Chương 13: Chương 13
Rosespy
01/05/2017
– “Trịnh Hạo Khoa đã trở lại, cậu có suy tính gì không?”
– “Mới vậy đã kích động? Giữa trưa liền quay về nói cho tôi hay?”– tôi vẫn đang miệt mài ‘thao tác’ không quan tâm lời hắn vừa nói
– “Cậu không phải vì trả thù hắn mới cứu Hoàn Á một trận sao? Tôi hiện tại đem hắn cho cậu giải quyết, cậu mau tới mà xử lí”
– “Tôi không có hứng thú. Mang hắn giao cho cảnh sát đi, 3 nghìn vạn, hừ, này cũng đủ cho hắn an tâm ăn cơm tù cả đời rồi”– tôi bỏ tay hắn ra tiếp tục trang bị hệ thống game
– “Theo tôi về Hoàn Á, có một số việc cần cậu trợ giúp”
– “Về đó làm gì chứ? Không phải lính của anh bị bắt trở về rồi sao? Chuyện này không liên quan tới tôi. Trời có sập xuống cũng có Trương Khải Huy anh chống rồi, tôi an tâm mà ở dưới đất”
Hắn giữ chặt tay phải tôi, bức bách tôi phải nhìn thẳng mặt hắn. “Hoàn Á quyết định cùng Henry hợp tác…..”. Hắn không có ý định che giấu ngữ khí bực bội của mình. “Tên Kim Tri Nam kia lại yêu cầu đích danh cậu đại diện Hoàn Á đi đàm phán”
Lại là Kim Tri Nam!
– “A, anh cũng là hi sinh vì nghĩa, lấy đại cục làm trọng ghê, không sợ tôi cùng hắn bỏ trốn sao?”
– “Tôi cũng chán ghét tên Hàn Quốc họ Kim kia, nhưng…”
– “Vì đại nghiệp của họ Trương anh? Con mẹ nó, tôi đã sớm nói với anh, Trương Khải Huy, đừng nghĩ đến chuyện điều khiển tôi, tôi không phải thuộc hạ của anh. Tôi sẽ không vì Hoàn Á mà làm chuyện này, ít nhất hiện tại là thế”
Hắn bị thái độ của tôi chọc giận, lập tức rút ổ điện laptop
– “Anh….”– tôi cũng nóng lên
Ánh mắt thâm trầm của hắn thực làm người ta không rét mà run. “Hắn không phải cũng muốn có cậu sao? Vậy chúng tôi sẽ công bằng cạnh tranh, xem phần thắng thuộc về ai”
– “Anh nghĩ tôi là món đồ vật? Cút con mẹ nhà anh đi! Nếu anh bất chấp buộc tôi phải tham gia đàm phán, tôi sẽ đứng về phía Kim Tri Nam cho anh xem”
– “Đứng về phía hắn? A, con mẹ nó. Cậu nghĩ Trương Khải Huy tôi là bù nhìn hay sao?”
– “Sao? Muốn giết tôi à? Đến đây!”– tôi một cước đá văng ghế dựa, tiến lại gần hắn gầm thét
Hắn một phen giữ chặt tay tôi để trước mặt
– “Mẹ anh, buông ra”– tôi đạp một cước làm hắn lảo đảo lui về sau. Hắn quay đầu nhìn như muốn làm thịt tôi
– “Thế nào? Muốn đánh nhau phải không? Đã nói với anh rồi, tôi sẽ không nhúng tay vào chuyện của Hoàn Á nữa”
Hắn thực sự cho tôi một quyền, tôi cũng không yếu thế móc một cước vào gáy hắn, chúng tôi vừa đánh vừa đi dần xuống lầu. Bỗng dưng, tôi càm giác được hắn gắt gao ôm vào lòng, đầu óc trống rỗng. Hoàn hảo cầu thang gỗ có lót thảm không làm chúng tôi bị gì nặng, tôi trên cơ bản là hạ cánh an toàn, ngoại trừ phần da bị xây xát thì không có gì. Hắn tay chân bị bầm vài khối, bàn tay không biết đụng vào đâu bị thương chảy máu
– “Anh không có việc gì đi?”– tôi mở miệng trước. Hắn lắc đầu nằm im, tôi vội vã đến tủ thuốc tìm thuốc đỏ cầm máu
Thoa xong thuốc, chúng tôi hai cái đại nam nhân vẫn còn ở ngay chân cầu thang, một nằm một ngồi nhìn nhau. Nhìn hắn tôi thật sự rất một cười, hệt như một con sư tử ngu ngốc! Cầm Tả nhìn thấy chúng tôi như vậy liền sửng sốt nhưng cũng biết điều nhanh chóng rời đi
Hắn ngồi dậy, nhìn bàn tay bị thương xức đầy thuốc đỏ cười khổ một tiếng. Đứng lên, sửa sang lại quần áo. Nhìn hắn như vậy tôi lại mềm lòng, lần nữa phản bội lời hứa của chính mình. “Từ từ, đợi tôi lên lầu thay quần áo”
Hắn giật mình nhìn tôi kinh ngạc. Tôi không biết mình vì sao vừa rồi kiêu ngạo như vậy bây giờ lại thay đổi 180 độ. Nhanh chóng thay âu phục tôi theo hắn trở lại Hoàn Á
Aiiii, lại quay về
– “Mới vậy đã kích động? Giữa trưa liền quay về nói cho tôi hay?”– tôi vẫn đang miệt mài ‘thao tác’ không quan tâm lời hắn vừa nói
– “Cậu không phải vì trả thù hắn mới cứu Hoàn Á một trận sao? Tôi hiện tại đem hắn cho cậu giải quyết, cậu mau tới mà xử lí”
– “Tôi không có hứng thú. Mang hắn giao cho cảnh sát đi, 3 nghìn vạn, hừ, này cũng đủ cho hắn an tâm ăn cơm tù cả đời rồi”– tôi bỏ tay hắn ra tiếp tục trang bị hệ thống game
– “Theo tôi về Hoàn Á, có một số việc cần cậu trợ giúp”
– “Về đó làm gì chứ? Không phải lính của anh bị bắt trở về rồi sao? Chuyện này không liên quan tới tôi. Trời có sập xuống cũng có Trương Khải Huy anh chống rồi, tôi an tâm mà ở dưới đất”
Hắn giữ chặt tay phải tôi, bức bách tôi phải nhìn thẳng mặt hắn. “Hoàn Á quyết định cùng Henry hợp tác…..”. Hắn không có ý định che giấu ngữ khí bực bội của mình. “Tên Kim Tri Nam kia lại yêu cầu đích danh cậu đại diện Hoàn Á đi đàm phán”
Lại là Kim Tri Nam!
– “A, anh cũng là hi sinh vì nghĩa, lấy đại cục làm trọng ghê, không sợ tôi cùng hắn bỏ trốn sao?”
– “Tôi cũng chán ghét tên Hàn Quốc họ Kim kia, nhưng…”
– “Vì đại nghiệp của họ Trương anh? Con mẹ nó, tôi đã sớm nói với anh, Trương Khải Huy, đừng nghĩ đến chuyện điều khiển tôi, tôi không phải thuộc hạ của anh. Tôi sẽ không vì Hoàn Á mà làm chuyện này, ít nhất hiện tại là thế”
Hắn bị thái độ của tôi chọc giận, lập tức rút ổ điện laptop
– “Anh….”– tôi cũng nóng lên
Ánh mắt thâm trầm của hắn thực làm người ta không rét mà run. “Hắn không phải cũng muốn có cậu sao? Vậy chúng tôi sẽ công bằng cạnh tranh, xem phần thắng thuộc về ai”
– “Anh nghĩ tôi là món đồ vật? Cút con mẹ nhà anh đi! Nếu anh bất chấp buộc tôi phải tham gia đàm phán, tôi sẽ đứng về phía Kim Tri Nam cho anh xem”
– “Đứng về phía hắn? A, con mẹ nó. Cậu nghĩ Trương Khải Huy tôi là bù nhìn hay sao?”
– “Sao? Muốn giết tôi à? Đến đây!”– tôi một cước đá văng ghế dựa, tiến lại gần hắn gầm thét
Hắn một phen giữ chặt tay tôi để trước mặt
– “Mẹ anh, buông ra”– tôi đạp một cước làm hắn lảo đảo lui về sau. Hắn quay đầu nhìn như muốn làm thịt tôi
– “Thế nào? Muốn đánh nhau phải không? Đã nói với anh rồi, tôi sẽ không nhúng tay vào chuyện của Hoàn Á nữa”
Hắn thực sự cho tôi một quyền, tôi cũng không yếu thế móc một cước vào gáy hắn, chúng tôi vừa đánh vừa đi dần xuống lầu. Bỗng dưng, tôi càm giác được hắn gắt gao ôm vào lòng, đầu óc trống rỗng. Hoàn hảo cầu thang gỗ có lót thảm không làm chúng tôi bị gì nặng, tôi trên cơ bản là hạ cánh an toàn, ngoại trừ phần da bị xây xát thì không có gì. Hắn tay chân bị bầm vài khối, bàn tay không biết đụng vào đâu bị thương chảy máu
– “Anh không có việc gì đi?”– tôi mở miệng trước. Hắn lắc đầu nằm im, tôi vội vã đến tủ thuốc tìm thuốc đỏ cầm máu
Thoa xong thuốc, chúng tôi hai cái đại nam nhân vẫn còn ở ngay chân cầu thang, một nằm một ngồi nhìn nhau. Nhìn hắn tôi thật sự rất một cười, hệt như một con sư tử ngu ngốc! Cầm Tả nhìn thấy chúng tôi như vậy liền sửng sốt nhưng cũng biết điều nhanh chóng rời đi
Hắn ngồi dậy, nhìn bàn tay bị thương xức đầy thuốc đỏ cười khổ một tiếng. Đứng lên, sửa sang lại quần áo. Nhìn hắn như vậy tôi lại mềm lòng, lần nữa phản bội lời hứa của chính mình. “Từ từ, đợi tôi lên lầu thay quần áo”
Hắn giật mình nhìn tôi kinh ngạc. Tôi không biết mình vì sao vừa rồi kiêu ngạo như vậy bây giờ lại thay đổi 180 độ. Nhanh chóng thay âu phục tôi theo hắn trở lại Hoàn Á
Aiiii, lại quay về
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.