Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh
Chương 548
B6
26/09/2021
Cô ta phải bình tĩnh, không để Cố Tiểu Mạch thiết kế váy cho cô ta, sao có thể phá hỏng danh tiếng của nó!
Cố Lan Tâm bình tĩnh lại, “Tôi biết giữa chúng ta có ân oán, nên mới cảnh cáo cô vài câu để tránh xảy ra những chuyện không đáng có. Há chẳng phải bớt chuyện phiền phức sao?”
“Cô Lan Tâm, cô không cần nghi ngờ sự chuyên nghiệp của tôi. Nếu cô không tin tưởng, cô có thể đổi công ty khác. Tôi không ngăn” Cố Tiểu Mạch chắp tay, phục vụ một khách hàng như Cố Lan Tâm còn mệt hơn phục vụ mười vị.
Sao cô phải tự rước mệt vào thân?
Chưa kể Cố Lan Tâm có thể táo tợn trở lại lần nữa, nếu Cố Tiểu Mạch là người bị lộ chuyện lừa dối công khai và cắm sừng cho vị hôn phu của mình thì cô đã sớm chuyển đi nơi khác, im hơi lặng tiếng sống nốt phần đời còn lại.
Cố Lan Tâm kìm lại sự tức giận của mình: “Tôi đã nói những gì tôi yêu cầu…”
Cố Lan Tâm chưa kịp dứt lời thì đã bị ai đó bước vào cắt ngang.
Hứa Nhân Nhân bằng cách nào đó đã biết được địa chỉ studio của Cố Tiểu Mạch. Giờ phút này, cô ấy mặc một chiếc quần yếm cá tính, bước nhanh từ bên ngoài vào.
Vốn dĩ tưởng không có chuyện gì, nhưng ngay cả đến chất liệu cũng không được đụng hàng, vậy thì Cố Tiểu Mạch không thể không nghi ngờ Cố Lan Tâm, người phụ nữ này, đến đây để bắt lỗi.
Hứa Nhân Nhân nghe vậy không khỏi bật cười: “Chị gái này, thiết kế trang phục trung, thượng đẳng chỉ quanh quẩn có mấy chất liệu thôi. Tôi có thể hiểu được yêu cầu mong muốn sự sáng tạo và mới lạ của chị.
Nhưng yêu cầu không được giống chất liệu, chắc không ổn. Hay là chỉ mặc trang phục chất bình bình thôi, như vậy chắc sẽ không đụng ai đâu.
“Cô là ai, sao lại dám đối xử kiểu đó với tôi! Tôi đến đây để tăng thêm buôn bán cho studio này, Cố Tiểu Mạch, cô cũng đừng làm chuyện công cốc!”
Hứa Nhân Nhân lè lưỡi tinh nghịch, đứng dậy khỏi ghế sô pha: “Tên tôi là Hứa Nhân Nhân. Phần giới thiệu rườm rà quá. Cô có thể tìm kiếm trên Internet. Nhà tô Ọ ó quan hệ thân thiết mấy đời, đồng thời học thiết kế ở Ý. Cô chỉ cần biết tôi có thể chỉ ra những sai lệch trong hiểu biết của cô về ngành thời trang, nhưng cô không thể bắt bẻ tôi, thế là xong việc rồi.
Hứa Nhân Nhân rực rỡ, tràn đầy sức sống. Mà Cố Lan Tâm ở cạnh Mộ Bắc Ngật năm năm, dù chưa từng nghe anh nhắc tới, cũng thường thấy ông cụ nhà họ Mộ nhắc tới.
Nhà họ Hứa, gia tộc có khả năng cạnh tranh với nhà họ Mộ ở Kinh Đô, sau này chuyển ra ngoài, nhưng đây cũng là một gia tộc danh giá không thể coi thường.
Vẻ mặt của Cố Lan Tâm có chút kinh ngạc và bối rối. Nhìn thấy thái độ thân mật của Hứa Nhân Nhân và Cố Tiểu Mạch, nét mặt cô ta hết xanh rồi tím.
Điều cô ta không thể chịu được nhất là Cố Tiểu Mạch từng bước đi lên phía trên, nhưng cô ta lại giống như một con bọ trên mặt đất. Cho dù có sự trợ giúp của Lương Dật An mới có thể đứng dậy một chút, cô ta biết mình sẽ không thể chịu đựng được khi đứng trước mặt Cố Tiểu Mạch!
Hứa Nhân Nhân nhìn Cố Tiểu Mạch, trong mắt lóe lên vẻ khó hiểu, cô ấy giả bộ hậm hực: “Chị Tiểu Mạch, em nghĩ vị khách hàng xảo quyệt mà chị gặp rất thú vị. Em có thể tham gia thiết kế được không? Chị Tiểu Mạch, chúng ta cùng xem, ai có thể làm hài lòng vị khách khó tính này? “
“Chị Tiểu Mạch, đừng lo lắng, em chỉ cảm thấy buồn chán, ngứa tay ngứa chân, muốn so tài với chị thôi”
Cố Lan Tâm bình tĩnh lại, “Tôi biết giữa chúng ta có ân oán, nên mới cảnh cáo cô vài câu để tránh xảy ra những chuyện không đáng có. Há chẳng phải bớt chuyện phiền phức sao?”
“Cô Lan Tâm, cô không cần nghi ngờ sự chuyên nghiệp của tôi. Nếu cô không tin tưởng, cô có thể đổi công ty khác. Tôi không ngăn” Cố Tiểu Mạch chắp tay, phục vụ một khách hàng như Cố Lan Tâm còn mệt hơn phục vụ mười vị.
Sao cô phải tự rước mệt vào thân?
Chưa kể Cố Lan Tâm có thể táo tợn trở lại lần nữa, nếu Cố Tiểu Mạch là người bị lộ chuyện lừa dối công khai và cắm sừng cho vị hôn phu của mình thì cô đã sớm chuyển đi nơi khác, im hơi lặng tiếng sống nốt phần đời còn lại.
Cố Lan Tâm kìm lại sự tức giận của mình: “Tôi đã nói những gì tôi yêu cầu…”
Cố Lan Tâm chưa kịp dứt lời thì đã bị ai đó bước vào cắt ngang.
Hứa Nhân Nhân bằng cách nào đó đã biết được địa chỉ studio của Cố Tiểu Mạch. Giờ phút này, cô ấy mặc một chiếc quần yếm cá tính, bước nhanh từ bên ngoài vào.
Vốn dĩ tưởng không có chuyện gì, nhưng ngay cả đến chất liệu cũng không được đụng hàng, vậy thì Cố Tiểu Mạch không thể không nghi ngờ Cố Lan Tâm, người phụ nữ này, đến đây để bắt lỗi.
Hứa Nhân Nhân nghe vậy không khỏi bật cười: “Chị gái này, thiết kế trang phục trung, thượng đẳng chỉ quanh quẩn có mấy chất liệu thôi. Tôi có thể hiểu được yêu cầu mong muốn sự sáng tạo và mới lạ của chị.
Nhưng yêu cầu không được giống chất liệu, chắc không ổn. Hay là chỉ mặc trang phục chất bình bình thôi, như vậy chắc sẽ không đụng ai đâu.
“Cô là ai, sao lại dám đối xử kiểu đó với tôi! Tôi đến đây để tăng thêm buôn bán cho studio này, Cố Tiểu Mạch, cô cũng đừng làm chuyện công cốc!”
Hứa Nhân Nhân lè lưỡi tinh nghịch, đứng dậy khỏi ghế sô pha: “Tên tôi là Hứa Nhân Nhân. Phần giới thiệu rườm rà quá. Cô có thể tìm kiếm trên Internet. Nhà tô Ọ ó quan hệ thân thiết mấy đời, đồng thời học thiết kế ở Ý. Cô chỉ cần biết tôi có thể chỉ ra những sai lệch trong hiểu biết của cô về ngành thời trang, nhưng cô không thể bắt bẻ tôi, thế là xong việc rồi.
Hứa Nhân Nhân rực rỡ, tràn đầy sức sống. Mà Cố Lan Tâm ở cạnh Mộ Bắc Ngật năm năm, dù chưa từng nghe anh nhắc tới, cũng thường thấy ông cụ nhà họ Mộ nhắc tới.
Nhà họ Hứa, gia tộc có khả năng cạnh tranh với nhà họ Mộ ở Kinh Đô, sau này chuyển ra ngoài, nhưng đây cũng là một gia tộc danh giá không thể coi thường.
Vẻ mặt của Cố Lan Tâm có chút kinh ngạc và bối rối. Nhìn thấy thái độ thân mật của Hứa Nhân Nhân và Cố Tiểu Mạch, nét mặt cô ta hết xanh rồi tím.
Điều cô ta không thể chịu được nhất là Cố Tiểu Mạch từng bước đi lên phía trên, nhưng cô ta lại giống như một con bọ trên mặt đất. Cho dù có sự trợ giúp của Lương Dật An mới có thể đứng dậy một chút, cô ta biết mình sẽ không thể chịu đựng được khi đứng trước mặt Cố Tiểu Mạch!
Hứa Nhân Nhân nhìn Cố Tiểu Mạch, trong mắt lóe lên vẻ khó hiểu, cô ấy giả bộ hậm hực: “Chị Tiểu Mạch, em nghĩ vị khách hàng xảo quyệt mà chị gặp rất thú vị. Em có thể tham gia thiết kế được không? Chị Tiểu Mạch, chúng ta cùng xem, ai có thể làm hài lòng vị khách khó tính này? “
“Chị Tiểu Mạch, đừng lo lắng, em chỉ cảm thấy buồn chán, ngứa tay ngứa chân, muốn so tài với chị thôi”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.