Vinh Quang Chúa Tể

Chương 165: Đại Thống của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành

Richmond L Huynh

05/03/2022

Quý ngài Helios Hopner, ngài Đại Thống của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, trong thời kỳ mà Engel Hopner lúc thì tỉnh lúc thì hôn mê như thế này, có quyền lực lớn tới khó tưởng. Khác với những bên trung lập và đứng ngoài cuộc cạnh tranh ngôi báu, Helios Hopner tỏ ra khá thoải mái với việc gặp gỡ các vị chúa tể, từ Gellert Grindelwald cho tới bảy người còn lại, ông ta cũng đã gặp hết rồi.

Nhưng chính vì ông ta không hề "chê" ai cả mà gặp gỡ hết tám ứng viên, người ta mới càng thấy rõ thái độ của ngài Đại Thống, với ông ta, họ đều như nhau, ông ta coi họ như "phe mình", bất kể đó là người thừa kế của em gái hay các chúa tể đến từ bên ngoài, ai lên làm Quân Chủ thì cũng phải dựa dẫm vào ông, cho nên, ông không cần phải ủng hộ bất kỳ ai.

Ông cũng không đặc biệt hứng thú với học thuyết nào, kể cả của Gellert Grindelwald, ông chỉ trung thành với học thuyết của Quân Chủ, có thể nói, đây là một người quân nhân điển hình, bỏ ngoài những quan điểm chính trị, Helios Hopner chỉ phục vụ cho Quân Chủ của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành mà thôi.

Helios Hopner là một kỵ sĩ rồng mạnh mẽ, không thua kém Margaret Martha và Hion, ông có mái tóc dài màu vàng suôn và mượt mà, được vuốt gọn ra sau và được chải chuốt rất kỹ, ông mặc một bộ đồ màu trắng dài lượt thượt và đeo một sợi dây chuyền màu đỏ, sợi dây chuyền với những mắt xích như tinh thể, treo một cái mề đay hình tròn, mặt mề đay, thì lại có khắc hình một con rồng.

Aegis Hopner có thể gọi ra một con mắt khổng lồ với làn khói đen "xóa" được mọi thứ, con mắt đó cũng là một cái mề đay, nó rất giống với Tận Thế Hắc Mã, hôm nay Phạm Nhã lại gặp được một thứ tương tự.

Helios Hopner đang ngồi nghiêng, nhìn thấy thoải mái lắm, vị Đại Thống tựa tay lên một cái gối cao, trước mặt ông là một cái bàn thấp bày đầy thức ăn, còn có trái cây và rượu, Phạm Nhã đi vào rồi xếp bằng xuống, y rót hai ly rượu rồi uống cạn một ly, Đại Thống vẫn quan sát chúa tể nhưng ông ta không lên tiếng.

Thấy Phạm Nhã uống hết ly rượu, ông cũng uống ly rượu mà Phạm Nhã rót cho mình, rồi mới nói: "Nghe đồn thằng con ta đang đi cùng với các cậu, nó thế nào rồi, cả em gái của ta nữa."

Phạm Nhã mỉm cười: "Ngài Aegis Hopner vẫn khỏe, ngài ấy đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều. Ngài Leonidovich cũng vậy."

Helios Hopner gật gù: "Thằng Aegis... hôm rồi nó nhắn cho ta, nó nói nó gặp được một người phụ nữ. Nó nói nó thương cô ta lắm, nó quyết tâm phải cưới cô này cho bằng được. Cô ta là người của cậu, cậu nói cho ta biết cô đó thế nào, cha mẹ ra làm sao, đang làm việc gì?"

Phạm Nhã cứng người, so với "chị vợ" thì "anh vợ" có vẻ đơn giản mà bình dân hơn, bình dân cực kỳ, nhìn ông ta không có giống một vị Đại Thống uy quyền xíu nào, khi ông hỏi về Aegis Hopner thì chúa tể chỉ nghe thấy có sự quan tâm của ông bố với con trai, cách hỏi cũng... hệt như mấy ông bố bà mẹ ở Địa Cầu hỏi về bạn trai, bạn gái của con mình.

Chúa tể cân nhắc cho cặp Aegis Hopner và Trang mắt buồn, y quyết định biết gì, thì nói nấy: "Cô ấy tên Trang, chắc ngài Aegis Hopner cũng nói với ngài rồi. Ừm, cô ấy là một người tốt, hiền hậu, tôi không rõ về song thân và cũng không nghe cô ấy nhắc. Hiện tại, cô ấy làm công tác tổng hợp thông tin tình báo cho chúng tôi, cô ấy còn lấn sang làm phân tích, cô ấy rất cố gắng, cô ấy là một phần không thể thiếu của The Innovators."

Helios Hopner cười: "Thế cũng được, ta không quan trọng chuyện môn đăng hộ đối, thằng Aegis Hopner chưa bao giờ thích phụ nữ, ta cứ sợ nó bị làm sao, giờ thì yên tâm. Làm tình báo cũng ổn, chứng tỏ là người cẩn thận và khéo léo, bù đắp được cái tính cách thích lêu lổng và thiếu cẩn thận của thằng con ta."

Vị Đại Thống thở dài thườn thượt: "Ta đau đầu với nó lắm cậu à, thằng Aegis nó chạy theo con em ta qua Thành Trì Trung Tâm Davias, bên đó là quê tông đất tổ nhưng mà dù sao, cơ nghiệp nhà ta là ở đây. Hai cô cháu nó đùm bọc nhau, nhưng ta cũng không có đỡ lo được xíu nào, nó lớn rồi mà vẫn lêu lổng, không có làm gì nên thân."

"Mấy thằng bạn chơi với nó hồi xưa giờ toàn làm lớn, ta đi gặp mấy ông bạn cũ toàn khoe con ta cũng tủi lắm chớ... "

Gân trên trán chúa tể giật giật, y ngồi ngoan ngoãn để nghe Đại Thống than con trách phận, tự nhiên, Nhã thấy Helios Hopner không chỉ giống ông bố mà còn giống người mẹ nữa, giọng điệu than con thế này là của một bà mẹ, mà kiểu vừa làm bố, vừa làm mẹ thế này Nhã quen lắm.

Phạm Nhã cũng vậy mà.

Chúa tể thử tưởng tượng tầm hai chục năm sau, bằng Cu nó lên ba xịch, suốt ngày chạy theo một cô nữ, còn chạy theo một đám người lạ lùng, hay làm mấy chuyện lạ lùng, rồi còn chu cấp tiền bạc này nọ cho đám đó, trong khi bản thân mình thì không có nghề ngỗng gì sất, y cũng thấy ứa gan lắm.

Nhưng mà nghĩ thế không đúng, The Innovators giờ to béo chứ, nó là tổ chức lớn nhất của Walker Địa Cầu, cũng là tổ chức mạnh nhất, có sứ mệnh cao đẹp, có lý tưởng...

Phạm Nhã nói: "Ngài Aegis Hopner là Nguyên lão của chúng tôi... "



Đoạn, phó chủ tịch giải thích về The Innovators, về sứ mệnh và lý tưởng cao đẹp của họ, y càng kể càng hăng máu, cốt để chứng minh cho Helios Hopner thấy là Aegis Hopner không có đi theo những người đổi mới làm chuyện ruồi bu, họ cũng ghê gớm và dữ dằn lắm, ông có thể khoe con với bạn và có thể tự hào được.

Phạm Nhã hùng biện rất là tốt, cái tài này đã thể hiện từ trong vụ kiện thế kỷ kìa, Helios Hopner thấy bùi tai lắm nhưng mà ông ta sao thèm để ý tới cái tổ chức còn nhỏ xíu xiu đó được, đối với ông ta, người có thể điều động một binh đoàn mười tám ngàn người đạt được Vinh Quang thì The Innovators giống như con muỗi vậy!

Chúa tể nói một hồi, thấy khô cổ phải uống hớp rượu, Helios Hopner vặt một cái đùi gà luộc lên nhai nhóp nhép, Phạm Nhã thở dài, tự nhiên thấy không khí nó quái quái.

Cảm giác này... rất là giống với những người toan kiếm chuyện với anh Tuân, gặp ảnh xong, thì thấy mọi thứ nó bị sai sai vậy, Helios Hopner không phải là một lão già xảo quyệt hay mưu mô gì, ông ta rất bình dân, nhưng dưới cái vẻ bình dân đó, Phạm Nhã biết, là một con người khôn khéo, ông ta có thể tiếp xúc với tất cả những người đang tham gia tranh vị mà vẫn giữ được thế trung lập.

"Cậu ăn đi, đồ ăn ngon lắm, nghe cậu nói thế ta cũng an tâm. Tổ chức của các cậu còn non trẻ nhưng nó có tiềm năng để phát triển, nó có vị trí cao trong tổ chức này âu cũng là nhờ cậu đề bạt và giúp đỡ, sau này phải trông cậy cậu nhiều."

Phạm Nhã xua tay: "Ngài nói gì vậy, ngài ấy đến và giúp đỡ chúng tôi, chúng tôi vui không nói thành lời, gì mà đề bạt hay giúp đỡ chứ, tới giờ chỉ có ngài ấy giúp chúng tôi thôi. Hơn nữa về vị trí thì ngài ấy cao hơn tôi, ngang với chủ tịch. Tôi cũng chỉ là cấp dưới của ngài ấy thôi."

Helios Hopner cười: "Cậu đừng có khách sáo, thôi ăn đi, thịt này, rượu này cả trái cây đều là đồ ta chọn, cậu không dùng hết thì chưa được về đâu."

Đại Thống chẳng đề cập tới mấy chuyện đao to búa lớn, giống một ông chú, mời bạn của thằng con qua ăn bữa cơm, làm tí rượu vậy đó. Phạm Nhã thấy ông này lái không khí hệt như anh Tuân, hôm nay Nhã đã gặp hai người giống anh Tuân rồi, chị vợ là kiểu biết tuốt, anh vợ là kiểu khống chế "tiết tấu" và bẻ lái không khí.

"Tôi sẽ tham gia vào cuộc đua tranh vị Quân Chủ của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, tôi cần sự ủng hộ của ngài."

Phạm Nhã vào vấn đề, y hít sâu rồi nói tiếp: "Nếu ngài ủng hộ tôi, khi tôi lên ngôi, ngài Aegis Hopner sẽ là quan Tổng lý của Phủ Thừa hành."

Helios Hopner im lặng, không trả lời, chỉ uống rượu, ăn đùi gà. Phạm Nhã lại trình bày: "Nhà Evergreen sẽ ủng hộ tôi, tôi đã gặp ngài Arya Evergreen, so với các chúa tể khác, tôi có một lợi thế, tôi cũng là người thừa kế của ngài Leonidovich Hopner, tôi không phải là người ngoài, bản thân tôi cũng không đại diện cho nhóm lợi ích nào."

Helios Hopner cười: "Có đấy, cậu đại diện cho những người đến từ thế giới bên kia."

Phạm Nhã thở dài: "Ngài bắt bẻ đúng, tôi thừa nhận điều này nhưng vấn đề là nhóm của tôi không có mâu thuẫn gì với các ngài cả, ngược lại, chúng tôi chịu ơn huệ của các ngài, chúng tôi còn trông chờ nơi các ngài có thể phê duyệt Hiệp Ước Đối Xử Công Bằng."

Đại Thống nhận xét: "Cậu không giống chính trị gia, những người đến đây đều cù cưa với ta rất lâu, họ chỉ bày tỏ điều cậu nói một cách tiết chế, cậu không biết sao, nơi này không có cách âm, những gì cậu nói, người ta sẽ nghe được đấy."

Phạm Nhã lắc đầu: "Tôi không cho là vậy, không một ai dám nghe lén những chuyện ở đây."

"Ồ" Helios Hopner thấy hứng thú: "Sao cậu lại nghĩ vậy."

"Tôi đoán vậy." Phạm Nhã nói: "Khi tôi biết ngài đồng ý gặp mặt tất cả chúa tể đang tranh vị, ở nơi như thế này. Tôi đoán, sẽ không ai nghe lén những cuộc nói chuyện của ngài, dù họ rất muốn nghe, nhưng họ phải dằn lại."

Ở Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, điều căng thẳng nhất với Phạm Nhã là nơi này có nhiều chúa tể, đó là những cái máy dò âm thanh không thua kém y, đi tới đâu Phạm Nhã cũng phải cẩn thận từng lời ăn tiếng nói, lúc gặp Luna Lovegood, họ còn phải diễn trò, mãi tới khi xuống xưởng vẽ của Johan Liebert có cách âm thì mới thoải mái được, tới cả phòng riêng của Arya Evergreen cũng có chức năng cách âm!

Có thể thấy, nhiều người rất cẩn thận với siêu giác quan của chúa tể, đây là một khả năng gây khó chịu kinh khủng, cũng chẳng thể biết là mình có đang bị nghe lén, thậm chí bị các chúa tể "phác" ảnh ra không. Hầu như những người có quyền có thế, có nhiều bí mật đều phải tìm cách trang bị một phòng cách âm.

Nhưng Helios Hopner thì lại không, ông ta ngồi, chễm chệ trong một cái lều trong sân Quân khu số một, không có cách âm gì sất, Phạm Nhã đã đứng gần và cảm nhận, siêu giác quan của y không bị ngăn cách bởi bất kỳ loại sức mạnh nào, Phạm Nhã đứng ngoài cũng nghe ra được Helios Hopner đang làm gì bên trong.



Ông ta khinh suất vậy sao? Hiển nhiên là không phải, dù rằng ông ta luôn nói mấy chuyện linh ta linh tinh, hay than con, rồi lè nhè, nhưng đây là một vị Đại Thống, ông ta có thể điều động mười tám ngàn quân chính quy của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành!

Helios Hopner cười: "Ở chỗ này thì cậu thông minh hơn đám kia, à, Gellert Grindelwald cũng tự tin giống như cậu vậy, hắn bảo hắn không dám nghe lén ta, nên cũng sẽ không có ai dám nghe lén. Một thái độ của ta thôi có thể đem lại lợi thế chính trị rất lớn cho bất kỳ ai trong số các cậu, vậy nên, tất cả đều giả điếc hết. Bởi vì họ sợ, họ sợ nghe thấy những điều mình không muốn nghe."

"Buồn cười ở chỗ, họ không dám nghe lén ta nhưng họ lại không nghĩ những người khác cũng giống như họ. Vậy nên bọn họ không có trực bạch mọi thứ như các cậu, họ không dám liều."

Phạm Nhã thấy tò mò, y hỏi: "Nếu như họ nghe thấy điều mình không muốn nghe thì sao thưa ngài Helios Hopner vĩ đại?"

Helios Hopner nghe nịnh thì hào hứng: "Thì thái độ của họ sẽ không thể bình thường được chứ sao, mà chỉ cần họ cho thấy một chút xíu sự không bình thường với ta, ta sẽ có ác cảm với họ ngay. Có những thứ thà không biết thì tốt hơn là biết, miễn ta không có công khai ủng hộ ai là được, còn những thứ bí mật nếu có, tất nhiên là không thể bàn trong một cái lều thế này rồi, chỉ có thể nói là họ vừa thông minh mà vừa... không thông minh cho lắm."

Phạm Nhã thấy lúc này Đại Thống giông giống Leonidovich Hopner và anh Tuân.

"Ngài nghĩ thế nào về đề nghị của tôi?"

Helios Hopner trả lời: "Ta không đáp ứng được, dù cậu trông hạp mắt ta đó nhưng không được, quan điểm của ta cũng đủ rõ ràng rồi, ta chỉ phục vụ cho Quân Chủ, nếu cậu trở thành Quân Chủ, ta sẽ ủng hộ cậu. Còn Aegis Hopner, dù ta rất thích ý tưởng của cậu nhưng ta không thể vì chuyện này mà làm trái với quan điểm của ta được."

Phạm Nhã nói: "Thế thì, ngài có thể ủng hộ lúc tôi lấy bức tranh ra không, ngài nói ngài ủng hộ Quân Chủ, ngài Leonidovich Hopner cũng là Quân Chủ, ngài ấy đã có giao kèo với Vương Cung và tôi cần thực hiện giao kèo đó."

Đây mới là mục đích chính của Phạm Nhã khi gặp Helios Hopner, chúa tể biết ông ta sẽ không dễ gì đứng về phe mình được, nhưng ông ta càng tỏ ra trung thành với Quân Chủ thì Phạm Nhã lại càng có thể tự tin nhờ ông đứng ra "bảo kê" cho mình khi lấy tranh, bởi vì đây là giao kèo của Quân Chủ, lúc Leonidovich Hopner đặt ra giao kèo đó, cô vẫn chưa thoái vị!

Đây là một cách đàm phán và thương lượng mà Nhã học từ chỗ anh Tuân, giống với lúc anh Tuân bẫy Hion ở White Castle vậy, dùng một yêu cầu có vẻ khó thực hiện để đưa ra yêu cầu chính, dễ thực hiện và cũng hợp lý hơn; Helios Hopner đã từ chối yêu cầu "lớn" của Phạm Nhã, tự ông ta còn khẳng định quan điểm "trung thành" của mình.

Thế thì không lý do gì ông ta lại từ chối yêu cầu thứ hai của y được.

Helios Hopner bật cười: "Cậu bẫy ta?"

Hiển nhiên ông cũng nhìn được "chiêu thức" của Phạm Nhã, ông nói: "Ta đã nghe nhiều tin đồn, chà, cái giao ước đó có rất nhiều thứ đáng để nói, nội dung nó không như vậy nhưng ta hiểu ý của cậu, cậu không muốn đối đầu với Gellert Grindelwald và những kẻ ủng hộ hắn sao?"

Phạm Nhã lắc đầu: "Thật ra là muốn nhưng chuyện phải có lớp lang, tôi cần phải thực hiện được giao kèo đã, ngài có giúp tôi không?"

Helios Hopner đứng dậy, dáng người của ông ta rất bề thế, người cao lớn nhất mà Phạm Nhã từng gặp là Johan Liebert, gã họa sĩ này cao tới hai mét rưỡi, nhìn chẳng khác gì một con gấu, thế nhưng vẫn kém Helios Hopner, ông ta còn cao hơn Johan Liebert, cứ như một người khổng lồ vậy.

Vị Đại Thống này để tay sau lưng, đi qua đi lại trong lều, giống hệt kiểu của Leonidovich Hopner, ông ta có vẻ chần chừ và do dự lắm. Một lúc lâu sau, Helios Hopner mới nói: "Được, ta sẽ ủng hộ cậu. Nhưng chỉ chuyện này thôi, dù sao nó vốn là giao kèo của Leonidovich, của một Quân Chủ khi còn tại vị, ta cần phải tôn trọng. Bản thân ta cũng không thích những mưu toan của cái đám trong cung."

Phạm Nhã thở phào nhẹ nhõm, Helios Hopner lại nói: "Nhưng bù lại, cậu phải rõ ràng với ta. Ta không thích bị lợi dụng hay bị bẫy như vừa rồi, ta chỉ ủng hộ đúng chuyện này thôi, đừng lợi dụng thái độ của ta."

"Vâng, tôi hiểu."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Vinh Quang Chúa Tể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook