Chương 72: Chương 72: Đồ Sát
Hoang Truong
30/09/2018
Sâu bên trong núi, Huyết Hoang Điện, tuy nói là Điện, nhưng kì thật chỉ là một cái hang ổ của Huyết Tộc.
Chí ít là thế, dù sao nó cũng chỉ là một cái hang ổ của Huyết Tộc tại chỗ này.
Ơ đây có cả thảy 16 con Ma Vật, 4 con cương thi cùng với 12 con Huyết Tộc.
Trên nền đất nằm ba bốn cỗ thi thể. Nếu để ý có thể thấy có 3 cỗ là Nhất Phẩm Luyện bì tu sĩ, còn 1 cỗ là của người bình thường không chút tu vi nào, vài cỗ đã bị gặm nham nhở rồi. Nhưng đáng ghê rợn hơn là trong chỗ sâu nhất của hang chất chứa vô số xương cốt, một số đã bị mủn ra, một số thì xương trắng hếu.
Nhìn kĩ, có thể thấy có đến vài bộ xương trẻ em ở đây.
Đồng thời, cũng không thiếu xương cốt tu sĩ.
Tu sĩ máu thịt xương tủy bên trong đều ẩn chứa Linh lực, là vật đại bổ đối với cương thi cùng Ma Vật nói chung và Huyết Tộc nói riêng. Ma Vật loại hình cương thi trừ khi ngưng tụ thành công Thi Đan mới có thể thổ nạp linh khí trong thiên địa, còn không trong điều kiện không săn mồi chỉ có thể thông qua hình thức dãi nắng, mưa dầm thấm lâu để tu bổ thân thể.
Đương nhiên, điều đó khiến cho Ma Vật, cương thi đặc biệt ưa thích tìm kiếm "lương thực" là thịt người, đương nhiên cũng không cần là người mà có thể là bò dê heo lợn. Tử khí trong cơ thể chúng ảnh hưởng mạnh kinh khủng đến "lương thực", từ đó khiến cho "lương thực" của chúng thiu thối mạnh, tỏa ra cực nhiều Tử khí. Chúng chính là hấp thu loại khí này để lớn mạnh bản thân.
Một tu sĩ, dù chỉ là Nhất Phẩm Luyện bì sản sinh lượng Tử khí nhiều gấp mười lần người bình thường, hơn nữa trong Tử khí còn bao hàm cả linh khí. Cho nên mục tiêu của chúng chủ yếu là tu sĩ, ngẫu nhiên cũng có vài người thường gặp họa lây.
Huyết Tộc hơi khác, chúng hấp thu máu huyết nạn nhân, sau đó thẩm thấu máu vào sâu trong toàn thân giống như miếng bọt biển vậy. Chừng nào cơ thể chúng còn một giọt máu chúng vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.
Về phần thi thể khô máu còn sót lại, có thể cho lũ cương thi ăn. Lũ cương thi này không phải cương thi bình thường mà là Huyết thi, tức là người bị dính độc của Huyết Tộc, lăn ra chết, kế đó biến thành Huyết thi. Ăn uống đầy đủ máu thịt của người là có thể sau một thời gian sẽ biến thành Huyết Tộc.
Đương nhiên giống Ma Cà Rồng và Ma Vật, Huyết Tộc cũng có thể ăn thịt, có điều hấp thu không nhanh bằng máu huyết thôi.
Đôi khi, nếu cần Huyết Tộc cũng sẽ xơi tái chính đồng loại để tăng cường tu vi. Đây là chuyện không xảy ra nhiều đối với các chủng loài Ma Vật. Có điều Huyết Tộc tương đối khác biệt.
Do hình thức ăn trọn húp trọn như thế này, cho nên Huyết Tộc trưởng thành rất nhanh, bình quân một con Huyết Tộc trăm năm cũng có thể gọi là Huyết Vương rồi.
Vấn đề là nó có sống được tới trăm năm không, vì so với ma cà rồng, chúng còn bị săn bắt nhiều hơn hẳn.
Một con Huyết Tộc từ bên ngoài chui vào bên trong hang, một cái cánh tay của nó đã bị thương mất toàn bộ từ khuỷa tay trở đi, gầm gừ những tiếng kêu vô nghĩa, đoạn khua tay múa chân kết hợp biểu cảm mặt, tạm dịch như sau:
"Có 2 con mồi, rất mạnh mẽ, nhưng yếu hơn vương, hướng kia (nó chỉ chỉ tay về phía Tây), một con trong số đó là kẻ phản nghịch. Chúng có những viên đá lửa có thể bắn vỡ thân thể của chúng ta. Một người anh em đã bị xẻ thây."
Huyết Tộc xưng hô Ma Cà Rồng là Kẻ Phản Ngịch, trong tiềm thức của chúng những kẻ giống như chúng, nhưng lại lẩn khuất trong xã hội con người, lại hỗ trợ săn bắn bọn chúng chính là những kẻ phản nghịch.
Chúng đâu biết rằng trong mắt mọi ma cà rồng khác, chúng không phải đồng tộc mà là những người anh em đáng ghê tởm trên cây tiến hóa.
Về phần đá lửa, tất nhiên là đạn. Chúng không biết đó là đạn, cho nên xưng hô chúng là những viên đá lửa.
Một con Huyết tộc, con này có mặc một bộ đồ nhưng mặc trái, quần áo cũng rách bươm cũng khua tay múa chân:
"Vậy thì giết chúng. Kẻ Phản Nghịch phải chết, hơn nữa Kẻ Phản Nghịch rất ngon, lại bổ."
Một con Huyết Tộc gầm lớn, con này to gấp rưỡi những con khác, toàn thân máu cô đọng trên da, từng bước đi của nó vảy máu khô đen kịt rơi vãi ra đầy đất. Nó gầm gừ, kế đó gào lên những tiếng thú rống, tay chân múa loạn:
"Vậy thì giết chúng đi. Con mồi chất lượng trong khu này cũng sắp cạn kiệt rồi, đến lúc chúng ta chuyển vào những khu vực khác. Nhưng trước hết, săn hết mọi thứ có thể săn."
Nói cách khác, ý nó là "huyết tẩy toàn bộ chỗ này".
Ma Vật ngu si, nhưng tối thiểu não chúng cũng hiểu được một đạo lý "đánh rắn động cỏ" và "thỏ không ăn cỏ gần hang". Chúng biết có những tồn tại mạnh hơn chúng nhiều cho nên không có mở rộng địa bàn săn bắn mà chỉ săn bắt những kẻ đi lẻ loi một mình.
Bản thân chúng cũng hiểu đạo lý hiếp yếu né mạnh.
Có điều lần này chúng sẽ di chuyển, cho nên không còn quá cố kỵ nữa.
Lúc này, chúng còn cho rằng Trần Ngọc Lâm và Âu Bảo Uyên chính là kẻ yếu, còn chúng là kẻ mạnh, cho nên bắt đầu chạy thẳng ra ngoài cửa hang.
Nhưng ngay khi chúng vừa mới đi được ra ngoài cửa hang, lập tức chúng đụng độ một đợt công kích mà chúng không thể nào hiểu được, rốt cuộc là ai, hay cái gì, con gì mới có thể gây ra thứ công kích đó.
Không có cách, chúng chưa từng thấy loại vũ khí này.
Một nữ nhân loài người, ít nhất là nhìn trông giống nữ nhân loài người, khoảng chừng 13 tuổi từ từ bước đến. Hai mắt nàng lạnh băng như kim loại, chợt hai mặt nàng nóng đỏ lên, rồi từ hai mắt nàng bắn ra hai tia sáng chói chang như ánh sáng mặt trời, nhưng nóng gấp ngàn lần ngọn lửa của nhân loại.
Hai tia sáng này trong nháy mắt đi theo hai hướng, một tia đi xuống một tia đi lên, mỗi một tia chém đôi một con Huyết Tộc ra.
Hai con Huyết Tộc còn chưa kịp gầm lớn đã bị trảm làm đôi, rơi trên mặt đất.
Kế đó, nàng lạnh băng băng nhìn về phía lũ còn lại, nàng giơ lên hai cánh tay chẳng biết từ lúc nào hay bằng cách nào đã biến thành hai lưỡi kiếm sắc nhọn, xả thân hữu đột xông vào giữa ba con Huyết Tộc.
Mỗi một lần lưỡi đao vung lên, lại có chân, tay bắn văng. Đến cuối cùng sau hơn ba giây, chỉ còn lại ba cái cục thịt lúc trước vốn là thân thể, cùng ba cái đầu bị đạp bẹp. Tứ chi của chúng vẫn còn cố gắng giãy dụa, nhưng vô vọng tự mình đứng lên mà chỉ có thể giống mấy con giun con cá, lăn lóc trên mặt đất.
Chợt nàng nghe thấy tiếng động từ đằng sau, chỉ thấy nửa thân thể của một con Huyết Tộc mà lúc trước nàng chém làm đôi không hiểu sao đã có thể tự đứng lên bằng một chân một tay, nếu là người bình thường thì cái tư thế này đã sớm làm cho chân bị gãy rồi, nhưng mà con này vẫn sinh long hoạt hổ.
Kế đó không một tiếng động, một ánh kiếm lóe qua, chặt đôi cơ thể con Huyết Tộc làm hai nửa. Kế đó một thân ảnh lăng không xuất hiện, trông giống như thể từ con dơi mà hóa to ra, hắn nói:
"Uyên, lũ Huyết Tộc này chặt đôi ra vẫn cử động được, phải khiến chúng hết máu với thôi. Lũ này không giống zombie trong phim đâu."
Kế đó, hắn rút từ trong hư vô ra một lọ chất lỏng trông như nước, đổ vài giọt nó vào cơ thể con Huyết Tộc. Dù cho chỉ đổ vài giọt cũng quá đủ để con Huyết Tộc run lẩy bẩy, kế đó một loại ánh sáng nhu hòa toát ra, bao phủ toàn thân con Huyết Tộc. Ánh sáng đến đâu, cơ thể con Huyết Tộc khô quắt, rỉ máu đen tới đó.
Âu Bảo Uyên cười:
"Ma cà rồng dùng nước thánh thì hơi kì quặc đấy Lâm."
Trần Ngọc Lâm cười cười:
"Đây là cách nhanh nhất để giết chúng mà. Cơ mà nếu có xá lợi tử ở đây chắc chúng cũng không dám tấn công đâu."
Kế đó hắn nhìn về phía lũ Huyết Tộc đang ở cửa hang, vừa mới chui ra đã đụng độ 2 người, hỏi:
"Bà bắn tên lửa giải quyết lũ này được không?"
Hai con Huyết Ma tương đương Nhị Phẩm, 2 con Huyết Binh tương đương Tam Phẩm tu sĩ, dựa theo giám định thì khoảng Tam Phẩm sơ kỳ. Giết chúng chỉ tổ bẩn tay mà chỉ được có hai ba chục điểm Vận Mệnh, hắn mới lười làm.
Bên trong không có đồng minh, nghĩa là trong một là thây ma, hai là Huyết Tộc, không có người sống.
Âu Bảo Uyên giơ tay lên, kế đó từ cánh tay nàng bắn ra một quả cầu lửa, "Ầm" một cái nổ tung cả hang động, đất đá sụp đổ ầm ầm.
Chợt, từ trong hang chui ra một con Huyết Tộc, con này to hơn hẳn những con khác, nếu quy ra thẩm mỹ quan nhân loại chí ít cũng là loại lực sĩ. Con Huyết tộc gầm lớn, kế đó lao về phía Trần Ngọc Lâm đang đứng đằng trước.
Rồi từ hang đá phía sau, lại chui ra ngoài thêm 3 con nữa. Mấy con chui ra sau khí tức yếu hơn nhiều.
Trần Ngọc Lâm mí mắt giật giật, một con Huyết Tướng, 3 con Huyết Binh đỉnh phong. Hắn nói:
"Uyên, bà chơi với mấy con Huyết Binh đi, tôi giải quyết con Huyết Tướng này."
Kế đó, một tiếng sói tru, Ngân Nguyệt Lang xuất hiện, toàn thân gai nhọn khuấy động như những lưỡi kiếm trong nháy mắt chẻ ra cho con Huyết Tướng hàng chục đạo vết thương. Rồi nó gầm lớn, trong lúc đó, Trần Ngọc Lâm tung ra một chưởng, Băng Hỏa Sao Trang hiệu ứng ấn ký cùng với 2 võ kỹ mà hắn học lần lượt phát động.
Ngay khi hắn tung ra một đấm kích nổ Băng Hỏa Ấn Ký, chợt tay trái hắn hiện lên một tia sấm sét lôi đình, công kích thẳng vào thân mình Huyết Tộc.
Vạn Lôi Pháp, kết hợp đặc thù Ma Lôi Công Pháp tạo ra công kích chí mạng hắc ám hệ sinh vật.
Chí ít là thế, dù sao nó cũng chỉ là một cái hang ổ của Huyết Tộc tại chỗ này.
Ơ đây có cả thảy 16 con Ma Vật, 4 con cương thi cùng với 12 con Huyết Tộc.
Trên nền đất nằm ba bốn cỗ thi thể. Nếu để ý có thể thấy có 3 cỗ là Nhất Phẩm Luyện bì tu sĩ, còn 1 cỗ là của người bình thường không chút tu vi nào, vài cỗ đã bị gặm nham nhở rồi. Nhưng đáng ghê rợn hơn là trong chỗ sâu nhất của hang chất chứa vô số xương cốt, một số đã bị mủn ra, một số thì xương trắng hếu.
Nhìn kĩ, có thể thấy có đến vài bộ xương trẻ em ở đây.
Đồng thời, cũng không thiếu xương cốt tu sĩ.
Tu sĩ máu thịt xương tủy bên trong đều ẩn chứa Linh lực, là vật đại bổ đối với cương thi cùng Ma Vật nói chung và Huyết Tộc nói riêng. Ma Vật loại hình cương thi trừ khi ngưng tụ thành công Thi Đan mới có thể thổ nạp linh khí trong thiên địa, còn không trong điều kiện không săn mồi chỉ có thể thông qua hình thức dãi nắng, mưa dầm thấm lâu để tu bổ thân thể.
Đương nhiên, điều đó khiến cho Ma Vật, cương thi đặc biệt ưa thích tìm kiếm "lương thực" là thịt người, đương nhiên cũng không cần là người mà có thể là bò dê heo lợn. Tử khí trong cơ thể chúng ảnh hưởng mạnh kinh khủng đến "lương thực", từ đó khiến cho "lương thực" của chúng thiu thối mạnh, tỏa ra cực nhiều Tử khí. Chúng chính là hấp thu loại khí này để lớn mạnh bản thân.
Một tu sĩ, dù chỉ là Nhất Phẩm Luyện bì sản sinh lượng Tử khí nhiều gấp mười lần người bình thường, hơn nữa trong Tử khí còn bao hàm cả linh khí. Cho nên mục tiêu của chúng chủ yếu là tu sĩ, ngẫu nhiên cũng có vài người thường gặp họa lây.
Huyết Tộc hơi khác, chúng hấp thu máu huyết nạn nhân, sau đó thẩm thấu máu vào sâu trong toàn thân giống như miếng bọt biển vậy. Chừng nào cơ thể chúng còn một giọt máu chúng vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.
Về phần thi thể khô máu còn sót lại, có thể cho lũ cương thi ăn. Lũ cương thi này không phải cương thi bình thường mà là Huyết thi, tức là người bị dính độc của Huyết Tộc, lăn ra chết, kế đó biến thành Huyết thi. Ăn uống đầy đủ máu thịt của người là có thể sau một thời gian sẽ biến thành Huyết Tộc.
Đương nhiên giống Ma Cà Rồng và Ma Vật, Huyết Tộc cũng có thể ăn thịt, có điều hấp thu không nhanh bằng máu huyết thôi.
Đôi khi, nếu cần Huyết Tộc cũng sẽ xơi tái chính đồng loại để tăng cường tu vi. Đây là chuyện không xảy ra nhiều đối với các chủng loài Ma Vật. Có điều Huyết Tộc tương đối khác biệt.
Do hình thức ăn trọn húp trọn như thế này, cho nên Huyết Tộc trưởng thành rất nhanh, bình quân một con Huyết Tộc trăm năm cũng có thể gọi là Huyết Vương rồi.
Vấn đề là nó có sống được tới trăm năm không, vì so với ma cà rồng, chúng còn bị săn bắt nhiều hơn hẳn.
Một con Huyết Tộc từ bên ngoài chui vào bên trong hang, một cái cánh tay của nó đã bị thương mất toàn bộ từ khuỷa tay trở đi, gầm gừ những tiếng kêu vô nghĩa, đoạn khua tay múa chân kết hợp biểu cảm mặt, tạm dịch như sau:
"Có 2 con mồi, rất mạnh mẽ, nhưng yếu hơn vương, hướng kia (nó chỉ chỉ tay về phía Tây), một con trong số đó là kẻ phản nghịch. Chúng có những viên đá lửa có thể bắn vỡ thân thể của chúng ta. Một người anh em đã bị xẻ thây."
Huyết Tộc xưng hô Ma Cà Rồng là Kẻ Phản Ngịch, trong tiềm thức của chúng những kẻ giống như chúng, nhưng lại lẩn khuất trong xã hội con người, lại hỗ trợ săn bắn bọn chúng chính là những kẻ phản nghịch.
Chúng đâu biết rằng trong mắt mọi ma cà rồng khác, chúng không phải đồng tộc mà là những người anh em đáng ghê tởm trên cây tiến hóa.
Về phần đá lửa, tất nhiên là đạn. Chúng không biết đó là đạn, cho nên xưng hô chúng là những viên đá lửa.
Một con Huyết tộc, con này có mặc một bộ đồ nhưng mặc trái, quần áo cũng rách bươm cũng khua tay múa chân:
"Vậy thì giết chúng. Kẻ Phản Nghịch phải chết, hơn nữa Kẻ Phản Nghịch rất ngon, lại bổ."
Một con Huyết Tộc gầm lớn, con này to gấp rưỡi những con khác, toàn thân máu cô đọng trên da, từng bước đi của nó vảy máu khô đen kịt rơi vãi ra đầy đất. Nó gầm gừ, kế đó gào lên những tiếng thú rống, tay chân múa loạn:
"Vậy thì giết chúng đi. Con mồi chất lượng trong khu này cũng sắp cạn kiệt rồi, đến lúc chúng ta chuyển vào những khu vực khác. Nhưng trước hết, săn hết mọi thứ có thể săn."
Nói cách khác, ý nó là "huyết tẩy toàn bộ chỗ này".
Ma Vật ngu si, nhưng tối thiểu não chúng cũng hiểu được một đạo lý "đánh rắn động cỏ" và "thỏ không ăn cỏ gần hang". Chúng biết có những tồn tại mạnh hơn chúng nhiều cho nên không có mở rộng địa bàn săn bắn mà chỉ săn bắt những kẻ đi lẻ loi một mình.
Bản thân chúng cũng hiểu đạo lý hiếp yếu né mạnh.
Có điều lần này chúng sẽ di chuyển, cho nên không còn quá cố kỵ nữa.
Lúc này, chúng còn cho rằng Trần Ngọc Lâm và Âu Bảo Uyên chính là kẻ yếu, còn chúng là kẻ mạnh, cho nên bắt đầu chạy thẳng ra ngoài cửa hang.
Nhưng ngay khi chúng vừa mới đi được ra ngoài cửa hang, lập tức chúng đụng độ một đợt công kích mà chúng không thể nào hiểu được, rốt cuộc là ai, hay cái gì, con gì mới có thể gây ra thứ công kích đó.
Không có cách, chúng chưa từng thấy loại vũ khí này.
Một nữ nhân loài người, ít nhất là nhìn trông giống nữ nhân loài người, khoảng chừng 13 tuổi từ từ bước đến. Hai mắt nàng lạnh băng như kim loại, chợt hai mặt nàng nóng đỏ lên, rồi từ hai mắt nàng bắn ra hai tia sáng chói chang như ánh sáng mặt trời, nhưng nóng gấp ngàn lần ngọn lửa của nhân loại.
Hai tia sáng này trong nháy mắt đi theo hai hướng, một tia đi xuống một tia đi lên, mỗi một tia chém đôi một con Huyết Tộc ra.
Hai con Huyết Tộc còn chưa kịp gầm lớn đã bị trảm làm đôi, rơi trên mặt đất.
Kế đó, nàng lạnh băng băng nhìn về phía lũ còn lại, nàng giơ lên hai cánh tay chẳng biết từ lúc nào hay bằng cách nào đã biến thành hai lưỡi kiếm sắc nhọn, xả thân hữu đột xông vào giữa ba con Huyết Tộc.
Mỗi một lần lưỡi đao vung lên, lại có chân, tay bắn văng. Đến cuối cùng sau hơn ba giây, chỉ còn lại ba cái cục thịt lúc trước vốn là thân thể, cùng ba cái đầu bị đạp bẹp. Tứ chi của chúng vẫn còn cố gắng giãy dụa, nhưng vô vọng tự mình đứng lên mà chỉ có thể giống mấy con giun con cá, lăn lóc trên mặt đất.
Chợt nàng nghe thấy tiếng động từ đằng sau, chỉ thấy nửa thân thể của một con Huyết Tộc mà lúc trước nàng chém làm đôi không hiểu sao đã có thể tự đứng lên bằng một chân một tay, nếu là người bình thường thì cái tư thế này đã sớm làm cho chân bị gãy rồi, nhưng mà con này vẫn sinh long hoạt hổ.
Kế đó không một tiếng động, một ánh kiếm lóe qua, chặt đôi cơ thể con Huyết Tộc làm hai nửa. Kế đó một thân ảnh lăng không xuất hiện, trông giống như thể từ con dơi mà hóa to ra, hắn nói:
"Uyên, lũ Huyết Tộc này chặt đôi ra vẫn cử động được, phải khiến chúng hết máu với thôi. Lũ này không giống zombie trong phim đâu."
Kế đó, hắn rút từ trong hư vô ra một lọ chất lỏng trông như nước, đổ vài giọt nó vào cơ thể con Huyết Tộc. Dù cho chỉ đổ vài giọt cũng quá đủ để con Huyết Tộc run lẩy bẩy, kế đó một loại ánh sáng nhu hòa toát ra, bao phủ toàn thân con Huyết Tộc. Ánh sáng đến đâu, cơ thể con Huyết Tộc khô quắt, rỉ máu đen tới đó.
Âu Bảo Uyên cười:
"Ma cà rồng dùng nước thánh thì hơi kì quặc đấy Lâm."
Trần Ngọc Lâm cười cười:
"Đây là cách nhanh nhất để giết chúng mà. Cơ mà nếu có xá lợi tử ở đây chắc chúng cũng không dám tấn công đâu."
Kế đó hắn nhìn về phía lũ Huyết Tộc đang ở cửa hang, vừa mới chui ra đã đụng độ 2 người, hỏi:
"Bà bắn tên lửa giải quyết lũ này được không?"
Hai con Huyết Ma tương đương Nhị Phẩm, 2 con Huyết Binh tương đương Tam Phẩm tu sĩ, dựa theo giám định thì khoảng Tam Phẩm sơ kỳ. Giết chúng chỉ tổ bẩn tay mà chỉ được có hai ba chục điểm Vận Mệnh, hắn mới lười làm.
Bên trong không có đồng minh, nghĩa là trong một là thây ma, hai là Huyết Tộc, không có người sống.
Âu Bảo Uyên giơ tay lên, kế đó từ cánh tay nàng bắn ra một quả cầu lửa, "Ầm" một cái nổ tung cả hang động, đất đá sụp đổ ầm ầm.
Chợt, từ trong hang chui ra một con Huyết Tộc, con này to hơn hẳn những con khác, nếu quy ra thẩm mỹ quan nhân loại chí ít cũng là loại lực sĩ. Con Huyết tộc gầm lớn, kế đó lao về phía Trần Ngọc Lâm đang đứng đằng trước.
Rồi từ hang đá phía sau, lại chui ra ngoài thêm 3 con nữa. Mấy con chui ra sau khí tức yếu hơn nhiều.
Trần Ngọc Lâm mí mắt giật giật, một con Huyết Tướng, 3 con Huyết Binh đỉnh phong. Hắn nói:
"Uyên, bà chơi với mấy con Huyết Binh đi, tôi giải quyết con Huyết Tướng này."
Kế đó, một tiếng sói tru, Ngân Nguyệt Lang xuất hiện, toàn thân gai nhọn khuấy động như những lưỡi kiếm trong nháy mắt chẻ ra cho con Huyết Tướng hàng chục đạo vết thương. Rồi nó gầm lớn, trong lúc đó, Trần Ngọc Lâm tung ra một chưởng, Băng Hỏa Sao Trang hiệu ứng ấn ký cùng với 2 võ kỹ mà hắn học lần lượt phát động.
Ngay khi hắn tung ra một đấm kích nổ Băng Hỏa Ấn Ký, chợt tay trái hắn hiện lên một tia sấm sét lôi đình, công kích thẳng vào thân mình Huyết Tộc.
Vạn Lôi Pháp, kết hợp đặc thù Ma Lôi Công Pháp tạo ra công kích chí mạng hắc ám hệ sinh vật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.