Chương 46: Kết thúc
Richmond L Huynh
29/01/2022
Phạm Nhã chống trả những đòn tấn công của Alphonso lúc này đã đồng hóa với sinh vật bóng tối của hắn.
Khác với chúa tể đen, người sói nhanh nhẹn và linh hoạt hơn rất nhiều, đồng thời, tuy nó không có sức mạnh hủy diệt như chúa tể nhưng bù lại lại có khả năng phục hồi vết thương rất nhanh chóng.
Ngoài tên người sói này, sáu con sói to như chiếc xe Bus cũng thay phiên tấn công Phạm Nhã, phương thức tấn công của chúng rất đơn giản, chỉ có cắn và cào bằng móng vuốt nhưng bọn này lại cực kỳ xảo quyệt và kiên nhẫn, chúng không nhào hết lên một lúc mà luôn đi quanh Phạm Nhã chờ đợi thời cơ.
Chỉ cần Phạm Nhã có một tí sơ hở là sẽ có một con sói nhào lên tấn công y rồi rút ra ngoài, sau đó một con khác tiếp tục.
Tận Thế Hắc Mã chồm người lên, bốn vó rực lửa vàng, nó dậm xuống đất, sóng xung kích hình cầu lan ra hất tung lũ sói và Alphonso, tên người sói đứng dậy rồi lại nhào tới tấn công Phạm Nhã.
Lúc này, dưới cái bóng của hắn có những đám dây leo có gai độc cuộn lên cuốn vòng quanh eo và hai tay của Alphonso, tên người sói bị khựng lại một chút, Phạm Nhã cưỡi Tận Thế Hắc Mã lao lên, y vung cây quyền trượng rực lửa từ dưới lên đánh vào hông tên người sói.
“Ầm”
Alphonso lại bay ra ngoài thêm một lần nữa, phần eo của hắn bị đập vỡ nát, những chất lỏng đen như hắc ín chảy trong đó ngọ nguậy như những con giun rồi biến thành xương, thịt và bộ lông.
Vết thương của tên người sói phục hồi nguyên trạng nhưng lúc này hắn cũng không xông lên nữa mà tập hợp lũ sói lại gần mình, từ phía xa, Gundam Exia bay tới, Chien the Great đứng ở trên vai người máy khổng lồ điều khiển những sợi dây leo tấn công Alphonso, Anubis đã mất sức chiến đấu nên bị đưa vào trong buồng lái.
Shen Long bay tới đứng bên cạnh Phạm Nhã, người kỵ sĩ rồng đến từ Trung Quốc này quay sang hỏi: “Còn chiến đấu được không?”
Phạm Nhã gật đầu.
Chien the Great đứng trên vai Gundam Axia cười hô hố:
“Thằng con chó này biến thành chó thật rồi kìa, còn có một đàn chó đứng xung quanh nữa, con nào là vợ mày vậy?”
Alphonso gầm thét cùng với đàn sói rồi lao lên tấn công, Gundam Axia lướt tới rất nhanh, đưa chân lên đá thẳng vào mõm một con sói, con sói định né tránh thì đã bị những sợi dây leo cuốn lấy, sau đó bị chân của người máy khổng lồ sút bay như quả bóng, lúc ngã xuống thì chỉ co giật được mấy cái rồi bất động, biến mất.
Shen Long xoay tròn như một cơn bão tấn công một con sói khác, Chien the Great cũng tung những sợi dây leo quấy nhiễu, Gundam Exia thì lao vào đàn sói, vung vẫy thanh kiếm khổng lồ lưỡi xoáy như lưỡi cưa điện.
Ba người Shen Long, Chien the Great và As00071647 phối hợp với nhau tiêu diệt đàn sói, còn Phạm Nhã thì cưỡi chiến mã quyết tử với Alphonso.
Alphonso tấn công rất nhanh và xảo quyệt chứ không giống với chúa tể đen, Phạm Nhã phải rất cẩn thận trước những cái vuốt sắt bén của hắn.
Tận Thế Hắc Mã giúp y phòng thủ được phía sau, chỉ cần Alphonso lẻn ra sau, con ngựa chiến sẽ tung hai vó để tấn công hắn, Alphonso chỉ có thể di chuyển tấn công phía đối diện hoặc là hai bên hông Phạm Nhã.
Sáu cái lưỡi như lưỡi kích hình bán nguyệt trên đầu trượng cũng đã gãy mất bốn cái, chỉ còn hai cái, Phạm Nhã ngồi trên yên ngựa vừa điều khiển Tận Thế Hắc Mã xê dịch né tránh Alphonso, vừa vung cây trượng rực lửa để tấn công.
Sáu con sói được Alphonso triệu hồi lần lượt bị Shen Long và Gundam Exia, dưới sự hỗ trợ của Chien the Great giết chết, đợi cho đến con sói cuối cùng cũng ngã xuống, cả đội thám hiểm quay sang trợ giúp Shaka de Virgo tiêu diệt tên thủ lĩnh Alphonso.
Chien the Great điều khiển những sợi dây leo trói hai chân của tên người sói, Phạm Nhã cưỡi ngựa lao tới, cơ bắp gồng lên hết cỡ, cây trượng sớm đã được giải phóng toàn bộ khối lượng rực lửa vàng đập vào bụng Alphonso.
Ở phía sau lưng Alphonso, Shen Long cũng lướt qua như một cơn bão đỏ, cây kiếm trên phải, trên tay tái và đôi cánh cắt vào gáy Alphonso.
Gundam Exia nâng thanh kiếm khổng lồ bằng hai tay, giáng xuống đỉnh đầu Alphonso.
“Ầm”
“Ầm”
Cát đá cuộn lên trong thế giới nước.
Phạm Nhã thở dốc, chưa bao giờ y bị thương nặng và thấy mệt mỏi như vậy kể cả khi chiến đấu với Margaret Martha, giáp trên người y đã vỡ gần hết, người y cũng chằng chịt vết thương, mái tóc bạch kim rối bù xù.
Phạm Nhã lặng lẽ nhìn đổng đổ nát ở vị trí của Alphonso, những người khác cũng lùi ra xa quan sát tình hình.
Cát bụi bị dòng nước cuốn đi, người sói Alphonso đã phục hồi nguyên vẹn, đứng sừng sững giữa một cái hố to. Hắn ta nhìn lướt một vòng bọn Shen Long, Gundam Exia và Chien the Great đang đứng trên vai người máy khổng lồ.
Alphonso thở dài: “Chúa tể trẻ, ta không thua anh, là chúng ta thua các người.”
Cơ thể của tên người sói rạn nứt từ từ. Hắn hỏi Phạm Nhã: “Thế giới của các người là một thế giới như thế nào? Người ở bên đó đều giống như các người sao?”
Phạm Nhã trả lời thật lòng:
“Chúng ta sống trên một tinh cầu nhỏ, trong vũ trụ rộng lớn, xoay quanh một mặt trời và được một mặt trăng bay vòng quanh, hai thiên thể này đem tới ánh sáng vào ban ngày và ban đêm, cũng đem lại sự sống, tạo ra thủy triều lên, xuống, tạo ra niên lịch và giờ giấc.”
“Thế giới của chúng ta có biển, biển rất lớn. Và các lục địa, nơi mà mọi người sinh sống, xây dựng các thành phố, tạo thành các quốc gia. Chúng ta có rừng và sông, suối, ao, hồ, cũng có những hang động lớn, những dãy núi cao, chúng ta còn có sa mạc và hai vùng cực băng giá.”
“Động vật và thực vật rất đa dạng, tuy đã tuyệt chủng rất nhiều bởi chính chúng ta, nhưng chúng ta vẫn đang nỗ lực để bảo tồn chúng, đồng thời phục hồi môi trường tự nhiên.”
Alphonso nhắm mắt tưởng tượng rồi khẽ gật đầu, những vết rạn tràn ra khắp cơ thể.
Phạm Nhã nói tiếp:
“Chúng ta không có sức mạnh của Vinh Quang, không có nơi nào trên thế giới của chúng ta được quy tắc tự nhiên bảo vệ, trẻ con sinh ra cũng không hề biết nói và biết viết mà phải học tập điều này rất nhiều năm.”
“Chúng ta không có diện mạo hoàn mỹ, cũng không có cơ khỏe mạnh như các người, chúng ta thường bị bệnh, bị mắc rất nhiều loại bệnh, có những loại bệnh bẩm sinh, có những loại bệnh do truyền nhiễm từ động vật, cũng có những chứng bệnh nan y không thể cứu chữa, chỉ có thể đếm từng ngày chờ chết.”
“Chúng ta bị chia cắt bởi ngôn ngữ, bởi sự khác biệt về văn hóa và chủng tộc, chúng ta thường xuyên xảy ra mâu thuẫn và phải trải qua chiến tranh nhưng chúng ta vẫn luôn tìm cách để có thể thấu hiểu lẫn nhau, tha thứ cho nhau, chấp nhận và chung sống cùng nhau.”
Những vết rạn trên người Alphonso sáng lên, tên người sói nói: “Một thế giới thật đặc biệt, các người cũng là những người đặc biệt.”
Rồi hắn ngước nhìn Chien the Great trên vai Gundam Exia:
“Ngươi nên học cách tôn trọng kẻ thù của mình, cũng là tôn trọng phẩm giá của chính ngươi. Ở đây không ai chửi rủa kẻ thù của mình như ngươi cả.”
Người của Alphonso bị che kín bởi những vết rạn đang phát ra ánh sáng trắng, ánh sáng chói mắt bao trùm cả người của hắn.
“Tạm biệt, hẹn gặp lại.”
Alphonso nói câu sau cùng rồi nổ tung.
...
Đội thám hiểm quyết định rời khỏi thế giới nhân tạo, ra khu vực bên ngoài để chuẩn bị dịch chuyển trở về, đồng thời cũng chia chác chiến lợi phẩm và bán cho thương lái lấy tiền.
Trận chiến với đội thám hiểm của Alphonso là trận chiến đấu quyết tử đầu tiên của bọn họ với dân bản địa MU Continel, các Walker giành được chiến thắng hết sức thuyết phục nhưng họ cũng chịu những tổn thất khá lớn.
Bầy sinh vật bóng tối ký giao ước với Anubis chết sạch, người phụ nữ Ai Cập này hiện giờ đã mất hết sức chiến đấu, hơn nữa khi bầy sinh vật bóng tối của cô ta chết đi, bản thân cô ta cũng bị ảnh hưởng bởi dòng Mana của cô có mối liên kết với chúng, cái chết của bốn con trăn đen và hai con sư tử khiến Anubis bị thương khá nặng.
Gundam Exia ngoài vết móp ở chân do Tận Thế Hắc Mã đạp trúng, còn trầy trụa đến tả tơi, một số bộ phận còn bị gọt rớt xuống đất, trên cơ thể kim loại còn có những lỗ thủng tạo ra bởi những mũi tên ánh sáng của người cung thủ.
Shen Long cũng bị thương khi chiến đấu, giáp cũng rạn nứt và bị vỡ ở một số chỗ, Chien the Great nhìn bề ngoài thì bình thường nhưng bên trong thì gần như bị cạn kiệt Mana, đến mức không thể bay được mà phải ngồi trên vai Gundam Exia.
Phạm Nhã là thảm nhất, bị trọng thương, Mana tiêu hao sạch sẽ, quyền trượng gãy lưỡi trông như cây gậy bóng chày, áo choàng rách như xơ mướp, bộ giáp đen vỡ tung tóe không thấy còn chỗ nào lành lặn, giáp tay biến mất, mũ giáp cũng hỏng hoàn toàn.
Chỉ có Tận Thế Hắc Mã, không những không có một vết xước mà còn tỏ ra rất là hưng phấn, không thấy có tí mệt mỏi nào.
Các Walker đến từ Địa Cầu bao gồm cả Phạm Nhã đều tỏ ra khá trầm lặng, phần vì mệt mỏi, phần vì đây là đầu tiên mà họ giết người.
Alphonso không hiểu vì sao họ lại xảo quyệt và phối hợp tốt như vậy, đơn giản bởi vì những người ở đây là các Walker được sàng chọn ra trong mười ngàn người Địa Cầu, là thành phần tinh hoa nhất trong những người xuyên không.
Dưới điều kiện mù thông tin về Vinh Quang, lại còn mù ngôn ngữ, họ vẫn có thể bằng cách của mình để đạp bước lên con đường Vinh Quang.
Không phải tự nhiên mà họ có thể chiến thắng, họ hoàn toàn dựa vào sự thông minh của mình cùng với tư duy chiến thuật để hạ sát những người bản địa.
Thế nhưng dù tố chất có tốt cách mấy, tinh thần vững vàng thế nào đi nữa, họ cũng còn trẻ và đây là lần đầu họ giết người.
Giết người, chỉ có hai chữ nhưng nặng như núi, hàm nghĩa của điều này khiến họ, những người đến từ xã hội hiện đại, sống trong thế giới pháp trị cảm thấy rất mâu thuẫn.
Kể cả kẻ ương bướng, ngang ngạnh như Chien the Great cũng ngồi một chỗ im lặng, nghĩ về những điều mà Alphonso nói với gã, tuy họ là kẻ thù nhưng tên này cảm thấy Alphonso là một người có phẩm giá.
Tuy hắn cũng bỏ chạy nhưng đó là một lựa chọn chiến thuật do tình huống bắt buộc chứ không phải là hắn sợ hãi đến mức phải bỏ chạy. Ngược lại, khi thấy không có cơ hội thoát thân, Alphonso rất dứt khoát, rũ bỏ thể xác của mình, nhập làm một với sinh vật bóng tối và quyết tử với Shaka de Virgo.
Kể cả khi hắn chết đi, hắn không oán trách điều gì cả, càng chẳng hề chửi bới một ai, chỉ có Chien the Great là dùng lời lẽ châm chọc, khiêu khích hắn.
Chien the Great nghĩ mãi mà không hiểu được, tại sao kẻ như vậy và một người lúc nào cũng có vẻ lạnh lùng nhưng thực chất lại rất điềm đạm là Shaka de Virgo lại có mâu thuẫn lớn đến mức, gặp nhau lần đầu là đã sống mái với nhau?
Bên nào đúng, bên nào sai, cái gì là đúng, thế nào là sai?
Chien the Great không rõ, không phải mình hắn. Những người khác cũng như vậy.
Shen Long là kẻ giết nhiều người nhất, một mình hắn ta, dưới sự hỗ trợ của As00071647 và Chien the Great kết liễu gần toàn bộ đội hình bên kia, trong trận chiến này, biểu hiện của hắn rất hoàn hảo, lạnh lùng, tàn nhẫn và cực kỳ tỉnh táo.
Lúc này, người kỵ sĩ rồng đến từ Trung Quốc tuy tỏ ra bình thản nhưng mắt hắn không giấu nổi vẻ hoảng hốt.
Margaret Martha nhận ra điều này, bà nhìn quanh rồi nói: “Các cậu chiến đấu khá lắm.”
“Hơn nữa, Shaka de Virgo còn chưa sử dụng kỹ năng của chúa tể, nếu cậu ta triệu hồi thành viên ngay lúc đó thì có thể tránh được mũi tên kia mà không cần phải hy sinh một con trăn đen, đồng thời các cậu có thể đánh bất ngờ Alphonso, sau đó quay sang tiêu diệt những người còn lại.”
Phạm Nhã nói: “Alphonso không cho tôi cơ hội đó đâu, anh ta tấn công rất rát, tôi chỉ cần phân tâm là sẽ chết.”
“Đó là do cậu còn thiếu kinh nghiệm.” Margaret Martha cười nói: “Một đội thám hiểm có một vị chúa tể, khả năng cơ động sẽ được đề cao, chiến thuật cũng có thể thay đổi rất linh hoạt.”
Phạm Nhã gật đầu.
Margaret Martha bay bên cạnh Phạm Nhã, bà ta cảm giác y sẽ có điều muốn hỏi thế nhưng khi kết thúc trận đấu, người chúa tể trẻ này chỉ nói cảm ơn với bà rồi đưa lại chiếc nhẫn của Leonidovich Hopner cho bà ta, ngoài ra không hỏi gì cả.
“Cậu không thắc mắc điều gì sao?” Margaret Martha hỏi.
Phạm Nhã lắc đầu: “Ngài Leonidovich Hopner sẽ nói với tôi khi ngài ấy muốn.”
Lúc này, giọng của As00071647 truyền từ trong loa của Gundam Exia: “Sắp ra ngoài rồi, chúng ta đi bộ thôi.”
Đoạn, cô ta ôm Anubis bay ra khỏi buồng lái, Shen Long cũng bay lên ôm Chien the Great đáp xuống đất, một vòng ánh sáng màu hồng được As00071647 gọi ra, Gundam Exia bước vào trong đó rồi biến mất.
Chien the Great tò mò: “Miharu, cô đưa nó trở về thế giới Anime Gundam 00 à?”
As00071647 gật đầu.
Tên này lại hỏi: “Nó bị hỏng nhiều chỗ như vậy, bên kia, ừm, chủ nhân của nó trong bộ Anime, Setsuna F Seiei sẽ phản ứng thế nào?”
As00071647 nói: “Sẽ tức điên lên chứ còn thế nào, anh có xem qua bộ Anime này rồi, cũng biết anh ta yêu quý Exia như người yêu của mình còn gì. Nhưng không sao, về nhà tôi sẽ triệu hồi anh ta ra rồi khóc lóc xin lỗi thôi...”
Chien the Great cảm thấy việc này rất là hoang đường, mấy người khác cũng thấy vậy.
Shen Long đột nhiên hỏi: “Cô có triệu hồi được Superman hay... Thanos không?”
As00071647 lắc đầu: “Không thể, bọn họ là sinh vật, hơn nữa cũng rất mạnh mẽ, tôi không đủ sức để triệu hồi. Triệu hồi sinh vật cũng khác với máy móc như Gundam Exia, thời gian tồn tại ở đây không được lâu.”
Shen Long thở phào nhẹ nhõm.
Đoàn thám hiểm đi bộ tới phần rìa của thế giới nhân tạo, Phạm Nhã thu hồi toàn bị trang bị vào trong động mạch chủ của trái tim, Tận Thế Hắc Mã hóa thành mặt đề đay treo dưới dây chuyền, y cởi trần, đeo lên mặt nạ vàng nửa mặt nói với mọi người: “Mọi người cũng biết mặt tôi rồi, nhớ giữ bí mật cho tôi.”
Shen Long, Chien the Great, As00071647 và Anubis gật đầu.
...
Khu vực lồng khí bên ngoài rìa thế giới nhân tạo có một kiến trúc lớn, đây là nơi mà những người thương nhân đến từ khắp nơi thu mua chiến lợi phẩm được các nhà thám hiểm mang ra ngoài.
Ở MU Continel, vàng cũng là một kim loại quý có giá trị thanh toán rất cao, tuy không phổ biến bằng tiền Zen nhưng các thương nhân thường cũng chuẩn bị sẵn một lượng vàng lớn phòng trường hợp các nhà thám hiểm cần.
Đội thám hiểm Địa Cầu do Phạm Nhã dẫn dắt bán hết chiến lợi phẩm, kể cả các loại vũ khí khác nhau trong rương kho báu, bọn họ đã có vũ khí của riêng mình nên không dùng tới những món đồ này.
Tổng cộng 600 cái răng của Bahamut, 5 viên Ngọc Ước Nguyện, 3 viên Ngọc Linh Hồn và 2 viên Ngọc Hỗn Nguyên, kèm theo một số vũ khí được bán hết bằng vàng. Dựa theo tỉ lệ 1 Ounce vàng bằng với 12.000 Zen, những món hàng này có giá 9.150.000 Zen, riêng đống ngọc đã là 8.350.000 Zen.
9.150.000 Zen, quy ra vàng thì xấp xỉ 762 Ounce, gần 24,5kg vàng ròng!
Cả đội thám hiểm quyết định chia đều với nhau, tuy đã bàn trước là chia theo nhu cầu và đóng góp nhưng trải qua quá trình chiến đấu, họ cũng hiểu đóng góp của mỗi người cho tập thể đều vô cùng lớn, Anubis còn bị thiệt hại toàn bộ lũ sinh vật bóng tối của mình, mất hết sức chiến đấu.
Theo đề nghị của Phạm Nhã, mọi người lại trích một phần vàng cho Anubis, cuối cùng cô ta được nhận 6,5kg vàng, bốn người còn lại bao gồm đội trưởng nhận 4,5kg vàng.
Cách giao dịch vàng ở đây cũng rất lạ, những người thương nhân có một cái máy trông như bình nước nóng lạnh, bên dưới “vòi” là một cái khay có cân, tùy theo yêu cầu của người bán mà họ sẽ “rót” khối lượng vàng lỏng nóng chảy cần thiết vào khay, vàng nguội rất nhanh, trở thành dạng thỏi rắn.
Phạm Nhã cầm thỏi vàng nặng 4,5kg trong tay, y tính toán trong đầu một chút theo tỉ giá hiện tại.
6 tỉ đồng!
Chúa tể trẻ thở dài, đã dần có sức miễn dịch với đồng tiền.
Khác với chúa tể đen, người sói nhanh nhẹn và linh hoạt hơn rất nhiều, đồng thời, tuy nó không có sức mạnh hủy diệt như chúa tể nhưng bù lại lại có khả năng phục hồi vết thương rất nhanh chóng.
Ngoài tên người sói này, sáu con sói to như chiếc xe Bus cũng thay phiên tấn công Phạm Nhã, phương thức tấn công của chúng rất đơn giản, chỉ có cắn và cào bằng móng vuốt nhưng bọn này lại cực kỳ xảo quyệt và kiên nhẫn, chúng không nhào hết lên một lúc mà luôn đi quanh Phạm Nhã chờ đợi thời cơ.
Chỉ cần Phạm Nhã có một tí sơ hở là sẽ có một con sói nhào lên tấn công y rồi rút ra ngoài, sau đó một con khác tiếp tục.
Tận Thế Hắc Mã chồm người lên, bốn vó rực lửa vàng, nó dậm xuống đất, sóng xung kích hình cầu lan ra hất tung lũ sói và Alphonso, tên người sói đứng dậy rồi lại nhào tới tấn công Phạm Nhã.
Lúc này, dưới cái bóng của hắn có những đám dây leo có gai độc cuộn lên cuốn vòng quanh eo và hai tay của Alphonso, tên người sói bị khựng lại một chút, Phạm Nhã cưỡi Tận Thế Hắc Mã lao lên, y vung cây quyền trượng rực lửa từ dưới lên đánh vào hông tên người sói.
“Ầm”
Alphonso lại bay ra ngoài thêm một lần nữa, phần eo của hắn bị đập vỡ nát, những chất lỏng đen như hắc ín chảy trong đó ngọ nguậy như những con giun rồi biến thành xương, thịt và bộ lông.
Vết thương của tên người sói phục hồi nguyên trạng nhưng lúc này hắn cũng không xông lên nữa mà tập hợp lũ sói lại gần mình, từ phía xa, Gundam Exia bay tới, Chien the Great đứng ở trên vai người máy khổng lồ điều khiển những sợi dây leo tấn công Alphonso, Anubis đã mất sức chiến đấu nên bị đưa vào trong buồng lái.
Shen Long bay tới đứng bên cạnh Phạm Nhã, người kỵ sĩ rồng đến từ Trung Quốc này quay sang hỏi: “Còn chiến đấu được không?”
Phạm Nhã gật đầu.
Chien the Great đứng trên vai Gundam Axia cười hô hố:
“Thằng con chó này biến thành chó thật rồi kìa, còn có một đàn chó đứng xung quanh nữa, con nào là vợ mày vậy?”
Alphonso gầm thét cùng với đàn sói rồi lao lên tấn công, Gundam Axia lướt tới rất nhanh, đưa chân lên đá thẳng vào mõm một con sói, con sói định né tránh thì đã bị những sợi dây leo cuốn lấy, sau đó bị chân của người máy khổng lồ sút bay như quả bóng, lúc ngã xuống thì chỉ co giật được mấy cái rồi bất động, biến mất.
Shen Long xoay tròn như một cơn bão tấn công một con sói khác, Chien the Great cũng tung những sợi dây leo quấy nhiễu, Gundam Exia thì lao vào đàn sói, vung vẫy thanh kiếm khổng lồ lưỡi xoáy như lưỡi cưa điện.
Ba người Shen Long, Chien the Great và As00071647 phối hợp với nhau tiêu diệt đàn sói, còn Phạm Nhã thì cưỡi chiến mã quyết tử với Alphonso.
Alphonso tấn công rất nhanh và xảo quyệt chứ không giống với chúa tể đen, Phạm Nhã phải rất cẩn thận trước những cái vuốt sắt bén của hắn.
Tận Thế Hắc Mã giúp y phòng thủ được phía sau, chỉ cần Alphonso lẻn ra sau, con ngựa chiến sẽ tung hai vó để tấn công hắn, Alphonso chỉ có thể di chuyển tấn công phía đối diện hoặc là hai bên hông Phạm Nhã.
Sáu cái lưỡi như lưỡi kích hình bán nguyệt trên đầu trượng cũng đã gãy mất bốn cái, chỉ còn hai cái, Phạm Nhã ngồi trên yên ngựa vừa điều khiển Tận Thế Hắc Mã xê dịch né tránh Alphonso, vừa vung cây trượng rực lửa để tấn công.
Sáu con sói được Alphonso triệu hồi lần lượt bị Shen Long và Gundam Exia, dưới sự hỗ trợ của Chien the Great giết chết, đợi cho đến con sói cuối cùng cũng ngã xuống, cả đội thám hiểm quay sang trợ giúp Shaka de Virgo tiêu diệt tên thủ lĩnh Alphonso.
Chien the Great điều khiển những sợi dây leo trói hai chân của tên người sói, Phạm Nhã cưỡi ngựa lao tới, cơ bắp gồng lên hết cỡ, cây trượng sớm đã được giải phóng toàn bộ khối lượng rực lửa vàng đập vào bụng Alphonso.
Ở phía sau lưng Alphonso, Shen Long cũng lướt qua như một cơn bão đỏ, cây kiếm trên phải, trên tay tái và đôi cánh cắt vào gáy Alphonso.
Gundam Exia nâng thanh kiếm khổng lồ bằng hai tay, giáng xuống đỉnh đầu Alphonso.
“Ầm”
“Ầm”
Cát đá cuộn lên trong thế giới nước.
Phạm Nhã thở dốc, chưa bao giờ y bị thương nặng và thấy mệt mỏi như vậy kể cả khi chiến đấu với Margaret Martha, giáp trên người y đã vỡ gần hết, người y cũng chằng chịt vết thương, mái tóc bạch kim rối bù xù.
Phạm Nhã lặng lẽ nhìn đổng đổ nát ở vị trí của Alphonso, những người khác cũng lùi ra xa quan sát tình hình.
Cát bụi bị dòng nước cuốn đi, người sói Alphonso đã phục hồi nguyên vẹn, đứng sừng sững giữa một cái hố to. Hắn ta nhìn lướt một vòng bọn Shen Long, Gundam Exia và Chien the Great đang đứng trên vai người máy khổng lồ.
Alphonso thở dài: “Chúa tể trẻ, ta không thua anh, là chúng ta thua các người.”
Cơ thể của tên người sói rạn nứt từ từ. Hắn hỏi Phạm Nhã: “Thế giới của các người là một thế giới như thế nào? Người ở bên đó đều giống như các người sao?”
Phạm Nhã trả lời thật lòng:
“Chúng ta sống trên một tinh cầu nhỏ, trong vũ trụ rộng lớn, xoay quanh một mặt trời và được một mặt trăng bay vòng quanh, hai thiên thể này đem tới ánh sáng vào ban ngày và ban đêm, cũng đem lại sự sống, tạo ra thủy triều lên, xuống, tạo ra niên lịch và giờ giấc.”
“Thế giới của chúng ta có biển, biển rất lớn. Và các lục địa, nơi mà mọi người sinh sống, xây dựng các thành phố, tạo thành các quốc gia. Chúng ta có rừng và sông, suối, ao, hồ, cũng có những hang động lớn, những dãy núi cao, chúng ta còn có sa mạc và hai vùng cực băng giá.”
“Động vật và thực vật rất đa dạng, tuy đã tuyệt chủng rất nhiều bởi chính chúng ta, nhưng chúng ta vẫn đang nỗ lực để bảo tồn chúng, đồng thời phục hồi môi trường tự nhiên.”
Alphonso nhắm mắt tưởng tượng rồi khẽ gật đầu, những vết rạn tràn ra khắp cơ thể.
Phạm Nhã nói tiếp:
“Chúng ta không có sức mạnh của Vinh Quang, không có nơi nào trên thế giới của chúng ta được quy tắc tự nhiên bảo vệ, trẻ con sinh ra cũng không hề biết nói và biết viết mà phải học tập điều này rất nhiều năm.”
“Chúng ta không có diện mạo hoàn mỹ, cũng không có cơ khỏe mạnh như các người, chúng ta thường bị bệnh, bị mắc rất nhiều loại bệnh, có những loại bệnh bẩm sinh, có những loại bệnh do truyền nhiễm từ động vật, cũng có những chứng bệnh nan y không thể cứu chữa, chỉ có thể đếm từng ngày chờ chết.”
“Chúng ta bị chia cắt bởi ngôn ngữ, bởi sự khác biệt về văn hóa và chủng tộc, chúng ta thường xuyên xảy ra mâu thuẫn và phải trải qua chiến tranh nhưng chúng ta vẫn luôn tìm cách để có thể thấu hiểu lẫn nhau, tha thứ cho nhau, chấp nhận và chung sống cùng nhau.”
Những vết rạn trên người Alphonso sáng lên, tên người sói nói: “Một thế giới thật đặc biệt, các người cũng là những người đặc biệt.”
Rồi hắn ngước nhìn Chien the Great trên vai Gundam Exia:
“Ngươi nên học cách tôn trọng kẻ thù của mình, cũng là tôn trọng phẩm giá của chính ngươi. Ở đây không ai chửi rủa kẻ thù của mình như ngươi cả.”
Người của Alphonso bị che kín bởi những vết rạn đang phát ra ánh sáng trắng, ánh sáng chói mắt bao trùm cả người của hắn.
“Tạm biệt, hẹn gặp lại.”
Alphonso nói câu sau cùng rồi nổ tung.
...
Đội thám hiểm quyết định rời khỏi thế giới nhân tạo, ra khu vực bên ngoài để chuẩn bị dịch chuyển trở về, đồng thời cũng chia chác chiến lợi phẩm và bán cho thương lái lấy tiền.
Trận chiến với đội thám hiểm của Alphonso là trận chiến đấu quyết tử đầu tiên của bọn họ với dân bản địa MU Continel, các Walker giành được chiến thắng hết sức thuyết phục nhưng họ cũng chịu những tổn thất khá lớn.
Bầy sinh vật bóng tối ký giao ước với Anubis chết sạch, người phụ nữ Ai Cập này hiện giờ đã mất hết sức chiến đấu, hơn nữa khi bầy sinh vật bóng tối của cô ta chết đi, bản thân cô ta cũng bị ảnh hưởng bởi dòng Mana của cô có mối liên kết với chúng, cái chết của bốn con trăn đen và hai con sư tử khiến Anubis bị thương khá nặng.
Gundam Exia ngoài vết móp ở chân do Tận Thế Hắc Mã đạp trúng, còn trầy trụa đến tả tơi, một số bộ phận còn bị gọt rớt xuống đất, trên cơ thể kim loại còn có những lỗ thủng tạo ra bởi những mũi tên ánh sáng của người cung thủ.
Shen Long cũng bị thương khi chiến đấu, giáp cũng rạn nứt và bị vỡ ở một số chỗ, Chien the Great nhìn bề ngoài thì bình thường nhưng bên trong thì gần như bị cạn kiệt Mana, đến mức không thể bay được mà phải ngồi trên vai Gundam Exia.
Phạm Nhã là thảm nhất, bị trọng thương, Mana tiêu hao sạch sẽ, quyền trượng gãy lưỡi trông như cây gậy bóng chày, áo choàng rách như xơ mướp, bộ giáp đen vỡ tung tóe không thấy còn chỗ nào lành lặn, giáp tay biến mất, mũ giáp cũng hỏng hoàn toàn.
Chỉ có Tận Thế Hắc Mã, không những không có một vết xước mà còn tỏ ra rất là hưng phấn, không thấy có tí mệt mỏi nào.
Các Walker đến từ Địa Cầu bao gồm cả Phạm Nhã đều tỏ ra khá trầm lặng, phần vì mệt mỏi, phần vì đây là đầu tiên mà họ giết người.
Alphonso không hiểu vì sao họ lại xảo quyệt và phối hợp tốt như vậy, đơn giản bởi vì những người ở đây là các Walker được sàng chọn ra trong mười ngàn người Địa Cầu, là thành phần tinh hoa nhất trong những người xuyên không.
Dưới điều kiện mù thông tin về Vinh Quang, lại còn mù ngôn ngữ, họ vẫn có thể bằng cách của mình để đạp bước lên con đường Vinh Quang.
Không phải tự nhiên mà họ có thể chiến thắng, họ hoàn toàn dựa vào sự thông minh của mình cùng với tư duy chiến thuật để hạ sát những người bản địa.
Thế nhưng dù tố chất có tốt cách mấy, tinh thần vững vàng thế nào đi nữa, họ cũng còn trẻ và đây là lần đầu họ giết người.
Giết người, chỉ có hai chữ nhưng nặng như núi, hàm nghĩa của điều này khiến họ, những người đến từ xã hội hiện đại, sống trong thế giới pháp trị cảm thấy rất mâu thuẫn.
Kể cả kẻ ương bướng, ngang ngạnh như Chien the Great cũng ngồi một chỗ im lặng, nghĩ về những điều mà Alphonso nói với gã, tuy họ là kẻ thù nhưng tên này cảm thấy Alphonso là một người có phẩm giá.
Tuy hắn cũng bỏ chạy nhưng đó là một lựa chọn chiến thuật do tình huống bắt buộc chứ không phải là hắn sợ hãi đến mức phải bỏ chạy. Ngược lại, khi thấy không có cơ hội thoát thân, Alphonso rất dứt khoát, rũ bỏ thể xác của mình, nhập làm một với sinh vật bóng tối và quyết tử với Shaka de Virgo.
Kể cả khi hắn chết đi, hắn không oán trách điều gì cả, càng chẳng hề chửi bới một ai, chỉ có Chien the Great là dùng lời lẽ châm chọc, khiêu khích hắn.
Chien the Great nghĩ mãi mà không hiểu được, tại sao kẻ như vậy và một người lúc nào cũng có vẻ lạnh lùng nhưng thực chất lại rất điềm đạm là Shaka de Virgo lại có mâu thuẫn lớn đến mức, gặp nhau lần đầu là đã sống mái với nhau?
Bên nào đúng, bên nào sai, cái gì là đúng, thế nào là sai?
Chien the Great không rõ, không phải mình hắn. Những người khác cũng như vậy.
Shen Long là kẻ giết nhiều người nhất, một mình hắn ta, dưới sự hỗ trợ của As00071647 và Chien the Great kết liễu gần toàn bộ đội hình bên kia, trong trận chiến này, biểu hiện của hắn rất hoàn hảo, lạnh lùng, tàn nhẫn và cực kỳ tỉnh táo.
Lúc này, người kỵ sĩ rồng đến từ Trung Quốc tuy tỏ ra bình thản nhưng mắt hắn không giấu nổi vẻ hoảng hốt.
Margaret Martha nhận ra điều này, bà nhìn quanh rồi nói: “Các cậu chiến đấu khá lắm.”
“Hơn nữa, Shaka de Virgo còn chưa sử dụng kỹ năng của chúa tể, nếu cậu ta triệu hồi thành viên ngay lúc đó thì có thể tránh được mũi tên kia mà không cần phải hy sinh một con trăn đen, đồng thời các cậu có thể đánh bất ngờ Alphonso, sau đó quay sang tiêu diệt những người còn lại.”
Phạm Nhã nói: “Alphonso không cho tôi cơ hội đó đâu, anh ta tấn công rất rát, tôi chỉ cần phân tâm là sẽ chết.”
“Đó là do cậu còn thiếu kinh nghiệm.” Margaret Martha cười nói: “Một đội thám hiểm có một vị chúa tể, khả năng cơ động sẽ được đề cao, chiến thuật cũng có thể thay đổi rất linh hoạt.”
Phạm Nhã gật đầu.
Margaret Martha bay bên cạnh Phạm Nhã, bà ta cảm giác y sẽ có điều muốn hỏi thế nhưng khi kết thúc trận đấu, người chúa tể trẻ này chỉ nói cảm ơn với bà rồi đưa lại chiếc nhẫn của Leonidovich Hopner cho bà ta, ngoài ra không hỏi gì cả.
“Cậu không thắc mắc điều gì sao?” Margaret Martha hỏi.
Phạm Nhã lắc đầu: “Ngài Leonidovich Hopner sẽ nói với tôi khi ngài ấy muốn.”
Lúc này, giọng của As00071647 truyền từ trong loa của Gundam Exia: “Sắp ra ngoài rồi, chúng ta đi bộ thôi.”
Đoạn, cô ta ôm Anubis bay ra khỏi buồng lái, Shen Long cũng bay lên ôm Chien the Great đáp xuống đất, một vòng ánh sáng màu hồng được As00071647 gọi ra, Gundam Exia bước vào trong đó rồi biến mất.
Chien the Great tò mò: “Miharu, cô đưa nó trở về thế giới Anime Gundam 00 à?”
As00071647 gật đầu.
Tên này lại hỏi: “Nó bị hỏng nhiều chỗ như vậy, bên kia, ừm, chủ nhân của nó trong bộ Anime, Setsuna F Seiei sẽ phản ứng thế nào?”
As00071647 nói: “Sẽ tức điên lên chứ còn thế nào, anh có xem qua bộ Anime này rồi, cũng biết anh ta yêu quý Exia như người yêu của mình còn gì. Nhưng không sao, về nhà tôi sẽ triệu hồi anh ta ra rồi khóc lóc xin lỗi thôi...”
Chien the Great cảm thấy việc này rất là hoang đường, mấy người khác cũng thấy vậy.
Shen Long đột nhiên hỏi: “Cô có triệu hồi được Superman hay... Thanos không?”
As00071647 lắc đầu: “Không thể, bọn họ là sinh vật, hơn nữa cũng rất mạnh mẽ, tôi không đủ sức để triệu hồi. Triệu hồi sinh vật cũng khác với máy móc như Gundam Exia, thời gian tồn tại ở đây không được lâu.”
Shen Long thở phào nhẹ nhõm.
Đoàn thám hiểm đi bộ tới phần rìa của thế giới nhân tạo, Phạm Nhã thu hồi toàn bị trang bị vào trong động mạch chủ của trái tim, Tận Thế Hắc Mã hóa thành mặt đề đay treo dưới dây chuyền, y cởi trần, đeo lên mặt nạ vàng nửa mặt nói với mọi người: “Mọi người cũng biết mặt tôi rồi, nhớ giữ bí mật cho tôi.”
Shen Long, Chien the Great, As00071647 và Anubis gật đầu.
...
Khu vực lồng khí bên ngoài rìa thế giới nhân tạo có một kiến trúc lớn, đây là nơi mà những người thương nhân đến từ khắp nơi thu mua chiến lợi phẩm được các nhà thám hiểm mang ra ngoài.
Ở MU Continel, vàng cũng là một kim loại quý có giá trị thanh toán rất cao, tuy không phổ biến bằng tiền Zen nhưng các thương nhân thường cũng chuẩn bị sẵn một lượng vàng lớn phòng trường hợp các nhà thám hiểm cần.
Đội thám hiểm Địa Cầu do Phạm Nhã dẫn dắt bán hết chiến lợi phẩm, kể cả các loại vũ khí khác nhau trong rương kho báu, bọn họ đã có vũ khí của riêng mình nên không dùng tới những món đồ này.
Tổng cộng 600 cái răng của Bahamut, 5 viên Ngọc Ước Nguyện, 3 viên Ngọc Linh Hồn và 2 viên Ngọc Hỗn Nguyên, kèm theo một số vũ khí được bán hết bằng vàng. Dựa theo tỉ lệ 1 Ounce vàng bằng với 12.000 Zen, những món hàng này có giá 9.150.000 Zen, riêng đống ngọc đã là 8.350.000 Zen.
9.150.000 Zen, quy ra vàng thì xấp xỉ 762 Ounce, gần 24,5kg vàng ròng!
Cả đội thám hiểm quyết định chia đều với nhau, tuy đã bàn trước là chia theo nhu cầu và đóng góp nhưng trải qua quá trình chiến đấu, họ cũng hiểu đóng góp của mỗi người cho tập thể đều vô cùng lớn, Anubis còn bị thiệt hại toàn bộ lũ sinh vật bóng tối của mình, mất hết sức chiến đấu.
Theo đề nghị của Phạm Nhã, mọi người lại trích một phần vàng cho Anubis, cuối cùng cô ta được nhận 6,5kg vàng, bốn người còn lại bao gồm đội trưởng nhận 4,5kg vàng.
Cách giao dịch vàng ở đây cũng rất lạ, những người thương nhân có một cái máy trông như bình nước nóng lạnh, bên dưới “vòi” là một cái khay có cân, tùy theo yêu cầu của người bán mà họ sẽ “rót” khối lượng vàng lỏng nóng chảy cần thiết vào khay, vàng nguội rất nhanh, trở thành dạng thỏi rắn.
Phạm Nhã cầm thỏi vàng nặng 4,5kg trong tay, y tính toán trong đầu một chút theo tỉ giá hiện tại.
6 tỉ đồng!
Chúa tể trẻ thở dài, đã dần có sức miễn dịch với đồng tiền.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.