Chương 280: Matou Zouken và Kirei vs Trần Ngọc Lâm
Hoang Truong
08/03/2019
Quay trở lại khách sạn, vài phút trước.
Trần Ngọc Lâm đang nhảy xuống, đột nhiên từ bên trong lỗ hổng đen ngòm dày đặc mù mịt khói đen, một cái móng vuốt sắc nhọn của loài côn trùng trào ra, đâm xuyên qua bụng hắn. Trần Ngọc Lâm rít lên một tiếng, hai tay hóa thành đao, chém xuyên qua cái chân đó.
Tuy nhiên cùng lúc này, một tiếng rít lớn hơn phát ra từ bên trong lỗ hổng, kế đó, một con côn trùng khổng lồ, gần giống như một con bọ ngựa với nửa thân thể là người hiện ra trong lớp khói. Zouken Matou để lộ ra cái cổ dài dằng dặc giống con bọ ngựa, hai ống tay đã có một cặp chân đao của loài côn trùng, phần còn lại quá khói để nhìn ra.
"Khặc khặc khặc..."
Zouken Matou phát ra một tràng cười dữ tợn, lão nói:
"Chết đi."
Trong nháy mắt, phần bị gãy của cái chân vẫn còn bám vào bụng hắn bởi vô số cái móc ngược đột nhiên hóa thành một bãi mủ nước, bên trong có vô số vật thể hình tròn nhỏ xíu đang cố hết sức để chui ngược vào bụng hắn.
Trần Ngọc Lâm sa sầm mặt, một hình thức tạo trùng kí sinh hoại tử đối thủ từ bên trong. Hắn lập tức lấy tay làm trảo, chém một nhát vào bụng, máu tuôn ra như suối, nhưng kèm theo đó là những quả trứng cũng tuôn ra theo.
Ngoài ra hắn còn cẩn thận, đem ma lực khổng lồ tràn qua vùng bụng, nếu tìm được bất kì quả trứng nào liền thiêu đốt cháy nó.
Kế đấy, Trần Ngọc Lâm im lặng nhìn thấy từ bên trong lớp áo của Zouken Matou, một đám hàng ngàn con bọ xông ra. Đối với cái này, hắn sử dụng phương pháp trực tiếp nhất:
Trong toàn thân thể hắn, một lượng ma lực lớn bùng nổ, không chỉ chảy xuyên suốt cơ thể mà còn tràn vào trong bộ Chiến Y, biến cả chính hắn lẫn bộ Chiến Y trở thành một cỗ máy chiến đấu chết người.
Trong nháy mắt, đột nhiên "Rầm!!" một tiếng, giống như thể âm thanh của một thứ gì đó đã đột phá tốc độ của âm thanh, Trần Ngọc Lâm lao thẳng về phía Zouken Matou. Tuy nhiên, nắm đấm của hắn chỉ đơn giản là đấm xuyên qua lão, và đấm chết vài chục con quái trùng.
Tuy nhiên, mục tiêu của Trần Ngọc Lâm lại không nằm ở phía Zouken Matou. Mục tiêu của hắn chính là Kirei, người lúc này vẫn còn đang khôi phục lại từ sau vụ nổ. Nắm đấm của Trần Ngọc Lâm lao thẳng tới trước mặt Kirei, tuy nhiên lập tức anh đã giơ lên 2 thanh Hắc Kiện đỡ lấy đòn đánh đó.
"OANH!!"
Dù thế, một cú đấm của Trần Ngọc Lâm ở mức độ này cũng không khác biệt quá nhiều với một cú tông xe trực diện. Vấn đề ở đây - rõ ràng là mặc dù nhìn qua Trần Ngọc Lâm chỉ đánh một cú, nhưng kì thực lại là ba. Một cú lúc va chạm, một cú tận dụng phản lực của đòn đánh nhằm vượt qua lớp phòng thủ của Kirei, và cú thứ ba đẩy Kirei về phía sau.
Cú đầu tiên trúng vào một cánh tay của Kirei, cú thứ hai và cú thứ ba trúng vào ngực của ông.
Kirei lập tức phun ra một búng máu, ông kinh ngạc nhìn chằm chằm Trần Ngọc Lâm. Kĩ thuật chiến đấu này phải ở mức độ bậc thầy, mặc dù ông cũng là một bậc thầy sử dụng Bát Cực Quyền, tuy nhiên hiện tại ông vẫn bị thương từ vụ nổ lúc trước.
Ông vung tay ra, 2 thanh Hắc Kiện xé gió bay thẳng tới phía Trần Ngọc Lâm, để bị đánh bay bởi một cú quạt ngang của cánh tay hắn. Trần Ngọc Lâm rung người, hắn lúc đầy chỉ bị đe dọa bởi khí tức từ những thanh Hắc Kiện, nhưng trực diện tiếp xúc thì chúng cũng không thực sự quá đáng sợ.
Hoặc có lẽ là cần phải cắm thẳng vào người mới được.
Trần Ngọc Lâm giơ lên một nắm đấm, đấm thẳng về phía sau với cánh tay ở một góc độ khó mà tin nổi, dư ba của âm thanh khiến cho một lũ côn trùng lúc nhúc bị bắn văng ra, một số con yếu hơn trực tiếp bị chấn nát bấy bên trong mà chết.
Cú đấm này của hắn vừa vặn đỡ được một cú đâm của một thứ trông giống như cái đuôi với đầu nhọn hoắt như mũi kim. Tuy nhiên mặc dù hắn dùng đấm đối đầu với mũi kim này, hắn lại hơi rẽ các ngón tay ra, khiến cho mũi kim sượt qua các kẽ hở của ngón tay hắn.
"Crắc"
Kế đó. Trần Ngọc Lâm nhẹ nhàng bẻ gãy đầu mũi kim, lập tức nhanh như tên bắn, hắn quay ngược trở lại, một tay đã cầm theo Yểm Đao, lấy tư thế giống như đập côn trùng, đập Matou Zouken lõm sâu vào bên trong tường.
Đồng thời, một tay khác của hắn giơ lên một khẩu súng, xả một tràng đạn về phía Kirei.
Mặc dù Kirei rất mạnh, nhưng nhìn chung ông ta vẫn ở trong tình trạng của "con người", về phần Trần Ngọc Lâm, nếu chỉ tính riêng thân thể, hắn đã sớm ở vào phạm trù của một Tử Tông.
Kirei đứng lên, một cách thận trọng né xuyên qua một loạt đạn của Trần Ngọc Lâm. Tuy nhiên bất chợt, ông cảm giác đầu vang lên từng tiếng tim đập, kế đó miệng ông phun ra một bụng máu.
Một cú đấm vừa rồi của Trần Ngọc Lâm hẳn phải sánh ngang với một cú tông xe trực diện, hoặc một vụ nổ của quả lựu đạn ngay sát bên cạnh. Thứ mà ông không hề nhận ra đó chính là mặc dù đòn đánh đầu tiên của Trần Ngọc Lâm chỉ làm rạn xương ống tay ông, tuy nhiên đòn đánh thứ hai liền kề mới thực sự là cú quyết định.
Mặc dù cú đấm đó không mạnh - theo so sánh với cú đấm đầu tiên, tuy nhiên ông đã không nhận ra đó là một thủ thuật chiến đấu cận chiến để dồn áp lực thẳng vào trong người và để nó phá hủy bên trong thay vì gây ra sát thương vào các mô mềm.
Nói cách khác, với sức mạnh từ cú đấm đó, toàn bộ phổi ông giờ hẳn đã rách nát hết cả. Nếu lúc này ông không bị Trần Ngọc Lâm giải quyết, vậy thì ông cũng sẽ sớm chết vì chính máu trong phổi của mình.
Một tình huống được cho là chết đuối trên cạn.
Kế đó, trong một giây ngắn ngủi tốc độ của ông bị ảnh hưởng bởi cơn đau trong phổi, một loạt đạn đã tiếp đón ông. Tuy nhiên bằng vào nghị lực phi thường của mình, ông vẫn kịp thời lách vào sau một cây cột để né tránh khỏi loạt đạn.
"Thứ này đâu phải chỉ là một Tử Đồ thông thường. Đẳng cấp của nó hẳn phải tiếp cận với các Tử Tông."
Kirei lắc đầu, ông chuẩn bị lấy ra một viên bảo thạch để liên lạc với cha mình, nhờ ông liên hệ với Giáo Hội, không phải để giải cứu, mà chỉ là để giải quyết con Tử Đồ này mà thôi.
Một kẻ với khả năng phi thường, một thực thể hùng mạnh, thậm chí nếu muốn hắn hoàn toàn có thể địch lại không chỉ một, mà là một vài bản sao của Assassin. Một con quái vật ở tầm cỡ này có thể tồn tại mà không cần triệu hồi thông qua Anh Linh Tọa - thật điên rồ.
Lạch cạch..
Bất chợt, một vật thể rơi ra trước mặt ông, đó là một quả lựu đạn.
"RẦM."
Vụ nổ vang lên, gần như trong tích tắc ngay khi nó chạm tới trước mặt ông. Trần Ngọc Lâm hẳn đã tính toán chuẩn xác từng giây đồng hồ, khiến cho Kirei không thể nào tránh né khỏi nó nữa.
Trần Ngọc Lâm rút lại Yểm đao thứ vẫn đang kiềm chế lại Zouken Matou, ít nhất là cho tới ba giây trước khi mà hắn đột nhiên cảm nhận được Zouken Matou bống chốc hóa thành hàng ngàn con côn trùng bay ra ngoài. Lúc này đằng sau Yểm Đao chỉ có một vết lõm hình nửa người nửa côn trùng in trên tường.
Kirei - người lúc này hắn đã không còn cảm nhận được khí tức của sự sống, tuy nhiên hắn vẫn lo lắng đây chỉ là một kế giả chết, nên vẫn nã thêm một viên đạn thẳng vào đầu để đề phòng. Kế đấy hắn nhíu mày nhìn ra ngoài cửa sổ, thông qua liên kết tâm linh giữa hắn và Heracles, hắn cảm nhận được Heracles đang tới gần đây.
Đột nhiên, một loạt những thứ giống như mũi tên lao tới phía trên bầu trời. Hàng trăm mũi tên, Trần Ngọc Lâm lập tức thủ thế để rồi nhận ra những mũi tên này không nhắm vào hắn - chúng không phải mũi tên, mà là những con chim khổng lồ, từng con một đều to ngang với một con lợn.
Những con chim khổng lồ này lao nhanh tới bầy côn trùng mà Matou Zouken hóa thành, chúng hóa thành một cơn lốc của lông vũ - những chiếc lông làm từ đồng và tiếng rít sắc lẹm. Kế đó từ giữa con lốc, Heracles xuất hiện, con Hydra cuộn người phía sau, thở ra một cơn lốc đầy chất độc, hàng trăm ngàn con bọ quái ghở vừa tiếp xúc với chất độc kia lập tức rơi lả tả xuống đất.
"Ta không còn cảm nhận được khí tức của gã dùng côn trùng quanh đây nữa."
Heracles dậm mạnh cây cung xuống, lạnh lùng nói vậy. Cùng lúc này, bầy chim với những chiếc cánh làm từ đồng kia rít lên, bay lên trên trời và biến mất dạng. Tuy nhiên Trần Ngọc Lâm mơ hồ nhận ra ma lực của mình bị rút đi nhanh hơn bình thường, có lẽ Heracles vẫn để chúng ở xung quanh - một loại Khiển Sứ Linh nào đó.
"Đây là loài chim vùng Stymphale?"
Trần Ngọc Lâm kinh ngạc:
"Loài chim sở hữu những đôi cánh bằng đồng và khả năng phóng hàng ngàn những sợi lông kim loại?"
Lại là một vật triệu hồi khác nữa từ Vương Lệnh (King"s Order), kĩ năng cho phép triệu hồi bất cứ thứ gì gắn liền với 12 kì công của Heracles này quả là quá bá đạo.
"Chính xác. Kiến thức tốt lắm, và sau khi chết hết, chúng còn có thể tự hi sinh cả bầy để gọi ra một con quái vật gọi là Stymphalus nữa."
Heracles nhìn mấy con chim, nói. Trần Ngọc Lâm gật gù:
"Và, những con chim này nướng lên và chấm với nước sốt me thì rất ngon... Sao? Sao lại nhìn ta như thế?"
Trần Ngọc Lâm hỏi khi hắn phát hiện cả Heracles, Hydra cùng mấy con chim đều đồng loạt nhìn chằm chằm hắn.
Đặc biệt là mấy con chim.
Trần Ngọc Lâm đang nhảy xuống, đột nhiên từ bên trong lỗ hổng đen ngòm dày đặc mù mịt khói đen, một cái móng vuốt sắc nhọn của loài côn trùng trào ra, đâm xuyên qua bụng hắn. Trần Ngọc Lâm rít lên một tiếng, hai tay hóa thành đao, chém xuyên qua cái chân đó.
Tuy nhiên cùng lúc này, một tiếng rít lớn hơn phát ra từ bên trong lỗ hổng, kế đó, một con côn trùng khổng lồ, gần giống như một con bọ ngựa với nửa thân thể là người hiện ra trong lớp khói. Zouken Matou để lộ ra cái cổ dài dằng dặc giống con bọ ngựa, hai ống tay đã có một cặp chân đao của loài côn trùng, phần còn lại quá khói để nhìn ra.
"Khặc khặc khặc..."
Zouken Matou phát ra một tràng cười dữ tợn, lão nói:
"Chết đi."
Trong nháy mắt, phần bị gãy của cái chân vẫn còn bám vào bụng hắn bởi vô số cái móc ngược đột nhiên hóa thành một bãi mủ nước, bên trong có vô số vật thể hình tròn nhỏ xíu đang cố hết sức để chui ngược vào bụng hắn.
Trần Ngọc Lâm sa sầm mặt, một hình thức tạo trùng kí sinh hoại tử đối thủ từ bên trong. Hắn lập tức lấy tay làm trảo, chém một nhát vào bụng, máu tuôn ra như suối, nhưng kèm theo đó là những quả trứng cũng tuôn ra theo.
Ngoài ra hắn còn cẩn thận, đem ma lực khổng lồ tràn qua vùng bụng, nếu tìm được bất kì quả trứng nào liền thiêu đốt cháy nó.
Kế đấy, Trần Ngọc Lâm im lặng nhìn thấy từ bên trong lớp áo của Zouken Matou, một đám hàng ngàn con bọ xông ra. Đối với cái này, hắn sử dụng phương pháp trực tiếp nhất:
Trong toàn thân thể hắn, một lượng ma lực lớn bùng nổ, không chỉ chảy xuyên suốt cơ thể mà còn tràn vào trong bộ Chiến Y, biến cả chính hắn lẫn bộ Chiến Y trở thành một cỗ máy chiến đấu chết người.
Trong nháy mắt, đột nhiên "Rầm!!" một tiếng, giống như thể âm thanh của một thứ gì đó đã đột phá tốc độ của âm thanh, Trần Ngọc Lâm lao thẳng về phía Zouken Matou. Tuy nhiên, nắm đấm của hắn chỉ đơn giản là đấm xuyên qua lão, và đấm chết vài chục con quái trùng.
Tuy nhiên, mục tiêu của Trần Ngọc Lâm lại không nằm ở phía Zouken Matou. Mục tiêu của hắn chính là Kirei, người lúc này vẫn còn đang khôi phục lại từ sau vụ nổ. Nắm đấm của Trần Ngọc Lâm lao thẳng tới trước mặt Kirei, tuy nhiên lập tức anh đã giơ lên 2 thanh Hắc Kiện đỡ lấy đòn đánh đó.
"OANH!!"
Dù thế, một cú đấm của Trần Ngọc Lâm ở mức độ này cũng không khác biệt quá nhiều với một cú tông xe trực diện. Vấn đề ở đây - rõ ràng là mặc dù nhìn qua Trần Ngọc Lâm chỉ đánh một cú, nhưng kì thực lại là ba. Một cú lúc va chạm, một cú tận dụng phản lực của đòn đánh nhằm vượt qua lớp phòng thủ của Kirei, và cú thứ ba đẩy Kirei về phía sau.
Cú đầu tiên trúng vào một cánh tay của Kirei, cú thứ hai và cú thứ ba trúng vào ngực của ông.
Kirei lập tức phun ra một búng máu, ông kinh ngạc nhìn chằm chằm Trần Ngọc Lâm. Kĩ thuật chiến đấu này phải ở mức độ bậc thầy, mặc dù ông cũng là một bậc thầy sử dụng Bát Cực Quyền, tuy nhiên hiện tại ông vẫn bị thương từ vụ nổ lúc trước.
Ông vung tay ra, 2 thanh Hắc Kiện xé gió bay thẳng tới phía Trần Ngọc Lâm, để bị đánh bay bởi một cú quạt ngang của cánh tay hắn. Trần Ngọc Lâm rung người, hắn lúc đầy chỉ bị đe dọa bởi khí tức từ những thanh Hắc Kiện, nhưng trực diện tiếp xúc thì chúng cũng không thực sự quá đáng sợ.
Hoặc có lẽ là cần phải cắm thẳng vào người mới được.
Trần Ngọc Lâm giơ lên một nắm đấm, đấm thẳng về phía sau với cánh tay ở một góc độ khó mà tin nổi, dư ba của âm thanh khiến cho một lũ côn trùng lúc nhúc bị bắn văng ra, một số con yếu hơn trực tiếp bị chấn nát bấy bên trong mà chết.
Cú đấm này của hắn vừa vặn đỡ được một cú đâm của một thứ trông giống như cái đuôi với đầu nhọn hoắt như mũi kim. Tuy nhiên mặc dù hắn dùng đấm đối đầu với mũi kim này, hắn lại hơi rẽ các ngón tay ra, khiến cho mũi kim sượt qua các kẽ hở của ngón tay hắn.
"Crắc"
Kế đó. Trần Ngọc Lâm nhẹ nhàng bẻ gãy đầu mũi kim, lập tức nhanh như tên bắn, hắn quay ngược trở lại, một tay đã cầm theo Yểm Đao, lấy tư thế giống như đập côn trùng, đập Matou Zouken lõm sâu vào bên trong tường.
Đồng thời, một tay khác của hắn giơ lên một khẩu súng, xả một tràng đạn về phía Kirei.
Mặc dù Kirei rất mạnh, nhưng nhìn chung ông ta vẫn ở trong tình trạng của "con người", về phần Trần Ngọc Lâm, nếu chỉ tính riêng thân thể, hắn đã sớm ở vào phạm trù của một Tử Tông.
Kirei đứng lên, một cách thận trọng né xuyên qua một loạt đạn của Trần Ngọc Lâm. Tuy nhiên bất chợt, ông cảm giác đầu vang lên từng tiếng tim đập, kế đó miệng ông phun ra một bụng máu.
Một cú đấm vừa rồi của Trần Ngọc Lâm hẳn phải sánh ngang với một cú tông xe trực diện, hoặc một vụ nổ của quả lựu đạn ngay sát bên cạnh. Thứ mà ông không hề nhận ra đó chính là mặc dù đòn đánh đầu tiên của Trần Ngọc Lâm chỉ làm rạn xương ống tay ông, tuy nhiên đòn đánh thứ hai liền kề mới thực sự là cú quyết định.
Mặc dù cú đấm đó không mạnh - theo so sánh với cú đấm đầu tiên, tuy nhiên ông đã không nhận ra đó là một thủ thuật chiến đấu cận chiến để dồn áp lực thẳng vào trong người và để nó phá hủy bên trong thay vì gây ra sát thương vào các mô mềm.
Nói cách khác, với sức mạnh từ cú đấm đó, toàn bộ phổi ông giờ hẳn đã rách nát hết cả. Nếu lúc này ông không bị Trần Ngọc Lâm giải quyết, vậy thì ông cũng sẽ sớm chết vì chính máu trong phổi của mình.
Một tình huống được cho là chết đuối trên cạn.
Kế đó, trong một giây ngắn ngủi tốc độ của ông bị ảnh hưởng bởi cơn đau trong phổi, một loạt đạn đã tiếp đón ông. Tuy nhiên bằng vào nghị lực phi thường của mình, ông vẫn kịp thời lách vào sau một cây cột để né tránh khỏi loạt đạn.
"Thứ này đâu phải chỉ là một Tử Đồ thông thường. Đẳng cấp của nó hẳn phải tiếp cận với các Tử Tông."
Kirei lắc đầu, ông chuẩn bị lấy ra một viên bảo thạch để liên lạc với cha mình, nhờ ông liên hệ với Giáo Hội, không phải để giải cứu, mà chỉ là để giải quyết con Tử Đồ này mà thôi.
Một kẻ với khả năng phi thường, một thực thể hùng mạnh, thậm chí nếu muốn hắn hoàn toàn có thể địch lại không chỉ một, mà là một vài bản sao của Assassin. Một con quái vật ở tầm cỡ này có thể tồn tại mà không cần triệu hồi thông qua Anh Linh Tọa - thật điên rồ.
Lạch cạch..
Bất chợt, một vật thể rơi ra trước mặt ông, đó là một quả lựu đạn.
"RẦM."
Vụ nổ vang lên, gần như trong tích tắc ngay khi nó chạm tới trước mặt ông. Trần Ngọc Lâm hẳn đã tính toán chuẩn xác từng giây đồng hồ, khiến cho Kirei không thể nào tránh né khỏi nó nữa.
Trần Ngọc Lâm rút lại Yểm đao thứ vẫn đang kiềm chế lại Zouken Matou, ít nhất là cho tới ba giây trước khi mà hắn đột nhiên cảm nhận được Zouken Matou bống chốc hóa thành hàng ngàn con côn trùng bay ra ngoài. Lúc này đằng sau Yểm Đao chỉ có một vết lõm hình nửa người nửa côn trùng in trên tường.
Kirei - người lúc này hắn đã không còn cảm nhận được khí tức của sự sống, tuy nhiên hắn vẫn lo lắng đây chỉ là một kế giả chết, nên vẫn nã thêm một viên đạn thẳng vào đầu để đề phòng. Kế đấy hắn nhíu mày nhìn ra ngoài cửa sổ, thông qua liên kết tâm linh giữa hắn và Heracles, hắn cảm nhận được Heracles đang tới gần đây.
Đột nhiên, một loạt những thứ giống như mũi tên lao tới phía trên bầu trời. Hàng trăm mũi tên, Trần Ngọc Lâm lập tức thủ thế để rồi nhận ra những mũi tên này không nhắm vào hắn - chúng không phải mũi tên, mà là những con chim khổng lồ, từng con một đều to ngang với một con lợn.
Những con chim khổng lồ này lao nhanh tới bầy côn trùng mà Matou Zouken hóa thành, chúng hóa thành một cơn lốc của lông vũ - những chiếc lông làm từ đồng và tiếng rít sắc lẹm. Kế đó từ giữa con lốc, Heracles xuất hiện, con Hydra cuộn người phía sau, thở ra một cơn lốc đầy chất độc, hàng trăm ngàn con bọ quái ghở vừa tiếp xúc với chất độc kia lập tức rơi lả tả xuống đất.
"Ta không còn cảm nhận được khí tức của gã dùng côn trùng quanh đây nữa."
Heracles dậm mạnh cây cung xuống, lạnh lùng nói vậy. Cùng lúc này, bầy chim với những chiếc cánh làm từ đồng kia rít lên, bay lên trên trời và biến mất dạng. Tuy nhiên Trần Ngọc Lâm mơ hồ nhận ra ma lực của mình bị rút đi nhanh hơn bình thường, có lẽ Heracles vẫn để chúng ở xung quanh - một loại Khiển Sứ Linh nào đó.
"Đây là loài chim vùng Stymphale?"
Trần Ngọc Lâm kinh ngạc:
"Loài chim sở hữu những đôi cánh bằng đồng và khả năng phóng hàng ngàn những sợi lông kim loại?"
Lại là một vật triệu hồi khác nữa từ Vương Lệnh (King"s Order), kĩ năng cho phép triệu hồi bất cứ thứ gì gắn liền với 12 kì công của Heracles này quả là quá bá đạo.
"Chính xác. Kiến thức tốt lắm, và sau khi chết hết, chúng còn có thể tự hi sinh cả bầy để gọi ra một con quái vật gọi là Stymphalus nữa."
Heracles nhìn mấy con chim, nói. Trần Ngọc Lâm gật gù:
"Và, những con chim này nướng lên và chấm với nước sốt me thì rất ngon... Sao? Sao lại nhìn ta như thế?"
Trần Ngọc Lâm hỏi khi hắn phát hiện cả Heracles, Hydra cùng mấy con chim đều đồng loạt nhìn chằm chằm hắn.
Đặc biệt là mấy con chim.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.