Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 121: Hoàn thành nhiệm vụ

Hoang Truong

20/10/2018

Mê Cung Icarus lựa chọn vị trí hạ cánh không thể tuyệt đẹp hơn: Một bãi rác.

Trần Ngọc Lâm ngay trước khi rơi xuống kịp thời triệu hoán ra Arch Ville và nâng hắn lên trên, còn Âu Bảo Uyên thì đã hạ cánh ở trên một mái nhà từ lúc nào.

Trần Ngọc Lâm kiểm tra qua Bản Đồ, thì ra là bọn hắn đang ở một bãi tập kết rác thải tại thành phố Vinh. Trần Ngọc Lâm chưa bao giờ đi qua nơi đó, nhưng mà ít ra hắn có Bản Đồ nên dễ dàng tìm được đường ra khỏi đây.

Cũng tốt, thành phố Vinh ở rất gần Vĩnh Hằng đảo, chạy bộ chừng 20 cây số là tới.

Trần Ngọc Lâm làm qua một cái phép thuật nho nhỏ tẩy rửa thân thể. Đây là một loại phép thuật khiến cho thân thể còn sạch hơn cả khi tắm, thường được sử dụng khi đi đường dài để đỡ mất thời gian tắm rửa.

Hoa Điểu thì do là đã ở trong hình thái của cuộn tranh nên đã có năng lực tự thân phi hành.

Hắn cùng Âu Bảo Uyên và Hoa Điểu đi ra khỏi bãi rác, kế đó hắn kiểm tra lại toàn bộ đồ đạc gồm hòm Item và mấy thứ đồ linh tinh trên người, không thiếu thứ gì.

Nói thật, hắn có chút sợ Mê Cung, thứ đó quả thực là quá tà môn và thần bí. Mặc dù nói theo kiểu quen thuộc với Tu Chân giới thì nó chỉ là một kiện Hồn Khí khổng lồ trải dài qua các châu lục nhưng mà như thế cũng không làm giảm sự e ngại của hắn đối với Mê Cung.

Vĩnh Hằng đảo...

Trần Ngọc Lâm mò đi đến Nhiệm vụ đường. Nhiệm vụ đường ở đây chỉ là nơi tiếp nhận việc hoàn thành nhiệm vụ hay không, thông thường lúc nhận nhiệm vụ đều sẽ là nhận trên phần mềm riêng biệt của Vĩnh Hằng đảo đó.

Trần Ngọc Lâm đi đến trước mặt Chân Linh, cô nàng này quản lý Nhiệm vụ đường. Đương nhiên đây chỉ là một phân thân của cô nàng còn chân thể của cổ thì chắc đang tu luyện ở trong cái quan tài nào đó rồi.

"Trần Ngọc Lâm, nhiệm vụ tiêu diệt Mẫu Thử. Nhóc có thể cho chị xem Ma Hạch hoặc thi thể của Mẫu Thử."

Chân Linh phân thân dò dò trong máy tính, một hồi sau ngẩng đầu lên nói với Trần Ngọc Lâm. Hắn mở ra Bách Thú Viên giao diện, triệu hoán Mẫu Thử.

Mẫu Thử là một con chuột toàn thân màu xám tro, to bằng nửa người bình thường. Hai mắt nó to và lóng lánh như trân châu, nhưng lại trông có một vẻ vô hồn tới lạ, hơn nữa toàn thân của nó hơi khác so với trước, đã sinh ra vài ba dị biến như cơ bắp hơn, lưng mọc ra gai, đuôi dài hơn một chút.

Hỏi Hệ Thống, thì ra đó là phản ứng [Đột biến] sẽ xảy ra khi một sinh vật bị ảnh hưởng bởi [Ám ảnh], sinh vật đẳng cấp càng cao càng ít chịu ảnh hưởng bởi tác dụng [Đột biến]. Ví dụ như Ngân Nguyệt Lang đẳng cấp huyết mạch cao hơn nhiều so với Mẫu Thử, ngoại trừ răng biến dài ra còn lại thì không khác biệt mấy.

Nhưng sinh vật quá thấp kém thì lại không bị, Ma Thử cấp 1-2 đều không có được sự thay đổi này, nhưng mà chúng cũng có được tăng cường thể lực hơn hẳn. Sở dĩ không bị có lẽ là vì năng lượng dự trữ trong cơ thể chúng không đủ để các thay đổi có khả năng xảy ra. Nếu xảy ra có khi lập tức lăn quay ra chết vì thiếu năng lượng.

Chân Linh kinh ngạc nói:

"Ồ, nhóc thu phục được con Mẫu Thử này rồi à?"

Kế đó nàng quái lạ nhìn Trần Ngọc Lâm, thiên phú ngự thú gã này cũng thật là cao, đầu tiên là một đầu Ngân Nguyệt Lang, kế đó là một đầu Mẫu Thử.

Có điều cũng không đáng, bởi vì Mẫu Thử sinh sản ra Ma Thử sẽ ở trạng thái vô cùng hung bạo, không thể thuần hóa được, cho nên mới rất ít người biến chúng thành thú nô. Cũng có những người đang dự tính thay đổi bộ gen của Ma Thử nhưng ít nhất thời điểm hiện tại chưa ai thành công toàn diện.

Mặc dù có những người chế tạo ra những trận pháp có thể khống chế tâm thần chúng, nhưng mà đời sau thì lại không thừa hưởng đặc tính đó, dễ dàng xuất hiện tình trạng thử triều nếu như không kiểm soát được.



Dù sao yêu cầu của Tu Chân giới rất cao, chí ít cũng là các đời sau phải có khả năng nghe lời.

Cũng có những người đem lòng hiếu kỳ không tin tà muốn thử, kết quả ê chề thất vọng, nàng nói với hắn:

"Mẫu thử sinh sản ra Ma Thử vô cùng hung hãn không thể thuần hóa, nhóc không cần cố gắng thử nghiệm thuần hóa chúng đâu."

Trần Ngọc Lâm gật gù, có điều cũng không để ý lắm. Yêu cầu của Tu Chân giới cao, nhưng hắn thì lại không nhất định. Vả lại hắn chỉ cần cho Arch Ville chạy ra vả 2 phát là có thể thu phục một đống lớn, cũng không cần quan tâm.

Chỉ là sau khi bị thu phục vào trong Bách Thú Viên, có giết thêm Ma Thử hắn cũng không chiếm được điểm Vận Mệnh, bằng không quả là một cách farm điểm Vận Mệnh thật nhanh.

Chân Linh lắc đầu, nếu như Trần Ngọc Lâm muốn nuôi, nàng sẽ không ngăn cản. Người trẻ tuổi đôi lúc cũng cần thất bại một phen. Hơn nữa nếu hắn thành công thật đâu? Dù sao yêu cầu của các đại lão Tu Chân giới hơi quá cao, cách để khống chế một bầy Ma Thử thì lại có rất nhiều.

Mà lúc này nghĩ lại, tại sao nàng lại không quan tâm Trần Ngọc Lâm nuôi con Mẫu Thử đó ở đâu cũng như hắn triệu hoán ra từ cái xó nào nhỉ.

Chân Linh suy nghĩ mất một giây, rồi nàng lắc đầu gõ vào bên trong máy tính một chút, rồi nói:

"Rồi, nhiệm vụ coi như hoàn thành rồi. Nhóc muốn nhận Linh Thạch tiền mặt hay thẻ tín dụng? Mà nhóc đã có thẻ ngân hàng đâu nhỉ? Thôi lấy tiền mặt nhé."

Nói rồi nàng đưa cho Trần Ngọc Lâm một cái túi, hắn kiểm tra bên trong thì chính là 100 Linh Thạch Ngũ Phẩm, cũng coi như là tương đối. Mặc dù không nhiều lắm nhưng mà góp gió thì thành bão, chân muỗi có nhỏ đi chăng nữa cũng là thịt, tích tiểu thành đại thôi.

Nói thật đấy, chỉ riêng tiêu diệt mấy ngàn con Ma Thử trong hang đã cho hắn hơn 2300 điểm Vận Mệnh rồi, nếu quy đổi ra dù có hơi lỗ vốn một chút nhưng vẫn không sai lệch lắm là 2300 Linh Thạch Ngũ Phẩm. Đương nhiên lúc này sau khi hiểu rõ Linh thạch dễ kiếm thế nào hắn cũng sẽ không tự tiện đổi điểm Vận Mệnh lấy Linh Thạch nữa.

Trần Ngọc Lâm chợt sực nhớ ra một điều, hỏi Chân Linh:

"Chị ơi, bên trong nhà bếp còn có chút nào linh thảo cấp 1 hoặc 2 không, cho em vài ba loại, cành lá đều được."

"Đến lấy đi."

Chân Linh nói, tay vẫn bấm máy tính không ngừng:

"Đồ trong nhà bếp thích thì cứ lấy, giá cả mấy loại rau cỏ đó cũng không đắt lắm, chẳng cần trả tiền cho mất công. Không lấy quá nhiều là được."

Trần Ngọc Lâm vui vẻ nói:

"Cảm ơn chị. "

Linh thảo là tên gọi đặc trưng cho dị nguyên tố hệ mộc. Linh thảo cũng có vài loại, trong đó linh thảo dùng làm rau củ quả trong đời sống hàng ngày rẻ gấp chừng.. ngàn lần so với linh thảo dùng để luyện đan. Chủ yếu là do chúng không có công dụng nhiều, hơn nữa dễ trồng và nồng độ linh lực ít ỏi, đem so trong linh thảo cũng là kém nhất cấp bậc tồn tại.

"A đúng rồi, hôm nay em có tìm được mấy cái này.."

Nói rồi Trần Ngọc Lâm lôi từ trong túi ra một cái đầu lâu nhỏ như đầu lâu trẻ em màu đỏ rực, một cây quyền trượng xương người và một chuỗi vòng cổ tết bằng Thiên Linh Cái. Nói thật hắn không dám giữ những thứ này, quá tà môn và nguy hiểm. Bán đi thì từng món đều là vật phẩm cấm buôn bán, dê dàng bị giam vô ngục, hơn nữa lương tâm hắn không cho phép.

Chân Linh nhìn thấy những món này, nhíu mày nói:



"Chân Cốt Trượng, hơn 10 cái Thiên Linh Cái, 1 cái Thiên Xích Cái. Mấy thứ này nhóc lấy từ đâu?"

Trần Ngọc Lâm kế đó lôi ra Khôi Ám Hồn nói:

"Em có gặp được một tên này, hắn hình như là tàn hồn Nguyên Anh của một tên Hồn Tu Ấn Độ giáo. Trên đường thấy có mấy thứ rơi vãi, hình như là tàn tích một đền thờ cổ."

Chân Linh nhìn Khôi Ám Hồn:

"Đây không phải Nguyên Anh, đây là Huyết Lạt Ma thần hồn. Ấn Độ không theo hình thức tu chân mà tu Thần Đạo hệ. Chà, để chứng thành Huyết Lạt Ma ít nhất cũng phải đồ sát cả vạn người chứ chẳng ít đâu."

Trần Ngọc Lâm chớp mắt nhìn vào Khôi Ám Hồn đang rít gào những tiếng kêu vô nghĩa, Chân Linh nói:

"Được, nhóc bắt được gã này và thu được mấy thứ này cũng là một đại công, để ta đi nói với Dung Nguyệt tiểu thư cho. Nếu mấy thứ này mà ra bên ngoài hẳn phải nhấc lên 1 hồi gió tanh mưa máu đấy, theo nghĩa đen luôn."

Trần Ngọc Lâm gật đầu, tán chuyện thêm vài câu nữa rồi chào tạm biệt Chân Linh, quay ra phòng bếp.

Lúc đi ra, Trần Ngọc Lâm trên tay đã là một cái túi xách, bên này lấy một ít bắp cải, bên kia lấy một ít cải ngọt, rau muống, lúa gạo v..v. Tuy rằng số lượng ít ỏi nhưng hắn lấy cũng phải đến 10 chủng nhiều, cũng coi như là một số lớn. Chắc cũng chẳng ai hoài nghi đâu.

Trần Ngọc Lâm đem những cây này về trồng trong Dược Viên, dự tính mỗi cây chỉ cần 5 ngày là hoàn toàn trưởng thành có thể đem gieo trồng một lần nữa. Đến lúc đó thêm chừng 15 ngày tương đương 3 lần trồng là có thể có được đủ lượng cho đám Ma Thử rồi.

Hắn muốn duy trì mức độ đói ăn của bầy Ma Thử, đủ no để không ăn thịt đồng loại, nhưng đủ đói để luôn sẵn sàng tấn công. Áng chừng thì khoảng chừng 4 ngày cho ăn 1 lần là đủ.

Hiện tại hắn có 2000 con Ma Thử, trước tiên cho chúng nó tiến vào chế độ ngủ đông cái đã. Trong chế độ ngủ đông bọn chúng sẽ tiêu hóa ít calo và linh lực hơn hẳn, hơn nữa sẽ ngắt 90% hoạt động cơ thể. Cùng lượng đồ ăn lúc trước đủ cho 1 ngày nay có thể đủ cho 8-10 ngày.

Quan trọng hơn là ngăn không cho bọn nó sinh sản trước khi hắn đủ khả năng chu cấp cho chúng. Hắn dự tính chính là tạo ra đội quân 1 vạn con Ma Thử, nếu lương thực còn không giải quyết được, nói gì đội quân?

Có điều khi mà đủ lương thực rồi, hắn sẽ bắt đầu gieo trồng bên trong Bách Thú Viên để đỡ cho diện tích trong Dược Viên. Tuy rằng Bách Thú Viên 1 cây cần 2 tuần để trưởng thành và thu hoạch, nhưng về mặt diện tích thì nó rộng xa xa rộng hơn nhiều lắm so với Dược Viên, hoàn toàn đủ nuôi dưỡng một vạn con Ma Thử.

Có điều đây sẽ là một quá trình dài, tối thiểu cũng dài 2 tháng trước khi hắn cung cấp đủ lương thực cho Ma Thử, trong khí đó cho chúng tạm trong chế độ ngủ đông đã, nếu đói thì thả cho ăn sau.

Trần Ngọc Lâm lúc này đang có 4200 điểm Vận Mệnh, hắn cũng cần nhanh chóng dùng số đó để nâng cao thực lực bản thân nữa.

Vì thế, Trần Ngọc Lâm mua một chiêu đao pháp Đại Tu La Đao Pháp, trị giá 2400 điểm Vận Mệnh. Tuy rằng nhìn lướt qua thì giá trị nó rẻ hơn một chút so với Tổ Hợp Đao Pháp 36 thức (2900 Linh Thạch Ngũ Phẩm) nhưng kì thật nó giá trị hơn gấp 10 lần.

Đại Tu La Đao Pháp là một môn Đao Pháp vô cùng mạnh mẽ, có thể trong nháy mắt giết chết địch nhân, nhưng điểm yếu là trong nháy mắt đó sẽ cạn kiệt hoàn toàn linh lực trong thân thể, hơn nữa yêu cầu của nó quá cao, cần thân thể vô cùng mạnh mẽ mới có thể sử dụng được bằng không sẽ phản phệ.

Hơn nữa, Đại Tu La Đao Pháp yêu cầu Lôi hệ kinh mạch, vừa vặn hắn cũng có lôi hệ kinh mạch.

Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua 1800 điểm Vận Mệnh còn sót lại, không biết mua cái gì bèn quyết định để làm hàng tồn kho xem khi nào cần thì dùng.

Kế đó, có lẽ cũng nên bắt tay luyện chế Thăng Linh Đan, một loại đan dược cho Tam Phẩm tu sĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook