Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Là Của Tôi!
Chương 43: Tỏ Tình Bằng.....tin Nhắn
Lê My
07/09/2015
-Đã 2 tuần trôi qua, hân không gặp bình, hân thấy thật khó chịu, giờ
hân mới biết mình yêu Bình thật rồi! nhưng yêu sao? có tác dụng gì? Hân
biết bình sẽ không yêu hân, tình cảm đơn phương này hân sẽ chôn vùi,tình cảm này mới chớm nở thôi, sẽ nhanh quên được thôi….
-Hân nè – anh bước vào, vẫn bộ mặt lạnh lùng đó
-Dạ gì vậy – hân
-Anh chuyển công tác qua Hàn, em ở đây hay về hàn luôn – anh
-Về hàn ạ - hân
-Ừ, chuẩn bị đi rồi tối nay chúng ta đi – anh
-Vâng – hân lên phòng, anh thở dài, anh thực sự nhớ cô lắm! anh cố lao vào công việc để quên đi hình bóng của cô, nhưng không hình bóng đó càng rõ nét hơn, anh cảm thấy mình thật bất lực…..
*********************************************************
SEOUL – Hàn quốc
-Hân đã về tới nơi lúc 3g sáng, đánh giấc tới giờ luôn, hân thay bộ váy rồi rảo bộ…..
-Đang đi, chân hân đột nhiên dừng lại, ai đằng kia, giống hệt như chị của cô vậy, phải chính là chị. Hân nhanh chóng chạy lại
-CHỊ - hân hét, cô quay lại thì ngạc nhiên vô cùng, hân sao lại ở đây
-Hân – cô
-Là chị rồi, chị sao lại qua đây, em nhớ chị lắm – hân mừng rỡ ôm cô, không để ý đến sắc mặt nhức của cô
-Chị sao vậy – hân buông vội cô ra
-Chị…. – cô không biết giải thích sau
-Chị có thai sao – hân ngạc nhiên
-Ừ - cô ngậm ngùi đáp
-Với ai? – hân, cô chưa trả lời thì có giọng khác chen vào:
-Trân, anh mua về rồi – bình bước lại, ngạc nhiên khi hân ở đây, hân cũng vậy, hân cười chua xót, hóa ra bình và chị cô đã là vợ chồng, chị cô còn đang mang thai nữa. Trớ trêu thật!
-Hân – bình
-Ừ, chào – hân cố cười, một nụ cười gượng gạo
-Sao em qua đây – bình
-Đi với anh Phong – hân nói, liếc xem thái độ của cô, cô nghe đến tên Phong thì run bần bật, anh qua đây làm gì chứ?
-Em với Phong qua đây làm gì – bình lo cho cô
-Anh phong chuyển công tác, còn em thì về nhà, nhà em vốn ở đây mà – hân
-Ờ - bình
-Thôi tạm biệt – hân cố bước thật nhanh, để không cho bình thấy những giọt nước mắt đang rơi, hân thấy mình như sắp ngã khụy, hân đau lắm! Hân bật cười chua xót… Yêu sao? Thứ xa xỉ
-Anh – cô lo lắng kêu
-Không sao đâu em gái – bình trấn an
-Mà hân thích anh đấy – cô cười
-Gì? – bình ngạc nhiên
-Em thấy thái độ của hân, rất buồn, nụ cừoi lại gượng gạo, bước đi cũng rất nhanh, nhưng em vô tình thấy hân khóc – cô
-Khóc sao? – bình
-Ừ, có lẽ hân hiểu lầm em với anh là vợ chồng – cô cười
-Cô ngốc đó – bình lắc đầu, cũng phì cười
**********************************************************
-Hân ngồi khóc trên giường, thì điện thoại có tin nhắn, hân mở lên xem:
-“Anh, Bình đây, chuyện của trân có lẽ em hiểu lầm rồi, anh và trân là anh em kết nghĩa, còn việc trân mang thai, xin em đừng nói với Phong, bởi vì đó là con cậu ấy” – Hân đọc thì rất ngạc nhiên, mỉm cười, bình và chị cô chỉ là anh em, và đứa con chị cô đang mang cũng là con Phong……
-“anh giải thích với tôi làm gì” – hân giả vờ không quan tâm
-“vì anh biết có người đau lòng haha”
-“đồ điên, ai đau lòng chứ”
-“em haha”
-“tên xấu xa kia, ai thèm chứ, hứ”
-“giỡn thôi, hân nè”
-“gì”
-“anh yêu em”
-“anh nói cái gì”
-“Ừ anh yêu em, rất rất yêu, làm bạn gái anh nhé”
-“không”
-“why”
-“because người ta tỏ tình tặng hoa, ở nơi lãng mạn, còn anh thì lại tỏ tình bằng........ tin nhắn, nghĩ sao em đồng ý chứ”
-“cô nương này”
-“giỡn thôi, hì em đồng ý, bởi vì em chỉ quan trọng tình yêu anh dành cho em thôi, còn những thứ đó không quan trọng”
-“em chính thức là bạn gái anh rồi đó”
-“biết rồi ba, anh mà lén phén với con nào, em giết chết anh”
-“dạ rõ ạ, thôi ngủ đi cô, ngủ ngon”
- “G9” – hân mỉm cười hạnh phúc, cuối cùng cô cũng được đền đáp, bình cũng yêu hân, hân nằm xuống để ngủ, nhưng không tài nào ngủ được, cứ lăn qua lăn lại trên giường, bình cũng vậy. Thế là cả 2 thức đến gần sáng mới ngủ được……..
-Hân nè – anh bước vào, vẫn bộ mặt lạnh lùng đó
-Dạ gì vậy – hân
-Anh chuyển công tác qua Hàn, em ở đây hay về hàn luôn – anh
-Về hàn ạ - hân
-Ừ, chuẩn bị đi rồi tối nay chúng ta đi – anh
-Vâng – hân lên phòng, anh thở dài, anh thực sự nhớ cô lắm! anh cố lao vào công việc để quên đi hình bóng của cô, nhưng không hình bóng đó càng rõ nét hơn, anh cảm thấy mình thật bất lực…..
*********************************************************
SEOUL – Hàn quốc
-Hân đã về tới nơi lúc 3g sáng, đánh giấc tới giờ luôn, hân thay bộ váy rồi rảo bộ…..
-Đang đi, chân hân đột nhiên dừng lại, ai đằng kia, giống hệt như chị của cô vậy, phải chính là chị. Hân nhanh chóng chạy lại
-CHỊ - hân hét, cô quay lại thì ngạc nhiên vô cùng, hân sao lại ở đây
-Hân – cô
-Là chị rồi, chị sao lại qua đây, em nhớ chị lắm – hân mừng rỡ ôm cô, không để ý đến sắc mặt nhức của cô
-Chị sao vậy – hân buông vội cô ra
-Chị…. – cô không biết giải thích sau
-Chị có thai sao – hân ngạc nhiên
-Ừ - cô ngậm ngùi đáp
-Với ai? – hân, cô chưa trả lời thì có giọng khác chen vào:
-Trân, anh mua về rồi – bình bước lại, ngạc nhiên khi hân ở đây, hân cũng vậy, hân cười chua xót, hóa ra bình và chị cô đã là vợ chồng, chị cô còn đang mang thai nữa. Trớ trêu thật!
-Hân – bình
-Ừ, chào – hân cố cười, một nụ cười gượng gạo
-Sao em qua đây – bình
-Đi với anh Phong – hân nói, liếc xem thái độ của cô, cô nghe đến tên Phong thì run bần bật, anh qua đây làm gì chứ?
-Em với Phong qua đây làm gì – bình lo cho cô
-Anh phong chuyển công tác, còn em thì về nhà, nhà em vốn ở đây mà – hân
-Ờ - bình
-Thôi tạm biệt – hân cố bước thật nhanh, để không cho bình thấy những giọt nước mắt đang rơi, hân thấy mình như sắp ngã khụy, hân đau lắm! Hân bật cười chua xót… Yêu sao? Thứ xa xỉ
-Anh – cô lo lắng kêu
-Không sao đâu em gái – bình trấn an
-Mà hân thích anh đấy – cô cười
-Gì? – bình ngạc nhiên
-Em thấy thái độ của hân, rất buồn, nụ cừoi lại gượng gạo, bước đi cũng rất nhanh, nhưng em vô tình thấy hân khóc – cô
-Khóc sao? – bình
-Ừ, có lẽ hân hiểu lầm em với anh là vợ chồng – cô cười
-Cô ngốc đó – bình lắc đầu, cũng phì cười
**********************************************************
-Hân ngồi khóc trên giường, thì điện thoại có tin nhắn, hân mở lên xem:
-“Anh, Bình đây, chuyện của trân có lẽ em hiểu lầm rồi, anh và trân là anh em kết nghĩa, còn việc trân mang thai, xin em đừng nói với Phong, bởi vì đó là con cậu ấy” – Hân đọc thì rất ngạc nhiên, mỉm cười, bình và chị cô chỉ là anh em, và đứa con chị cô đang mang cũng là con Phong……
-“anh giải thích với tôi làm gì” – hân giả vờ không quan tâm
-“vì anh biết có người đau lòng haha”
-“đồ điên, ai đau lòng chứ”
-“em haha”
-“tên xấu xa kia, ai thèm chứ, hứ”
-“giỡn thôi, hân nè”
-“gì”
-“anh yêu em”
-“anh nói cái gì”
-“Ừ anh yêu em, rất rất yêu, làm bạn gái anh nhé”
-“không”
-“why”
-“because người ta tỏ tình tặng hoa, ở nơi lãng mạn, còn anh thì lại tỏ tình bằng........ tin nhắn, nghĩ sao em đồng ý chứ”
-“cô nương này”
-“giỡn thôi, hì em đồng ý, bởi vì em chỉ quan trọng tình yêu anh dành cho em thôi, còn những thứ đó không quan trọng”
-“em chính thức là bạn gái anh rồi đó”
-“biết rồi ba, anh mà lén phén với con nào, em giết chết anh”
-“dạ rõ ạ, thôi ngủ đi cô, ngủ ngon”
- “G9” – hân mỉm cười hạnh phúc, cuối cùng cô cũng được đền đáp, bình cũng yêu hân, hân nằm xuống để ngủ, nhưng không tài nào ngủ được, cứ lăn qua lăn lại trên giường, bình cũng vậy. Thế là cả 2 thức đến gần sáng mới ngủ được……..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.