Chương 27: Huyết Tinh Cung, Hàn Nguyệt Đao
Tuyết Mãn Cung Đao
25/09/2021
Văn nhân mặc khách, đa số đều thích kiếm, cho dù không biết võ cũng sẽ đeo một thanh kiếm, để thể hiện ra sự phong nhã cao quý.
Đao, xưa nay là vật chỉ có chiến sĩ chinh chiến sa trường và đám thảo mãng trên giang hồ mới dùng, hoàn toàn không phù hợp vói dáng vẻ thư sinh yếu đuối.
Ở Thiên Bảo các, khi Tô Tử Mặc lựa chọn binh khí cận chiến, hắn không chọn kiếm, mà lại vô thức lựa chọn đao, ngay cả chính hắn cũng không biết tại sao.
Đến tận khi rời khỏi phủ thành chủ, Tô Tử Mặc mới hiểu được, bởi vì thực chất bên trong hắn vốn không phải thư sinh.
Hắn là con trai của Vũ Định Công có thể chấn nhiếp chư hầu, vốn nên tung hoành ngang dọc trên sa trường, giết vô số kẻ địch, máu nhuộm trường bào, thẳng tiến không lùi!
Tô Tử Mặc vốn không hiểu, vì sao đêm hôm ấy trong tay hắn cầm đao nhọn đâm rách cổ của Chu Định Vân, trong lòng không có cảm giác như khiếp sợ, khẩn trương, sợ hãi, mà chỉ thấy phấn khởi, kích động.
Đến tận lúc này, Tô Tử Mặc mới hiểu được.
Ý chí sát phạt quyết đoán này là được truyền thừa từ huyết mạch của người thân nhất, mặc dù hắn học hành gian khổ vài chục năm cũng chưa từng mất đi!
La Thiên Vũ nói mấy câu kia, giống như từng chiếc gai sắc nhọn đâm vào ngực Tô Tử Mặc làm hắn đau đớn khó nhịn.
Đại ca bị trọng thương, hiện tại không biết thế nào rồi, có nguy hiểm tới tính mạng hay không?
Lần này Tô gia gặp biến cố như thế, tiểu Ngưng có phải đã bị dọa sợ hay không?
Khi Tô Tử Mặc đi ngang qua khách sạn mà hắn ở tạm lúc trước, trong lúc vô tình lại thấy được ấn ký đặc biệt do Thiên Bảo các lưu lại.
"Chẳng lẽ hai kiện Ngụy linh khí kia đã luyện chế xong rồi ?"
Tô Tử Mặc chần chờ một chút, sau đó mới đi đến Thiên Bảo các.
Đi đến cuối hẻm nhỏ, có Thiên Bảo Kim Lệnh trong người, vách tường trước mặt tự có cảm ứng, đột nhiên trở nên trong suốt như nước, Tô Tử Mặc bước xuyên qua để vào.
Đi vào đại điện Thiên Bảo các, Tô Tử Mặc không ngừng lại mà trực tiếp đi lên lầu.
Ở trong đại điện có không ít Luyện Khí sĩ đều thi nhau quay đầu, trong ánh mắt nhìn Tô Tử Mặc mang theo một tia nóng bỏng.
Bầu không khí trong đại điện có chút quái dị.
Ở tu chân giới có một thuật dùng để dò xét, Luyện Khí sĩ ở đây đều có thể nhìn ra, trong cơ thể Tô Tử Mặc không có sóng linh khí, nhưng hắn vẫn có thể leo lên lầu hai Thiên Bảo các.
Chỉ có một cách giải thích là trên người Tô Tử Mặc có Thiên Bảo lệnh!
Cầm trong tay Thiên Bảo đồng lệnh, mua sắm ở Thiên Bảo các có thể rẻ được một thành, riêng chuyện này đã đủ để khiến tất cả mọi người động tâm!
Lần đầu tiên tới Thiên Bảo các, Tô Tử Mặc có Dao Tuyết là Trúc Cơ tu sĩ đi cùng, không ai dám có ý đồ gì.
Nhưng bây giờ, Tô Tử Mặc lại cầm Thiên Bảo lệnh đi vào, hắn giống như một đứa con nít ba tuổi ôm cục gạch vàng rêu rao khắp nơi vậy.
Một phàm nhân lại có được Thiên Bảo lệnh, xuất thân nhất định không tầm thường, mặc dù đa số Luyện Khí sĩ đều động tâm nhưng lại sợ dẫn tới họa sát thân, nên vẫn từ bỏ đi suy nghĩ chiếm lấy Thiên Bảo lệnh.
Nhưng không phải là tất cả mọi người đều như thế.
Thất phu vô tội, hoài bích có tội.
Đứng trước lực hấp dẫn cực lớn, chắc chắn sẽ có người bí quá hoá liều!
Trong góc đại điện, có một ánh mắt âm lãnh cứ nhìn chằm chằm theo bóng lưng Tô Tử Mặc, đến tận khi Tô Tử Mặc biến mất ở cuối cầu thang, người này mới chậm rãi thu hồi.
Tô Tử Mặc có tâm sự nên cũng không nhận ra sát ý vừa lóe lên liền biến mất trong đại điện.
Leo lên lầu hai, các chủ Thiên Bảo các đang ngồi ở phía trên, nhìn thấy Tô Tử Mặc tiến đến lại vội vàng đứng lên, cười nói ra: "Tô công tử đã đến rồi, hai kiện Ngụy linh khí đã được luyện chế xong, ngươi nhìn thử một chút?"
Các chủ Thiên Bảo các vỗ tau vào túi trữ vật, ở trước mặt Tô Tử Mặc lập tức xuất hiện một thanh trường đao, một cây cung, còn có hai mươi mũi tên đang lơ lửng.
Các chủ Thiên Bảo các giới thiệu: "Hàn Nguyệt đao dài chừng ba thước, thân đao trắng bạc, lưng dày lưỡi sắc bén, thích hợp chém giết, đao này dùng linh vật Hàn Nguyệt thạch quý hiếm làm vật liệu chính , dựa theo yêu cầu của Tô công tử, lại kết hợp với rất nhiều vật liệu khác như Thất Tinh Sa, Kim Quang Nham để rèn thành. Tuy không có Linh Văn, nhưng lại có thể chống đỡ được va chạm từ Linh khí trung phẩm mà không hỏng!"
"Ồ."
Tô Tử Mặc nhẹ gật đầu, đưa tay chạm vào trường đao lơ lửng ở giữa không trung.
Nhưng đúng lúc này, trong mắt các chủ Thiên Bảo các lóe lên một tia trêu tức.
Hắn đang chờ nhìn thấy Tô Tử Mặc xấu mặt.
Tô Tử Mặc từng yêu cầu làm hai kiện Ngụy linh khí càng nặng càng tốt, mà chuôi Hàn Nguyệt đao này nặng đến ngàn cân, với tu vi luyện khí chín tầng của hắn, dựa vào linh khí cũng chỉ là miễn cưỡng khống chế được, muốn dùng đao này để giết địch căn bản là không có khả năng.
Các chủ Thiên Bảo các tin tưởng khi Tô Tử Mặc cầm lấy Hàn Nguyệt đao, nhất định sẽ tự nện vào chân của mình!
Nhưng sau một khắc, Các chủ Thiên Bảo các nghẹn họng nhìn trân trối, sững sờ tại chỗ.
Chỉ thấy Tô Tử Mặc dễ dàng cầm lấy Hàn Nguyệt đao, còn vung vẩy hai đao giữa không trung, cử trọng nhược khinh, gật đầu nói ra: "Đao này không tệ, chính là có vẻ hơi nhẹ."
Các chủ Thiên Bảo các: ". . ."
"Người này là quái vật gì ? Không có chút linh khí nào, dựa vào sức mạnh thân thể lại có thể cầm lấy một vật nặng ngàn cân? Đáng giận nhất là hắn còn ngại nhẹ. . ." Các chủ Thiên Bảo các liếc mắt.
"Đây là Huyết Tinh cung, đều cho ngươi." Các chủ Thiên Bảo các không còn hứng thù nữa nên cũng chẳng buồn giới thiệu.
Thân Huyết Tinh cung phiếm hồng, lóe ra ánh sáng óng ánh, bên trong dường như có máu tươi chảy xuối nhìn rất quỷ dị, trọng lượng không kém Hàn Nguyệt đao.
Tô Tử Mặc đeo Huyết Tinh cung nghiêng trên người, phía sau buộc ống tên, bỏ hai mươi mũi tên vào trong đó, bên hông vác Hàn Nguyệt đao.
"Đúng rồi, chuyện Tô công tử muốn thuê người đã có thông tin rồi, nhưng có điểm khác so với yêu cầu của ngươi." Các chủ Thiên Bảo các nói ra.
"Ồ?"
"Người này tên là Tống Kỳ, là Luyện Khí sĩ tầng bảy, theo hắn nói là nếu Tô công tử đồng ý sớm thanh toán một ít linh thạch, hắn có thể đột phá đến ngưng khí tầng tám trong khoảng thời gian ngắn. Đương nhiên, nếu như Tô công tử không đồng ý, ta có thể cự tuyệt hắn."
Nếu muốn đợi đến khi có Luyện Khí sĩ tầng tám nhận nhiệm vụ, không biết phải đợi tới khi nào, hiện nay Tô Hồng trọng thương, không rõ sống chết, Tô gia gặp biến cố này, Tô Tử Mặc dự định lập tức chạy về Trấn Bình Dương, không có thời gian.
"Để hắn tới đi, ta gặp thử xem." Tô Tử Mặc trầm giọng nói.
Chỉ lát sau, Các chủ Thiên Bảo các đã dẫn tới một vị Luyện Khí sĩ, người này chừng hơn bốn mươi tuổi, dáng vẻ xấu xí, nhưng sắc mặt vẫn trầm ổn.
"Vị này là Tô công tử, các ngươi tự thương lượng đi." Các chủ Thiên Bảo các nói xong lập tức đi sang một bên.
Tống Kỳ nhìn thấy Tô Tử Mặc cũng không khinh thị, cũng không nịnh nọt, chỉ thoáng ôm quyền, nói ra: "Tham kiến Tô công tử."
Tô Tử Mặc hỏi: "Ngươi cần dùng Linh thạch ?"
"Đúng rồi, nếu có Linh thạch sung túc, ta có thể đột phá đến ngưng khí tầng tám." Tống Kỳ gật gật đầu.
"Phải bao lâu ?"
"Chuyện này. . . Khó mà nói. Về chuyện đột phá cảnh giới, không có ai có thể đưa ra thời hạn chính xác." Tống Kỳ rất thẳng thắn.
Tô Tử Mặc có ấn tượng đầu tiên đối với người này không tệ, trầm ngâm một chút, lại hỏi: "Nếu thiếu khuyết Linh thạch, làm sao không bái nhập vào tông môn ?"
"Ta là Ngụy Linh Căn, không có đại tông môn nào đồng ý thu nhận, coi như muốn, cũng chỉ có mệnh làm tạp dịch nô bộc cho người." Tống Kỳ cười khổ một tiếng.
Ngụy Linh Căn là Linh Căn kém nhất, năm loại thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ đều có, linh khí hấp thu tạp nham không đủ thuần túy, tốc độ tu luyện cực chậm.
Đơn nhất thuộc tính Linh Căn, cùng loại với các loại Kim Linh Căn, Mộc Linh Căn, Hỏa Linh Căn, cũng chính là Thiên Linh Căn trong truyền thuyết, hấp thu linh khí tinh luyện thuần túy, tốc độ tu luyện nhanh nhất, chỉ cần nửa đường không có gì bất ngờ xảy ra, nhất định sẽ thành Kim Đan!
Tô Tử Mặc nghĩ ra được, dựa vào Ngụy Linh Căn có thể tu luyện tới ngưng khí tầng bảy khi mới hơn bốn mươi tuổi, Tống Kỳ này nhất định đã chịu không ít khổ.
"Đi thôi, cùng ta về Trấn Bình Dương, ta sẽ trả trước cho ngươi một ngàn khối Linh thạch." Tô Tử Mặc nói ra.
"A!"
Tống Kỳ hô lên một tiếng, trong mắt khó nén vui sướng.
Tống Kỳ không ngờ Tô Tử Mặc lại đồng ý, dù sao hắn không phải Luyện Khí sĩ tầng tám, còn muốn cầu cố chủ sớm thanh toán Linh thạch, thấy thế nào cũng hơi quá đáng.
Hắn càng không ngờ được Tô Tử Mặc lại trực tiếp thanh toán cho hắn hắn một ngàn khối Linh thạch!
"Đa tạ Tô công tử, tại hạ nhất định sẽ dốc hết toàn lực, bảo vệ an nguy của Tô gia!" Tống Kỳ vội vàng nói cám ơn.
---------
Người dịch: Leo239
Đao, xưa nay là vật chỉ có chiến sĩ chinh chiến sa trường và đám thảo mãng trên giang hồ mới dùng, hoàn toàn không phù hợp vói dáng vẻ thư sinh yếu đuối.
Ở Thiên Bảo các, khi Tô Tử Mặc lựa chọn binh khí cận chiến, hắn không chọn kiếm, mà lại vô thức lựa chọn đao, ngay cả chính hắn cũng không biết tại sao.
Đến tận khi rời khỏi phủ thành chủ, Tô Tử Mặc mới hiểu được, bởi vì thực chất bên trong hắn vốn không phải thư sinh.
Hắn là con trai của Vũ Định Công có thể chấn nhiếp chư hầu, vốn nên tung hoành ngang dọc trên sa trường, giết vô số kẻ địch, máu nhuộm trường bào, thẳng tiến không lùi!
Tô Tử Mặc vốn không hiểu, vì sao đêm hôm ấy trong tay hắn cầm đao nhọn đâm rách cổ của Chu Định Vân, trong lòng không có cảm giác như khiếp sợ, khẩn trương, sợ hãi, mà chỉ thấy phấn khởi, kích động.
Đến tận lúc này, Tô Tử Mặc mới hiểu được.
Ý chí sát phạt quyết đoán này là được truyền thừa từ huyết mạch của người thân nhất, mặc dù hắn học hành gian khổ vài chục năm cũng chưa từng mất đi!
La Thiên Vũ nói mấy câu kia, giống như từng chiếc gai sắc nhọn đâm vào ngực Tô Tử Mặc làm hắn đau đớn khó nhịn.
Đại ca bị trọng thương, hiện tại không biết thế nào rồi, có nguy hiểm tới tính mạng hay không?
Lần này Tô gia gặp biến cố như thế, tiểu Ngưng có phải đã bị dọa sợ hay không?
Khi Tô Tử Mặc đi ngang qua khách sạn mà hắn ở tạm lúc trước, trong lúc vô tình lại thấy được ấn ký đặc biệt do Thiên Bảo các lưu lại.
"Chẳng lẽ hai kiện Ngụy linh khí kia đã luyện chế xong rồi ?"
Tô Tử Mặc chần chờ một chút, sau đó mới đi đến Thiên Bảo các.
Đi đến cuối hẻm nhỏ, có Thiên Bảo Kim Lệnh trong người, vách tường trước mặt tự có cảm ứng, đột nhiên trở nên trong suốt như nước, Tô Tử Mặc bước xuyên qua để vào.
Đi vào đại điện Thiên Bảo các, Tô Tử Mặc không ngừng lại mà trực tiếp đi lên lầu.
Ở trong đại điện có không ít Luyện Khí sĩ đều thi nhau quay đầu, trong ánh mắt nhìn Tô Tử Mặc mang theo một tia nóng bỏng.
Bầu không khí trong đại điện có chút quái dị.
Ở tu chân giới có một thuật dùng để dò xét, Luyện Khí sĩ ở đây đều có thể nhìn ra, trong cơ thể Tô Tử Mặc không có sóng linh khí, nhưng hắn vẫn có thể leo lên lầu hai Thiên Bảo các.
Chỉ có một cách giải thích là trên người Tô Tử Mặc có Thiên Bảo lệnh!
Cầm trong tay Thiên Bảo đồng lệnh, mua sắm ở Thiên Bảo các có thể rẻ được một thành, riêng chuyện này đã đủ để khiến tất cả mọi người động tâm!
Lần đầu tiên tới Thiên Bảo các, Tô Tử Mặc có Dao Tuyết là Trúc Cơ tu sĩ đi cùng, không ai dám có ý đồ gì.
Nhưng bây giờ, Tô Tử Mặc lại cầm Thiên Bảo lệnh đi vào, hắn giống như một đứa con nít ba tuổi ôm cục gạch vàng rêu rao khắp nơi vậy.
Một phàm nhân lại có được Thiên Bảo lệnh, xuất thân nhất định không tầm thường, mặc dù đa số Luyện Khí sĩ đều động tâm nhưng lại sợ dẫn tới họa sát thân, nên vẫn từ bỏ đi suy nghĩ chiếm lấy Thiên Bảo lệnh.
Nhưng không phải là tất cả mọi người đều như thế.
Thất phu vô tội, hoài bích có tội.
Đứng trước lực hấp dẫn cực lớn, chắc chắn sẽ có người bí quá hoá liều!
Trong góc đại điện, có một ánh mắt âm lãnh cứ nhìn chằm chằm theo bóng lưng Tô Tử Mặc, đến tận khi Tô Tử Mặc biến mất ở cuối cầu thang, người này mới chậm rãi thu hồi.
Tô Tử Mặc có tâm sự nên cũng không nhận ra sát ý vừa lóe lên liền biến mất trong đại điện.
Leo lên lầu hai, các chủ Thiên Bảo các đang ngồi ở phía trên, nhìn thấy Tô Tử Mặc tiến đến lại vội vàng đứng lên, cười nói ra: "Tô công tử đã đến rồi, hai kiện Ngụy linh khí đã được luyện chế xong, ngươi nhìn thử một chút?"
Các chủ Thiên Bảo các vỗ tau vào túi trữ vật, ở trước mặt Tô Tử Mặc lập tức xuất hiện một thanh trường đao, một cây cung, còn có hai mươi mũi tên đang lơ lửng.
Các chủ Thiên Bảo các giới thiệu: "Hàn Nguyệt đao dài chừng ba thước, thân đao trắng bạc, lưng dày lưỡi sắc bén, thích hợp chém giết, đao này dùng linh vật Hàn Nguyệt thạch quý hiếm làm vật liệu chính , dựa theo yêu cầu của Tô công tử, lại kết hợp với rất nhiều vật liệu khác như Thất Tinh Sa, Kim Quang Nham để rèn thành. Tuy không có Linh Văn, nhưng lại có thể chống đỡ được va chạm từ Linh khí trung phẩm mà không hỏng!"
"Ồ."
Tô Tử Mặc nhẹ gật đầu, đưa tay chạm vào trường đao lơ lửng ở giữa không trung.
Nhưng đúng lúc này, trong mắt các chủ Thiên Bảo các lóe lên một tia trêu tức.
Hắn đang chờ nhìn thấy Tô Tử Mặc xấu mặt.
Tô Tử Mặc từng yêu cầu làm hai kiện Ngụy linh khí càng nặng càng tốt, mà chuôi Hàn Nguyệt đao này nặng đến ngàn cân, với tu vi luyện khí chín tầng của hắn, dựa vào linh khí cũng chỉ là miễn cưỡng khống chế được, muốn dùng đao này để giết địch căn bản là không có khả năng.
Các chủ Thiên Bảo các tin tưởng khi Tô Tử Mặc cầm lấy Hàn Nguyệt đao, nhất định sẽ tự nện vào chân của mình!
Nhưng sau một khắc, Các chủ Thiên Bảo các nghẹn họng nhìn trân trối, sững sờ tại chỗ.
Chỉ thấy Tô Tử Mặc dễ dàng cầm lấy Hàn Nguyệt đao, còn vung vẩy hai đao giữa không trung, cử trọng nhược khinh, gật đầu nói ra: "Đao này không tệ, chính là có vẻ hơi nhẹ."
Các chủ Thiên Bảo các: ". . ."
"Người này là quái vật gì ? Không có chút linh khí nào, dựa vào sức mạnh thân thể lại có thể cầm lấy một vật nặng ngàn cân? Đáng giận nhất là hắn còn ngại nhẹ. . ." Các chủ Thiên Bảo các liếc mắt.
"Đây là Huyết Tinh cung, đều cho ngươi." Các chủ Thiên Bảo các không còn hứng thù nữa nên cũng chẳng buồn giới thiệu.
Thân Huyết Tinh cung phiếm hồng, lóe ra ánh sáng óng ánh, bên trong dường như có máu tươi chảy xuối nhìn rất quỷ dị, trọng lượng không kém Hàn Nguyệt đao.
Tô Tử Mặc đeo Huyết Tinh cung nghiêng trên người, phía sau buộc ống tên, bỏ hai mươi mũi tên vào trong đó, bên hông vác Hàn Nguyệt đao.
"Đúng rồi, chuyện Tô công tử muốn thuê người đã có thông tin rồi, nhưng có điểm khác so với yêu cầu của ngươi." Các chủ Thiên Bảo các nói ra.
"Ồ?"
"Người này tên là Tống Kỳ, là Luyện Khí sĩ tầng bảy, theo hắn nói là nếu Tô công tử đồng ý sớm thanh toán một ít linh thạch, hắn có thể đột phá đến ngưng khí tầng tám trong khoảng thời gian ngắn. Đương nhiên, nếu như Tô công tử không đồng ý, ta có thể cự tuyệt hắn."
Nếu muốn đợi đến khi có Luyện Khí sĩ tầng tám nhận nhiệm vụ, không biết phải đợi tới khi nào, hiện nay Tô Hồng trọng thương, không rõ sống chết, Tô gia gặp biến cố này, Tô Tử Mặc dự định lập tức chạy về Trấn Bình Dương, không có thời gian.
"Để hắn tới đi, ta gặp thử xem." Tô Tử Mặc trầm giọng nói.
Chỉ lát sau, Các chủ Thiên Bảo các đã dẫn tới một vị Luyện Khí sĩ, người này chừng hơn bốn mươi tuổi, dáng vẻ xấu xí, nhưng sắc mặt vẫn trầm ổn.
"Vị này là Tô công tử, các ngươi tự thương lượng đi." Các chủ Thiên Bảo các nói xong lập tức đi sang một bên.
Tống Kỳ nhìn thấy Tô Tử Mặc cũng không khinh thị, cũng không nịnh nọt, chỉ thoáng ôm quyền, nói ra: "Tham kiến Tô công tử."
Tô Tử Mặc hỏi: "Ngươi cần dùng Linh thạch ?"
"Đúng rồi, nếu có Linh thạch sung túc, ta có thể đột phá đến ngưng khí tầng tám." Tống Kỳ gật gật đầu.
"Phải bao lâu ?"
"Chuyện này. . . Khó mà nói. Về chuyện đột phá cảnh giới, không có ai có thể đưa ra thời hạn chính xác." Tống Kỳ rất thẳng thắn.
Tô Tử Mặc có ấn tượng đầu tiên đối với người này không tệ, trầm ngâm một chút, lại hỏi: "Nếu thiếu khuyết Linh thạch, làm sao không bái nhập vào tông môn ?"
"Ta là Ngụy Linh Căn, không có đại tông môn nào đồng ý thu nhận, coi như muốn, cũng chỉ có mệnh làm tạp dịch nô bộc cho người." Tống Kỳ cười khổ một tiếng.
Ngụy Linh Căn là Linh Căn kém nhất, năm loại thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ đều có, linh khí hấp thu tạp nham không đủ thuần túy, tốc độ tu luyện cực chậm.
Đơn nhất thuộc tính Linh Căn, cùng loại với các loại Kim Linh Căn, Mộc Linh Căn, Hỏa Linh Căn, cũng chính là Thiên Linh Căn trong truyền thuyết, hấp thu linh khí tinh luyện thuần túy, tốc độ tu luyện nhanh nhất, chỉ cần nửa đường không có gì bất ngờ xảy ra, nhất định sẽ thành Kim Đan!
Tô Tử Mặc nghĩ ra được, dựa vào Ngụy Linh Căn có thể tu luyện tới ngưng khí tầng bảy khi mới hơn bốn mươi tuổi, Tống Kỳ này nhất định đã chịu không ít khổ.
"Đi thôi, cùng ta về Trấn Bình Dương, ta sẽ trả trước cho ngươi một ngàn khối Linh thạch." Tô Tử Mặc nói ra.
"A!"
Tống Kỳ hô lên một tiếng, trong mắt khó nén vui sướng.
Tống Kỳ không ngờ Tô Tử Mặc lại đồng ý, dù sao hắn không phải Luyện Khí sĩ tầng tám, còn muốn cầu cố chủ sớm thanh toán Linh thạch, thấy thế nào cũng hơi quá đáng.
Hắn càng không ngờ được Tô Tử Mặc lại trực tiếp thanh toán cho hắn hắn một ngàn khối Linh thạch!
"Đa tạ Tô công tử, tại hạ nhất định sẽ dốc hết toàn lực, bảo vệ an nguy của Tô gia!" Tống Kỳ vội vàng nói cám ơn.
---------
Người dịch: Leo239
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.