Chương 111: Ngang ngược
Kiếm Du Thái Hư
24/01/2017
- Liêu Hải Long, người khác sợ ngươi, chứ không phải Lý Phù Trần ta sợ ngươi, ta muốn nhìn hôm nay ai phải gãy chân chó.
Thân hình của Lý Phù Trần chấn động một cái.
Tu vi Quy Nguyên cảnh tứ trọng bùng nổ.
Xích Hỏa Huyền Công tầng thứ mười ba bùng nổ.
Lực lượng thân thể 15 ngàn cân mở hết.
Thân hình nhảy về phía trước một cái, Huyền Thiết Kiếm trong tay theo đường kiếm đặc biệt vung lên, trong nhất thời, lưu quang phụt ra, tốc độ của kiếm tăng đến cực hạn.
Kiếm pháp Huyền cấp Sơ giai, Lưu Tinh Kiếm Pháp.
Hai Huyền Thiết Kiếm, một uyển chuyển như thiểm điện, một như lưu tinh, ầm ầm đụng nhau.
Keng!
Tiếng kim loại giao kích kinh khủng chấn động lỗ tai một số người đau nhói, vật thể trên mặt đất liên tục nát bấy, ngay cả đất vụn cũng bị nghiền nát.
Giữa hai người, ánh sáng màu bích lục và màu đỏ đan xen, hỏa tinh bắn ra mấy thước xa, đốt cỏ cây xung quanh cháy rụi.
Một cổ lực lượng to lớn truyền tới.
Liêu Hải Long cùng Lý Phù Trần đều lui về sau bảy tám bước.
- Lý Phù Trần chặn lại một kiếm toàn lực của Liêu sư huynh?
Ô Thanh Mai đang đi tới đột nhiên sửng sờ, không dám tin tưởng vào hai mắt của mình.
Liêu Hải Long nhưng là thiên kiêu của Nội Tông, tu vi cao hơn Lý Phù Trần hai trọng, mà Lý Phù Trần có thể đánh bại Vũ Văn Thiên lúc trước, bởi vì cảnh giới của hai người tương đối nhau.
Nếu khi đó Lý Phù Trần chỉ có cảnh giới Luyện Khí cảnh thất trọng, tuyệt đối không thể đánh bại Vũ Văn Thiên.
- Hí!
Cao Trường Thiên hít một ngụm khí lạnh.
- Thú vị, Lý sư đệ còn mạnh hơn tưởng tượng của ta.
Trần Phương Hoa nhìn tình huống nơi này trong mắt.
- Có thể cùng Liêu Hải Long sư huynh chống lại?
Triệu Minh Nguyệt hết sức kinh ngạc, ánh mắt của nàng sáng ngời.
- Nhất định là Liêu sư huynh không toàn lực ứng phó, nếu không, bằng hắn làm sau chống lại một kiếm của Liêu sư huynh.
Tên đệ tử Nội Tông lúc trước châm chọc Lý Phù Trần ngây người.
- Cẩu tạp chủng, chết đi cho ta.
Liêu Hải Long liên tục chém mười kiếm tới Lý Phù Trần.
Keng keng keng keng keng...
Lưu Tinh Kiếm Pháp của Lý Phù Trần mạnh hơn đối phương nhiều, tốc độ hồi khí cực nhanh, chẳng những đón đỡ được Phong Lôi Kiếm Pháp của Liêu Hải Long mà còn mơ hồ chế trụ hắn.
Sắc mặt của Liêu Hải Long lúc xanh lúc trắng:
- Lý Phù Trần, cẩu tạp chủng, ngươi chỉ là Võ giả Quy Nguyên cảnh tứ trọng dựa vào cái gì chống đỡ Phong Lôi Kiếm Pháp của ta, có phải ngươi giở trò hay không.
- Không biết một lúc nữa, ngươi còn có thể mở miệng chửi người không.
Đối phương một câu lại một câu cẩu tạp chủng, làm cho Lý Phù Trần phẫn nộ rồi, hắn quyết định, cho dù không có cơ hội cũng phải tạo ra cơ hội đánh bại Liêu Hải Long, sau đó hung hăng tát hắn mấy bạt tay.
Mười chiêu.
Năm mươi chiêu.
Một trăm chiêu.
Rất nhanh, một trăm chiêu đã qua.
Hai người không ai làm gì được ai.
Nhưng Trần Phương Hoa bằng nhãn lực của mình, vẫn có thể nhìn ra, Lý Phù Trần hơi chiếm một chút thượng phong.
- Phong Lôi Đan Xen.
Phong Lôi Kiếm Pháp của Liêu Hải Long càng ngày càng mạnh, hắn đã đem Phong Lôi Kiếm Pháp tu luyện tới đến gần cảnh giới Đại Thành, cho tới bây giờ chưa từng thất bại.
- Phá cho ta!
Lưu Tinh Kiếm Pháp của Lý Phù Trần đã sớm đạt tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực, cho dù uy lực hay là trình độ tinh diệu, đã đạt tới cảnh giới cao nhất của Lưu Tinh Kiếm Pháp.
Trong không trung, từng đạo lưu quang bắn ra, Phong Lôi Kiếm Pháp của Liêu Hải Long như quân lính tan rã, ba kiếm không ngăn nổi một kiếm của Lý Phù Trần.
Lúc này liền hiện ra tầm quan trọng của thực lực toàn diện.
Lý Phù Trần thoáng chế trụ Liêu Hải Long, hắn cũng không thỏa mãn, thi triển Vô Ảnh Thối, cả người vô ảnh vô tung.
Hắn cũng không thi triển Phong Ảnh Quyết, Phong Ảnh Quyết phối hợp Vô Ảnh Thối mặc dù khiến tốc độ của hắn nhanh hơn, nhưng lực công kích sẽ yếu hơn, không bằng Xích Hỏa Huyền Công.
Liêu Hải Long một lần sơ ý, bị một kiếm của Lý Phù Trần đánh vào lưng.
Hắn mặc Bì giáp Yêu thú Tam cấp, lực lượng phòng ngự mạnh mẽ, một kiếm này cũng không làm hắn trọng thương, chỉ bị thương nhẹ, không ảnh hưởng đến trạng thái của hắn.
- Tam Phân Kiếm Thuật.
Lý Phù Trần liên tục công kích quanh thân Liêu Hải Long, kiếm pháp không ngừng chuyển đổi, khi thì Thiên Ngoại Lưu Tinh, khi thì Tam Phân Kiếm Thuật.
- Chết đi!
Liêu Hải Long vô cùng bực bội, Huyền Thiết Kiếm càn quét một vòng, trong không trung, phong lôi bùng nổ, kiếm thế bức người.
Lý Phù Trần không một tiếng động, bóng người bị thổi tan, nhưng lại xuất hiện lần nữa, Lý Phù Trần đi tới phía trên Liêu Hải Long.
- Thiên Ngoại Lưu Tinh!
Một kiếm giương ra, kiếm quang đột nhiên biến mất, như hóa thành một đạo lưu tinh rồi biến mất.
Phốc!
Chân khí hộ thể băng giải, Bì giáp Yêu thú Tam cấp bị đánh xuyên, Liêu Hải Long há mồm phun ra một ngụm máu lớn, bị nội thương không nhẹ.
Kiếm chiêu Thiên Ngoại Lưu Tinh quá mạnh mẽ, có lực sát thương cùng tốc độ cực hạn.
Yêu thú Nhị cấp Cao giai Thiết Bối Tinh Tinh cũng thiếu chút nữa bị Lý Phù Trần xuyên thủng xương sọ.
Vèo! Vèo! Vèo!
Một kiếm đánh bị thương Liêu Hải Long, Lý Phù Trần bình trụ một hơi, liên tiếp phát ra ba chiêu Thiên Ngoại Lưu Tinh, trong đó có hai chiêu trúng cùng một điểm.
Bì giáp Yêu thú Tam cấp trong nháy mắt bị xuyên thủng, sắc mặt của Liêu Hải Long tái nhợt, vặn vẹo.
Đương!
Lý Phù Trần đánh bay Huyền Thiết Kiếm của Liêu Hải Long.
- Bây giờ rốt cục ai là chó.
Lý Phù Trần đứng trước mặt Liêu Hải Long, lạnh lùng nhìn đối phương.
Hai tên đệ tử Nội Tông đi theo Liêu Hải Long ngu người ra, bọn hắn chưa từng nghĩ tới Liêu Hải Long lại thất bại, phải biết Liêu Hải Long là thiên kiêu của Nội Tông a, hơn nữa tu vi cao hơn Lý Phù Trần hai trọng.
- Lý Phù Trần, thắng?
Cao Trường Thiên cùng Ô Thanh Mai trố mắt nhìn nhau, không thể tin được.
Bọn họ không cách nào tưởng tượng được rằng thực lực của Lý Phù Trần lại đến trình độ như thế này.
- Trần sư tỷ, Lý Phù Trần thắng.
Ánh sáng trong mắt Triệu Minh Nguyệt hết sức mãnh liệt, đây là lần đầu tiên nàng có hứng thú mãnh liệt với một người như vậy, cho dù Vũ Văn Thiên có căn cốt ngũ tinh, nàng cũng không để ý.
Theo nàng, mặc dù Vũ Văn Thiên có thể đột phá đến Thiên Cương cảnh, nhưng nàng là cháy gái của Đại trưởng lão Nội Tông, Thiên Cương cảnh còn không đến mức nàng chú ý.
Trừ khi Vũ Văn Thiên có thể đột phá đến Thoát Thai cảnh.
Đáng tiếc, cho dù là căn cốt ngũ tinh, cũng không đảm bảo có thể đột phá đến Thoát Thai cảnh.
Dõi mắt toàn bộ Thương Lan Tông, thậm chí rất nhiều thế lực tông môn xung quanh, Thoát Thai cảnh đều là chiến lực đứng đầu nhất.
Một tên cường giả Thoát Thai cảnh đủ để ngang dọc đại lục, tiêu dao tự tại.
- Đúng vậy, đúng là làm người khác kinh ngạc.
Trần Phương Hoa vuốt tóc trên trán, trong mắt cũng có một tia tò mò.
- Lý Phù Trần, cẩu tạp chủng, một ngày nào đó, ta muốn đích thân giết ngươi, phá hủy tất cả của ngươi, tuyệt vọng đi, ha ha!
Liêu Hải Long vô cùng điên cuồng cùng oán độc.
Chát!
Lý Phù Trần tát một cái trên mặt Liêu Hải Long, nhất thời, mặt đối phương sưng lên.
- Ngươi dám đánh ta, ngươi có biết ta là ai hay không?
Liêu Hải Long thét chói tai.
Chát!
Lý Phù Trần lại tát một cái trên mặt đối phương.
Chát chát chát chát. . .
Tiếp theo, Lý Phù Trần không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào để nói, liên tục hung hăng tát.
Liêu Hải Long liền bị tát ngu người, ánh mắt đờ đẫn.
- Cái này cũng được?
Tất cả mọi người nhìn một màn này, liền ngẩn người.
Thô bạo, quả thực đủ thô bạo.
Cơ bản không nói nhảm, trực tiếp tát người.
- Hỏng bét, Lý Phù Trần quá lỗ mãng, Liêu Hải Long là Thiếu chủ của Thế gia cổ xưa Liêu gia, địa vị vượt qua Phương Liệt Hải rất nhiều.
Cao Trường Thiên biết lai lịch của Liêu Hải Long, nếu không, hắn cũng không im hơi lặng tiếng trước Liêu Hải Long.
- Đáng chết, lại dám khi dễ Thiếu chủ nhà ta, tội đáng chết, ai cũng không cứu được ngươi.
Ngoài trăm thước, hai tên đệ tử Chấp Sự Nội Tông nổi giận gầm lên, vút chạy tới Lý Phù Trần, trong mắt đã động sát cơ.
Thân hình của Lý Phù Trần chấn động một cái.
Tu vi Quy Nguyên cảnh tứ trọng bùng nổ.
Xích Hỏa Huyền Công tầng thứ mười ba bùng nổ.
Lực lượng thân thể 15 ngàn cân mở hết.
Thân hình nhảy về phía trước một cái, Huyền Thiết Kiếm trong tay theo đường kiếm đặc biệt vung lên, trong nhất thời, lưu quang phụt ra, tốc độ của kiếm tăng đến cực hạn.
Kiếm pháp Huyền cấp Sơ giai, Lưu Tinh Kiếm Pháp.
Hai Huyền Thiết Kiếm, một uyển chuyển như thiểm điện, một như lưu tinh, ầm ầm đụng nhau.
Keng!
Tiếng kim loại giao kích kinh khủng chấn động lỗ tai một số người đau nhói, vật thể trên mặt đất liên tục nát bấy, ngay cả đất vụn cũng bị nghiền nát.
Giữa hai người, ánh sáng màu bích lục và màu đỏ đan xen, hỏa tinh bắn ra mấy thước xa, đốt cỏ cây xung quanh cháy rụi.
Một cổ lực lượng to lớn truyền tới.
Liêu Hải Long cùng Lý Phù Trần đều lui về sau bảy tám bước.
- Lý Phù Trần chặn lại một kiếm toàn lực của Liêu sư huynh?
Ô Thanh Mai đang đi tới đột nhiên sửng sờ, không dám tin tưởng vào hai mắt của mình.
Liêu Hải Long nhưng là thiên kiêu của Nội Tông, tu vi cao hơn Lý Phù Trần hai trọng, mà Lý Phù Trần có thể đánh bại Vũ Văn Thiên lúc trước, bởi vì cảnh giới của hai người tương đối nhau.
Nếu khi đó Lý Phù Trần chỉ có cảnh giới Luyện Khí cảnh thất trọng, tuyệt đối không thể đánh bại Vũ Văn Thiên.
- Hí!
Cao Trường Thiên hít một ngụm khí lạnh.
- Thú vị, Lý sư đệ còn mạnh hơn tưởng tượng của ta.
Trần Phương Hoa nhìn tình huống nơi này trong mắt.
- Có thể cùng Liêu Hải Long sư huynh chống lại?
Triệu Minh Nguyệt hết sức kinh ngạc, ánh mắt của nàng sáng ngời.
- Nhất định là Liêu sư huynh không toàn lực ứng phó, nếu không, bằng hắn làm sau chống lại một kiếm của Liêu sư huynh.
Tên đệ tử Nội Tông lúc trước châm chọc Lý Phù Trần ngây người.
- Cẩu tạp chủng, chết đi cho ta.
Liêu Hải Long liên tục chém mười kiếm tới Lý Phù Trần.
Keng keng keng keng keng...
Lưu Tinh Kiếm Pháp của Lý Phù Trần mạnh hơn đối phương nhiều, tốc độ hồi khí cực nhanh, chẳng những đón đỡ được Phong Lôi Kiếm Pháp của Liêu Hải Long mà còn mơ hồ chế trụ hắn.
Sắc mặt của Liêu Hải Long lúc xanh lúc trắng:
- Lý Phù Trần, cẩu tạp chủng, ngươi chỉ là Võ giả Quy Nguyên cảnh tứ trọng dựa vào cái gì chống đỡ Phong Lôi Kiếm Pháp của ta, có phải ngươi giở trò hay không.
- Không biết một lúc nữa, ngươi còn có thể mở miệng chửi người không.
Đối phương một câu lại một câu cẩu tạp chủng, làm cho Lý Phù Trần phẫn nộ rồi, hắn quyết định, cho dù không có cơ hội cũng phải tạo ra cơ hội đánh bại Liêu Hải Long, sau đó hung hăng tát hắn mấy bạt tay.
Mười chiêu.
Năm mươi chiêu.
Một trăm chiêu.
Rất nhanh, một trăm chiêu đã qua.
Hai người không ai làm gì được ai.
Nhưng Trần Phương Hoa bằng nhãn lực của mình, vẫn có thể nhìn ra, Lý Phù Trần hơi chiếm một chút thượng phong.
- Phong Lôi Đan Xen.
Phong Lôi Kiếm Pháp của Liêu Hải Long càng ngày càng mạnh, hắn đã đem Phong Lôi Kiếm Pháp tu luyện tới đến gần cảnh giới Đại Thành, cho tới bây giờ chưa từng thất bại.
- Phá cho ta!
Lưu Tinh Kiếm Pháp của Lý Phù Trần đã sớm đạt tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực, cho dù uy lực hay là trình độ tinh diệu, đã đạt tới cảnh giới cao nhất của Lưu Tinh Kiếm Pháp.
Trong không trung, từng đạo lưu quang bắn ra, Phong Lôi Kiếm Pháp của Liêu Hải Long như quân lính tan rã, ba kiếm không ngăn nổi một kiếm của Lý Phù Trần.
Lúc này liền hiện ra tầm quan trọng của thực lực toàn diện.
Lý Phù Trần thoáng chế trụ Liêu Hải Long, hắn cũng không thỏa mãn, thi triển Vô Ảnh Thối, cả người vô ảnh vô tung.
Hắn cũng không thi triển Phong Ảnh Quyết, Phong Ảnh Quyết phối hợp Vô Ảnh Thối mặc dù khiến tốc độ của hắn nhanh hơn, nhưng lực công kích sẽ yếu hơn, không bằng Xích Hỏa Huyền Công.
Liêu Hải Long một lần sơ ý, bị một kiếm của Lý Phù Trần đánh vào lưng.
Hắn mặc Bì giáp Yêu thú Tam cấp, lực lượng phòng ngự mạnh mẽ, một kiếm này cũng không làm hắn trọng thương, chỉ bị thương nhẹ, không ảnh hưởng đến trạng thái của hắn.
- Tam Phân Kiếm Thuật.
Lý Phù Trần liên tục công kích quanh thân Liêu Hải Long, kiếm pháp không ngừng chuyển đổi, khi thì Thiên Ngoại Lưu Tinh, khi thì Tam Phân Kiếm Thuật.
- Chết đi!
Liêu Hải Long vô cùng bực bội, Huyền Thiết Kiếm càn quét một vòng, trong không trung, phong lôi bùng nổ, kiếm thế bức người.
Lý Phù Trần không một tiếng động, bóng người bị thổi tan, nhưng lại xuất hiện lần nữa, Lý Phù Trần đi tới phía trên Liêu Hải Long.
- Thiên Ngoại Lưu Tinh!
Một kiếm giương ra, kiếm quang đột nhiên biến mất, như hóa thành một đạo lưu tinh rồi biến mất.
Phốc!
Chân khí hộ thể băng giải, Bì giáp Yêu thú Tam cấp bị đánh xuyên, Liêu Hải Long há mồm phun ra một ngụm máu lớn, bị nội thương không nhẹ.
Kiếm chiêu Thiên Ngoại Lưu Tinh quá mạnh mẽ, có lực sát thương cùng tốc độ cực hạn.
Yêu thú Nhị cấp Cao giai Thiết Bối Tinh Tinh cũng thiếu chút nữa bị Lý Phù Trần xuyên thủng xương sọ.
Vèo! Vèo! Vèo!
Một kiếm đánh bị thương Liêu Hải Long, Lý Phù Trần bình trụ một hơi, liên tiếp phát ra ba chiêu Thiên Ngoại Lưu Tinh, trong đó có hai chiêu trúng cùng một điểm.
Bì giáp Yêu thú Tam cấp trong nháy mắt bị xuyên thủng, sắc mặt của Liêu Hải Long tái nhợt, vặn vẹo.
Đương!
Lý Phù Trần đánh bay Huyền Thiết Kiếm của Liêu Hải Long.
- Bây giờ rốt cục ai là chó.
Lý Phù Trần đứng trước mặt Liêu Hải Long, lạnh lùng nhìn đối phương.
Hai tên đệ tử Nội Tông đi theo Liêu Hải Long ngu người ra, bọn hắn chưa từng nghĩ tới Liêu Hải Long lại thất bại, phải biết Liêu Hải Long là thiên kiêu của Nội Tông a, hơn nữa tu vi cao hơn Lý Phù Trần hai trọng.
- Lý Phù Trần, thắng?
Cao Trường Thiên cùng Ô Thanh Mai trố mắt nhìn nhau, không thể tin được.
Bọn họ không cách nào tưởng tượng được rằng thực lực của Lý Phù Trần lại đến trình độ như thế này.
- Trần sư tỷ, Lý Phù Trần thắng.
Ánh sáng trong mắt Triệu Minh Nguyệt hết sức mãnh liệt, đây là lần đầu tiên nàng có hứng thú mãnh liệt với một người như vậy, cho dù Vũ Văn Thiên có căn cốt ngũ tinh, nàng cũng không để ý.
Theo nàng, mặc dù Vũ Văn Thiên có thể đột phá đến Thiên Cương cảnh, nhưng nàng là cháy gái của Đại trưởng lão Nội Tông, Thiên Cương cảnh còn không đến mức nàng chú ý.
Trừ khi Vũ Văn Thiên có thể đột phá đến Thoát Thai cảnh.
Đáng tiếc, cho dù là căn cốt ngũ tinh, cũng không đảm bảo có thể đột phá đến Thoát Thai cảnh.
Dõi mắt toàn bộ Thương Lan Tông, thậm chí rất nhiều thế lực tông môn xung quanh, Thoát Thai cảnh đều là chiến lực đứng đầu nhất.
Một tên cường giả Thoát Thai cảnh đủ để ngang dọc đại lục, tiêu dao tự tại.
- Đúng vậy, đúng là làm người khác kinh ngạc.
Trần Phương Hoa vuốt tóc trên trán, trong mắt cũng có một tia tò mò.
- Lý Phù Trần, cẩu tạp chủng, một ngày nào đó, ta muốn đích thân giết ngươi, phá hủy tất cả của ngươi, tuyệt vọng đi, ha ha!
Liêu Hải Long vô cùng điên cuồng cùng oán độc.
Chát!
Lý Phù Trần tát một cái trên mặt Liêu Hải Long, nhất thời, mặt đối phương sưng lên.
- Ngươi dám đánh ta, ngươi có biết ta là ai hay không?
Liêu Hải Long thét chói tai.
Chát!
Lý Phù Trần lại tát một cái trên mặt đối phương.
Chát chát chát chát. . .
Tiếp theo, Lý Phù Trần không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào để nói, liên tục hung hăng tát.
Liêu Hải Long liền bị tát ngu người, ánh mắt đờ đẫn.
- Cái này cũng được?
Tất cả mọi người nhìn một màn này, liền ngẩn người.
Thô bạo, quả thực đủ thô bạo.
Cơ bản không nói nhảm, trực tiếp tát người.
- Hỏng bét, Lý Phù Trần quá lỗ mãng, Liêu Hải Long là Thiếu chủ của Thế gia cổ xưa Liêu gia, địa vị vượt qua Phương Liệt Hải rất nhiều.
Cao Trường Thiên biết lai lịch của Liêu Hải Long, nếu không, hắn cũng không im hơi lặng tiếng trước Liêu Hải Long.
- Đáng chết, lại dám khi dễ Thiếu chủ nhà ta, tội đáng chết, ai cũng không cứu được ngươi.
Ngoài trăm thước, hai tên đệ tử Chấp Sự Nội Tông nổi giận gầm lên, vút chạy tới Lý Phù Trần, trong mắt đã động sát cơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.