, gọi là Miên Nhuyễn Công.
Miên Nhuyễn Công không chỉ tu luyện Chân khí, còn có đặc tính luyện thể.
Thịt mỡ trên người càng nhiều thì thực lực càng mạnh.
Võ giả Quy Nguyên cảnh ngũ trọng tầm thường, nếu không vận dụng binh khí, ngay cả phòng ngự của Trương Tứ Nương cũng không phá được, bị lớp thịt mỡ kia phá giải.
Trương Tứ Nương háo sắc, trong Hắc Phong Mã Tặc Đoàn, chỉ cần lớn lên có chút tuấn tú, cơ bản đều bị Trương Tứ Nương mạnh mẽ giữ lại, nam tử gầy gò cũng không ngoại lệ.
May mà có Hắc Phong thủ lĩnh ước thúc nàng, nếu không tất cả mọi người không muốn sống ở Hắc Phong Mã Tặc Đoàn này.
- Đây là thiếu niên tuấn tú mà ngươi nói?
Ả đàn bà xấu xí nhìn Lý Phù Trần chảy nước miếng.
Tướng mạo của Lý Phù Trần tuấn lãng, một đôi mày kiếm, con mắt có tinh thần, sóng mũi cao thẳng, góc cạnh rõ ràng.
Ngoài ra, khí lực cường hãn khiến thân thể của Lý Phù Trần tuy không cường tráng nhưng có một cổ mị lực không thể diễn tả bằng lời, làm cho ả càng nhìn càng thích, hận không thể lập tức nhào tới.
- Đúng vậy, Tam thủ lĩnh.
Nam tử gầy gò nuốt nước miếng.
- Tốt, ngươi lập công lớn, lọ Bách Niên Thạch Nhũ này thưởng cho ngươi.
Trương Tứ Nương ném một bình ngọc cho nam tử gầy gò.
- Tạ ơn Tam thủ lĩnh.
Nam tử gầy gò vui vẻ nói.
Dược hiệu của Bách Niên Thạch Nhũ tương đương với đan dược Hoàng cấp Trung giai, một bình nhỏ này giá trị tương đương với đan dược Hoàng cấp Cao giai.
Thu lại bình ngọc, nam tử gầy gò thức thời rời khỏi, bước đi lâng lâng.
- Tiểu huynh đệ, ngươi yên tâm, ta sẽ đối đãi ngươi thật tốt, theo ta vào đi!
Trương Tứ Nương xốc ngang Lý Phù Trần đang bị trói, đi vào sâu trong động quật.
Đi tới động thất, Trương Tứ Nương đá văng nam tử cường tráng đã chết, buông Lý Phù Trần xuống cười nói:
- Tiểu huynh đệ, nhìn ngươi không cường tráng, nhưng lại có vài phần trọng lượng, cũng không giống như "nhìn được mà làm không được".
- Đây là hang ổ của Hắc Phong Mã Tặc Đoàn sao?
Lý Phù Trần phát lực, sợi dây từng đoạn đứt ra, khí tức cường hãn từ trong cơ thể phóng ra.
- Ngươi là ai?
Trương Tứ Nương cả kinh quát lên.
- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ..., từ nay về sau, sẽ không còn Hắc Phong Mã Tặc Đoàn.
- Muốn chết.
Trương Tứ Nương đánh một chưởng tới Lý Phù Trần, chưởng lực bàng bạc làm không khí trong động rung lên.
Đùng!
Lý Phù Trần một chưởng đón đánh.
Một người là Võ giả Quy Nguyên cảnh ngũ trọng, một là Võ giả Quy Nguyên cảnh nhị trọng, theo đạo lý mà nói, người trước đủ nghiền ép người sau.
Chỉ là, Lý Phù Trần không phải Võ giả Quy Nguyên cảnh nhị trọng bình thường.
Hắn đã tu luyện Xích Hỏa Huyền Công tới tầng thứ mười, Chân khí thâm hậu tinh thuần, hơn xa Võ giả Quy Nguyên cảnh ngũ trọng tầm thường.
Phối hợp với khí lực bá đạo.
Một chưởng này đánh ra, quả nhiên là nghiền nát, như liệt hỏa nấu kim.
A!
Trương Tứ Nương kêu thảm một tiếng, cả người văng ra, hung hăng va vào vách động.
Bàn tay phải tới cánh tay, đều bị cháy đen, có mùi thịt nướng truyền ra.
Trương Tứ Nương cũng rất giỏi, chịu trọng thương như thế này, ngược lại kích thích ra hung tình, định há mồm nhắc nhở người khác.
Ảnh ảo hiện lên, Lý Phù Trần chỉ một vào mi tâm của Trương Tứ Nương.
Trương Tứ Nương nghẹo đầu, không còn tiếng thở nữa.
Bốn phía động quật thông suốt, Lý Phù Trần đến mỗi chỗ động quật, liền nhanh chóng giải quyết tất cả mã tặc trong động quật.
Dựa vào Phong Ảnh Quyết vô thanh vô tức, ngược lại không ai nhận ra khác thường.
Khi đi đến một nơi động thất bố trí xa hoa, thân hình của Lý Phù Trần khẽ động, rút ra Huyền Thiết Kiếm.
Trong động thất có năm người đang đánh bạc, trên bàn chất đầy kim tệ.
Theo khí tức của mỗi người mà đoán, một người Quy Nguyên cảnh ngũ trọng, hai người Quy Nguyên cảnh tam trọng, hai người Quy Nguyên cảnh nhị trọng.
Người có tu vi Quy Nguyên cảnh ngũ trọng là một đại hán đầu trọc, trên cánh tay, sau lưng xâm một đầu hắc hổ hung ác, trông rất sống động, đoán chừng là một trong hai thủ lĩnh còn lại của Hắc Phong Mã Tặc Đoàn, Lý Hắc Hổ, cùng họ với Lý Phù Trần.
Bốn người khác chắc là mấy đầu sỏ của Mã Tặc Đoàn.
Năm người đang chơi đánh bạc, tinh thần cảnh giác hạ xuống thấp nhất.
Huống chi năm người căn bản không cho rằng, sẽ có địch nhân vô thanh vô tức đi vào hang ổ của bọn chúng.
Khi Lý Hắc Hổ có tu vi cao nhất nhận thấy không thích hợp thì không còn kịp rồi.
Ảnh ảo hiện lên, kiếm quang sắc bén liên tục nổi lên.
Phốc phốc phốc. . .
Năm người bưng cổ té trên mặt đất, trong mắt lộ ra không thể tin.
Bọn chúng không cách nào ngờ được, bị giết chết trong hang ổ của mình.
Cũng không ngờ được, người này lại có kiếm pháp cùng thân pháp cao như vậy, dĩ nhiên trong nháy mắt cắt đứt yết hầu của bọn họ.
- Có chút mạo hiểm.
Không phải bất đắc dĩ, Lý Phù Trần cũng không hy vọng "đả thảo kinh xà".
Hắn có thể giải quyết năm người trong nháy mắt, cũng không phải thực lực cao hơn năm người nhiều, mà chủ yếu là xuất kiếm bất ngờ.
Nếu năm người có chút cảnh giác, hắn chỉ giết được tối đa hai người, hơn nữa không bao gồm Nhị thủ lĩnh Lý Hắc Hổ.
Muốn giết chết ba người trong nháy mắt, quá khó khăn.
Đương nhiên, nếu đổi thành đệ tử Nội Tông khác của Thương Lan Tông, dù cho đánh bất ngờ, cũng không cách nào trong nháy mắt đánh chết năm người.
Có thể đánh chết năm người đòi hỏi phải có kiếm pháp cùng thân pháp cực cao.
Thân pháp không đủ nhanh, đối phương có thể phản ứng kịp.
Kiếm pháp không đủ nhanh, thì không cách nào giết chết năm người trong nháy mắt.
- May mà ta tu luyện Phong Ảnh Quyết.
Vận chuyển Phong Ảnh Quyết tuy không mạnh bằng Xích Hỏa Huyền Công, nhưng lợi ở tốc độ nhanh, thân pháp quỷ mị.
Hơn nữa lấy thực lực của hắn, khuyết điểm không phải ở lực công kích.
Lực công kích hơi yếu một chút, nhưng tốc độ tăng một bậc, ngược lại đáng sợ hơn, khó phòng bị hơn.
- Giải quyết chính chủ rồi trở về kiểm tra tài vật.
Lý Phù Trần không thèm coi kim tệ trên bàn đá, thân hình lóe lên, từ trong phòng lướt ra ngoài.
Trong một động thất tráng lệ, cửa động rộng lớn có thể cho bốn người vào, được hai tên mã tặc canh gác.
Bích bịch!
Hai cổ thi thể nám đen bay vụt vào phòng khách, kinh động Hắc Phong thủ lĩnh cùng nam tử mặt nạ.
- Kẻ nào?
Hắc Phong thủ lĩnh mặt rất khó coi nói.
Hắc Phong Mã Tặc Đoàn đã thành lập hơn một năm, lần đầu tiên bị địch nhân giết vào trong hang ổ, chuyện này làm mặt hắn không chút ánh sáng nào.
Nam tử đeo mặt nạ ngồi trên ghế đá, tay vẫn vuốt ve trên người cô gái lõa thể, nhàn nhạt nói:
- Hắc Phong thủ lĩnh, tựa hồ nơi này của người không quá an toàn a!
Hắc Phong thủ lĩnh âm trầm nói:
- Lô huynh yên tâm, kẻ này, ta sẽ giải quyết nhanh chóng.
Nói xong, hắn đẩy người phụ nữ lõa thể trên người xuống, đứng lên, ánh mắt lạnh lẽo nhìn cửa động nơi hai cổ thi thể bay vào.
Lộp cộp lộp cộp!
Tiếng bước chân vang lên, một thiếu niên áo xám đi ra.
- Ngươi chính là thủ lĩnh của Hắc Phong Mã Tặc Đoàn?
Bên ngoài một động quật khác, có tiếng nói truyền vào.
- Muốn chết, ai đó.
Đây là gian động thất bày đầy da lông Yêu thú, lúc này một thân hình mập mạp đặt trên người một nam tử cường trán, không ngừng di chuyển, vừa nghe thấy âm thanh bên ngoài, liền rống lên.
- Tam thủ lĩnh, chúng ta bắt được một thiếu niên tuấn tú, đưa tới cho ngài.
Âm thanh này nịnh nọt nói.
- Một thiếu niên tuấn tú?
Thân hình mập mạp ngẩng đầu lên, là một người đàn bà xấu xí như lợn, hai mắt ả tỏa sáng, nước bọt như muốn chảy xuống.
- Như vậy giữ ngươi còn lợi ích gì.
Một chưởng đánh chết nam tử cường tráng dưới thân, ả đàn bà xấu xí đi ra động quật.
Bên ngoài động quật, nam tử gầy gò đang bắt giữ Lý Phù Trần chờ ở đó.
- Tam thủ lĩnh.
Thấy ả đàn bà xấu xí, nam tử gầy gò có chút khẩn trương.
Tam thủ lĩnh gọi là Trương Tứ Nương, Quy Nguyên cảnh ngũ trọng, tu luyện một loại công pháp rất đặc biệt, gọi là Miên Nhuyễn Công.
Miên Nhuyễn Công không chỉ tu luyện Chân khí, còn có đặc tính luyện thể.
Thịt mỡ trên người càng nhiều thì thực lực càng mạnh.
Võ giả Quy Nguyên cảnh ngũ trọng tầm thường, nếu không vận dụng binh khí, ngay cả phòng ngự của Trương Tứ Nương cũng không phá được, bị lớp thịt mỡ kia phá giải.
Trương Tứ Nương háo sắc, trong Hắc Phong Mã Tặc Đoàn, chỉ cần lớn lên có chút tuấn tú, cơ bản đều bị Trương Tứ Nương mạnh mẽ giữ lại, nam tử gầy gò cũng không ngoại lệ.
May mà có Hắc Phong thủ lĩnh ước thúc nàng, nếu không tất cả mọi người không muốn sống ở Hắc Phong Mã Tặc Đoàn này.
- Đây là thiếu niên tuấn tú mà ngươi nói?
Ả đàn bà xấu xí nhìn Lý Phù Trần chảy nước miếng.
Tướng mạo của Lý Phù Trần tuấn lãng, một đôi mày kiếm, con mắt có tinh thần, sóng mũi cao thẳng, góc cạnh rõ ràng.
Ngoài ra, khí lực cường hãn khiến thân thể của Lý Phù Trần tuy không cường tráng nhưng có một cổ mị lực không thể diễn tả bằng lời, làm cho ả càng nhìn càng thích, hận không thể lập tức nhào tới.
- Đúng vậy, Tam thủ lĩnh.
Nam tử gầy gò nuốt nước miếng.
- Tốt, ngươi lập công lớn, lọ Bách Niên Thạch Nhũ này thưởng cho ngươi.
Trương Tứ Nương ném một bình ngọc cho nam tử gầy gò.
- Tạ ơn Tam thủ lĩnh.
Nam tử gầy gò vui vẻ nói.
Dược hiệu của Bách Niên Thạch Nhũ tương đương với đan dược Hoàng cấp Trung giai, một bình nhỏ này giá trị tương đương với đan dược Hoàng cấp Cao giai.
Thu lại bình ngọc, nam tử gầy gò thức thời rời khỏi, bước đi lâng lâng.
- Tiểu huynh đệ, ngươi yên tâm, ta sẽ đối đãi ngươi thật tốt, theo ta vào đi!
Trương Tứ Nương xốc ngang Lý Phù Trần đang bị trói, đi vào sâu trong động quật.
Đi tới động thất, Trương Tứ Nương đá văng nam tử cường tráng đã chết, buông Lý Phù Trần xuống cười nói:
- Tiểu huynh đệ, nhìn ngươi không cường tráng, nhưng lại có vài phần trọng lượng, cũng không giống như "nhìn được mà làm không được".
- Đây là hang ổ của Hắc Phong Mã Tặc Đoàn sao?
Lý Phù Trần phát lực, sợi dây từng đoạn đứt ra, khí tức cường hãn từ trong cơ thể phóng ra.
- Ngươi là ai?
Trương Tứ Nương cả kinh quát lên.
- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ..., từ nay về sau, sẽ không còn Hắc Phong Mã Tặc Đoàn.
- Muốn chết.
Trương Tứ Nương đánh một chưởng tới Lý Phù Trần, chưởng lực bàng bạc làm không khí trong động rung lên.
Đùng!
Lý Phù Trần một chưởng đón đánh.
Một người là Võ giả Quy Nguyên cảnh ngũ trọng, một là Võ giả Quy Nguyên cảnh nhị trọng, theo đạo lý mà nói, người trước đủ nghiền ép người sau.
Chỉ là, Lý Phù Trần không phải Võ giả Quy Nguyên cảnh nhị trọng bình thường.
Hắn đã tu luyện Xích Hỏa Huyền Công tới tầng thứ mười, Chân khí thâm hậu tinh thuần, hơn xa Võ giả Quy Nguyên cảnh ngũ trọng tầm thường.
Phối hợp với khí lực bá đạo.
Một chưởng này đánh ra, quả nhiên là nghiền nát, như liệt hỏa nấu kim.
A!
Trương Tứ Nương kêu thảm một tiếng, cả người văng ra, hung hăng va vào vách động.
Bàn tay phải tới cánh tay, đều bị cháy đen, có mùi thịt nướng truyền ra.
Trương Tứ Nương cũng rất giỏi, chịu trọng thương như thế này, ngược lại kích thích ra hung tình, định há mồm nhắc nhở người khác.
Ảnh ảo hiện lên, Lý Phù Trần chỉ một vào mi tâm của Trương Tứ Nương.
Trương Tứ Nương nghẹo đầu, không còn tiếng thở nữa.
Bốn phía động quật thông suốt, Lý Phù Trần đến mỗi chỗ động quật, liền nhanh chóng giải quyết tất cả mã tặc trong động quật.
Dựa vào Phong Ảnh Quyết vô thanh vô tức, ngược lại không ai nhận ra khác thường.
Khi đi đến một nơi động thất bố trí xa hoa, thân hình của Lý Phù Trần khẽ động, rút ra Huyền Thiết Kiếm.
Trong động thất có năm người đang đánh bạc, trên bàn chất đầy kim tệ.
Theo khí tức của mỗi người mà đoán, một người Quy Nguyên cảnh ngũ trọng, hai người Quy Nguyên cảnh tam trọng, hai người Quy Nguyên cảnh nhị trọng.
Người có tu vi Quy Nguyên cảnh ngũ trọng là một đại hán đầu trọc, trên cánh tay, sau lưng xâm một đầu hắc hổ hung ác, trông rất sống động, đoán chừng là một trong hai thủ lĩnh còn lại của Hắc Phong Mã Tặc Đoàn, Lý Hắc Hổ, cùng họ với Lý Phù Trần.
Bốn người khác chắc là mấy đầu sỏ của Mã Tặc Đoàn.
Năm người đang chơi đánh bạc, tinh thần cảnh giác hạ xuống thấp nhất.
Huống chi năm người căn bản không cho rằng, sẽ có địch nhân vô thanh vô tức đi vào hang ổ của bọn chúng.
Khi Lý Hắc Hổ có tu vi cao nhất nhận thấy không thích hợp thì không còn kịp rồi.
Ảnh ảo hiện lên, kiếm quang sắc bén liên tục nổi lên.
Phốc phốc phốc. . .
Năm người bưng cổ té trên mặt đất, trong mắt lộ ra không thể tin.
Bọn chúng không cách nào ngờ được, bị giết chết trong hang ổ của mình.
Cũng không ngờ được, người này lại có kiếm pháp cùng thân pháp cao như vậy, dĩ nhiên trong nháy mắt cắt đứt yết hầu của bọn họ.
- Có chút mạo hiểm.
Không phải bất đắc dĩ, Lý Phù Trần cũng không hy vọng "đả thảo kinh xà".
Hắn có thể giải quyết năm người trong nháy mắt, cũng không phải thực lực cao hơn năm người nhiều, mà chủ yếu là xuất kiếm bất ngờ.
Nếu năm người có chút cảnh giác, hắn chỉ giết được tối đa hai người, hơn nữa không bao gồm Nhị thủ lĩnh Lý Hắc Hổ.
Muốn giết chết ba người trong nháy mắt, quá khó khăn.
Đương nhiên, nếu đổi thành đệ tử Nội Tông khác của Thương Lan Tông, dù cho đánh bất ngờ, cũng không cách nào trong nháy mắt đánh chết năm người.
Có thể đánh chết năm người đòi hỏi phải có kiếm pháp cùng thân pháp cực cao.
Thân pháp không đủ nhanh, đối phương có thể phản ứng kịp.
Kiếm pháp không đủ nhanh, thì không cách nào giết chết năm người trong nháy mắt.
- May mà ta tu luyện Phong Ảnh Quyết.
Vận chuyển Phong Ảnh Quyết tuy không mạnh bằng Xích Hỏa Huyền Công, nhưng lợi ở tốc độ nhanh, thân pháp quỷ mị.
Hơn nữa lấy thực lực của hắn, khuyết điểm không phải ở lực công kích.
Lực công kích hơi yếu một chút, nhưng tốc độ tăng một bậc, ngược lại đáng sợ hơn, khó phòng bị hơn.
- Giải quyết chính chủ rồi trở về kiểm tra tài vật.
Lý Phù Trần không thèm coi kim tệ trên bàn đá, thân hình lóe lên, từ trong phòng lướt ra ngoài.
Trong một động thất tráng lệ, cửa động rộng lớn có thể cho bốn người vào, được hai tên mã tặc canh gác.
Bích bịch!
Hai cổ thi thể nám đen bay vụt vào phòng khách, kinh động Hắc Phong thủ lĩnh cùng nam tử mặt nạ.
- Kẻ nào?
Hắc Phong thủ lĩnh mặt rất khó coi nói.
Hắc Phong Mã Tặc Đoàn đã thành lập hơn một năm, lần đầu tiên bị địch nhân giết vào trong hang ổ, chuyện này làm mặt hắn không chút ánh sáng nào.
Nam tử đeo mặt nạ ngồi trên ghế đá, tay vẫn vuốt ve trên người cô gái lõa thể, nhàn nhạt nói:
- Hắc Phong thủ lĩnh, tựa hồ nơi này của người không quá an toàn a!
Hắc Phong thủ lĩnh âm trầm nói:
- Lô huynh yên tâm, kẻ này, ta sẽ giải quyết nhanh chóng.
Nói xong, hắn đẩy người phụ nữ lõa thể trên người xuống, đứng lên, ánh mắt lạnh lẽo nhìn cửa động nơi hai cổ thi thể bay vào.
Lộp cộp lộp cộp!
Tiếng bước chân vang lên, một thiếu niên áo xám đi ra.
- Ngươi chính là thủ lĩnh của Hắc Phong Mã Tặc Đoàn?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.