Chương 162: Học thuyết phục hưng Thành Lorencia và kế hoạch của Phạm Nhã
Richmond L Huynh
05/03/2022
Học thuyết "phục hưng Thành Lorencia" của Gellert Grindelwald xoay quanh bốn cột trụ, đầu tiên là chủ nghĩa thực tế được khẳng định công khai,
Gellert Grindelwald cho rằng bối cảnh của MU Continel hiện tại là một
đấu trường không luật lệ, quy tắc, nơi mà các tác nhân trong thế tranh
đua triệt để, hễ có người thắng tức là phải có kẻ thua.
Người thừa kế thứ nhất của Leonidovich Hopner viện dẫn về quá khứ, khi Engel Hopner bị kiềm kẹp giữa các Vệ Thành, bị quay lưng bởi chính những người mà ông từng dẫn dắt để cùng lật đổ ách thống trị độc tài của Varro Batiatus chỉ bởi vì Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành phát triển quá lớn mạnh và họ e ngại Engel Hopner sẽ gia tăng sức ảnh hưởng trên toàn bộ siêu lục địa, dù rằng ông không hề làm như vậy.
Viện dẫn thứ hai là về việc Leonidovich Hopner "phải đương đầu với kẻ thù chung mà không được sự giúp sức nào", theo Gellert Grindelwald, những kẻ đến từ Acheron là kẻ thù của MU Continel, chúng có những toan tính khó lường khi phát triển một đoàn quân như vậy ngay dưới mắt các Vệ Thành, việc chúng khiêu khích người anh hùng Engel Hopner là một minh chứng, chúng muốn triệt tiêu lá cờ đầu của chính nghĩa, vậy mà, vì những toan tính, mà không một ai đến giúp sức Leonidovich Hopner, để kết quả là vị nữ chúa tài hoa nhất MU Continel phải kết thúc sớm nhiệm kỳ, thậm chí, có thể kết thúc sớm truyền kỳ vẻ vang của mình.
Vậy nên, trong cột trụ thứ nhất của học thuyết phục hưng Thành Lorencia, Gellert Grindelwald đưa ra quan điểm thực dụng để phù hợp với tình hình của thế giới, Thành Lorencia đã đủ nền tảng để phát triển độc lập, từ kinh tế cho đến văn hóa, giáo dục, họ không cần tham gia vào một hệ thống chính trị toàn thế giới mà ở đó toàn là những kẻ vô ơn và thù địch.
Cột trụ thứ hai của Gellert Grindelwald là tính dân tộc chủ nghĩa rõ nét thông qua cái tên học thuyết "phục hưng Thành Lorencia", có một điều rõ ràng là dân Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành không nợ ai cả, họ đã ở đây từ trước khi lịch sử được viết mới, họ không bị phụ thuộc vào "sự an toàn" của Thành Trì trung Tâm, Crixus Hopner đã bảo vệ tòa cổ thành này dưới cơn bão hủy diệt cả siêu lục địa. Cư dân của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành hiện tại là con cháu của những cư dân Thành Lorencia năm xưa, họ có quyền tự hào.
Ngược lại, cả MU Continel nợ Engel Hopner, nợ Crixus Hopner, nếu như không có họ thì MU Continel hiện tại vẫn còn bị dìm ngập trong chủ nghĩa vị kỷ, trong tham nhũng và sự thối nát từ tận lõi của các tập đoàn quyền lực của Thành Trì Trung Tâm năm xưa. MU Continel cũng nợ Engel Hopner, chính chúa tể vĩ đại đã trục xuất Elder Donovan, thứ có khả năng hủy diệt toàn cõi siêu lục địa, đưa nền văn minh này về con số không một lần nữa.
Cột trụ thứ ba của Gellert Grindelwald chính là sự bảo hộ đối với thương mại của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, dựa trên nền tảng đã thiết lập của Leonidovich Hopner, Gellert Grindelwald muốn xúc tiến thương mại với những bạn hàng cũ của tòa cổ thành này, bất kỳ ai phá rối mối quan hệ đối tác này đều bị coi là kẻ thù của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành.
Lý thuyết này mập mờ giữa khả năng "đóng cửa", "bế quan tỏa cảng" và "mở cửa", nếu chiết nghĩa thì Phạm Nhã hiểu, ý của Gellert Grindelwald là muốn "đóng cửa những cánh cửa chưa mở, bảo vệ những cánh cửa đã mở", sau đó quét sạch những ảnh hưởng chính trị của các Quân Chủ đang trị vì những tòa Vệ Thành khác.
Điều này đảm bảo một cách tương đối các lợi ích của những gia đình tài phiệt và các tổ chức kinh tế có sức ảnh hưởng ở Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, tuy nó gần như cắt mất không gian phát triển vào những thị trường mới mẻ của họ, phần lớn các gia đình, thậm chí các bạn hàng của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành đều cảm thấy e ngại với điều này vì họ sẽ bị đưa vào thế đối đầu với liên minh các Vệ Thành và liên minh bốn chủng tộc.
Cột trụ cuối cùng mà cũng quan trọng nhất chính là chủ nghĩa quân sự, thật ra là chủ nghĩa quân phiệt nhưng được Gellert Grindelwald nói giảm nói tránh, người thừa kế của Leonidovich Hopner ca ngợi tính chất vượt trội của quân đội dưới thời đỉnh cao của Engel Hopner, anh ta nhấn mạnh việc Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành phải phát triển quân đội, thậm chí vượt qua thời kỳ Cửu Thống để có thể đảm bảo cho thương mại, cho sự phát triển của tòa Thành bằng sự răn đe vũ lực.
Ai là người ủng hộ học thuyết phục hưng Thành Lorencia của Gellert Grindelwald?
Chính là người dân của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành mà đặc biệt là Quân đội, Gellert Grindelwald thống nhất họ dưới một lá cờ chung, đáng tự hào, anh ta cũng dẫn đốt sự bài xích của họ với thế giới khi đưa ra các dẫn chứng về sự vô ơn của các Quân Chủ khác, kể cả liên minh các Vệ Thành và liên minh bốn chủng tộc. Đam Mỹ H Văn
Phạm Nhã chau mày, học thuyết này của Gellert Grindelwald rất nguy hiểm, nó lấy cái gốc là các vấn đề của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, nó nói lên tiếng nói của rất nhiều cư dân của tòa cổ thành, họ là những người dân trí thức nhưng đối với vấn đề của thời đại, sự phản biện của họ vẫn có thiên kiến, họ không hẳn là mất tỉnh táo nhưng câu chuyện mà họ cần phân tích dính dáng một cách trực tiếp tới quyền lợi của họ và cả cộng đồng quanh họ.
Mà Gellert Grindelwald đưa ra những giải pháp, tuy táo bạo, nhưng lại đoàn kết được họ. Tính đa chiều của tư duy và ý thức hệ nếu bị dẫn dắt, họ sẽ bắt đầu phiến diện một cách có hệ thống, họ sẽ thôi miên cho nhau nghe, tính đúng sai của vấn đề đôi khi được lượt qua để cân nhắc bằng lợi ích.
Học thuyết của Gellert Grindelwald làm căng thẳng thêm quan hệ của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành với phần còn lại của thế giới, nhưng thực tế thì sự căng thẳng này đã có từ lâu, Gellert Grindelwald chỉ công khai nó và đưa ra giải pháp theo kiểu đương đầu với lũ.
Phạm Nhã chưa có đủ trình độ để phản biện được học thuyết này.
Chính bản thân Phạm Nhã cũng cảm thấy nó hợp lý, tuy nguy hiểm nhưng hợp lý. Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành đủ nền tảng để có thể phát triển độc lập được, ở nơi này không thiếu gì cả, lương thực đã sớm thừa mứa, nên không cần cân nhắc vấn đề an ninh lương thực, trình độ khoa học kỹ thuật sau hai mươi năm mở cửa của Leonidovich Hopner đã bắt kịp với thế giới, văn hóa, giáo dục và y tế cũng vậy.
Hậu thuẫn cho Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành lại là một lực lượng quân đội đủ mạnh, Lục Thống là những người đã đến chặng bốn, tuy chẳng phải đứng cuối đường nhưng cũng đủ mạnh mẽ, dưới tay họ lại là các Phó Thống đều ở trên chặng ba, và mười tám ngàn người đạt được Vinh Quang, rải rác từ chặng một đến chặng hai.
Lực lượng này dư sức giữ gìn lãnh thổ của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, sự răn đe chiến lược của Leonidovich Hopner tuy suy yếu nhưng nó vẫn còn đó, cho đến khi nào nữ chúa qua đời thì người ta mới thôi không e ngại cô ta.
Phạm Nhã thở dài, y đứng dậy rồi đi qua đi lại trong căn phòng, trang trí hệt như phòng ngủ của nữ chúa. Chúa tể thấy đau đầu, y chưa làm rõ được mâu thuẫn giữa Leonidovich Hopner và phía bên kia, trong giao kèo của nữ chúa, có thể nhìn rõ là quan hệ của họ không được tốt, nhưng nhìn cục diện chính trị hiện tại của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành và học thuyết của Gellert Grindelwald thì rõ ràng Leonidovich Hopner có quan hệ cực kỳ khắng khít với tòa thành cổ xưa nhất MU Continel này.
Leonidovich Hopner giống như một kho vũ khí chiến lược mà giai cấp thống trị của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành coi là sự "răn đe hạt nhân", giống hệt với kho bom của Mỹ hoặc Nga ở Địa Cầu, sự tồn tại của cô ta đảm bảo các vấn đề an ninh của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, Gellert Grindelwald phải đứng về phía cô ta mới đúng, nếu không thì học thuyết của anh ta sẽ bị phá sản, bởi vì anh không thể trông chờ vào một sức mạnh răn đe nào khác được.
Mâu thuẫn này là một chiều?
Phạm Nhã chau mày, y phát hiện hình như mình đã suy nghĩ quá đơn giản về vụ này rồi, nghĩ theo hướng sự mâu thuẫn này đến từ một chiều thì mọi thứ sẽ rất thông thoáng. Thường, khi nghĩ về mâu thuẫn, người ta coi đó là quan hệ hai chiều nhưng cũng có tình huống, mâu thuẫn đến từ một chiều mà thôi.
Vì sao những người ủng hộ của Gellert Grindelwald lại không muốn giao kèo "lấy tranh" này được thực hiện? Chuyện này thì đơn giản, bởi vì nếu giao kèo này được thực hiện thì nó sẽ biến tướng thành sự công nhận của giới cầm quyền Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành đối với người thừa kế thứ hai của Leonidovich Hopner.
Khi người đó lấy tranh đi, thì về ý nghĩa, Leonidovich Hopner đã không còn công nhận Gellert Grindelwald nữa, nội dung giao kèo không hề nói rõ nhưng những người ở Vương Cung thì cho đấy là một quan điểm chính trị của Cựu Quân Chủ.
Nhưng việc này không đồng nghĩa là nữ chúa đứng ở phía đối lập với họ. Những người trong Vương Cung và Leonidovich Hopner vẫn đứng chung một chiến tuyến với nhau, họ cùng bảo vệ Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành theo cách của mình. Mâu thuẫn ở đây là mâu thuẫn cá nhân của Leonidovich Hopner với Gellert Grindelwald.
Khi nữ chúa rời khỏi Vương Cung, cô đã giao kèo với Gellert Grindelwald, nội dung đó nếu hiểu theo một cách rất ví von thì là.
"Ngươi không phải là duy nhất."
Nếu Phạm Nhã lấy tranh đi, thì một sự thừa nhận không công khai của Leonidovich Hopner về tư cách của y sẽ được tuyên bố, sự công nhận này của Cựu Quân Chủ, cộng với sự công nhận của giới cầm quyền Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, cùng với sự thất thế của Gellert Grindelwald sẽ cho người thừa kế thứ hai một lợi thế chính trị to lớn, nếu như người này muốn tranh vị ngôi Quân Chủ.
Gellert Grindelwald sẽ bị thay thế bởi Phạm Nhã, có thể nói là Gellert Grindelwald không có mâu thuẫn gì với Leonidovich Hopner cả, anh ta cần cô, nhưng ở chiều ngược lại thì nữ chúa không cần anh.
Cũng suy nghĩ theo hướng này thì Gellert Grindelwald sẽ nảy sinh mâu thuẫn với Phạm Nhã. Không những vậy mà một tập đoàn lợi ích ủng hộ học thuyết phục hưng Thành Lorencia sẽ mâu thuẫn với Phạm Nhã.
Vậy nên, Leonidovich Hopner lại cần phải sai phái Luna Lovegood tráo tranh, việc tráo tranh là để bảo vệ người thừa kế thứ hai.
Bức tranh treo trong Vương Cung vẫn còn đó, Gellert Grindelwald sẽ không có cớ làm hại người thừa kế thứ hai, Leonidovich Hopner được giải quyết mâu thuẫn ngầm với Gellert Grindelwald, anh ta không bị tước đi cái gì cả mà Phạm Nhã cũng chẳng có thêm cái gì cả.
Chúa tể day huyệt thái dương.
Nói cách khác, nếu muốn có lợi thế hơn nữa trong việc tranh vị thì phải lấy tranh đi, thực hiện giao kèo chứ không phải tráo tranh. Dù rằng nếu Phạm Nhã đi tới Vương Cung rồi đi về với hai bàn tay trắng, y cũng vẫn có tư cách tranh vị, nhưng đối thủ lớn nhất là Gellert Grindelwald không bị hạ bệ, mà Phạm Nhã thì sẽ phải phát triển sức ảnh hưởng từ đầu, bởi vì y cho thấy sự thỏa hiệp, những người ở trong Vương Cung sẽ không thừa nhận Phạm Nhã.
Thế cờ mà Phạm Nhã muốn đánh là thực hiện giao kèo, mang bức tranh ra khỏi Vương Cung.
...
Phạm Nhã cho gọi Luna Lovegood, cô nàng vận đồ tím này tới nhanh lắm, như chỉ chờ chúa tể ới phát là chạy ngay đến, Luna Lovegood chớp chớp mắt hỏi: "Ngài còn cần tôi... phục vụ gì nữa sao?"
Luna Lovegood nhấn nhá chữ phục vụ ghê lắm, Phạm Nhã nghe hiểu chứ, không nhịn được, liền ngoắc cô, người phụ nữ này háo hức lại gần, chúa tể lại búng một phát lên trán nàng này làm cho cô ta cảm thấy muốn rớt não ra ngoài, Luna Lovegood ôm trán: "Ngài làm gì vậy, tôi đùa thôi mà, đau quá đi mất, sao ngài giống Quân Chủ quá vậy."
"Ồ" Phạm Nhã hỏi: "Giống chỗ nào?"
Luna Lovegood thấy chột dạ, không dám kể nhưng nhìn mặt Phạm Nhã thấy sợ lắm phải tuôn: "Hồi đó lúc tôi còn nhỏ cũng hay nghịch, Quân Chủ hay cốc đầu tôi với ngài Aegis, ngài ấy hay vậy lắm, toàn ngoắc tụi tôi lại gần rồi cốc một cái."
Phạm Nhã bật cười: "Hồi đó cô theo ngài ấy làm gì vậy?"
"Tôi là hầu gái của Quân Chủ, cha mẹ của tôi đều bị thất bại khi nhận ban ân, tôi không có nơi nương tựa, phải vào cung làm hầu. Tôi theo ngài ấy từ hồi còn nhỏ cơ nhưng mà ngài ấy tốt với tôi lắm, ngài ấy coi tôi như cháu, giống như ngài Aegis Hopner ấy. Ngài ấy cũng dạy cho tôi nhiều điều, sau này khi ngài ấy rời khỏi Vương Cung, tôi muốn được đi theo nhưng ngài ấy lại giao cho tôi nhiệm vụ này."
Phạm Nhã gật đầu, y nói: "Nếu như xong việc ở đây, tôi có thể dắt cô về chỗ ở của ngài ấy."
Luna Lovegood nghe vậy liền cười: "Ngài nhớ đấy nhé, ngài hứa rồi đấy."
"Tôi hứa khi nào?"
"Có thể, là hứa rồi mà."
Phạm Nhã giật gân trán, tính tình cô này khó đỡ quá, khác hẳn với mấy cô nữ Nhã từng tiếp xúc, y không muốn nói nhiều với cổ nữa, bèn vào chuyện chính: "Theo như tài liệu mà cô cung cấp thì nhà Evergreen tới giờ vẫn chưa ủng hộ ai, phía quân đội thì chỗ ngài Đại Thống cũng chưa ủng hộ ai đúng không?"
Luna Lovegood gật đầu: "Nhà Evergreen không thích học thuyết của ngài Gellert Grindelwald, họ cũng không thích một Quân Chủ đến từ bên ngoài Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành. Ngài Đại Thống thì không chọn ai cả, vì quan điểm chính trị của ngài ấy rất quan trọng, ngài ấy chỉ ủng hộ Quân Chủ Engel Hopner, chỉ duy nhất ngài Engel Hopner."
Phạm Nhã nói: "Tôi có thể sắp xếp cho tôi gặp được họ không?"
Luna Lovegood hết hồn: "Có thể nhưng mà... ngài định làm gì? Không phải ngài nói từ từ mới tranh vị sao?"
Phạm Nhã lắc đầu: "Lúc trước tôi chưa rõ về tình hình nơi này nên mới định dời việc tranh vị nhưng hiện tại thì khác. Ừm, bên phía các cô chuẩn bị vụ tráo tranh tới đâu rồi?"
Luna Lovegood trả lời: "Vào vị trí hết rồi, Bill Compton chuẩn bị khởi động cuộc biểu tình, có tới hai mươi ngàn người tham gia, họ sẽ đi diễu hành khắp các con phố rồi diễu hành tập trung, việc diễu hành này phải đăng ký, lộ trình của họ phải được thông báo cho Phủ Thừa hành, các chúa tể sẽ biết trước về cuộc biểu tình. Họ sẽ rời khỏi Vương Cung để tiếp xúc với đoàn biểu tình, đây là một cơ hội lớn cho họ."
"Bill Compton vẫn phải tiến hành việc biểu tình này nhưng các cô sẽ có nhiệm vụ khác." Phạm Nhã nói: "Chúng ta sẽ không tráo tranh nữa, tôi đã quyết rồi. Chuyện này quá nguy hiểm đối với các cô. Tôi cần các cô đi loan tin cho tôi, loan cho tôi hai tin, thứ nhất là tôi đã đến Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành và mang theo tín vật của ngài Leonidovich Hopner, thứ hai, tôi muốn cô loan tin về giao kèo của ngài Leonidovich Hopner."
"Nhưng cô phải sửa lại nội dung giao kèo."
"Nếu một ngày, có người khác nhận được đặc ân của Quân Chủ đi đến Vương Cung, người thừa kế của Quân Chủ phải giao ra bức tranh chân dung của Quân Chủ cho người đó."
"Cô sửa lại thành, nếu một ngày, có người thứ hai nhận được đặc ân của Quân Chủ đi đến Vương Cung, Vương Cung phải giao ra bức tranh chân dung của Quân Chủ cho người đó mang về Thành Trì Trung Tâm Davias."
Người thừa kế thứ nhất của Leonidovich Hopner viện dẫn về quá khứ, khi Engel Hopner bị kiềm kẹp giữa các Vệ Thành, bị quay lưng bởi chính những người mà ông từng dẫn dắt để cùng lật đổ ách thống trị độc tài của Varro Batiatus chỉ bởi vì Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành phát triển quá lớn mạnh và họ e ngại Engel Hopner sẽ gia tăng sức ảnh hưởng trên toàn bộ siêu lục địa, dù rằng ông không hề làm như vậy.
Viện dẫn thứ hai là về việc Leonidovich Hopner "phải đương đầu với kẻ thù chung mà không được sự giúp sức nào", theo Gellert Grindelwald, những kẻ đến từ Acheron là kẻ thù của MU Continel, chúng có những toan tính khó lường khi phát triển một đoàn quân như vậy ngay dưới mắt các Vệ Thành, việc chúng khiêu khích người anh hùng Engel Hopner là một minh chứng, chúng muốn triệt tiêu lá cờ đầu của chính nghĩa, vậy mà, vì những toan tính, mà không một ai đến giúp sức Leonidovich Hopner, để kết quả là vị nữ chúa tài hoa nhất MU Continel phải kết thúc sớm nhiệm kỳ, thậm chí, có thể kết thúc sớm truyền kỳ vẻ vang của mình.
Vậy nên, trong cột trụ thứ nhất của học thuyết phục hưng Thành Lorencia, Gellert Grindelwald đưa ra quan điểm thực dụng để phù hợp với tình hình của thế giới, Thành Lorencia đã đủ nền tảng để phát triển độc lập, từ kinh tế cho đến văn hóa, giáo dục, họ không cần tham gia vào một hệ thống chính trị toàn thế giới mà ở đó toàn là những kẻ vô ơn và thù địch.
Cột trụ thứ hai của Gellert Grindelwald là tính dân tộc chủ nghĩa rõ nét thông qua cái tên học thuyết "phục hưng Thành Lorencia", có một điều rõ ràng là dân Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành không nợ ai cả, họ đã ở đây từ trước khi lịch sử được viết mới, họ không bị phụ thuộc vào "sự an toàn" của Thành Trì trung Tâm, Crixus Hopner đã bảo vệ tòa cổ thành này dưới cơn bão hủy diệt cả siêu lục địa. Cư dân của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành hiện tại là con cháu của những cư dân Thành Lorencia năm xưa, họ có quyền tự hào.
Ngược lại, cả MU Continel nợ Engel Hopner, nợ Crixus Hopner, nếu như không có họ thì MU Continel hiện tại vẫn còn bị dìm ngập trong chủ nghĩa vị kỷ, trong tham nhũng và sự thối nát từ tận lõi của các tập đoàn quyền lực của Thành Trì Trung Tâm năm xưa. MU Continel cũng nợ Engel Hopner, chính chúa tể vĩ đại đã trục xuất Elder Donovan, thứ có khả năng hủy diệt toàn cõi siêu lục địa, đưa nền văn minh này về con số không một lần nữa.
Cột trụ thứ ba của Gellert Grindelwald chính là sự bảo hộ đối với thương mại của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, dựa trên nền tảng đã thiết lập của Leonidovich Hopner, Gellert Grindelwald muốn xúc tiến thương mại với những bạn hàng cũ của tòa cổ thành này, bất kỳ ai phá rối mối quan hệ đối tác này đều bị coi là kẻ thù của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành.
Lý thuyết này mập mờ giữa khả năng "đóng cửa", "bế quan tỏa cảng" và "mở cửa", nếu chiết nghĩa thì Phạm Nhã hiểu, ý của Gellert Grindelwald là muốn "đóng cửa những cánh cửa chưa mở, bảo vệ những cánh cửa đã mở", sau đó quét sạch những ảnh hưởng chính trị của các Quân Chủ đang trị vì những tòa Vệ Thành khác.
Điều này đảm bảo một cách tương đối các lợi ích của những gia đình tài phiệt và các tổ chức kinh tế có sức ảnh hưởng ở Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, tuy nó gần như cắt mất không gian phát triển vào những thị trường mới mẻ của họ, phần lớn các gia đình, thậm chí các bạn hàng của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành đều cảm thấy e ngại với điều này vì họ sẽ bị đưa vào thế đối đầu với liên minh các Vệ Thành và liên minh bốn chủng tộc.
Cột trụ cuối cùng mà cũng quan trọng nhất chính là chủ nghĩa quân sự, thật ra là chủ nghĩa quân phiệt nhưng được Gellert Grindelwald nói giảm nói tránh, người thừa kế của Leonidovich Hopner ca ngợi tính chất vượt trội của quân đội dưới thời đỉnh cao của Engel Hopner, anh ta nhấn mạnh việc Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành phải phát triển quân đội, thậm chí vượt qua thời kỳ Cửu Thống để có thể đảm bảo cho thương mại, cho sự phát triển của tòa Thành bằng sự răn đe vũ lực.
Ai là người ủng hộ học thuyết phục hưng Thành Lorencia của Gellert Grindelwald?
Chính là người dân của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành mà đặc biệt là Quân đội, Gellert Grindelwald thống nhất họ dưới một lá cờ chung, đáng tự hào, anh ta cũng dẫn đốt sự bài xích của họ với thế giới khi đưa ra các dẫn chứng về sự vô ơn của các Quân Chủ khác, kể cả liên minh các Vệ Thành và liên minh bốn chủng tộc. Đam Mỹ H Văn
Phạm Nhã chau mày, học thuyết này của Gellert Grindelwald rất nguy hiểm, nó lấy cái gốc là các vấn đề của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, nó nói lên tiếng nói của rất nhiều cư dân của tòa cổ thành, họ là những người dân trí thức nhưng đối với vấn đề của thời đại, sự phản biện của họ vẫn có thiên kiến, họ không hẳn là mất tỉnh táo nhưng câu chuyện mà họ cần phân tích dính dáng một cách trực tiếp tới quyền lợi của họ và cả cộng đồng quanh họ.
Mà Gellert Grindelwald đưa ra những giải pháp, tuy táo bạo, nhưng lại đoàn kết được họ. Tính đa chiều của tư duy và ý thức hệ nếu bị dẫn dắt, họ sẽ bắt đầu phiến diện một cách có hệ thống, họ sẽ thôi miên cho nhau nghe, tính đúng sai của vấn đề đôi khi được lượt qua để cân nhắc bằng lợi ích.
Học thuyết của Gellert Grindelwald làm căng thẳng thêm quan hệ của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành với phần còn lại của thế giới, nhưng thực tế thì sự căng thẳng này đã có từ lâu, Gellert Grindelwald chỉ công khai nó và đưa ra giải pháp theo kiểu đương đầu với lũ.
Phạm Nhã chưa có đủ trình độ để phản biện được học thuyết này.
Chính bản thân Phạm Nhã cũng cảm thấy nó hợp lý, tuy nguy hiểm nhưng hợp lý. Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành đủ nền tảng để có thể phát triển độc lập được, ở nơi này không thiếu gì cả, lương thực đã sớm thừa mứa, nên không cần cân nhắc vấn đề an ninh lương thực, trình độ khoa học kỹ thuật sau hai mươi năm mở cửa của Leonidovich Hopner đã bắt kịp với thế giới, văn hóa, giáo dục và y tế cũng vậy.
Hậu thuẫn cho Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành lại là một lực lượng quân đội đủ mạnh, Lục Thống là những người đã đến chặng bốn, tuy chẳng phải đứng cuối đường nhưng cũng đủ mạnh mẽ, dưới tay họ lại là các Phó Thống đều ở trên chặng ba, và mười tám ngàn người đạt được Vinh Quang, rải rác từ chặng một đến chặng hai.
Lực lượng này dư sức giữ gìn lãnh thổ của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, sự răn đe chiến lược của Leonidovich Hopner tuy suy yếu nhưng nó vẫn còn đó, cho đến khi nào nữ chúa qua đời thì người ta mới thôi không e ngại cô ta.
Phạm Nhã thở dài, y đứng dậy rồi đi qua đi lại trong căn phòng, trang trí hệt như phòng ngủ của nữ chúa. Chúa tể thấy đau đầu, y chưa làm rõ được mâu thuẫn giữa Leonidovich Hopner và phía bên kia, trong giao kèo của nữ chúa, có thể nhìn rõ là quan hệ của họ không được tốt, nhưng nhìn cục diện chính trị hiện tại của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành và học thuyết của Gellert Grindelwald thì rõ ràng Leonidovich Hopner có quan hệ cực kỳ khắng khít với tòa thành cổ xưa nhất MU Continel này.
Leonidovich Hopner giống như một kho vũ khí chiến lược mà giai cấp thống trị của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành coi là sự "răn đe hạt nhân", giống hệt với kho bom của Mỹ hoặc Nga ở Địa Cầu, sự tồn tại của cô ta đảm bảo các vấn đề an ninh của Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, Gellert Grindelwald phải đứng về phía cô ta mới đúng, nếu không thì học thuyết của anh ta sẽ bị phá sản, bởi vì anh không thể trông chờ vào một sức mạnh răn đe nào khác được.
Mâu thuẫn này là một chiều?
Phạm Nhã chau mày, y phát hiện hình như mình đã suy nghĩ quá đơn giản về vụ này rồi, nghĩ theo hướng sự mâu thuẫn này đến từ một chiều thì mọi thứ sẽ rất thông thoáng. Thường, khi nghĩ về mâu thuẫn, người ta coi đó là quan hệ hai chiều nhưng cũng có tình huống, mâu thuẫn đến từ một chiều mà thôi.
Vì sao những người ủng hộ của Gellert Grindelwald lại không muốn giao kèo "lấy tranh" này được thực hiện? Chuyện này thì đơn giản, bởi vì nếu giao kèo này được thực hiện thì nó sẽ biến tướng thành sự công nhận của giới cầm quyền Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành đối với người thừa kế thứ hai của Leonidovich Hopner.
Khi người đó lấy tranh đi, thì về ý nghĩa, Leonidovich Hopner đã không còn công nhận Gellert Grindelwald nữa, nội dung giao kèo không hề nói rõ nhưng những người ở Vương Cung thì cho đấy là một quan điểm chính trị của Cựu Quân Chủ.
Nhưng việc này không đồng nghĩa là nữ chúa đứng ở phía đối lập với họ. Những người trong Vương Cung và Leonidovich Hopner vẫn đứng chung một chiến tuyến với nhau, họ cùng bảo vệ Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành theo cách của mình. Mâu thuẫn ở đây là mâu thuẫn cá nhân của Leonidovich Hopner với Gellert Grindelwald.
Khi nữ chúa rời khỏi Vương Cung, cô đã giao kèo với Gellert Grindelwald, nội dung đó nếu hiểu theo một cách rất ví von thì là.
"Ngươi không phải là duy nhất."
Nếu Phạm Nhã lấy tranh đi, thì một sự thừa nhận không công khai của Leonidovich Hopner về tư cách của y sẽ được tuyên bố, sự công nhận này của Cựu Quân Chủ, cộng với sự công nhận của giới cầm quyền Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, cùng với sự thất thế của Gellert Grindelwald sẽ cho người thừa kế thứ hai một lợi thế chính trị to lớn, nếu như người này muốn tranh vị ngôi Quân Chủ.
Gellert Grindelwald sẽ bị thay thế bởi Phạm Nhã, có thể nói là Gellert Grindelwald không có mâu thuẫn gì với Leonidovich Hopner cả, anh ta cần cô, nhưng ở chiều ngược lại thì nữ chúa không cần anh.
Cũng suy nghĩ theo hướng này thì Gellert Grindelwald sẽ nảy sinh mâu thuẫn với Phạm Nhã. Không những vậy mà một tập đoàn lợi ích ủng hộ học thuyết phục hưng Thành Lorencia sẽ mâu thuẫn với Phạm Nhã.
Vậy nên, Leonidovich Hopner lại cần phải sai phái Luna Lovegood tráo tranh, việc tráo tranh là để bảo vệ người thừa kế thứ hai.
Bức tranh treo trong Vương Cung vẫn còn đó, Gellert Grindelwald sẽ không có cớ làm hại người thừa kế thứ hai, Leonidovich Hopner được giải quyết mâu thuẫn ngầm với Gellert Grindelwald, anh ta không bị tước đi cái gì cả mà Phạm Nhã cũng chẳng có thêm cái gì cả.
Chúa tể day huyệt thái dương.
Nói cách khác, nếu muốn có lợi thế hơn nữa trong việc tranh vị thì phải lấy tranh đi, thực hiện giao kèo chứ không phải tráo tranh. Dù rằng nếu Phạm Nhã đi tới Vương Cung rồi đi về với hai bàn tay trắng, y cũng vẫn có tư cách tranh vị, nhưng đối thủ lớn nhất là Gellert Grindelwald không bị hạ bệ, mà Phạm Nhã thì sẽ phải phát triển sức ảnh hưởng từ đầu, bởi vì y cho thấy sự thỏa hiệp, những người ở trong Vương Cung sẽ không thừa nhận Phạm Nhã.
Thế cờ mà Phạm Nhã muốn đánh là thực hiện giao kèo, mang bức tranh ra khỏi Vương Cung.
...
Phạm Nhã cho gọi Luna Lovegood, cô nàng vận đồ tím này tới nhanh lắm, như chỉ chờ chúa tể ới phát là chạy ngay đến, Luna Lovegood chớp chớp mắt hỏi: "Ngài còn cần tôi... phục vụ gì nữa sao?"
Luna Lovegood nhấn nhá chữ phục vụ ghê lắm, Phạm Nhã nghe hiểu chứ, không nhịn được, liền ngoắc cô, người phụ nữ này háo hức lại gần, chúa tể lại búng một phát lên trán nàng này làm cho cô ta cảm thấy muốn rớt não ra ngoài, Luna Lovegood ôm trán: "Ngài làm gì vậy, tôi đùa thôi mà, đau quá đi mất, sao ngài giống Quân Chủ quá vậy."
"Ồ" Phạm Nhã hỏi: "Giống chỗ nào?"
Luna Lovegood thấy chột dạ, không dám kể nhưng nhìn mặt Phạm Nhã thấy sợ lắm phải tuôn: "Hồi đó lúc tôi còn nhỏ cũng hay nghịch, Quân Chủ hay cốc đầu tôi với ngài Aegis, ngài ấy hay vậy lắm, toàn ngoắc tụi tôi lại gần rồi cốc một cái."
Phạm Nhã bật cười: "Hồi đó cô theo ngài ấy làm gì vậy?"
"Tôi là hầu gái của Quân Chủ, cha mẹ của tôi đều bị thất bại khi nhận ban ân, tôi không có nơi nương tựa, phải vào cung làm hầu. Tôi theo ngài ấy từ hồi còn nhỏ cơ nhưng mà ngài ấy tốt với tôi lắm, ngài ấy coi tôi như cháu, giống như ngài Aegis Hopner ấy. Ngài ấy cũng dạy cho tôi nhiều điều, sau này khi ngài ấy rời khỏi Vương Cung, tôi muốn được đi theo nhưng ngài ấy lại giao cho tôi nhiệm vụ này."
Phạm Nhã gật đầu, y nói: "Nếu như xong việc ở đây, tôi có thể dắt cô về chỗ ở của ngài ấy."
Luna Lovegood nghe vậy liền cười: "Ngài nhớ đấy nhé, ngài hứa rồi đấy."
"Tôi hứa khi nào?"
"Có thể, là hứa rồi mà."
Phạm Nhã giật gân trán, tính tình cô này khó đỡ quá, khác hẳn với mấy cô nữ Nhã từng tiếp xúc, y không muốn nói nhiều với cổ nữa, bèn vào chuyện chính: "Theo như tài liệu mà cô cung cấp thì nhà Evergreen tới giờ vẫn chưa ủng hộ ai, phía quân đội thì chỗ ngài Đại Thống cũng chưa ủng hộ ai đúng không?"
Luna Lovegood gật đầu: "Nhà Evergreen không thích học thuyết của ngài Gellert Grindelwald, họ cũng không thích một Quân Chủ đến từ bên ngoài Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành. Ngài Đại Thống thì không chọn ai cả, vì quan điểm chính trị của ngài ấy rất quan trọng, ngài ấy chỉ ủng hộ Quân Chủ Engel Hopner, chỉ duy nhất ngài Engel Hopner."
Phạm Nhã nói: "Tôi có thể sắp xếp cho tôi gặp được họ không?"
Luna Lovegood hết hồn: "Có thể nhưng mà... ngài định làm gì? Không phải ngài nói từ từ mới tranh vị sao?"
Phạm Nhã lắc đầu: "Lúc trước tôi chưa rõ về tình hình nơi này nên mới định dời việc tranh vị nhưng hiện tại thì khác. Ừm, bên phía các cô chuẩn bị vụ tráo tranh tới đâu rồi?"
Luna Lovegood trả lời: "Vào vị trí hết rồi, Bill Compton chuẩn bị khởi động cuộc biểu tình, có tới hai mươi ngàn người tham gia, họ sẽ đi diễu hành khắp các con phố rồi diễu hành tập trung, việc diễu hành này phải đăng ký, lộ trình của họ phải được thông báo cho Phủ Thừa hành, các chúa tể sẽ biết trước về cuộc biểu tình. Họ sẽ rời khỏi Vương Cung để tiếp xúc với đoàn biểu tình, đây là một cơ hội lớn cho họ."
"Bill Compton vẫn phải tiến hành việc biểu tình này nhưng các cô sẽ có nhiệm vụ khác." Phạm Nhã nói: "Chúng ta sẽ không tráo tranh nữa, tôi đã quyết rồi. Chuyện này quá nguy hiểm đối với các cô. Tôi cần các cô đi loan tin cho tôi, loan cho tôi hai tin, thứ nhất là tôi đã đến Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành và mang theo tín vật của ngài Leonidovich Hopner, thứ hai, tôi muốn cô loan tin về giao kèo của ngài Leonidovich Hopner."
"Nhưng cô phải sửa lại nội dung giao kèo."
"Nếu một ngày, có người khác nhận được đặc ân của Quân Chủ đi đến Vương Cung, người thừa kế của Quân Chủ phải giao ra bức tranh chân dung của Quân Chủ cho người đó."
"Cô sửa lại thành, nếu một ngày, có người thứ hai nhận được đặc ân của Quân Chủ đi đến Vương Cung, Vương Cung phải giao ra bức tranh chân dung của Quân Chủ cho người đó mang về Thành Trì Trung Tâm Davias."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.