Chương 75: FTW, quá tuyệt vời!
Long Thất
04/03/2023
Pro nhanh chóng phát hiện ra việc FTW đổi đường.
Theo lý thuyết thì ma chiến của Pro nên đi theo clpse, tiếp tục PK.
Kim Sung Hyun: “Không cần đổi”
Tuyển thủ đường trên của Pro, UU nói: “Tôi có thể kèm Close mà”
Hắn là một ma chiến thế mà bị Lục Phong một mình giết chết, trong lòng rất khó chịu
Kim Sung Hyun: “Close để tôi, cậu xử lý thợ săn mưa của FTW đi”
Chỉ là một trận đấu tập, hơn nữa cũng không có Lee Heran khiến Kim Sung Hyun tâm trạng khó chịu, UU nói: “Được”
Cho nên Kim Sung Hyun vẫn ở đường dưới, đối đầu với thần chiến của Close.
Thần chiến vs quỷ săn, tạo thành khung cảnh tương phản
Toàn thân thần chiến được bao bọc bởi ánh sáng, sau lưng có sáu cánh, trong tay cầm kiếm, như một vị thần bảo vệ cả đội oai phong lẫm liệt.
Hình thái quỷ của quỷ săn là một bóng đen mờ ảo tà ám, vuốt quỷ màu đỏ tươi, như lệ quỷ bò lên từ địa ngục.
Quyết đấu giữa chiến đội thần thánh, tiết mục khán giả yêu thích nhất.
Nhất là khi tướng hai bên tạo sự tương phản như vậy
[Thật ra thì thần chiến không thể một mình đấu với quỷ săn]
[Quỷ săn rất linh hoạt, thần chiến không đuổi kịp đâu]
[Fan Close tỉnh chưa, đây là 5v5, trong đấu đừng toàn solo như thế]
Đúng vậy, đây là trận chiến đoàn đội, có thể 2v1 tại sao phải 1v1.
Close đến đường dưới, sau khi chạm mặt với Kim Sung Hyun, Vệ Kiêu đã ẩn thân núp trong bụi cỏ.
Kim Sung Hyun luôn chú ý đến bản đồ, nghe thấy phụ trợ bên mình nói: “Trong rừng không có ai, khả năng lớn Quiet ở đường dưới”
Không cần nói Kim Sung Hyun cũng biết, bụi cỏ bên trái anh nhìn có vẻ vô hại nhưng nhắm mắt cũng đoán được có một tên tặc ngồi xổm ở đó.
Có nên dùng kĩ năng lôi ẩn tặc ra không?
Kim Sung Hyun không dám, Close như hồ rình mồi, nếu anh ra tay, thần chiến chắc chắn sẽ bổ kiếm lên người anh.
Trốn trong tháp thì sao?
Như thế sẽ hao binh.
——Không cần anh dẫn lính, tự em sẽ không làm sót quân nào.
Kim Sung Hyun nhớ tới lời hứa với Lee Heran, lồng ngực quặn thắt.
Mẹ nó!
Đi rừng Park Guiji của Pro hô lên: “Đừng đi ra ngoài!”
Quỷ săn đã dùng quỷ ảnh, anh mặc kệ ẩn tặc trong bụi cỏ, ném kỹ năng khống chế lên người thần chiến, quay lại hình thái người, nhanh chóng dọn lính, chuyển sang hình thái quỷ và trở về trong tháp…
Thần chiến phản ứng nhanh hơn anh nghĩ, dù kĩ năng khống chế ném trúng nhưng thần chiến đã kịp dùng giáp miễn khống, thời gian khống chế rút ngắn, sáu cái cánh giương lên, thánh kiếm được bọc bởi ánh sáng bổ về phía Kim Sung Hyun.
Kim Sung Hyun thót tim, đúng là Close, khả năng phản ứng quá xuất sắc!
Nhưng…
Kim Sung Hyun gồng mình đỡ được một đao, chuyển sang tấn công Vệ Kiêu trong bụi.
Vệ Kiêu ngu người luôn: “Đêt!”
Kim Sung Hyun đã sớm phát hiện ra cậu, thế mà còn dám chạy ra dọn lính chứ, xem thường cậu đấy à!
Thật ra Kim Sung Hyun có vốn liếng để xem thường cậu.
Anh chuẩn xác khống chế ẩn tặc, khiến Vệ Kiêu không thể động đậy, sử dụng quỷ ảnh quay về tháp.
Trong tháp có chốt hồi sinh, Kim Sung Hyun quay về hình thái người, máu vốn còn nửa thanh bây giờ tăng lên hai phần ba.
Bình luận viên khen: “Không hổ là xạ thủ đệ nhất Vinh Quang, cực kì cố chấp với binh lính”
“Làm chủ lực cần phải tính toán chi li như vậy đó, mất một binh lính là mất tiền, ảnh hưởng đến trận đấu”
“Không bỏ lỡ mất binh lính nào là lý tưởng mà tất cả tuyển thủ theo đuổi”
Bình luận viên đang tâng bốc Kim Sung Hyun, đột nhiên dừng lại: “Close…”
Chiến cuộc thay đổi trong chớp mắt, không thể lãng phí thời gian.
Kim Sung Hyun vừa lùi về trong tháp, khống chế trên người Vệ Kiêu cũng mất, Lục Phong: “Xông lên”
Vệ Kiêu: “Trúng rồi!”
Ẩn tặc full máu sử dụng quái làm bàn đạp, ném phi tiêu lên đầu Kim Sung Hyun.
Kim Sung Hyun hít một hơi.
Vệ Kiêu đã vọt vào trong tháp, kéo anh lại.
Kim Sung Hyun chửi thề.
Park Guiji: “Chờ tôi hai giây!”
Hai giây?
Quỷ săn chết tám đời rồi!
Vệ Kiêu lao vào chỉ để đỡ sát thương của tháp, cậu lợi dụng phi tiêu trên người Kim Sung Hyun nhanh ra ngoài, đồng thời thần chiến cũng vào trong tháp, trường kiếm quét ngang, hiệu ứng ánh sáng đâm tới quỷ săn thon gầy/
Hệ thống thông báo ——
FTW. Close giết Pro. Succ.
[Phối hợp tuyệt vời!]
[Ẩn tặc vào tháp rồi rút lui, thần chiến đột ngột tiến vào giết, trời đất, ai bảo thần chiến là tướng đường trên bản chất phụ trợ nữa!]
[Đại ma vương dùng gì vẫn là đại ma vương mà!]
[Không dám giấu gì, tôi thay tổ kế hoạch nghĩ xong skin quán quân cho thần chiến rồi, đọa thiên sứ, thế nào? Cánh chim màu trắng biến thành màu đen, rất hợp với Close!]
Kim Sung Hyun ngã xuống, Park Guiji cùng phụ trợ cũng đuổi tới.
Đáng tiếc…
Ẩn tặc không thấy đâu, thần chiến tự hồi đầy máu cho bản thân, về lại trong tháp.
Muốn giết thần chiến trang bị đầy đủ, trạng thái tốt ngay trong tháp bạn ư?
Trời còn chưa tối, đừng nằm mơ.
Như Nguyên Trạch nói, Kim Kiều Hoa bị chà đạp rồi.
Phụ trợ của Pro cắm quân tại đường dưới, bảo vệ Kim Sung Hyun, tiếc là Close tính toán quá tốt, mỗi lần kêu Vệ Kiêu đều đúng thời điểm.
Năng lực cá nhân của Vệ Kiêu cũng kinh người, khả năng tư duy tốt, nắm chắc thời cơ, hơn nữa còn cực kì hiểu Close.
Dẫn tới việc hai người phối hợp ăn ý, một hai giây đã giết được Kim Sung Hyun.
Pro đấu tập với L&P được được mấy năm, Nguyên Trạch rất hiểu anh.
Lee Heran không lên sân khấu, Kim Sung Hyun cần phải độc tấu, nhưng một xạ thủ muốn đấu riêng hơi khó.
Đội bình thường thì không sao, nếu gặp đội nào có đi rừng và đường trên mạnh thì rất dễ bị nhắm vào.
Giống như Nguyên Trạch và Gary của L&P đã làm nhục Kiều Hoa không biết bao nhiêu lần.
Tuy tổ đội Close và Quiet mới thành lập, nhưng tiềm lực có khi còn hơn cả Nguyên Trạch và Gary, Kiều Hoa làm sao chịu nổi.
Cứ thế này…. Pro sẽ thua sap?
Không có Lee Heran chỉ huy cả đội, Pro thê thảm như thế sao?
Không.
Một đội mạnh chân chính chưa bao giờ được tạo nên từ một người.
Khi chỉ huy không có mắt, tất nhiên lực sát thương sẽ giản, nhưng Pro không phải đội hai người, họ có thể tiến vào bán kết toàn cầu thì phải dùng đến sức năm người!
Kim Sung Hyun là chủ lực không có nghĩa những người khác đều yếu.
Hoàn toàn ngược lại, họ là tường đồng vách sắt bao quanh chủ lực.
Hệ thống thông báo ——
Pro. UU giết FTW.White!
Pro. UU giết FTW. Le!
Pro. Cui giết FTW. Silvery!
Khi Vệ Kiêu điên cuồng gank đường dưới, tuyển thủ đường trên của Pro và Park Guiji phối hợp double kill, đường giữa Cui một mình giết Ninh Triết Hàm!
Ba người họ nhập hội, Pro nhanh chóng khống chế cuộc chiến.
Dưới sân khấu
Thần Phong không chút ngạc nhiên
Thang Thần gãi gãi đầu: “Mạnh quá”
Thần Phong: “Ừ”
Họ nhìn chằm chằm cuộc chiến từ đầu đến cuối, dù là Bạch Tài, Việt Văn Nhạc hay là Ninh Triết Hàm đã làm hết sức
Thao tác không có gì sai lầm, trạng thái tốt, không có lỗi sai gì quá lớn, nhưng mà…
Đánh không lại.
Ma chiến và lực tặc của Pro tập kích bất ngờ, Bạch Tài chịu hàng tấn thương tổn, hi sinh bản thân trước cũng không bảo vệ được Việt Văn Nhạc.
Đây không phải là vị trí sai hay là thao tác sai, mà là do tướng bị khắc chế.
Tuy Vệ Kiêu chặn Kim Sung Hyun, nhưng đi rừng của đội bạn không phải là trang trí, bọn họ tất nhiên sẽ tới ép Việt Văn Nhạc.
Kiếm pháp của Cui là thích khách dưới lốt pháp sư, tóm được cơ hội có thể đánh gãy chân pháp sư băng.
Đừng nói là Ninh Triết Hàm, ngay cả Tạ Hòa của EVE nếu không có chi viện thì cũng khó sống sót.
Tình huống này không phải là lỗi của ba thằng nhóc này mà là vấn đề chung của cả đội.
Họ cần mài giũa nhiều hơn, phối hợp với nhau nhiều hơn, hiểu nhau hơn nữa.
Cái này Thần Phong hiểu, cho nên anh không hoảng hốt.
Không thể vội vàng được.
Bọn họ có đủ thời gian, nhanh chóng phát hiện vấn đề mới giải quyết kịp thời được.
Thi đấu trong nước là bước đi đầu tiên chính thức của họ!
Đường trên và đường giữa thất thủ rồi, Vệ Kiêu không thể tiếp tục canh giữ Kim Sung Hyun nữa, bắt đầu chi viện.
Kim Sung Hyun lại được giải phóng.
Close có mạnh thế nào cũng không thể giết Kim Sung Hyun trong tay Pro được.
Kim Sung Hyun không chạy lung tung, anh chỉ yên lặng phát triển, đoạt tài nguyên từ tay Close.
Từng chút, từng chút một…
Xạ thủ tính toán chi li như vậy mới là đáng sợ nhất trong hẻm núi.
Cuộc chiến bước vào giai đoạn sau.
Vệ Kiêu lo lắng: “Nếu kéo dài hơn nữa sợ không thể thắng được”
Quỷ săn bắt đầu từ bỏ hình thái quỷ, chuyên chú dùng hình thái người.
Hình thái người không linh hoạt và có kĩ năng khống chế, nhưng lại có sát thương kinh người.
Chờ đến khi Kim Sung Hyun đủ trang bị, một mũi tên của anh có thể xiên FTW như thịt.
Lục Phong: “Bỏ tháp đường dưới thôi”
Tim Vệ Kiêu lệch nhịp.
Hết cách rồi, đội trưởng có thể kham được hai người đến lúc này đã là phá kỷ lục.
Đường dưới của FTW không một bóng người, Kim Sung Hyun được giải phóng bắt đầu trận chiến chân chính.
Lối chơi của Pro quá rõ ràng.
Mọi người làm hậu thuẫn cho Kim Sung Hyun.
Họ không phải làm nền mà là bảo vệ Kim Sung Hyun như tường đồng vách sắt.
Lee Heran không có mặt không đáng sợ, chỉ cần sự ăn ý của cả đội là ổn.
Trận đấu đã được 40 phút.
FTW đã có xu hướng suy tàn.
Kim Sung Hyun hoàn toàn không dùng đến hình thái quỷ.
Thợ săn mưa của Việt Văn Nhạc bắt đầu bại lộ điểm yếu.
Giai đoạn trước thợ săn mưa rất mạnh nhưng giai đoạn sau lại khó có cơ hội phát triển nữa.
Xạ thủ có tính cơ động cao sẽ phải hy sinh tầm bắn và sát thương, công bằng cả.
Pháp sư băng sát thương cao, nhưng phụ trợ của Pro trang bị đầy đủ phòng ngự phép thuật, che chắn trước cả đội, khiến Ninh Triết Hàm phải lui về.
Đánh cũng không ăn thua, buộc phải lùi lại phía sau.
Nếu sơ sẩy, kiếm pháp của Pro còn có thể ngự kiếm bay đến hạ gục nhóc.
Khó, quá khó khăn.
FTW không có cách nào combat!
Không giết được Kim Sung Hyun, FTW hoàn toàn không có hy vọng gì cả
Mọi người đều biết sự thật này, nhưng làm sao mới đụng được Kim Sung Hyun?
Phía FTW ——
Bạch Tài độc ác nói: “Lão Vệ, tao với mày đi làm chết Kim Sung Hyun đi!”
Mẹ, tức chết rồi, cậu ta bảo vệ xạ thủ nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên thấy ngột ngạt như thế.
Đây có phải xạ thủ nữa đâu, đây thành cục cưng được cung phụng rồi!
Vệ Kiêu nghiêm túc hiếm có: “Mày đừng tách khỏi lão Việt”
Đây là điểm khó chơi nhất của Pro, nhìn có vẻ mọi người đang bảo vệ Kim Sung Hyun, nhưng thật ra đang đánh hơi điểm yếu của họ, một khi bắt được sẽ lao vào xâu xé như chó gặm xương.
Việt Văn Nhạc và Ninh Triết Hàm là hai khúc thịt ngon nhất.
Bạch Tài chỉ cần rời đi, họ lập tức lao vào giết.
Xạ thủ và pháp sư chết, FTW còn gì nữa?
Mặc dù Kim Sung Hyun chết thì thế nào?
Pro vẫn còn bốn người, dễ dàng chiến thắng.
Bạch Tài tuy hiểu nhưng trong lòng vẫn hậm hực: “Đệt, chẳng lẽ cứ nhận thua như vậy?”
Lời vừa thốt lên, cả đội im lặng.
Vệ Kiêu hay đùa cợt cũng không lên tiếng, những người khác đều có chút hoảng hốt.
Tình huống hôm nay không giống như hôm qua.
L&P ở trạng thái tốt nhất, bọn họ có chuẩn bị tâm lí.
Thắng thua thế nào đều được hết, nhưng nhận thua một Pro không có chỉ huy thì…
Lục Phong nói: “Anh lên……”
Vệ Kiêu cắt ngang: “Không được!”
Lục Phong nhìn chằm chằm vào ẩn tặc trong màn hình.
Vệ Kiêu vô cùng bình tĩnh nói: “Sát thương của thần chiến giai đoạn sau hoàn toàn không giết được Kim Sung Hyun, hơn nữa đội mình cần anh để combat, nếu anh chết lão Bạch không gánh một mình được đâu”
Quang mục máu ít, không có thần chiến chắn phía trước FTW rất khó combat/
Anh Cải lo lắng nói: “Thế phải làm sao bây giờ? Không giết được Kim Sung Hyun chúng ta còn đánh làm gì nữa”
Vệ Kiêu trầm giọng nói: “Tao lên”
Bạch Tài nhíu mày: “Mày cũng thuộc dạng da giong, với không tới Kim Sung Hyun đâu”
Vệ Kiêu nhìn tuyến binh lính và thời gian làm mới sinh vật viễn cổ, trong lòng tính toán: “Chỉ có một cơ hội thôi”
Bọn họ chỉ có một cơ hội nữa, tình huống trước mắt không cho phép Vệ Kiêu sai lầm.
Thời gian sống lại giai đoạn sau rất dài, nếu Vệ Kiêu không thể giết Kim Sung Hyun thì FTW sẽ thua.
Sinh vật viễn cổ sẽ được làm mới, tuyến binh lính chuẩn bị vào vị trí.
Lục Phong nhỏ giọng nói: “Lên đi, bọn anh sẽ kéo chân họ, em tìm cơ hội”
Vệ Kiêu gật đầu: “Vâng!”
Bạch Tài, Việt Văn Nhạc, và Ninh Triết Hàm chuẩn bị tâm lý
Trận đấu tập này nếu thua sẽ bị mất hết điểm tích lũy.
FTW hiện tại là một trong những đội đứng đầu trên bảng xếp hạng, nếu thua thì phải trả một cái giá rất lớn.
Nhưng đây không phải là đường cùng, bởi vì tập huấn thật sự nằm ở trận tranh đấu ngày cuối cùng.
Nếu thua thì vẫn còn cơ hội gỡ lại
Nếu thắng thì cũng chỉ là niềm vui nhất thời.
Chỉ là…
Không muốn thua!
Không muốn thua chút nào!
Cho dù phải trả giá thế nào, cho dù chiến thắng này không quan trọng, tại giờ khắc này họ chỉ nhớ đến tên đội.
—— FTW.
For The Win.
Vì chiến thắng!
Vệ Kiêu không phát ra một tiếng động nào, hô hấp chậm lại.
Trong đầu cậu là vô số trận đấu của Close.
Dưới tình huống này Close sẽ làm gì?
Close khi dùng ẩn tặc sẽ làm sao để đánh chết Kim Sung Hyun?
Close chắc chắn sẽ làm được.
Cậu cũng có thể!
Đã tiếp nhận vị trí đi rừng của Close rồi, cậu chắc chắn sẽ không làm hắn thất vọng!
Combat ở giai đoạn sau vô cùng kịch liệt.
Ninh Triết Hàm và Việt Văn Nhạc dùng hết sức quấy nhiễu, Bạch Tài hộ tống bên người họ, bổ sung máu và chặn đòn tấn công của đối thủ.
Close kiềm chế ma chiến và lực tặc đang háo hức muốn thử của Pro.
Hai ba phút giằng co khiến người xem không dám chớp mắt.
Tim như bị mắc trên cổ họng, chờ đợi kết quả chung cuộc.
Lục Phong: “Cơ hội”
Hắn vừa nói Vệ Kiêu đã di chuyển.
Thời cơ lướt qua rất nhanh, cậu không thể làm lãng phí cơ hội mà đồng đội mình tranh thủ được.
Phụ trợ của Pro ném kĩ năng khống chế ra, ma chiến dồn hết sát thương lên người Lục Phong, lực tặc tiến lên phía trước, bên cạnh Kim Sung Hyun chỉ còn một kiếm pháp.
Vệ Kiêu ẩn thân, cả người run rẩy, chỉ có ngón tay là vẫn ổn định.
Không thể sai lầm, không thể bại lộ, không thể để Kim Sung Hyun phát hiện.
Kim Sung Hyun: “Ẩn tặc!”
Anh không thấy gì, nhưng anh cảm giác được.
Trực giác nói cho anh biết, thằng nhóc thúi kia muốn đâm chết anh.
Bọn họ hành động còn nhanh hơn lời nói ra, kiếm pháp của Pro che phía trước, không do dự bật chiêu cuối, vô số thanh kiếm ánh sáng phóng ra, tạo thành một bức tường bằng kiếm.
Không thể bị trúng chiêu, kiếm pháp ở giai đoạn sau sát thương gây ra rất lớn, chỉ cần trúng bốn năm kiếm là Vệ Kiêu chầu trời.
Nếu trốn tránh tức là phải tránh xa Kim Sung Hyun.
Park Guiji cũng chạy lại, thời gian làm lạnh kĩ năng khống chế của phụ trợ của Pro cũng kết thúc.
Tim cậu đập thình thịch, da gà nổi khắp cánh tay.
Vệ Kiêu cảm nhận được sự bình tĩnh chưa từng có.
Tai cậu không còn nghe gì nữa, mọi suy nghĩ trong đầu cũng tiêu tán, trước mắt cậu chỉ có quỷ săn tái nhợt gầy yếu kia.
Thanh kiếm ánh sáng có khe hở.
Bình thường rất khó để lợi dụng.
Nhưng Vệ Kiêu nhìn chằm chằm căn chuẩn thời gian của khe hở này….
Tốc độ di chuyển của cậu còn nhanh hơn chiêu thức của kiếm pháp, cậu có thể nhìn rõ vị trí di chuyển của kiếm pháp, chỉ cần đuổi kịp quỹ đạo, thanh kiếm ánh sáng sẽ có độ trễ.
Tìm được rồi.
Vệ Kiêu xông lên đầu mũi kiếm, ném phi tiêu lên người Kim Sung Hyun.
Kim Sung Hyun hoảng hốt: “Đệt!”
Vệ Kiêu cong môi, dùng hết chiêu thức lên người Kim Sung Hyun, chỉ một giây thôi máu của anh đã thấy đáy.
Kim Sung Hyun: “Tôi có giáp hồi sinh, giết ẩn tặc trước!”
Vệ Kiêu ngã xuống cùng lúc với anh.
Nhưng nếu Kim Sung Hyun có giáp hồi sinh thì Vệ Kiêu cũng có!
Khi được hồi sinh, Vệ Kiêu bật giáp vô địch, chống được một đợt sát thương sau đó, lao về phía Kim Sung Hyun.
Kim Sung Hyun không thể kém hơn cậu, bật giáp vô địch lên, chặn một đòn trí mạng, kịp thời chuyển sang hình thái quỷ, định chạy trốn.
Vệ Kiêu khẽ cười một tiếng: “Trúng kế rồi”
Kim Sung Hyun không thể nghe được lời Vệ Kiêu nói, dù không biết thằng nhóc này nói gì nhưng khi nhìn vào ẩn tặc trên màn hình, anh láng máng nghe được…
Thần chiến từ trên trời lao xuống, đâm trúng quỷ ảnh.
Ánh sáng thần thánh đánh tan yêu ma quỷ quái, quỷ ảnh bị thần chiến đánh thành từng đợt khói đen.
Hệ thống thông báo——
FTW. Close giết Pro. Succe!
Kim Sung Hyun đã chết!
Liều mạng trốn tránh sự ám sát của ẩn tặc, cuối cùng lại chết dưới kiếm của thần chiến.
[Đệt!]
[Ngầu quá má ôi!]
[Ôi trời, mọi người có thấy khuôn mặt của Quiet lúc nãy không]
[Tôi thấy rồi, đẹp trai quá, trong mắt anh giai có ngôi sao kìa!]
[Khi Kim Sung Hyun hóa thành quỷ chạy trốn, Quiet cười đó]
[Nụ cười đẹp quá, khi nào có video vậy, bà đây muốn xem lại một trăm lần!]
[Ngầu, FTW quá ngầu!]
Kim Sung Hyun chết, Vệ Kiêu cũng ngã xuống đất.
Nhưng khí thế của FTW đại thắng!
Việt Văn Nhạc dẫm lên hạt mưa bay qua, mưa tên ào ào rơi xuống, kiếm pháp không còn kĩ năng về nhà.
Ninh Triết Hàm phát huy khả năng khống chế hoàn mỹ của mình, đóng băng ba người cùng một lúc
Thần chiến đảo kiếm quá, ba người mất nửa máu.
Hệ thống thông báo ——
FTW. Le giết Pro. UU
FTW. Le giết Pro. Cui
FTW. Le giết……
FTW. Le Quadra kill!
Đợt combat cuối cùng, Việt Văn Nhạc dùng thợ săn mưa giết bốn người liên tiếp.
Pro chết sạch.
FTW chiến thắng.
Toàn bộ hội trường vang lên âm thanh cổ vũ cho trận đấu đặc sắc này.
Thần Phong luôn bình tĩnh bây giờ cũng kích động nắm đùi Thang Thần, giọng run run nói: “Thắng, họ thắng rồi!”
Thang Thần: “Úi đau đau, thắng, thắng” Chân tui QAQ!
Bình luận loạn cào cào.
Tất cả đều là —— FTW quá ngầu!
Giống như khi FTW thi đấu lần đầu tiên ba năm trước, fan không chỉ bình luần Close ngầu lòi, mà là đổi thành FTW quá ngầu
Tuy rằng họ thắng một Pro không hoàn chỉnh.
Tuy rằng đây chỉ là một trận chiến không quan trọng.
Nhưng năm người họ đã đồng lòng hợp lực bộc phát tài năng chói lóa, đốt sáng lên hi vọng trong lòng vô số fan ở khu thi đấu trong nước.
Khát vọng quán quân, khát vọng thắng lợi!
FTW, quá ngầu!
Kết thức thi đấu, hai bên bắt tay nhau.
Kim Sung Hyun nắm chặt lấy tay Vệ Kiêu: “Giỏi lắm” Hai từ này anh nghiến răng nghiến lợi thốt ra.
Vệ Kiêu mặt tươi cười: “Mười ngày sau, chờ một Kim Sung Hyun chân chính”
Kim Sung Hyun sửng sốt, trong mắt mang theo ý cười: “Nhóc thúi”
Bọn họ buông lỏng tay, Kim Sung Hyun nhìn về phía Lục Phong: “Hẹn gặp lại”
Lục Phong bình tĩnh, mắt lóe lên ánh sáng: “Hẹn gặp lại”
Từng ở trong chiến đội thần thánh, từng là đồng đội, từng kề vai chiến đấu, bây giờ là đối thủ!
Hẹn gặp lại
Lần sau tôi sẽ thắng.
Hẹn gặp lại
Lần sau tôi sẽ không thua
Bọn họ không còn là đồng đội nữa, bọn họ là đối thủ xửng tầm của nhau!
Dưới sân khấu
Nguyên Trạch mỉm cười: “Đẹp lắm”
Vệ Kiêu che trước người Lục Phong, nhướng mày: “Chắc chắn là đẹp hơn thần chiến của anh nhiều”
Nguyên Trạch ảm chỉ: “Tôi đang nói về….”
Lục Phong túm đứa nhỏ, ấn cậu ngồi xuống, ngăn cách hai người
Nguyên Trạch: “…..”
Vệ Kiêu thăm dò: “Anh khỏi phải nói, đội trưởng của tôi chơi cái gì cũng đẹp hơn anh nhiều!”
Lục Phong ngăn tầm mắt cậu: “Không phải em nói muốn đi toilet à?”
Vệ Kiêu: “À đúng rồi”
Cậu đứng dậy, ra ngoài đi toilet
Nguyên Trạch cảm thán: “Bảo vệ nhóc đấy đến mức này cơ à?”
Lục Phong không nhìn anh: “Anh không hiểu đâu”
Nguyên Trạch: “???”
Lục Phong cong môi: “Bên cạnh làm gì có ai tốt như vậy, tất nhiên là không hiểu vì sao tôi phải bảo vệ em ấy như vậy”
Nguyên Trạch: “……………” Đệt!
Một Vệ Kiêu dẫn đầu hi sinh trong trận thi đấu vừa rồi.
Màn hình vừa tắt, miệng bắt đầu hoạt động hăng hái.
Sát thủ lạnh lùng vừa nãy biến mắt không còn tăm hơi, thay vào đó là vua cợt nhả của FTW: “Các anh em nhanh lên, tôi sắp nhịn hết nổi rồi!”
Bạch Tài: “………..”
Vệ Kiêu: “Tránh tránh tránh, lão Việt mau chạy đi, ông đây muốn đi WC!”
Việt Văn Nhạc suýt nữa chết trên sân khấu!
Chỉ trời mới biết lão Việt lấy được Quadra kill không vui chút nào, thậm chí còn thấy lạnh gáy, như thể trên đầu treo thánh kiếm của thần chiến vậy!
Thi đấu xong, Vệ Kiêu chầm chậm đi giải quyết vấn đề sinh lý
Cậu vừa vào buồng vệ sinh một lúc, bên ngoài nghe thấy âm thanh đối thoại.
Là giọng của Kim Sung Hyun, tiếng hàn
Tiếng anh của Vệ Kiêu không tồi, tiếng hàn cũng vậy, nhưng chỉ ở mức như mấy em gái gọi oppa thôi, còn lại không hiểu.
Ban tổ chức thi đấu có chuẩn bị tai nghe phiên dịch cho mọi người.
Nhưng độ chính xác kém muốn chết, không phải là bất đắc dĩ thì mọi người không mang.
Vệ Kiêu đi vệ sinh thì mang cái đó vào làm gì, cho dù có mang theo thì cũng không nên nghe, tránh cho bị nghe trộm
Cho nên cậu hoàn toàn không hiểu hai người bên ngoài đang nói gì
Chỉ biết là một người là Kim Sung Hyun người còn lại là Lee Heran.
Vệ Kiêu muốn đi ra, lại nghe thấy Kim Sung Hyun cao giọng, giống như đang tức giận
“…” Ngại quá.
Cậu và đội trưởng mới hành hạ Kim Kiều Hoa xong, bây giờ lại bắt gặp người ta cãi nhau.
Ừm…
Vệ Kiêu chỉ có thể ngồi chờ.
Tuy không biết hai người kia khắc khẩu vì chuyện gì, nhưng tình huống của Kim Sung Hyun và Lee Heran, Vệ Kiêu có biết một chút.
Năm đó Kim Sung Hyun bị bán cho FTW hình như là vì Lee Heran.
Cụ thể thế nào không rõ lắm, chỉ biết Kim Sung Hyun nổi lên ở FTW xong, khi về nước việc đầu tiên là tìm Lee Heran.
Nhưng khi đó….
Lee Heran đã muốn nghỉ hưu.
Xạ thủ là nghề nghiệp hư hại thân thể nhất.
Đi giết lính nghe có vẻ dễ dàng nhưng không phải.
Tay phải không ngừng nhấp vào chuột, máy móc còn mắc lỗi, nói gì con người.
Lee Heran đánh liên tục một mùa giải đã không ổn, người từng là xạ thủ đệ nhất bắt đầu xuống dốc.
Kim Sung Hyun tìm được hắn, liều mạng kéo hắn tới, dẫn hắn vào Pro.
Từ đó Lee Heran thành phụ trợ, Kim Sung Hyun thành xạ thủ.
Nghe nói khi hai người mới ra mắt, Lee Heran là xạ thủ còn Kim Sung Hyun là pháp sư đường giữa.
Tổ hợp hai người họ sát thương cao, thành tích cả đội rất tốt.
Sau khi Kim Sung Hyun đến Trung Quốc thì trở thành xạ thủ.
Lee Heran lại thành phụ trợ
Vòng đi vòng lại, khó khăn lắm mới tạo thành Pro, lại gặp phải chấn thương.
Lee Heran có thể cố gắng thêm bao lâu nữa.
Có đến được khi họ lấy được quán quân thế giới không
Vệ Kiêu hoảng hốt.
Bỗng nhiên trong đầu nghĩ đến ý niệm ngớ ngẩn…
Nếu đội trưởng cũng giống như Lee Heran…. Cậu phải làm sao?
Không từ ngữ nào có thể miêu tả nỗi sợ trong lòng Vệ Kiêu, chóp mũi cậu chua xót, hốc mắt đỏ lên
Không dám nghĩ đến
Hoàn toàn không dám nghĩ đến.
Vệ Kiêu nắm chặt tay, nỗ lực đè nén nỗi đau sắp lan ra từ trái tim.
Theo lý thuyết thì ma chiến của Pro nên đi theo clpse, tiếp tục PK.
Kim Sung Hyun: “Không cần đổi”
Tuyển thủ đường trên của Pro, UU nói: “Tôi có thể kèm Close mà”
Hắn là một ma chiến thế mà bị Lục Phong một mình giết chết, trong lòng rất khó chịu
Kim Sung Hyun: “Close để tôi, cậu xử lý thợ săn mưa của FTW đi”
Chỉ là một trận đấu tập, hơn nữa cũng không có Lee Heran khiến Kim Sung Hyun tâm trạng khó chịu, UU nói: “Được”
Cho nên Kim Sung Hyun vẫn ở đường dưới, đối đầu với thần chiến của Close.
Thần chiến vs quỷ săn, tạo thành khung cảnh tương phản
Toàn thân thần chiến được bao bọc bởi ánh sáng, sau lưng có sáu cánh, trong tay cầm kiếm, như một vị thần bảo vệ cả đội oai phong lẫm liệt.
Hình thái quỷ của quỷ săn là một bóng đen mờ ảo tà ám, vuốt quỷ màu đỏ tươi, như lệ quỷ bò lên từ địa ngục.
Quyết đấu giữa chiến đội thần thánh, tiết mục khán giả yêu thích nhất.
Nhất là khi tướng hai bên tạo sự tương phản như vậy
[Thật ra thì thần chiến không thể một mình đấu với quỷ săn]
[Quỷ săn rất linh hoạt, thần chiến không đuổi kịp đâu]
[Fan Close tỉnh chưa, đây là 5v5, trong đấu đừng toàn solo như thế]
Đúng vậy, đây là trận chiến đoàn đội, có thể 2v1 tại sao phải 1v1.
Close đến đường dưới, sau khi chạm mặt với Kim Sung Hyun, Vệ Kiêu đã ẩn thân núp trong bụi cỏ.
Kim Sung Hyun luôn chú ý đến bản đồ, nghe thấy phụ trợ bên mình nói: “Trong rừng không có ai, khả năng lớn Quiet ở đường dưới”
Không cần nói Kim Sung Hyun cũng biết, bụi cỏ bên trái anh nhìn có vẻ vô hại nhưng nhắm mắt cũng đoán được có một tên tặc ngồi xổm ở đó.
Có nên dùng kĩ năng lôi ẩn tặc ra không?
Kim Sung Hyun không dám, Close như hồ rình mồi, nếu anh ra tay, thần chiến chắc chắn sẽ bổ kiếm lên người anh.
Trốn trong tháp thì sao?
Như thế sẽ hao binh.
——Không cần anh dẫn lính, tự em sẽ không làm sót quân nào.
Kim Sung Hyun nhớ tới lời hứa với Lee Heran, lồng ngực quặn thắt.
Mẹ nó!
Đi rừng Park Guiji của Pro hô lên: “Đừng đi ra ngoài!”
Quỷ săn đã dùng quỷ ảnh, anh mặc kệ ẩn tặc trong bụi cỏ, ném kỹ năng khống chế lên người thần chiến, quay lại hình thái người, nhanh chóng dọn lính, chuyển sang hình thái quỷ và trở về trong tháp…
Thần chiến phản ứng nhanh hơn anh nghĩ, dù kĩ năng khống chế ném trúng nhưng thần chiến đã kịp dùng giáp miễn khống, thời gian khống chế rút ngắn, sáu cái cánh giương lên, thánh kiếm được bọc bởi ánh sáng bổ về phía Kim Sung Hyun.
Kim Sung Hyun thót tim, đúng là Close, khả năng phản ứng quá xuất sắc!
Nhưng…
Kim Sung Hyun gồng mình đỡ được một đao, chuyển sang tấn công Vệ Kiêu trong bụi.
Vệ Kiêu ngu người luôn: “Đêt!”
Kim Sung Hyun đã sớm phát hiện ra cậu, thế mà còn dám chạy ra dọn lính chứ, xem thường cậu đấy à!
Thật ra Kim Sung Hyun có vốn liếng để xem thường cậu.
Anh chuẩn xác khống chế ẩn tặc, khiến Vệ Kiêu không thể động đậy, sử dụng quỷ ảnh quay về tháp.
Trong tháp có chốt hồi sinh, Kim Sung Hyun quay về hình thái người, máu vốn còn nửa thanh bây giờ tăng lên hai phần ba.
Bình luận viên khen: “Không hổ là xạ thủ đệ nhất Vinh Quang, cực kì cố chấp với binh lính”
“Làm chủ lực cần phải tính toán chi li như vậy đó, mất một binh lính là mất tiền, ảnh hưởng đến trận đấu”
“Không bỏ lỡ mất binh lính nào là lý tưởng mà tất cả tuyển thủ theo đuổi”
Bình luận viên đang tâng bốc Kim Sung Hyun, đột nhiên dừng lại: “Close…”
Chiến cuộc thay đổi trong chớp mắt, không thể lãng phí thời gian.
Kim Sung Hyun vừa lùi về trong tháp, khống chế trên người Vệ Kiêu cũng mất, Lục Phong: “Xông lên”
Vệ Kiêu: “Trúng rồi!”
Ẩn tặc full máu sử dụng quái làm bàn đạp, ném phi tiêu lên đầu Kim Sung Hyun.
Kim Sung Hyun hít một hơi.
Vệ Kiêu đã vọt vào trong tháp, kéo anh lại.
Kim Sung Hyun chửi thề.
Park Guiji: “Chờ tôi hai giây!”
Hai giây?
Quỷ săn chết tám đời rồi!
Vệ Kiêu lao vào chỉ để đỡ sát thương của tháp, cậu lợi dụng phi tiêu trên người Kim Sung Hyun nhanh ra ngoài, đồng thời thần chiến cũng vào trong tháp, trường kiếm quét ngang, hiệu ứng ánh sáng đâm tới quỷ săn thon gầy/
Hệ thống thông báo ——
FTW. Close giết Pro. Succ.
[Phối hợp tuyệt vời!]
[Ẩn tặc vào tháp rồi rút lui, thần chiến đột ngột tiến vào giết, trời đất, ai bảo thần chiến là tướng đường trên bản chất phụ trợ nữa!]
[Đại ma vương dùng gì vẫn là đại ma vương mà!]
[Không dám giấu gì, tôi thay tổ kế hoạch nghĩ xong skin quán quân cho thần chiến rồi, đọa thiên sứ, thế nào? Cánh chim màu trắng biến thành màu đen, rất hợp với Close!]
Kim Sung Hyun ngã xuống, Park Guiji cùng phụ trợ cũng đuổi tới.
Đáng tiếc…
Ẩn tặc không thấy đâu, thần chiến tự hồi đầy máu cho bản thân, về lại trong tháp.
Muốn giết thần chiến trang bị đầy đủ, trạng thái tốt ngay trong tháp bạn ư?
Trời còn chưa tối, đừng nằm mơ.
Như Nguyên Trạch nói, Kim Kiều Hoa bị chà đạp rồi.
Phụ trợ của Pro cắm quân tại đường dưới, bảo vệ Kim Sung Hyun, tiếc là Close tính toán quá tốt, mỗi lần kêu Vệ Kiêu đều đúng thời điểm.
Năng lực cá nhân của Vệ Kiêu cũng kinh người, khả năng tư duy tốt, nắm chắc thời cơ, hơn nữa còn cực kì hiểu Close.
Dẫn tới việc hai người phối hợp ăn ý, một hai giây đã giết được Kim Sung Hyun.
Pro đấu tập với L&P được được mấy năm, Nguyên Trạch rất hiểu anh.
Lee Heran không lên sân khấu, Kim Sung Hyun cần phải độc tấu, nhưng một xạ thủ muốn đấu riêng hơi khó.
Đội bình thường thì không sao, nếu gặp đội nào có đi rừng và đường trên mạnh thì rất dễ bị nhắm vào.
Giống như Nguyên Trạch và Gary của L&P đã làm nhục Kiều Hoa không biết bao nhiêu lần.
Tuy tổ đội Close và Quiet mới thành lập, nhưng tiềm lực có khi còn hơn cả Nguyên Trạch và Gary, Kiều Hoa làm sao chịu nổi.
Cứ thế này…. Pro sẽ thua sap?
Không có Lee Heran chỉ huy cả đội, Pro thê thảm như thế sao?
Không.
Một đội mạnh chân chính chưa bao giờ được tạo nên từ một người.
Khi chỉ huy không có mắt, tất nhiên lực sát thương sẽ giản, nhưng Pro không phải đội hai người, họ có thể tiến vào bán kết toàn cầu thì phải dùng đến sức năm người!
Kim Sung Hyun là chủ lực không có nghĩa những người khác đều yếu.
Hoàn toàn ngược lại, họ là tường đồng vách sắt bao quanh chủ lực.
Hệ thống thông báo ——
Pro. UU giết FTW.White!
Pro. UU giết FTW. Le!
Pro. Cui giết FTW. Silvery!
Khi Vệ Kiêu điên cuồng gank đường dưới, tuyển thủ đường trên của Pro và Park Guiji phối hợp double kill, đường giữa Cui một mình giết Ninh Triết Hàm!
Ba người họ nhập hội, Pro nhanh chóng khống chế cuộc chiến.
Dưới sân khấu
Thần Phong không chút ngạc nhiên
Thang Thần gãi gãi đầu: “Mạnh quá”
Thần Phong: “Ừ”
Họ nhìn chằm chằm cuộc chiến từ đầu đến cuối, dù là Bạch Tài, Việt Văn Nhạc hay là Ninh Triết Hàm đã làm hết sức
Thao tác không có gì sai lầm, trạng thái tốt, không có lỗi sai gì quá lớn, nhưng mà…
Đánh không lại.
Ma chiến và lực tặc của Pro tập kích bất ngờ, Bạch Tài chịu hàng tấn thương tổn, hi sinh bản thân trước cũng không bảo vệ được Việt Văn Nhạc.
Đây không phải là vị trí sai hay là thao tác sai, mà là do tướng bị khắc chế.
Tuy Vệ Kiêu chặn Kim Sung Hyun, nhưng đi rừng của đội bạn không phải là trang trí, bọn họ tất nhiên sẽ tới ép Việt Văn Nhạc.
Kiếm pháp của Cui là thích khách dưới lốt pháp sư, tóm được cơ hội có thể đánh gãy chân pháp sư băng.
Đừng nói là Ninh Triết Hàm, ngay cả Tạ Hòa của EVE nếu không có chi viện thì cũng khó sống sót.
Tình huống này không phải là lỗi của ba thằng nhóc này mà là vấn đề chung của cả đội.
Họ cần mài giũa nhiều hơn, phối hợp với nhau nhiều hơn, hiểu nhau hơn nữa.
Cái này Thần Phong hiểu, cho nên anh không hoảng hốt.
Không thể vội vàng được.
Bọn họ có đủ thời gian, nhanh chóng phát hiện vấn đề mới giải quyết kịp thời được.
Thi đấu trong nước là bước đi đầu tiên chính thức của họ!
Đường trên và đường giữa thất thủ rồi, Vệ Kiêu không thể tiếp tục canh giữ Kim Sung Hyun nữa, bắt đầu chi viện.
Kim Sung Hyun lại được giải phóng.
Close có mạnh thế nào cũng không thể giết Kim Sung Hyun trong tay Pro được.
Kim Sung Hyun không chạy lung tung, anh chỉ yên lặng phát triển, đoạt tài nguyên từ tay Close.
Từng chút, từng chút một…
Xạ thủ tính toán chi li như vậy mới là đáng sợ nhất trong hẻm núi.
Cuộc chiến bước vào giai đoạn sau.
Vệ Kiêu lo lắng: “Nếu kéo dài hơn nữa sợ không thể thắng được”
Quỷ săn bắt đầu từ bỏ hình thái quỷ, chuyên chú dùng hình thái người.
Hình thái người không linh hoạt và có kĩ năng khống chế, nhưng lại có sát thương kinh người.
Chờ đến khi Kim Sung Hyun đủ trang bị, một mũi tên của anh có thể xiên FTW như thịt.
Lục Phong: “Bỏ tháp đường dưới thôi”
Tim Vệ Kiêu lệch nhịp.
Hết cách rồi, đội trưởng có thể kham được hai người đến lúc này đã là phá kỷ lục.
Đường dưới của FTW không một bóng người, Kim Sung Hyun được giải phóng bắt đầu trận chiến chân chính.
Lối chơi của Pro quá rõ ràng.
Mọi người làm hậu thuẫn cho Kim Sung Hyun.
Họ không phải làm nền mà là bảo vệ Kim Sung Hyun như tường đồng vách sắt.
Lee Heran không có mặt không đáng sợ, chỉ cần sự ăn ý của cả đội là ổn.
Trận đấu đã được 40 phút.
FTW đã có xu hướng suy tàn.
Kim Sung Hyun hoàn toàn không dùng đến hình thái quỷ.
Thợ săn mưa của Việt Văn Nhạc bắt đầu bại lộ điểm yếu.
Giai đoạn trước thợ săn mưa rất mạnh nhưng giai đoạn sau lại khó có cơ hội phát triển nữa.
Xạ thủ có tính cơ động cao sẽ phải hy sinh tầm bắn và sát thương, công bằng cả.
Pháp sư băng sát thương cao, nhưng phụ trợ của Pro trang bị đầy đủ phòng ngự phép thuật, che chắn trước cả đội, khiến Ninh Triết Hàm phải lui về.
Đánh cũng không ăn thua, buộc phải lùi lại phía sau.
Nếu sơ sẩy, kiếm pháp của Pro còn có thể ngự kiếm bay đến hạ gục nhóc.
Khó, quá khó khăn.
FTW không có cách nào combat!
Không giết được Kim Sung Hyun, FTW hoàn toàn không có hy vọng gì cả
Mọi người đều biết sự thật này, nhưng làm sao mới đụng được Kim Sung Hyun?
Phía FTW ——
Bạch Tài độc ác nói: “Lão Vệ, tao với mày đi làm chết Kim Sung Hyun đi!”
Mẹ, tức chết rồi, cậu ta bảo vệ xạ thủ nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên thấy ngột ngạt như thế.
Đây có phải xạ thủ nữa đâu, đây thành cục cưng được cung phụng rồi!
Vệ Kiêu nghiêm túc hiếm có: “Mày đừng tách khỏi lão Việt”
Đây là điểm khó chơi nhất của Pro, nhìn có vẻ mọi người đang bảo vệ Kim Sung Hyun, nhưng thật ra đang đánh hơi điểm yếu của họ, một khi bắt được sẽ lao vào xâu xé như chó gặm xương.
Việt Văn Nhạc và Ninh Triết Hàm là hai khúc thịt ngon nhất.
Bạch Tài chỉ cần rời đi, họ lập tức lao vào giết.
Xạ thủ và pháp sư chết, FTW còn gì nữa?
Mặc dù Kim Sung Hyun chết thì thế nào?
Pro vẫn còn bốn người, dễ dàng chiến thắng.
Bạch Tài tuy hiểu nhưng trong lòng vẫn hậm hực: “Đệt, chẳng lẽ cứ nhận thua như vậy?”
Lời vừa thốt lên, cả đội im lặng.
Vệ Kiêu hay đùa cợt cũng không lên tiếng, những người khác đều có chút hoảng hốt.
Tình huống hôm nay không giống như hôm qua.
L&P ở trạng thái tốt nhất, bọn họ có chuẩn bị tâm lí.
Thắng thua thế nào đều được hết, nhưng nhận thua một Pro không có chỉ huy thì…
Lục Phong nói: “Anh lên……”
Vệ Kiêu cắt ngang: “Không được!”
Lục Phong nhìn chằm chằm vào ẩn tặc trong màn hình.
Vệ Kiêu vô cùng bình tĩnh nói: “Sát thương của thần chiến giai đoạn sau hoàn toàn không giết được Kim Sung Hyun, hơn nữa đội mình cần anh để combat, nếu anh chết lão Bạch không gánh một mình được đâu”
Quang mục máu ít, không có thần chiến chắn phía trước FTW rất khó combat/
Anh Cải lo lắng nói: “Thế phải làm sao bây giờ? Không giết được Kim Sung Hyun chúng ta còn đánh làm gì nữa”
Vệ Kiêu trầm giọng nói: “Tao lên”
Bạch Tài nhíu mày: “Mày cũng thuộc dạng da giong, với không tới Kim Sung Hyun đâu”
Vệ Kiêu nhìn tuyến binh lính và thời gian làm mới sinh vật viễn cổ, trong lòng tính toán: “Chỉ có một cơ hội thôi”
Bọn họ chỉ có một cơ hội nữa, tình huống trước mắt không cho phép Vệ Kiêu sai lầm.
Thời gian sống lại giai đoạn sau rất dài, nếu Vệ Kiêu không thể giết Kim Sung Hyun thì FTW sẽ thua.
Sinh vật viễn cổ sẽ được làm mới, tuyến binh lính chuẩn bị vào vị trí.
Lục Phong nhỏ giọng nói: “Lên đi, bọn anh sẽ kéo chân họ, em tìm cơ hội”
Vệ Kiêu gật đầu: “Vâng!”
Bạch Tài, Việt Văn Nhạc, và Ninh Triết Hàm chuẩn bị tâm lý
Trận đấu tập này nếu thua sẽ bị mất hết điểm tích lũy.
FTW hiện tại là một trong những đội đứng đầu trên bảng xếp hạng, nếu thua thì phải trả một cái giá rất lớn.
Nhưng đây không phải là đường cùng, bởi vì tập huấn thật sự nằm ở trận tranh đấu ngày cuối cùng.
Nếu thua thì vẫn còn cơ hội gỡ lại
Nếu thắng thì cũng chỉ là niềm vui nhất thời.
Chỉ là…
Không muốn thua!
Không muốn thua chút nào!
Cho dù phải trả giá thế nào, cho dù chiến thắng này không quan trọng, tại giờ khắc này họ chỉ nhớ đến tên đội.
—— FTW.
For The Win.
Vì chiến thắng!
Vệ Kiêu không phát ra một tiếng động nào, hô hấp chậm lại.
Trong đầu cậu là vô số trận đấu của Close.
Dưới tình huống này Close sẽ làm gì?
Close khi dùng ẩn tặc sẽ làm sao để đánh chết Kim Sung Hyun?
Close chắc chắn sẽ làm được.
Cậu cũng có thể!
Đã tiếp nhận vị trí đi rừng của Close rồi, cậu chắc chắn sẽ không làm hắn thất vọng!
Combat ở giai đoạn sau vô cùng kịch liệt.
Ninh Triết Hàm và Việt Văn Nhạc dùng hết sức quấy nhiễu, Bạch Tài hộ tống bên người họ, bổ sung máu và chặn đòn tấn công của đối thủ.
Close kiềm chế ma chiến và lực tặc đang háo hức muốn thử của Pro.
Hai ba phút giằng co khiến người xem không dám chớp mắt.
Tim như bị mắc trên cổ họng, chờ đợi kết quả chung cuộc.
Lục Phong: “Cơ hội”
Hắn vừa nói Vệ Kiêu đã di chuyển.
Thời cơ lướt qua rất nhanh, cậu không thể làm lãng phí cơ hội mà đồng đội mình tranh thủ được.
Phụ trợ của Pro ném kĩ năng khống chế ra, ma chiến dồn hết sát thương lên người Lục Phong, lực tặc tiến lên phía trước, bên cạnh Kim Sung Hyun chỉ còn một kiếm pháp.
Vệ Kiêu ẩn thân, cả người run rẩy, chỉ có ngón tay là vẫn ổn định.
Không thể sai lầm, không thể bại lộ, không thể để Kim Sung Hyun phát hiện.
Kim Sung Hyun: “Ẩn tặc!”
Anh không thấy gì, nhưng anh cảm giác được.
Trực giác nói cho anh biết, thằng nhóc thúi kia muốn đâm chết anh.
Bọn họ hành động còn nhanh hơn lời nói ra, kiếm pháp của Pro che phía trước, không do dự bật chiêu cuối, vô số thanh kiếm ánh sáng phóng ra, tạo thành một bức tường bằng kiếm.
Không thể bị trúng chiêu, kiếm pháp ở giai đoạn sau sát thương gây ra rất lớn, chỉ cần trúng bốn năm kiếm là Vệ Kiêu chầu trời.
Nếu trốn tránh tức là phải tránh xa Kim Sung Hyun.
Park Guiji cũng chạy lại, thời gian làm lạnh kĩ năng khống chế của phụ trợ của Pro cũng kết thúc.
Tim cậu đập thình thịch, da gà nổi khắp cánh tay.
Vệ Kiêu cảm nhận được sự bình tĩnh chưa từng có.
Tai cậu không còn nghe gì nữa, mọi suy nghĩ trong đầu cũng tiêu tán, trước mắt cậu chỉ có quỷ săn tái nhợt gầy yếu kia.
Thanh kiếm ánh sáng có khe hở.
Bình thường rất khó để lợi dụng.
Nhưng Vệ Kiêu nhìn chằm chằm căn chuẩn thời gian của khe hở này….
Tốc độ di chuyển của cậu còn nhanh hơn chiêu thức của kiếm pháp, cậu có thể nhìn rõ vị trí di chuyển của kiếm pháp, chỉ cần đuổi kịp quỹ đạo, thanh kiếm ánh sáng sẽ có độ trễ.
Tìm được rồi.
Vệ Kiêu xông lên đầu mũi kiếm, ném phi tiêu lên người Kim Sung Hyun.
Kim Sung Hyun hoảng hốt: “Đệt!”
Vệ Kiêu cong môi, dùng hết chiêu thức lên người Kim Sung Hyun, chỉ một giây thôi máu của anh đã thấy đáy.
Kim Sung Hyun: “Tôi có giáp hồi sinh, giết ẩn tặc trước!”
Vệ Kiêu ngã xuống cùng lúc với anh.
Nhưng nếu Kim Sung Hyun có giáp hồi sinh thì Vệ Kiêu cũng có!
Khi được hồi sinh, Vệ Kiêu bật giáp vô địch, chống được một đợt sát thương sau đó, lao về phía Kim Sung Hyun.
Kim Sung Hyun không thể kém hơn cậu, bật giáp vô địch lên, chặn một đòn trí mạng, kịp thời chuyển sang hình thái quỷ, định chạy trốn.
Vệ Kiêu khẽ cười một tiếng: “Trúng kế rồi”
Kim Sung Hyun không thể nghe được lời Vệ Kiêu nói, dù không biết thằng nhóc này nói gì nhưng khi nhìn vào ẩn tặc trên màn hình, anh láng máng nghe được…
Thần chiến từ trên trời lao xuống, đâm trúng quỷ ảnh.
Ánh sáng thần thánh đánh tan yêu ma quỷ quái, quỷ ảnh bị thần chiến đánh thành từng đợt khói đen.
Hệ thống thông báo——
FTW. Close giết Pro. Succe!
Kim Sung Hyun đã chết!
Liều mạng trốn tránh sự ám sát của ẩn tặc, cuối cùng lại chết dưới kiếm của thần chiến.
[Đệt!]
[Ngầu quá má ôi!]
[Ôi trời, mọi người có thấy khuôn mặt của Quiet lúc nãy không]
[Tôi thấy rồi, đẹp trai quá, trong mắt anh giai có ngôi sao kìa!]
[Khi Kim Sung Hyun hóa thành quỷ chạy trốn, Quiet cười đó]
[Nụ cười đẹp quá, khi nào có video vậy, bà đây muốn xem lại một trăm lần!]
[Ngầu, FTW quá ngầu!]
Kim Sung Hyun chết, Vệ Kiêu cũng ngã xuống đất.
Nhưng khí thế của FTW đại thắng!
Việt Văn Nhạc dẫm lên hạt mưa bay qua, mưa tên ào ào rơi xuống, kiếm pháp không còn kĩ năng về nhà.
Ninh Triết Hàm phát huy khả năng khống chế hoàn mỹ của mình, đóng băng ba người cùng một lúc
Thần chiến đảo kiếm quá, ba người mất nửa máu.
Hệ thống thông báo ——
FTW. Le giết Pro. UU
FTW. Le giết Pro. Cui
FTW. Le giết……
FTW. Le Quadra kill!
Đợt combat cuối cùng, Việt Văn Nhạc dùng thợ săn mưa giết bốn người liên tiếp.
Pro chết sạch.
FTW chiến thắng.
Toàn bộ hội trường vang lên âm thanh cổ vũ cho trận đấu đặc sắc này.
Thần Phong luôn bình tĩnh bây giờ cũng kích động nắm đùi Thang Thần, giọng run run nói: “Thắng, họ thắng rồi!”
Thang Thần: “Úi đau đau, thắng, thắng” Chân tui QAQ!
Bình luận loạn cào cào.
Tất cả đều là —— FTW quá ngầu!
Giống như khi FTW thi đấu lần đầu tiên ba năm trước, fan không chỉ bình luần Close ngầu lòi, mà là đổi thành FTW quá ngầu
Tuy rằng họ thắng một Pro không hoàn chỉnh.
Tuy rằng đây chỉ là một trận chiến không quan trọng.
Nhưng năm người họ đã đồng lòng hợp lực bộc phát tài năng chói lóa, đốt sáng lên hi vọng trong lòng vô số fan ở khu thi đấu trong nước.
Khát vọng quán quân, khát vọng thắng lợi!
FTW, quá ngầu!
Kết thức thi đấu, hai bên bắt tay nhau.
Kim Sung Hyun nắm chặt lấy tay Vệ Kiêu: “Giỏi lắm” Hai từ này anh nghiến răng nghiến lợi thốt ra.
Vệ Kiêu mặt tươi cười: “Mười ngày sau, chờ một Kim Sung Hyun chân chính”
Kim Sung Hyun sửng sốt, trong mắt mang theo ý cười: “Nhóc thúi”
Bọn họ buông lỏng tay, Kim Sung Hyun nhìn về phía Lục Phong: “Hẹn gặp lại”
Lục Phong bình tĩnh, mắt lóe lên ánh sáng: “Hẹn gặp lại”
Từng ở trong chiến đội thần thánh, từng là đồng đội, từng kề vai chiến đấu, bây giờ là đối thủ!
Hẹn gặp lại
Lần sau tôi sẽ thắng.
Hẹn gặp lại
Lần sau tôi sẽ không thua
Bọn họ không còn là đồng đội nữa, bọn họ là đối thủ xửng tầm của nhau!
Dưới sân khấu
Nguyên Trạch mỉm cười: “Đẹp lắm”
Vệ Kiêu che trước người Lục Phong, nhướng mày: “Chắc chắn là đẹp hơn thần chiến của anh nhiều”
Nguyên Trạch ảm chỉ: “Tôi đang nói về….”
Lục Phong túm đứa nhỏ, ấn cậu ngồi xuống, ngăn cách hai người
Nguyên Trạch: “…..”
Vệ Kiêu thăm dò: “Anh khỏi phải nói, đội trưởng của tôi chơi cái gì cũng đẹp hơn anh nhiều!”
Lục Phong ngăn tầm mắt cậu: “Không phải em nói muốn đi toilet à?”
Vệ Kiêu: “À đúng rồi”
Cậu đứng dậy, ra ngoài đi toilet
Nguyên Trạch cảm thán: “Bảo vệ nhóc đấy đến mức này cơ à?”
Lục Phong không nhìn anh: “Anh không hiểu đâu”
Nguyên Trạch: “???”
Lục Phong cong môi: “Bên cạnh làm gì có ai tốt như vậy, tất nhiên là không hiểu vì sao tôi phải bảo vệ em ấy như vậy”
Nguyên Trạch: “……………” Đệt!
Một Vệ Kiêu dẫn đầu hi sinh trong trận thi đấu vừa rồi.
Màn hình vừa tắt, miệng bắt đầu hoạt động hăng hái.
Sát thủ lạnh lùng vừa nãy biến mắt không còn tăm hơi, thay vào đó là vua cợt nhả của FTW: “Các anh em nhanh lên, tôi sắp nhịn hết nổi rồi!”
Bạch Tài: “………..”
Vệ Kiêu: “Tránh tránh tránh, lão Việt mau chạy đi, ông đây muốn đi WC!”
Việt Văn Nhạc suýt nữa chết trên sân khấu!
Chỉ trời mới biết lão Việt lấy được Quadra kill không vui chút nào, thậm chí còn thấy lạnh gáy, như thể trên đầu treo thánh kiếm của thần chiến vậy!
Thi đấu xong, Vệ Kiêu chầm chậm đi giải quyết vấn đề sinh lý
Cậu vừa vào buồng vệ sinh một lúc, bên ngoài nghe thấy âm thanh đối thoại.
Là giọng của Kim Sung Hyun, tiếng hàn
Tiếng anh của Vệ Kiêu không tồi, tiếng hàn cũng vậy, nhưng chỉ ở mức như mấy em gái gọi oppa thôi, còn lại không hiểu.
Ban tổ chức thi đấu có chuẩn bị tai nghe phiên dịch cho mọi người.
Nhưng độ chính xác kém muốn chết, không phải là bất đắc dĩ thì mọi người không mang.
Vệ Kiêu đi vệ sinh thì mang cái đó vào làm gì, cho dù có mang theo thì cũng không nên nghe, tránh cho bị nghe trộm
Cho nên cậu hoàn toàn không hiểu hai người bên ngoài đang nói gì
Chỉ biết là một người là Kim Sung Hyun người còn lại là Lee Heran.
Vệ Kiêu muốn đi ra, lại nghe thấy Kim Sung Hyun cao giọng, giống như đang tức giận
“…” Ngại quá.
Cậu và đội trưởng mới hành hạ Kim Kiều Hoa xong, bây giờ lại bắt gặp người ta cãi nhau.
Ừm…
Vệ Kiêu chỉ có thể ngồi chờ.
Tuy không biết hai người kia khắc khẩu vì chuyện gì, nhưng tình huống của Kim Sung Hyun và Lee Heran, Vệ Kiêu có biết một chút.
Năm đó Kim Sung Hyun bị bán cho FTW hình như là vì Lee Heran.
Cụ thể thế nào không rõ lắm, chỉ biết Kim Sung Hyun nổi lên ở FTW xong, khi về nước việc đầu tiên là tìm Lee Heran.
Nhưng khi đó….
Lee Heran đã muốn nghỉ hưu.
Xạ thủ là nghề nghiệp hư hại thân thể nhất.
Đi giết lính nghe có vẻ dễ dàng nhưng không phải.
Tay phải không ngừng nhấp vào chuột, máy móc còn mắc lỗi, nói gì con người.
Lee Heran đánh liên tục một mùa giải đã không ổn, người từng là xạ thủ đệ nhất bắt đầu xuống dốc.
Kim Sung Hyun tìm được hắn, liều mạng kéo hắn tới, dẫn hắn vào Pro.
Từ đó Lee Heran thành phụ trợ, Kim Sung Hyun thành xạ thủ.
Nghe nói khi hai người mới ra mắt, Lee Heran là xạ thủ còn Kim Sung Hyun là pháp sư đường giữa.
Tổ hợp hai người họ sát thương cao, thành tích cả đội rất tốt.
Sau khi Kim Sung Hyun đến Trung Quốc thì trở thành xạ thủ.
Lee Heran lại thành phụ trợ
Vòng đi vòng lại, khó khăn lắm mới tạo thành Pro, lại gặp phải chấn thương.
Lee Heran có thể cố gắng thêm bao lâu nữa.
Có đến được khi họ lấy được quán quân thế giới không
Vệ Kiêu hoảng hốt.
Bỗng nhiên trong đầu nghĩ đến ý niệm ngớ ngẩn…
Nếu đội trưởng cũng giống như Lee Heran…. Cậu phải làm sao?
Không từ ngữ nào có thể miêu tả nỗi sợ trong lòng Vệ Kiêu, chóp mũi cậu chua xót, hốc mắt đỏ lên
Không dám nghĩ đến
Hoàn toàn không dám nghĩ đến.
Vệ Kiêu nắm chặt tay, nỗ lực đè nén nỗi đau sắp lan ra từ trái tim.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.